Nise Seiken Monogatari ~Osananajimi no Seijyo wo Uttara Mitsidure ni Sareta ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 102

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5318

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9138

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10035

Arc 04: Alistar kết hôn - Chương 111: Marla đang gọi tôi...?

Translator: Deemo

Editor: NicK

______________________

“Chậc! Là anh đã tạo ra cơn bão phải không?”

Trong lúc đi dọc hành lang trong dinh thự của Marla, Magali buông ra những lời như vậy với vẻ bực tức. Cho dù bọn tôi đang ở một chỗ mà người khác có thể nghe thấy được, con ả này vẫn dám bộc lộ bản chất. Hẳn là phải ức chế lắm rồi.

Bình thường thì tôi cũng chẳng đi cùng cô ta đâu…nhưng tôi đang có tâm trạng tốt nên nói chuyện với cô ta chút cũng được. Cô ta sẽ tiếp tục phải chịu những trọng trách nặng nề từ việc làm thánh nữ, kết hôn với Eria hoặc Herge và sống một cuộc đời ngột ngạt. Ít nhất tôi cũng phải tặng cô ta chút quà chia tay chứ.

Tôi sẽ cưới Marla và sống thật an nhàn.

“Tất nhiên là không rồi. Tôi đâu có thứ sức mạnh ấy. Mà nếu đó là do tôi thì cô chỉ cần hủy nó với sức mạnh của thánh nữ là được còn gì?”

Magali có một khả năng đặc biệt, mặc dù nó không phải là sức mạnh của chính cô ta. Đó là năng lực để vô hiệu hóa bất kỳ sức mạnh nào.

…Nếu dùng nó lên Nguyền Kiếm thì liệu có khiến ông ta mất nhận thức không nhỉ? Nghe khả thi đấy chứ. Có lẽ tôi nên cầu xin cô ta làm vậy.

[Không được! Nguy hiểm quá đấy!]

Khủng hoảng hiện sinh của ông là đáng mừng cho tôi rồi.

“...Phải. Tôi đã tới đó trong cơn mưa nhưng không có hiệu quả gì cả…”

Magali thì thầm trong lúc bực tức cắn móng tay.

…Cô thực sự đã lao vào giữa tâm bão à?

Chẳng phải cô ghét bị ướt sao? Hoặc tóc cô sẽ bị tổn thương hay gì đó.

Mà cô không tin tôi chút nào khi tôi bảo đó không phải do tôi hả? Sự tin tưởng để cho chó gặm à?

Nếu cơn bão đó mà là do tôi thì tôi đã phải xa cách với Marla…

….Đừng có ngăn cản tình yêu của tôi!

“Vì ta được ở đây lâu hơn, mối quan hệ của anh với cô ta sao rồi?”

“Ai biết? Marla hình như đang gặp rắc rối gì đó.”

Đây không phải chủ đề nhạy cảm gì nên tôi thành thật trả lời. Điều đáng lo là thái độ của Marla cơ, cô đang giấu giếm điều gì đó.

Tôi cũng không hiểu sao cô ấy lại một mực khước từ tôi, người sở hữu một gương mặt điển trai và tính cách tốt bụng (vì đang diễn). Hơn nữa cô luôn nói rằng mình đã quá tuổi kết hôn, vậy chắc hẳn cô cũng rất nóng lòng tìm đối tượng chứ.

Rồi một tên đàn ông rất phù hợp với Marla đột nhiên xuất hiện, tôi. Một người đẹp trai và tốt tính tiếp cận cô vì tình yêu. Mọi việc đều đã sẵn sàng rồi, chỉ còn mỗi việc mời cô xơi thôi mà.

Tôi không có chút dục vọng nào đâu, nhưng nếu là để ký sinh Marla, tôi sẵn lòng.

…Bỏ qua chuyện đó thì, chẳng phải rất lạ sao?

Tôi biết điểm mạnh của mình. Tôi đẹp trai, tốt bụng, và đáng buồn thay, là một anh hùng. Làm gì còn món hàng nào ngon hơn tôi chứ. Vậy mà…Marla lại phản ứng như thế. Nghĩa là vấn đề không nằm ở cảm xúc của Marla, mà có một yếu tố nào đó khiến cô không thể chấp nhận tôi…

“Ara? Vậy sao anh không bỏ cuộc đi? Ai lại đi tiếp cận người đang muốn giấu cái gì đó?”

Magali cười nhăn nhở với tôi.

Cô ta nói đúng. Nếu là tôi của mọi khi…hoặc đúng hơn thì nếu người kia là bất cứ ai ngoài Marla giấu giếm cái gì đó, chắc chắn tôi sẽ tránh xa cô ta.

Ý tôi là, đáng sợ lắm. Tôi không muốn dính dáng tới mấy chuyện phiền phức đâu.

Nhưng…tôi cười lại và lắc đầu.

“Hmph…không đời nào. Tôi sẽ cưới Marla. Không gì khiến tôi thay đổi quyết định được đâu.”

“...Anh chắc kèo tới vậy cơ à?”

Hửm? Hình như giọng Magali vừa trầm xuống. Mái tóc đen dài của cô ta đang che lấy mặt cô nên tôi không biết cô đang có biểu cảm gì.

Mà tôi cũng chẳng quan tâm đâu.

“Đúng thế. Marla chắc chắn là nữ thần của tôi. Cô có kinh tế ổn định, địa vị xã hội, nhân cách tốt và chiều chuộng tôi. Hừm…cô ấy hoàn hảo để làm vật chủ ký sinh của tôi.”

[Những suy nghĩ rác rưởi ấy mà ngươi cũng tự hào thốt ra được cơ đấy.]

Kể cả những lời lảm nhảm của Nguyền Kiếm cũng không làm tôi lung lay đâu. Đây là lần đầu tiên tôi biết yêu.

Yêu…kể cả ở quê nhà tôi, có những người cùng tuổi hoặc lớn hơn tán tỉnh nhau cũng không khiến tôi bận tâm. Có những câu chuyện tình vĩ đại trên tủ sách của Magali nữa, nhưng tôi mất hứng sau khi chỉ lật qua vài trang.

Tình yêu là thứ phù du. Hoặc tôi từng nghĩ vậy. Mục đích của tôi là sống thảnh thơi và an nhàn như một ký sinh trùng của một người phụ nữ. Vì thế, tôi sẵn sàng tán tỉnh người mà tôi không có chút cảm tình nào. Không có những thứ cảm xúc ấm áp trong trái tim tôi.

Nhưng những suy nghĩ và định kiến ấy đã bị thổi bay đi khi tôi gặp Marla. Lúc nào tôi cũng nghĩ về cô và vui sướng khi thấy phản ứng của cô.

Phải, y như một thiếu nữ biết yêu.

[Ngươi chỉ không muốn đối tượng ký sinh ghét mình thôi, phải không?]

“....Vậy sao.”

“Anh đang dỗi cái quái gì vậy?”

Magali làm vẻ bực tức. Mắc gì chứ?

Mà sao cũng được. Dù sao thì, tôi không biết phước lành từ Chúa, cơn bão kia, sẽ kéo dài bao lâu. Vì nó đột nhiên xuất hiện, nên cũng có thể nó sẽ đột nhiên biến mất. Tôi không có thời gian để thảnh thơi. Cho dù thế nào, tôi cũng sẽ khiến cô ấy đổ tôi trong thời gian này…

Không, kể cả khi không được như vậy, tôi cũng phải ghim sự tồn tại của mình vào sâu trong trái tim Marla. Dù cho tôi không thể đốn gục cô ấy lần này, tôi sẽ tiếp tục vào lần tiếp theo gặp được cô.

“Hmm!”

Khi đang nghĩ như vậy, có một cảm giác kỳ lạ truyền tới não tôi.

“Anh bị cái gì vậy? Tởm quá đó.”

“Đừng có gọi người khác là tởm như vậy.”

Magali vẫn độc mồm độc miệng như mọi khi, nhưng tạm thời cứ bơ đi đã.

Cảm giác này…Marla? Marla đang gọi tôi…?

“Tôi phải đi đây.”

“Ah, chờ đã.”

Tôi bỏ lại Magali và nhanh chóng bước đi.

Tôi không chần chừ một khắc nào.

[Nghe ngầu thật, nhưng khi ngươi là người nói vậy, cảm giác nó sai sai…]

Là một Anh Hùng, tôi phải tới giúp đỡ những người gặp khó khăn.

Và bây giờ, có người đang gọi tên tôi! Hoặc tôi cảm thấy vậy.

Nếu là ai đó khác gọi tôi, tôi sẽ chẳng nhận ra và sẽ kệ nó thôi, nhưng tôi sẽ nguyện trèo đèo lội suối vì Marla!

[Tốt lắm, hãy làm vậy với mọi người thôi.]

Thôi khỏi…

Trong lúc suy nghĩ, chân tôi vẫn tiếp tục bước đi. Và khi tới trước một cánh cửa, tôi nhanh chóng mở nó ra.

“Chị gọi em sao, Marla-san?”

“Đâu có desuwa!?”

Trong phòng có Marla, người bất ngờ khi thấy tôi, và một vài tùy tùng của cô. Tôi không quan tâm tới mấy người.

Tôi nghe thấy tiếng thở dốc từ sau lưng. Có vẻ Magali cũng đã chạy theo.

“Ara, Marla-san. Xin lỗi vì đã làm phiền. Nào, đi thôi Alistar. Có những chuyện mà người ngoài như chúng ta không nên biết đâu. Hãy ra khỏi đây để không làm phiền họ nào.”

Magali thở nặng nề và tóc bết lại vì mồ hôi, nhưng cô ta vẫn trưng ra một nụ cười thánh thiện.

Ouch, ouch. Đừng có véo mông tôi.

Cô ta đang muốn tôi rời khỏi đâu, nhưng không có chuyện đó đâu!

Đây là cơ hội để tôi lấy thêm cảm tình của Marla…bản năng của tôi đang mách bảo như vậy!

“Không, em có cảm giác Marla-san đang cần giúp đỡ. Nếu có chuyện gì mà em có thể giúp được, em sẽ cố gắng hết sức mình.”

“Đ-Đúng là tôi đang cần giúp đỡ, nhưng sao cậu lại biết…?”

“Có lẽ là do sức mạnh của tình yêu chăng?”

“Hauuuuuu!?”

Marla gục xuống bàn với gương mặt đỏ ửng.

Cô ấy trẻ con quá nhỉ? Đó đâu phải một việc mà người già làm đâu.

“Tsk, tsk…”

Magali liên tục đá tôi trong khi tặc lưỡi.

Này, đừng có đá nữa. Tôi bị thương thì sao.

Cô bảo cô không biết chiến đấu, nhưng hóa ra cũng khá giỏi đấy chứ nhỉ?

“Vậy thì, đang có chuyện gì vậy ạ?”

“...Liệu tôi có thể kể với hai người không?”

Marla có vẻ lo lắng, nhưng rồi vẫn quyết định kể cho bọn tôi.

Có thể Magali nói đúng, rằng đây là thông tin tuyệt mật không thể kể cho người ngoài. Chắc cô ta chỉ nói nhăng nói cuội thôi, nhưng có vẻ cũng không sai…

“Chúng tôi đang bàn về cách giải quyết đám người đang làm tổ tại lãnh địa này.”

“Đám người?”

Ah, hình như mình không nên hỏi thật.

Giờ đã quá muộn để tôi quay lại chưa? Có vẻ tôi sắp đặt bản thân vào một trận chiến mà tôi không muốn rồi.

Đặc biệt là vì mớ sắt vụn Nguyền Kiếm này.

[Tất nhiên là ngươi không quay lại được rồi.]

Khi tôi định quay đầu bỏ chạy, cơ thể tôi đông cứng lại.

Chết tiệt! Nếu tôi có thể bỏ cái sức mạnh điều khiển này đi…!!

“Chúng là…một tổ chức mua bán con người và kiếm bội tiền từ các việc bất hợp pháp khác…tổ chức buôn bán nô lệ, 『Hội Archipov』.

…Một thứ nghe vẻ còn nguy hiểm hơn cả bang hội xám vừa xuất hiện…

________________________