Niềm hạnh phúc được Tử thần trao đến

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1345

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 1

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 1

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 1

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 478

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 504

Tập 01 - Chương 09

Hôm ấy là một ngày thứ Sáu cuối tháng Tư.

Trời khá đẹp, và tôi thì vẫn đi học bình thường.

Từ nhà đi bộ đến trường hết khoảng 15 phút.

Thường thì tôi tránh đi đường phố đông đúc mà đi vào lối khu dân cư sau trường, nhưng hôm nay do muốn ghé cửa hàng tiện lợi nên tôi đã đi qua Yoganakamachi-dōri.

"Meow~"

Ra khỏi cửa hàng sau khi mua đồ xong, tôi chợt nghe tiếng mèo kêu yếu ớt.

Ở đó là một con mèo đen không có vòng cổ với cái đuôi dài đến lạ.

'Ở đây cũng hiếm mèo đi lạc mà ta.'

Khi tôi đang nhìn chằm chằm vào con mèo thì nó quay đầu, đi vào ngõ bên phải cửa hàng rồi biến mất.

"...Nó có bị thương không nhỉ?"

Trông nó đi khá gượng. Nhìn kỹ hơn thì con mèo này gầy trơ xương, vài chỗ phần đuôi còn bị trụi lông nữa.

"Chờ đã."

Không thể bỏ mặc nó như thế, tôi đuổi theo dù đường này là đi ngược hướng đến trường.

"Nào, chờ chút coi. Mày đói không? Cần sữa hay thức ăn chứ nhỉ?"

Con mèo gầy còm có lẽ do không được ăn. Sống vậy hẳn khó khăn lắm. Tôi biết cảm giác đó, vì dù gì cũng đã tự mình trải nghiệm rồi mà.

Tôi từ từ theo sau để không làm con mèo giật mình, nhưng nó cũng chẳng thèm quay lại. Nó cứ thế leo lên một con dốc ngắn như thể biết chính xác mình cần phải đi đâu.

Con mèo tiến vào một công viên trên sườn dốc.

Lạ thật. Tôi dụi mắt.

Ở đây có công viên ư? Nhìn ngoài vào thì chắc trẻ em cũng chẳng thèm đến đây chơi đâu. Đã nhỏ rồi cỏ dại còn mọc đầy nữa. Cầu trượt và mấy thứ khác rỉ sét hết cả rồi.

Nhưng chẳng hiểu sao, ánh nắng sớm khiến nơi đây nổi bật đến lạ.

Và rồi,

Con mèo đứng lại trước mặt một cô gái.

Mặc bộ đồng phục thủy thủ, đang ngồi yên trên băng ghế dài.

"Lại đây."

Cô gái đó, người định mệnh của tôi, gọi con mèo.

Mái tóc tỏa sáng dưới ánh mặt trời, cảnh vật xung quanh tôn lên vẻ đẹp của cô.

"Natsuhara Suzuno-san..."

Tôi vô thức lẩm bẩm tên cô ấy.