“Xin thứ lỗi, nhưng mình có một vài điều cần phải tâm sự với cậu. Cậu có thời gian không?”
“Tất nhiên là được rồi. Cậu cứ vào đi.”
Đêm đó, Rush Winhelm đến thăm Zenon.
Ngoài mặt thì, Zenon đang diễn vai nhân vật chính của mình và mời cậu ta vào, thế như bên trong thì lại khác, Zenon cảm thấy điều này thật sự rất phiền phức.
(Một sự kiện hội thoại sao? Thật là chán mà . . . Mà nếu như nó có thể tăng độ hảo cảm lên thì cũng không tệ.)
Trong trò Luminous History, đôi khi sẽ có những sự kiện kiểu như này, khi một thành viên trong tổ đội đến thăm hỏi nhân vật chính vào ban đêm.
Bản thân chúng thì không có gì đáng nói cho lắm, nhưng dựa vào nội dung và các lựa chọn mà người chơi đưa ra, mức độ hảo cảm của nhân vật sẽ được tăng lên. Và khi thanh đo hảo cảm của một nhân vật đã chạm đỉnh, thì một sự kiện đặt biệt dành riêng cho nhân vật đó sẽ diễn ra.
Có nhiều cách để gia tăng độ hảo cảm cho các nhân vật, riêng những cuộc đối thoại vào ban đêm kiểu này, khi nhân vật và người chơi nói chuyện với nhau một cách riêng tư trong phòng, thì lại đặc biệt nếu nghĩ theo một hướng khác.
Dựa vào tình hình, thậm chí người chơi còn có thể lên giường với bạn khác giới nữa . . . Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Zenon vẫn biết rằng chỉ khi nào thanh đo hảo cảm đạt đến mức chạm nóc luôn thì chuyện đó mới có cơ may xảy ra. Mặc dù đang thầm nghĩ trong lòng, rằng mình không bao giờ muốn làm thế với một thằng đực rựa như Rush đâu, Zenon vẫn thúc dục cậu ta.
“Giờ thì, bộ cậu có chuyện gì hay sao?”
“. . . Có một vài chuyện khiến mình lo lắng. Liệu ta có nên nhân từ với những kẻ mà mình coi là rác rưởi không . . .”
(A, rồi rồi. Là cái này nhỉ. Hiểu rồi.)
Vì đã chơi đi chơi lại Luminous History vô số lần trước khi chết, Zenon nhớ rõ chi tiết của mọi cuộc đối thoại và lựa chọn tối ưu nhất có thể đưa ra.
Nội dung lần này là về việc Rush đang lo lắng về ý thức công lý của chính mình. Bắng cách xóa tan mọi hoài nghi của cậu ta, mức độ hảo cảm của Rush sẽ được nâng lên.
Dù không có lựa chọn nào hiện lên như trong game, thế nhưng . . . chỉ nhiêu đây thì sẽ không đời nào làm khó được Zenon.
Như để thể hiện trình độ gamer của mình, Zenon nói với Rush những lời mà cậu ta đã chọn trong game.
“Không cần phải do dự hay gì cả. Cái ác cần phải bị trừng phạt. Điều đó chẳng phải quá hiển nhiên rồi hay sao?”
“. . . Ừ, cậu nói đúng. Tuy nhiên, nếu điều đó xảy đến với chúng ta thì sao? Liệu cậu có xem tôi như một tên rác rưởi hay không?”
“Có những lúc quyết tâm giác ngộ là điều cần thiết. Người ta thường sẽ gửi gắm hi vọng của chính mình đến những người có đủ quyết tâm để gánh vác mọi chuyện lên vai.”
Nghe những lời đó, Rush nhanh chóng ngẩng đầu lên.
Tự tin rằng mức độ hảo cảm của Rush hướng đến mình đang tăng lên, Zenon trả lời câu hỏi của cậu ta.
“Ừ, cậu nói phải nhỉ . . .! Nếu có đủ quyết tâm để hành động thì kể cả khi để đôi tay mình nhuộm màu máu, tôi sẽ không bao giờ trở thành một tên cặn bã như vậy. Đúng không?”
“Chính xác! Giữa những người có đủ quyết tâm để theo đuổi lý tưởng của mình và những kẻ không làm thế có sự khác biệt lớn lắm đấy.”
“Ra là vậy . . .! Mọi người chắc chắn sẽ hiểu cho mình đúng không? Họ sẽ thấu hiểu cho những điều mình làm mà đúng chứ?”
“Tất nhiên là vậy rồi. Nếu cậu đủ quyết tâm, thì mọi người chắc chắn sẽ hiểu và hỗ trợ cậu!”
Một màn đối đáp hoàn hảo . . . Vì đã thuộc lòng như cháo nội dung của những cuộc đối thoại, cậu chọn những đáp án mà có thể giúp cậu ta nâng độ hảo cảm của Rush lên nhiều nhất, trong khi cỗ vũ cậu.
Rồi Rush đứng dậy với một nụ cười trên môi trong khi bắt tay Zenon thật chặt.
“Cảm ơn cậu Zenon! Mọi lo lắng của mình đã biến mất hết rồi! Mình không giống như tên Yugo rác rưởi đó! Mình sẽ cố gắng đạt được sức mạnh lớn hơn nữa để vượt mặt hắn ta! Và khi mình làm được điều đó, mình sẽ đảm bảo rằng cậu là người đầu tiên nhìn thấy nó!”
“Ồ, mình trông đợi điều đó lắm đấy!”
(Ngon! Quá hoàn hảo! Nó quá sức đơn giản mà! Trở nên bất bại nhờ vào kiến thức chơi game, cảm giác này thật sự quá đã, hahahaha!)
Zenon coi chuyện này chả có ý nghĩ gì cả, thế nhưng sau khi nhìn lại, nếu coi nó như một buổi tập dợt trước khi thực hiện sự kiện đối thoại mà cậu ta đang hóng, thì nó cũng không hẳn là vô nghĩa cho lắm.
Sau khi xóa bỏ mọi nghi ngờ của Rush và nhìn thấy cậu ta rời khỏi phòng, Zenon sực nhớ lại một chuyện và cười toe tét.
(Đúng rồi ha! Sau mình không đến thăm Claire nhỉ? Mình lúc này đã có thể làm được điều đó rồi cơ mà. Mà nếu cứ như làm như này để nâng độ thiện cảm của ẻm lên, thì đến một lúc nào đó, mình sẽ có thể ngủ với ẻm sớm thôi . . .!)
Ban đêm không chỉ là thời gian cho những sự kiện bị động. Người chơi hoàn toàn có thể chủ động tương tác với các nhân vật khác để tăng độ thiện cảm của họ lên.
Nhớ ra điều đó, Zenon quyết định phóng thẳng một mạch đến chỗ Claire yêu dấu của mình.
(Suýt quên. Nếu đang vui vẻ với Claire mà cái hệ thống thông báo dị hợp này đột nhiên hiện ra thì dễ mất hứng lắm. Tắt nó đi cho lành. Mình có quyền làm vậy mà. Dù sao thì, đây cũng chỉ là thế giới trong game mà thôi.)
Zenon muốn tránh bất cứ sự gián đoạn thiếu tế nhị nào trong khi đang hẹn hò các kiểu với Claire.
Và vì cho rằng hệ thống tin nhắn thông báo đột nhiên hiện ra sẽ hủy hoại chuyện vui của mình, cậu ta tự nhủ rằng sẽ tắt nó luôn sau khi ra khỏi phòng để cho nó không làm hỏng tâm trạng của cậu.
(Đợi anh nhé Claire-tan ! Quý ngài nhân vật chính Zenon này đang đến chỗ em đây!)
Hoàn toàn quên đi cuộc hội thoại ban nãy, Zenon nhảy chân sáo trong khi đến chỗ Claire với cảm giác háo hức trong tim mình, thế nhưng . . . Cậu không biết rằng mình đã gây ra không những một, mà tận hai sai lầm chí tử.
Một là khi gã nói chuyện với Rush. Những thứ gã ta nói không phải vấn đề, mà là việc cậu ta đã bỏ qua biểu hiện và cảm xúc của Rush trong cuộc hội thoại đó.
Đúng, toàn bộ cuộc đối thoại ban nãy với Rush trùng khớp hoàn toàn với những gì đã xảy ra trong game. Thế nhưng liệu kẻ mà Zenon nói chuyện liệu có phải là Rush mà cậu ta biết hay không.
Nếu chịu để ý một chút . . . Chắc hẵn Zenon sẽ nhận ra điều gì đó khác thường ngay tức khắc.
Thế nhưng, Zenon lại không làm vậy. Cậu ta cứ nghĩ rằng nó cũng y chang như trong game thôi, và đối xử với Rush trước mặt mình, người hoàn toàn có cảm xúc như một người bình thường, như một Npc vậy. Đó là sai lầm thứ nhất.
Cái còn lại, là việc cậu ta tắt đi hệ thống thông báo.
Một thông báo cực kì quan trọng đã được gửi tới cậu ta ngay sau đó, nhưng . . . vì quá tập trung vào buổi hẹn hò với Claire mà gã đã để lỡ nó.
Chính điều này đã dẫn đến một sự kiện không chỉ ảnh hưởng đến học việc, mà đến toàn bộ thành phố, nhưng Zenon lại không hay biết gì về điều đó.
Vì Rush đang ở trong tổ đội của Zenon mà tin nhắn với nội dung như sau mới được gủi đến chỗ cậu ta:
[Số phận của Rush Winhelm đã được định đoạt. Cậu ta sẽ bị loại bỏ khỏi tổ đội của bạn, và sẽ không còn có thể gia nhập lại được nữa!]
REFERENCE TIME!!
Thật ra thì cái này hơi trễ một chút, do sau khi đọc lại Raw thêm lần nữa mới nhận ra vụ này (Cụ thể hơn là phần giới thiệu nhân vật sau mỗi Arc lớn).
Về bản chất thì tính cách, lối chiến đấu sử dụng kiếm và phong thuật, đi chung với khả năng phân thân của thằng Rush Winhelm này được dựa trên Ren Akamichi aka Kamen Rider Kenzan bên Saber.
Trong phim thì thằng này là một đứa có tính cách khá trẻ con, coi sức mạnh là tất cả và sẽ làm mọi thứ để chứng mình điều đó. Bản tính của thằng Rush cũng từ thằng này mà ra.