(Lạ thật đấy . . . Rốt cuộc Melt-chan đi đâu rồi ta?)
Trong khi đó, Zenon lúc này đã đi đến chỗ mà Melt và những nữ sinh khác đang ở để gặp cô nàng, chỉ để nhận lại nỗi bất ngờ khi hay tin rằng Melt đã đi ra ngoài rồi, vậy nên cậu ta quyết định lên đường đi tìm cô.
Vì cậu đã chấp nhận nhiệm vụ này, Melt đáng ra phải ở trong tổ đội của cậu , và một event hội thoại với Melt vào ban đêm đáng lẽ phải xảy ra rồi mới đúng . . . Dù cho cậu ta có đến đó để thỏa mãn các điều kiện đi nữa, mọi thứ sẽ chỉ là công cốc thôi nếu như cậu không gặp được Melt.
Không, giờ thì điều đó không còn quan trọng nữa. Vấn đề ở đây là việc những cô gái nói chuyện với cậu tại nhà trọ đã tắm xong rồi.
Vậy nên, rất có khả năng rằng một event khác mà cậu ta đang hóng chờ cũng đã bị hủy.
(Chết tiệt . . . ! Nếu vậy thì chẳng lẽ, dù cho cả hai có nhận cùng một nhiệm vụ đi nữa, Melt-chan vẫn không được thêm vô tổ đội một cách tự động sao? Và cũng bởi lý do đó mà hai cái event kia mới không thể xảy ra chăng?)
Nhớ lại thông báo trong đầu cậu dạo trước, “Melt Epee đã không còn có thể được thêm vào tổ đội của bạn được nữa!”, Zenon siết chặt hay tay trong sự thất vọng.
Zenon đã chìm trong hi vọng khi thấy Melt đã chấp nhận nhiệm vụ giống như những gì đã xảy ra trong game, nhưng có vẻ như những quyết định của hệ thống game không thể thay đổi một sớm một chiều như vậy được.
Tuy vậy, cậu ta vẫn chưa hoàn toàn mất hết hi vọng. Việc Melt vẫn chấp nhận nhiệm vụ này là minh chứng cho điều đó.
(Cho dù mình không thể kích hoạt được mấy cảnh đặt biệt của Melt lần này đi nữa, nếu như bằng một cách nào đó, mình có thể khôi phục lại flag của Melt, thì mình sẽ vẫn còn cơ hội lật ngược thế cờ. Và để làm được điều đó, mình cần phải gia tăng độ hảo cảm của mình lên khi những diễn biến kế tiếp bắt đầu diễn ra mới được. . . !)
Dù có hơi thất vọng khi không thể tận hưởng cảnh đặt biệt của Melt, thế nhưng tạm thời để cái đó qua một bên vậy.
Mục tiêu hiện tại là gia tăng điểm kinh nghiệm và độ hảo cảm lên. Vì những cảnh đặt biệt kia đã không còn nữa, nên tập trung vào nó như mục tiêu chính vậy.
Từ những gì mình thấy được thông qua việc giao tiếp với các học sinh khác, họ có vẻ vẫn còn ấn tượng rất tốt về mình.
Có vẻ như nếu không có ai khác ngoài mình ra ở đây, họ vẫn sẽ xem mình như là một người anh hùng như mọi khi.
Nếu vậy thì, mình vẫn còn có cơ hội để lật kèo được . . . Với những thứ đó trong đầu mình, Zenon hướng thẳng đến bìa làng, chỗ lúc này đang có một vài cậu trai đang trò chuyện về gì đó.
Sau khi kiểm tra lại thời gian và các điều kiệu cần thiết cho sự kiện sắp tới, cậu ta liền tiếp cận để trao đổi vài lời với hai người kia . . . để rồi một lúc sau, một trong hai người đó chỉ về phía ngoài ngôi làng.
“Này, nhìn kìa. Cái đó là gì vậy?”
“Hử . . .? Sương mù sao . . ._ Nhưng tại sao nó lại có màu đó vậy?”
Chợt nhìn thấy thứ giống như một làn khói đang trôi lềnh bềnh trên không đằng xa, hai cậu trai đó nói với nhau những lời như vậy.
Thứ giống như làn sương mù đỏ thẫm ấy đang từ từ tiếng về phía ngôi làng.
“Hoàn hảo . . .” Zenon thầm nghĩ như vậy, rồi nhoẻn miệng cười trước sự kiện đang diễn ra trong nhiệm vụ lần này, trong khi vài bóng người đang từ từ tiến ra khỏi làn sương mù đỏ thẫm kia.
“. . . Đến . . . Đây . . .!”
“. . . Đến đây . . . Đến đây . . .!”
“C-cái gì thế này? Chuyện gì đang diễn ra vậy?”
Trong đôi mắt vô hồn của những kẻ bước ra từ sương mù ấy chả còn lại chút sức sống nào cả. Bọn họ chỉ đơn giản lờ đờ bước đi trong khi lẩm bẩm liên tục mà thôi.
Rồi từng bước một, chậm rãi và đầy kì hoặc, gã đàn ông nọ, người có vẻ như cũng là người dân làng này, đang từ từ tiến lại gần không khác gì những con thây ma trong mấy bộ phim kinh dị cả.
(Ô kê, có vẻ như sự kiện này vẫn xảy ra mà không có trục trặc nào cả. Nếu vậy thì, hãy tranh thủ kiếm chút điểm kinh nghiệm và độ hảo cảm thôi nào!)
Đúng vậy, ẩn đằng sau một nhiệm vụ vận chuyển hàng hóa thông thường, đây mới là bản chất thật của nhiệm vụ lần này.
Nhìn thấy những người dân làng đang hành động kì lạ, Zenon giả vờ xác nhận rằng có gì đó không đúng đang xảy ra rồi bắn liên tiếp những đòn tấn công thuộc tính Quang.
“Ugh . . .”
“Gahhh. . .”
“Zenon-san?! Tại sao cậu lại bất thình lình làm vậy chứ . . .?!”
“Ê này! Nhìn kìa!!”
Cậu nam sinh nọ rất ngạc nhiên khi thấy Zenon bất ngờ tấn công dân làng, nhưng rồi trong khi làm theo lời người đồng đội của mình nói, vẻ mặt của cậu chàng đã thay đổi từ ngạc nhiên thành sợ hãi khi nhìn vào làn sương đỏ thẫm kia.
Có hàng tá người với vẻ mặt vô hồn như những con thây ma đang bước ra từ trong sương mù.
Không chỉ những người dân trong làng mà kể cả những người leo núi nữa, ai nấy đều đang tiến lại gần ngôi làng một cách chậm rãi như những kẻ kia. Tận mắt chứng kiến cảnh đó, hai cậu nam sinh kia cứng người vì sợ hãi, thế nhưng họ ngay lập tức tỉnh người lại khi nghe tiếng hét của Zenon.
“Bình tĩnh lại đi! Chắc chắn có gì đó không bình thường đang diễn ra tại đây! Hai người hãy chuyển lời tới những người dân trong làng đi! Tôi sẽ đến chỗ những bạn nữ và cảnh báo họ!”
“R-rõ! Tụi mình đã hiểu!”
Sau khi tiễn hai nam sinh đang làm theo lệnh của mình rời khỏi đó và đi cảnh báo những người dân khác rằng có gì đó không ổn đang diễn ra, Zenon cười toe toét.
Và trong khi đang mừng rỡ vì có thể kiếm được kha khá điểm kinh nghiệm trong khi tham gia một thứ khó mà gọi là một trận đấu được, Zenon tiến đến nhà nghỉ nơi hội chị em đang ở.
“Mọi người à, tụi mình gặp rắc rối lớn rồi! Hãy chuẩn bị chiến đấu ngay lập tức và ra ngoài ngay thôi!”
“Zenon-sama? Có chuyện gì thế? Sau anh lại gấp đến vậy . . .?”
“Không có thời gian để giải thích đâu! Hãy tin tôi, không cần nói gì cả, chỉ cần đi theo tôi thì mọi chuyện sẽ ổn cả!”
Những nữ sinh kia, khi nhìn thấy vẻ lo lắng hiện ra trên mặt Zenon (thực chất là do cậu ta đang đóng kịch), họ liền tin rằng Zenon không thể nào lừa họ được, vậy nên cả đám quyết đinh làm theo lời cậu ta, mỗi người đem theo ma cụ của mình và đi ra ngoài, như những gì đám con trai đã là lúc này vậy.
Trong khi hửi mùi thơm từ những cô gái mới tắm kia, Zenon dẫn hội chị em băng qua làng và hội quân với đám con trai . . . Thế nhưng, Zenon lại mắc phải hai sai lầm thêm một lần nữa.
Một là lựa chọn sử dụng từ ngữ của cậu ta. Zenon đã bảo họ rằng “Không cần nói gì cả, chỉ cần theo tôi thôi”. Đó là lựa chọn hết sức sai lầm.
Trên thực tế, họ thực sự đã nghe theo lời của Zenon và bước ra khỏi nhà trong khi không nói một lời . . . thế nhưng, cũng chính vì vậy mà họ đã không thể báo cáo lại cho cậu ta một chuyện.
Sai lầm thứ hai của Zenon là không hề nhận ra sai lầm đó.
Vì đã để bản thân mải mê phấn khích trước sự kiện sắp diễn ra và mùi hương ngọt ngào của các cô gái, cậu ta đã không chú ý đến điều đó mãi cho đến khi mọi chuyện kết thúc.
Hóa ra, trong khi mọi chuyện đang diễn ra như thế, cô ấy đã quay về nhà nghỉ đó từ lúc nào không hay.