“Này Cyan. Bị gì mà đần mặt ra như vậy thế? Bộ mới gặp phải chuyện gì tệ lắm hay sao?”
“A? Im đê! Ngậm miệng lại dùm tôi đi ông già.”
Một ngày nọ, Cyan bị Egos Cutman, một kẻ chuyển sinh khác giống như cậu hỏi thăm.
Cyan, rõ ràng đang không có tâm trạng tốt, gọi chàng trai bằng tuổi mình là một ông già.
Điều đó cũng đúng thôi, nếu xét đến việc Egos thực chất đã ngoài bốn mươi tuổi trước khi bị chuyển sinh đến thế giới này.
Egos Cutman . . . Tên thật trước chuyển sinh là Egoshi Kirio.
Gã ta là một kiểu nhân vật thường thấy trong mấy bộ anime isekai, một ông chú làm công ăn lương cho một công ty đen nào đó và dành chỗ thời gian rảnh ít ỏi hằng ngày của mình để chơi game. Cũng giống như Cyan, hay đúng hơn là Mizuiro (tên thật của Cyan), gã ta chỉ là một người chơi game đơn thuần chứ không quá chuyên sâu vào Luminous History như những kẻ khác.
Thêm nữa, có lẽ vì lịch trình công việc quá sức bận rộn hoặc là do tuổi tác, ký ức của gã ta khá mù mờ, và gã luôn chậm chân hai đến ba bước so với những kẻ chuyển sinh khác khi nói đến những kiến thức về game.
Nhưng cũng nhờ vậy, hắn ta đã bị bỏ lại khỏi cuộc đấu đá giữa những kẻ chuyển sinh với nhau, thứ mà chúng hay gọi là một trận derby giữa những anh hùng, nhưng Egos cũng không quá bận tâm về điều đó, và đang tận hưởng thế giới này theo nhịp điệu của riêng mình.
“Thô lỗ thế. Ý tôi là, cậu nói cũng đúng thôi, nhưng cả hai chúng ta hiện tại đều là học sinh cấp ba cả mà. Sau chúng ta không trở nên thân thiết hơn như những người chơi game bình thương nhỉ?”
Cách nói chuyện của gã ta sặc mùi của một lão già, khiến Cyan cũng phải tặc lưỡi với gã ta.
Dù không hiểu lý do vì sao, nhưng Cyan cảm thấy Egos đang cố tỏ ra thân thiện với mình một cách kì lạ.
Nếu người đó là một cô gái xinh đẹp thì Cyan sẽ không phàn nàn gì, nhưng được đối xử như vậy với ông chú trung niên (dù cho vẻ ngoài không giống như vậy) khiến cậu ta không khỏi rùng mình. Nhưng dường như Egos chả hề để tâm đến điều đó và tiếp tục.
“Tất thảy mọi người đều quá nghiêm túc với việc trở thành anh hùng đến mức khó chịu thật đấy! Tận hưởng mọi thứ một cách thong thả và nhẹ nhàng tốt hơn nhiều mà, cậu có nghĩ như vậy không?”
“Nghe thì cũng hay ho lắm đấy, nhất là khi nó đến từ miệng một lão già chuyên môn đi lừa gạt người khác. Bộ đó là cách mà đám người lớn bẩn thỉu mấy người làm mọi chuyện sao?”
“Ờ thì . . . Nhưng mà ha, tôi thật sự chả hề quan tâm đến việc trở thành người hùng nhiều như cái đám game thủ hardcore kia. Tôi chỉ muốn tận hưởng cuộc sống nhàn hạ thôi mà. Quá đủ với cái cuộc sống tồi tệ cùng với cái công ty đen chết tiệt đó rồi. Đã đến lúc tôi phải cố gắng hết sức mình để có thể sống một cách hạnh phúc ở thế giới mới này.”
Nhìn thì có vẻ gã ta chả hề có chút tinh thần cạnh tranh nào, nhưng Egos thật sự không khác gì một con cáo già luôn nhăm nhe vào điểm yếu của người khác.
Miệng thì nói rằng bản thân chả hề có hứng thú muốn trở thành một anh hùng, nhưng trên thực tế thì, hắn ta sẽ chộp lấy cơ hội vươn lên đỉnh cao bất cứ khi nào có thể.
Khác với những kẻ khác, vốn vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường trước khi bị chuyển sinh, hắn ta hoàn toàn thành thật với dục vọng của chính mình. . . Đó là cách mà Cyan nhìn nhận gã ta.
Nếu trở thành bạn với gã thì Cyan sẽ rất dễ rơi vào thế bị phản bội, nhưng cậu ta cũng không muốn biến gã thành kẻ địch một chút nào.
Vậy nên, Cyan đi đến quyết định rằng, hắn ta sẵn sàng hợp lực nhưng sẽ luôn giữ khoảng cách nhất định với gã ta.
“Vậy? Ông muốn gì hả? Ông vác xác đến tận đây chắc không phải chỉ để biến tôi làm trò cười đâu nhỉ?”
“Không không . . . Tôi vừa mới nhận được một yêu cầu khá thú vị đấy. Cậu có muốn nhận nó cùng tôi không?”
“Yêu cầu? Bộ có lý do gì khiến ông muốn tôi chấp nhận nó chăng?”
Cyan cau mày, tỏ ra ngờ vực trước việc Egos rủ rê một kẻ thậm chí còn không có trong tổ đội của mình như cậu đi làm nhiệm vụ cùng gã, và Egos đáp lại với nụ cười tự mãn.
“Tôi đã nói rồi đúng chứ, yêu cầu lần này thú vị lắm đấy. Nó sẽ không xuất hiện trừ khi cậu nâng độ hảo cảm của một học viên cụ thể đến một mức nhất định. Nó cũng có một nhiệm vụ phụ kèm theo và phần thưởng cũng có thể gọi là ngon nghẻ, và vì cái đám kia dường như không để tâm đến nó cho lắm, tôi thấy lúc này là cơ hội hoàn hảo nhất để nhận nó và hoàn thành các điều kiện . . . Nhưng nó đã có một chút thay đổi.”
“Thay đổi? Thay đổi gì cơ?”
“Tôi sẽ kể thêm nếu cậu chấp nhận hợp lực cùng tôi. Tất cả những gì tôi có thể tiết lộ lúc này . . . đây chính là cơ hội tốt nhất để cướp lấy Melt và Angel khỏi tay tên Yugo chết tiệt đó.”
Cyan giật mình.
Cả hai là những nhân vật nữ nổi tiếng nhất trong Luminous History, những nhân vật mà hắn muốn bổ sung vào dàn harem của mình, nhưng lại không thể làm vậy được vì một vài lý do gì đó. Chỉ việc Egos nói rằng có thể kéo họ ra khỏi vòng tay của Yugo cũng đủ để thu hút sự chú ý của Cyan.
“. . . Được, tôi chấp nhận. Mau chóng nôn ra hết mọi thứ đi.”
“Nào nào, bình tĩnh lại chút đi. Nếu chúng ta hợp tác, việc đoạt lấy những nhân vật nữ nổi tiếng nhất game sẽ dễ như trở bàn tay mà thôi. Hãy cùng nhau hợp tác như những người chơi bình thường nhé, bạn Cyan . . .!”
Và thế là, cả hai con người đó đã thành lập nên một liên minh và bắt đầu lập ra một kế hoạch đen tối.
Nhưng, nếu muốn biết thêm về cái yêu cầu thú vị đó, chúng ta cần phải lùi lại một chút và thay đổi bối cảnh trước đã.
Địa điểm ư, là tại khoảng góc sân quen thuộc, khi Yugo trò chuyện với những người bạn của mình vài tiếng trước đó.