Những Mẫu Truyện Ngắn Tôi Dịch.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3446

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 299

Tôi Yêu Cô Ấy Rất Nhiều. - Oneshot.

Translator : Silver-Dick(Silverlord)

Editor : Arius.

*********

Tóm tắt: Một người đàn ông ham công luyến việc đã yêu say đắm một cô gái trẻ hơn anh gần mười tuổi ngay từ cái nhìn đầu tiên.

***********

Tôi tên là Mishima Keigo.

Tôi đang học để trở thành một giám đốc điều hành và người thừa kế của tập đoàn Mishima nổi tiếng.

Về bản thân tôi thì đã từng quen một người phụ nữ trong thời gian dài. Nếu nói theo cảm nhận của tôi, thì cô ấy có một khuôn mặt xinh đẹp, thông minh, luyện tập thể hình rất tốt, và cô ấy còn có địa vị nữa.. Bạn thường sẽ nghĩ rằng cô ấy là một người quản lý.

Lúc ở trường, chúng tôi đều chơi thân và dành những ngày vui vẻ cho nhau. Tuy nhiên, công việc và học tập về cơ bản là quan trọng nhất, vậy nên tôi không có ý định bỏ bê nó. Người phụ nữ không thể xem xét điều đó thường xuyên đòi chia tay với tôi, nhưng mối quan hệ của chúng tôi cũng sớm chạm ngưỡng mà tôi chẳng cần phải lo gì về nó nữa.

Giờ thì, về cô ấy.

Hai năm trước, công việc thật sự quá bận, thế nên tôi đã không liên lạc và bỏ bê cô tầm hai tuần.

Mặc dù em không bận tâm bởi vì anh nói nó sẽ như thế chỉ vào lúc đầu, nhưng em không nghĩ rằng nó sẽ trở thành như thể này!

Cô ấy đột nhiên muốn chia tay. Ban đầu tôi không thích ý tưởng này chút nào, nhưng tôi thấy rõ rằng đó là việc khó khăn đối với chúng tôi nếu cô ấy không thể chịu đựng được ngay cả điều đó và quyết định chia tay.

Sau đó, mọi thứ giữa chúng tôi trở nên phức tạp, và từ đó tôi không bao giờ thấy cô ấy nữa.

Tuy nhiên, bố và ông nội muốn tôi nhanh chóng cưới vợ và tôi đã được đề xuất nhiều đợt xem mắt.

Hiện tại thì tôi đang từ chối với lý do bận rộn trong công việc, nhưng tôi sợ cái ngày mà khi đó tôi không thể dùng cái cớ này thêm nữa.

Tôi hy vọng được tự chọn người vợ cho mình.

Như thế, tôi đã có một gặp gỡ định mệnh.

Một người phụ nữ rất nổi bật đã xuất hiện trong bữa tiệc của công ty. Ánh nhìn của tôi đã ghim chặt vào người phụ nữ lịch thiệp với mái tóc bện rất đẹp ấy. Lớp trang điểm nhẹ, nhưng tôi có thể thấy làn da trắng, mịn màng tràn đầy vẻ quyến rũ và nữ tính của cô ấy từ xa. Váy cô có màu hồng nhạt đáng yêu, nhưng không gợn một chút trẻ con. Tôi có thể thấy khuôn mặt cô ấy quý phái hơn người thường. Một người mới nổi sao? Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi về cô ấy.

Cô ấy không để tâm đến các ánh nhìn của đàn ông hay phụ nữ đang tập trung vào mình và chỉ đứng thẳng người ở đó.

「Một Ojousan dễ gây chú ý, phải không?」

Tôi không nhận ra bố mình đã tới cạnh tôi từ lúc nào trong khi tôi đang nhìn chăm chú vào cô ấy.

「V, vâng」

「Bố đã quay lại」

Ngoài gia đình, mặc dù tôi luôn ứng xử như một người đàn ông trẻ tuổi lịch thiệp, nhưng tôi đã bị cô ấy mê hoặc đến mức tôi đã đáp lại một câu đáp cụt ngủn và bắt đầu hoảng hốt.

「Người đàn ông bên cạnh cô ấy là chủ tịch Akatsuki」

「Chủ tịch Akatsuki…hãng IT lớn đó sao?

「Đúng vậy, chúng ta đã được họ giúp đỡ, vậy nên chúng ta phải đi chào hỏi họ đấy」

「… Con sẽ đi」

「Cha cũng sẽ đi nữa. Cha thấy Ojousan đó rất thú vị」

Nhìn vào người cha có vẻ đang thích thú, tôi phần nào đã định thần lại và tiếp cận cô ấy.

「Chủ tịch Akatsuki」

「Đây là, nhóm Mishima… Keigo-san phải không?」

「Vâng. Chúng tôi luôn được ngài giúp đỡ đấy ạ」

「Tôi mới là người nên nói điều đó. Chủ tịch dường như cũng làm tốt」

「Vâng, hôm nay ngài đi cùng một quý cô xinh đẹp đấy nhỉ」

Cha tôi trao đổi lời chào nhẹ nhàng với chủ tịch Akatsuki, và sau đó chủ tịch Akatsuki gọi người phụ nữ về phía ông ấy.

「Để tôi giới thiệu với ông, đây là con gái tôi, Miki」

「Hân hạnh được gặp chú, cháu là Akatsuki Miki」

Người phụ nữ cúi đầu cùng một nụ cười đáng yêu.

Tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy.

「Hân hạnh được gặp cô, tôi là Mishima Yuugo. Và đây là con trai tôi, Keigo」

「Hân hạnh được gặp em?」

Tôi đã bị quyến rũ nên đã đáp lại hơi chậm, nhưng bằng cách nào đó tôi đã che lấp đi được điều đó.

Cô ấy là một cô gái xinh đẹp ngay cả khi ở gần, phải chăng…

「Keigo-kun đang đóng góp cho công ty với nhiều ý tưởng mới của cậu ấy như một giám đốc điều hành đấy」

「Tôi vẫn chưa có thành tích nào đáng để khen cả đâu. Tôi vẫn chỉ là người còn kém mà thôi」

Nghe lời nói của chủ tịch Akatsuki, cô ấy nhìn tôi bằng một cái nhìn kính trọng, nhưng đó không phải ánh nhìn thèm khát mà phụ nữ nhìn tôi cho tới bây giờ, mà đơn giản là một ánh nhìn của sự kính trọng.

「Điều đó thật tuyệt vời, đúng không?」

「Không đâu」

Tôi cũng đã nghĩ vậy trước đó, giọng cô ấy thật sự rất dễ thương… nghe rất dễ chịu, làm tôi muốn nghe nhiều thêm nữa.

「Miki-san là học sinh phải không nhỉ?」

「Vâng. Năm nay cháu là học sinh cuối cấp hai」

「Hoo, cháu theo học trường nào vậy?」

「Học viện Aya-kyo ạ」

「Hoo, có một cô con gái xinh đẹp và xuất xắc như vậy, tôi ghen tỵ với chủ tịch Akatsuki thật đấy」

Nghe những lời nói của cha tôi, cô ấy trở nên rụt rè, và đôi mắt của chủ tịch Akatsuki bắt đầu lấp lánh.

Bẽn lẽn kìa… đáng yêu quá…

「Đúng rồi!! Miki đã thi đậu vào Aya-kyo với điểm số đứng top, và được tiến cử cho hội học sinh đấy! Nó đã từ chối vì có những thứ khác nó muốn làm, nhưng nó thông thạo cả Tiếng Anh, Đức, Pháp, và Trung Quốc nữa. Hiện tại nó đang rèn cách hành xử của mình!! Ngoài ra, nó còn là một đứa trẻ hiền lành, hay nấu ăn và làm đồ ngọt cho tôi vào những ngày nghỉ đấy!!」

Cả cha và tôi đều bất ngờ trước lời nói nhiệt tình của chủ tịch Akatsuki. Khuôn mặt đỏ gượng, xấu hổ của cô ấy kích thích trái tim tôi.

「Cháu xin lỗi, bố cháu…」

「Không, không, ta ghen tỵ với đứa con gái đáng tự hào của anh ấy」

Cả cha và tôi đều mỉm cười với những lời xin lỗi của cô ấy, vậy nên cô ấy cũng mỉm cười để đáp lại. Thật sự rất dễ thương.

Sau đó, chúng tôi trò chuyện một chút rồi tách nhau ra, nhưng tôi cảm thấy khó chịu.

Tôi thấy tức điên khi những gã đàn ông khác tiếp cận cô ấy và cảm giác nhẹ nhõm lúc họ rời đi. Khi nó cứ liên tục tuần hoàn như thế, cha trêu hời tôi.

「Thôi đi. Đầu tiên, con đã yêu từ cái nhìn đầu tiên và giờ con ích kỉ cảm thấy ghen tuông à… con là kiểu người bám đuôi hay gì đó sao…」

Tôi có thể thấy được mục tiêu rõ ràng sau lời nói than phiền của cha tôi và thế, tôi đưa ngón tay búng vào nhau.

「Nếu con nghĩ về cô ấy nhiều như thế, thì con nên đi bắt chuyện với cô ấy đi chứ. Con làm tốt điều đó, phải không?」

「… Con chưa bao giờ tự gọi điện cho bất kì ai」

「Con có đang khoe về sự nổi tiếng của mình à? Hay đúng hơn, con nói rằng con không biết bắt chuyện với một cô gái sao? Có thật là con không thể không? Đứa con trai ngốc này」

「…」

「Nghe cha này, được chứ? Đó là một cô gái xinh đẹp và thông minh. Cô ấy là một cô con gái quý giá được nuôi nấng bởi tình yêu và sự săn sóc tận tình của chủ tịch Akatsuki. Nó dễ dàng bị cướp khỏi con từ những tên đàn ông khác lắm đấy」

「… Con đi đây」

Trông chẳng ngầu tí nào khi bị ông cha cứ thúc thúc vào lưng, nhưng tôi hiểu rằng tôi sẽ hối tiếc nếu tôi không hành động lúc này. Đây là lần đầu tôi yêu từ cái nhìn đầu tiên, và tôi chưa bao giờ bị ám ảnh bởi phụ nữ như vậy trước đây. Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên với một cô gái trẻ hơn tôi gần mười tuổi, nhưng tôi không thể chịu đựng được ý nghĩ là cô ấy sẽ bị cướp đi bởi tên đàn ông khác.

「Umm, Miki-san. Liệu em sẽ thệ ước hôn nhân cùng với tôi chứ?」

Nghĩ lại điều đó lần nữa, cầu hôn ở cuộc gặp gỡ đầu tiên thì quả thực ngốc đến không tả, nhưng đó là những lời duy nhất mà tôi có thể nghĩ vào lúc này.

Tôi chờ câu trả lời trong khi cô ấy đang nhìn chằm chằm trong sự ngạc nhiên và chủ tịch Akatsuki cũng trở nên bối rối.

「Umm… Chúng mình hãy cứ là bạn trước đi đã anh nhé?」

Tôi ôm cô ấy thật chặt hết sức mình bởi tôi đang cảm thấy hạnh phúc vì cô ấy đã không từ chối mình, làm cho chủ tịch Akatsuki la lên, nhưng tôi không hề hối hận.

********

Lời bình của Editor : Hạnh phúc chỉ đến với những ai dũng cảm mở trái tim mình ra để yêu thương hoặc, đôi khi, dũng cảm tiếp tục yêu thương bằng con tim bị chảy máu. Chỉ có yêu thương mới chữa lành được những vết rách từ chính tình yêu.