Những gì đang chờ đợi khi tôi, người vừa được giải thoát khỏi mê hoặc...

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cách tước đoạt mạng sống

(Đang ra)

Cách tước đoạt mạng sống

Ao Jūmonji; Eve

Đây là câu chuyện về cách để ăn "sự sống".

5 17

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

25 38

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

144 14073

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

44 357

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

185 3173

Tập 03: Kết cục bi thương của cô gái làng quê - Chương 17: Đến nơi tận cùng

Bị Kate đuổi đi, tôi lang thang vô định trong làng. Chẳng có nơi nào để đi cả.

Cuối cùng, không ai chấp nhận tôi. Sau khi bám víu một cách thảm hại, điều tôi nhận ra là... sự thất vọng và ghê tởm của mọi người dành cho tôi.

Chẳng có chỗ nào cho tôi ngay từ đầu. Bởi vì tôi là một người phụ nữ tồi tệ đã phản bội tất cả mọi người.

Giờ đây, tôi thậm chí còn không biết liệu mình có thực sự bị mê hoặc hay không. Tôi thậm chí còn nghĩ rằng, có lẽ mọi người nói đúng, không hề có sự mê hoặc nào, đây mới là bản chất thật của tôi.

—Một người phụ nữ xấu xí và dơ bẩn cả thể xác lẫn tâm hồn....

A, tôi ghét điều đó.

Tôi muốn quay lại... Quay lại thời điểm tôi còn xinh đẹp. Quay lại thời điểm tôi còn cười đùa cùng mọi người.

Khi Alto còn ở đó, cha mẹ còn ở đó, mọi người trong làng còn ở đó, sống một cuộc sống bình thường nhưng yên bình... chỉ vậy thôi là đủ rồi. Đối với tôi, chỉ vậy thôi... là đủ rồi.

Tôi không thể quay lại những ngày đó. Mọi người sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi. Alto cũng sẽ không bao giờ cười với tôi như xưa nữa.

...Nhưng, nghĩ lại những gì tôi đã làm trong quá khứ, đó là điều hiển nhiên. Ai có thể chấp nhận một người phụ nữ tồi tệ như tôi, cho mọi người thấy một bộ mặt xấu xí như vậy, làm tổn thương trái tim Alto hết lần này đến lần khác, và khiến mọi người bất hạnh? Không được chấp nhận, không được tha thứ... tất cả đều là do tôi tự làm tự chịu.

Một người phụ nữ tồi tệ như Lina có lẽ không còn cần thiết ở ngôi làng này nữa.

Có lẽ mọi người đều muốn tôi biến mất, như Kate đã nói.

Chắc chắn, Alto cũng vậy....

Alto, cũng vậy.

Muốn một người như tôi biến mất.

Anh ấy chắc chắn nghĩ như vậy.

***

Không biết từ lúc nào, tôi đã đến quảng trường làng. Đây là nơi tôi lấy hết can đảm để tỏ tình với Alto và được anh chấp nhận. Kí ức quý giá về bước đi đầu tiên của hạnh phúc có lẽ đã vô thức dẫn tôi đến đây.

Nhưng, đồng thời, đây cũng là nơi... tôi đã phản bội Alto. Nơi tôi đã sỉ nhục và chà đạp lên tình cảm của anh, người đã chuẩn bị cả nhẫn cho tôi, và thậm chí còn hôn Anh hùng trước mặt anh.

Tôi đã để lại một vết thương không thể xóa nhòa trong lòng Alto. Mặc dù anh bị thương ở cánh tay và đau đớn, tôi đã nghĩ rằng tôi muốn anh chết... Lúc đó, tôi đã có thể dễ dàng nghĩ ra những điều khủng khiếp như vậy.

Dù đi đâu, những kí ức tồi tệ cũng làm vấy bẩn và thay thế những kí ức hạnh phúc. Cả cơ thể, tâm hồn và kí ức của tôi đều đã bị vấy bẩn, không còn chút gì đẹp đẽ.

Ôi....

Tôi thật xấu xí.

Một người như tôi, liệu có còn giá trị nào để sống không?

Nếu tôi nghĩ cho Alto, nếu tôi muốn chuộc lỗi với mọi người trong làng.

Thì có lẽ, chết đi sẽ tốt hơn...phải không?

Đứng một mình trong quảng trường làng vắng vẻ, tôi đã nghĩ như vậy. Chắc chắn ngay cả khi trời sáng, tôi sẽ mãi mãi cô đơn.

...Có lẽ đã đến lúc nghỉ ngơi rồi.

Tôi đã mệt mỏi rồi.

***********

P/S: Bạn cảm thấy như thế nào về nữ chính? Cô ấy có đáng phải bị như thế không?