Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

26 151

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

461 12748

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

344 10418

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

11 28

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

(Đang ra)

Finding Avalon: The Quest of a Chaosbringer

Prajed gayatri

Giữa một ngôi trường đầy rẫy những kẻ bắt nạt trịch thượng và một hầm ngục ẩn chứa những mạo hiểm giả tàn nhẫn, người hùng của chúng ta phải hành động thật nhanh để giảm cân và cày cấp nếu muốn sống s

128 118

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

149 1518

VOL 3 [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 1: Đúng Là Chẳng Thể Nào Khước Từ Yêu Cầu Của Nhỏ Bạn Thân Được

“Hả? Hazuki, cậu nói lại lần nữa xem nào.”

“Etou... Minato, bóp ngực không?”

“Để sau rồi bóp!”

“Sau này sẽ bóp thật á!”

“Ừm.”

Minato gật đầu một cách chắc chắn.

Lễ hội văn hóa được tổ chức vào cuối tháng Mười Một đã kết thúc, và tháng Mười Hai đã đến──

Vào một buổi chiều nọ, Minato đang ở trong phòng khách nhà Hazuki.

Hiện tại, mẹ của Hazuki đang đi công tác dài ngày, mà cha cô lại không có ở đây, thế nên Hazuki đang sống một mình.

Dù căn hộ có hệ thống an ninh khá tốt, nhưng việc một nữ sinh cao trung sống một mình vẫn tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.

Vì vậy, người bạn sống ở một tầng khác trong cùng tòa nhà chung cư, Minato Toshiya, đã đến ở cùng nhà Hazuki Aoi.

Hôm nay cũng vậy, Minato đương nhiên là đang ở nhà Hazuki.

Trong lúc Minato đang vạch váy Hazuki lên và ngắm nghía chiếc quần lót đen gợi cảm của cô nàng.

Thì Hazuki buột miệng nói ra một câu động trời.

“Etou... Tớ thi lại rồi.”

“…………”

Minato ngồi thẳng dậy trên ghế sofa trong phòng khách.

Hazuki cũng sửa lại vạt váy rồi ngồi xuống bên cạnh cậu.

Minato và Hazuki là học sinh năm nhất cao trung.

Tại trường cao trung Muromiya mà họ đang theo học, ngay sau lễ hội văn hóa là kỳ thi cuối kỳ được tổ chức một cách không thương tiếc.

Dù có nghĩ thế nào đi nữa thì lịch trình này rõ ràng là có vấn đề, nhưng dù học sinh có phàn nàn thì kỳ thi cuối kỳ cũng chẳng vì thế mà lùi lại.

Dù vậy, hầu hết học sinh đều đã bắt đầu ôn thi từ trước khi lễ hội văn hóa kết thúc.

Ngay cả trong thời gian Hazuki và cô bạn Serina Ruka tranh cãi về việc quản lý quán cà phê hầu gái ở lễ hội văn hóa, Minato cũng không hề bỏ bê việc học.

Thế nhưng, Hazuki Aoi đây dường như lại chẳng học hành gì cả.

Hazuki Aoi là nữ hoàng của nhóm học sinh nổi bật và là một gyaru sành điệu.

Mái tóc dài của cô có màu trà sữa, bộ đồng phục được biến tấu đầy phong cách, và chiếc váy ngắn ca-rô thì cực kỳ ngắn.

Minato không hề có thành kiến, nhưng Hazuki trông đúng kiểu người ghét học, và thực tế đúng là như vậy.

“Chết thật... Mình quên béng mất chuyện Hazuki ghét học...”

Sống chung một nhà mà lại không nhận ra Hazuki chẳng hề học bài, Minato bắt đầu cảm thấy muốn tự trách mình.

Hay phải nói là, việc Hazuki không học hành đã trở nên quá đỗi tự nhiên đến mức cậu đã bỏ qua nó.

“Nghĩ lại thì, bài kiểm tra giữa kỳ lần trước Hazuki cũng có học hành gì mấy đâu nhỉ.”

“Giữa kỳ thì nhờ có Minato chỉ bài nên tớ mới qua được điểm trung bình đó chứ.”

“Đúng là thế thật, có lẽ vì vậy mà mình đã chủ quan.”

Vào thời điểm thi giữa kỳ, Minato vẫn chưa sống chung với Hazuki, nhưng khi nhận ra cô chẳng học hành gì, cậu đã chỉ cho cô những điểm quan trọng.

Vậy mà từ khi bắt đầu sống chung, cậu lại bỏ qua một chuyện quan trọng như vậy...

“Không, rõ ràng là tụi mình đã học cùng nhau mà. Tại sao tớ lại không nhận ra việc Hazuki học không đủ nhỉ?”

“Chẳng phải vì Minato cũng bận ôn thi sao? Có vẻ như cậu đã vất vả hơn so với hồi giữa kỳ.”

“Chuyện đó... thì đúng là vậy.”

Thực ra, Minato không phải là hoàn toàn không ngó ngàng gì đến việc học của Hazuki trong kỳ thi cuối kỳ lần này.

Dù vậy, có vẻ như việc học của chính cậu đã quá vất vả nên không thể quán xuyến được cho Hazuki.

“Lẽ ra tớ nên để ý hơn... Thật sự đấy.”

“X-xin lỗi.”

Có lẽ vì thấy Minato quá suy sụp, Hazuki hiếm khi lên tiếng xin lỗi với một giọng điệu nghiêm túc.

Minato vẫn ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, quay sang nhìn Hazuki bên cạnh──

“Thôi, chuyện đã rồi thì đành chịu. Hai ta hãy bắt đầu lại nào.”

“Ể? Minato, cậu không giận à?”

“Tớ không phải mẹ cậu. Nên cũng không có tư cách để giận dỗi.”

Minato cười khổ, còn Hazuki thì ngơ ngác.

Có vẻ như, Hazuki đã chuẩn bị tinh thần để đón nhận một bài giáo huấn nghiêm túc từ Minato.

Nhưng thực tế, dù Minato có nổi giận thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.

“Lần này tớ cũng có chỉ bài cho Hazuki được mấy đâu. Chứ nếu tớ đã chỉ bài mà cậu còn phải thi lại thì chắc tớ đã nổi điên lên rồi.”

“M-Minato, cậu định nổi điên với con gái á?”

“Nếu là một cô gái bình thường thì tớ sẽ không nổi điên đâu. Nhưng Hazuki là bạn tớ mà. Nếu bực mình thì đương nhiên là tớ sẽ không ngần ngại mà nổi giận chứ.”

“Hừm, không biết làm bạn với cậu là tốt hay xấu nữa...”

Hazuki cười gượng “Ha ha ha”.

“Dù sao thì, thi lại là không ổn rồi. Etou... Hồi thi cuối kỳ một, nếu thi lại mà vẫn không đủ điểm thì phải học bổ túc hè đúng không?”

Kỳ thi cuối kỳ một, Hazuki đã phải thi lại.

Và cô đã nhờ Minato chỉ bài để ôn thi lại.

Thực chất, đó chính là khởi đầu cho tình bạn của Minato và Hazuki.

“Lại giống như học kỳ một à? Nếu thi lại cũng trượt thì phải học bổ túc vào kỳ nghỉ đông sao?”

“Đúng đúng. Nhưng số ngày ít hơn nghỉ hè nhiều. Tổng cộng chắc chưa đến một tuần.”

“Vì nghỉ đông chỉ có khoảng hai tuần thôi mà.”

Ngay cả khi chỉ học bổ túc khoảng năm ngày, thì cũng mất khoảng một phần ba kỳ nghỉ đông để đến trường.

Học sinh đến trường vì hoạt động câu lạc bộ hay ủy ban thì không hiếm, nhưng đến trường để học bổ túc chắc hẳn sẽ là một đòn giáng mạnh vào Hazuki.

“Vậy, Hazuki không muốn học bổ túc nhỉ?”

“Nhấttttttttttttt định, là khôngggggggggg!”

“Cậu nói một cách đầy mạnh mẽ và dứt khoát nhỉ.”

6ae43d2c-e425-40aa-9aaf-5e21f916119a.jpg

Tất nhiên, Minato biết rõ câu trả lời nên mới hỏi.

Chắc chẳng có học sinh cao trung nào lại nói “Học bổ túc cũng được”, chứ đừng nói đến Hazuki.

“Tạm thời, cứ như lần trước, bọn mình học tủ để ôn thi lại đi. Etou...”

“Aa, chờ chút, chờ chút.”

“Nn?”

Hazuki giơ tay lên, ra hiệu cho Minato dừng lại.

Thời gian từ lúc kết thúc bài thi đến lúc thi lại chắc chắn không có nhiều, nên không thể thong thả được──

Bỗng, tiếng chuông cửa vang lên trong phòng khách.

“Aa, đúng lúc ghê.”

Hazuki đứng dậy và trả lời qua màn hình intercom.

Giọng nói phát ra từ intercom cũng là một giọng nói quen thuộc với Minato.

Ngay sau đó, người bước vào nhà Hazuki là──

“Em xin làm phiền, Aoi-san, Minato-kun.”

“Serina cũng đến à.”

Mái tóc đen dài suôn mượt, gương mặt thanh tú, vóc dáng mảnh mai.

Cô mặc đồng phục chỉnh tề, váy dài đến đầu gối.

Cô gái toát lên vẻ tiểu thư đài các này, không ai khác chính là Serina Ruka.

“Ruka, cậu đến đúng lúc lắm. Tớ đang định nói với Minato về chuyện đó.”

“Aa, vậy ư. Thế thì, để tớ nói chuyện được không?”

“Nn?”

Serina ngồi xuống thảm trong phòng khách theo kiểu seiza.

Cô thường không thích ngồi ghế sofa, mà có vẻ thích ngồi seiza một cách lễ phép trên sàn nhà hơn.

“Về chuyện thi lại của Aoi-san, thực ra là...”

“Sao thế?”

Serina đặt tay lên ngực, nhìn Minato với vẻ mặt nghiêm túc.

“Lần này, liệu tớ có thể chỉ bài cho Aoi-san được không?”

“V-vô lý!”

“Vô lý á!?”

Người hét lên ái oái chính là Hazuki.

Tuy nhiên, Minato không quan tâm đến Hazuki mà nhoài người về phía Serina.

“Serina, cậu có hiểu không vậy? Việc học giỏi và việc dạy học là hai chuyện hoàn toàn khác nhau đấy?”

“Minato mới là người không hiểu sự đáng sợ của tớ thì có?”

“Trình độ của tớ gần với Hazuki hơn nên sẽ dễ dạy hơn. Nghe này, với trường hợp của Hazuki, trước hết phải làm cho cậu ấy có động lực đã.”

“Sao cậu cứ nói như đang dỗ dành tớ thế nhỉ?”

Hazuki liên tục xen vào những lời phàn nàn nhỏ nhặt, nhưng Minato không còn tâm trí để ý đến.

Minato là người hiểu rõ hơn ai hết sự kém cỏi trong học tập và sự thiếu động lực của Hazuki.

Trước đây, cậu từng có ý định rủ Serina tham gia nhóm học tập của mình và Hazuki, nhưng bây giờ cậu không còn hứng thú nữa.

Cậu tin chắc rằng chỉ có mình mới có thể chăm lo cho Hazuki.

“Tớ không muốn ngại ngùng nữa... Từ lâu tớ đã muốn thử học cùng bạn bè. Nói là dạy thì có hơi quá...”

“Ơ, q-quá... gì cơ?”

Tạm gác lại chuyện Hazuki đang bộc lộ sự thiếu hiểu biết của mình.

“Mà, nếu Serina học cùng Hazuki thì tự động sẽ thành ‘dạy’ thôi nhỉ.”

“V-vậy ư.”

“Ừm, điều đó thì không sai. Tớ không thể nào dạy Ruka được. Nếu tớ nói linh tinh có khi còn làm thành tích của Ruka giảm sút nữa.”

Đến nước này, có vẻ như Hazuki cũng phải thừa nhận.

“Hazuki thấy thế có ổn không? Có vẻ như hai cậu đã thống nhất trước khi nói với tớ rồi nhỉ.”

“Unn, thì Ruka nói là có thể đoán được nội dung thi lại.”

“Ể? Thật á?”

Minato chưa từng có kinh nghiệm thi lại nên chưa bao giờ nghĩ đến việc đoán đề.

“Tớ đã xem đề thi lại mà Aoi-san đã làm trong học kỳ một. Đề thi dựa trên bài kiểm tra cuối kỳ một và được làm cho dễ hơn. Tớ nghĩ mình hoàn toàn có thể đoán được đề thi lại lần này.”

“Ra là vậy...”

Hazuki cũng mới chỉ thi lại lần đầu vào kỳ trước.

Minato dù đã kèm Hazuki học nhưng cũng không thể đoán được đề thi lại.

“Aa, tất nhiên không phải là đoán đề rồi bắt cậu ấy học thuộc lòng đâu. Tớ sẽ chỉ cho cậu ấy cách giải bài một cách cẩn thận.”

“Nếu cậu có thể làm được đến thế thì tớ cũng không có gì để phàn nàn nữa.”

Serina chỉ dạy để đối phó với bài thi lại.

Nội dung giảng dạy có giới hạn nên có lẽ Serina cũng sẽ dễ dàng chỉ bài cho Hazuki hơn.

Sự chênh lệch trình độ giữa Hazuki và Serina có lẽ cũng không thành vấn đề lớn.

“Nếu được, tớ cũng muốn học cùng Minato-kun...”

“Tớ thì thành tích không đến nỗi tệ để phải thi lại. Tốt hơn là tớ không nên xen vào lung tung.”

Hazuki chắc sẽ rối tung lên nếu bị cả Minato và Serina nói này nói nọ.

Nếu vậy, thà giao hẳn vai trò giáo viên cho một mình Serina thì Hazuki sẽ dễ tập trung hơn.

“Bài kiểm tra tiếp theo là cuối năm vào tháng Hai nhỉ. Serina, lúc đó chỉ bài cho tớ với nhé.”

“V-vâng, tớ cũng rất mong được cậu chỉ giáo.”

Serina vui vẻ gật đầu.

“Uể, mới bây giờ mà đã nghe nói đến bài kiểm tra tiếp theo rồi, chán ghê.”

“Cậu đến cả chủ đề về bài kiểm tra cũng ghét à.”

Minato lại bắt đầu cảm thấy bất an, không biết giao phó hoàn toàn cho một mình Serina có ổn không.

“Hay là tớ cũng giúp một tay nhé. Kiểu như phụ trách chăm sóc tinh thần cho Hazuki.”

“Cái gì chứ! Không cần Minato dỗ dành, tớ và Ruka kết hợp lại là đủ sức qua môn thi lại rồi!”

“…………”

Chết rồi, Minato nhận ra sai lầm của mình.

Cậu không hề có ý định khiêu khích, nhưng lại vô tình châm lửa cho Hazuki.

Không có động lực thì đáng lo, nhưng một Hazuki hừng hực khí thế cũng sẽ rất khó đối phó.

“Ruka, chúng mình cố gắng nhé. Tớ sẽ cho Minato thấy bài thi điểm tối đa cho xem!”

“Chính là tinh thần đó, Aoi-san. Chúng ta cùng cố gắng nào.”

Hazuki cũng ngồi xuống sàn và nắm chặt tay Serina.

Hai nhỏ bạn thân của Minato dường như đã hợp tác chặt chẽ để chuẩn bị cho kỳ thi lại.

Nếu Serina cũng nghiêm túc, có lẽ cô cũng có thể điều khiển được một Hazuki đầy nhiệt huyết.

“Thật tốt khi mọi chuyện đã được giải quyết. Vậy thì── Minato-kun.”

“Nn?”

Serina đến gần chân Minato đang ngồi trên ghế sofa và ngước nhìn lên.

Bị mỹ nhân với mái tóc đen ngước nhìn, Minato bất giác cảm thấy tim đập thình thịch.

“Thật ra... tớ có một việc muốn yêu cầu Minato-kun.”

“Yêu cầu…?”

✦✧

Ngày hôm sau khi Hazuki bắt đầu ôn thi lại.

Tan học, Minato rời khỏi lớp và đi dọc hành lang.

Khi đến được địa điểm cần đến, cậu dừng lại.

“Hừm...”

Trên tấm biển gắn trên cửa có ghi “Văn phòng Hội học sinh”.

Minato đã học ở trường cao trung Muromiya được khoảng tám tháng, nhưng đây là lần đầu tiên cậu đến căn phòng này.

Thực ra, cậu thậm chí còn chưa bao giờ ý thức được sự tồn tại của một căn phòng gọi là Văn phòng Hội học sinh.

Không phải Minato đặc biệt, mà hầu hết học sinh đều như vậy.

Văn phòng Hội học sinh nằm ở một góc trên tầng hai của tòa nhà chính, một nơi mà bình thường cũng ít khi đi qua.

“Hơi căng thẳng nhỉ...”

Minato đứng trước cửa và lẩm bẩm.

Các thành viên trong Hội học sinh cũng là những người hoàn toàn xa lạ với Minato.

Không, thực ra cũng có một chút duyên phận.

Minato đã từng vài lần giúp đỡ công việc của Hội học sinh.

Chính xác hơn là, “giúp đỡ Serina đang giúp đỡ công việc của Hội học sinh”.

Lần này cậu đến Văn phòng Hội học sinh cũng là do Serina yêu cầu.

Vì Serina sẽ tập trung vào việc học cùng Hazuki trong vài ngày tới, nên đã nhờ Minato làm thay.

“Hừm, nếu là yêu cầu của Serina thì bao nhiêu mình cũng nhận...”

Người nhận công việc là Serina, còn Minato thậm chí còn chưa từng nói chuyện với các thành viên trong Hội học sinh.

Nói đến thành viên Hội học sinh thì ai cũng ưu tú, nên một học sinh bình thường như Minato có phần hơi e ngại.

“Mà, cứ do dự mãi cũng chẳng được gì.”

Nếu là Minato của trước đây, có lẽ cậu đã quay về, nhưng từ khi vào cao trung, có những người bạn mới, và qua lại với họ, cậu đã trưởng thành hơn.

Cậu nghĩ rằng mình cũng đã trau dồi được một chút kỹ năng giao tiếp.

Dù là thành viên Hội học sinh thì cũng là học sinh cao trung như nhau.

Chắc cũng không đến nỗi bị ăn tươi nuốt sống đâu.

Cốc, cốc, cậu gõ cửa Văn phòng Hội học sinh.

“Nn...?”

Từ phía bên kia cánh cửa có tiếng nói chuyện vọng ra.

Nhưng mãi mà không nghe thấy tiếng trả lời.

“Anou, xin thất lễ...”

Minato dè dặt mở cửa.

Và rồi──

“Uoaa…!?”

Minato bất giác đưa hai tay lên che mặt và lùi lại──

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, cậu đã hoàn hồn và hạ hai tay đang che mặt xuống.

“C-cái gì vậy?”

Chính cậu cũng không hiểu tại sao mình lại có phản ứng như đang chạy trốn khỏi một vụ nổ.

Chỉ là, ngay khi mở cửa Văn phòng Hội học sinh── cậu đã nhìn thấy một thứ gì đó vô cùng chói lóa.

“Kia là...?”

Minato vừa bước vào lại Văn phòng Hội học sinh vừa quan sát bên trong.

Ở đó──

“À, được rồi. Chuyện này cứ để tôi lo.”

Một giọng nói hơi trầm nhưng rất vang vọng lên.

Nên gọi là giọng khàn hay giọng nói quyến rũ đây──

Đó là một âm thanh trung tính, không thể phân biệt là nam hay nữ.

Chỉ cần nghe thôi cũng đủ khiến đầu óc người ta như tan chảy.

“Không sao, chừng này thì tôi có thể tự làm một mình.”

“Ể, nhưng đó là việc của ủy ban chúng tôi mà...”

“Không, đây cũng là công việc của Hội học sinh. Tiện thể thôi mà. Cứ giao cho tôi.”

“V-vậy thì... nhờ cậu nhé.”

“…………”

Văn phòng Hội học sinh rộng bằng khoảng một phần ba lớp học.

Có một chiếc bàn dài, dọc tường là bảng trắng và tủ tài liệu.

Ở góc phòng gần cửa sổ có một chiếc bàn làm việc, nơi có vài học sinh đang ngồi── và tất cả đều là nữ.

Trong số đó, có một nữ sinh cao ráo, và bốn cô gái khác đang vây quanh cô ấy.

“Etou... xin lỗi.”

“Ể? Aa, gì thế? Xin lỗi nhé, tôi không để ý.”

“…………”

Cô gái cao ráo nhận ra Minato và quay lại.

Trên gương mặt thanh tú của cô thoáng hiện lên vẻ nghi ngờ.

Cô gái cao ráo đó chính là chủ nhân của giọng nói vang vọng kia.

Không chỉ có giọng nói hay, mà cách nói chuyện của cô cũng có phần nam tính.

“Etou... tôi được Serina Ruka năm nhất nhờ nên mới đến đây.”

“À, tôi nghe rồi. Cậu là Minato Toshiya-kun phải không.”

Cô gái cao ráo nói một cách lạnh lùng không cảm xúc và gật đầu.

“Xin lỗi đã làm phiền. Etou, mọi người, tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy một chút nhé?”

Khi cô gái cao ráo nói vậy với những cô gái xung quanh.

Họ đỏ mặt, gật đầu lia lịa rồi rời khỏi Văn phòng Hội học sinh.

Bên tai Minato vang lên tiếng thì thầm của họ.

Trong đó, có một từ khiến cậu chú ý──

“Họ là người của các ủy ban khác nhau.”

“Ể, à.”

“Ở trường chúng ta, các ủy ban đều thuộc Hội học sinh. Cũng không hẳn là quan hệ trên dưới.”

“Chà…”

Minato không tham gia ủy ban nào nên cũng chưa bao giờ quan tâm đến cơ cấu tổ chức.

Tạm thời, Minato bước về phía chiếc bàn ở góc phòng.

“Chào cậu, tôi là Iori Tsubasa. Tạm thời đang giữ chức Hội trưởng Hội học sinh.”

“À vâng.”

Cô gái cao ráo vừa dõng dạc nói với Minato──

Có mái tóc đen hơi gợn sóng được cắt ngắn.

Cô mặc chiếc áo blazer màu xám một cách chỉnh tề, cà vạt thắt hơi lỏng.

Váy ngắn, đôi chân dài thon thả, đẹp như được miêu tả là “thon như chân sơn dương”.

Tổng thể cô mảnh mai, vóc dáng như người mẫu.

Và trên hết là vẻ đẹp thanh tú, đĩnh đạc──

9973be43-b542-4459-922a-859319f24e5d.jpg

Minato ngạc nhiên vì chính mình lại không hề biết đến vị Hội trưởng Hội học sinh này.

“Nn? Mặt tôi dính gì à?”

“À không, tôi là Minato Toshiya── mà, cậu biết rồi nhỉ.”

Minato vội vàng định tự giới thiệu rồi lại nói thế, cô gái tự xưng là Iori gật đầu.

“Xin lỗi vì đã để cậu phải đến đây. À, không cần dùng kính ngữ đâu. Tôi cũng là học sinh năm nhất giống cậu.”

“Năm nhất? À, đúng rồi...”

Minato cứ nghĩ “Hội trưởng Hội học sinh” thì mặc định là học sinh lớp trên.

Cậu dùng kính ngữ cũng là vì lý do đó.

Dù là bạn cùng khối nhưng nếu là con gái mới gặp lần đầu, cậu cũng sẽ gọi bằng “-san”, nhưng chắc chắn sẽ không dùng kính ngữ.

“Tháng Chín vừa rồi có cuộc bầu cử Hội trưởng Hội học sinh, và tôi đã trúng cử.”

“Vâng nhỉ... à không, đúng là vậy.”

Minato đã quên béng mất, nhưng khoảng tháng Chín có cuộc bầu cử Hội trưởng Hội học sinh, và kết quả “một học sinh năm nhất đã trúng cử” đã trở thành chủ đề bàn tán.

Minato thậm chí còn không nhớ mình đã bỏ phiếu cho ai trong cuộc bầu cử đó.

“Có vẻ cậu không quan tâm lắm nhỉ. Mà, Hội trưởng Hội học sinh thì ai làm cũng được, miễn không phải mình ha.”

“K-không phải thế đâu...”

Dù đúng là vậy, nhưng thật khó để thừa nhận trước mặt người đã trở thành hội trưởng.

Nói thế khác nào bảo rằng mình đã đẩy một nhiệm vụ phiền phức cho người khác.

“Không, tôi đùa thôi. Tôi cũng không phải bị người khác ép buộc ra tranh cử đâu.”

“V-vậy à.”

“Tất nhiên. Thường thì trường hợp một học sinh năm hai có kinh nghiệm làm hội phó sẽ trúng cử là nhiều nhất, nhưng trong cuộc bầu cử lần trước, vị hội phó đó lại không có ý định ứng cử. Nghe nói vì lý do gia đình nên không thể tiếp tục công việc của Hội học sinh. Đó là một người rất tài năng, thật đáng tiếc.”

“Hể...”

Minato đến cả Hội trưởng Hội học sinh tiền nhiệm cũng không nhớ nổi, thì làm sao biết đến hội phó.

“Ở Muromiya, trước đây cũng đã có tiền lệ Hội trưởng Hội học sinh là học sinh năm nhất rồi. Vì vậy, tôi đây, người đã làm thư ký trong kỳ trước, đã ra ứng cử.”

“Ra là vậy...”

Minato không biết gì về Hội học sinh nên chỉ có thể đáp lại một cách đơn giản.

Theo lời giải thích của Hội trưởng Iori──

Hội học sinh của trường cao trung Muromiya chỉ bầu Hội trưởng mỗi năm một lần vào tháng Chín.

Các thành viên khác do Hội trưởng chỉ định và thay đổi mỗi nửa năm một lần.

Theo thông lệ, họ sẽ chọn thành viên ngay cả từ các học sinh năm nhất mới nhập học, và Iori Tsubasa này cũng đã được chọn làm thư ký ngay sau khi nhập học và đã làm việc được nửa năm.

Và sau khi hết nhiệm kỳ, cô đã trúng cử trong cuộc bầu cử Hội trưởng Hội học sinh.

“Mà, đối thủ của tôi là một cậu con trai thích gây chú ý kiểu như mấy streamer phiền phức. Nếu thua cậu ấy, có lẽ tôi đã sốc đến mức tự kỷ rồi.”

“Đối thủ của cậu cũng bị nói ghê quá nhỉ.”

Minato vừa phản bác lại, vừa biết đây chỉ là một câu nói đùa.

Vị Hội trưởng Hội học sinh lạnh lùng này có vẻ có thể nói đùa với vẻ mặt nghiêm túc.

“Nhưng, nhờ vậy mà tôi đã trúng cử và đang làm Hội trưởng Hội học sinh. Cậu nếu có khó khăn gì, cứ đến tìm tôi bất cứ lúc nào.”

“…………!”

Minato lại suýt đưa tay lên che mặt.

Mặc dù Hội trưởng có vẻ khá trầm lặng──

Nhưng cô lại tỏa ra một luồng khí chất rực rỡ đến chói mắt.

Đối với Minato, dường như có một vầng sáng tỏa ra sau lưng Iori.

Khác với luồng khí chất của một người nổi bật mà Hazuki tỏa ra.

Vẻ đẹp của cô tràn đầy tự tin, đôi mắt toát lên sự mạnh mẽ, và trông cô có vẻ rất tài năng và đáng tin cậy.

Không, thực tế có lẽ cô chính là một người đáng tin cậy?

Chỉ cần nhìn vào cuộc trao đổi với các thành viên ủy ban lúc nãy, cậu không thể không nghĩ như vậy.

“Có chuyện gì sao, Minato-kun?”

“K-không có gì...”

Bị luồng khí chất của một cô gái cùng tuổi áp đảo, cậu không thể nói ra được.

Dù là một mỹ nhân có sức hút, nhưng cũng chỉ là bạn cùng lớp.

‘Mình đã từng qua lại với những cô gái nổi bật như Hazuki và Serina rồi mà’, Minato tự nhủ.

“Vậy── cậu biết tại sao tôi đến đây rồi chứ, Hội trưởng-san?”

“Tất nhiên. Serina-san đã nói chuyện trước rồi. Thật sự rất giúp ích. Cảm ơn cậu.”

“…………!”

Iori khẽ cười, rồi dùng cả hai tay nắm chặt lấy tay Minato.

Bàn tay cô mềm mại nhưng đầy sức mạnh.

Mái tóc ngắn, chiều cao không chênh lệch nhiều so với Minato, người cao một mét bảy ba.

Trong đầu Minato vang lên lời thì thầm của những cô gái vừa rời khỏi Văn phòng Hội học sinh lúc nãy.

‘Hoàng tử’ ngầu thật đấy nhỉ~

Hoàng tử──

Có vẻ như vị Hội trưởng Hội học sinh đĩnh đạc này được đặt cho một biệt danh như vậy.

Đây là lần đầu tiên Minato nhìn kỹ Iori Tsubasa, nhưng quả thực cô có thể là hoàng tử.

Mái tóc ngắn, gương mặt đĩnh đạc, vóc dáng cao ráo.

Cách gọi “ikemen” cũng rất hợp.

Hơn nữa, nụ cười mà Iori vừa thoáng nở ra lúc nãy đủ khiến cả một chàng trai như Minato cũng phải rung động.

Một cô gái xinh đẹp như hoàng tử.

Nữ hoàng của nhóm nổi bật, tiểu thư trong sáng, và giờ lại thêm một nhân vật đặc biệt nữa xuất hiện──

Minato bất giác đã nghĩ như vậy.

✦✧

Văn phòng Hội học sinh, so với các phòng khác mà học sinh có thể sử dụng, được trang bị khá đầy đủ.

Tất nhiên có máy lạnh, và cả máy lọc không khí có chức năng tạo ẩm, một thứ không thể thiếu trong mùa lạnh này.

Cũng có ấm đun nước, và dường như có thể thoải mái uống các loại đồ uống nóng như cà phê, trà đen, và trà Nhật.

“Mà, những thứ này là đặc quyền nho nhỏ của Hội học sinh thôi.”

Iori Tsubasa vừa nói vừa nhấp một ngụm cà phê nóng do chính mình pha.

Trước mặt Minato, người đang ngồi ở bàn dài, cũng có một ly cà phê tương tự.

“Vì mọi người đã làm những công việc phiền phức mà. Chắc cũng không có ai phàn nàn đâu.”

“Không phải ai cũng dễ thông cảm như vậy đâu. Minato-kun cũng có thể tự do sử dụng các thiết bị ở đây, nhưng nếu cậu không đi rêu rao khắp nơi thì tôi sẽ rất cảm kích.”

“Hừm...”

Quả nhiên, cách nói chuyện của Iori khá nam tính và có phần hơi cứng nhắc.

Tuy nhiên, nó lại rất hợp với vẻ ngoài lạnh lùng của cô nàng, không hề có cảm giác gượng gạo.

“Nn? Minato-kun, có chuyện gì sao?”

“K-không có gì... Mà, tôi phải làm gì đây?”

“À, đúng rồi. Trước hết phải giải thích việc đó đã.”

Iori đứng dậy, chuyển vài tập tài liệu và hồ sơ đang chất đống trên bàn làm việc của mình sang bàn dài.

Sau đó, cô cũng nhanh chóng ngồi xuống bàn dài.

“Đây này.”

“Cái gì đây, cả một núi tài liệu và hồ sơ thế này...?”

Minato vừa nói vừa cảm thấy tim đập thình thịch.

Iori đang ngồi trên bàn dài, có hơi không đúng mực nhưng cậu không bận tâm.

Hazuki hay Honami cũng không thể nói là những người lễ phép.

Chỉ là, thay vì cách ngồi, việc Iori ngồi ngay cạnh Minato và đôi chân dài thon thả của cô hướng về phía cậu mới là điều khiến cậu bận tâm.

“Thực ra, sau khi kỳ thi cuối kỳ kết thúc mới là lúc bận rộn nhất── hay đúng hơn là, nên nói có nhiều việc phải làm trong lúc trường học đang rảnh rỗi thì đúng hơn.”

“Ể, Hội học sinh bận rộn vào thời điểm này à?”

Minato không hề có ý nghĩ đó.

Cậu cứ ngỡ rằng sau khi kỳ thi cuối kỳ kết thúc, từ kỳ nghỉ đông đến cuối năm đầu năm mới là thời gian thảnh thơi.

“Thực ra, việc dọn dẹp sau lễ hội văn hóa vẫn chưa xong.”

“Lễ hội văn hóa?”

Đã hơn hai tuần trôi qua kể từ khi lễ hội văn hóa với bao nhiêu chuyện xảy ra kết thúc.

Thậm chí, phần lớn học sinh có lẽ đã quên mất lễ hội văn hóa rồi.

Như Hazuki chẳng hạn, có cảm giác như cô ấy đã hoàn toàn đẩy vào một góc ký ức xa xôi việc cãi nhau với Serina về phương châm của quán cà phê hầu gái.

“Toàn bộ tập tài liệu và hồ sơ này đều liên quan đến lễ hội văn hóa. Ở chỗ chúng tôi vẫn còn dùng nhiều giấy tờ.”

“Hể... Tôi xem được không?”

“Cứ tự nhiên. Cũng chẳng có bí mật gì cả.”

Minato cố gắng không nhìn vào chân của Iori, và cầm lấy một tập tài liệu.

Cậu lật qua vài trang.

“Ngân sách lễ hội văn hóa và── báo cáo quyết toán?”

“Đúng vậy, trường chúng ta có lịch trình hơi khác thường nhỉ? Ngay sau lễ hội văn hóa là kỳ thi cuối kỳ.”

“Mà, cũng khá là vất vả. Chuẩn bị và tổ chức lễ hội văn hóa đã bận rộn rồi, không có thời gian học bài.”

“Nghe nói do nhiều chuyện trong quá khứ mà lịch trình đã bị xáo trộn. Nhà trường cũng đang cố gắng điều chỉnh nhưng có vẻ không thành công lắm.”

“Hừm...”

“À ré, Minato-kun không thấy phiền lắm à?”

“Không, tôi cũng nghĩ nên có thêm chút thời gian nghỉ giữa hai sự kiện.”

Minato vừa nói vừa nhìn vào tập tài liệu.

“Nhưng mà, tôi cũng hay nói với bạn bè những câu ra vẻ như ‘Học đi’, nhưng thực tế thì tôi cũng chỉ bắt đầu ôn thi trước khoảng mười ngày hay một tuần thôi.”

“Mà, ít nhất cậu không phải kiểu nước đến chân mới nhảy là tốt rồi.”

Trường cao trung Muromiya không phải là một trường chuyên.

Trừ những học sinh top đầu như Serina, Minato không thể nói là một học sinh chăm chỉ.

“Vì vậy, sau lễ hội văn hóa, chúng tôi chỉ dọn dẹp những thứ vật chất, còn những việc xử lý số liệu như thế này thì để lại sau.”

“Ra là vậy... Vì liên quan đến tiền bạc nên chắc phải xử lý cẩn thận, không thể vội vàng làm cùng lúc với kỳ thi được.”

“Đúng vậy. Chúng tôi cũng sợ nhầm lẫn số tiền.”

Nhà trường dù đã sắp xếp một lịch trình khắc nghiệt từ lễ hội văn hóa đến kỳ thi cuối kỳ, nhưng có vẻ họ cũng không đưa ra những yêu cầu vô lý cho Hội học sinh.

Minato nghĩ đến đó── rồi chợt nhận ra.

“Nn? Có Ủy ban Tổ chức Lễ hội văn hóa mà đúng không?”

Vì liên quan đến quán cà phê hầu gái, Minato đã nhiều lần tiếp xúc với Ủy ban Tổ chức Lễ hội văn hóa.

Làm gì cũng cần có sự cho phép của ủy ban.

Chiếc váy hầu gái ngắn của lớp Minato đã từng bị họ có chút e ngại.

Lúc đó cũng hơi phiền phức nhỉ── Minato vừa cười khổ vừa nhớ lại.

“Tổng kết lễ hội văn hóa tất nhiên là do Ủy ban Tổ chức làm, nhưng Hội học sinh cũng tham gia vào việc điều hành. Việc xử lý tiền bạc là do Hội học sinh phụ trách.”

“Chẳng phải là bị đẩy cho phần việc phiền phức nhất sao...”

Nhìn vào núi hồ sơ này, có lẽ Hội học sinh không chỉ phụ trách mỗi con số.

Dường như họ còn được giao cho nhiều công việc xử lý hậu kỳ khác.

“Ủy ban Tổ chức Lễ hội văn hóa sẽ giải tán vào cuối học kỳ hai. Tổng kết những điều cần rút kinh nghiệm của năm nay và lên kế hoạch cho năm sau, rồi bàn giao cho Ủy ban Tổ chức năm sau cũng là công việc của Hội học sinh.”

“Hội học sinh còn làm cả những việc đó à...”

“Ủy ban Tổ chức Lễ hội văn hóa đã rất vất vả trong suốt thời gian chuẩn bị và ngày diễn ra sự kiện. Hàng năm, họ dường như đều kiệt sức sau ngày lễ hội. Nếu vậy, ít nhất phần dọn dẹp hậu kỳ Hội học sinh chúng tôi nên làm.”

“...Tuyệt thật.”

Iori nói một cách thản nhiên, nhưng có lẽ phần dọn dẹp hậu kỳ còn vất vả hơn nhiều.

Cô dường như không hề cảm thấy phiền hà khi gánh vác công việc nặng nhọc thay cho Ủy ban Tổ chức Lễ hội văn hóa.

“Không chỉ có vẻ ngoài ikemen thôi đâu...”

“Ể? Gì cơ?”

“Không, không có gì.”

Minato bất giác lẩm bẩm, bị Iori hỏi lại, cậu vội vàng lắc đầu.

Có lẽ gọi một cô gái là “ikemen” sẽ bị coi là thất lễ.

Hôm nay mới gặp lần đầu, không nên nói ra những lời như vậy.

“T-tôi chỉ nghĩ đây là một công việc khá vất vả thôi.”

Tạm thời, Minato nói một câu vô thưởng vô phạt để lấp liếm.

“À, không cần lo lắng quá đâu, Minato-kun.”

“…………!”

Iori nhẹ nhàng bước xuống khỏi bàn dài, kéo chiếc ghế bên cạnh Minato và ngồi xuống.

“Đây này, những chỗ này chỉ cần nhập nguyên số liệu vào bảng mẫu là được thôi.”

“V-vậy à...”

Vai của Iori đang chạm vào cánh tay của Minato.

Và, một mùi hương thanh mát thoang thoảng──

“À ré, Minato-kun. Có chuyện gì── mà, x-xin lỗi.”

“Ể?”

“Hôm nay tiết học cuối buổi chiều là môn thể dục. À, có mùi mồ hôi không?”

“K-không, không có.”

200864db-3d82-4b01-b228-b437c9d334f0.jpg

Thực sự là không hề có mùi mồ hôi.

Ngược lại, còn có một mùi hương dễ chịu như mùi của các loại quả có múi──

“...Mà, không không, thật sự là không có!”

“C-có chuyện gì vậy, Minato-kun?”

“K-không có gì. Mà──”

Minato liếc nhìn xung quanh một cách vô định.

“Các thành viên khác thì sao?”

“À, mọi người đều bận rộn với câu lạc bộ hoặc giúp đỡ gia đình, nên thỉnh thoảng mới đến.”

“Ra là vậy...”

Thế nên Serina mới giúp đỡ, Minato hiểu ra.

“Minato-kun đến giúp thật là quý hóa. Tôi biết là sẽ vất vả, nhưng nhờ cậu nhé.”

“…Ờm.”

“Vậy thì, chúng ta làm việc thôi.”

Iori trở về chỗ ngồi của mình và cầm lấy tài liệu.

Một vị hoàng tử lạnh lùng và đẹp trai.

Tuy nhiên, lại là một cô gái mảnh mai và xinh đẹp.

Tất nhiên cậu biết cô là con gái, nhưng lại có cảm giác như một “người bạn nam”.

Iori Tsubasa này, quả là một cô gái kỳ lạ.

Tluc: Đ-Đùi (๑´ڡ`๑)