Nhật ký thực nghiệm của tên Lich điên khùng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 157

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 27

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 223

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7450

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 178

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 173

Episode 1 (1-70) - 25 - Thẩm phán

Sau công cuộc sáng thế của nữ thần Ashe, kể từ lúc nữ thần Trật tự Asteria và nữ thần Hỗn loạn Cynthia tạo ra sinh mệnh đầu tiên, sự tranh đấu giữa hai phe phái luôn là chủ đề bất diệt của thế giới.

Dẫu hai vị nữ thần sở hữu sức mạnh ngang nhau đã triệt tiêu lẫn nhau đến mức cả hai cùng rơi vào giấc ngủ vĩnh hằng, những tạo vật còn lại của họ vẫn tiếp tục chiến đấu. Dù chủng tộc Hoàng kim và chủng tộc Lưu huỳnh đã chết gần hết, chủng tộc Bạch ngân Moon Elf và chủng tộc Thủy ngân Fallen Giants vẫn kế tục mối hận thù.

Kể từ khi thế giới khởi sinh, cuộc chiến ấy chưa bao giờ dừng lại.

Khi Trật tự chèn ép Hỗn loạn, kỷ nguyên ổn định và trật tự sẽ buông xuống. Còn lúc phe Hỗn loạn chiếm ưu thế, sự hỗn loạn vô cùng sẽ xuất hiện. Mỗi lần thời thế đổi thay cũng là mỗi lần hưng suy diệt vong của vô số chủng tộc.

Mà bảy lần tai vạ trong tương lai đều có dính líu đến cuộc chiến vĩnh hằng. Hay đúng hơn, có thể coi nó là phần mở rộng của sự kiện này.

Tận dụng thời điểm các nữ thần đời hai lâm vào giấc ngủ cùng tin đồn các nàng đã tử vong, thần phụ thuộc của Asteria, thần Ánh sáng, người sáng tạo khái niệm Thánh Quang đã trở thành hạch tâm của chư thần phe Trật tự hiện tại.

Tất nhiên, giống như bất kể kẻ may mắn nào bước lên ngai vàng, hắn nhanh chóng xóa đi uy danh cùng thần tích của đời trước và khiến chủng tộc nhân loại có sinh mệnh ngắn ngủi ca ngợi Thánh Quang vĩ đại.

Ở phía Hỗn loạn, thứ lỗi, chỗ xem trọng tự do và bạo lực này còn chưa quyết định được ai lên làm lão đại… Song sức mạnh tổng hợp của họ vẫn cao hơn trận doanh Trật tự. Rốt cuộc trong cái nơi nhược nhục thực cường thì kẻ yếu không thể tồn tại.

Thêm vào đó, khi mà con dân của Trật tự đời thứ nhất – Văn minh thiên sứ đã trở thành danh từ lịch sử, những thiên sứ còn sót lại biến thành người hầu của tân thần thì con dân Hỗn loạn đời thứ nhất – Ác ma vẫn còn vui vẻ cuồng hoan dưới Abyss, thỉnh thoảng còn trồi lên mặt đất để xoát tồn tại.

Trong lúc phe Trật tự chỉ có bảy Chủ Thần, phía Hỗn loạn có tới mười ba vị. Tuy rằng muốn để cho mười ba vị ấy chịu hợp tác với nhau cũng chỉ có lúc nữ thần Hỗn loạn Cynthia hiện thế.

Vâng, đó chính là bối cảnh cơ bản của Ashe’s Dungeon. Trong trò chơi có hai phe chính là Trật tự và Hỗn loạn, mỗi người chơi buộc phải chọn một trong hai phe, và không thể thay đổi trận doanh, trừ phi bạn xóa nick cày lại từ đầu.

Hai bên có thắng có thua, nhưng đa số là phe Trật tự chiếm thế thượng phong.

Chậc, nguyên nhân thì ai cũng hiểu. Dù sao tất cả đều sống theo luật rừng, ngươi không thể mạnh hơn ta mãi mãi, dựa vào cái gì mà ta không thể lên làm lão đại? Tốt, kết quả chính là nội đấu liên miên, dù đang chiến tranh cũng có thể đào hầm kéo chân nhau, khiến phe Hỗn loạn nhìn như vô cùng cường đại, thực ra chỉ còn cái xác không.

Chủng tộc Lưu Huỳnh và chủng tộc Hoàng kim vô cùng mạnh mẽ, cá thể yếu nhất cũng là cấp Hoàng Kim, thậm chí vương giả của họ có thể đánh ngang Chân Thần. Do đặc tính phe phái, con dân Hỗn loạn được trang bị bản năng chiến đấu tự nhiên và mạnh mẽ hơn sinh vật Trật tự.

Ấy thế mà chiến tranh vẫn luôn ở thế cân bằng. Kết quả là sau vô số lần giao chiến, chủng tộc Lưu huỳnh cung chủng Hoàng kim dần tàn lụi. Nhận thấy nguy cơ bị diệt tộc, rồng Nguyên tố và Rồng kim loại bắt đầu từ bỏ vị trí pháo hôi và bí ẩn liên hợp với nhau, rời khỏi cuộc ‘thánh chiến’ rồi tạo thành ‘long tộc’ hiện nay.

Nhưng cuộc chiến vẫn được tiếp tục với sự kiên trì của các Thần hai phe. High Elven mô phỏng kết cấu của mình, tạo ra mộc tinh linh, nguyệt tinh linh, dạ tinh linh, ngân tinh linh các loại, Giants chế tạo hỏa cự nhân, vân cự nhân tộc duệ, ngay cả thiên sứ cũng tạo ra đời thứ nhất nhân loại, tộc núi rừng. Bởi những tộc duệ này có thể phát triển đến giai Bach ngân, nên bọn chúng được xưng là chủng tộc Bạch ngân.

Thế là, một bên có máu mới, một bên càng đánh càng ít đi, cán cân chiến tranh dần chênh lệch.

Song những chủng tộc không am hiểu sáng tạo đã tìm ra biện pháp của riêng mình.

Ác ma dùng lực lượng, tuổi thọ và tri thức làm giá, thành công cám dỗ con người đời thứ nhất có tên tộc núi rừng tham gia vào phe Hỗn loạn. Bây giờ họ còn được biết đến như những cư dân của Địa ngục – tộc Quỷ dữ.

Nhờ thế mà phe Hỗn loạn đã được bổ sung thêm sức mạnh, nhưng sau khi bị tộc quỷ dữ tranh đoạt vương miện tà ác, ác ma đã vô cùng hối hận về quyết định của mình.

Song lúc ấy, ác ma vẫn còn say trong chiến thắng, bọn chúng lần lượt tạo ra đọa thiên sứ, Rồng Đỏ, Rồng Đen, Fire Giant, Giant Devil… thế là chủng tộc Thủy ngân được hình thành, trở thành tử địch của chủng tộc Bạch Ngân.

Sự phản bội của chủng tộc nhân loại đầu tiên đã khiến chúng thần Trật tự quyết định thanh trừ những tộc núi rừng còn sót lại và tạo ra con người thế hệ thứ hai, tức là nhân loại bây giờ.

Song thế hệ con người này, chủ yếu được thiết kế để làm pháo hôi.

So với các chủng tộc khác, bọn chúng cực kỳ yếu ớt, tuổi thọ lại ngắn ngủi. Tất cả đều phù hợp với ý muốn của tạo vật chủ, vì một chủng tộc như vậy có phản bội cũng không gây ra tổn thất gì nhiều.

Đáng ngạc nhiên thay, chủng tộc nhỏ yếu này lại có thể cải biến thế cục chiến tranh.

Trời sinh nhỏ yếu? Điều đó trở thành động lực để họ truy cầu lực lượng, nghiên cứu vũ khí, tạo ra ma pháp, bọn hắn bắt đầu học tập võ kỹ của thú nhân, học kỹ năng rèn đúc của người lùn và cự nhân, học ma pháp của yêu tinh để bồi dưỡng cho bản thân mình.

Tuổi thọ ngắn ngủi? Họ trân quý thời gian của mình hơn, kết hợp với khát khao kiến thức và hành động khiến bước chân của họ trải rộng cả Thiên đường, Địa ngục và các chiều không gian khác.

Chưa kể chủng tộc càng mạnh thì càng khó sinh sản, nhưng nhân loại yếu ớt lại có khả năng sinh sôi vô cùng đáng sợ.

Với số lượng đông đảo, tiềm lực vô tận như con người sẽ không thiếu thiên tài có đủ sức mạnh để đối mặt với thần ma.

Trải qua vô số chiến tranh, kể từ khi thời đại Troll kết thúc, thế giới mặt đất liền thuộc về nhân loại là bằng chứng rõ ràng nhất.

Tuy nhiên, sự cường đại của phe Hỗn loạn cũng không phải để trang trí. Họ không thể tạo vật, nhưng họ có thể vặn vẹo quy tắc của thế giới… Thế là vương giả đầu tiên của con người đã bước ra khỏi phần mộ của mình, không phải khí lực hay huyết mạch bản thân, mà bởi sức mạnh vô tận của cái chết.

Ngài chính là vị Undead đầu tiên, cũng là tử thần cổ xưa nhất, Ayer.

Trong suốt thời gian đó, Undead trở thành vũ khí của ác ma và Tà thần. Những người chết vung cao lưỡi hái về phía những người thân còn sống không chút thương tiếc.

Không thể không nói, Undead với thiên tính khát máu cùng khát vọng dùng linh hồn người sống bổ khuyết sự trống rỗng của bản thân là binh khí vô cùng thuận tay. Nhất là khi chúng có số lượng vô tận và không biết sợ hãi.

Không người nào nguyện ý để tộc đàn mình trở thành công cụ. Vì vậy tử thần Ayer đã bí mật trao trí tuệ của ma quỷ cho Undead. Dẫu chỉ có Undead cấp Bạch ngân mới thức tỉnh được khả năng suy nghĩ, nhưng cũng đủ để tạo nên các Undear Lord đời đầu cùng vô số thần dân không sợ sinh tử, vì bản thân mà chiến.

Đã chết còn không sợ, tại sao lại phải tiếp tục chịu nô dịch?

Thế là cả tộc cùng nhau phản loạn.

Đế quốc Broly ở phía Tây đã cho thấy rằng Undead có thể trở thành một chủng tộc độc lập. Thậm chí có những Pháp sư nhân loại vì tuổi thọ và e ngại tử vong đã chủ động chuyển sinh thành Kẻ bất tử, còn được gọi là hạch tâm của Undead – Lich.

Dù là người chết cũng không thể trốn thoát khỏi cuộc chiến vĩnh cửu giữa Trật tự và Hỗn loạn. Linh hồn người tín ngưỡng chư thần Trật tự sẽ trở về Thiên Đường và chuyển hóa thành Thần quyến giả, thần sứ và tiếp tục chiến đấu… Người vô tín, tín đồ Tà thần và ác đồ lại xuôi theo dòng Styx để rơi vào vực sâu Abyss hoặc Địa Ngục, để rồi hóa thân thành Quỷ dữ và Ác ma.

Cuộc tranh đấu giữa vực thẳm và cõi trời, giữa Trật tự và Hỗn loạn vẫn luôn hoạt động như một chiếc máy xay thịt cần mẫn không ngừng không nghỉ.

Mà đối với người chơi, đây không chỉ là lịch sử mà còn là tương lai họ phải đối mặt.

Khi ngươi lựa chọn chủng tộc của mình, cuộc chiến vô tận này sẽ quấn lên ngươi cho đến tận thế.

Trong bảy lần tai vạ của Ashe, hai tai vạ đầu tiên là những vấn đề mà con người có thể tự giải quyết. Bất kỳ anh hùng cấp Bạch Ngân nào cũng có thể trở thành chủ lực tấn công. Song ở tai vạ thứ ba, thiên tai Undead cùng tai vạ thứ tư, Ác ma trở về, thánh chiến đã bước vào giai đoạn mà các chủng tộc Hoàng kim trực tiếp tham dự. Tại thời điểm đó, con người cấp Hoàng Kim chỉ được xem là những con tốt cao cấp mà thôi.

Tạm thời không nhắc đến tai vạ thứ năm và thứ sáu, tai vạ thứ bảy hay còn có tên ách nạn cuối cùng là lúc mà hai nữ thần tối cao phục sinh, thần thoại tái diễn. Khi ấy sức mạnh Bán Thần của tôi cũng chẳng là gì cả.

Khi đó chúng thần trực tiếp khai chiến ở phàm trần, đại lục Ashe nứt vỡ, các cánh cổng thế giới khác bị mở rộng, những chủng tộc dị giới vô cùng mạnh mẽ đổ xô vào thế giới này, biến tất cả thành địa ngục trần gian.

Về phần có hay không cái gọi là tai vạ thứ tám? Thế giới đã bị xé thành mảnh vụn, còn cần quan tâm đến cái khác nữa sao…?

Khó trách các nhà Tiên tri đều phát điên. Phần tôi, làm sao có thể cam lòng khi biết về một tương lai như vậy…

Có lẽ vào khoảng khắc biết được điều đó, tôi đã điên rồi đi, điên cuồng theo đuổi sức mạnh, điên cuồng tàn sát tất cả, tận dụng tool hack của mình để tăng cường bản thân, khiến đôi tay này nhúng đầy tội ác.

Dựa theo nguyên tắc thẩm phán được đề ra, kẻ đầu tiên cần bị thiêu sống chính là tên tội đồ tôi đây.

Dù vậy, tôi cũng không định giảo biện hay phản bác, tôi thừa nhận tội ác của mình song tôi không hề hối tiếc… bởi cuối cùng tôi đã tìm ra được cách để ngăn cản kết cục cuối cùng ấy.

Khoảng khắc mà tôi chờ đợi cuối cùng đã tới, nhiệm vụ chính tuyến mà hệ thống nhắc nhở chính là mở màn cho tai vạ đầu tiên ‘Lời thì thầm của ác ma’.

Trong ‘lịch sử’ ban đầu, nội dung chính tuyến được mở ra cũng là lúc người chơi tiến vào để thay đổi số phận thế giới.

Tuy câu khẩu hiệu quảng cáo chết tiệt kia nói rằng ‘thế giới mới đang chờ đợi bạn thay đổi’, song sự thật thì một nửa trong số bảy tai vạ là do đám người chơi thiển cận và ngu xuẩn đó gây ra.

Kẻ mở ra phong ấn của Abyss, để ác ma trở lại nhân gian chính là lũ người chơi lính đánh thuê bị tiền mờ mắt, kẻ dẫn phát thiên tai Undead là do bàn tay của một gã người chơi Undead Lord hiếu chiến.

Những kẻ vô trách nhiệm đến từ thế giới khác đó chỉ đuổi theo tiền tài và trang bị, đem cư dân bản địa thành một con rối để bồn rút, biến tai vạ cửu tử nhất sinh hóa thành địa ngục thập tử vô sinh.

Đương nhiên, cũng có người vì thế giới này mà bôn ba, chiến đấu, thậm chí từ bỏ sinh mệnh, lặp đi lặp lại tử vong cho đến khi account tiêu tán…

Song đây là một thế giới chân thực, không có người chơi biết trước tương lai, người duy nhất có thể thay đổi mọi thứ là kẻ thủ hộ chỉ còn xương cốt này.

“Ta thề rằng, sẽ thay đổi nhân quả, cải biến vận mệnh, bảo hộ chúng sinh Ashe một đời bình an.”

.

Tốt, màn nói nhảm đến đây kết thúc, hẳn mọi người đã bắt đầu chán với việc đọc đi đọc lại bối cảnh rồi nhỉ. Quay trở lại vấn đề chính nào.

Suốt một thời gian dài, tôi đã liên tục suy nghĩ cách để vượt qua những tai vạ, ít nhất là tạm dừng cuộc chiến vĩnh hằng lặp đi lặp lại này.

“Thánh Quang hử?”

Tôn giáo được 30% chủng tộc trên thế giới tín ngưỡng đã trở thành một trong các thử nghiệm của tôi.

Quả thực tên thần Ánh sáng ngu ngốc đó đã làm được điều mình muốn, trở thành vị thần mạnh nhất. Tuy nhiên do đức tin quá nhiều, hắn lập tức bị tín ngưỡng đồng hóa, mất đi nhân cách, biến thành khái niệm.

Thấy khó hiểu sao? Vậy hãy so sánh thần với một đài máy tính PC cũ do download quá nhiều dữ liệu một lần khiến CPU phát nổ, mainboard bị đốt cháy, toàn bộ phần mềm bị tê liệt, chỉ còn phần cứng là không bị làm sao.

Đúng thế, thần Ánh sáng chính là chiếc PC phát nổ kia. Bây giờ hắn chỉ có thể duy trì các chương trình cơ bản, mất đi tự chủ. Song vì đã đồng hóa với khái niệm, hình thành cơ chế tự động, hắn lại càng thêm mạnh mẽ.

Các vị thần khái niệm khác như nữ thần Đất mẹ “vĩ đại”, nữ thần Ma pháp “trí tuệ” cũng vô cùng mạnh mẽ, nhưng họ chỉ có thể cung cấp sức mạnh cho tín đồ chứ không có ý thức về bản thân, càng không thể can thiệp vào thế giới.

“Chỉ cần là con dân Trật tự tín ngưỡng Thánh Quang, sẽ có được quyền lợi sử dụng Thánh Quang.”

Giáo nghĩa Thánh Quang nghe có vẻ rất cao thượng, song lại vô cùng máy móc, chỉ cần đạt được hai điều kiện tiên quyết đều có thể sử dụng được sức mạnh của Nó. Một là chủng tộc Trật tự, hai là tín ngưỡng Thánh Quang…

Vậy là tôi liền dùng thí nghiệm thực tế để chứng minh đây đều là nói nhảm. Bằng cách đem một con quỷ bị tẩy não nhét vào cơ thể con người và khiến nó thực sự tin mình tín ngưỡng Thánh Quang, tôi đã lừa được đài PC này…

Song sức mạnh của Thánh Quang vẫn có khuyết điểm.

Thánh Quang là khái niệm hạ cấp của Trật tự, hạch tâm của nó là ‘tịnh hóa’. Nói cách khác, nó tuân theo quy tắc tự nhiên của thế giới. Như vậy những tồn tại trái quy tắc như kẻ cãi lời tử vong Undead, con cháu của hỗn loạn Demon… đều sẽ bị nó xem như tử địch.

Tóm lại, Thánh Quang là kẻ thù không đội trời chung với sinh mệnh phe Hỗn loạn… Cho nên theo đuổi Thánh Quang để đạt lấy hòa bình chẳng khác nào thế giới phát triển súng ống đạn dược vì hòa bình kiếp trước, kết quả cuối cùng vẫn là chiến tranh.

Lịch sử dài dằng dặc của Ashe đã chứng minh, không phe nào có thể diệt sạch được phe nào. Trật tự và Hỗn loạn là hai mặt của một đồng xu. Thế nên mỗi lần một bên thắng lợi, đều sẽ phải chịu sự trả thù và bắn ngược thảm khốc trong cuộc chiến kế tiếp.

Nếu không thể tiêu diệt đối phương, vậy chỉ còn cách chung sống với nhau… Sống chung cùng đám Ác ma hỗn loạn không biết nói lý? Nếu câu này bị truyền ra, danh hiệu ‘Crazy Lich’ của tôi sẽ được chứng thực.

“Nếu lập được ra một ranh giới, một ranh giới mà tất cả mọi người đều phải tuân thủ thì tốt biết mấy.”

Đấy là suy nghĩ ban đầu của tôi. Sau đó, tôi lập tức nhớ đến những công ước quốc tế giữa các quốc gia trong kiếp trước, cùng sự nghiệp phấn đấu cả đời vì luật pháp của mình…

"Tốt thôi, tôi cũng đang nhàn rỗi, phần đời còn lại cũng không thể rời khỏi thành Sulphur, sao không thử một chút nhỉ?”

Thế là, "Keng keng keng", tòa án tối cao thành lập, "Keng keng keng" bốn phòng ra đời, "Keng keng keng" hệ thống tư pháp hình thành. . . .

Cho nên khi bản ghi chép các điều luật ban đầu bỗng được căn nguyên Trật tự thừa nhận, trở thành thần khí ‘Pháp điển nguyên sơ’, luật pháp được thăng cấp thành khái niệm tương tự như Thánh Quang, người cảm thấy bất ngờ nhất chính là tôi.

Sau một thời gian hoài nghi rất dài, tôi rơi vào tình trạng điên cuồng, cười, khóc, bi ai, khóc mệt lại cười, cười mệt lại khóc đến mức tôi không nhớ mình đã điên cuồng bao lâu, giày vò đến mức nào…

“Hahaha, thì ra là thế, hơn ba trăm năm, thế mà ta lại không biết chìa khóa giải quyết vấn đề vẫn luôn ở bên mình.” Đó là lần đầu tiên, sau vô số lần tuyệt vọng trước thất bại, tôi nhìn thấy ánh sáng hy vọng.

Nếu cốt lõi của Thánh Quang là ‘tịnh hóa’ đem sự vật trở về trật tự vốn có, hạch tâm Luật pháp lại theo hướng ‘bình đẳng’. Mỗi sinh mệnh đều có ý nghĩa tồn tại và trật tự của riêng mình. Ngay cả Hỗn loạn cũng là một loại Trật tự vặn vẹo. Miễn là hai bên định ra một ranh giới, nước sông không phạm nước giếng là có thể cùng nhau tồn tại.

Ranh giới này chính là cơ sở của sức mạnh luật pháp.

“Kẻ vượt qua ranh giới sẽ bị trừng phạt, thậm chí bị kết án tử hình. Không quan tâm đến thân phận, sức mạnh hay chủng tộc, dưới cán cân của luật pháp, tất cả chúng sinh đều bình đẳng như nhau.”

Sức mạnh luật pháp ban sơ tương tự như hình thức luật pháp thời cận đại, với lõi dùng mắt đổi mắt. Nó rất thô ráp, hung ác, khó kiểm soát, gây thương hại cho cả bản thân người dùng và đối thủ. Ngay cả người sáng lập như tôi khi chạm vào nó cũng phải chịu tổn thương nặng nề. May mắn thay, miễn là Trường sinh linh giá của tôi không bị tổn hại thì cũng có thể phục sinh lần nữa, dù sao tôi cũng chết mấy lần rồi… Khụ, nói chung, trải qua không ngừng bổ sung và hoàn thiện, pháp luật càng ngày càng hướng đến hai chữ ‘bình đẳng’ mà tôi hy vọng.

“Chỉ cần người chấp pháp từ bỏ tư dục bản thân, quyết tâm chiến đấu vì công bằng và chính nghĩa là có thể sử dụng sức mạnh luật pháp.”

Đây là nguyên tắc cơ bản được tôi lập ra dựa trên giáo điều Thánh Quang, nhưng ngày nó đi vào hiện thực vẫn còn xa lắm.

Là một khái niệm tân sinh, sức mạnh luật pháp còn rất yếu ớt, cần phải được tín ngưỡng vun đắp để trưởng thành. Bây giờ, chỉ có ở phạm vi khu vực thành Sulphur, nơi tín đồ dày đặc nhất mới khiến cho luật pháp của tôi sở hữu sức mạnh ngang với Thánh Quang.

"Ai bảo không có thần Pháp Luật đây, bất quá, sẽ có. . . . ."

Như những lời tôi từng đùa với đội trật tự đô thị (mời xem lại công viên Undead), sẽ có một vị thần của Luật pháp và sức mạnh Luật pháp sẽ được cả thế giới tán đồng. Chỉ cần âm mưu… ha hả, chỉ cần kế hoạch của tôi được thực hiện, cái gì cần có sẽ có.

“Khi thần Luật pháp xuất hiện, người sử dụng sức mạnh Luật pháp sẽ trải rộng khắp thế giới, hệ thống tư pháp công bằng sẽ xuất hiện ở mỗi thành thị…”

… Sẽ có! Tôi dùng Trường sinh linh giá của tôi để thề.

Bây giờ, không chỉ có con châu chấu này ý đồ ngăn cản bánh xe ‘lịch sử’. Bây giờ, tất cả những người thực thi luật pháp và tín ngưỡng luật pháp như chúng tôi sẽ trở thành kẻ viết lên lịch sử!

Khi thằng đần Adam hỏi tôi rằng có đáng để hy sinh quá nhiều cho một giấc mơ xa vời như vậy hay không. Câu trả lời của tôi chỉ có một.

“Đương nhiên đáng giá. Dã tâm của ta như đại dương rộng lớn. Một ngày nào đó, luật pháp của ta sẽ vượt qua thứ sức mạnh Thánh Quang nhàm chán kia.”

Đúng vậy, quả thực tôi đang đào góc tường của Thánh Quang. Có lẽ tôi nên ăn mừng vì thần Ánh sáng chỉ còn là khái niệm vô ý thức, bằng không tôi đã sớm bị thần nghiền nát thành hạt bụi.

Hiện nay, đám Kỵ sĩ Thần thánh ngu ngốc vẫn tin rằng luật pháp là một khái niệm hạ cấp của Căn nguyên Trật tự và vui mừng trước cảnh phe Trật tự lại có thêm sức mạnh, thậm chí còn phái chuyên gia đến đây để học tập…

Làm thế nào để tôi nín cười được đây? Nếu luật pháp trở thành chủ lưu ở đại lục, hệ thống tư pháp xuất hiện khắp mọi nơi, mấy giáo điều cũ kỹ của giáo hội Thánh đường còn cần tồn tại nữa sao? Đây chính là hành động tự tìm đường chết trong truyền thuyết đúng không?

Điều này làm tôi nhớ đến thế giới cũ, chính những giáo sĩ tốt nghiệp học viện Thần học lại trở thành những người tiên phong sáng tạo nền khoa học cận đại, tìm ra chân lý chôn vùi thần luận… Quả nhiên lịch sử ở đâu cũng có điểm giống nhau, người đầu tiên đào mộ chôn mình luôn là người nhà.

Tốt, chờ đến khi bọn hắn thất nghiệp, để hồi báo, tôi sẽ mở ra cơ quan tư pháp hỗ trợ Kỵ sĩ Thánh Quang chuyển chức thành Hiệp sĩ Tư pháp, mục sư biến thành Thẩm phán và Pháp sư Thần thánh trở thành Pháp chú sư. Hà hà, đảm bảo tiền vào như nước cho mà xem.

"Chủ nhân, đã chuẩn bị xong."

Thanh âm của Eliza đánh gãy những tưởng tượng lan man.

Đây là đại sảnh lớn nhất của tòa án tối cao, cũng là tòa án đầu tiên của hệ thống tư pháp, có sức chứa lên tới một ngàn người. Song bởi kích thước quá lớn, chi phí giữ gìn thực đắt đỏ nên tôi hiếm khi dùng đến nó.

“Nào, hãy cho thế giới biết đến sức mạnh thực sự của luật pháp. Từ đây thành Sulphur sẽ trở thành nơi khởi nguồn để sức mạnh này khuếch tán đến chân trời góc biển…”

Tiếng vang trầm thấp của lời tự thuật ấy bay nhảy trong hội trường rộng lớn, tạo ra sự cộng minh cổ phác dày nặng hệt như lời hồi đáp của lịch sử lại như là một lời tiên tri về tương lai sắp đến.

Lúc này tôi ngồi ở ghế quan tòa tối cao, đối diện với hàng ghế quan sát trống rỗng, bên trái là người mạnh nhất hệ thống tư pháp, Krose Dia, bên phải là gương mặt tối sầm của Whiteox, ừm, cũng là một cường giả Truyền kỳ.

Còn Eliza đang cẩn thận giơ lên một bản thư tịch đã nhuốm vàng. Cuốn sách này cũ đến mức tưởng như chỉ cần một cơn gió cũng có thể nghiền nát nó thành cát bụi... Nó, chính là thần khí tối cao của hệ thống tư pháp - 'Pháp điển nguyên sơ'.

"Ông bạn già, đã bao lâu ta không chạm vào ngươi rồi nhỉ."

Tôi vuốt nhẹ trang bìa quen thuộc, không khỏi cảm thán rồi ngẩng lên; Krose và Whiteox gật đầu đáp, ra vẻ đã chuẩn bị xong, thế là tôi mở miệng nói:

"Ta, quan tòa tối cao, Vô Miên giả."

"Ta, quan toà cấp một, Krose Dia."

"Ta, quan toà cấp hai, Whiteox Eta."

"Tổ thành hội thẩm! Khai đình."

Lời tuyên cáo của tôi vang lên, ánh sáng luật pháp màu bạc rơi xuống như ánh sao, toàn thế giới đều được bao phủ bởi màu sắc chói lòa. Một giây sau, một mảnh hư vô xuất hiện thay cho tòa án cổ xưa ban đầu.

"Krose."

Người từng nghiên cứu qua thần khí, đại Pháp chú sư cấp Thánh giả Krose vuốt qua chòm râu dài mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo trầm giọng nói:

"Ánh sáng Pháp đình!"

Cường giả Truyền kỳ có được lạc ấn để ánh sáng linh hồn bộc lộ ra thế giới, tạo ra sự khác biệt với giai cấp Hoàng Kim. Như vậy, Thánh giả Nhân gian có gì khác so với các Truyền kỳ đây?

"Là thế giới tâm linh, cường giả cấp Thánh có thể đem lý tưởng trong lòng hóa thành thế giới tâm linh, hoàn toàn cải biến hiện thực xung quanh, khiến hắn có thể phát huy gấp ba thực lực của mình."

Nhờ sự trợ giúp của thần khí, Krose rất nhanh thể hiện ra thế giới tâm linh của mình.

Đây là một tòa án do ánh sao dệt lên, có vị trí quan tòa và bị cáo. Tại tòa án này, tất cả vũ lực đều không có tác dụng, tất cả lời nói dối đều không thể phát ra, thứ duy nhất tồn tại là sự thực và luật pháp.

Lúc này vị trí quan sát vốn trống rỗng đã lấp đầy bóng người, họ là những anh hùng đã được chuyển hóa làm anh linh được mời đến làm người quan sát lần thẩm phán này.

Khác với những người quan sát bình thường, họ sẽ dùng đạo nghĩa được thế nhân ca tụng ra làm phán đoán, nếu thẩm phán bất công, họ có thể ra tay kết thúc phiên tòa, còn nếu đó là công bình, họ sẽ không keo kiệt mà vỗ tay tán thưởng.

"Đầu tiên, tội thứ nhất: Vượt ngục!"

"Rầm!"

Pháp chùy rơi xuống, vô số ánh sao hiện ra, vị trí bị cáo tràn đầy hư ảnh. Lúc này ở thành Sulphur, những kẻ đào phạm đều lâm vào tình trạng ngốc trệ.

Cơ thể xác thịt của chúng trợn trắng hai mắt, tứ chi vô lực như thể linh hồn bị cướp đi. Thực tế thì linh hồn chúng quả là đã bị lôi đến trước mặt pháp đình hư không.

"Tại sao ta lại ở đây..."

"Chỗ quái nào vậy?"

Đối mặt với đám linh hồn ồn ào, tôi gõ nhẹ pháp chùy.

"Pháp Chú: Yên lặng!"

Sau đó, trên pháp đình chỉ còn vang lên thanh âm niệm chú nho nhỏ của Whiteox.

Ở pháp đình này, sức mạnh và độ tiêu hao của thuật Pháp Chú sẽ tăng lên rất nhiều. Phải mất đến ba mươi giây, Whiteox mới niệm xong một pháp chú nho nhỏ.

"Pháp Chú: Kết tội."

Khi sức mạnh Pháp Chú được khởi động, tất cả các linh hồn đều hiện lên ánh sáng chói măt, mà tội ác cũng được phơi bày trên đầu chúng, cho thấy các chúng tập kích ngục tốt, làm thế nào đào thoát, hạ sát đội trật tự ra sao, hành hung người dân vô tội thế nào.

"Tổng số người bị sát hại là 147 người, thiệt hại tài sản lên tới 3,620,000 đồng vàng."

Những anh linh quan sát kêu lên. Đối với những vị anh hùng cổ xưa này, làm hại thị dân vô tội là tội ác không thể dung thứ, không ít người còn dùng ngón tay trỏ xuống theo thói quen.

"Tử hình!"

"Tử hình!"

"Tử hình!"

Cảnh tượng biến mất, một tấm bia đá đặt trước ngục giam xuất hiện, trên đó là pháp lệnh do chính tay tôi hạ bút:

"Điều 97 trong bộ luật Hình sự thành Sulphur: Kẻ vượt ngục, treo cổ!"

"Rầm!"

Pháp chùy hạ xuống.

"Đã xác định tội ác của 1461 bị cáo vượt ngục, tòa tuyên án, tử hình! Hình phạt, treo cổ! Lập tức thi hành!"

Mấy giây sau, các linh hồn quay về thân thể, lúc này bọn họ chảy mồ hôi ròng ròng, vừa cho rằng đó chỉ là cơn ác mộng, lại thấy cổ mình dần thít chặt...

Tiếp theo, đầu chúng bị sợi dây vô hình kéo lên, tay chân khơ khoắng loạn xạ.

Dù chúng có điên cuồng cào cấu cổ ra sao cũng không thể thoát khỏi sợi dây cuốn quanh, chỉ vài giây giẫy dụa, hai chân hai tay chúng đều thoát lực, buông thõng xuống.

Kết thúc phiên đầu tiên, tôi hít sâu một hơi.

"Tử hình hoàn tất. Tội thứ hai: Phản loạn!"

Trình tự vẫn như trước, chỉ khác bị cáo lần này là dư đảng của đám nghị viên phản bội và những tên côn đồ đã lợi dụng sự hỗn loạn để lây dính máu tươi...

"Tử hình! Chém đầu."

Pháp chùy hạ xuống, vài ngàn cái đầu cùng rơi xuống đất, nhìn cảnh ác đồ đồng loạt tử vong khiến vô số thị dân quỳ xuống cảm tạ thần tích.

"Thứ ba: Tội phát động chiến tranh - Xâm lược!"

Lần này, tầm nhìn chuyển dời đến chiến trường nằm sâu trong dãy núi thành Sulphur.

Song phương ở chiến trường tựa hồ không cảm nhận được tầm mắt của pháp đình, chỉ có Margareth và gã vua thú nhân dường như nhận ra điều gì, ngẩng đầu nhìn lên.

"Bán thần như Margareth cảm thấy là chuyện đương nhiên, nhưng tên người thú kia... Xem ra không chỉ là Thánh giả."

Song tên đã lên dây, không thể không bắn.

"Ta nhắc nhở pháp đình, tội này hiện đang phát sinh, cuộc xâm lược vẫn còn tiếp diễn, đề nghị lập tức phán quyết, giảm thiểu thương vong!"

"Rầm."

Đề nghị của Krose vô cùng hợp lý, hơn nữa còn giảm gánh nặng cho thần khí, nên tôi trực tiếp hành động.

"Tán thành, giản dị trình tự, lập tức phán quyết!"

"Nơi đây là lãnh thổ thành Sulphur, phe xâm lược là liên quân thế giới ngầm, phe bị hại là thành Sulphur, tội ác đã được chứng thực, ấn theo pháp điển..."

"Tử hình!"

"Tử hình!"

"Tử hình!"

Ba vị quan tòa đều đi đến cùng một kết luận, những anh linh ở vị trí quan sát cũng hô to "Tử hình!". Tòa đã tuyên án, hiệu quả là...

Một giây tiếp theo, không quản ngươi mạnh mẽ hay kinh nghiệm chiến đấu dày dặn đến đâu, những kẻ bị dán lên tiêu chí tội nhân đều ngã xuống mặt đất, máu tươi thoát khỏi cơ thể, tuyệt khí bỏ mình. Trên không trung, đám Rồng Đỏ và Rồng đen cũng không thể trốn thoát phán quyết, trực tiếp rớt xuống mặt đất tử vong.

Cảnh những chiến sĩ cường đại nối đuôi nhau ngã xuống Minh Phủ khiến bậc Hiền giả như Margareth không khỏi sửng sốt.

Tiếng gầm chiến đầu vang tận trởi xanh, giờ khắc này đã bị im lặng nuốt chửng.

Trên mặt đất tràn ngập thi thể của kẻ xâm lược...

Lúc này liên quân gần như toàn diệt, chỉ có Long Hậu bồi hồi chao liệng trên không trung là may mắn thoát khỏi. Nhận ra tình huống không đúng, con rồng mạnh nhất thế giới ngầm liền vứt bỏ mặt mũi và chiến hữu, xoay người bỏ chạy.

Từ đầu tôi cũng không nghĩ có thể thẩm phán được Bán Thần như Long Hậu, thực lực của ả quá mạnh, dù được thần khí gia trì, năng lực của Krose vẫn có giới hạn, nếu mạnh mẽ thẩm phán có thể dẫn đến thế giới tâm linh bị phá vỡ.

"Nếu ta còn ở đỉnh cao..." Tôi lắc đầu gạt bỏ suy nghĩ viển vông ấy, cũng như Margareth từng nói, 'giả thiết là không có ý nghĩa, 'nếu như' chỉ là cái cớ để kẻ yếu tự an ủi bản thân', tốt hơn hết vẫn là nên tập trung vào chuyện trước mắt.

Trước mắt phiên tòa đã kết thúc, anh linh cũng tiêu tán, nhưng tôi lại phát hiện ra, tên Dath vốn đã bỏ mình lại đứng lên, dùng ánh mắt thiêu đốt nhìn tôi.

Trong đôi mắt dã thú tràn ngập căm hận ấy có một ngọn lửa xanh đang hừng hực thiêu đốt.

"Quả nhiên là ác ma? Còn là quý tộc, xem ra không bắt được rồi."

Tôi quá quen thuộc với ngọn lửa kia, đó là liệt diễm Hỗn độn của Abyss, chỉ có đại ác ma có huyết thống cao quý mới nắm giữ được nó.

Kế đó, thân ảnh của Dath liền vỡ tung thành khói đen.

Còn chúng tôi thì giải tỏa thế giới tâm linh, tiến vào giai đoạn cuối của phiên tòa.

"Đại nhân, xin cho ta được nghỉ phép hai tháng." Nói xong, lão Krose liền sa vào hôn mê.

"Vất vả rồi."

Sau khi dặn dò Whiteox an bài tốt cho Krose, tôi nhìn lại cuốn 'Pháp điển Nguyên sơ' đã bị rút cạn năng lượng, hiện nguyên hình là một cuốn sách ố vàng ảm đạm. Tiêu hao đến mức này, có lẽ nó sẽ mất thời gian dài mới có thể dùng đến.

Song hình ảnh cuộc sống bừng bừng sinh cơ bên ngoài, cùng âm thanh cảm tạ thần tích của người sống sót làm tôi cảm thấy tất cả đều xứng đáng.

Tôi thở dài, hạ xuống pháp chùy.

"Phiên tòa chấm dứt, hiện tại bế đình!"