Tran và Edit: Stevegas
Một khoảng không xanh biếc rộng lớn đang trải ra trước mắt tôi. Không thể nào mà phân biệt được ranh giới giữa bầu trời xanh vô tận với biển rộng, nó mờ ảo và như đang chồng lên nhau làm một. Mùi hương của sóng toả nhẹ trong không khí, cộng với nhiệt độ của ánh mặt trời chói chang khiến người ta quên mất đây là bên trong dungeon.
Phải, đây chính là tầng bốn của dungeon Puriff. Cũng được biết đến như là 'Tầng của Đại Hải'. Mặc dù đang ở bên trong dungeon, mặt trời ở tít trên cao cùng với bầu trời vô tận của tầng bốn khiến nó trông như thật. Thậm chí có cả những hòn đảo có thể thấy mờ nhạt ở phía đường chân trời của bờ biển rộng lớn.
Cảnh biển trước mặt trông giống hệt như hàng thật khiến tôi nhận ra dungeon này đã vượt xa logic của thế giới tôi đang sống.
Hoá ra, mục tiêu ở tầng này sẽ là vượt qua những hòn đảo để có thể tới được cánh cửa dẫn đến tầng thứ năm.
Chúng tôi hiện đang đứng trên hòn đảo có viên pha lê dịch chuyển tới tầng bốn. Bãi biển đầy cát bao quanh chúng tôi vốn rất nổi tiếng và được biết đến trong thị trấn là 'Bãi biển Puriff'.
Điểm nổi bật của hòn đảo này là không hề có quái vật xuất hiện. Cũng không có cả bẫy luôn. Nhờ vậy, bãi biển này đã trở thành một chỗ thu hút khách du lịch của thị trấn.
Có những người mặc đồ bơi nằm rải rác khắp nơi, chơi đùa và nằm dài theo một cách không thể tưởng tượng nổi dù cho họ là mạo hiểm giả. Tôi thấy vậy. Thị trấn Puriff nằm sâu trong đất liền, cách xa bất kỳ biển hay đại dương nào. Đó là lý do tại sao có những người dân không phải là mạo hiểm giả cũng đến chơi ở bãi biển này.
Có một lý do mà họ có thể đến được tầng này của dungeon đầy nguy hiểm. 'Đi nhờ'. 'Đi nhờ' là hành động đi cùng với một mạo hiểm giả để đến viên pha lê dịch chuyển của tầng cần tới. Sau khi chạm tới được viên pha lê dịch chuyển, ta sẽ có thể dịch chuyển đến đó bất cứ lúc nào từ viên pha lê dịch chuyển ở lối vào, miễn là ta đã được 'đi nhờ' một lần. Ta sẽ có thể tới và rời khỏi bãi biển một cách an toàn mà không có vấn đề gì hết.
Tất nhiên, để những người dân thị trấn bình thường có thể được 'đi nhờ' các mạo hiểm giả, họ cần phải có tiền. Cũng vì thế, những người đến thăm bãi biển này chỉ những mạo hiểm giả và những người có điều kiện. Đây là một bãi biển xịn xò, đẹp như tranh vẽ, và không hề bị quá tải bởi những người dân bình thường.
"Sao mặt dài thườn thượt vậy, Note?"
"Eh… thì…"
Jin đứng cạnh tôi và bắt chuyện.
Mặc quần soóc ngắn màu đen, cả người anh ấy bị bao phủ bởi sẹo, khiến ta không còn nghi ngờ gì nữa việc anh ta là sát thủ hàng đầu. Ngược lại, tôi cũng mặc quần soóc, nhưng…
"Tôi không nghĩ đây là lúc để chơi đùa…"
Phải, 'Arriver' tới bãi biển Puriff để có thể ngâm mình xuống biển. Mặc cho việc lẽ ra chúng tôi nên tiếp tục tiến tới việc quét sạch dungeon càng nhanh càng tốt.
Và lý do cho việc đó là vì—
"Đây là thiên đường của đàn ông! Một hòm kho báu chứa đầy những người phụ nữ sinh đẹp trong những bộ áo tắm! Tôi thật mừng vì đã vẫn tiếp tục làm một mạo hiểm giả thám hiểm dungeon!"
Người đang nhảy cẫng lên và đá cát. Lãnh đạo của party, Force, đã đề xuất việc này.
Ban đầu, mục tiêu trước mắt của 'Arriver' là để Roslia và tôi đi nhờ lên tầng cao nhất cùng với phần còn lại của nhóm — tầng 16.
Dungeon Puriff được cho là có 30 tầng, với tiến độ hiện tại của cả nhóm ở tầng 16, thì đã được một nửa. Nếu mọi người nghĩ rằng số tầng đã khám phá được là nhỏ so với các party mạnh về dungeon ở thị trấn Puriff, thì nhầm to rồi. Nó hoàn toàn trái ngược. Đến được đó là quá tốt.
Từ đầu, vẫn chưa có một party nào ở quốc gia này vượt qua được tầng 19, và theo như ghi chép thì trước đây, tầng cao nhất mà có người từng đạt được là tầng 25.
Nói đến tầng thứ 16, với mức độ như vậy. Càng đi xa, độ khó của dungeon càng cao, khiến vị trí của cuộc hành trình hiện tại tới khi phá đảo dungeon dường như là vô tận.
Đó là lý do tại sao chúng tôi không thể nào lãng phí thời gian một cách lãng xẹt như vậy được. Đặc biệt là vì chúng tôi đã dành khá nhiều thời gian để đào tạo tôi và tìm kiếm thành viên.
"Nhưng việc đã được quyết định thông qua một cuộc thảo luận nhóm… Và tôi thấy việc nghỉ ngơi như thế này cũng rất quan trọng…"
Jin gạt bỏ sự nôn nóng của tôi khi mà không muốn chơi đùa và thư giãn.
Ngoài ra, điểm dừng chân này đã được cả party chọn nên tôi không thể phàn nàn gì ngay cả khi tôi không thích.
Roslia là người đầu tiên đồng ý ngay lập tức với ý định ra bãi biển chơi của Force. Với ánh mắt nhìn thế giới đầy màu hồng của cô ấy và một cái đầu đầy những suy tư lãng mạn, sẽ không có chuyện Roslia từ chối một chuyến đi chơi ở biển.
Từ đầu, cô ấy là người thường xuyên đến bãi biển Puriff, đó là lý do tại sao tầng cao nhất của cô ấy ở dungeon Puriff lại là tầng thứ bốn. Cô ấy có lẽ đã gài bẫy rất nhiều đàn ông ở đây. Tôi sẽ không để bị lừa nếu cô ấy nói rằng: 'Em muốn nhìn thấy Note mặc đồ bơi!'.
Neme cũng bất ngờ ủng hộ đề nghị của Force, nhiệt tình tuyên bố, 'Neme sẽ quyến rũ tất cả đàn ông trên bãi biển với bộ đồ bơi của cô ấy…!'.
Xin lỗi, Neme. Tôi nghĩ để quyến rũ với một cơ thể như vậy có hơi khó… Thứ duy nhất cô sẽ quyến rũ là đám lolicon, vì thế hãy cẩn thận...
Vì cả Erin và Jin đều không phản đối nên tôi là người duy nhất giữ nguyên lập trường trong cuộc thảo luận.
Nếu chúng tôi có thời gian để chơi ở biển, tôi thà tiếp tục vượt tầng dungeon càng nhanh càng tốt và tiếp tục thực hành 'Ẩn mật' còn hơn. Tôi cũng muốn đối đầu với Jin để né đòn của anh ấy. Đáng ngạc nhiên là Jin lại không đồng ý với ý kiến của tôi.
"Tôi có thể hiểu tại sao cậu lại muốn tiếp tục chau chuốt kĩ năng của mình... nhưng không phải có một vấn đề cần phải được giải quyết trước sao ...?'' Jin thì thầm với tôi. Và khi tôi hỏi anh ấy vấn đề đó là gì—
''Khoảng cách giữa Roslia và những người còn lại trong party. Rõ ràng là Roslia chắc chắn đã mở lòng với Note… nhưng cô ấy lại không thực sự nói chuyện với bất kỳ ai khác, phải chứ? Bỏ Force sang một bên, vì anh ấy vẫn cố gắng để bắt chuyện với cô ấy… Erin và Neme thì có vẻ không thân thiện với cô ấy lắm… và có vẻ như cô ấy cũng đang cố gắng giữ khoảng cách với cả tôi, cậu có nghĩ như vậy không?"
Bây giờ anh ấy mới nói, đúng thật. Thật khó để nói liệu tôi và Roslia có thân thiết hay không, nhưng ít nhất chúng tôi đã có thể có những cuộc trò chuyện vui vẻ. Có lẽ đó là vì cô ấy đã giữ đúng lời hứa với tôi, nhưng thái độ của cô ấy với Force rất thẳng thừng, và cô ấy cũng không bao giờ tiếp cận Jin.
Tôi có một lần thử hỏi lý do nhưng chỉ nhận được câu trả lời đùa rằng ''Jin… luôn cảnh giác… cảm giác như em sẽ bị giết ngay lập tức nếu bất cẩn đến gần anh ta…'' Cô ấy có lẽ đang né tránh câu trả lời. Tất nhiên, Jin chưa bao giờ thể hiện ý định ám sát Roslia. Anh ấy nói chuyện với Roslia một cách rất thân thiện.
Cảm tình của hai cô gái với Roslia cực kì thấp, và cô ấy dường như hiểu rõ điều đó bởi cô ấy chưa từng cố gắng bắt chuyện với họ. Kết quả là, Roslia cứ tiếp cận tôi mỗi lần cảm thấy chán.
Đúng là nếu tôi cứ tán tỉnh Roslia như thế này thì cuối cùng tôi cũng sẽ rơi vào lưới tình như Force. Để tránh những rắc rối như vậy, tôi cần phải xóa bỏ khoảng cách giữa Roslia và các thành viên khác trong party.
Tôi miễn cưỡng chấp nhận lời thuyết phục của Jin.
Quay trở lại chủ đề, giờ thì.
Chúng tôi đang đợi các quý cô thay đồ xong. Mặc đồ gọn nhẹ, đội đàn ông đã thay đồ xong trước và đợi trên bãi biển. Force đã hào hứng chạy nhảy xung quanh.
"Anh đợi lâu chưa? Note?"
Một giọng nói êm dịu bất chợt vang lên từ phía sau tôi. Tôi quay lại và đối diện với bộ áo tắm và làn da trắng tinh khôi của Roslia. Mặc dù tôi đã đoán trước được, tôi còn liên tục kích hoạt 'Tìm kiếm kẻ thù' và biết được cô ấy đang ở đó. Nhưng tôi vẫn mất cảnh giác. Trong khoảnh khắc khi tôi quay lại và nhìn thấy hình ảnh đó. Tôi nhận ra rằng mình đã bị bất ngờ. Bởi vẻ đẹp đó…...
"Em trông như thế nào? Trong bộ đồ bơi này…?"
Roslia bẽn lẽn hỏi trong khi quay một vòng để phô bày mọi ngóc ngách trên thân hình. Nó thực sự rất xảo quyệt.
Nói thế nào nhỉ… khi ai đó xoay người… ngực của họ có hơi đung đưa…
Chỉ có những suy nghĩ vẩn vơ đang lướt qua tâm trí tôi.
"Cậu đang chảy nước dãi là sao hả… thật thảm hại…"
Một lời nhận xét thô lỗ đột nhiên bắn tới tôi từ bên cạnh. Đó là Erin.
Cô ấy mặc một chiếc áo khoác có mũ trùm bên ngoài một bộ áo tắm màu xanh nhạt.
Tôi đoán là người bình thường sẽ không 'nảy' ngay cả khi họ xoay người… Tôi đã công nhận được một điều rất hiển nhiên trong khoảnh khắc đó.
"Lúc này cậu đang suy nghĩ điều gì đó thô lỗ phải không hả?"
Erin có thể sử dụng 'Đọc suy nghĩ' hả?
Rõ ràng là trên đời này không có ma pháp nào cho phép người ta đọc được suy nghĩ của người khác. Chỉ có skill. Vì tôi đã biết rõ skill của Erin, nên điều đó là không thể.
Gạt những ảo tưởng bay bổng của bản thân sang một bên, tôi mơ hồ đáp lại lời cô ấy. Đó cũng vừa lúc Neme thay đồ xong. "Thế nào? Đây là thân hình sexy của Neme!" Cô ấy nói, với tay phải đặt lên đầu và tay trái đặt lên hông trong khi lắc lư.
Đó là một cảnh tượng có thể được mô tả chính xác là không 'Sexy' chút nào cả. Một bộ đồ bơi màu xanh nước biển ôm sát với vùng ngực nối liền đến háng thành một mảnh. Nó càng làm nổi bật cơ thể trẻ con của Neme.
"Ừm… nó rất dễ thương…"
Thật khó để nói ra sự thật khi mà Neme đang tỏ ra mong chờ, vì vậy tôi tránh giao tiếp bằng mắt và nói khẽ một lời khen để lấy lòng cô ấy. Thấy thoải mái trước câu trả lời của tôi, Neme tiếp tục tạo dáng với những tư thế kỳ lạ cho đến khi Roslia cảm thấy mệt mỏi khi cứ phải nhìn cô ấy, rồi tiếp cận tôi với một nụ cười ranh mãnh.
"Có thể nào… Note thực sự là một tên lolicon? Biệt danh 'Tên bắt cóc bé gái' đó… là thật sao…~?"
"Không đời nào!"
"Vậy là anh thích những quý cô trưởng thành và sành điệu hơn?"
"Chà… nếu tôi phải chọn, thì...vâng-?"
"Vậy còn em thì sao?"
Roslia bất ngờ ôm tôi.
Hả…? Tôi vừa nói gì thô lỗ sao…?
"Bộ mặt cậu lúc này biến thái thật đó… Note…"
Erin lạnh lùng nhìn về phía này.
Nhưng mà làm như tôi có thể chịu được chắc? Ngực cô ấy đang chạm vào tôi. Xin hãy thương xót cho cái biểu cảm trên mặt của tôi đi.
Hai cô gái vẫn không có dấu hiệu thân thiết với Roslia chút nào. Bất ngờ là, ngay cả kế hoạch của Jin đôi khi cũng có thể sẽ thất bại… không ngờ luôn...
Mặt trời vẫn di chuyển ngay cả ở trong dungeon, vậy nên xét theo vị trí hiện tại là đang ở quá trên đầu, thì đã gần đến chiều.
Tôi đang quan sát một nhóm người đang chơi bóng trên bãi biển từ xa. Một mình.
Tất nhiên, những người đó chính là thành viên cùng party với tôi.
Từ quan điểm của người ngoài cuộc, tôi chỉ là một kẻ cô độc, nhưng đây lại là điều tôi muốn. Thật đó.
"Nếu tôi ở đó, Roslia sẽ không nói chuyện với ai khác…"
Tôi tự lẩm bẩm với đôi mắt hơi khép lại.
Một điều tôi nhận ra khi chơi trên bãi biển này vào suốt buổi sáng, là Roslia hầu như không nói chuyện với ai khác ngoài tôi. Còn nữa, cô ấy còn cứ đeo bám tôi một cách kỳ lạ, để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp cho hai cô gái kia.
Và thế là, cảm giác như đi chơi ở biển sẽ chỉ khiến mối quan hệ của họ trở nên tồi tệ hơn. Đó là lý do tại sao tôi quyết định tách mình ra khỏi các thành viên khác, đồng thời tận dụng cơ hội để luyện tập 'Ẩn mật'.
Lý do tôi đến bãi biển này là để làm thân thiết hơn mối quan hệ giữa các thành viên, chứ không phải để chơi bời. Vì vậy, tôi thà thực hành art của mình hơn là dây dưa ở một chỗ như thế này.
"Chà… mình đoán là cũng thấy hơi cô đơn."
Mặc dù tôi có thể đã chọn điều này theo ý của bản thân, nhưng cảm bị xa lánh vẫn còn đó, khiến tôi tự nói chuyện với bản thân nhiều hơn.
Ngay khi tôi định rũ bỏ những suy nghĩ lố bịch đó và tập trung trở lại vào 'Ẩn mật'—
Một cô gái mặc đồ bơi với chiếc áo khoác có mũ trùm quấn quanh eo đang đi về hướng này một cách bơ phờ. Đó là Erin. Không hiểu sao, cô ấy có vẻ không vui.
Nghĩ rằng cô ấy đang trên đường đi vệ sinh, tôi nhẹ nhàng theo dõi chuyển động của cô ấy bằng mắt trong khi giữ 'Ẩn mật', nhưng cô ấy lại dừng lại bên cạnh tôi.
Cô ấy nhìn xuống tôi đang ngồi với đầu gối ép vào ngực và mở mồm.
"Cậu đang làm gì… ở tít tận đây vậy…?"
Để che ánh sáng mặt trời chiếu từ sau đầu Erin, tôi đưa tay lên che trong khi ngước lên.
"Tại sao cô lại đi bộ tới đây, Erin…"
Tôi cố gắng tránh câu hỏi phiền phức bằng cách đáp lại bằng một câu hỏi khác. Tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của Erin vì ánh sáng, nhưng tôi có thể biết cô ấy thở dài.
"Nhìn thấy cái 'Ẩn mật' tệ như c*t khiến tôi tò mò ..."
Ẩn mật như c*t hả...
Vai tôi thõng xuống vì sốc, rồi cô ấy ngồi xuống bên cạnh tôi.
"Vậy thì, sao Note lại lén lút ở một nơi như thế này đây?"
"Để cải thiện mối quan hệ giữa Roslia và cô. Nếu tôi ở đó thì sẽ gây phiền toái, phải chứ?"
Erin vẫn không có dấu hiệu rời đi, vậy nên tôi đành từ bỏ và trả lời thành thật. Sẽ thật tuyệt nếu cô ấy hiểu được ý định của tôi và quay trở lại chỗ mọi người, nhưng mọi chuyện lại không đi theo hướng đó. Erin cũng ôm gối vào ngực, rồi vùi mặt vào chúng.
"Tôi không có ý định dây dưa với cô ấy! Chỉ là chúng tôi không có cùng bước sóng…"
"Đúng thật… "
Hiểu được lý do của Erin, tôi gật đầu. Nhưng ngay cả vậy, tôi không thể để cô ấy bào chữa như thế được, vì thế tôi quay lại nhìn cô ấy để cố gắng thuyết phục.
"Tôi hiểu cảm giác của cô. Nhưng nếu Erin ở đây, Roslia không phải cũng sẽ đi tới đây sao? Ít nhất thì tôi cũng muốn cô ấy kết thân với Neme, vậy nên cô có thể quay lại đó được không? Tôi đang muốn luyện tập 'Ẩn mật' ở đây… "
Erin có lẽ đã cân nhắc. Tôi đã cố gắng truyền đạt sự thật rằng việc này là không cần thiết. Trong khi đó, Erin dường như không bận tâm đến việc tôi cố đuổi cô ấy đi.
"Nếu cậu muốn ngăn Roslia tới chỗ này, hãy thử sử dụng 'Ẩn mật' lên tôi. Cũng là để luyện tập sử dụng 'Ẩn mật' lên cả người khác ngoài cậu, phải chứ?"
Erin quay lại nhìn thẳng vào tôi. Cô ấy có lẽ không có ý định nhượng bộ. Bất đắc dĩ, tôi với lấy tay cô ấy để thi triển 'Ẩn mật' lên người Erin.
"Cậu định nắm tay tôi làm gì?! Kinh tởm! Biến thái!"
"Hả? Cô đang hơi bị vô lý nha!? Tôi đưa tay ra để thi triển 'Ẩn mật' thông qua việc tiếp xúc mà!"
"Cậu không nhất thiết phải cố chọn chạm vào tay tôi nếu cần tiếp xúc, phải chứ? Tại sao tôi phải nắm tay Note chứ?! Hãy chạm vào vai tôi ý!"
"Ưà…"
Thật là bực mình, nhưng Erin đã đúng. Tại sao tôi lại cố nắm lấy tay cô ấy để thi triển 'Ẩn mật' vậy…?
Có lẽ là vì điều đó. Đó là lỗi của Roslia. Vì Roslia luôn nắm tay tôi. Thói quen đó đã khiến tôi mất đi khả năng phản kháng khi được nắm tay phụ nữ…
Dây thần kinh tôi rợn lên khi nghe theo lời của Erin, nhưng vì nó không giống như việc tôi được chạm vào bắp tay hay đùi cô ấy, nên tôi miễn cưỡng chạm tới vai cô ấy.
Đầu ngón tay tôi lướt trên da. Cảm giác xương bả vai mềm mại và tinh tế của cô ấy lan tỏa khắp lòng bàn tay tôi. Vì lý do nào nào đó, cảm giác đó còn kích thích hơn là nắm tay…
Khi tôi hít thở sâu để trấn tĩnh, Erin thì thầm.
"Tay của cậu đẫm mồ hôi thật đó… Note…"
Tôi ghét cô ấy.
Ngay lập tức, nhịp tim của tôi chậm lại, giúp tôi tỉnh táo trở lại. Mồ hôi của tôi cũng nhanh chóng bay đi.
"Những người trong party này đều kỳ quặc hết… kể cả cô, Erin…"
Cố để đổi chủ đề, cảnh tượng các thành viên party 'Arriver' đập vào mắt tôi. Tôi đang cố để hoá giải sự căng thẳng và khó xử trong party mà. Không vấp một tiếng nào, Erin đáp lại bằng câu bình luận đầy sự xúc phạm như mọi khi.
"Tôi nghĩ cậu mới kỳ quặc hơn chúng tôi chứ?"
"Không không, không đời nào! Dù thế nào, tôi có thể khẳng định rằng mình và Jin là những người bình thường duy nhất trong 'Arriver'!"
"Không đời nào! Một đứa con trai ngồi một mình để xem chúng tôi chơi đùa trên bãi biển thì có gì là bình thường đây~?"
"Đ-Đó chỉ là…"
Tôi thực sự không muốn nói chuyện với Erin nữa… Tại sao cô ấy luôn gây bực mình vậy?
Mặc dù tôi đoán là do bản thân tôi là người bắt đầu cuộc trò chuyện này…
"Từ đầu, tôi ở một mình vì cô và Roslia không hợp nhau, phải chứ? Điều đó có gì kỳ lạ sao?"
"Tôi chưa hề yêu cầu cậu làm bất cứ việc gì như thế hết… Thay vì cố gắng làm cho chúng tôi trở nên thân thiết hơn, không phải cậu chỉ muốn tập luyện 'Ẩn mật' thôi sao?"
……
Thật bực bội khi phải thừa nhận điều đó, nhưng nó chính xác như những gì Erin vừa nói.
Thay vì giải quyết vấn đề giữa Roslia và những người khác, mong muốn được tập luyện art của tôi lại lớn hơn.
Erin đôi khi có thể nhìn thấu bản chất của tôi với một sự sắc bén cực kì khắc nghiệt. Tôi đã rất nhiều lần đau lòng vì điều đó. Mặc dù có những lúc tôi cảm thấy trò chuyện với Erin thật khó khăn, nhưng tôi cũng đã được cứu bởi điểm này lúc trước. Giống như cái lúc mà những lỗi lầm trong quá khứ của tôi được chỉ ra.
Lý do tại sao tôi cảm thấy lời nói của cô ấy cay nghiệt, đó có lẽ là vì tôi không thích đối mặt với con người thật của mình được phản ánh trong từng lời của cô ấy. Không phải tôi là người tệ với cô ấy, mà là với chính tôi. Đó là điều tôi bắt đầu cảm thấy.
Không quan tâm đến sự tự ti đang diễn ra trong đầu tôi, Erin tiếp tục nói.
"Ngay từ đầu, tại sao cậu lại đâm đầu vào học art một cách liều lĩnh như vậy?"
"Đó là bởi vì tôi muốn thay đổi bản thân yếu đuối của mình…"
"Vậy tại sao cậu lại muốn thay đổi bản thân đến mức tự làm tổn thương chính mình? Giống như khi cậu học cách sử dụng đồng thời 'Tìm kiếm kẻ thù' và 'Phát hiện cạm bẫy'. Và cả khi cậu cố gắng tách Force khỏi Roslia. Tại sao cậu lại luôn cố gắng hy sinh bản thân để hoàn thành một điều gì đó?"
Ánh mắt chỉ trích của Erin đâm qua tôi.
Cô ấy có lẽ đang cáu vì ngày hôm nay. Tại sao tôi lại từ bỏ niềm vui mà tôi có thể có được với mọi người để luyện tập art của mình như thế này chứ…?
Nhưng tôi vẫn sẽ không nhượng bộ. Đây là cách tôi đã làm mọi thứ. Kể từ—
"Những người được ban phước như Erin sẽ không thể hiểu được đâu. Nếu những người không có gì như tôi không thúc đẩy bản thân đến mức đó, họ sẽ không thể theo kịp những người được chọn như Erin đâu… "
"Dù sao thì Note cũng đúng là một tên kỳ quặc…"
Erin đứng dậy, phủi cát: "Chà, hãy làm những gì mà cậu thích! Nếu đó là cách của cậu?"
Sau những lời tạm biệt đó, Erin bỏ đi, vẻ mặt khá buồn trái ngược với những lời nói sáng sủa của cô ấy. Không hiểu sao, vẻ mặt đó lại khắc sâu trong tim tôi, khiến tôi không thể nào quên được.