Nhận được skill vô dụng《Tạo Bản Đồ》, tôi thách thức Dungeon cùng party mạnh nhất!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6959

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Vol 1 - Tôi là người có skill rác cho đến khi gia nhập party mạnh nhất - Web novel - Chương 8: 'Tìm kiếm kẻ thù, 'Phát hiện cạm bẫy' và 'Phá cạm bẫy' (Cũ)

Tran và edit: Stevegas

Sáng sớm. Jin và tôi cùng đi bộ xuyên khu rừng đến phía bắc thị trấn Puriff.

Mặc dù tôi gọi nó là một khu rừng, nó thực sự không đem lại cảm giác đó. Khu rừng có bầu không khí khác với những khu rừng ở Changs, quê hương tôi, hay những khu rừng ở gần Broad, nơi tôi bắt đầu phiêu lưu. Khu rừng dưới chân núi này không giống với những khu rừng mà tôi đã từng trải nghiệm cho đến giờ. Có những ngọn đồi đầy đá và toàn bộ mặt đất hơi dốc về phía ngọn núi, khiến cho khó để đi lại trên đó.

Jin tìm thấy một ngọn đồi ít cây cối và dừng lại. Theo anh ấy, tôi cũng dừng lại.

"Tôi đã tính đến việc dạy cậu 'Tìm kiếm kẻ thù' ngay sáng nay, nhưng trước hết, cậu biết bao nhiêu về 'Tìm kiếm kẻ thù', Note?"

"Là art mà những người có chiến đấu chức liên quan đến đạo trích hay sát thủ có thể sử dụng để theo dõi vị trí của quái vật..."

"Chính xác mà nói, đó là một art có thể theo dõi không chỉ quái vật, mà cả con người và các sinh vật sống khác nữa."

"Vậy hả… tôi chưa hề biết đó."

"Đó là điều bình thường. Nói chung, quái vật với sự hiện diện mạnh mẽ rất dễ cảm nhận được, trong khi những sinh vật sống không có ý định gây hại thì sẽ khó cảm nhận hơn. Chỉ những người có cấp độ cao art 'Tìm kiếm kẻ thù' mới có thể dò tìm được cả những loại sinh vật đó, vì vậy sẽ rất dễ bị nhầm lẫn từ việc đó…"

"Tôi hiểu rồi…"

Không phải ngày nào tôi cũng có cơ hội nghe loại kiến thức chuyên môn này, vì thế, tôi rất biết ơn vì anh ấy đã giải thích cho tôi. Tôi gật đầu thích thú trước những lời Jin nói.

"Lưu ý, tôi muốn cậu tăng cấp 'Tìm kiếm kẻ thù' cho đến khi cậu có thể cảm nhận bất cứ thứ gì và mọi thứ."

"Hở?! Không phải đó có hơi…?"

Không thể nào...

Tôi đã kiềm chế bản thân mình khỏi việc nói lời than phiền. Đó là một thói quen xấu của tôi.

"Đừng nói thế chứ… Cậu có thể làm được nếu luyện tập. Bây giờ, Note, hãy thử sử dụng 'Tìm kiếm kẻ thù' đi!"

"Ngay cả khi anh bảo tôi hãy thử sử dụng 'Tìm kiếm kẻ thù'... Tôi vẫn không biết phải làm kiểu gì...Tôi sẽ rất vinh dự nếu anh có thể làm mẫu cho tôi."

"Cũng đúng. 'Tìm kiếm kẻ thù' của tôi đã được kích hoạt rồi."

Thật hả? Tôi không nhận ra đó...

"Art 'Tìm kiếm kẻ thù' là một kỹ thuật tăng cường nhận thức của ta với các sự hiện diện. Đó là lý do tại sao không cần bất kỳ động tác hay kêu lên để kích hoạt."

"Nhưng ngay cả khi anh bảo tôi tăng cường nhận thức của mình lên…"

"Ví dụ, có những lúc cậu nghĩ rằng 'đám cỏ ở đó vừa phát ra tiếng xào xạc không tự nhiên', phải chứ? Thế thôi cũng là đủ nếu mới bắt đầu với 'Tìm kiếm kẻ thù'. Miễn là cậu từ từ làm sắc bén các giác quan của mình."

"Tôi tự hỏi liệu có bất kỳ mánh khóe nào nào không nữa…."

Dù tôi có xem xét xung quanh cẩn thận đến đâu, tôi vẫn không thể cảm nhận được bất kỳ quái vật nào. Tôi dường như không đạt được bất kỳ tiến triển nào trong việc tìm ra được sự hiện diện, vì vậy tôi đành bất lực quay sang Jin để xin lời khuyên.

"Mẹo, hả ... Xem nào, yếu tố quan trọng nhất của 'Tìm kiếm kẻ thù' sẽ là ...”

"Sẽ là ...?"

"Trực giác?"

Có thể nào Jin——

"Anh phải chăng là loại người kém trong việc dạy dỗ người khác?"

Jin chỉ có thể gãi cằm trước nhận xét thẳng thừng của tôi.

Sau bữa trưa. Jin, Erin và tôi đang đứng trước lối vào dungeon. Buổi sáng luyện tập 'Tìm kiếm kẻ thù' đã kết thúc và buổi chiều cho việc luyện 'Phát hiện cạm bẫy' chuẩn bị bắt đầu.

Về kết quả, tôi đã không thể tìm ra cách cảm nhận sự hiện diện của quái vật trong buổi tập luyện lúc sáng.

Theo Jin, thật sự rất khó để nắm bắt được bước đầu tiên của 'Tìm kiếm kẻ thù', nhưng một khi ta tìm ra cách cảm nhận được đúng, phần còn lại sẽ rất dễ dàng. Anh ấy an ủi tôi, nói rằng chưa có ai học được kỹ thuật này chỉ trong một ngày, vì vậy tôi không cần phải lo lắng đến thế.

"Erm… chúng ta đang đi vào dungeon hả?"

"Đúng vậy. 'Phát hiện cạm bẫy' là một art tương tự như 'Tìm kiếm kẻ thù', vì vậy chúng tôi sẽ sử dụng phương pháp tập luyện tương tự để cậu học nó. Note, tôi muốn cậu cảm nhận bẫy trong dungeon để học 'Phát hiện cạm bẫy'."

Có cùng cảm giác giống như 'Tìm kiếm kẻ thù'... Thật lòng, tôi không nghĩ mình sẽ học được gì từ phương pháp đó….

"Chà, nó sẽ dễ học hơn 'Tìm kiếm kẻ thù' thôi."

"Tại sao vậy?"

"Vì cậu thực sự sẽ bị mắc phải bẫy."

"Hả?"

"Không không, tôi sẽ chết mất! Nếu tôi bị mắc bẫy trong dungeon, tôi sẽ chết mất!"

"Xin lỗi, tôi nói thiếu. Cậu sẽ bị mắc bẫy, nhưng nó sẽ không phải là những cái được tạo ra bởi dungeon. Chúng tôi sẽ để cậu bị dính một trong những cái bẫy Erin và tôi sẽ đặt khắp tầng một."

Rõ ràng, không có bẫy do dungeon tạo ra ở tầng đầu tiên. Vì vậy, kế hoạch sẽ là để Jin và Erin rải những bẫy của họ ở một góc riêng để tôi có thể thực hành cảm nhận chúng.

Không có gì nguy hiểm đến tính mạng của tôi, nhưng những cái bẫy được thiết kế để gây sát thương để cơ thể tôi tự sợ chúng sau khi bị dính nhiều lần. Và rồi, tôi sẽ có khả năng phát hiện vị trí của cạm bẫy.

Đó là cách tập luyện dựa trên giả định tôi sẽ bị dính bẫy nhiều lần.

Chúng tôi vào dungeon trong khi thảo luận mọi thứ, và rồi cũng đến một góc riêng nơi đặt những cái bẫy. Ngay lúc này, tôi không thể cảm thấy bất cứ sự hiện diện dù là nhỏ nhất của bất cứ cái bẫy nào. Có thực sự có bẫy ở đây không vậy?

"Vậy từ đây trở đi, tôi phải vừa đi coi chừng xem bẫy, ph—."

Ngay khi tôi cố hỏi lại với Jin, mặt đất dưới chân tôi sáng lên.

À, tệ rồi đây—

Điều tiếp theo tôi nhận ra, là mình đang bay trong không trung bởi một luồng gió lớn.

-Ba tiếng sau đó.

Tôi dừng lại bất chợt trên con đường tôi đang đi thẳng xuống.

Sau đó tôi đi tiếp trong khi bám lấy tường bên phải, để tránh khoảng giữa đường.

"... Chậc!" 

Tôi có thể nghe thấy tiếng Erin tặc lưỡi.

"Tại sao cô lại không vui khi tôi tránh nó một cách tử tế vậy...?"

"Tôi đã mất rất nhiều thời gian để tạo ra 'Bẫy điện giật giật từ địa ngục đó'. Thật nhàm chán nếu cậu không bị dính..."

Đặt tên kiểu gì tệ vậy, trời!

Tình cờ, trong số những cái bẫy khác mà Erin đã tạo ra có một cái tên 'Hoảng loạn! Khu vực trơn trượt và rất dính' và 'Tảng đá lăn mà ai cũng đều muốn thử một lần ', nó thật sự rất kinh khủng!

"Được rồi! Cái bẫy tiếp theo sẽ thêm phần đặc biệt!"

Bên cạnh Erin cao hứng, Jin lại trông khá mệt mỏi. Biểu cảm trên khuôn mặt anh ấy dường như đang xin lỗi vì sự nhiệt tình của Erin khi để người khác mắc bẫy. Nhờ sự nhiệt tình đó mà tôi đã quyết tâm thành thạo 'Phát hiện cạm bẫy' một cách nhanh chóng, vì vậy tôi không có giận lắm...

Thận trọng, tôi tăng cường ý thức của mình quanh chỗ góc tường, và tìm được một cái bẫy với một vật thể màu trắng đáng ngờ ở đó. Nằm ngay giữa lối đi. Nghĩ rằng mình đã nhầm, tôi dụi mắt và từ từ tiếp cận nó. Và tôi thấy rằng mình không nhầm.

Vật thể màu trắng để ở đó là—

"Tại sao lại có quần lót ở đây?!"

Bất kể tôi có nhìn như thế nào, chúng đều là quần lót. Những chiếc quần lót đó rõ ràng đã được sử dụng bởi vẻ ngoài của chúng, và trông có một chút trẻ con—

Ah, tên của chủ sở hữu được viết trên đai quần. 'Neme'… Nó chắc chắn là của Neme...

Khi tôi hướng ánh mắt về phía Erin đang đứng chéo phía sau tôi, cô ấy tự hào nói.

"Đó hả? Đây là 'Bẫy quần lót gợi cảm hủy diệt!"

Đó là cái bẫy tồi tệ nhất. Ý tưởng của nó tệ nhất trong số các bẫy. Nó có lẽ chỉ là một cái bẫy khiến ta bị sốc nếu cố nhặt chiếc quần lót lên. Không đời nào tôi dính vào một cái bẫy hiển nhiên như vậy. Thật à...

"Tại sao lại là quần lót của Neme? Không phải sử dụng đồ của người khác cho những việc thế này sẽ không được hay cho lắm sao…."

Ấy không, ý tôi không phải là muốn bày tỏ khao khát được nhìn thấy quần lót của Erin—mặt cô ấy hoàn toàn đúng kiểu của tôi, mặc dù tính cách của cô ấy có chút gì đó như thèm muốn quần lót trẻ con của Neme. Thật à…!

"Sẽ thật xấu hổ khi sử dụng quần lót của tôi!"

"Tại sao cô không mua vài cái để sử dụng cho việc này?"

"Ah…" 

Erin che miệng, như thể ý tưởng đó chưa bao giờ xuất hiện trong đầu cô. Đằng sau cô, Jin đang ôm đầu.

Lúc này, tôi vẫn bám sát về phía bức tường bên phải để tránh những chiếc quần lót, và rồi chúng đột nhiên sáng lên—

Eh, tôi đã tránh những chiếc quần lót rồi mà?!

Một tia sét đánh trúng tôi đủ mạnh để khiến cho toàn bộ tầm nhìn của tôi trở nên trắng xóa.

"Cậu đang quá phân tâm bởi những chiếc quần lót rồi đó…" 

Erin thở dài.

Có vẻ như câu trả lời đúng là phải đi ở giữa con đường. Cái bẫy được thiết kế để kích hoạt trên tường nếu tôi quá bị phân tâm bởi những chiếc quần lót mà không sử dụng 'Phát hiện cạm bẫy'.

"Cậu đã hiểu những gì tôi đang cố dạy cậu chưa...?"

"Nếu ta bị phân tâm bởi quần lót, hãy tiến thẳng tới chúng?"

"Không! Nếu cậu tập trung quá mức vào những thứ khác, cậu sẽ bỏ lỡ những việc mà cậu thường sẽ tiếp thu được!"

"Tôi hiểu rồi, cô trông như một người đầu rỗng nhưng hoá ra lại thực sự có suy nghĩ, Erin! ”

"Cái phần đầu rỗng là thừa rồi đó!"

Mặc dù chúng tôi đang đùa nhau như thế này, nhưng những gì Erin nói rất đúng. Tôi nên khắc sâu nó vào trong tim.

Sau đó, khi tôi lôi chuyện này ra nói một cách nghiêm túc với Jin, anh ấy đáp rằng: "Tôi thấy Erin đúng là một người đầu rỗng."

Sau đó, tôi cũng đã nắm bắt được cảm giác của 'Phát hiện cạm bẫy' mặc dù bị dính nhiều bẫy hơn, rồi chúng tôi trở về trụ sở của party.

Trên đường về, tôi đã thực hành 'Phá cạm bẫy'. Bởi vì thật không ổn khi để lại những cái bẫy mà Jin và Erin đã bày ra ở đó, Jin đã làm mẫu cho tôi xem một ví dụ về 'Phá cạm bẫy' và tôi đã cố gắng bắt chước anh ấy khi chúng tôi trở về.

Tôi thất bại trong việc gỡ hầu hết các bẫy, thay vào đó tôi kích hoạt chúng và tự làm mình bị thương.

Vì người tôi bị bẩn từ mấy cái bẫy, họ để tôi tắm trước. Sau khi tắm xong, tôi thấy sảng khoái và vừa đúng lúc ăn tối. Giọng của Erin vang vọng khắp căn nhà.

Khi tôi đến phòng khách, mọi người đã tập trung lại.

Vì lý do nào đó, Neme ngờ vực liếc nhìn xung quanh. Thấy vậy, Force hỏi cô ấy.

"Sao vậy, Neme?"

"Nói ra có hơi xấu hổ... nhưng một cặp quần lót của Neme bị mất...Có ai biết chúng ở đâu không vậy...?"

"Có lẽ đó là do Note, cậu ta đã lấy chúng" 

Force trả lời ngay lập tức. 

Cái quái gì vậy, không đời nào tôi lại…

"Á!"

Tôi vô tình thốt lên. Neme nhìn về phía tôi

Đó chắc chắn là những chiếc quần lót trong bẫy của Erin! Nghĩ lại, chúng tôi đã để nó trong dungeon và trở về nhà mà không mang theo!

Tôi nhìn Erin, và dường như cô ấy cũng đã nhận ra điều tương tự. Cô lo lắng liếc nhìn xung quanh.

Năm phút sau. Để xóa tên tôi khỏi những nghi phạm chính của chỗ quần lót, tôi đã thú nhận tất cả, trước sự tức giận của Erin và Jin.

Không phải Erin là người có lỗi sao? Jin và tôi cãi nhau, nhưng ngay lập tức bị bác bỏ.

Ngày hôm sau—

Tin đồn về việc một mạo hiểm giả đã đánh rơi 'kho báu' vô cùng quý giá ở tầng một của dungeon lan rộng như lửa cháy lan khắp thị trấn Puriff, nhưng đó lại là một câu chuyện cho lúc khác.