Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shōshimin Series

(Đang ra)

Shōshimin Series

Yonezawa Honobu

Tác phẩm đã được chuyển thể thành Anime mùa hè 2024.

56 1055

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

(Đang ra)

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

Tomobashi Kametsu

Yuito Enoki là một kẻ cô độc. Không bạn bè, bố mẹ xa lánh, cuộc sống của cậu chỉ xoay quanh công việc đứng quầy tẻ nhạt ở cửa hàng tiện lợi.

2 3

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

(Đang ra)

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

ショーン田中

Và thế là, Lugis được trao cơ hội quay lại quá khứ để làm lại cuộc sống của mình.

8 137

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

79 8833

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

75 917

[WN] Tập 1 - Chương 35: Tiệc Chúc Mừng?

Giao kiếm ma thuật cho đại tá xong, tôi cùng Erika và Leonora trở về chi nhánh.

Tôi giúp hai người làm việc, dành thời gian cả ngày như thế.

"Anh Zieg, tối nay chúng ta tổ chức tiệc mừng được không ạ?"

Erika hỏi tôi khi tôi đang biến quặng sắt thành sắt.

"Tiệc mừng? Mừng chuyện gì?"

Sinh nhật một trong hai người họ à?

Tôi chưa chuẩn bị quà, nên muốn từ chối.

"Này nhé, yêu cầu khẩn cấp cũng xong rồi, kiếm ma thuật cũng đã giao, phải không ạ? Là tiệc mừng chuyện đó."

Tôi thấy chẳng có gì đáng để ăn mừng.

"Hay đấy. Để chị mở chai rượu vang đặc biệt."

Leonora có vẻ hào hứng.

"Em không uống được không ạ?"

“Loại này độ cồn thấp, nên Erika uống được. Với lại, lỡ em có say thì chị sẽ nhẹ nhàng dìu em lên tận giường."

Ừm... có vẻ như không tham gia thì không được rồi.

“Hai người chờ chút. Helen.”

"Ngài nên đi ạ."

Helen trả lời ngay rồi cuộn tròn người lại.

"Này, không phải ngươi chán rồi đấy chứ."

“Tôi không chán. Dù sao cũng được ăn tối miễn phí, có khác gì đâu.”

…Cũng đúng.

"Tiệc mừng có gì vậy?"

"Chỉ là một buổi ăn uống thịnh soạn một chút, uống rượu vang, rồi nói 'Mọi người vất vả rồi, từ mai lại cố gắng nhé' thôi ạ. Không có tiết mục mua vui bất ngờ, cũng không có ai bắt nạt cấp dưới đâu."

Cũng phải, chỉ có mỗi Erika và Leonora mà.

"Vậy là nên tham gia à."

"Dĩ nhiên rồi. Ngài Zieg cũng đã cố gắng, nhưng về yêu cầu khẩn cấp, chị Erika và chị Leonora đã rất nỗ lực, phải không ạ. Ngài nên chúc mừng sự trưởng thành của các đệ tử chứ."

Ồ... Thấm thật.

Nhưng sư phụ có bao giờ chúc mừng tôi đâu…

Mà, bà ấy cũng không phải kiểu người đó.

"Biết rồi. Anh sẽ tham gia."

Chỉ ăn cơm, uống rượu vang thôi mà.

Mai là ngày nghỉ, cũng hợp lý.

“Vâng. Anh Zieg muốn ăn gì không?”

“Không có. Món nào Erika nấu cũng ngon.”

Thật sự, mọi thứ em ấy làm đều tuyệt vời.

"Đúng là ông chồng chẳng đáng bỏ công để nấu ăn cho."

Leonora lắc đầu, tỏ vẻ ngao ngán.

"Cô cũng có nấu đâu."

Tôi không muốn bị cô ta nói thế.

“Người nấu ăn muốn thấy thực khách vui vẻ. Là dân kỹ thuật, chúng ta hiểu điều đó mà, đúng không?”

Tôi không hiểu.

"Ừm... Món muốn ăn à? Helen, ngươi có không?"

"Món hamburger steak mà ngài Zieg làm cho tôi ngày xưa ngon lắm ạ."

Đúng rồi.

"Đúng, hamburger steak ngon lắm. Erika, làm món đó đi."

"Ừm, hamburger steak là gì vậy ạ?"

Hả?

"Helen, thế giới này không có món hamburger steak à?"

"Tôi không biết ạ? Nhưng ngoài món Ngài Zieg làm, tôi chưa từng thấy ở đâu cả."

Không có thật à…

Món đó đâu phức tạp.

"'Thế giới này' là sao vậy?"

"Suỵt, chúng ta cứ lặng lẽ dõi theo anh ấy thôi ạ."

...Hình như tôi bị coi là kẻ lập dị rồi.

"Ừm, hamburger steak là món cực kỳ đơn giản, chỉ cần trộn thịt băm với hành tây thái nhỏ, trộn lên rồi nướng thôi."

"Nhưng mà chảy nước mắt đó ạ."

Ừ, hành tây thì đúng là vậy.

"Ồ... Anh Zieg, chúng ta cùng làm đi ạ."

Hả...

A, nhưng nếu làm một lần, lần sau em ấy sẽ làm cho mình.

"Helen, nếu đã vậy, ta đem công thức dạy cho Erika nhé?"

Kiếp trước, thời sinh viên nghèo rớt mồng tơi nên tôi có khá nhiều kinh nghiệm làm thêm.

Đặc biệt mấy quán ăn cho nhân viên ăn tại chỗ hoặc có thể ăn vụng được, vì tiết kiệm được tiền cơm nên tôi hay làm mấy chỗ đó.

"Tôi nghĩ cũng hay ạ. Nhưng việc dạy cho người ta món ăn gia truyền của nhà mình đúng là phong cách của một ông chồng rồi."

Ai quan tâm.

"Kệ đi. Đằng nào ta cũng không nấu, dạy cho người biết tận dụng, chẳng phải tốt hơn sao."

“Cũng đúng. Tôi ủng hộ.”

"Được rồi, Erika, chúng ta cùng làm hamburger steak nhé. Tiện thể anh sẽ tổng hợp lại mấy công thức còn nhớ rồi đưa cho em sau."

Dù tôi có viết qua loa, nhưng chắc Erika cũng tự điều chỉnh rồi làm cho ngon thôi

"Oa... Em cảm ơn anh. Nhưng mà, anh Zieg là người Kinh đô phải không ạ? Sao anh lại biết món đó?"

Phiền phức thật.

"Vì đầu óc anh hơi khác người nên được thần linh mách bảo đấy."

"Nghe qua loa quá ạ..."

"Lười giải thích chứ gì..."

"Ngài Zieg, còn nữa phải không ạ..."

Kể chuyện tiền kiếp cũng có ích gì đâu.

Chúng tôi tiếp tục làm việc, đến giờ tan làm, ba người, một thú cùng nhau đi mua sắm.

Sau đó tạm thời giải tán, rồi chúng tôi tập trung ở nhà Erika, mọi người cùng vào bếp.

"Ừm, trước tiên là băm thịt. Dụng cụ đây này."

Tôi lấy máy xay thịt tự chế từ không gian ma pháp ra.

“Cái gì đây?”

Leonora hỏi.

"Cho tảng thịt vào cái lỗ này, rồi xoay tay cầm, thịt sẽ được xay nhuyễn."

“Ô… Kinh dị thật.”

Đúng là...

"Phù thủy làm đi."

"Phù thủy? A, là tôi á."

Chỉ có cô ta mới đội cái mũ to tổ chảng như vậy.

"Ừm, thế này phải không?"

Leonora đặt tảng thịt vừa mua vào lỗ của máy xay.

Rồi cô ấy đặt một cái tô xuống, bắt đầu xoay tay cầm.

"Ồ! Thịt băm ra rồi này! Vui thật!"

Bên này cứ giao cho mụ phù thủy kinh dị này vậy.

“Tiếp theo là cắt nhỏ hành tây. Erika, làm đi.”

"Vâng ạ."

Erika bóc vỏ hành tây, bổ đôi rồi bắt đầu thái lát mỏng.

"Em dùng dao giỏi thật."

"Vì em làm thường xuyên mà. Thật ra nếu không làm nhà giả kim, em rất muốn làm đầu bếp đấy ạ."

Hô…

"Là đầu bếp riêng của chị rồi."

"Phù thủy cứ cười rồi xay thịt tiếp đi."

"U hi hi, xay nhuyễn hết ra đây!"

Đúng là một mụ phù thủy giỏi nhập vai.

"Thái nhỏ hành tây là chảy nước mắt đó ạ. Không có dụng cụ nào kiểu đó sao anh?"

Nghe vậy, tôi tóm lấy Helen đang trên vai, rồi dí vào mặt Erika.

"Em không thấy đường gì cả!"

“Hừm…”

Hay là dùng kẹp quần áo nhỉ?

"Ngài Zieg, chẳng phải ngài có cái máy nào đó để xay nhuyễn nguyên liệu sao ạ? Đấy, cái máy dùng để làm cho rau dễ ăn hơn ấy."

A, có cái máy xay thực phẩm đa năng.

“Cái này.”

Tôi lấy máy xay thực phẩm đa năng từ không gian ma pháp ra.

"Cái gì đây ạ?"

"Cứ coi như là họ hàng với máy xay đi. Cho hành tây vào đây. Rồi bật công tắc."

Và rồi, thật kỳ diệu. Lưỡi dao bên trong đã thái nhỏ hành tây.

"Ồ, cái này tuyệt quá! Anh Zieg có nhiều đồ tiện lợi mà chẳng bao giờ dùng đến nhỉ."

Hồi luyện tập, tôi làm lại mấy thứ từ kiếp trước.

"Ừm... Leonora, thịt băm xong chưa?"

"U hi hi, xong rồi."

Trong chiếc tô Leonora cầm có đầy thịt băm.

"Erika, trộn hành tây thái nhỏ đã xào này vào thịt băm, rồi nặn thành viên tròn. Sau đó đem nướng là được."

Vụn bánh mì thì... chắc không cần cũng được.

"Em hiểu rồi ạ. Phần còn lại cứ để em làm, không sao đâu. Hai người ra phòng khách đợi nhé."

"Nhờ cả vào em."

"Cảm ơn nhé, vợ yêu của chị."

Tôi và Leonora quay lại phòng khách, ngồi vào bàn.

"Leonora. Tuần sau Adele đến, cô có muốn cùng tôi ra bến phi thuyền đón không?"

"Chuyện đó không phải nên để hoàng tử một mình đi sao?"

"Hoàng tử này miệng lưỡi, tính tình với bản chất đều tệ cả."

Hơn nữa, không phải hoàng tử mà là dân đen chính hiệu, hết thuốc chữa rồi.

"Ừm... nhưng tôi vẫn nghĩ một mình cậu đi thì tốt hơn. Tranh thủ ghi điểm đi chứ."

Một mình à…

Quả nhiên người nên dựa vào vẫn là Helen.