“Lại rách đến mức này…”
Vũ y của Ayaka đã bị hư hỏng nghiêm trọng trong trận chiến vừa rồi, đến mức cản trở hành động của cô. Cô vung tay, xé đi những dải lụa và mảnh vải thừa.
“Dù sao cũng là mê cung sinh tử, sao phải để ý ăn mặc thế nào làm gì?”
Lúc này, trên thân hình trắng nõn thon thả của Ayaka chỉ còn ba mảnh vải nhỏ màu trắng che thân. Hai dải treo của miếng vải mỏng bên dưới được buộc vào hai bên hông, nơi có hai chiếc vòng vàng xinh đẹp, trên vòng lại buộc hai dải lụa trong suốt.
Đây mới là trang phục mà Ame-no-Uzume năm xưa thường mặc.
Ayaka không khỏi hồi tưởng lại ký ức mơ hồ trong quá khứ, Ame-no-Uzume còn từng để trần lồng ngực nhảy múa cho Đại Thần Amaterasu và chư vị nữ thần xem. Bây giờ nghĩ lại, cô cũng thấy đỏ mặt thay cho tiền thế của mình.
Nhưng đây là bản sắc của Mị Thiên Đạo mà Ame-no-Uzume tu luyện. Trạng thái của Ayaka lúc này, ăn mặc như vậy tuy mang theo cảm giác xấu hổ rất lớn, nhưng cũng khiến sự vận hành Mị Thiên Đạo của bản thân đạt đến mức thịnh vượng chưa từng có, giúp cô cảm nhận mọi thứ xung quanh nhạy bén hơn, vô cùng có lợi cho chiến đấu. Nếu không phải vào lúc đại chiến ở Phù Sinh Luyện Ngục, nguyên khí của Ayaka đã tổn thương nặng nề, cô cũng có thể đã cân nhắc đến trang phục này. Đương nhiên, với sự chênh lệch thực lực lúc đó, dù có được gia tăng như vậy cũng rất có hạn, không thể thay đổi chiến cuộc.
Thế nhưng bây giờ thì khác. Trong tiểu thế giới này, dù là bất kỳ ai trong Tam Yêu Đế cũng chưa chắc là đối thủ của Ayaka. Ở đây, mỗi một phần gia tăng sức mạnh đều có tác dụng vô cùng quan trọng. Thế nên Ayaka không để ý đến những thủ tục rườm rà kia, quyết định cứ mặc như vậy chứ không lấy ra một bộ vũ y mới.
“Rốt cuộc tại sao, thế giới chỉ có phụ nữ này lại có yêu quái giống đực…” Về điều này Ayaka cũng vô cùng nghi hoặc. Thông qua không gian gương, cô đã báo cho Lily và Shimizu biết, nhưng hiện tại hai người em đó dường như tiến triển thuận lợi trong mê cung, cũng không gặp phải yêu quái giống đực.
“Trong ba chị em, mình là người lớn tuổi nhất, không thể làm gánh nặng được! Lily thì thôi đi, lẽ nào mình còn không bằng Shimizu?”
Một đại tỷ nữ thần trưởng thành, mỹ miều như vậy nếu trở thành người cuối cùng trong ba chị em, đó thật sự là sỉ nhục.
Ayaka cảnh giác tiến về phía trước, nhưng thầm tăng tốc. Trong hành lang u ám thỉnh thoảng có những cột gỗ, xà gỗ màu đỏ đen khổng lồ chống đỡ. Dường như phần mê cung này và thành Kumonosu là một thể thống nhất?
Thỉnh thoảng có những vách đá đổ nát, thỉnh thoảng lại có từng lớp bình phong. Trên bình phong vẽ những bức hội quyển về một con nhện khổng lồ bắt giữ và nuốt chửng phụ nữ, khiến Ayaka xem xong tâm trạng không vui.
Phía trước lại truyền đến tiếng nước. Cô nhớ lại truyền âm mà Shimizu gửi đến không lâu trước đó, nói rằng con suối gặp được lần thứ hai lại có thể uống.
Ayaka toàn thân nóng nực, đang nghĩ đến việc uống chút nước suối trong vắt cho sảng khoái.
Thế là cô đến trước con suối, dùng một đạo thần thuật dò xét, xem ra nước suối này hẳn là không có vấn đề gì.
Ayaka vốc nước suối lên uống, lại dội lên mái tóc dài của mình, những giọt nước óng ánh rơi vãi trên vai, trên ngực cô.
Ayaka thấy trên một vách đá khoáng thạch óng ánh sau con suối phản chiếu dung mạo của mình lúc này, vài phần trưởng thành trí thức, vài phần diễm lệ rạng rỡ.
Tóc của Ayaka bị ướt che khuất một chút tầm nhìn, cô dùng một dải băng đô màu trắng có trang trí trang sức vàng buộc lên trán, rồi tiếp tục tiến về phía trước.
Bên phía Lily không có nhiều tin tức, tiến triển thuận lợi xem ra sau đó tạm thời không có nhiều điều đáng nói. Dù sao, truyền âm vô nghĩa sẽ khiến các chị em phân tâm, vạn nhất bỏ qua cạm bẫy ẩn giấu trong mê cung thì phiền phức.
Bên phía Shimizu ngược lại thỉnh thoảng có tin tức truyền đến, dường như đã đánh bại mấy nữ yêu quái, có vẻ rất thoải mái. Cô ấy còn khoe khoan đã dùng thủ đoạn và bảo cụ đặc thù để tra khảo một nữ yêu quái có dung mạo không tệ, khiến cô ta mất đi ý chí chống cự mà phục tùng, chỉ đường cho Shimizu.
“Cô nhóc Shimizu này… thủ đoạn nhiều thật! Chuyện này, trực tiếp nói kết quả là được rồi, sao còn phải nói ra quá trình trong truyền âm nữa, đây không phải là khiến người ta phân tâm sao?” Ayaka nghe xong cũng đỏ mặt, sau đó dứt khoát tạm thời chặn truyền âm của Shimizu. (ác z)
“Con nhóc này tiến độ lại nhanh như vậy?” Ayaka trong lòng không phục.
“Ngoài Lily ra, trên đời này người chị Ayaka thích nhất có phải là tôi không?” (ủa? dịch wbw rồi ấy :v)
Câu nói kia của Shimizu lại không hiểu sao lúc này hiện ra.
Ayaka lắc đầu, “Hừ, nếu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề của con nhóc này, vậy chẳng phải mình là đồ ngốc sao.”
Sau khi tăng tốc tiến về phía trước một lúc, Ayaka cảm thấy mình có chút vội vàng, bèn dò xét bốn phía thấy không có mối đe dọa nào, rồi đến sau một tảng đá đèn lớn ở góc của mê cung.
“Sớm biết đã không uống nước suối đó rồi. Nước suối này tuy ngọt lành, dường như rất có lợi cho cơ thể nhưng cũng khiến cơ thể vận hành quá mức…”
Ayaka sắc mặt hơi ửng hồng, chân mày hơi nhíu lại, vén dải lụa ngồi xổm xuống, tay sau vươn đến bên hông cởi dây buộc, một vùng ngọc trắng tròn trịa cách mặt đất bùn đen cứng rắn của mê cung chỉ trong gang tấc.
Bỗng nhiên, sau lưng truyền đến một luồng khí tức hung hãn.
“Cái gì!?”
Ayaka đại kinh, vội vàng nhảy lên, đồng thời ngón tay vô cùng nhanh nhẹn lướt một đường phối hợp với thần lực kéo dây buộc chặt lại. Cô nhảy lên không trung, thanh Naginata Senka Shazuki đã ở trong tay.
“Ầm!”
Lúc này tảng đá đèn sau lưng bị nổ tan tành.
Chỉ thấy một con ác quỷ xanh đen vạm vỡ cầm đại đao, hai chân dạng ra đi ngang xuất hiện.
“Lại là hùng quỷ!” Sắc mặt Ayaka đỏ bừng, trong lòng cực kỳ tức giận. Nếu không phải mình phản ứng nhanh, suýt nữa đã bị ác quỷ này nhìn thấy rồi! Một dòng óng ánh thuận theo mặt trong bắp đùi thon dài của Ayaka chảy xuống.
“Nữ nhân, là Thiên Nữ! Không ngờ… a, ngươi, ngươi là Ame-no-Uzume!” Con hùng quỷ kia trợn to đôi mắt màu vàng hoe, si mê há cái miệng lớn xấu xí đầy răng nanh, nước miếng không ngừng chảy xuống.
“Ác quỷ từ đâu tới, lại nhận ra ta?” Ayaka càng thêm không vui.
“He he he! Ame-no-Uzume đại nhân! Năm đó trên bích họa của bộ tộc ta, đều là uy dung của người trong Thiên Mị Vũ! Từ lúc đó ta đã ái mộ người vô hạn, ha ha ha! Không ngờ Ame-no-Uzume đại nhân người và ta cùng nhau sa sút đến mê cung này. Dù sao cũng vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên được, hay là ở đây kết làm phu thê của ta đi?”
Hùng quỷ nói rồi nhảy lên, đôi chân to khỏe bật nhảy cũng rất nhanh, đôi tay thon dài có lực giơ đại đao, chém về phía Ayaka, “Ngươi dám không theo, ta sẽ giết ngươi, còn không mau nhận lời?”
Con hùng quỷ kia dường như muốn cậy mình là nam tính, sức lực lớn hơn để chấn bay Naginata của Ayaka.
“Ác quỷ vô tri!”
Ayaka lúc này đang bực tức, cũng không né tránh, trực tiếp nghênh đón đại đao này, Naginata trong tay tung một chiêu quét lên, vung ra một vòng hồ quang.
Hồ quang thê mỹ dễ dàng chém nát đại đao của hùng quỷ.
“Phụt!”
Từ bụng dưới đến cằm của hùng quỷ, chém ra một vết kiếm thật sâu, Hoàng Tuyền Huyết Linh Tinh của hắn cũng bị trọng thương, nhưng Ayaka cố ý lệch đi một chút, không một kiếm giết chết hắn.
“Bốp!”
Hùng quỷ phun máu rơi xuống đất, bị bàn chân trần của Ayaka đạp dưới chân, Naginata dí thẳng vào mắt. Dưới chân của Ayaka tự có một đạo thần lực, có thể dễ dàng áp bức hùng quỷ không thể phản kháng, mà rào cản thần lực này cũng có thể ngăn không cho chân bị bẩn khi đi chân trần.
“Nói! Tại sao hùng quỷ như ngươi lại ở trong mê cung của Bà Sa U Giới? Thế giới này không phải toàn là phụ nữ sao? Tại sao lại dung chứa thứ như ngươi?”