Nguyền Kiếm Cơ

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 161

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 51

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4536

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1410

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 56

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

548 1729

Quyển 5 - Heian-kyō - Chương 7 - Nhã Nhạc Phiến Vũ

Lily đứng dậy, tay áo rộng bay phấp phới, chỉ là chiếc váy ở một bên bị rách khá lớn, trông có vài phần không nhã nhặn.

Lily kéo một tấm rèm vải dài vài mét, rộng nửa thước, màu đen có hoa đỏ đang treo trên cột nhà, quấn quanh eo, tạo thành hai dải lụa bay phấp phới, che đi vết rách trên váy.

Cô xoay người nhẹ nhàng, đến chân tường, cầm lấy chiếc quạt giấy lớn màu đỏ vẽ hoa mai trắng đang treo trên đó.

"Xoạt" một tiếng thu quạt lại, từng cử chỉ, hành động của cô đều không nhanh không chậm, phóng khoáng mà diễm lệ, khiến người khác phải chú ý.

Lily đi đến giữa nhà lớn, cúi người hành lễ với Taira no Masakado.

Taira no Masakado gật đầu hài lòng, hắn phất tay, "Tấu Nhã nhạc của cung đình."

Những nữ yêu ma cổ dài đều dừng tiếng nhạc tơ trúc trong tay. Một cánh cửa mở ra, đủ loại nhạc cụ Nhã nhạc cổ xưa dùng trong cung đình Heian-kyo tự bay đến, các nữ yêu ma cầm lấy nhạc cụ.

Dần dần, một khúc Nhã nhạc bi thương, trang trọng vang lên.

"Xoạt—" Chiếc quạt đỏ trong tay Lily mở ra, che nửa khuôn mặt.

'Ồ...' Mắt Taira no Masakado sáng lên. Dáng vẻ của Lily khi cầm chiếc quạt đỏ vừa thanh tao vừa cao quý, phong thái vạn phần, bất giác đã ảnh hưởng đến đất trời xung quanh.

Nó khiến Taira no Masakado cảm thấy như thể mình không phải đang ở trong quán rượu của yêu ma, mà đã trở về thời kỳ trai trẻ huy hoàng, ngồi trong cung điện tao nhã, cùng với những bậc quyền quý của triều Heian như Fujiwara no Tadahira, cùng nhau thưởng thức vũ điệu của các vũ nữ trong cung.

Tuy Lily không muốn tỏ ra nịnh nọt, nhưng thân là phụ nữ, cô có một bản năng mong muốn vạn vật đất trời đều thưởng thức vẻ đẹp của mình. Bản năng này dường như thúc đẩy cơ thể cô, tự nhiên đi vào trạng thái vong tình.

Theo khúc Nhã nhạc u buồn, trầm bổng, tay áo đỏ của Lily bay bay, đai ngọc lượn lờ. Gương mặt trắng ngần, đôi mắt lấp lánh trong veo, rõ ràng là một vẻ cao khiết vô cảm, nhưng trong từng chuyển động xoay người, lại toát ra vạn chủng phong tình.

Chiếc váy dài bay lên theo vòng xoay của cô, tạo thành một đóa hoa đỏ kiều diễm trong căn nhà lớn âm u. Sắc đỏ đến tột cùng, phóng khoáng mà say đắm lòng người, không khêu gợi mà vẫn kiều diễm.

Có lúc, động tác của Lily thanh tao, mềm mại, tựa như người thiếu phụ đang chờ người thương chinh chiến trở về. Nỗi nhớ mong, sự cay đắng, nỗi lo âu cùng với niềm tin và sự thanh thản của một người phụ nữ phi thường, qua chiếc quạt đỏ và cánh tay trắng ngần đang khẽ run, nhẹ nhàng bay lượn của cô, được uyển chuyển kể lại.

Có lúc, khúc Nhã nhạc lại trở nên cao vút hơn một chút. Lily xoay theo điệu nhạc, tựa như đã đến thời gian hẹn ước, mà không thấy người thương trở về, phảng phất như đã nhận ra điều gì đó. Đó là sự bung nở sau một nỗi quyết tuyệt, u oán!

Nhưng đột nhiên, dường như nghe thấy hung tin từ tiền tuyến truyền về, như sét đánh ngang tai, cũng phải dùng thân thể mỏng manh cô độc này để gánh chịu.

Giây phút này, Lily trực tiếp bỏ qua nỗi bi thương tột cùng, tiếng khóc than tuyệt vọng, mà thay vào đó là một sự linh hoạt vô ngã, thân đang múa, nhưng tâm lại không còn suy nghĩ.

Cứ như thể, linh hồn của cô đã đi theo người thương rồi vậy.

...Taira no Masakado là bậc nào, tung hoành khắp cõi Heian không ai cản nổi, nhưng cũng chưa từng thấy qua điệu múa như vậy. Giây phút này, một cường giả như hắn, trên khuôn mặt cương nghị, rộng lớn, một đôi mắt tựa mãnh thú, lại cũng đã rơi lệ yếu đuối.

Phảng phất như hắn đã nghĩ đến người vợ mà mình yêu sâu đậm đang chờ hắn khải hoàn trở về.

Người đó, dù cuối cùng đã phản bội hắn, hắn vẫn yêu sâu đậm, Ryoko.

Ryoko đã nói cho nhà Fujiwara biết điểm yếu của chồng mình, mới khiến Taira no Masakado anh dũng vô địch phải chiến bại vong thân, thậm chí thủ cấp còn bị bêu trước kinh thành Heian-kyo.

Nhưng dù vậy, hắn cũng chưa từng oán hận Ryoko, chỉ hận nhà Fujiwara, hận những kẻ phản bội của nhà Taira.

Và cuối cùng khi hắn biết tin Ryoko tự vẫn trong hổ thẹn, hắn lại càng đau đớn vạn phần, cuối cùng hóa thành oán linh.

Nhưng giây phút này, Taira no Masakado dường như lại nhìn thấy một Ryoko đang một mình vì hắn mà múa.

Tuy vóc dáng, dung mạo hai người không quá giống nhau, nhưng thần thái toát ra từ ánh mắt của Lily lại giống Ryoko đến tột cùng.

Tình yêu sâu đậm và sự phản bội, Taira no Masakado hoàn toàn bị điệu múa này làm cho cảm động.

"Ryoko... Ryoko..."

Đám yêu ma vốn đang vui vẻ ca hát nhảy múa, cũng đều dừng lại, bị âm nhạc bi thương và không gian đất trời bị ảnh hưởng một cách tự nhiên bởi điệu múa của Lily lây nhiễm.

Những yêu ma này từng người một mặt mày ngây dại, ánh mắt trống rỗng nhìn Lily đang múa đẹp tuyệt trần như tiên nữ, không khỏi nhớ lại quá khứ bi thương của mình.

'Yêu ma nào sinh ra đã là yêu ma, yêu ma nào trong lòng không có nỗi oán niệm đó.'

Trong một lúc, đám yêu ma dường như rơi vào mờ mịt, chìm trong những suy tư vô định về bản thân, về con người, về thế giới...

Và ở cuối khúc nhạc, Lily không tạo ra bất kỳ tư thế múa nào, mà kết thúc bằng một nụ cười trong cái ngoảnh đầu lại.

"Cái gì—" Đôi mắt của Taira no Masakado mở to.

Nụ cười này... nụ cười này phảng phất chính là những lời Ryoko muốn nói với hắn, nhưng lại không thể nói ra.

Biết tin người mình yêu sâu đậm đã chết trận nơi sa trường, người thiếu phụ cô đơn mòn mỏi chờ đợi trong khuê phòng u ám, sau khi đã khóc cạn nước mắt trong nỗi bi thương tột cùng, thứ còn lại, lại là một nụ cười.

Nụ cười này, không phải là sự thanh thản, không phải là sự quên lãng, không phải là sự tự an ủi. Mà là...

Niềm vui khi quyết định từ bỏ sinh mạng của mình, nghĩ đến việc cuối cùng có thể được giải thoát, để đi theo người mình yêu sâu đậm.

"Hu hu hu.... hu hu..."

Nhã nhạc đã dừng, điệu múa của Lily kết thúc bằng một nụ cười, lại khiến cả sảnh vang lên tiếng khóc.

Taira no Masakado cũng dùng bàn tay to lớn không ngừng lau khuôn mặt rắn rỏi của mình, khóc nấc không thôi.

Những tiểu yêu kia dường như cũng nhớ lại chuyện đau lòng của mình.

"Meo... Hoa Tử nhớ chủ nhân của con..." Ngay cả con mèo tam thể cũng dùng móng vuốt lông lá như người mà lau mắt khóc.

Rất lâu sau, đám yêu ma vẫn không thể bình tĩnh lại.

Lily lặng lẽ chờ đợi, cho đến khi mọi người yên tĩnh lại, mới thành kính hành một cái lễ.

Trên khuôn mặt của Lily, lúc này mới chảy xuống hai hàng lệ.

Điệu múa này, những yêu ma khác nhau, nhìn thấy những câu chuyện khác nhau, dường như đều cảm thấy cô đang vì mình mà múa.

Nhưng trong lòng Lily, 'Điệu múa này, lại chỉ là vì Tiền bối mà nhảy.'

"Không ngờ xứ Đông Quốc man di hoang dã đó, lại có thể sinh ra một nữ tử đa tình vạn chủng mà lại trong trắng như tuyết," Taira no Masakado cũng thanh thản lắc đầu. "Từ sau khi ta chết, chưa từng buông thả tâm tư của mình như vậy. Không, ngay cả thời kỳ đỉnh cao của ta ở cung điện Heian, cũng chưa từng thấy qua điệu múa như vậy. Nếu ta không có trải nghiệm bi oán này, làm sao có thể thưởng thức được chân ý trong điệu múa của Lynne cô nương. Cô nương, mời ngồi."

Taira no Masakado dùng ngón tay to chỉ vào bên cạnh mình, một khoảng cách thân cận nhưng vẫn tôn trọng.

Lily từ từ đi qua, dịu dàng ngồi xuống.

Không đợi Lily rót rượu, Taira no Masakado lại rót cho Lily một chén.

Làm cho đám yêu ma cũng phải kinh ngạc. Nữ nhân thế nào, mới có thể khiến một trong Tứ Đại Oán Linh của Heian, Taira no Masakado, phải vì cô mà rót rượu?

"Cảm ơn đại nhân." Lily cũng không từ chối, vô cùng lịch sự, nhưng lại mang vài phần thản nhiên nhận lấy chén rượu, ngẩng đầu lên, tao nhã mà sảng khoái đưa rượu vào miệng.

"..." Lily khẽ hít vào bằng mũi, cổ họng dịu dàng nuốt xuống, một hơi cạn sạch nhưng vẫn ưu nhã khoan thai.

"Cảm ơn ngươi, Lynne." Taira no Masakado nói với giọng điệu xa xăm, "Đã cho ta thưởng thức một vũ điệu Nhã nhạc khó quên như vậy. Lynne à, không biết ngươi có bằng lòng gia nhập dưới trướng Taira no Masakado của ta không? Sẽ tốt hơn nhiều so với việc phục vụ cho Bách Quỷ Địa ở Đông Quốc đó."

Taira no Masakado lại lôi kéo Lily, đám yêu ma trong nhà cũng vô cùng kinh ngạc. 'Masakado Đại nhân tự mình mời đó, đây có thể coi là vinh dự tột bậc khắp triều đại Heian rồi.'

"Chị gái nhỏ, gia nhập với bọn tôi đi! Meo!"

"Gia nhập với chúng tôi, mỗi tối có thể cùng nhau uống rượu nhảy múa, chẳng phải vui sao?"

"Được đại nhân ưu ái, chỉ là Lynne không thể phản bội chị em của mình." Lily lại lịch sự từ chối.

Trên mặt đám yêu ma hiện rõ sự thất vọng.

'Chị em? Là chỉ Haihime kia sao? He he...' Taira no Masakado lại không hề trách cứ Lily, chỉ cảm thấy hơi thất vọng, nhưng dần dần cũng cảm thấy có lẽ đây là điều tất yếu. Hắn bất đắc dĩ thở dài, từ trong lòng lấy ra một chiếc lược gỗ nhỏ màu đen đỏ, so với bàn tay to của hắn thì nhỏ đến kỳ lạ.

"Nếu ngươi không muốn gia nhập, ta cũng không tiện ép buộc. Một nữ tử như ngươi, chắc hẳn tâm trí vô cùng trong sáng và kiên định. Chiếc lược này, vốn là bảo vật ta tình cờ có được khi còn sống, định tặng cho vợ ta là Ryoko, nhưng chưa kịp đưa cho nàng ấy thì ta đã rơi vào vòng vây... tặng cho ngươi, giữ làm kỷ niệm vậy."

Taira no Masakado dùng bàn tay to cầm chiếc lược gỗ nhỏ đưa đến trước mặt Lily.

Đó là một chiếc lược toàn thân như trăng huyền, đen như đêm, lại tỏa ra một vầng sáng đỏ ấm áp, trông bình thường nhỏ nhắn, nhưng mỗi góc cạnh đều được mài giũa, điêu khắc một cách trơn tru hoàn hảo.

"Đây... đã là lược tặng cho phu nhân, Lynne sao dám nhận..."

"Ryoko đã sớm không còn trên đời rồi. Ta một đại nam nhân, cầm bảo vật này cũng vô dụng. Nhìn khắp thiên hạ, người xứng với bảo vật này nhất, hoặc người ta tình nguyện muốn tặng nhất, chính là ngươi. Lynne, ngươi không chịu quy thuận ta, nếu ngay cả bảo vật này cũng không nhận, vậy bảo ta trước mặt chúng yêu ma, làm sao giữ được thể diện?"

"Nếu đã vậy, Lynne xin nhận. Cảm ơn đại dại nhân." Lily nhận lấy chiếc lược, cảm giác chất gỗ ấm áp như ngọc, còn tỏa ra một luồng tiên linh khí không thể tưởng tượng nổi.

"He he, Lynne ngươi thật nhạy cảm." Thấy phản ứng của Lily khi cầm chiếc lược, Taira no Masakado cảm thấy mình không phung phí của trời. "Đây không phải là lược gỗ bình thường, gỗ làm ra chiếc lược này, là một loại gỗ thập phẩm tên là Ô Giao Hồng."

"Gỗ thập phẩm?" Lily kinh ngạc, "Đại nhân, Lily cứ ngỡ thiên hạ cùng lắm chỉ có cấp chín thôi."

"Đúng vậy, thông thường thiên tài địa bảo có thể tìm thấy trong thiên hạ, cao nhất là cửu phẩm. Nhưng, trên đời này, trong một số hoàn cảnh không thể tưởng tượng nổi, hoặc trong những trải nghiệm huyền thoại, cũng sẽ sinh ra những bảo vật hoặc vật liệu cực kỳ hiếm có, vượt qua cửu phẩm, loại bảo vật tuyệt thế này, đều được xếp vào thập phẩm." Taira no Masakado giải thích.

"Cái gì? Bảo vật quý giá như vậy, sao Lynne có thể nhận." Lily đỏ mặt ở đó làm bộ từ chối, nhưng ngón tay thon dài lại không có ý định buông chiếc lược ra.

"He he, Lynne à, ngươi cũng đừng nghe đến thập phẩm đã thấy ghê gớm. Đó chỉ là mức độ quý hiếm và chất lượng, nhưng dù sao đây cũng chỉ là một chiếc lược làm từ một miếng gỗ thập phẩm nhỏ, giá trị cũng có hạn, còn không bằng một món vũ khí bát phẩm cực phẩm đâu. Chỉ là, chiếc lược này ngoài vật liệu quý hiếm, còn có một công dụng kỳ diệu."

Trong mắt Taira no Masakado lóe lên vài phần bí ẩn, tiếp tục nói: "Chiếc lược này, một nữ tử có mái tóc dài xinh đẹp như ngươi thường xuyên dùng, sẽ giúp tăng cường sức bền linh hồn của ngươi."

"Cái gì ạ? Sức bền linh hồn?" Lily giật mình.

"Đúng vậy. Trên đời này, có một số thủ đoạn cực kỳ đặc biệt, kỳ dị, có thể bỏ qua linh lực, áo giáp và phòng ngự thể xác, trực tiếp tấn công linh hồn của ngươi. Gặp phải những đòn tấn công như vậy thường là đại nạn của người tu hành. Và những vật phẩm tao nhã như chiếc lược này, còn có một số bộ trà cụ, dụng cụ cắm hoa, thư họa cực kỳ cao cấp và hiếm có, có thể nâng cao sức bền linh hồn của mình." Taira no Masakado kiên nhẫn giải thích.

Vũ Điệu Quạt Cung Đình