Phía sau lưng Susanoo, trong đại điện đổ nát, một luồng khói đen nồng nặc bốc lên, hội tụ thành một thân hình cao lớn, tuy trông là nữ nhưng lại không có chút khí chất nữ tính nào.
“Phụ thần, Tenin-no-Mikoto… xác nhận đã chiến tử rồi.” Dưới chiếc mặt nạ quỷ dị màu vàng sẫm, Suseri-hime phát ra một giọng nói trầm thấp, rung động.
“Ừm… ta biết lâu rồi.” Susanoo mặt không biểu cảm.
“Chúng thần còn phát hiện ra Ame-no-Tajikarao trên một ngọn Phi Sơn dưới đáy Takamagahara, ngài ấy bị trọng thương, nhưng lại nhất quyết không chịu nhận sự cứu chữa của chúng thần.”
“Ame-no-Tajikarao? Hắn bây giờ đang ở đâu?”
“Hắn đã đi rồi.”
“…Các ngươi không nên để hắn đi.”
“Phụ thần?”
“E là hắn đã biết sự thật, sẽ phản bội chúng ta. He he he, nhưng cũng không thể nói là phản bội, hắn vốn là kẻ chết trung với Amaterasu. Tsukuyomi quả nhiên đã nương tay, nếu không hắn không thể nào sống sót được. Thôi, cứ mặc kệ hắn, dù sao hắn cũng không gây ra được sóng gió gì đâu.” Susanoo nói.
“Chúng thần đang truy sát khắp nơi tàn đảng của Kagami Lily, đã bắt được không ít phản quân Thiên Nữ, nhưng Lục Thần Tướng vẫn đang bỏ trốn, chúng thần đang truy lùng khắp nơi.” Suseri-hime nói.
“Ừm, ngươi làm rất tốt, ta sẽ phái cho các ngươi một vài trợ lực, rất nhanh sẽ đến. Trận chiến này, Tsukuyomi chuyển sinh tuy kém xa thực lực quá khứ, nhưng tổn thất mà cô ta gây ra cho các ngươi cũng không nhỏ. Các ngươi cứ tập trung truy bắt Lục Thần Tướng, còn Tsukuyomi, nơi cô ta trốn đến không phải là nơi các ngươi có thể đặt chân vào.”
“Vậy… Phụ thần, thần có một chuyện không rõ, tại sao Phụ thần không đích thân ra tay, truy sát Lục Thần Tướng? Trước khi viện binh của Phụ thần đến, chúng thần dù có gặp Lục Thần Tướng cũng chưa chắc đã tiêu diệt được họ. Nhưng Phụ thần nếu đã thoát khỏi phong ấn, nếu đích thân ra tay, tiêu diệt Lục Thần Tướng chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao? Như vậy cũng trừ đi được một đại họa.” Suseri-hime hỏi.
Susanoo thậm chí không thèm nhìn Suseri-hime, hắn chỉ nhìn Amaterasu, ánh mắt vô cùng đen tối, đột nhiên cười lên một cách châm biếm trời đất. “He he he he he! Ha ha ha ha ha ha ha! Suseri-hime à, tầm mắt của ngươi chung quy vẫn chưa đủ. Chỉ cần ta sát hại được Amaterasu, đoạt được tam giới lực, vậy thì tất cả mọi thứ trên thế gian này đều sẽ do ta khống chế, ngay cả Izanami cũng phải cúi đầu trước ta. Lũ tàn đảng của Tsukuyomi có đáng gì để bận tâm? Ta sao có thể hao tốn tinh lực vào những chuyện vặt vãnh như vậy?”
“Amaterasu xem ra hiền từ bác ái, nhưng thực chất quỷ kế đa đoan. Lần này ta cũng xem như đã thật sự lĩnh giáo, cô ta bị ta giam cầm ở đây mà vẫn có thể tính kế ta. Nếu ta rời khỏi nơi này mà đi truy sát Lục Thần Tướng, vạn nhất Amaterasu còn giữ lại hậu chiêu gì, chẳng phải ngược lại đã cho cô ta cơ hội sao? Trước khi ta hoàn toàn đoạt được tam giới, ta không thể rời khỏi nơi này. Dù cô ta đã mất đi ý thức, ta cũng vạn vạn lần không thể yên tâm. Tàn đảng của Tsukuyomi không đáng nhắc đến, mối đe dọa lớn nhất thật sự của ta vẫn là người chị gái đang ngủ say có vẻ không chút sức phản kháng này!”
“Nhi thần đã hiểu! Việc truy bắt Lục Thần Tướng cứ giao cho nhi thần đi!” Suseri-hime nói xong, hóa thành một làn khói đen rời đi.
…
Giữa trời đêm mênh mông, xe Khuyển thần đang bay.
Sau mấy chục ngày bay lượn, phía trước, một tinh tú tỏa ra vầng sáng màu trắng bạc đã ngày một gần.
Lily lúc này, Mị Thiên Đạo đệ cửu trọng đã luyện thành.
Mị Thiên Đạo là do chính Lily cảm ngộ tu luyện, không có sự lĩnh ngộ trước đó của Tsukuyomi, bình cảnh của đệ cửu trọng này vốn không dễ dàng đột phá như vậy.
Nhưng từ khi Lily trở về thế giới này đã trải qua biết bao mưa gió, tình cảm, ái dục vướng mắc của mỗi một chị em đều cho Lily những cảm ngộ sâu sắc, đã khác hẳn với kiếp trước không vướng bụi trần. Mà ngộ tính thì tự nhiên không cần phải nói.
Cộng thêm việc trước đó đã có được món bảo vật bị phong ấn kia, tuy món bảo vật này Lily rất không tiện đi nghiền ngẫm, nhưng quả thực đối với việc tu luyện Mị Thiên Đạo của cô có trợ ích rất lớn. Dựa vào nhiều phương diện cảm ngộ và món bảo cụ này, Lily cuối cùng cũng đã có thể đột phá Mị Thiên Đạo đệ cửu trọng vào mấy ngày trước!
Cô thu lại xe Khuyển thần, một thân Yukata màu xanh lục, trông có vẻ tùy ý, ăn mặc như đi lễ hội đêm, đứng giữa trời sao, nội tâm thong dong.
Lily nhìn về phía tinh tú màu trắng bạc cách đó không xa.
Sao Ginraku, chu vi khoảng ba ngàn dặm, thuộc loại tinh tú cỡ trung trong bầu trời đêm mênh mông, nhỏ hơn mặt trăng rất rất nhiều.
Lily bay vút lên, giáng lâm xuống tinh tú này.
Nơi đây quả nhiên là một màu trắng bạc. Khác với trên mặt đất, đường chân trời giữa những dãy núi xa xôi có thể thấy rõ độ cong.
Sao Ginraku cách xa Nguyệt Cung, cách mặt đất phía dưới cũng mấy chục vạn dặm, vô cùng thanh vắng tĩnh mịch. Năm đó Tsukuyomi cũng đã chọn nơi đây để tu luyện Mị Thiên Đạo một mình, chỉ tiếc là không có nhiều thu hoạch.
Nhưng Lily của hiện tại, Mị Thiên Đạo đã đạt đến đệ cửu trọng, Phủ Tử Thiên Đạo cũng đã đạt đến đệ thất trọng, đủ để mặc vào bộ vũ y tuyệt thế đó.
Bề mặt của tinh tú giống như một loại cát mịn bị đóng băng vĩnh cửu, tựa tuyết mà không phải tuyết. Nhìn từ xa là một màu trắng bạc, nhưng nếu nhặt lên một hạt lại là trong suốt lấp lánh.
Lily một mình đi giữa trời đất màu trắng bạc, cũng có mấy phần hoài niệm với quá khứ.
“Mình cảm thấy nơi đây và lúc mình đến trước kia có chút khan khác.”
Lily dùng thần lực dò xét, phát hiện ra nơi mình tu luyện trước đây, bay về phía đó.
“Trên sao Ginraku này cũng có vài sinh linh kỳ diệu cư ngụ, nhưng đều vô hại, không cần để tâm đến.”
Lily đang nghĩ như vậy thì bất chợt phía trước, giữa những dòng cát bạc hình thành nên những con sóng cát ngút trời. Chỉ thấy hai bóng dáng võ sĩ cao lớn màu trắng bạc xuất hiện trong sóng cát.
“Kẻ nào? Dám xông vào cấm địa của Tinh vương!” Một võ sĩ dùng một giọng nói kỳ lạ như tiếng cát chảy ma sát nói.
Hai võ sĩ đều tỏa ra khí tức không thua kém gì một Đạo Thần bình thường. Lily nhìn kỹ lại, cơ thể của hai võ sĩ đều được hình thành từ những dòng cát bạc chảy.
“Ngân Sa võ sĩ? Lúc mình đến đây năm xưa chưa từng gặp qua.” Xem ra ngàn năm mình không có ở đây, đâu đâu cũng đã có sự thay đổi lớn.
“Hửm?” Ngân Sa võ sĩ nói: “Đây là con người? Lẽ nào là một Thiên Nữ thực thụ?”
“Đúng là vậy thật!” Một Ngân Sa võ sĩ khác nói.
“Nếu có thể hấp thụ được tinh hoa của Thiên Nữ, đối với tu vi của chúng ta sẽ có trợ ích rất lớn! Tinh hoa của sinh mệnh!”
Một sinh mệnh cấp thần minh thật sự đến từ tam giới!
Điều này trong ý thức của nhiều sinh linh hắc ám ở Yoru-no-Osuhara là khao khát đến mức nào! Không hẳn là vì sắc dục. Những Ngân Sa võ sĩ này không có dâm dục, chỉ là vì sự khao khát bản năng đối với sinh mệnh của tam giới mới nảy sinh ra sát ý còn mãnh liệt hơn cả việc bảo vệ tinh tú!
“Giết!”
“Chiếm hữu cô ta, đoạt lấy tinh hoa sinh mệnh của cô ta!”
Hai Ngân Sa võ sĩ tay cầm trường thương, mang theo một bí pháp Thiên Đạo khác thường, đâm về phía Lily.
“Ong! Ong!”
Hai ngọn thương làm rung động trời đêm, giữa lúc đó cát bạc bay múa, sao trời lấp lánh.
“Đây là… Tinh Thần (星辰: sao, tinh tú) Thiên Đạo?” Lily lập tức nhận ra, Tinh Thần Thiên Đạo cũng là một đại Thiên Đạo do Yoru-no-Osuhara nuôi dưỡng ra.
Thân hình Lily như ảo ảnh, trong nháy mắt biến mất giữa không trung, trường thương của hai Ngân Sa võ sĩ đâm vào khoảng không.
Còn Lily với tốc độ cực nhanh đã lướt đến sau lưng một võ sĩ, một kiếm chém xuống.
“Ầm!”
Ngân Sa võ sĩ trong nháy mắt sụp đổ, hóa thành cát bay đầy trời rồi rơi xuống tinh tú.