Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

469 3317

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

149 1872

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

112 1385

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

153 1952

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

96 520

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

978 3815

Quyển 10 - Baku - Chương 39 - Đại Yến

Sonosuke không ở lại Thành Himeji để thủ thành. Anh ta nhận được lệnh triệu tập từ bản gia, thế lực Minh Thần Tự ở trong núi sâu cũng nhận được thiệp mời. Sonosuke với tư cách là con trai của trụ trì Minh Thần Tự cũng dẫn đội, mang theo quà mừng thọ đến tham dự lễ mừng thọ của quốc vương. Tuy đến muộn hơn công chúa một ngày, nhưng vào thành rồi liền trực tiếp qua đây.

Khi yến tiệc mừng thọ sắp bắt đầu, khách mời cũng ngày càng đông.

“Sasaki Đại nhân! Ngài cũng đến rồi à!” Quốc tướng đón tiếp.

Gia tộc Sasaki là gia tộc của cựu Quốc tướng, chỉ là lão Quốc tướng đã qua đời, bây giờ vẫn là một trong những hào môn của vương quốc Asuka.

Một vị công khanh trung niên, mặt vuông, tươi cười chắp tay chào.

“Quốc tướng Đại nhân nói gì vậy, bệ hạ đại thọ, tôi dám không đến sao?”

“Ha ha ha, xem ta này, bận đến hồ đồ rồi, nói bậy!”

“Đâu có, đâu có, hôm nay là đêm đại hỷ, nói gì cũng không quá, đều là hỷ khánh! Tôi biết, Quốc tướng Đại nhân đây là đang nói đùa, ha ha ha ha ha.”

“Mời, mời, mời.”

“Công chúa Asuka đến!”

Quốc tướng đang đưa Sasaki lên bậc thang, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng.

Công chúa xuống ngựa ở cửa, giao ngựa cho một kunoichi, cùng Reika bước vào sân ngoài của tenshukaku.

“Công chúa điện hạ!” Quốc tướng đi tới, chiều cao còn không bằng công chúa, ông ta hơi khom lưng, ngẩng đầu tươi cười chào đón, “Người quả nhiên đã đến, quân tình ở Thành Himeji khẩn cấp, người vẫn có thể đến kịp, tấm lòng hiếu thảo, trung thành của công chúa điện hạ thật sự khiến lão phu khâm phục.”

“Quốc tướng Đại nhân, làm phiền ngài đích thân đón tiếp, thật ngại quá.” Công chúa Asuka cũng lịch sự đáp lại.

Lúc này, từng xe quà mừng thọ được kéo vào, Lily, Ayaka, Shimizu ba người cũng từ xe bò xuống, đợi sau khi đoàn xe quà đi qua rồi mới bước vào.

“Xin đợi một chút, mấy vị cô nương…”

Nhìn ba người Lily ăn mặc lộng lẫy phi phàm, quan lại gác cổng cũng biết nhất định là khách quý, nói chuyện cũng không dám thất lễ, nhưng không biết lai lịch, vẫn phải hỏi một chút.

“Họ là bạn của ta, cùng đến tham dự tiệc mừng thọ của phụ vương.” Công chúa quay đầu lại nói.

Vị quan lại đó vội vàng cúi người nhường đường, mời nhóm Lily vào.

Nhóm Lily ba người cũng đến bên cạnh công chúa.

Quốc tướng đó ánh mắt quét qua họ, trong lòng không khỏi kinh ngạc, lục địa Iyo của ta từ khi nào lại xuất hiện những đại mỹ nữ như vậy? Hơn nữa, ba cô nương này không chỉ hoa dung nguyệt mạo, khí phách phi phàm, trông cũng không phải là phụ nữ bình thường, đều là những nữ tu hành giả có tu vi.

“Ha ha ha.” Quốc tướng cười, “Không hổ là bạn của công chúa điện hạ, ai nấy đều như tiên tử, không biết ba vị cô nương từ đâu đến…”

Asuka nói: “Ba người bạn này của ta đều là những tu hành giả du ngoạn tứ phương.”

“Công chúa Asuka.” Lúc này, một lãng nhân cao lớn, ngăm đen, một đầu tóc dài bện màu đỏ cuồng loạn đi tới, chính là Tsukuba Naoya.

“Naoya Đại nhân.” Công chúa lịch sự chào hỏi.

Ánh mắt của Lily không khỏi cùng vị cường giả số một đảo Iyo này tiếp xúc một chút, chỉ trong một khoảnh khắc, dường như trong mắt hai bên đều lộ ra một vài tia sáng đáng sợ.

Đây chính là Tsukuba Naoya, người có hôn ước với công chúa?

Toàn thân Tsukuba Naoya tỏa ra một luồng khí tức bá đạo, hung hãn. Đối mặt với công chúa, trong ánh mắt không có bao nhiêu kính sợ, hắn cũng rất cao, hơn hai mét. Ánh mắt đó thật sự giống như đang nhìn vị hôn thê của mình, nhưng trong mắt còn có vài phần ngận lệ khó nhận ra.

“Trước đây ta xông pha bốn phương, lúc công chúa ở vương thành cũng rất ít gặp mặt. Nghe đồn công chúa là nữ anh hùng số một của vương quốc, ta cũng say mê kiếm đạo, thích nhất là rèn luyện, trao đổi kinh nghiệm. Không biết công chúa khi nào có thể cùng ta tỉ thí một phen?” Tsukuba Naoya trong mắt mang vài phần áp bức sắc bén, khoảng cách với công chúa cũng có chút gần đến mức bất kính.

“Naoya, không được vô lễ, hôm nay là ngày đại hỷ, nói gì đến chuyện đánh đấm!” Quốc tướng tiến lên kéo Naoya ra, “Công chúa điện hạ là vợ tương lai của con, con nên trăm phần kính trọng, yêu thương mới phải, sao lại vừa đến đã nói gì đến tỉ thí! Công chúa điện hạ, con trai tôi là một võ nhân, nói năng lỗ mãng, xin công chúa đừng trách, mời.”

Công chúa Asuka lại không động đậy: “Quốc tướng Đại nhân, ta từ khi nào đã trở thành vợ tương lai của Naoya Đại nhân? Giữa chốn đông người, Quốc tướng Đại nhân nói chuyện xin hãy thận trọng một chút.”

“A? Ha ha ha ha ha! Công chúa dạy phải, lão phu lo liệu quốc sự, tiệc mừng thọ bận quá nên hồ đồ rồi. Hôn ước của công chúa và con trai ta chỉ là một giao ước mà thôi, còn chưa định thân, còn chưa định thân. Đều tại lão phu quá ngưỡng mộ tài đức của công chúa, nhất thời lỡ lời, nhất thời lỡ lời rồi, ha ha ha ha ha! Công chúa điện hạ, lát nữa lão phu bằng lòng tự phạt ba ly, xin công chúa đừng trách.” Gương mặt già nua của Quốc tướng nhăn lại trong nụ cười.

“Quốc tướng Đại nhân lo toan quốc sự, khiến người ta cảm động. Chuyện này, ta cũng có chỗ xử lý không thỏa đáng, e rằng đã gây ra một số hiểu lầm. Người phải bồi lễ là ta mới đúng. Tất cả chúng ta sau này còn phải tinh thành đoàn kết, cùng nhau vì nước mà ra sức.” Công chúa cũng không truy cứu, cười nói.

“Công chúa nói chí phải! Mời, mời!”

Quốc tướng và các quan lại dẫn công chúa và mọi người vào trong.

“Đúng rồi.” Lily nói, “Ba chị em chúng tôi theo công chúa đến tham dự đại thọ của quốc vương bệ hạ. Chúng tôi bình thường du ngoạn xông pha không hiểu nhiều lễ quy, đến đây vội vàng cũng chưa chuẩn bị được quà cáp gì ra hồn, rất mong được các vị bao hàm.”

“Ha ha ha, đâu có, ba vị cô nương đến đã làm cho yến tiệc này thêm phần rực rỡ rồi, có lòng là được, có chuẩn bị quà hay không không quan trọng, không quan trọng.” Quốc tướng cười nói.

“Đúng vậy, ba vị đại mỹ nữ, tình có thể dung, ha ha ha!” một vị quan lại bên cạnh cười nói.

“Nói thì nói vậy, nhưng tấm lòng quy tấm lòng, ý tứ thì vẫn phải có một chút.” Lily nói rồi vung tay.

Một vầng sáng vàng không thể tin nổi bao trùm lên khoảng đất trống giữa sân.

Ba chiếc hộp gỗ lộng lẫy mà không mất đi vẻ tao nhã, đại khí xuất hiện từ hư không, mỗi một chiếc đều tỏa ra ánh sáng chói mắt, khiến cho dinh thự về đêm thật sự bồng bệ sinh huy.

Hộp thứ nhất: gấm vóc lụa là tinh túy nhất chốn Heian-kyō, tựa vân hà trừu ti, khảm vảy kim diễm lệ.

Hộp thứ hai: đồ Nanban sáng chói lộng lẫy, lâm lang mãn mục. Đồ tráng men, đồng hồ để bàn bằng kim loại, rượu vang cao cấp nhất của Nanban, súng hỏa mai thất phẩm do đại sư thiết pháo Marco Polo chế tạo… Có lẽ bản chất đồ vật không được coi là cao quý, nhưng các quan lại quyền quý trên đảo Iyo này cũng phần lớn chưa từng thấy qua. Ví dụ như khẩu súng hỏa mai thất phẩm đó, tuy uy năng đối với cường giả trên Ngọc Tọa không là gì, nhưng thứ này cả triều đại Heian cũng không quá mười khẩu, đảo Iyo căn bản không có ai từng thấy.

Hộp thứ ba: trân châu, từng lớp, từng lớp, đến từ trân châu bốn bể, ánh sáng rực rỡ, đêm tối soi người. Có loại đến từ Ezo ở phía bắc xa xôi nhất, đến từ vùng biển phía bắc, phía nam, phía tây, phía đông của đại lục, trân châu hồ hiếm có của hồ Biwa, trân châu Nam Quốc của đảo Tsukushi, trân châu biển lửa của núi Phú Sĩ.

…Mấy vị đại thần trước ánh sáng châu báu này đều chết lặng.

Còn nói không chuẩn bị quà, vừa phẩy tay đã bày ra những món đồ hiếm có của cả nước Ashihara.

Quốc tướng, các công khanh đại thần cũng là người có kiến thức, một số thứ trong đây tuy đều không phải là bảo vật có sức chiến đấu mạnh, nhưng ở đảo Iyo này, dù ngươi có thực lực Bắc Đẩu, dù ngươi giàu có địch quốc, ngươi cũng không thể có được!

Phải có thủ đoạn thông thiên tung hoành khắp nước Ashihara mới có thể lấy ra được!

“Đây, ba người bạn này của công chúa, dung mạo như tiên nữ, lai lịch không rõ, rốt cuộc có lai lịch gì?” Quốc tướng kinh ngạc xong cũng không khỏi kiêng dè.

Thật ra, Lily cũng chỉ là từ trong số bảo vật cướp được của Shuten và những cường giả các nơi mình thường ngay giết chóc, chọn ra một số món đồ hiếm có nhưng không có tác dụng thực tế, cũng không quá quý giá, gộp lại bày ra.

Những thứ này, nhìn riêng lẻ thì không có gì, nhưng chủ nhân của chúng có thể lật tay lấy ra những bảo vật từ khắp mọi nơi trên thiên hạ, đủ để thể hiện sự phi phàm của chủ nhân này!

Ít nhất, vương quốc Asuka, dù trong quốc khố cũng không thể lấy ra được những kỳ trân thiên hạ đầy đủ như vậy.

“Xin mạo muội hỏi phương danh của cô nương?” Quốc tướng cũng đối với Lily nhìn bằng con mắt khác.

“Lily. Hai vị này là các chị của tôi, Ayaka, Shimizu.”

“Ba vị tiên tử có thể cùng công chúa đến đây, thật sự khiến người ta vui mừng khôn xiết. Công chúa điện hạ, ba vị tiên tử, mời!”

Lúc này, nhìn công chúa và nhóm Lily vào trong tenshukaku giăng đèn kết hoa, Tsukuba Naoya nhíu mày, “Người phụ nữ này…”

“Vừa rồi cô ta tiện tay vung một cái, bày ra nhiều bảo vật như vậy, không chỉ là thể hiện thân phận, trong đó còn ẩn chứa một đạo dao động mà cường giả bình thường không thể nhận ra! Dao động này rất không bình thường! Cô ta đây là đang ám chỉ thực lực của mình? Là đang cảnh cáo những người có mặt ở đây sao?”

Trong tenshukaku có ba tầng đều là nơi tổ chức yến tiệc, đèn đuốc huy hoàng, quần thần, khách khứa các phương hoan hỉ.

Vốn dĩ, Quốc tướng còn muốn sắp xếp cho mấy người phụ nữ nhóm Lily đi tầng khác, nhưng lúc này, rõ ràng là khách quý, lại là bạn của công chúa, tự nhiên phải được tiếp đãi như thượng khách.

Bên trong đại điện tầng cao nhất của tenshukaku, đèn đuốc lờ mờ, tiếng trống nhạc vang lên.

Một đoàn vũ công kabuki cung đình đang ở giữa đại điện múa điệu múa đặc trưng của vương quốc Asuka, trong sự lộng lẫy mang vài phần ai oán, dường như đang gửi gắm nỗi nhớ quê hương xưa.

Quốc vương, Minh Khải Vương, một thân kariginu màu vàng, ngồi ở ghế trên, trước mặt bày rất nhiều rượu ngon thức quý. Hôm nay, con gái yêu của mình trở về, Minh Khải Vương trong lòng cũng vui vẻ chưa từng có. Tinh thần, tuy có lúc không thể biểu hiện quá nuông chiều công chúa, nhưng thật ra trong lòng ông, quan tâm nhất chính là công chúa Asuka.

“Phụ vương, con gái xin chúc phụ vương tu vi thông thiên, trường thọ vạn niên.” Công chúa ngồi ở ghế đầu bên phải Minh Khải Vương, cụng ly nói.

“Ha ha ha, tu vi của phụ vương e rằng đã đến giới hạn rồi, không bằng Shizu con, thiên tài nghìn năm một thuở của tộc Asuka ta. Phụ vương chỉ hy vọng thiên hạ an thái, còn Shizu con có thể tu vi đại thành, thống lĩnh vương quốc, quan trọng hơn là có thể hạnh phúc! Như vậy, trẫm có thể an hưởng tuổi già rồi! Nào nào nào, mọi người cùng uống!”

“Có Quốc tướng vì cô phân ưu, trầm sao lại không thể trường thọ, ngược lại Quốc tướng phải tự mình chú ý sức khỏe, đừng quá lao lực! Ha ha ha ha ha! Mời!”

Minh Khải Vương vui vẻ uống rượu, ông thấy phía dưới bên phải đại điện có mấy vị mỹ nữ tuyệt thế chưa từng thấy, trong đó có một người mặc áo đỏ lại càng rực rỡ chói mắt.

“Ư, vị cô nương ở đằng kia…” Minh Khải Vương chén rượu chỉ về phía Lily nói.

“Phụ vương, đây là người bạn thân như chị em của con, cũng là Quốc sĩ bảo vệ Thành Himeji, Lily Cô nương.” Công chúa Asuka đáp.

“Lily?” Minh Khải Vương nhìn chai rượu nho trong suốt như pha lê trên bàn mình, nhưng trông y hệt nhưng lại khác biệt với những đồ dùng xung quanh, “Thì ra mỹ tửu Nanban này là do cô tặng à!”