Nguyền Kiếm Cơ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

263 966

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

578 2456

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

590 3006

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

152 3119

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

287 6548

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

(Đang ra)

Chủ nhà của tôi là một ca sĩ thần tượng

131313

"Ừm… tôi biết một chút thôi."

109 1179

Quyển 12 - Yomi-no-kuni - Chương 204 - Kiếm Thiên Đạo - Đệ Tứ Trọng

Trong vực thẳm u ám, Wakarai và các Đạo Thần Yomi khác đang đứng trên không trung trong bóng tối, nhìn về phía Bích Lạc Thành không xa.

“Uy năng của Bích Lạc Thành lại tăng cường? Nói như vậy, rất có khả năng là Vô Gian Đế Nữ đã trở về?” Wakarai suy tư. Nhưng nếu Vô Gian Đế Nữ đã trở về, theo tính cách của cô ta, sao lại không xông ra?

Vô Gian Đế Nữ hoặc là đã bị trọng thương, hoặc là có lý do gì đó không thể ra ngoài.

Nhưng, dù vậy, Wakarai vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Dù hắn dám mạo hiểm, các Đạo Thần khác chưa chắc đã dám. Người đông, ý kiến cũng thất thường không thống nhất.

Giả sử Vô Gian Đế Nữ thật sự bị thương, thực lực giảm mạnh, nếu họ không giết được Vô Gian Đế Nữ ngay, thì sau này khi cô ta bình phục, với tính cách của Đế Nữ, chẳng phải sẽ truy sát khắp thế giới để báo thù những kẻ đã hãm hại mình sao. Như vậy, Yomi-no-kuni sẽ không còn ngày nào yên ổn.

Hơn nữa, cho dù có thể giết được cô ta, cái gọi là thú cùng đường còn cắn lại, Đế Nữ bị thương không ra, nhưng thật sự dồn cô ta vào đường cùng, với thực lực và nội tình của Đế Nữ mà liều mạng, đông đảo các Đạo Thần Yomi cho dù có thể thắng cũng có thể sẽ phải ngã xuống vài người, ai bằng lòng mạo hiểm?

Chỉ cần Đế Nữ không phải là bị thương đến không động đậy được, Đế Nữ còn ở đó, các Đạo Thần Yomi, ma thần vực thẳm đều không dám ra tay.

Còn về đám yêu ma bên dưới, đến lúc đó Đế Nữ lỡ như tái xuất, chỉ cần làm rõ quan hệ là được.

Lúc này, ma thần Konbi đang ẩn mình trong vách đá vực thẳm. Với tư cách là một trong những ma thần cổ xưa nhất của Vô Gian Thâm Uyên, hắn đã trải qua vô số kiếp nạn, vô cùng giảo hoạt. Nhưng hắn cũng đã sống đủ lâu rồi, rất khao khát một số thứ, cơ hội trước mắt, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Ma thần Konbi có mái tóc dài như rắn, vô cùng tà dâm. Hắn nhìn về phía Bích Lạc Thành ở xa: “Bích Lạc này tuy đã hồi phục một chút uy năng, nhưng so với quá khứ vẫn còn kém không ít, rốt cuộc là tại sao?”

Bích Lạc Thành là pháo đài của Takamagahara, cấu trúc phi thường, ngay cả những Đạo Thần này cũng không thể xuyên qua Bích Lạc Thành để dò xét bên trong.

Hắn dùng thần lực truyền âm cho Wakarai và đám đông Đạo Thần Yomi: “Các vị, sự việc kỳ lạ, nhưng mọi người không nên vội vàng. Mật thám mà ta phái đi, hẳn là sắp có tin tức truyền về rồi.”

Ma thần trong sâu thẳm vực thẳm hắc ám, tuy đều cổ xưa mạnh mẽ, nhưng sống lâu năm trong sự tàn sát và bóng tối tột cùng, đầu óc lại tương đối đơn giản. Nhưng ma thần Konbi là một ngoại lệ, hắn có thể nói là trí tướng của cả Vô Gian Thâm Uyên!

Trước đó, một lượng lớn yêu ma vây công các Hắc Thiên Nữ không kịp trở tay. Các Hắc Thiên Nữ dù có thiện chiến đến đâu cũng khó tránh khỏi thương vong không nhỏ, cũng có một số ít Hắc Thiên Nữ bị bắt.

Ma thần Konbi thông qua việc khống chế linh hồn, đã nô dịch mấy Hắc Thiên Nữ, và để họ giả vờ là tàn binh quay về, trà trộn vào Bích Lạc Thành.

Hiện tại, hắn đang chờ tin tức từ bên trong.

Tuy rằng, ma thần của Vô Gian Thâm Uyên và yêu ma Yomi phần lớn trí lực thấp kém, bạo ngược ích kỷ lại hung tàn, nhưng Lily dù sao cũng chỉ là một cô gái nhỏ khoảng hai mươi tuổi, một phán đoán sai lầm dựa trên thường thức của chính mình về quan niệm thời gian của yêu ma. Yêu ma yếu nhất ở đây cũng đã sống hàng ngàn năm, bây giờ họ bao vây Bích Lạc Thành chưa đến một tháng, đối với ma thần vực thẳm cổ xưa mà nói chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt, căn bản sẽ không vì cái gọi là kéo dài, lâu ngày không công phá được mà từ bỏ.

Chúng có thừa sự kiên nhẫn.

Trong Bích Lạc Thành, sau mấy ngày tu luyện, sự phối hợp song tu của Lily và Shimizu đã đạt đến tầng lớp Thủy Vô Nguyệt.

Điều này cho phép Lily có thể chia sẻ và nhận được Kiếm Thiên Đạo của Shimizu nhanh hơn.

Lily ngửa mặt nằm trên đùi Shimizu, Shimizu thì seiza, một tay đỡ lưng eo của Lily, một tay đặt lên bụng dưới của cô.

“Như vậy, trực tiếp rót cảm ngộ của Kiếm Thiên Đạo là nhanh nhất. Tuy không thể trực tiếp để em đột phá, nhưng em có thể từ từ cảm ngộ những dao động này trong Linh Cung, thai nghén ra Kiếm Đạo đệ tứ trọng của chính mình.”

“Nhưng điều này đối với người rót vào mà nói thì, không hề có lợi ích, cũng vô cùng vất vả. Bình thường là không ai bằng lòng làm như vậy đâu, còn chị đây, vì em gái bé bỏng, có vất vả, mệt mỏi đến đâu cũng bằng lòng, chỉ cần em hài lòng là được rồi.”

“Hả?” Mặt Lily đỏ bừng, nội tâm cô có chút chống đối với phương pháp chia sẻ tu vi quá trực tiếp này. Nhưng mấy ngày nay song tu chia sẻ kiếm đạo không quá thuận lợi, xét đến tình hình bên ngoài, cũng chỉ có thể chấp nhận. Nhưng tại sao, rõ ràng trong quan điểm của phụ nữ như Lily là mình bị thiệt, lại bị Shimizu nói như thể cô ấy vĩ đại, vô tư đến nhường nào?

“Vù--” một đạo ánh sáng trong suốt sáng lên. Lily chỉ cảm thấy bụng dưới truyền đến một dao động, rung chuyển mạnh mẽ. Trong một lúc, một lượng lớn cảm ngộ kiếm đạo xuyên qua da thịt, tràn vào trong Linh Cung của cô, khiến cô có chút thất thố.

Những dao động kiếm đạo này, bản thân chỉ là tinh hoa của cảm ngộ, không phải là kiếm khí, tự nhiên không có sát thương. Nhưng cảm ngộ của Đạo Thần thực sự quá sâu sắc, mang theo uy năng bất thường, ùn ùn tràn vào khiến Lily có chút không ứng phó kịp.

“A… Không, dừng… dừng lại chút… A…” Lily không khỏi kêu lên một tiếng kiều mị, trên da thịt đầm đìa mồ hội.

“Sao có thể dừng lại chứ, cảm ngộ dở dang sẽ làm em tẩu hỏa nhập ma đó, phải rót vào toàn bộ trong một lần.” Shimizu bình tĩnh nói.

“A, sao lại như vậy chứ… cảm ngộ của Kiếm Thiên Đạo đệ tứ trọng này, thật lợi hại…”

Lily không ngờ, chỉ kém một trọng, lại chênh lệch nhiều đến vậy. Cũng vì Shimizu vốn là cảnh giới lục trọng, mới làm cho Lily càng cảm nhận được sự cao thâm và mạnh mẽ của cảm ngộ này.

Cuối cùng cũng đã rót vào xong, phần còn lại sẽ dựa vào Lily tự mình từ từ cảm ngộ.

Lúc này Lily cũng không thể ra trận, cô bất lực nằm trên đất, thở hổn hển, một lúc sau mới hồi phục lại, đứng dậy ngồi thiền, bắt đầu cảm ngộ những dao động mới được rót vào, phải biến những cảm ngộ này thành của chính mình, mới có thể thật sự đạt đến đệ tứ trọng.

Đây cũng là phương pháp trao đổi dao động cảm ngộ của chị em, chỉ có thể dùng được khi đạt đến cảnh giới thứ ba của song tu, Thủy Vô Nguyệt.

Nhưng cũng không phải ai cũng phù hợp. Bên được rót vào cần phải có khả năng chịu đựng tương đối mạnh mới được, nếu không có thể sẽ làm tổn thương đến Linh Cung.

Shimizu lúc này cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, dù sao, rót dao động cần phải toàn tâm toàn ý, tập trung cả thể xác lẫn tinh thần đều phải, tiêu hao tâm thần và thể lực vô cùng.

“Chị hơi mệt rồi, đi nghỉ ngơi trước nhé, còn lại giao cho em đó.”

Tiếp theo, thật sự chỉ có dựa vào Lily tự mình cảm ngộ. Cũng vì Lily đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm chiến đấu như vậy, mới có thể dung hợp quán thông, không phải là nói rót dao động là có thể nâng cao cảnh giới, vẫn rất khó.

Sau khi Shimizu rời đi, không hiểu sao, Lily ít nhiều có chút thất vọng.

Nhưng cô vẫn ổn định tâm thần, chuyên tâm vào việc cảm ngộ tu luyện. Sau mấy ngày, cuối cùng Kiếm Thiên Đạo cũng đã đạt đến đệ tứ trọng.

Hiện tại, Nguyệt Thiên Đạo, Mị Thiên Đạo, Kiếm Thiên Đạo của Lily đều là đệ tứ trọng, đã đạt điều kiện tốt nhất để đột phá Cao Thiên mà cô có thể chuẩn bị.

Vậy thì tiếp theo chính là đột phá.

Phương pháp đột phá trên Nguyệt Hoa đều có, chỉ là cơ duyên không dễ có được, cần phải thử đi thử lại nhiều lần, phần còn lại sẽ dựa vào tạo hóa.

Nhưng lúc này Lily rất mệt rồi, cô tạm thời ra ngoài, muốn đi tắm rửa nghỉ ngơi một lát.

“Lily.” Trên hành lang, Ayaka gặp Lily, nhìn bộ dạng của Lily có vẻ hơi… dâm đãng, tâm trạng không khỏi phức tạp.

“Chị Ayaka.” Lily bây giờ thật sự rất mệt, không muốn nói nhiều.

Ayaka nhìn thấy bộ dạng của Lily, cảm thấy vài phần sầu khổ, trong lòng thầm hận Shimizu, cảm thấy chắc chắn là cô ta đã làm cho Lily thành ra như vậy. Nhưng trên thực tế, điều này không thể trách Shimizu.

“Lily, em không sao chứ?” Ayaka muốn để Lily gặp Suzuhiko-hime, nhưng nhìn Lily mệt như vậy, như thể vừa mới làm những chuyện khó lòng diễn tả suốt mấy ngày mấy đêm, cũng ngại ngùng không nói nữa.

“Em không sao, em muốn… nghỉ ngơi một chút.” Lily nói rồi, vịn tường đi về phía nơi phòng tắm gỗ.

“Lily, em muốn đi tắm sao? Để chị đến giúp em nhé.” Ayaka muốn chăm sóc cho Lily một chút, cô cảm thấy em ấy quá mệt mỏi rồi.

“Hả? Không cần đâu, chị…”

Lúc này, bên cạnh Ayaka một làn khói trắng, Suzuhiko-hime và Kagura hiện ra.

“Kagura?” Lily đã biết chuyện cô và Nanako tách ra, hai người rất giống nhau nhưng khí chất khác nhau, dĩ nhiên Lily sẽ không nhầm lẫn. Hơn nữa Nanako bây giờ cũng đã mất đi năng lực của Thức thần, không thể nào hiện ra từ trong Thiên Mị Linh của Ayaka được.

“Vị này là…”

Lily yếu ớt, dựa vào tường, lồng ngực phập phồng thở dốc.

“Tôi là Suzuhiko-hime, Lily cô nương, tuy chưa từng gặp mặt, nhưng chúng ta hẳn là đều rất muốn, gặp nhau một lần.” Suzuhiko-hime một thân Thiên Nữ Vũ Y, trưởng thành mà phiêu dật.

Kagura thì nắm lấy tay Suzuhiko-hime.

Lily trong cơn kinh ngạc, lộ ra nụ cười: “Người là Suzuhiko-hime sao?”

Lily loạng choạng muốn hành lễ, nhưng bị Ayaka đỡ lấy: “Lily, Suzuhiko-hime bây giờ xem như là Thức thần trong chuông của chị, em không cần phải như vậy đâu.”

“Em biết mà,” Lily yếu ớt dựa vào vai Ayaka: “Chỉ là Suzuhiko-hime cũng xem như là một trong những sư phụ đời trước của em. Tuy tất cả sự thừa kế của em đều do Đại Thần Tsukuyomi ban tặng, nhưng không có Suzuhiko-hime năm đó hy sinh bản thân, đưa Kagura đi, gương cổ cũng không đến được tay em.”

Lily vẫn miễn cưỡng quỳ xuống hành lễ: “Suzuhiko-hime, tôi không bái thân phận của người, mà là bái người năm đó đã giữ lại được một ngọn lửa hi vong vì Đại Thần Tsukuyomi.”

Suzuhiko-hime không khỏi cảm động: “Người là công chúa của Yomi-no-kuni, lại đại hành lễ như vậy, với một người năm đó cũng chẳng qua chỉ là một Chiến Thiên Nữ tầm thường như tôi. Lily cô nương, người đời truyền rằng người là mỹ nữ đệ nhất tam giới, điều này quả nhiên không sai. Nhưng tôi cảm thấy, người là người phụ nữ thâm tình, trọng đạo nghĩa nhất thiên hạ.”

Nói rồi Suzuhiko-hime cũng hướng về phía Lily quỳ xuống dập đầu: “Suzuhiko-hime bái kiến công chúa. Sau này tôi và Kagura, bằng lòng đi theo Ayaka, cùng trung thành với người.”

“Chủ nhân…” Kagura nhìn Lily, cảm động đến rơi lệ ấm. Cô còn lo lắng làm thế nào để giải thích với Lily về chuyện hai vị chủ nhân, không ngờ Lily không những chấp nhận chủ nhân cũ của cô, mà còn rất tôn trọng bà ấy.

Kagura cũng quỳ xuống theo Suzuhiko-hime.

Lily được Ayaka đỡ dậy: “Kagura, ta biết tâm tư của em mà. Vì chủ nhân đầu tiên của em đã trở về, giờ phút này ta sẽ giải trừ khế ước giữa chúng ta, để em trở về bên cạnh chủ nhân thực sự của mình.”

“Hả? Điều, điều này sao có thể…” Kagura vô cùng khó xử.

“Lily điện hạ…” Suzuhiko-hime cũng vừa mừng vừa áy náy.

Lily cười kiều mị: “Vốn nên như vậy mà, hai người không cần phải nói nữa, đây là mệnh lệnh của ta, hiểu chưa?”

Sau khi giải trừ khế ước, Kagura và Suzuhiko-hime đi trước.

Dĩ nhiên là đi để kết lại khế ước, có lẽ giữa họ còn có rất nhiều điều cần tâm sự riêng. Họ tuy với tư cách là Thức thần ký túc trong Thiên Mị Linh, nhưng không phải là Thức thần theo ý nghĩa thông thường của Ayaka, mà là một loại quan hệ hợp tác nào đó.

Lần này, mọi người đều vui vẻ.

Mà Lily, lại ở một mình với Ayaka.

“Vậy, chị Ayaka…” Lily nhìn ánh mắt của Ayaka, cảm thấy trong mắt cô có một sự thất vọng khó nói.

“Lily, vậy em hãy nghỉ ngơi cho tốt nhé.” Lời nói ra có chút khó khăn. Ayaka nói xong, quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng thướt tha cao ráo của Ayaka, tâm trạng Lily trở nên phức tạp.

“Cái đó, chị Ayaka, em xin lỗi.”

“Hửm?” Ayaka quay đầu lại, ánh mắt dường như long lanh: “Đâu có, là chị đã làm em khó xử mà. Chị biết em gánh vác rất nhiều, tu luyện lại rất vất vả, chị không làm phiền em nữa.”

“Không, chị, ý em là, em quả thực tu luyện rất mệt, cho nên… đợi em tắm xong, có… có thể giúp em mát xa được không?”