Trans: Rika-chan
Cổ vũ kiêm nhà tài trợ: Khanhkhanhlmao
_____________________________
Lời mở đầu ✦ Hoàng tử bị nguyền rủa
Tiếng nước ầm ĩ vang vọng khắp khu vườn rộng được chăm sóc kỹ lưỡng.
"Ôi, thưa cậu Nox! Thật xin lỗi, tôi không để ý."
Người hầu trung niên xin lỗi bằng chất giọng giả tạo đầy trắng trợn, tay cầm xô nước có vẻ vừa dọn vệ sinh xong.
"...Hãy cẩn thận"
Cậu thiếu niên bị làn nước bẩn đen sì tạt trúng ướt sũng, từ mái tóc đen đó rỏ xuống những giọt nước, nhưng cậu không thèm nhìn người hầu mà bỏ đi.
"Chẳng phải hơi quá rồi sao?
Một người hầu khác chứng kiến toàn bộ sự việc, thủ thỉ với người hầu trung niên đó.
"Nhưng mà bất cứ khi nào nhìn thấy cái mái tóc và con mắt đó, tôi đều cảm thấy rợn người."
Người hầu trung niên không hề có tí cố gắng che giấu việc mình cố ý tạt nước bẩn vào cậu.
"Nhưng nếu tên đó báo lên ông chủ thì sao?"
"Cái tên đèn dầu ban ngày ấy làm gì có gan như vậy. Ông chủ cũng chẳng thèm quan tâm đâu."
Người hầu trung niên liếc nhìn hướng cậu bé đi với vẻ khinh bỉ, đáp lại lời đồng nghiệp nói thầm.
"Đúng. Trong khi em trai của tên đó, cậu Rano hôm nay lại tháp tùng công vụ."
Người hầu khác cũng dõi mắt theo hướng đó nhìn vệt nước trải dài từ khu vườn vào trong nhà, nhăn mày cảm thấy phiền phức vì vừa dọn dẹp xong đã lại đâu vào đấy.
" 'Ngay cả kẻ bị nguyền rủa' cũng có quyền thừa kế ngai vàng. Đúng là nỗi ô nhục của Accol."
Người hầu trung niên đó cũng nhận ra vệt nước và tỏ ra khó chịu, dù đó là thứ chính bà ta gây nên.
"Nếu không thể phế truất thì nên gả quách tên đó đi chứ."
"Gửi đứa như thế đi thì tội nghiệp nhà nào nhận nó lắm."
Tất thảy cảnh cười nhạo đó đã bị một người hầu với mái tóc đỏ nhìn thấy từ cửa sổ tầng hai.
***
Cậu thiếu niên tóc đen vừa bị tạt nước, Nox Galaxia băng qua hành lang rộng lớn trong dinh thự, nước nhỏ giọt trên sàn nhà sáng bóng.
Nửa chừng, cảm thấy phiền phức khi cứ đi theo chính lộ, cậu trèo qua cửa sổ đến phía sau tòa nhà. Khi xác nhận không có ai xung quanh, cậu vuốt tóc lên.
"Aaa, lâu rồi mới bị chơi ác thế này."
Đôi mắt hiện ra nếu nói tốt thì như hồng ngọc, nói xấu thì như máu tươi.
Nox lắc đầu mạnh như chó rũ nước, cởi áo ngoài và vắt kiệt nước. Rồi,
"Cậu Nox."
Nhìn thấy khuôn mặt của người hầu trẻ xuất hiện từ đâu không biết, biểu cảm của Nox dịu đi đôi chút.
"Nana."
Người hầu với mái tóc đỏ rực như lửa và đôi mắt đen như đá hắc thạch, sở hữu một khuôn mặt dễ thương - Nana, nhìn chiếc áo ngoài nhăn nhúm và chủ nhân của nó.
Nox cười gượng khi nhận thấy ánh mắt như thể muốn nói gì đó của cô, rồi Nana cúi mặt xuống khẽ thở nhẹ.
"Sao cậu không phản kháng chút đi chứ?"
Nana nhận lấy chiếc áo ướt từ tay Nox như thể đó là điều đương nhiên, rồi đưa khăn cho cậu.
"Chẳng đáng. Đối phó với người có nhân cách xấu xa chỉ phí công thôi."
Nox lau mặt và tóc bằng chiếc khăn vừa nhận rồi vắt nó lên vai. Người hầu trung niên không biết thân biết phận đó đã làm việc tại dinh thự từ trước khi Nox sinh ra, cậu không nghĩ việc nói ra sẽ thay đổi được bản chất hiểm độc của bà ta.
"Ừm, trước khi Rano kế thừa Galaxia, tôi muốn làm điều gì đó với bà già đó."
Nox luôn lo lắng cho cuộc sống của người em trai sẽ là lãnh chúa của mình và nghĩ rằng kẻ hầu người hạ với thứ bản chất xấu xa, chuyên bắt nạt và đuổi những người mình không ưa tốt nhất là nên rời đi.
"Với độ tuổi và tính cách đó, chắc bà ấy không tìm được việc khác đâu."
"Gì cơ?"
Cậu quay ngoắt lại khi nghe thấy câu nói đáng ngại.
"Em chỉ đang ca ngợi lòng can đảm khi đám đối xử như vậy với hoàng tử có thể trở thành quốc vương tương lai, nếu có nguyên con rồng bay vào đồ sát trong cung điện."
"Nana đây cũng không kém phần bất kính đâu."
Nox thở dài.
Vương quốc Accol nằm ở phía tây của đại lục chiếm nửa phần trên bản đồ thế giới, một quốc gia không lớn cũng không nhỏ.
Được thiên nhiên ban phước với khí hậu ôn hòa và đất đai màu mỡ, cùng chính sách theo hướng cân bằng giữa phép thuật và võ thuật mang lại cho nơi đây một nền quốc lực ổn định.
Edwin, em trai của quốc vương đương nhiệm, sau khi anh trai lên ngôi đã trở thành công tước và quản lý lãnh địa Galaxia ở phía đông thủ đô.
Còn Nox, con trai của Công tước Edwin Galaxia, là người kế vị chính thức của gia tộc Galaxia và là thành viên hoàng tộc đứng thứ tư trong danh sách kế vị ngai vàng sau em trai và hai con trai của quốc vương hiện tại.
"Xin hãy cởi cả quần ra."
"Chuyện đó để về phòng đã chứ!"
Nox thường bị đối xử thô lỗ bởi những người hầu trong nhà.
Có hai lý do.
Lý do thứ nhất bởi Nox là anh em song sinh. Em trai của cậu, Rano Galaxia thừa hưởng mái tóc vàng nhạt từ mẹ và đôi mắt xanh từ cha, là một thiếu niên đẹp đến mức ai cũng phải mê mẩn mà ngắm nhìn.
Ngài ra Rano còn thông minh với khả năng kiếm thuật tài giỏi, được yêu mến khắp cả đất nước này. Dù cậu là em trai nhưng vì cả hai song sinh nên vị trí của Rano cũng tương đương với Nox. Thế nên có nhiều tiếng nói cho rằng Rano mới là người xứng đáng trở thành người thừa kế tiếp theo của gia tộc Galaxia.
"Ngài không nói với cậu Rano sao?"
"Người thừa kế tương lai thì không cần bận tâm về kẻ bị nguyền rủa."
Vuốt mái tóc đen ướt, Nox hai tay đút túi quần và bước đi.
Lý do thứ hai là do ngoại hình của Nox.
Mặc dù mang khuôn mặt và vóc dáng giống Rano, cậu lại sở hữu mái tóc đen nhánh và đôi mắt đỏ như máu, giống như thứ loài quái vật. Trong dòng dõi hoàng tộc và thậm chí là toàn bộ vương quốc Accol, không ai có mái tóc đen và đôi mắt đỏ như vậy.
Màu sắc này chỉ có thể được cho là đột biến, khiến tin đồn rằng "con trai của công tước Galaxia bị nguyền rủa" lan truyền khắp nơi.
Mẹ của Nox và Rano qua đời Sau khi hạ sinh họ, và việc một con rồng chiếm giữ mỏ bạc lớn nhất thế giới mà Accol sở hữu làm tăng thêm độ tin cậy cho lời đồn đại này.
Tuy nhiên, Edwin không mấy quan tâm đến gia đình hay con cái. Nghe nói ngay từ đầu ông đã không hài lòng với vị trí công tước Galaxia, và khi mất đi người vợ yêu dấu ngay sau khi con trai ra đời, ông càng trở nên ít gần gũi với gia đình hơn.
Nox không được chỉ định tháp tùng công vụ của Edwin như Rano, cũng không được đi học ở trường quý tộc. Giờ khi mười lăm tuổi, cậu vẫn bị đối xử như thể không tồn tại và ngược đãi bởi những người hầu.
"Nana cũng không nên để bị phát hiện là chăm sóc cho tôi đâu."
Người duy nhất đến chăm sóc cho Nox là Nana. Cô là một người hầu làm việc nghiêm túc không xen chuyện cá nhân vào công việc, chỉ có điều là cơ mặt cô dường như không hoạt động.
"Nếu vậy thì sẽ tránh được những kẻ phiền phức nên thậm chí còn thuận tiện hơn ạ."
Bốn năm trước, Nana bất ngờ được Edwin đưa đến dinh thự và từ đó có nhiều quyền lực hơn Nox. Dù không thân thiện nhưng vì được chủ nhân trực tiếp tuyển dụng, những người hầu khác chỉ có thể lườm cô mà không làm gì được.
Từ khi Nana đến, chất lượng cuộc sống của Nox cải thiện đáng kể.
"Nếu Nana thấy ổn thì được thôi."
Tính cách đề cao sự hiệu quả, lạnh lùng của cô được Nox khá thích.
"Tốt hơn là cậu nên thay quần áo trước khi bị cảm lạnh."
"Tôi cũng muốn tắm. Thật đen đủi là lại bằng nước bùn sau khi bọn họ lau dọn hành lang."
Cố đi đường tắt để ăn trưa là một sai lầm, dù thực ra người hầu hành xử kệch cỡm với con trai của lãnh chúa mới là sai.
"Bếp trưởng nói trưa nay có lẽ sẽ làm sandwich đó."
"Vậy chúng ta đi picnic trên đồi đi."
Nana chăm chú nhìn theo bóng lưng của Nox, người luôn cố tỏ ra vui vẻ trước mặt cô.
***
Đèn dầu ban ngày hay còn ám chỉ là kẻ vô dụng.