Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7065

Imperfect Girl

(Đang ra)

Imperfect Girl

NISIO ISIN

Tôi mất đến 10 năm để viết ra cuốn sách này.

11 9

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

268 1251

BLADE & BASTARD

(Đang ra)

BLADE & BASTARD

Kagyu Kumo

Cuộc sống lay lắt, ngập trong thù ghét và tro tàn ấy bắt đầu thay đổi khi hắn gặp gỡ Garbage, một kiếm sĩ trẻ tuổi, tàn dư của một tổ đội bị thảm sát…

3 16

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

(Đang ra)

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

Entrail_Jl

Một câu chuyện lấy cảm hứng từ SCP, nhưng mang một màu sắc hoàn toàn mới!

8 20

Chương 02: Tiệm Cafe Bất Ổn - Chap 33: Ngọn Lửa Của Hi Vọng

Bị bao vây bởi những con rối hầu gái đang tiến lại từ mọi phía, Emily khẽ cắn môi dưới, hạ thấp cơ thể nhỏ nhắn của mình xuống.

Sau đó, cô nắm chặt Hồng Hoả, chém đứt dây đai của bộ đồng phục hầu gái và cởi bỏ trang phục gò bó ấy.

Giây phút đó, Emily khoác lên mình chiếc váy trắng tinh khôi, ngọn lửa đỏ hồng trong tay cô khẽ lóe sáng, mái tóc dài bạc trắng tung bay trong gió. Kết hợp với gương mặt lạnh lùng như búp bê, hình ảnh ấy mang một vẻ đẹp kỳ lạ và cuốn hút đến lạ thường.

Ngay cả Helix, người từng gặp vô số mỹ nhân, cũng phải sững sờ trong khoảnh khắc ấy.

Giây tiếp theo, Emily chuyển động.

Cô chớp lấy một khe hở nhỏ giữa những con búp bê hầu gái và lao đi nhanh như một con mèo hoang.

Đối với Emily, việc trốn thoát là điều không thể. Trong khu vực Dị Thường, con người không bao giờ có thể chạy thoát khỏi một sinh vật Dị Thường.

Nhưng nếu đứng yên, những con búp bê có thể dễ dàng khống chế cô.

Thế nên, thay vì ngồi chờ chết, cô chọn chủ động ra tay — đó là quy tắc sinh tồn của Emily.

Mục tiêu của cô là Helix.

Là một Kẻ Điều Khiển Rối, sức bền của Helix tự nhiên không thể bền bỉ như những con rối của hắn.

Nếu Emily có thể tìm được cơ hội hạ gục hắn, thì những con rối mất đi người điều khiển sẽ không còn là mối đe dọa.

Đó là kế hoạch — nhưng hiện thực thì lại khác.

Trong tích tắc, Emily lao về phía Helix, đâm thẳng con dao găm về phía hắn.

Helix khẽ mỉm cười, bật nhẹ ngón tay, kéo những “Sợi Linh Hồn” đang quấn quanh chúng.

Ngay lập tức, một con búp bê hầu gái nhảy ra chắn trước mặt hắn, chặn đòn tấn công của Emily.

Xoẹt!

Mũi dao chỉ sượt qua cánh tay con búp bê, để lại một vết cắt nông.

Dù có gia cường bằng nguyên tố, Hồng Hoả vẫn không thể xuyên thủng phòng thủ của chúng — điều khiến Emily nhức đầu.

“Cô không thể thắng đâu, mèo con.”

Helix xoay nhẹ ngón tay một cách kiêu ngạo và nói:

“Sức mạnh của cô quá yếu. Tốc độ thì có ích gì nếu không đủ lực?”

Emily phớt lờ lời chế giễu. Cô rút dao về, điều chỉnh tư thế và chuẩn bị cho đòn tiếp theo.

Nhìn tư thế phản kháng đầy kiên định ấy, Helix gật đầu hài lòng:

“Cô thật phi thường, thưa cô Emily. Khác hẳn với những người phụ nữ tầm thường khác.”

“Ta đã quyết định rồi… Ta sẽ không biến cô thành một con rối như những kẻ kia. Ta sẽ biến cô thành một tác phẩm nghệ thuật độc nhất vô nhị.”

Hắn vung tay ra lệnh cho lũ búp bê áp sát.

“Hầu gái, bắt lấy cô Emily. Nhớ, không được làm cô ấy bị thương.”

Nghe lệnh, những con búp bê bao vây cô hoàn toàn, không để lại một kẽ hở nào.

Không do dự, Emily vung Hồng hoả chém mạnh.

“Chỉ cần chặt đứt sợi chỉ linh hồn… chúng sẽ ngừng hoạt động. Nhất định được…”Cô thì thầm tự trấn an.

Dao vung lên, nhắm thẳng vào sợi chỉ linh hồn trên đầu một con búp bê.

Con rối giơ tay lên đỡ, nhưng Emily lập tức thi triển Ngũ Thế Sát Thần một lần nữa.

Hồng Hoả chảy như dòng nước, lướt qua cánh tay con rối rồi đâm tới đầu nó.

Nhưng lần này, cô vẫn không thể chém đứt sợi chỉ.

Những con rối không hoạt động riêng lẻ.

Khi Emily tập trung tấn công một con, con khác bên hông cô lập tức vươn tay cản lại.

Chúng phối hợp cực kỳ chính xác, và dưới sự điều khiển của Helix, tốc độ của chúng — dù chưa vào trạng thái “Cuồng Bạo” — vẫn vượt xa cô.

Nhận ra nỗ lực vô ích, Emily nhanh chóng lùi lại.

“Chúng phối hợp… thật phiền toái. Emi, ước gì cô có thể giúp tôi.”

Giọng cô đầy bực bội.

Thể chất của cô vốn đã yếu hơn những con rối, giờ còn bị vây kín — độ khó tăng vọt.

“…Tui nghĩ đó không phải ý hay,” Hắc Emily đáp.

“Với sức chiến đấu của tui, bé còn phải bảo vệ cả tui nữa cơ (✘_✘).”

“Ừ… cô nói cũng đúng (;一_一).”

Emily ngẫm lại, quả thật Hắc Emily gần như không có khả năng chiến đấu.

Rồi tin xấu tiếp theo ập đến.

Hiệu ứng cộng hưởng nguyên tố của Hồng Hoả đã kết thúc.

“Họa vô đơn chí…”

Cô khẽ thở dài, lùi về phía bức tường.

Không còn cách nào khác, cô quyết định dùng nguyên tố nước để cắt đứt sợi linh hồn của bọn rối.

Nguyên tố nước trong suốt — khi ngưng tụ thành “lưỡi nước” mảnh, chúng nhỏ và khó phát hiện, rất thích hợp để xuyên qua phòng thủ.

Tuy nhiên, cô không chắc liệu lưỡi nước có thể chặt đứt sợi kim loại hay không.

Nhưng cô không còn lựa chọn nào khác. Cô phải thử.

“Hừm…”

Emily hít sâu, triệu hồi sức mạnh nguyên tố.

Một giọt nước nhỏ xuất hiện ở đầu ngón tay cô.

Dần dần, nó ngưng tụ thành một lưỡi dao mỏng như kim.

“Đi đi…”

Nhắm vào sợi linh hồn, cô khẽ búng ngón tay.

Lưỡi nước trong suốt lao vút về phía đầu con rối, nhanh hơn nhiều so với dao găm — quá nhanh để chúng kịp phản ứng.

Pắc!

Lưỡi nước sắc bén va trúng sợi chỉ.

Nhưng kết quả khiến cô thất vọng.

Ngay khi chạm vào, lưỡi nước vỡ tan, biến thành vô số giọt nhỏ rơi xuống sàn.

Sợi kim loại chỉ rung nhẹ, hoàn toàn không hề hấn gì.

“Haiz… mình biết mà.”

Cô lắc đầu. Dù thất vọng, cô không hề ngạc nhiên.

Dẫu sao, nước vẫn là nước. Dù có cứng đến đâu, nó cũng không thể thắng được kim loại.

“Có vẻ chỉ còn một cách cuối cùng.”

Emily thu Hồng Hoả lại.

Rồi cô giơ tay trái lên, duỗi ngón trỏ.

Trước đó, khi dùng nguyên tố nước, cô dùng tay phải — tay thuận.

Nhưng giờ, cô không định dùng nước nữa.

“Nguyên tố nước quá mềm… những sợi kim loại này khắc chế hoàn toàn. Mình phải chuyển sang nguyên tố khác…”

Cô thầm nghĩ.

Đúng vậy — cô cần triệu hồi nguyên tố thứ hai.

Nhưng đó là việc cực kỳ nguy hiểm.

Các nguyên tố vốn không dung hòa với nhau. Chúng như kẻ thù tự nhiên.

Thông thường, trước khi hoàn toàn làm chủ một nguyên tố, không ai có thể an toàn dung nạp nguyên tố thứ hai.

Nếu làm vậy, xung đột giữa các lực lượng có thể bùng nổ trong cơ thể — dẫn đến cái chết.

Tuy nhiên, Emily không còn lựa chọn nào khác.

Nếu không có nguyên tố thứ hai, cô sẽ không thể sống sót.

Nhìn những con rối đang tiến lại, cô chậm rãi nhắm mắt.

“Các nguyên tố… một lần nữa, hãy đáp lại lời ta!”

Ngay lập tức, cô cảm thấy một luồng nhiệt dâng trào trong cơ thể, tập trung nhanh chóng ở ngực.

Rồi—

“Khụ—!”

Một cơn đau dữ dội cùng hơi nóng bỏng rát khiến cô ho ra máu.

Các nguyên tố quả thật đang xung đột dữ dội trong cơ thể cô.

Nhưng may mắn thay, khả năng kiểm soát nguyên tố xuất sắc giúp cô sống sót.

Ở đầu ngón tay, một đốm lửa cam đỏ bập bùng lóe sáng.

“Nguyên tố lửa… đến thật đúng lúc.”

Mở mắt ra, Emily khẽ mỉm cười với ngọn lửa nhỏ trong tay.

Trong khi đó, phía sau lũ rối, Helix bắt đầu mất kiên nhẫn. Hắn giật những sợi chỉ và ra lệnh nhỏ:

“Rối, bắt lấy Emily ngay.”

Nghe hiệu lệnh, các búp bê bước vào chế độ Cuồng Bạo. Ánh vàng rực lóe lên trong mắt chúng, và các chỉ số trên ngực sáng bừng.

Chúng đồng loạt lao tới.

Nhưng Emily vẫn không nhúc nhích.

Cô chỉ đùa nghịch ngọn lửa trong tay.

Thấy vậy, Helix lắc đầu chế nhạo:

“Đừng làm trò mèo nữa Emily. Sự kháng cự của cô đến đây là hết.”

Khoảng cách giữa cô và lũ rối chỉ còn nửa mét.

“Ngũ Thế Sát Thần… Thế thứ hai…”Giọng nói điềm tĩnh của Emily vang lên như tiếng thì thầm:“Hoả Phượng Điêu.”

BOOM!

Ngọn lửa nhỏ trong tay cô đột ngột nở bùng, vỡ tung giữa không trung, hóa thành vô số chim lửa li ti lao về phía lũ búp bê.

Ngọn lửa bám lên người chúng, cháy trong hai giây rồi tắt lịm.

Khi lửa tan biến hoàn toàn, toàn bộ búp bê đứng yên bất động — như thể hệ thống của chúng vừa sập.

Thở phào nhẹ nhõm, Emily ngã khuỵu xuống sàn, thở dốc.

“Hoả Phượng Điêu” là một trong những chiêu thức đặc trưng của cô.

Kỹ năng này ngưng tụ nguyên tố lửa thành lõi, rồi phát nổ, tạo thành vô số đốm lửa nhỏ.

Dưới sự điều khiển của cô, chúng nhắm thẳng vào điểm yếu của những con rối — sợi chỉ linh hồn.

Khác với nước, lửa dữ dội và nóng bỏng.Đối với những sợi kim loại mảnh mai ấy, nó không gì có thể cản nổi.

Nhưng chiêu này phải trả giá đắt.

Emily đã kiệt sức, chóng mặt, toàn thân rã rời.

Nhưng cô biết — mình đã thắng.

Bốp… bốp… bốp…

Sau vài giây im lặng, Helix bắt đầu vỗ tay chậm rãi.

“Thật ấn tượng, cô Emily. Cô đã hạ gục toàn bộ búp bê của ta,”hắn nói một cách nhàn nhã, vừa tháo găng tay.

“Nhưng giờ đây, trong tình trạng này… cô định chống lại ta thế nào?”

Helix nhận ra cô đã gần như cạn kiệt sức lực.

Hắn tự tin bước tới, chuẩn bị cho chiến thắng cuối cùng.

“Ngươi nghĩ mình thắng rồi sao? Đúng là kẻ ngạo mạn.”

Emily bật cười khẽ, ánh mắt lóe sáng:

“Nhìn kỹ lại chúng đi.”

Cô chỉ tay về phía những con búp bê trước mặt.

Chúng — những con búp bê hầu gái — vốn bị cắt khỏi sợi chỉ, giờ lại bắt đầu chuyển động.

Nhưng biểu cảm của chúng đã thay đổi — nụ cười dịu dàng giờ hóa thành ánh nhìn lạnh như băng.

Và sát khí chúng tỏa ra… kinh khủng đến mức ngộp thở.

Nhưng mục tiêu của chúng không phải là Emily.

Mà là Helix.

Helix trừng mắt nhìn trong hoảng hốt, đầu óc choáng váng, cho đến khi giọng nói của Emily vang khẽ bên tai hắn:

“Kẻ mắc bẫy bây giờ… chính là ngươi.”