“Nếu cậu có điều gì muốn nói thì hãy nói ra đi?~?” Vì vậy, tôi đã nói tất cả mọi thứ—Đây là những gì đã xảy ra

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

41 75

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

(Đang ra)

Hoàn thành trò chơi ở ngày tận thế

첨G

Đi vào trong một trò chơi!

12 31

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

5 27

Sống chung một mái nhà với Saeki-san.Tôi muốn ăn kem sherbet!

(Hoàn thành)

Sống chung một mái nhà với Saeki-san.Tôi muốn ăn kem sherbet!

Kuyou

Một chuyện tình lãng mạn nơi trường học và cuộc sống chung đầy tiếng cười, giữa Yuzuki – chàng trai luôn điềm tĩnh, và Saeki – cô gái siêu xinh đẹp nhưng hơi táo bạo, nay đã đi đến hồi kết.( mình lấy

16 39

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

11 66

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

(Đang ra)

Hikari zokusei bishōjo no Asahi-san ga naze ka maishū-sue ore no heya ni iribitaru yō ni natta kudan

新人

Đây là câu chuyện về một cô gái tươi sáng với những vết sẹo ẩn giấu, người tìm thấy sự chữa lành thông qua "lời nguyền" của một chàng trai u ám và trải nghiệm mối tình đầu của mình, tỏa sáng rực rỡ nh

5 40

1 bắn - Part 3

Khi tôi hét lên, dùng sức kéo cô ấy đứng thẳng lại, Koyanagi giấu một nụ cười hài lòng, miệng cô ấy khẽ co giật như thể đang cố gắng kiềm chế nó.

“Thôi… hẹn gặp lại sau nhé.”

“Hả? Ừ, được rồi…”

Cô ấy chỉnh lại cổ áo, vội vã bước ra khỏi phòng câu lạc bộ.

“…Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

Tôi nghiêng đầu, hoàn toàn bối rối trước hành động của cô ấy.

Nhưng đây lại là khởi đầu cho những hành động kỳ lạ của Koyanagi.

Từ đó trở đi, vào những lúc có cơ hội

“Prez, tớ đã mua một bộ đồ để ‘làm cho một thằng đàn ông còn trinh phát điên.’ Cậu nghĩ sao? Có gì muốn nói không—?”

“Cậu đang cố khiêu khích tớ à?! Tớ đã suýt chết vì sự dễ thương của cậu đấy! Và ừ, tớ vẫn còn là một thằng còn trinh, cảm ơn cậu đã nhắc nhở!!”

“Này, Prez? Đây là bộ đồ bơi mà tớ đã mua hôm trước. Có gì muốn nói không—?”

“Bikini thật tuyệt! Cảm ơn vì cảnh tượng tuyệt đẹp từ chân và vòng một của cậu! Nhưng mà đừng có mặc đồ bơi trong phòng câu lạc bộ!!”

“Prez, đây là bộ đồ hầu gái mà tớ sẽ mặc trong lễ hội văn hóa. Cậu nghĩ sao? Tớ còn đeo cả dây garter nữa. Có gì muốn nói không—?”

“Ngừng kéo váy lên đi! Cảm ơn rất nhiều! Tớ chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được nhìn thấy dây garter đen ngoài đời thực, cảm ơn! Tuy nhiên, cá nhân tớ nghĩ dây garter trắng cũng rất hợp với cậu, nhưng cảm ơn lần nữa!”

…Mỗi lần như thế, Koyanagi lại làm điều gì đó để khiêu khích tôi, và lần nào cũng vậy, tôi lại phải hét lên rất lớn. Và mỗi lần như vậy, Koyanagi lại dành cho tôi một nụ cười hài lòng, và tôi luôn cảm thấy bối rối trước biểu cảm đó của cô ấy.

Rồi một ngày, sau nhiều lần như vậy…

“…Ôi, chào Koyanagi.”

“Chào, Prez.”

Khi tôi bước vào phòng câu lạc bộ, tôi thấy Koyanagi dựa vào bậu cửa sổ, nhìn ra ngoài trời với vẻ mặt trống rỗng, trông rất khác thường.

Hơi lo lắng về thái độ lạ lùng của cô ấy, tôi ngồi xuống cái ghế trước mặt cô. Chậm rãi, cô ấy quay lại nhìn tôi.

“Prez.”

“…Gì vậy?”

“Tớ có thể phải chuyển trường.”

“…Hả?”

Những lời của cô ấy bất ngờ đến nỗi tôi chỉ biết nhìn cô ấy trong khi đang rất sốc.

“Chưa quyết định được… nhưng bà của tớ dạo này không được khỏe. Ai đó phải chăm sóc bà, nên gia đình tớ có thể sẽ phải chuyển đến nơi bà sống…”

“…”

“Bố mình nói rằng tớ có thể ở đây cho đến khi tốt nghiệp, nhưng sống một mình sẽ rất khó khăn, và tớ không muốn đổ hết trách nhiệm chăm sóc bà cho mẹ mình, nên…”

Cô ấy ngập ngừng, nhìn tôi bằng đôi mắt buồn bã rồi lại lướt ánh nhìn đó quanh căn phòng.

“Này, Prez…”

“…Gì vậy?”

“Cậu không có điều gì muốn nói với tớ à?”

“…”

“Nếu cậu có điều gì muốn nói… thì hãy nói rõ ràng ra đi.”

…Có lẽ đã đến lúc tôi phải đưa ra quyết định.

Cho đến bây giờ, tôi luôn nói chuyện một cách hấp tấp. Tôi nói những gì mình nghĩ và để nó trôi đi như vậy. Nhưng lần này… lần này, tôi phải nói một cách nghiêm túc, không chỉ dựa vào cảm hứng. Tôi sẽ phải đối mặt với nó.

“Koyanagi…”

Tôi ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng vào mắt cô ta, và nắm lấy bàn tay của cô ấy.

“Đừng đi. Ở lại đây… với tớ.”

“…!”

“Tớ yêu cậu… Cậu có muốn hẹn hò với tớ không?”

Đôi mắt cô ấy mở to vì ngạc nhiên trước lời tỏ tình của tôi…

“Hehe, được thôi.”

Và cô ấy đã tặng cho tôi một nụ cười ngại ngùng.

Thấy nụ cười của cô ấy, nụ cười đẹp nhất mà tôi từng thấy, một cảm xúc bất chợt dâng trào trong ngực tôi. Trước khi nhận ra, tôi đã nắm lấy bàn tay cô ấy bằng cả hai tay và để cho những khao khát của bản thân trào ra.

“Tất nhiên, tớ muốn mối quan hệ này trở nên nghiêm túc, và chúng ta sẽ kết hôn. Lý tưởng nhất là, chúng ta sẽ kết hôn sau khi tớ làm việc khoảng ba năm sau khi tốt nghiệp. Tớ sẽ có thể tiếp quản công ty của bố mẹ, nên tớ muốn cậu làm một người nội trợ, nhưng chúng ta có thể bàn bạc về điều đó sau. Tớ cũng muốn có khoảng 12 đứa con. Nếu chúng ta có thể hoàn thành 12 cung hoàng đạo ứng với những đứa con của chúng ta, thì thật hoàn hảo—cậu nghĩ sao?”

“Uh, um… được chứ? Tớ sẽ cố gắng hết sức?”

Koyanagi chớp mắt trong sự bối rối, cơ thể khẽ nghiêng về phía sau, nhưng cô ấy đã gật đầu một cách ngượng ngùng.

Và thế là, chúng tôi chính thức trở thành một cặp đôi.

[THE END]