Chương 4: Đây là thế giới khác hay là một giấc mơ?
“Gyuuu~…”
Đó là tiếng kêu từ dạ dày của tôi. Đã được một thời gian kể từ khi tôi thoát được cuộc tấn công của con bọ ngựa đó. Trong khi tôi đợi quần áo khô ráo, tôi thấy menu trở nên lộn xộn
Đã quá muộn nhưng tôi đã hối hận vì đã không đọc bản hướng dẫn trước khi đăng nhập vào game này. Đây là một thiết bị VRMMORPG nổi tiếng sao? Tuy nhiên, tôi nhớ mình chưa hề mang một thiết bị VR nào cả. Máy tính của tôi còn không đủ phân giải cao với VR này. Điều cuối cùng mà tôi nhớ là [Vì thế, chúng ta sẽ thực hiện một cuộc triệu hồi sang thế giới khác, Grimoire]
Tôi hiểu được logic của nó nhưng vụ triệu hồi này là thật sao? Thực tế được triệu hồi sang thế giới khác khiến tôi rất sốc. Vì thế, cảm giác đói bụng này là thật, không phải là chức năng cảm giác gì của VR cả. Ngay bây giờ, tôi chỉ có thể đưa ra kết luận này
1.[Hunter Life], là một game VRMMORPG mà không hề có nút đăng xuất
2.[Hunter Life] này đã triệu hồi tôi sang một thế giới khác
3.Ngay lúc này tôi đang ở trong [Hunter Life]
Thật nực cười. Nếu đây là một giấc mơ, thì tôi ước rằng mình nên dậy ngay. Nếu là game, có lẽ khi tôi đến thành phố, sẽ có một tòa nhà mang tên [Trung Tâm Dịch Vụ Quần Áo]. Tôi không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận cuộc sống hiện tại của mình
Mùi vị của cỏ rất là thật. Nếu tôi đã được sang thế giới khác, tôi có thể chấp nhận tình hình của mình. Nhưng với Menu và Gmail trong game, thì tôi vẫn không thể loại bỏ đây là một VR
Nhưng, hiện giờ tôi đang rất đói. Tôi thậm chí còn thấy rất rõ thanh đói của tôi đang giảm và đang ở vạch đỏ
*Hazz*
Điều này thật vô dụng. Tôi không biết mình có thể ăn gì trong thế giới này. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi chết đói? Có điểm hồi sinh không? Tôi nhìn quanh và thấy cây nấm mọc gần gốc cây. Tôi có thể nướng nó lên không?
Trong khi vội vã vì cơn đói, tôi lấy một nhánh cây, đặt nấm lên và nướng nó. Không lâu sau, mùi hương tràn ngập trong không khí. Phải chi có nước và gia vị khác. Tuy nhiên tôi không hề quan tâm, trạng thái đói bụng này đang giết tôi
Tuy nhiên, khi tôi cố ăn cái nấm, thì một thứ gì đó màu đen bay sẹt qua mắt tôi với tốc độ cao. Tôi nhìn vào và đó là một con dao găm
“Phew…có vẻ như tôi tới kịp rồi”
“Heh?”
Có vẻ như Miriaria là người ném nó. Cô ấy không cho tôi ăn nắm sao
“Kent, đó là nấm độc. Ngay cả một vết cắn thôi cũng đủ tiễn cậu sang thế giới bên kia đó”
“Sao? Nói dối!”
“Không đâu, thực vật và động vật trong đây rất độc vì khu rừng này chứa đầy độc tố. Và cây nắm đó là một trong những thứ nguy hiểm nhất ở đây”
Làm sao mà cái nấm này lại có độc chứ? Màu sắc của nó sao? Nó đỏ rực với chấm trắng. Nó khiến tôi thèm ăn nó hơn
“Nhưng bụng đạ của tôi đói quá”
“Kent, nếu cậu muốn ăn thì đợi một lúc. Tôi sẽ nấu cho. Hãy ăn cái này để kiềm chế cơn đói của cậu đi”
Sau đó Miriaria đưa cho tôi một cái túi da. Bên trong là những quả hạch giống như quả óc chó. Tôi cố gắng phá nó bằng tay trần và tôi dễ dàng làm điều đó, khi tôi ăn cái trái màu nâu bên trong, nó rất giòn, ngọt và hương thơm khá nồng. Tôi nhận ra rằng nó ngon đến mức khiến tôi quên luôn cảm giác đói bụng. Tôi tiếp tục ăn nó, hai, ba cái cho đến khi tôi nhận ra cái túi đã trống rỗng
“Miriaria, xin lỗi như có vẻ tôi đã ăn hết mất tiêu”
“Cái gì?” Miriaria ngạc nhiên và thở dài
“Thức ăn này rất đắt sao? Xin lỗi, tôi không cố ý làm điều đó. Tôi xin lỗi”
“Không, không phải là đắt, chỉ là…”
“Gì? Tác dụng của nó còn đáng sợ hơn độc sao?”
“Không, chỉ để lại một chút tác dụng phụ thôi nhưng có lẽ cậu không cần lo về nó. Dù sao, đồ ăn xong rồi. Ăn đi”
Thức ăn mà Miriaria làm là bánh mì, thỏ nướng và cá nướng. Tôi ăn cho đến khi bụng của mình phồng lên. Thực sự, đối với tôi, những người quen ăn đồ ăn ở cửa hàng tiện lợi, thì hương vị mà đồ ăn Miriaria thật sự rất ngon và tuyệt vời
“Thật, thật ngon!”
“Nè, đừng có nói khi miệng cậu đầy ắp chứ. Xem lại cậu đi”
Sau đó, Miriaria lấy mẩu còn sót trên miệng tôi và bỏ vào miệng cô ấy. Thực tế cái cảnh này đáng xấu hổ quá
Sau khi ăn tối xong, Miriaria đến và hỏi tôi
“Nhân tiện Kent, sao cậu lại ở trong khu rừng một mình thế? Cậu ở sâu trong khu rừng và chả có cách nào mà cậu lại có thể ở đó một mình được”
“Tôi không biết. Khi tôi thức dậy, thì tôi đã ở đó rồi”
“Liệu cậu có bị bắt cóc không? Cậu sống ở đâu? Cha mẹ cậu có lo lắng không?”
“Thực sự thì cha mẹ của tôi đã mất và tôi đến từ một nơi gọi là Nhật Bản”
“Ah, tôi rất tiếc về chuyện bố mẹ của bạn. Nhưng, tôi chưa bao giờ nghe đến một cái làng tên là Nhật Bản cả. Tôi đã đi khắp lục địa rồi nhưng chưa bao giờ nghe đến cái tên đó”
Vì thế, khả năng Miriaria là NPC rất là cao vì cô ấy không hề biết Nhật Bản. Có lẽ nếu tôi vào thành phố, tôi có thể tìm được thông tin ở đó
“Miriaria-san, chúng ta có thể đi tới một thành phố phải không?”
“Tất nhiên, đó không phải là một vấn đề. Tôi cũng sẽ tới một thành phố cách đây không xa. Đó là thành phố Abisuvu. Tôi sẽ đưa cậu đến đó”
“Cảm ơn Miriaria-san”
Tất nhiên tôi rất cần cô ấy chỉ đường tới đó vì tôi chả biết đi đâu. Tôi cảm thấy an toàn khi cô ấy bảo vệ tôi khỏi con quái vật đó nhưng tôi có thể bị tấn công bởi đòn quyến rũ của cô ấy. Một khi tôi rơi vào cơn mê mụi, tôi có thể trở thành xác ướp vào ngày mai. Trước lúc đó, cô ấy cố tấn công tôi ở đài phun nước. Thực sự, cô ấy đúng là Succubus nên tôi phải cô để không bị cô ấy quyến rũ. Nhưng, cái mái tóc vàng đó, đôi mắt xanh và khuôn mặt mảnh mai. Mũi cân đối và miệng đầy quyến rũ. Cơ thể bom nguyên tử và khẩu pháo loại G, cô ấy đang tấn công trong vùng của tôi. Điều duy nhất mà đã ngăn tôi tấn công cô ấy là cánh và đuôi sau lưng cô ấy
“Tất nhiên nhưng tôi muốn hỏi cậu một điều”
Miriaria muốn đưa ra điều kiện. Tiền sao? Vỏ bọc của tàu chiến? Tôi hiện đang không có tiền nên vỏ bọc của tàu chiến là rất cao
“Nhưng, tôi không có tiền”
“Không, tôi không cần tiền. Tôi chỉ muốn cậu gọi tôi là Miri! Vậy thôi”
Tôi thở phào nhẹ nhõm nhưng không hiểu sao cảm thấy thất vọng
“Ồ, vậy sao Miriaria?”
“Kent, là Miri! MIRI!”
Tôi không thể nào quên nổi. Khuôn mặt của cô ấy trở nên đỏ bừng
“Thôi được…Miri…”
“À, vì nếu di chuyển vào ban đêm thì rất nguy hiểm, chúng ta nên dựng trại ngay đây. Điều này có ổn không?”
Tôi không thể từ chối nhỉ?
“Cậu giữ lửa đi trong khi đó tôi sẽ đi dựng liệu”
Sau đó cô ấy lấy ra một cái lều từ túi xách của cô và bắt đầu dựng nó. Trong khi chờ đợi, tôi cũng kiểm tra thông báo đang nhấp nháy
>Kĩ năng đẹp trai đã được kích hoạt, tình bạn của [Miriaria] đối với bạn đã tăng lên
>Kĩ năng được bảo vệ đã được kích hoạt, [Miriaria] đã bảo vệ bạn khỏi nấm độc
>Kĩ năng đẹp trai đã được kích hoạt, Thiện chí của [Miriaria] đối với bạn đã tăng
>Kĩ năng được bảo vệ đã được kích hoạt, [Miriaria] đồng ý nhận nhiệm vụ hộ tống bạn
>Kĩ năng đẹp trai đã được kích hoạt, Thiện chí của [Miriaria] đối với bạn đã tăng
Trạng thái [Miriaria] đối với bạn: Love
Tôi đọc thông báo và nhìn thấy kĩ năng [Được Bảo Vệ] đã được kích hoạt lần đầu. Trạng thái của Miriaria đã được thay đổi. Thực sự nhờ vào kĩ năng [Đẹp Trai], mà cái tình bạn đã trở thành tình yêu. Chắc chắn tình bạn có thể trở thành tình yêu nhưng chúng tôi đã làm gì đâu
Cô ấy đã yêu tôi. Tôi không biết nó là tốt hay xấu. Tôi tự hỏi liệu mình có thể sống sót khỏi những khả năng Succubus của cô ấy không?