NEET RECEIVES A DATING SIM SYSTEM

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 5

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 16

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 59

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

9 9

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

235 4308

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

90 11344

Web Novel - Chương 120

‘Này, này, đột nhiên ăn nói ác ý thế!?’

Nhưng mà… ngay cả khi cậu có lý, thì Seiji cũng thấy khó mà bác bỏ lời của Hitaka được.

Thân thiết quá mức với một cô gái xinh đẹp mà cậu vẫn chưa quen biết gì nhiều… Thì đúng là…

‘Không, mình không phải!’ Seiji phản đối dữ dội. ‘Mấy thằng cha biến thái thì có đầu óc dơ bẩn! Mình trong sáng mà!!’

Hitaka nhìn cậu với ánh mắt lạnh lụng.

Thấy vậy Seiji cũng nhìn lại, vẻ mặt vô cùng bình thản.

Nhưng thực chất, trong thâm tâm cậu đang trải qua một cú sốc tinh thần cực nặng.

“Tôi vẫn chưa hiểu”. Nếu đây là một bộ manga, thì chắc chắn trên đầu cô nàng tóc đỏ này sẽ hiện ra một dấu hỏi to tướng.

“Vậy thì đừng tiếp tục nghĩ nữa mà mặc kệ nó đi nha,” Seiji khẩn nài van xin.

“Được rồi.”

“Cảm ơn.”

Sau một hồi im lặng đến mức khó xử.

“Chúng ta làm gì bây giờ?” Seiji nghiêm túc hỏi nhằm để ép bản thân quên đi vụ lúc nãy.

Theo như cậu thấy, thì việc đưa Shika đến bệnh viện rồi ai về nhà nấy có vẻ không phải là một ý hay.

“Chúng ta hãy mang con bé về cho cô chủ.” Hitaka nói.

Seiji gật đầu đáp lại. Có vẻ như đây là một điều hợp lý đấy.

Nói thế rồi, Seiji dường như lại nghĩ đến một chuyện khác khi cậu bất giác nhìn về khu đất nơi mà Shika đã hạ cánh - vốn đang nứt toạc ra, với vẻ mặt lo âu.

“Đừng lo; đội ‘dọn dẹp’ sẽ giải quyết chúng,” Hitaka nói.

‘Dọn dẹp ư?’ Seiji nhướng mày bất ngờ.

Đây chắc chắn không phải mấy người coi nhà bình thường hay gì tương tự thế rồi…

‘Thôi bỏ đi; đằng nào Hitaka cũng đã nói là không cần phải bận tâm thì mình cũng không nên nghĩ nhiều làm gì.’

Tại một toà nhà ba tầng bình thường nằm ở khu Đông của trường cao trung Genhana. Là nơi ở của Natsuya Yoruhana, Hitaka Shuho và Rana Kirin.

Hay cụ thể hơn là nơi ẩn náu tạm thời của họ do tình hình hiện tại.

Seiji nhìn ra ngoài cửa sổ mà chầm chậm nhấp một ngụm trà nóng trong tay mình. Vị trà âm ấm chảy xuống cuốn họng cậu, tạo một cảm giác êm dịu thư thái.

Nhớ lại lúc đó, sau khi cả nhóm rời công viên được một lúc, thì có một chiếc xe màu đen sang trọng chạy đến, đón Hitaka cùng với Seiji và Shika – vốn đang thiếp ngủ trong vòng tay của cậu, lên.

Tài xế là một người phụ nữ tóc nâu mặc vest màu xám đậm.

Sau khi vào trong xe, cô ấy đưa bọn họ về nơi này, và ở trước cửa Seiji có thể thấy Natsuya đã đừng đợi sẵn ở đấy.

Bỗng dưng đằng sau cậu vang lên tiếng bước chân làm ngắt ngang dong suy nghĩ của Seiji.

Hoá ra người đó là Hội trưởng Yoruhana.

“Con bé thế nào rồi?”

“Mấy vết thương không quá nghiêm trọng. Vả lại tôi cũng đã sơ cứu rồi,” Natsuya nhẹ nhàng nói, vừa tiến đến chiếc bàn, lấy một tách trà rồi tự tay rót cho mình một cốc.

“Cùng lúc ấy, tôi cũng tiện tay phong ấn luôn sức mạnh Shikigami của con bé.”

Sau khi đôi môi đỏ ấy thổi vài hơi để trà bớt nóng, Yoruhana nhấp một ngụm.

“Sau khi Shika tỉnh dậy, tôi sẽ có vài thứ cần hỏi con bé…”

“Thu thập thông tin à…Đúng rồi nhỉ.” Seiji bỏ tách của mình xuống sau khi đã uống xong. “Nhưng tôi không nghĩ con bé sẽ đưa ra thông tin gì có ích đâu.”

Natsuya im lặng một lúc trước khi buông tiếng thở dài.

“Có lẽ cậu đúng, Haruta-kun. Dựa vào vai trò trong kế hoạch của kẻ thù, cũng như… bộ chiến giáp trên người con bé, thì có thể kết luận rằng Shika không hơn gì một con tốt thí, có ích thì dùng không thì loại bỏ.”

Seiji nhướng mày.

“Chiến giáp của con bé sao?”

“Tên đầy đủ của loại trang phục này là ‘Giáp chiến đấu Shikigami loại trung…’ Cậu cũng đã thấy rồi đấy, Hitaka cũng mặc một bộ giống vậy, nhưng giữa hai người ấy có một số chi tiết khác hẳn.

“Chúng khá giống nhau đấy chứ, chỉ có mỗi màu là khác thôi mà.” Seiji nhớ lại cái lúc cả hai người con mặc chiến giáp.

“Đây là loại tiêu chuẩn, và phần lớn chúng sẽ rất giống nhau. Sự khác biệt là từ mỗi đặc tính riêng biệt của từng Shikigami, nên họ thường có các tuỳ chỉnh phù hợp với mình.” Natsuya ngừng một chút. “Tôi đã khám nghiệm chiến giáp của Shika Kagura và không thấy bất cứ tuỳ biến nào. Ngoài việc con bé mặc đúng cỡ ra, thì đó chỉ là mẫu tiêu chuẩn cơ bản, tuyệt nhiên chẳng hề có bất cứ cải tiến hay sửa đổi nào.”

“Thêm nữa, chất lượng của chúng cũng khá thấp.”

Seiji im lặng mà ngẫm nghĩ về những gì Natsuya nói.

Dĩ nhiên, cậu không biết rõ về các trang bị chiến đấu của Shikigami, nhưng cũng không khó để hiểu những gì mà hội trưởng vừa để cập.

Trong số các trang bị vừa kể trên, thì của Shika cơ bản mà nói, là có chất lượng thấp nhất.

Thêm vào đó là vai trò của con bé trong kế hoạch của đối phương, thì rõ ràng Shika không gì hơn ngoài…

Seiji bắt đầu cau mày.

Mặc dù cũng đã nghĩ như thế, nhưng chuyện này vẫn làm cho cậu thấy bức bối trong người.

“Con bé chắc không có thông tin gì hữu ích, nhưng bất cứ gì cũng sẽ giúp tôi rất nhiều vì bản thân Yoruhana này vẫn chưa có bất cứ dữ liệu nào trong tay cả… Nếu có thể tim ra được gì, thì mọi việc chúng ta làm tối nay mới không lãng phí.”

Natsuya nhấp tiếp một ngụm trà.

“Kiểu như tên và danh tính của kẻ địch ấy hả?” Seiji khoanh tay nói.

Một tia sáng khó tả ánh lên từ đôi mắt của Natsuya.

“Phải, đó là thông tin tối thiểu, và cũng là điều mà tôi muốn biết nhất.”

“Tôi cũng rất muốn biết thằng khốn nào đã nghĩ ra cái kế hoạch tàn độc này,” Seiji nhẹ nhàng nói.

Kế đó, cả căn phòng chim trong sự tĩnh lặng.

“Haruta-kun, tôi hiểu tại sao cậu tức giận, nhưng…”

“Tôi đã dính quá sâu vào chuyện này rồi, Hội trường Yoruhana.”

Cậu nhìn chằm chằm vào mặt cô.

“Tôi cảm giác mình không thể rút chân ra được nữa….Được rồi, tôi thừa nhận, Seiji này không muốn rút, mà còn muốn dính líu nhiều hơn nữa kìa.! Thằng khốn đó đã âm mưu một chuyện mà có thể gây ảnh hưởng đến từng học sinh và giáo viên trong cả trường ta! Chỉ mỗi điều này thôi là tôi cũng không thể nhắm mắt làm ngơ rồi đứng yên chịu trận được rồi…Không phải là tôi không tin vào sức mạnh của cô và Hitaka, chỉ là tôi cũng muốn làm gì đó, nếu không thì chẳng đời nào ăn ngon ngủ yên được.”

“Ngoài ra còn một lý do nữa – những gì xảy ra với Shika Kagura thật không thể chấp nhận.”

“Tôi đồng cảm với con bé, và cách chúng đối xử với nó khiến tôi tức giận…Tóm lại, tôi muốn đánh hắn tới khi nào không còn ngóc đầu dậy được nữa mới thôi!”

Seiji buông thỏng hai tay rồi nắm chặt nấm đấm; cả căn phòng vang lên tiếng khớp tay kêu răng rắc.

“Vì vậy, tôi muốn được góp phần tới phút chót, ngay cả khi bản thân không thể làm gì. Nhưng ít nhất… thì tôi có thể cho cô vài ý kiến.”

Natsuya chăm chú nhìn cậu.

“Cậu đã làm nhiều thứ rồi, Haruta-kun. Nếu không có cậu, mọi thứ sẽ…” Đôi mắt cô hơi hạ xuống. “Rốt cuộc thì, vốn là một Âm Dương Sư, thế mà tôi… hàiiii…bỏ đi, có chán nản lúc này cũng chỉ phí thời gian.

Natsuya lắc đầu và cố đưa chút tự tin vào lời nói của mình.

“Về yêu cậu của cậu thì… Tôi không có cớ gì để từ chối. Haruta… Seiji Haruta, tôi vô cùng xin lỗi khi đã để cậu phải dính vào vụ này sâu như vậy. Youruhana này rất biết ơn những gì cậu làm, và xin hãy tiếp tục cho tôi mượn sức mạnh.”

Cô đã chấp nhận yêu cầu của cậu.

Không chỉ thế, đó còn là một lời mời chân thành.

Seiji chớp mắt mỉm cười.

Cậu đa nghĩ đúng về nhân cách của Natsuya.

“Cảm ơn hội trưởng. Tôi nhận lời, và sẽ cố gắng hết những gì mình có thể đê hỗ trợ cô.”

Nghe vậy, vẻ mặt Natsuya cũng nở một nụ cười.

Lúc nào cũng vậy, lúc nào nụ cười của cô gái có mái tóc dài đen mượt ấy cũng khiến tâm hồn người khác say đắm cả.

Gần 30 phút sau.

Hitaka thông báo rằng Shika đã tỉnh dậy.

Tuy nhiên,

Seiji và Natsuya lo lắng nhìn nhau rồi bước vào căn phòng mà Shika nằm.

Khi họ tiến vào.

Ho thấy Shika đang ngồi trên giường mà im lặng trông ra ngoài cửa sổ.

Nghe thấy tiếng bước chân, con bé quay đầu lại. Và nhanh chóng nhìn thằng vào khuôn mặt của Seiji.

Thế rồi, một nụ cười rạng rỡ hiện ra!

“Oni–chaaann~” - Giọng nói vô cùng nhẹ nhàng, cứ như đang muốn được cưng chiều vậy.

Vừa nói , con bé vừa dang rộng tay ra về phía cậu.

“Bế em!” (Trans: Sốc dame cực mạnh.)

Seiji và Natsuya không biết phải nói gì.

‘Cái quái gì đang diễn ra thế này!?’

P/S: Do hiện tại tôi đang phải làm một bài thuyết trình, cộng với sắp tới ngày về Đại học. Thành ra tiến độ truyển sẽ bị ảnh hưởng. Cụ thể là trong 3 tuần tới, sẽ chỉ có khoảng 1- 2 chương một tuần. Sau đấy, nếu không có bất chắc gì sẽ trở lại tiến độ 2 ngày/chương. Mong mọi người thông cảm. Kính chào.