World 2: Tiến về phía đông của thế giới
(1)
Phía đông của Liên Bang Urzhar • Khu vực núi cao ──
Tuyết còn sót lại ở khu vực đỉnh núi. Con đường núi bị bao phủ bởi những ngọn đồi trắng hai bên. Ngoại trừ cỏ dại mọc lẻ tẻ ra thì nơi này chính là một vùng đất hoang vu khô cằn.
Những đám mây mỏng trôi lơ lửng ở trên bầu trời và lại tỏ ra hơi bằng phẳng dưới làn gió mạnh thổi lất phất.
"Hắt xì!"
"Ôi trời! Này, Ashura, ông bẩn quá đó! Vào lúc hắt hơi trong xe, ít nhất ông phải lấy tay che miệng một chút chứ!"
"Đành chịu thôi, dù sao tôi cũng đang lái xe mà, làm sao có thể rời tay ra khỏi vô lăng che miệng được chứ."
Nước mũi của Ashura bắt lung tung trong xe.
Saki ngồi ở ghế sau lên tiếng than phiền ngay sau đó.
"Thật đúng là kinh khủng mà... Con trai ở phương diện này đều 'cẩu thả'. Chẳng lẽ ông không biết hắt xì sẽ bắn nước bọt đi khắp nơi hay sao?"
"Vậy bà muốn tôi bỏ tay ra khỏi tay lái để che sao?"
"Không làm được thì nhịn đừng hắt xì nữa."
"Rồi rồi, lại đến nữa rồi. Phụ nữ các bà hơi một tí là 'cưỡng từ đoạt lý', thật đúng là không chịu nổi mà."
Thanh niên cao gầy ngồi ở ghế tài xế và phát ra tiếng thở dài.
Cậu ta tên là Ashura Hairoru.
Năm nay cậu ta 18 tuổi và lớn hơn Kai 1 tuổi. Mặc dù vẻ mặt lười biếng với vóc dáng cao gầy khiến cho người ta có ấn tượng sâu sắc, nhưng thay vì nói cậu ta 'cao lớn' thì mô tả 'gầy yếu' có vẻ thích hợp hơn.
Mặc dù cậu ta là đồng đội của Kai ở trong chính sử, nhưng Ashura ở thế giới này là binh nhất của Quân Kháng Chiến Nhân Loại.
"Ta nói này Kai, ông cũng nói giúp tôi chút đi."
"Ông muốn hắt hơi ra sao cũng không thành vấn đề, nhưng làm phiền ông nhìn phía trước và lái cẩn thận dùm."
Kai ngồi ở ghế cạnh tài xế và nhìn dáng vẻ cầm vô lăng của đồng đội trước kia mà trả lời như vậy.
Dẫu sao cậu cũng chưa bao giờ thấy dáng vẻ Ashura lái xe ở trong chính sử. Đối với tư thế lái xe của Ashura, Kai chỉ cảm nhận được sự cực kỳ bất cân đối nhịp nhàng.
... Cậu ta vốn từng bị say xe và mỗi lần cũng phải uống thuốc say xe mới có thể lên xe được.
... Công việc lái xe nhàm chán toàn ném cho Kai hoặc Saki làm.
Thế nhưng Ashura ở thế giới này đã vượt qua được triệu chứng say xe. Dựa theo cách nói của bản thân, để sống sót ở trong thế giới bị Ác Ma thống trị, lái xe đã trở thành một môn học kỹ thuật mà con người phải học.
"Tôi vẫn cảm thấy khó mà tin nổi đối với dáng vẻ lái xe của Ashura."
"Hử? Ông lại đang nói người đó ấy hả? Hình như ở trong 'cái thế giới nguyên bản' mà ông nói, tôi là tên say xe và choáng váng đến mức không thể lái xe nổi sao?"
"Đúng vậy."
"Ở đâu ra có tên ngốc như vậy chứ, không phải tôi giống như những gì ông thấy sao?"
Ashura đánh tay lái với kỹ năng thuần thục.
Cậu ta không chỉ giữ khoảng cách nhất định với những xe quân sự khác chạy ở phía trước, mà còn có thể chạy nhanh một cách thoải mái ở trên con đường cực xấu và không hề gặp chút khó khăn nào cả. Kỹ thuật lái xe rất cao và thậm chí còn ở trên cơ Kai.
"Tôi luôn cảm thấy hình như mình bị so sánh không bằng Ashura."
"Đối với Quân Kháng Chiến Nhân Loại, cái này còn được coi là kiến thức cơ bản nhỉ? Đến ngay cả Saki cũng làm được."
"Ashura, 『 ngay cả Saki 』 đó của ông là có ý gì? Nếu người ta thể hiện bản lãnh thật sự, tôi cũng có thể dễ dàng Drift ở khúc cua ở trên đường núi khó đi với tốc độ hơn 100 km đó!"
Thiếu nữ tóc cam ngồi đằng sau hét lớn.
Cô gái này tên là Saki Miscotti.
Cô ấy 17 tuổi giống Kai, có lọn tóc tư nhiên khó mà cắt tỉa và đôi mắt to giống như mèo vậy. Răng khểnh có thể mơ hồ nhìn thấy ở khóe miệng như 'thêu gấm thêu hoa' cho khuôn mặt đáng yêu của cô ấy.
[Yaeba: răng khểnh. Đây là biểu tượng của sự trẻ trung, hồn nhiên ]
[thêu gấm thêu hoa: ví với việc làm cho sự vật càng đẹp hơn ]
"Hắt xì!"
"Ôi trời, lại nữa? Bẩn quá rồi đó... Rốt cuộc là ông làm sao thế, sao nãy giờ cứ hắt xì suốt thế?"
"Đó là vì lạnh chứ sao? Nơi này là vùng núi cao mà? Bà nhìn đỉnh núi bên kia đi, đã đến mùa này rồi, bên trên vẫn còn tuyệt đọng lại đó."
Ashura chỉ thẳng về phía trước.
Ở đường cao tốc quanh co phía trước, có thể mơ hồ nhìn thấy đường ranh đỉnh núi xanh. Đường ranh mơ hồ đó tựa như hòa làm một thể với bầu trời và cũng là do cách nơi này cực kỳ xa.
Đường cao tốc Ratta Crane.
Quốc lộ này nối thẳng đến biên giới Liên Bang Io và chiều dài của nó đứng hàng TOP ở trên thế giới này.
... Nơi này là vùng núi cao, cho nên nhiệt độ cũng thấp.
... Nếu như phải chịu lạnh thêm mấy tiếng nữa, sợ rằng Ashura sẽ bị cảm lạnh trước khi đến được Liên Bang Io.
Saki và Ashura cũng là thành viên trong đội viên chinh.
Bởi vì họ từng hành động chung với nhau trong chiến dịch giành lại vương đô lần trước, cho nên chuyến đi này bọn họ cũng được phân công ở cùng với Kai.
"Ashura, khi đến chỗ nghỉ thì để tôi lái cho, tốt nhất là ông nên nghỉ ngơi chút đi."
"Hả? Không, không, tôi không sao. Dẫu sao Rinne-chan mặc áo đồ mỏng như vậy cũng không kêu khổ mà, nếu như tôi bị cảm thì còn nói như vậy được sao?"
"... Hở?"
Người ngồi đằng sau và bên cạnh Saki ──
Thiếu nữ tóc vàng vốn đang nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này xoay đầu lại với vẻ mặt bối rối.
"Tui sao?"
"Đúng thế, Rinne-chan, quần áo em mỏng như vậy, lạnh lắm, đúng không?"
"Không hề, một chút lạnh cũng không."
Rinne trả lời với vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Cô ấy đang mặc trang phục của tộc Tinh Linh trên người. Mặc dù chất liệu mỏng nhẹ, nhưng bởi vì Rinne có pha trộn huyết thống của nhiều chủng tộc khác nhau, cho nên thể xác cũng rất khỏe mạnh và đương nhiên là có năng lực chống lạnh.
"Nhân tiện, As?"
"Hả? Đây là biệt danh cho tui sao? Nghe hay lắm đó!"
"Tui quên mất tên ông rồi."
"Tui là Ashura Hairoru, làm phiền nhớ kỹ dùm cái. Còn về Saki phía sau, khỏi cần nhớ cũng không sao... A! Đau quá!"
"Bớt 'được voi đòi tiên' đi. 『 Rinne-chan 』 là kiểu gì hả!"
Saki từ ghế ngồi phía sau túm tóc Ashura.
"Bất kể nhìn thế nào cũng trông giống mưu đồ tán tính, cho nên con trai chính là như vậy..."
"Cái gọi là ga lăng, chính là nên dùng thái độ ôn nhu dịu dàng đối xử với cô gái dễ thương. Cho nên, Rinne-chan, em tìm anh có chuyện gì?"
"Lo nhìn phía trước mà lái xe, hãy nghe lời Kai đi."
"Tuân lệnh!"
Được thiếu nữ dễ thương ra lệnh như vậy, Ashura ra sức nắm chặt tay lái.
Còn về Rinne, cô ấy lại nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa.
"Nè, Kai, dường như không hề có khí tức của chúng."
"Em nói Ác Ma sao?"
"Ừm. Không phải đã rời khỏi vương đô rồi sao? Vẫn còn ở trong lãnh thổ của Ác Ma sao?"
Muốn nhận ra ý đồ của Rinne cũng không hề khó khăn.
Dẫu sao bản thân Kai cũng nghĩ đến chuyện tương tự như vậy.
Vào lúc ba mươi chiếc xe quân sự qua lại không ngớt giữa khoảng trống trên vùng núi cao và chạy trên đường cao tốc rất dài. Nếu như Ác Ma ở gần đó, tiếng ồn của xe chạy chắc chắn không thể nghe sót được.
"Anh cũng suy nghĩ đến chuyện tương tự, nhưng nơi này dường như không phải là nơi ở của Ác Ma."
Cậu đưa bản đồ trong tay cho Rinne.
Đó là tài liệu do Quân Kháng Chiến Nhân Loại chế tạo, ở phía trên đường cao tốc Ratta Crane được tô thành màu trắng. Đó chính là khu vực trống ── Cũng ám chỉ không có bất kỳ chủng tộc nào sinh sống.
"Ác Ma sống ở trong các thành phố đã cướp từ trong tay con người, đúng không? Dường như không có tên Ác Ma nào sống ở trong ngọn núi này... Nhưng có lẽ sẽ có lính tuần tra đóng quân ở đó."
"Phần Mộ" mà Rinne bị phong ấn cũng giống vậy.
Phần Mộ hoang vu cách xa thành phố, thậm chí không hề nhìn thấy bóng dáng của bất kỳ tên Ác Ma nào.
"Nhưng bên kia con đường có vết nứt, đúng không?"
Rinne chỉ vào trung tâm làn đường.
Ở làn chính giữa đường cao tốc, có dấu vết mặt đường sụp đổ và nhựa đường nứt vỡ. Tình trạng hư hại nghiêm trọng đến mức gần như tương đương với tòa cao ốc của vương đô.
"Đó không phải hư hại do Ác Ma sử dụng pháp thuật sao?"
"Tui cảm thấy đây là chuyện tốt do Ma Thú làm. Này, vết nứt bên kia trông giống bị giẫm lên, đúng không?"
Người trả lời là Saki.
"Mặc dù không có Ác Ma, nhưng Ma Thú bị Ác Ma đuổi có thể biến nơi này thành sào huyệt... Nói đùa thôi. Mặc dù chỉ là buột miệng nói một chút, nhưng đến ngay cả bản thân tôi cũng không sợ."
Cả người thiếu nữ tóc cam run rẩy.
"Khu vực lại không có con mồi để ăn, thế mà con người lại lái xe qua trước mặt Ma Thú 'bụng rỗng', cái này không giống như đang chào đón chúng tập kích chúng ta sao? Rinne cũng nhìn thấy nó chứ?"
"Cô đang nói đến con Ma Thú trong tòa cao ốc sao?"
"Đúng vậy, chính là cái con trông giống tê giác khổng lồ ấy."
Ma Thú Jabberwocky từng lang thang ở trong cung điện chính phủ. Mặc dù nó đã mất tung tích với sự thua trận của Minh Đế, nhưng cho dù nó chạy trốn tới khu vực này cũng không có gì lạ cả.
... Thế nhưng Ma Thú có pháp lực.
... Kiểu gì Rinne cũng có thể cảm ứng được tung tích của chúng.
Xác suất bị Ma Thú tập kích không hề cao.
Hơn nữa, lính đánh thuê còn đang ngồi ở trong ba 30 chiếc xe quân sự. Bọn họ giám sát bốn phương tám hướng bất cứ lúc nào và chỉ cần có người phát hiện ra dị trạng sẽ lập tức thông báo cho tất cả xe khác.
"Ashura, ông biết rồi chứ? Một khi thấy Ma Thú, thì phải lập tức nhấn ga hết cỡ!"
"Rồi rồi rồi, cho nên mấy người phải nhanh chóng tìm được mục tiêu đi... A, đừng tìm nó thì tốt hơn. Tình huống tốt nhất là 'bình an vô sự' đến biên giới."
Đường cao tốc dẫn đến biên giới Liên Bang Urzhar.
Đoàn người khởi hành từ vương đô Urzak vào lúc bình minh và hiện giờ đã chạy xe được 10 tiếng. Nghe nói còn phải lái xe thêm 10 tiếng nữa mới có thể đến biên giới.
Lúc này ──
『 Mọi, người, chúng ta đã đến chính giữa đường cao tốc.』
Máy liên lạc ở chỗ ngồi truyền đến âm thanh tràn đầy sức sống của người chỉ huy Jeanne.
Nhân tiện, Jeanne đang ngồi ở trong chiếc xe riêng cho chỉ huy là chiếc thứ 15 trong 30 chiếc xe. Bởi vì xe của Kai là xe thứ 16 từ đầu đếm xuống, vì vậy cô ấy ở ngay trước mắt họ.
Xe cô ấy ngồi là xe dành riêng cho hoàng gia.
Đây là phương tiện chế tạo đặc biệt giành cho quốc vương của Liên Bang Urzhar trong quá khứ. Đến ngay cả pháp thuật của Ác Ma cũng có thể chống đỡ được và đó là xe bọc thép sử dụng 'nơi trú ẩn di động' đủ để hình dung.
Chiếc xe này chở chỉ huy Jeanne và vệ sĩ Farin của cô ấy.
『 Dựa theo bản đồ, 2 km phía trước có nơi có thể đỗ xe nghỉ ngơi. Bởi vì đã không có người viếng thăm trong mấy chục năm, có lẽ sẽ là một vùng đất mọc đầy cỏ dại, nhưng chúng ta vẫn có thể dùng nơi đó để nghỉ ngơi. 』
"Cuối cùng cũng đến nơi..."
Ashura cầm vô lăng thở dài.
"Cầm lái liên tục gần 10 tiếng, bả vai tui cũng cứng lại và lưng cũng đau quá rồi."
"Này, Ashura, vẫn chưa đến lúc buông lỏng đâu."
"Tui biết rồi. Quốc lộ có tầm nhìn tốt như vậy và nếu như chỉ còn cách 2 km thì nó hẳn đã nằm ở trong tầm mắt rồi nhỉ?"
Đó là một đường cao tốc có thể nhìn thấy cả những ngọn núi phủ tuyết ở xa.
Trong khi dọc theo làn đường quanh co leo lên ngọn đồi ──
"────"
Cùng với tiếng 'Kít' , Rinne bỗng dưng đứng lên khỏi chỗ ngồi. Bởi vì đang ở trong xe, cô ấy không thể thuận lợi đứng thẳng người và chỉ có thể đứng cong lưng.
"As, mở cửa sổ ra đi."
"Ế? Rinne-chan, sao thế?"
"Nhanh lên."
"Tuân... Tuân lệnh!"
Cửa kính xe ở ghế sau trượt xuống. Rinne mặc kệ gió lạnh thổi vào trong xe và thò đầu ra ngoài cửa sổ.
"Rinne?"
" ────── Kai, ở phía trên! Đến từ không trung!"
Thứ gì đến cơ?
Kai không hỏi vấn đề vặt vãnh như vậy. Bởi vì cậu nghe ra được không còn nhiều thời gian từ trong giọng nói của Rinne. Cậu lập tức tháo thiết bị cố định của nóc xe ra và trượt cửa sổ trời ra.
"Này, Kai?"
"Ashura, ông tiếp tục lái. Saki, chuẩn bị dùng súng."
"Hả? Đợi... Đợi đã, Kai?"
Câu ngửa mặt nhìn lên bầu trời từ cửa sổ trời đã mở ra.
Một đốm đen nho nhỏ xuất hiện trê đường chân trời được bao phủ bởi một vài đám mây bằng phẳng. Các chấm đen giống như được hình thành bằng cách nhỏ giọt mực lên trên tấm vải vẽ tranh sơn dầu màu xanh da trời và phản chiếu ở trong tầm mắt Kai đang ngửa mặt nhìn lên.
... Chấm đen đó là gì vậy?
... Thứ đang di chuyển kia, đang tiến gần về phía chúng ta sao?
Chấm đen chồng lên vị trí của mặt trời.
Chỉ trong vài giây, chấm đen kia hóa thành con quái vật uy phong và mạnh mẽ dang đôi cánh khổng lồ ra. Giống như tộc Demon (Ác Ma) vậy, lẽ ra nó đã bị phong ấn ở trong Phần Mộ của Mythical Beast (Huyễn Thú) tại chính sử ──
"Là rồng sao?"
"Đó là Dực Tật Long!"
[Dực Tật Long: Dực: cánh. Tật: Nhanh. Long: Rồng ]
Tiếng thét chói tai của Saki truyền tới từ ghế sau.
Đó là con rồng có cánh và khắp nơi trên thân xám tro xen lẫn những vết đen giống như rêu xanh vậy. Sinh vật này sở trường bay, chân trước bị thoái hóa mạnh và ngắn đến mức gần như không vô hình nhìn thấy.
"... Thứ chết tiệt này chính là Dực Tật Long."
Con quái vật to lớn bay lượn ở trên đỉnh đầu.
Cho dù chỉ là bay lướt qua ở trên trời, nhưng áp lực gió mãnh liệt vẫn đập vào mặt. Đó là kẻ được gọi là Vua Bầu Trời của tộc Mythical Beast (Huyễn Thú).
Nhưng tốc độ bay đó cũng nhanh quá mức, đúng không?
"Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? Nơi này là lãnh thổ của Ác Ma, tại sao người thuộc tộc Mythical Beast (Huyễn Thú) lại chạy tới đây?"
"Cảnh báo tất cả xe! Có rồng, xuất hiện ở trên bầu trời!"
Kai hét to về phía máy liên lạc.
『 Tất cả xe, tiến về phía trước với tốc độ nhanh nhất! 』
Jeanne gào thét.
Các bánh xe vốn chuyển động với mức âm lượng thấp đã gia tăng số vòng quay, các xe đột nhiên tiến nhanh về phía trước trên đường cao tốc trong khi cát bụi bay lên rất nhiều.
── Tuyệt đối không thể dừng lại.
Nếu như người ở trên xe thì phải nhấn hết chân ga xuống, nếu như chạy bộ thì phải chạy nhanh hết sức lực.
Đây là quy tắc tuyệt đối phải tuân thủ lúc đối đầu với loại rồng biết bay. Dẫu sao móng vuốt rồng có thể dễ dàng xuyên qua lớp bọc thép của xe quân sự và chúng có thể dễ dàng vồ lấy thân xe.
Một khi ngừng di chuyển, sẽ lập tức gặp phải cuộc tập kích của đối phương từ trên bầu trơi.
『 Bắn! 』
Tiếng súng không ngừng vang vọng ở bốn phía.
Lính đánh thuê nổ súng bắn từ cửa sổ trời. Nhưng không chỉ súng trường, đến ngay cả súng máy cũng không gây ra chút sát thương nào đối với con thú khổng lồ uy phong và mạnh mẽ này. Vảy của tộc Rồng giống như một lớp giáp bằng thép vậy.
... Trùng khớp với ghi chép của Đội Phòng Vệ Nhân Loại.
... Vào thời điểm đối mặt với tộc Mythical Beast (Huyễn Thú), thứ duy nhất mà con người không có cách đối phó hiệu quả, cũng chỉ có Long Tộc mà thôi.
Súng đạn quá bất lợi lúc đối phó với Long Tộc. Nếu muốn giết chúng, phải huy động một khẩu lựu pháo lớn, nhưng chiếc xe quân sự này không hề lắp loại pháo lớn như vậy.
『 Xe thứ 13, xe thứ 29? 』
Tiếng thét chói tai của Jeanne truyền tới.
30 chiếc xe quân sự chạy trên mặt đường với tốc độ cao nhất. Kai quay đầu lại nhìn và chỉ thấy hai xe quân sự ở phía sau cùng phát ra tiếng vang lớn 'ầm ầm' trong khi bay lên giữa không trung.
── Nếu như mục tiêu tiếp tục di chuyển, vậy thì hãy khiến cho đối phương rừng lại.
Con Dực Tật Long đâm vào hai chiếc xe quân sự ở cuối hàng.
Cơ thể to lớn kia kèm theo động năng mạnh mẽ đánh trúng xe quân sự từ bên hông và khiến cho hai chiếc xe lật ngược trên đường cao tốc giống như mấy hòn đá nhỏ vậy.
Hai xe đổ ngang và phanh gấp ở trên mặt đường mà thôi. Cửa xe bị bóp méo biến dạng và vị trí đặt động cơ bốc lên khói trắng.
『 Xe thứ 30, xe thứ 29! Mau trả lời』
Người chỉ huy ra lệnh, nhưng hai chiếc xe quân sự cũng không có trả lời.
Thậm chí còn không thấy bóng dáng lính đánh thuê mở cửa xe bóp méo biến dạng để tránh nạn.
"Con quái vật kia là thứ gì vậy?"
Saki giơ súng ngắm đúng ở trên cửa sổ trời và hét lên với âm lượng gần như chói tai.
... Đây chính là Long Tộc.
... Chỉ cần nhìn vào toàn bộ tộc Mythical Beast (Huyễn Thú), sức mạnh của nó cũng là loại cao cấp.
Mặc dù nó không có pháp lực cường đại giống tộc Demon (Ác Ma), nhưng nó lại dựa vào sức mạnh với sức chịu đựng vô cùng kinh người để 'đá chọi với đá' và cũng nghiền nát đối thủ luôn. Đây là con quái vật vô cùng đơn giản và cũng rất khó đối phó.
"Saki, lấy súng phóng lựu ra đi!"
Ashura ngồi ở ghế tài xế hô.
"Súng trường không hề hiệu quả chút nào đối với loại khổng lồ đó, hãy dùng những viên đạn lớn bắn xuyên thủng cánh của nó!"
"Tôi có mang theo trên xe đây, nhưng khẩu súng lại nằm ở trên bệ chở hàng phía sau. Ashura, dừng xe lại đi ──"
"Saki, tránh ra."
Chỉ thấy thiếu nữ tóc vàng nhảy ra khỏi cửa sổ trời.
Long Tộc vỗ cánh tạo ra cơn gió lốc mãnh liệt thổi tung tóc lẫn váy của Rinne trong khi cô ấy nhảy xuống bệ chở hàng phía sau xe.
"Rinne?"
"Kai ──"
Rinne quay đầu lại và nở nụ cười 'thâm tàng bất lộ'.
Thiếu nữ dị tộc giơ đầu ngón tay vô cùng nhỏ nhắn và chỉ về phía con Dực Tật Long đang bay ở trên không trung.
" 『 Bắn 』."
"... Giao cho anh đi."
Kai giơ Vuốt Rồng lên nhắm vào con Dực Tất Long và đặt tay lên cò súng.
"Hàng Lôi Đạn."
Trong lúc Kai đưa ra lời tuyên bố, không khí xung quanh Vuốt Rồng rung chuyển dữ dội.
Dòng điện Trái Đất chợt xuất hiện. Hàng chục tia sét bắt lên từ mặt đất giống như những cây lao và đâm về phía toàn thân con Dực Tất Long đang muốn xuất thủ đối với xe cộ.
"────── Ga!"
Rồng phát ra tiếng gầm thét.
Đôi cánh kiêu hãnh bị bỏng do sét đánh và con thú khổng lồ bay lượn trên không trung rơi xuống mặt đất.
── Đó thực ra là pháp thuật của Rinne.
Cái gọi là Hàng Lôi Đạn thực sự không tồn tại. Cú sét đánh mới vừa rồi, là pháp thuật do Rinne phóng ra kết hợp với lời tuyên bố của Kai. Nếu như cẩn thận nhìn kỹ một chút, thì có thể phát hiện ra Kai thật sự không hề bóp cò, nhưng ở trong tình trạng hỗn loạn này thì ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở trên con Dực Tất Long. Chắc chắn sẽ không có ai tận lực nhìn chăm chú vào đầu ngón tay của Kai cả.
... À, không đúng, vẫn còn một người.
... Biết được viên đạn ban nãy cũng không do mình bắn ra, thật sự có một người.
Có Farin mang danh hiệu "Long Chiến Sĩ" ── Nữ quân nhân đó chịu trách nhiệm hộ vệ Jeanne và chắc chắn là đang nhìn chăm chú vào tình cảnh này ở trên một chiếc xe khác.
"Nó đã ngất rồi sao?"
"Không hề, sét đánh như vậy vẫn chưa đủ đánh bại nó."
Rinne thấp giọng nói.
Nghe được lời của cô ấy, cũng chỉ có mỗi Kai thò người lên khỏi cửa sổ trời mà thôi.
"Nếu như sử dụng uy lực nhỏ bé đủ để quật ngã thứ đó, thì sẽ cuốn cả những chiếc xe khác vào. Cho nên, nhiều nhất chúng ta cũng chỉ có thể đuổi nó đi mà thôi."
"Jeanne, hãy bảo tất cả xe dừng lại!"
Kai hét vào máy liên lạc.
"Cứ để mặc con Dực Tật Long rơi xuống đất, không cho phép khai hỏa! Chỉ cần phe ta không hành động kích thích nó, nó nhất định sẽ quay đầu chạy trốn khi mang theo tình trạng vết thương nặng như vậy!"
『 ── Mọi người đều nghe thấy rồi chứ. Toàn quân dừng xe, đợi lệnh tại chỗ! Nghiêm cấm khai hỏa! 』
Hai mươi tám chiếc xe quân sự phanh khẩn cấp.
Dưới cái nhìn chằm chằm lẫn nín thở tập trung suy nghĩ của lính đánh thuê, con Dực Tật Long bò dậy khỏi mặt đất.
"──── "
Đầu tiên, đôi mắt đỏ ngầu đưa mắt nhìn Kai và sau đó quét về phía Rinne.
Hai bên trừng mắt nhìn nhau mấy giây.
Rinne đứng ở trên bệ chở hàng với Kai giơ Vuốt Rồng lên ── con dã thú của tộc Mythical Beast (Huyễn Thú) đối mặt với hai người này, chậm rãi vỗ cánh bay lên.
Nó vung đôi cánh bị bỏng bởi điện giật bay lên.
Tiếp theo, con Dực Tật Long lại biến mất về phía mặt trời một lần nữa.
World 2: Tiến về phía đông của thế giới
(2)
── Màn đêm buông xuống.
Bầu trời dần dần bị phủ lên bởi một lớp mực mỏng.
Mười năm căn lều được dựng lên trên đường cao tốc cách vị trí xung đột với con Dực Tật Long một khoảng ngắn. Nếu những căn lều vải này đều được lắp đèn ngủ.
"Ca đầu tiên ngủ trong 4 giờ, ca thứ 2 tiếp tục kiểm tra thiết bị và ca thứ 3 tiếp tục cảnh giới tình hình xung quanh. Over!"
Lệnh của đội trưởng quản lý vang vọng khắp phía trước lều.
Ngay sau đó, đám lính đánh thuê giản tán, có vài người vào trong lều chợp mắt nghỉ ngơi một chút trong khi có vài người đi kiểm tra tình trạng lớp xe và cũng thấy được lính gác vác súng máy tuần tra khắp nơi.
"Nè nè, Kai? Em rất mệt lắm rồi đó..."
Rinne dụi mắt và kéo vạt áo Kai.
"Chúng ta qua lều vải bên kia ngủ, đúng không?"
"Đúng là như vậy. Dẫu sao chúng ta cũng không phải là lính đánh thuê, nếu như ở chung với những đội khác thì cũng chỉ làm xáo trộn tiến độ của họ... Nhưng cũng chỉ có mỗi hai chúng ta có thể ngủ cả đêm, anh cảm thấy vẫn hơi áy náy."
Cho dù đó là chiến công của việc đuổi đi được con Dực Tật Long ──
Kai thuyết phục bản thân như vậy và đi về phía lều được dựng ở phía sau.
Một chiếc lều kiểu mái vòm quân sự được phủ bằng vải ngăn gió có thể làm chỗ cho 10 người sử dụng và nếu như hình thể Rinne thon nhỏ như vầy thì thậm chí có thể chứa được 12-13 người nằm ở bên trong.
"Nhân tiện, bọn họ cũng dựng lều vải dành riêng cho nữ quân nhân..."
"Em không muốn."
"Anh cũng nghĩ vậy."
Lúc ở phòng ngủ của cung điện chính phủ cũng giống như vậy.
Mặc dù thu hút ánh mắt của những lính đánh thuê khác, cậu đã xin phòng ngủ khác dành cho Rinne trước đó, nhưng mỗi tối đến giờ ngủ thì Rinne sẽ luôn chạy tới phòng cậu.
Nhưng nhân tiện, tất cả những người xung quanh đều là chủng tộc khác nhau đối với Rinne.
Cô ấy cảm thấy mình không thể yên tâm ngủ nếu như không có Kai ở bên cạnh cũng là chuyện đương nhiên.
"Ế, thì ra là như vậy. Cái lều vải này dường như chuẩn bị dành riêng cho hai chúng ta sử dụng."
Cậu kéo cửa lều vải đi vào và quan sát tình trạng bên trong. Ngoại trừ hành lý của hai người được chuyển vào trong lều ra, họ không hề nhìn thấy đồ vật mang theo bên mình cũng những lính đánh thuê khác.
"Lều lớn như vậy lại chuẩn bị dành riêng cho chúng ta sử dụng, cảm giác tội lỗi càng ngày càng mãnh liệt hơn."
"Jeannya sắp đến đó."
"Vậy sao, Jeanne sắp đến sao? Nếu như là lều của chỉ huy thì có thể chấp nhận được... Rinne, em vừa mới nói cái gì cơ?"
"Đây vốn dĩ là lều dành riêng cho mình mà."
Tiếng vang 'lạch cạch' từ bộ giáp bằng kim loại cọ sát truyền tới.
Đến gần từ phía sau, người đứng ở bên cạnh Kai chính là chỉ huy tóc bạc. Vệ sĩ Farin cũng đứng ở sau lưng cô ấy.
"Đây là lều của Jeanne sao?"
"Không sai. Thành thật xin lỗi, mình không thể chuẩn bị lều riêng cho hai người sử dụng. Dẫu sao chuyến viễn chinh thực sự phải chuẩn bị quá nhiều vật tư trong khi trọng tải của xe lại có hạn."
"... Ế, ý của mình không phải là vậy."
"Kai."
Giọng của thiếu nữ truyền tới ──
Hiệp sĩ mặc giáp khẽ giọng thì thầm nói:
"Nếu như mình ngủ chung với Farin, thì cái đó sẽ rất đáng nghi, đúng không? Nam chỉ huy ngủ cùng một lều với nữ vệ sĩ, cứ như vậy thì trong đám binh lính sẽ phát sinh tin vịt 'không có lửa làm sao có khói'."
"... Cho nên?"
"Nếu như muốn tránh được chuyện đó, giải pháp tốt nhất là dùng chung lều với một binh sĩ nam. Nhưng nếu như mình trải qua một đêm với binh sĩ nam thì nhất định sẽ không che giấu được giới tính của mình, đúng không? Nếu như là Kai thì có thể thực hiện được, giúp mình một tay nhé."
"Thì... Thì ra là như vậy."
Tại căn cứ của Quân Kháng Chiến Nhân Loại, Jeanne có phòng riêng.
Lúc đó, Jeanne muốn che giấu thân phận thiếu nữ của mình không hề khó khăn, nhưng trong chuyến viễn chinh thì che giấu giới tính đã trở thành một vấn đề nan giải lớn.
" ── Kai, tôi cũng có chuyện muốn nói."
"Hử? Tôi sao?"
Farin đứng cách cửa lều vải một bước và vẫy tay với cậu.
Nữ quân nhân này hiếm khi nói chuyện với người khác ngoài Jeanne.
"Tôi sẽ ngồi ở bên ngoài lều canh gác và sẽ không để cho những tên con trai khác tùy tiện lại gần."
"Tôi hiểu rồi. Cô muốn đổi ca sao?"
"Chỉ là một đêm không ngủ mà thôi, nó không đến mức khiến cho tôi cảm thấy khó chịu đâu. Quan trọng chính là Jeanne-sama. Tôi nghĩ cậu cũng biết, ngài ấy phải cởi áo giáp trên người xuống lúc đi ngủ."
"Cái này là đương nhiên rồi."
"Điều này cũng đại biểu cho việc Jeanne-sama trong bộ dạng mặc đồ mỏng xuất hiện ở trước mặt cậu. Đây chính là dáng vẻ mà quần áo không đủ che thân."
"..."
"Cũng đừng 'nổi lên ý xấu' đó. Nếu như vào nửa đêm nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Jeanne-sama, tôi sẽ ──"
"Tôi mới không làm vậy đâu!"
"Tôi biết chứ. Nhưng bản thân là vệ sĩ thì tôi vẫn phải nhắc nhở một tiếng."
Farin cong khóe miệng và nhếch mép cười.
"Làm phiền cậu chăm sóc Jeanne-sama."
"... Tôi biết rồi. Rinne, Jeanne, anh vào đây."
Cậu kéo cửa lều vải ra đi vào và quan sát tình hình bên trong.
Ngọn đèn dầu chiếu sáng cơ thể mảnh khảnh của hai thiếu nữ. Rinne đổi sang bộ đồ ngủ yêu thích trong khi Jeanne cũng cởi áo giáp xuống và mặc vào áo ngủ quần ngủ của con trai.
"A, thì ra là như vậy, lý do Farin gọi mình lại, hóa ra là vì khoảng thời gian thay quần áo (cái này)."
"Farin, cô ấy sao rồi?"
Jeanne đã buộc tóc lại thành kiểu đuôi ngựa.
Mặc dù vóc dáng của Jeanne trông cao hơn nhiều so với thiếu nữ cùng tuổi, nhưng sau khi cởi áo giáp xuống thì vóc dáng cô ấy trông gầy gò lẫn nhỏ nhắn yếu ớt. Bộ đồ ngủ nam mà cô ấy mặc cũng không khỏi quá rộng thùng thình và gần như không phát huy được hiệu quả giả trai.
"Farin có nói gì không?"
"Không, không có gì. Cô ấy đã làm xong rồi."
Cậu đóng cửa lều lại đi vào.
Làm như vậy, họ cũng không cần phải lo lắng sẽ bị người bên ngoài nhìn thấy dáng vẻ của Jeanne.
"A ── Mặc đồ nhẹ vào thật là hạnh phúc quá đi. Cả ngày phải mặc áo giáp và còn phải ngồi đờ ra ở trong xe. Bởi vì nó thực sự quá khó chịu, mình càng về sau cũng không quen."
"Để giả trai cũng là chuyện rất cực khổ ha."
"Đúng vậy. Cậu có muốn thử giả gái một chút không? Chỉ tưởng tượng thôi cũng cảm thấy rất khổ cực rồi nhỉ?"
Jeanne cười hì hì và nằm ngửa lên tấm đệm của lều trong khi duỗi chân tay.
Tiếp theo, cô ấy xoay người nằm sấp và hít một hơi thật sâu.
"Jeannya, cô đang làm gì vậy?"
"Tôi đã thả lỏng thôi. Rinne, nếu như cô không ngại, có thể dùng ngón tay ấn lên lưng tôi không? Nếu như có thể xoa bóp cột sống giúp tôi, thì tôi sẽ sẽ rất vui lắm đó."
"... ? Giống như vậy sao?"
Rinne ngồi xổm người xuống bên cạnh Jeanne nằm ngang và dùng ngón tay ấn lên phần lưng Jeanne theo chỉ thị.
"Phải phải, dùng lực thêm mộ chút... Ừm... Tốt... Hình như hơi mạnh quá nhỉ?.... A, đúng đúng. Làm vậy không tệ. Làm phiền cô dùng lực ấn lên bả vai nữa."
"Làm vậy sẽ rất thoải mái sao?"
"Đúng vậy. Lát nữa tui cũng mát-xa giúp Rinne nhé."
Jeanne nằm ở trên đệm với vẻ mặt đầy hạnh phúc.
Kai đang nhìn vào sự tương tác ấm áp giữa hai thiếu nữ ──
"Jeanne, cậu cứ nằm thư giãn đi, mình có chút chuyện muốn hỏi cậu."
"Hử?"
"Liên qua đến con Dực Tật Long kia xuất hiện vào ban ngày ──"
"Thuộc hạ trong hai chiếc xe bị lật kia chỉ bị bầm tím và tính mạng không có gì đáng ngại. Hiện giờ bọn họ đang điều trị trong lều y tế, nhưng chiếc xe thì bất lực và chỉ có thể bỏ lại nơi này. Dẫu sao toàn bộ động cơ bị cũng bị đè bẹp rồi mà."
"Mình hỏi thăm được từ phía Ashura."
Trong chuyến viễn chinh này.
Xuất hiện hơn mười người bị thương trước khi đến gần biên giới, có thể nói đây là chuyện không ngờ. Nếu như thuận lợi, chuyến đi này vốn sẽ đến biên giới trước khi mặt trời lặn và cũng cắm trại ở đó mới phải.
"Mình chưa từng nghĩ sẽ gặp phải chủng tộc khác ngoài Ác Ma ở Liên Bang Urzhar. Bởi vì mình luôn luôn cảnh giác với Ma Thú hoạt động trên mặt đất, cho nên mới không ngờ tới cuộc tập kích ở trên không."
"... Đây cũng là lần đầu tiên mình gặp phải tình huống này. Ai mà biết được sẽ có người của tộc Mythical Beast (Huyễn Thú) chạy vào trong lãnh thổ của Liên Bang Urzhar cơ chứ."
Jeanne đang hưởng thụ sự mát-xa của Rinne.
Biểu cảm của thiếu nữ tóc bạc nằm trên đệm cứng lại.
"Mình nghe nói tộc Mythical Beast (Huyễn Thú) cũng là chủng tộc quản lý rất chặt chẽ. Mặc dù chúng kiểm soát phí tây Liên Bang, nhưng lại chia thành nhiều họ quản lý 'mạnh ai nấy làm'. Có lẽ con rồng kia là cá thể tách ra khỏi đàn nhỉ?"
"Nhưng vượt qua biên giới như thế này, cái đó vẫn hơi bất thường."
Anh Hùng tộc Succubus, Vanessa vì bảo vệ lãnh thổ Liên Bang Urzhar đã sắp xếp tâm phúc ở biên giới.
Đó là ba con "cấp Anh Hùng" do Succubus Lord Hinemarill đứng đầu.
... Giờ đây, ba con Ác Ma cấp Anh Hùng đó cũng rút lui khỏi biên giới.
... Và con Dực Tật Long kia vượt biên sau đó. Điều này là tình cờ sao?
Kai cho rằng hai chuyện này xảy ra vào thời điểm này không khỏi quá trùng hợp.
"Nói không chừng, tộc Mythical Beast (Huyễn Thú) đã biết được tin Anh Hùng của tộc Demon (Ác Ma) thua trận? Con Dực Tật Long kia cũng có thể lính trinh sát được phái đến xác nhận chuyện này."
"..."
Jeanne im lặng không nói gì.
Rinne vốn đang ấn phần lưng cho Rinne cũng dừng lại và nhìn chăm chú vào Kai.
"Thật sự hi vọng suy đoán này trật lất. Rõ ràng là chúng ta chỉ vừa mới đoạt lại một vương đô mà thôi, nếu như lại gặp phải cuộc tập kích của tộc Mythical Beast (Huyễn Thú), thì đó thật đúng là chịu không nổi mà."
"Cậu muốn quay về vương đô rồi sao?"
"Không."
Jeanne đáp lại khá nhanh chóng.
"Đội phòng vệ cho việc bảo vệ vương đô đã chỉnh đốn khá hoàn thiện, thậm chí cung điện chính phủ còn lắp cả những khẩu pháo cao xạ lớn xung quanh nữa cơ. Cho dù con Dực Tật Long kia xâm phạm, chúng ta cũng không ngoan ngoãn chịu tàn sát. Trừ phi Anh Hùng của tộc Mythical Beast (Huyễn Thú) đích thân ra tay, nếu không..."
Phù ──
Jeanne khẽ thở dài và xoay người.
Cô ấy nằm ngửa nhìn nóc lều.
"Nói cái chủ đề này đến đây thoi. Nếu như khiến cho sự bất an gia tăng thì cũng chỉ tổ làm cho đầu óc mết mỏi mất ngủ mà thôi."
"Cũng đúng."
"Hơn nữa, Kai, mình cuối cùng phải nói cho cậu một chuyện vô cùng quan trọng."
Thiếu nữ tóc bạc nằm ngang trên đệm ──
Cô ấy nhìn đi chỗ khác tựa như cảm thấy xấu hổ.
"Tướng ngủ của mình khá xấu, nếu như nửa đêm tớ đá bay cậu, xin lỗi cậu trước ha."
"... Cậu vẫn chưa khỏi tật xấu này sao?"
Đây là tật xấu mà Jeanne ở chính sử đến tận 20 tuổi vẫn chưa khỏi.
Vào thời điểm cắm trại ngoài trời, cả đêm Kai đều bị cô ấy ngủ say đạp mạnh và thậm chí trên lưng còn để lại vết bầm. Đó là một ký ức cay đắng.
"Còn về sắp xếp vị trí khi ngủ... Nếu như xếp mình nằm giữa thì nguy hiểm lắm.Cho nên, hãy để Kai ngủ ở giữa, Rinne nằm bên phải và mình nằm bên trái. Làm như vậy, cho dù mình đá ai đó, cũng chỉ đá trúng Kai mà thôi."
"Kết quả là lấy việc cậu đáp người khác làm tiền đề sao? Tha cho mình đi mà."
Kai mệt mỏi thở dài và ngồi xuống tấm đệm trên mặt đất.
World 2: Tiến về phía đông của thế giới
(3)
Đường cao tốc Ratta Crane.
Ánh mặt trời chói mắt chiếu xuống 'núi non trùng điệp' tối tăm. Lúc này, các tia nắng đang tỏa ra từ đằng trước và khiến cho người ta không chịu được mà muốn nhắm mắt lại.
"Ui da? Khó chịu quá! Lần này lại sáng đến mức không nhìn thấy được phía trước rồi!"
Đúng như dự đoán, Ashura ngồi ở ghế tài xế cầm vô lăng phát ra tiếng kêu thảm thương.
"Này, Saki, kính râm của tôi để ở chỗ nào vậy?"
"Không phải cắm ở trong túi trước ngực ông sao?"
"À, đúng rồi... Phù, lần này tốt hơn nhiều rồi. Đều là do sống ở dưới lòng đất quá lâu, tôi cũng quên mất ánh mặt trời lại chói mắt như vậy."
Ashura đeo kím râm lên và quay đầu nhìn vào ghế sau.
"Sao thế, Rinne-chan, dáng vẻ đeo kính râm của anh trông rất đẹp trai, đúng không?"
"... Đáng ghét. Trông giống một nhân vật khả nghi vậy."
"Ô! Vậy... Vậy sao, cái này đại biểu anh vẫn có sức hấp dẫn nhất trong dáng vẻ bình thường. Tính cách thẳng thắn cua em cũng rất đáng yêu đó. Đúng rồi, Kai."
Lúc này, thanh niên kia đưa mắt nhìn sang chỗ ngồi kế bên tài xế.
"Tại sao bộ dạng của ông sang sớm trông mệt mỏi gần chết vậy? Đến một chút sức sống cũng không có."
"... Tôi có một đêm không ngủ, phải nói là tôi bị giày vò cho rất mệt mỏi."
"Không phải là ngày hôm qua ông ngủ trong lều suốt sao? Đừng tưởng rằng tôi không biết, vì ông được sắp xếp vào đội hộ vệ, cho nên ông ngủ chung với Jeanne-sama nhi? Cái lều đó rất lớn đó."
Thời gian ngủ của Ashura cũng chỉ là 4 giờ ngắn ngủi và sau đó là bận rộn đi làm công việc tuần tra ban đêm lẫn kiểm tra thiết bị. Từ góc nhìn của Ashura, Kai có thể ngủ ngon cả đêm thật sự khiến người khác thán phục.
"Tôi với Rinne là thành viên đội hộ vệ, nếu như hộ vệ cũng ngủ, không phải là không thể thực hiện nhiệm vụ của mình sao?"
"Nói vậy cũng đúng. Cho nên ông cả đêm không ngủ, vì duy trì cảnh giới sao?"
"... Ừm. Coi như là vậy đi."
Nửa câu sau chỉ có thể nghe thấy Kai lẩm bẩm.
Ở trong cùng một lều với hai thiếu nữ xinh đẹp, vả lại còn là ở trong trạng thái ngũ chung với bạn đồng hành ở hai bên ── Mặc dù nghe tình huống như vậy xong có lẽ sẽ khiến cho người ta thèm muốn, nhưng đó cũng chỉ là một chuỗi tai họa đối với Kai mà thôi.
... Đầu tiên là cả người Rinne dính chặt vào Kai.
... Sau đó là tướng ngủ của Jeanne thật sự rất xấu.
Rinne ngủ mơ mơ màng màng và thậm chí coi cánh tay phải của Kai thành cái gối. Bởi vì Rinne ngủ rất say, Kai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ và sau đó xoay người rồi ép chặt người vào Kai hơn nữa. Mỗi lần cô ấy cử động, làn da mềm mại kia sẽ dính sát lên người Kai.
Muốn Kai không để ý đến thật sự quá khó khăn.
"Hơn nữa, Jeanne cũng..."
"Hử?"
"Không, không có gì."
Liên quan đến tướng ngủ của Jeanne rất đáng sợ, có lẽ lúc này nên niêm phong nó ở trong ký ức của mình thì tốt hơn.
Nói không chừng mình sẽ đá bay cậu lúc xoay mình ──
Mặc dù bản thân Jeanne cũng nói như vậy, nhưng tư thế ngủ của cô ấy trong thực tế cũng khá ngoan ngoãn. Có lẽ là do quá mệt mỏi, cô ấy đã sớm phát ra tiếng ngáy và dường như sẽ ngủ ngon lành thẳng đến sáng... Nhưng sự thật chứng minh, suy nghĩ của Kai thực sự quá ngây thơ rồi.
Không ngờ tới đến ngay cả Jeanne cũng ôm lấy cánh tay trái của Kai và ngực ép chặt nó trong khi lộ ra tướng ngủ vô cùng quyến rũ ở trước mặt Kai.
Mặc dù vóc dáng cô ấy rất mảnh khảnh, nhưng Kai vẫn cảm nhận được xúc cảm của ngực trưởng thành chạm vào.
Không chỉ như vậy, Jeanne dường như cũng rất vui vẻ khi nói mớ "A a, Kai... Cậu đang làm gì vậy, làm vậy sẽ nhột lắm..." cảnh tượng này cũng được niêm phong chặt chẽ hơn trong ký ức của Kai.
Cánh tay phải bị dùng làm gối của Rinne.
Cánh tay trái bị Jeanne ôm chặt lấy.
Cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của hai thiếu nữ, lắng nghe những lời nói mớ kỳ diệu thỉnh thoảng truyền tới, cùng sự tiếp xúc gần gũi giữa da thịt với da thịt ── Lúc này, đương nhiên là Kai không thể ngủ được.
"... Tôi lại căng thẳng gần chết."
"Ồ. Đó thực sự là công việc vất vả ha. Xem ra đội hộ vệ cũng không thể rảnh rỗi trong chốc lát."
Ashura nhai kẹo cao sư nâng cao tinh thần lẫn đầu óc tỉnh táo và nói.
"Nói tóm lại, ông ngủ một lúc trước đi. Làn đường thông đến biên giới cũng khá bằng phẳng, miễn là đừng đụng phải vị khách không mời mà đến giống con Dực Tật Long như vậy, có lẽ cũng không xảy ra vấn đề gì đâu."
Hai mươi tám chiếc xe quân sự chạy ở trên đường cao tốc.
Đoàn người nhớ bài học ngày hôm qua và từng xe đều mở cửa sổ trời ra để theo dõi tình hình bầu trời.
"Nè, Kai, đó là cái gì vậy?"
Rinne nhoài người ra khỏi ghế sau và chỉ về phía khe giữa các đỉnh núi.
Lúc này đoàn xe đang đi vòng mặt bên núi, chỉ thấy những vật thể nhân tạo dài tựa như bức tường thành cổ đập vào tầm mắt.
"Đó là biên giới đấy."
Saki cầm bản đồ nói.
"Cái mà Rinne đang chỉ, chắc là trường thành vượt qua biên giới. Ban đầu nó là bức tường đá được xây dựng từ rất lâu trước đây để ngăn chặn cuộc xâm lược của những chủng tộc khác và sau đó dường như được xem như là biên giới quốc gia."
Bức tường thành trông giống như được xây từ gạch.
Một bức tường đá không được trang trí xây dựng dọc theo sườn đồi và tạo thành một con rắn dài.
"Hóa ra còn có thứ này."
"Ế? Hiếm thấy ha, Kai, hóa ra cũng có thứ mà ông không biết hử?"
"... Ở trong thế giới của tôi, thứ đó đã không còn tồn tại."
Bởi vì thế giới chính sử đã phá bỏ nó.
Ở thế giới mà bốn chủng tộc bị phong ấn trong Phần Mộ, tường thành đã không còn cần thiết nữa.
Mặc dù cũng có làn sóng cho rằng nó nên được bảo tồn giống như di sản văn hóa, nhưng cuối cùng vẫn dựa vào lý do cản trở việc đi lại giữa các quốc gia mà bị phá bỏ.
"Cho nên đây cũng là lần đầu tiên tui nhìn thấy."
"Lần đầu tiên thấy thứ này, nó giống hệt như người ta nói. Đúng vậy, đây cũng không phải là loại công trình kiến trúc sẽ khiến cho tâm trạng bạn tốt hơn khi nhìn vào đó. Nhìn sang bên kia, bề mặt tường cũng trở nên nứt vỡ kinh khủng."
Saki thò đầu ra khỏi cửa kính xe và nheo mắt lại.
Có rất nhiều lỗ lớn ở trên tường. Đó là một cái lỗ bị đào bởi sức mạnh vô cùng cường đại. Có thể nhìn ra được bề mặt tường ban đầu đã ở trong tình trạng tuyệt vời, thậm chí có một số chỗ bị phá hủy đến mức tan thành mây khói và đến ngay cả chút mảnh vụn cũng không nhìn thấy.
"Xem ra không phải là sự sụp đổ một cách tự nhiên..."
"Có lẽ là tác phẩm do Ác Ma hoặc Thiên Sứ hoặc Tinh Linh làm. Này, Saki, phải trinh sát cẩn thận đó. Sắp bước vào lãnh thổ của tộc Primal/Bashin (Man Thần) rồi đó."
Liên Bang Io.
Chỉ cần băng qua trường thành kéo dài mấy ngọn núi này, chúng ta sẽ bước vào khu vực bị kiểm soát bởi tộc Primal/Bashin (Man Thần).
Tộc Thiên Sứ có pháp lực mạnh mẽ đến mức có thể sánh ngang với Ác Ma.
Giống như có pháp lực cường đại, tộc Dwarf lẫn tộc Tinh Linh có kỹ thuật đổ pháp lực vào trong pháp cụ.
Tộc Yêu Tinh (Fairy) có thể can thiệp vào các hiện tượng tự nhiên như hơi nước và gió mạnh.
Bốn chủng tộc hợp lại thành liên bang, chính là cái gọi là tộc Primal/Bashin (Man Thần).
『 Mọi người, chúng ta sắp vượt qua biên giới. Bên kia tường đá này chính là Liên Bang Io. 』
Âm thanh của người chỉ huy trên máy liên lạc vang vọng bốn phía.
Giọng nói mạnh mẽ chắc chắn sẽ lan rộng ra tổng cộng 28 chiếc của đoàn xe quân sự này.
『 Mục tiêu của chúng ta, chính là tiến vào thành phố thứ 8 nằm ở ngoại ô vương đô của Liên Bang Io, Cassiopeia. Trụ sở chính hiện tại của Quân Kháng Chiến Nhân Loại Io được đặt tại đó. 』
Đoàn xe chạy trên sườn núi nghiêng dưới ánh mặt trời.
Cổng biên giới giống như một tòa thành trì nhỏ và trang nghiêm đứng sừng sững trước mặt. Chiếc xe quân sự phía trước đi qua cổng thành đầy những lỗ hổng trên mặt tường và mái nhà sụp đổ.
『 Như mọi người đã biết, tộc Primal/Bashin (Man Thần) dùng khu rừng mênh mông này làm căn cứ. Để tránh cho nổ ra xung đột trước khi gặp Quân Kháng Chiến Nhân Loại Io, chúng ta tiến về phía trước và đi vòng qua khu vực nguy hiểm này. 』
" ── Jeanne-sama đã nói như vậy rồi đó. Ashura, ông nghe thấy rồi chứ?"
"Chỉ cần đi theo chiếc xe phía trước là được rồi. Không có vấn đề gì cả."
Ashura lại nhai một viên kẹo cao su khác và nói.
Mặc dù cậu ta trả lời một cách thoải mái, nhưng Kai ngồi ở ghế cạnh tài xế nhìn ra được vẻ mặt của cậu ta trở nên cứng ngắc hơn rất nhiều.
『 Tộc Primal/Bashin (Man Thần) rất giảo hoạt ── Chúng còn xảo quyệt hơn cả con người. 』
Như thể đang nói ra tiếng lòng thay cho Ashura.
Giọng nói của Jeanne cũng phản ánh sự căng thẳng khi đối mặt với với trải nghiệm chưa biết và tỏ ra hơi cứng ngắc.
『 Yêu Tinh (Fairy) có pháp thuật điều khiển hướng gió và có thể thám thính được âm thanh của chúng ta từ rất xa. Hành động vượt biên của chúng ta chắc chắn đã bị phát hiện. Pháp cụ của Tinh Linh có tầm bắn dài, uy lực mạnh mẽ và đều là thứ mà vũ khí của chúng ta không thể theo kịp. 』
Đoàn xe quân viễn chinh có nguy cơ bị tập kích bất cứ lúc nào.
Lý do tại sao Ashura lộ ra vẻ mặt căng thẳng lẫn phòng bị, chắc là vì cậu ta nhận ra được sự nguy hiểm của phương diện này một cách chính xác.
『 Cẩn thận tiến về phía trước. Đối thủ kế tiếp của chúng ta, là cường địch mà không chỉ dựa vào dũng khí, mà còn phải tỉnh táo đối mặt. 』
Phiên bản tiến hóa toàn diện của con người ──
Về phía chủng tộc gọi là tộc Primal/Bashin (Man Thần), cuộc thách thức chính thức mở ra lúc này
Cuộc thách thức về phía có danh hiệu như vậy mở ra lúc này.