Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

55 61

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

30 13

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

64 75

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

26 193

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

18 150

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3380

Tập 02: Mũi Tên Cupid Nhuốm Máu - Chương 09

Y Mặc đi tới, đến gần cô nàng "Thôn trưởng" hơn một chút, suy nghĩ rồi hỏi: "Tại sao cô lại muốn làm Thôn trưởng đến vậy?"

Nghe Y Mặc hỏi, cô nàng sa sầm mặt, đáp: "Thế còn phải nói, đương nhiên là vì nó rất ngầu!!!"

Nói xong, cô còn lườm Y Mặc một cái!

Y Mặc nghe lý do này mà cảm thấy dở khóc dở cười, cũng không bận tâm thêm, lập tức mở hệ thống bỏ phiếu, trực tiếp bỏ phiếu của mình cho cô.

Cô nàng "Thôn trưởng" biết Y Mặc đã bỏ phiếu cho mình nhưng cũng không tỏ ra vui vẻ, vểnh môi nói: "Xì, coi tôi là con nít à, tưởng thế là dỗ được tôi sao!"

"Tôi sẽ không vì thế mà cảm kích anh đâu, tên khốn!"

"Một phiếu của tôi sẽ không cho anh đâu, muốn làm Thôn trưởng à? Đợi đến 9 giờ đi!"

9 giờ tối là thời gian hệ thống tự động kết thúc việc bỏ phiếu.

Y Mặc cũng không tiếp tục bắt chuyện với cô nữa, chỉ cảm thấy trong lòng cô gái này có chút thú vị, phảng phất như không phải đang chơi một trò chơi tử vong, mà chỉ là một ván game bình thường.

Cậu đứng dậy, quét mắt một vòng quanh mọi người. Khi nhìn thấy Điệp Vũ, cậu cảm nhận được trong ánh mắt cô có chút oán trách. Cậu không khỏi lắc đầu, bị một cô gái xinh đẹp nhìn bằng ánh mắt như vậy, đây thật sự là lần đầu tiên.

Sau đó cậu cũng không nghĩ nhiều, phủi tay nói: "Mọi người, nếu đã tán thành tôi làm Thôn trưởng, tôi sẽ gánh vác trách nhiệm, tìm ra Sói."

"Bây giờ cũng đừng vội đi xem ngôi làng này, cứ ngồi xuống trước đã. Để những người chưa nói chuyện tự giới thiệu một chút, thế nào?"

Nghe Y Mặc nói, mọi người cũng gật đầu đồng ý, dưới sự dẫn dắt của cậu, tất cả cùng đi về phía chiếc bàn tròn hình khuyên ở giữa thôn.

Chiếc bàn này có điểm giống bàn hội nghị, nhưng lại có khác biệt. Nó được làm từ gỗ nguyên khối màu nâu, trông vô cùng có cảm giác nghệ thuật. Ở giữa là một khoảng trống có đường kính bằng nửa sân bóng rổ, có thể đi lại bên trong. Chỉ có điều, dường như không ai muốn bước vào đó.

Bởi vì cái bục được xây bằng đá và cây cột đồng ở chính giữa, nhìn thế nào cũng giống như một công cụ để trừng phạt phạm nhân, hoặc có lẽ là để đối phó với Sói.

Đây… là một pháp trường phán xét!

Không biết vì sao, Y Mặc bất giác nghĩ đến Thánh nữ Jeanne d'Arc, người đã bị hãm hại và thiêu sống trên pháp trường. Cậu nhìn chằm chằm vào cây cột đồng trước mắt, lòng trĩu nặng suy tư.

Sau này, những người bị hành quyết ở đây, rốt cuộc sẽ có mấy người thật sự là Sói? Hay nói cách khác, cho dù có nhận phải lá Sói, thì có đáng bị thiêu sống như vậy không?

Y Mặc cho rằng không! Điều này tuyệt đối không bình thường, thậm chí là mất hết tính người!

Nhưng mà…

Một tia sáng đỏ lóe lên trong đôi mắt ẩn dưới mái tóc lòa xòa của Y Mặc.

Ta tuyệt đối sẽ không để bất kỳ ai giết chết mình!

Thông cảm, không có nghĩa là sẽ hi sinh bản thân. Y Mặc chưa bao giờ cho rằng mình là người tốt. Hay nói đúng hơn, cái gọi là "người tốt" cũng chỉ là tương đối. Tốt với ai mà thôi!

Khi mọi người đã ngồi xuống, tất cả đều chờ Y Mặc lên tiếng trước.

Còn Y Mặc thì sao? Cậu gật đầu một cái, nhìn một vòng, cuối cùng nhìn về phía cô nàng "Thôn trưởng", suy nghĩ một chút rồi chỉ vào cô: "Cô em, cô muốn tự giới thiệu trước không?"

Cô nàng "Thôn trưởng" nghe vậy, lườm Y Mặc một cái: "Xì, đồ con trai tự cao tự đại đáng ghét, nói ai bình thường đấy! Tôi ghét nhất loại người như anh."

"Ha ha ha… Nhưng mà những người khác trông cũng chẳng ra làm sao, kẻ tám lạng người nửa cân cả thôi."

"Tôi, 16 tuổi, Thôn trưởng, nghề nghiệp: ngồi nhà, otaku chính hiệu, nhưng không giống người nào đó, không phải đồ vô dụng."

"À… Sở trường, hacker. Trên mạng thấy ai ngứa mắt là hack máy tính người đó."

Sau khi cô nàng "Thôn trưởng" tự giới thiệu xong, tất cả mọi người đều im lặng…

A cái này…

Không biết vì sao, so với cô ta, cái gã Shiba đi rừng này hình như tính cách cũng coi như không tệ? Ừm, chính là có ảo giác như vậy đó. Đúng là không so sánh không thấy khác biệt. Đến cả Đỗ Lão Lục cũng không biết phải giảng hòa thế nào. Thậm chí ông còn cảm thấy Shiba đi rừng và cô nàng "Thôn trưởng" này, với bộ mặt âm trầm giống nhau, trông cũng rất xứng đôi. Đương nhiên, ông sẽ không nói ra.

Sau khi cô nàng giới thiệu xong, Y Mặc lại còn gật đầu một cái: "Vậy thì đúng là lợi hại hơn tôi thật!"

Hack được máy tính người khác thì quá trâu rồi còn gì? Y Mặc gặp anti-fan cũng chỉ biết nhìn, rồi dùng tinh thần AQ tự an ủi, vừa bất đắc dĩ vừa chua xót.

Nói xong, cậu chỉ vào cô nàng Pikachu có tướng mạo bặm trợn: "Tự giới thiệu đi."

Pikachu nghe vậy, chống nạnh đứng dậy: "Pikachu, 25 tuổi, chủ quán cơm, thích trai đẹp."

Nói xong cô nhìn Y Mặc một cái: "Cậu bạn Shiba à, tuy mắt nhìn của tôi thấy cậu đúng là rất đẹp trai, nhưng u ám quá, không phải gu của tôi."

Nghe những lời tự cao tự đại của Pikachu, Duy Ngã Độc Tôn không nhịn được cười: "Ha ha… ha ha…"

"Cười chết tôi rồi… thật sự tưởng mình là Dương Quý…"

Nhưng còn chưa nói xong, không biết vì sao hắn lại cảm thấy toàn thân lạnh toát. Hắn lập tức khựng lại, theo cảm giác quay đầu lại, vừa hay bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Y Mặc đang nhìn mình, Pikachu cũng đang tức giận nhìn hắn, còn mắng xối xả.

"Cái đó… đại ca…" Duy Ngã Độc Tôn cảm thấy mình vẫn còn cứu được, có thể cứu vãn tình hình một chút.

"Cậu hết vai rồi, ngậm miệng lại đi!" Nhưng Y Mặc trực tiếp tuyên án tử hình cho hắn.

Sau đó, cậu quay sang Pikachu nói: "Nói tiếp đi. Đúng là tôi cũng không thích vẻ ngoài này của mình, nhưng tính cách nó vậy rồi, không đổi được, xin lỗi cô."

Pikachu nghe vậy, nhìn kỹ Y Mặc một chút, đột nhiên cảm thấy nếu nhìn kỹ thì cậu cũng rất đẹp trai, nhất là lúc mắng Duy Ngã Độc Tôn. Rất có khí phách đàn ông, đúng không?

Cũng cảm thấy cậu lại "có thể" rồi, cô lập tức hơi đỏ mặt, đột nhiên trở nên ngượng ngùng: "Cái… cái đó… Đây là trò chơi tử vong thứ hai của tôi. Trước đây có chơi Ma Sói rồi, nhưng mà chơi không vui, toàn chửi nhau, nên xóa rồi! Hết… hết rồi!"

Nói xong, Pikachu vội vàng ngồi xuống!

Lúc này Y Mặc vỗ trán một cái, cảm thấy mình không nên để cô ta tự giới thiệu. Nhưng trong lòng lại cho rằng quyết định này cũng không tệ. Bởi vì, một phiếu của Pikachu trong các vòng bỏ phiếu sau này, Y Mặc tự tin mình có thể nắm chắc!

Quyền bỏ phiếu, chính là vốn liếng ban ngày trong ván game này!

Người tiếp theo tự giới thiệu là Cthulhu, một thanh niên lịch lãm. Y Mặc nhớ rất rõ, lúc Duy Ngã Độc Tôn bắt đầu công kích mình, hắn chính là người đầu tiên ngấm ngầm bênh vực!

"Cthulhu, trò chơi tử vong thứ hai, không có bản lĩnh gì đặc biệt, chỉ là một nhân viên văn phòng. Tôi xin nói trước, tôi là Dân làng."

Một lời giới thiệu vô cùng đơn giản. Anh ta đứng dậy một cách quy củ, trước tiên cúi đầu chào, giọng điệu cũng rất cung kính, lễ phép. Nhưng chính vì như vậy, ngược lại không có đặc điểm gì. Lúc trước trong đám đông, anh ta cũng không hề nổi bật, nên Y Mặc mới muốn anh ta tự giới thiệu để tìm hiểu thêm. Nhưng cũng không thu được thông tin gì thừa thãi.

Y Mặc: "Mọi người đều đã giới thiệu rồi, cũng không có gì thú vị, tiếp theo mọi người cứ giao tiếp nhiều hơn để từ từ tìm hiểu nhau. Chỉ là, còn một vị từ đầu đến cuối chưa nói lời nào, đứng ở phía sau mọi người. Anh bạn đó, ra tự giới thiệu một chút được không?"

Theo lời Y Mặc, một nam sinh còn không thu hút bằng Cthulhu đứng lên. Chiều cao chưa đến 1m7, để kiểu tóc đầu nấm, cặp kính dày như đít chai che hết nửa khuôn mặt, mặc quần jean và áo phông trắng.

"Tại hạ Conan, trò chơi tử vong thứ 5, sinh viên năm ba, hội trưởng câu lạc bộ board game." Anh ta đẩy gọng kính, một tia sáng trắng lóe lên, "Người chơi Ma Sói thâm niên, kinh nghiệm hơn 3000 ván cả online lẫn offline."

.

.

Giải thích thuật ngữ:

Nhảy bài / Nhảy chức: Trong Ma Sói, việc công khai nói mình là lá bài gì được gọi là "nhảy". Ví dụ: nói mình là Dân làng thì gọi là "nhảy dân"; nói mình là Thợ Săn thì gọi là "nhảy súng" hoặc "nhảy săn"; nói mình là Tiên Tri thì gọi là "nhảy tiên tri". Hành vi của Y Mặc trong các chương trước chính là "nhảy súng" (tự nhận là Thợ Săn).