Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

55 43

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

30 13

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

64 74

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

26 193

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

18 150

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3379

Tập 02: Mũi Tên Cupid Nhuốm Máu - Chương 67

Người đưa đò dậy rất sớm, 5 giờ đã ra khỏi cửa, nấp sau một đống rơm, giám sát nhà tranh của cô nàng "Thôn trưởng".

Khoảng 5 giờ 10 phút, cô nàng "Thôn trưởng" đi ra ngoài, vẫn là một thân quần áo thể thao màu đen, rộng thùng thình, khiến cả người trông nhỏ bé.

So với mọi khi, hôm nay cô cõng một cái túi nhỏ, đội một chiếc mũ lưỡi trai màu đen.

Cảnh giác quan sát xung quanh một chút.

Ánh mắt phiền muộn, rất có tính công kích.

Xác nhận không có ai, cô mới hướng về phía sau núi.

“Cô ta sớm như vậy, rốt cuộc là đi làm gì?” Người đưa đò trốn sau đống rơm sờ mũi, khẽ nhíu mày.

Người đưa đò không phải người bình thường, là một người chơi dày dạn kinh nghiệm đã tham gia 12 ván trò chơi tử vong, một thành viên vòng ngoài của tổ chức “Thiên Hình”.

Sau khi kết thúc ván thứ 10, cậu ta đã bị thành viên của tổ chức này tìm tới cửa.

Biết được thì ra người đồng đội đã cùng mình sống sót qua ván trước là thành viên vòng ngoài của tổ chức “Thiên Hình”. Là hắn đã báo cáo tình hình của mình cho tổ chức, thông qua được tiêu chuẩn thành viên vòng ngoài của tổ chức này, cho nên mới được mời.

Nói là mời, không bằng nói không gia nhập, e là cũng sẽ bị giết chết.

“Thiên Hình” cụ thể là làm gì, Người đưa đò không biết.

Bây giờ cũng chỉ được người đồng đội đó tiết lộ, đây là một tổ chức hoàn toàn do người chơi trò chơi tử vong tạo thành.

Thế lực vô cùng lớn, sẽ tiêu tốn rất nhiều tài nguyên để bồi dưỡng người chơi.

Nếu cấp bậc APP đến 50, sẽ có tư cách trở thành thành viên chính thức của “Thiên Hình”, hưởng thụ nhiều tài nguyên và thông tin hơn.

Thể chất của cậu ta rất mạnh, chiến đấu càng là đã qua rèn luyện chuyên môn.

Vốn định giấu đi, không biểu hiện ra.

Nhưng hôm qua lại vì Pikachu mà bị ép phải thể hiện thực lực mạnh mẽ và lá bài trò chơi của mình.

Bất quá, vì Y Mặc mà không cẩn thận bộc lộ thực lực cũng không chỉ có một người!

Còn có cô nàng "Thôn trưởng" kia!

Thì ra trong ván này có súng không chỉ có một mình Y Mặc, cô nàng "Thôn trưởng" cũng có!

Thông qua biểu hiện mấy ngày nay của cô nàng "Thôn trưởng" không nằm trong tiêu điểm, không nằm trong tầm mắt và đối tượng nghi ngờ của mọi người, khiến Người đưa đò lúc nào cũng cảm thấy uy hiếp của cô ta lớn nhất, cho nên hôm nay quyết định sớm ra ngoài, đi theo dõi cô ta!

Xem rốt cuộc giấu giếm bí mật gì!

Cô nàng "Thôn trưởng" ban đầu tốc độ di chuyển không chậm, Người đưa đò cũng không dám theo quá gần, duy trì một khoảng cách không nhỏ.

Khi cô nàng đến vị trí sườn núi của làng, men theo con đường mòn trong núi đi thẳng về phía trước, tốc độ mới bắt đầu chậm lại.

Người đưa đò chậm rãi kéo gần khoảng cách, trốn trong bụi cỏ trong rừng cây, vô cùng cẩn thận, giám sát nhất cử nhất động của cô nàng.

Ở vị trí giữa sườn núi, cô nàng dường như phát hiện ra cái gì, đột nhiên dừng bước, ngồi xổm xuống nhìn vào trong bụi cỏ.

Làm Người đưa đò sững sờ, ẩn nấp kỹ mình, trừng mắt qua kính, vội vàng cẩn thận nhìn.

“Ngô… thật đáng yêu…”

“Chít chít… chít chít…!”

“Ặc… đáng ghét!!!”

Kết quả…

Chỉ là cô nàng "Thôn trưởng" phát hiện một con sóc, vui vẻ học tiếng kêu của động vật, muốn thu hút nó tới, thậm chí còn từ trong túi tiền lấy ra một quả nhỏ, cẩn thận ném qua.

Nhưng con sóc hai móng vuốt nhỏ ôm lấy quả.

Vô tình, ôm quả nhỏ “vèo” một cái liền chạy, làm cho cô nàng "Thôn trưởng" sững sờ, sắc mặt có thể thấy rõ bằng mắt thường âm trầm xuống, một bộ dạng muốn giết người.

Nhìn Người đưa đò vô cùng bất đắc dĩ.

Cứ như vậy, cô nàng "Thôn trưởng" ở trên ngọn đồi nhỏ tản bộ khoảng 3 giờ, mỗi lần gặp phải động vật nhỏ, hoặc côn trùng đáng yêu, liền đều kích động vui vẻ không thôi, muốn cùng chúng tiếp xúc.

Nhưng mỗi lần đều thất bại, giống như là trời sinh bị động vật ghét bỏ.

Nhìn Người đưa đò có chút hoài nghi nhân sinh.

Cô ta… sẽ không đơn thuần chỉ là đến chơi chứ???

Tuyệt đối sẽ không!

Khẩu súng ngày hôm qua rõ ràng là được lắp ráp, tổ chức “Thiên Hình” đều không đề cập đến thông tin trong trò chơi tử vong có thể tự mình lắp ráp súng ống, cô ta lại có thể làm được.

Cô ta tuyệt đối không đơn giản và ngây thơ như vẻ ngoài!

Tất cả những điều này nhất định đều là giả tượng!

Và cũng chính vào lúc này, cô nàng "Thôn trưởng" đã sắp đến vị trí đỉnh đồi.

Đột nhiên dừng bước, tại một bãi cỏ, cô đặt cái túi trên lưng xuống đất, ánh mắt trở nên ác liệt, tay đâm vào túi áo thể thao trên người, đột nhiên móc ra khẩu súng đồ chơi.

Thân thủ nhanh nhẹn, liền hướng về ba phương hướng lần lượt nổ súng.

Động tác vô cùng quen thuộc, xem xét đã biết là tay súng lão luyện!

“Biu—biu—biu—!”

Khẩu súng ngắn của cô nàng "Thôn trưởng" là một khẩu súng lắp ráp, nói thật nếu không phải thật sự có thể bắn ra những viên đinh thép kim loại đặc chế, đều sẽ bị người ta tưởng lầm là một khẩu súng đồ chơi.

Người đưa đò cho là mình có khả năng bị phát hiện, vội vàng nằm trong bụi cỏ, trong tai truyền đến tiếng súng không lớn, khẽ nhíu mày, xác nhận mình không bị thương, định đẩy bụi cây trước mặt ra, xem cô nàng "Thôn trưởng" muốn làm gì.

Nhưng lại cảm thấy trán mình lạnh buốt.

Cô nàng "Thôn trưởng" một mặt âm trầm ngồi xổm sau bụi cây nhìn mình, khẩu súng đồ chơi đã chỉa vào đầu mình, giọng điệu âm lãnh: “Kẻ biến thái theo dõi, muốn chết phải không?”

Quả nhiên… bị phát hiện…

Việc đã đến nước này, Người đưa đò cũng chỉ đành giơ hai tay lên, một bộ dạng đầu hàng, biểu cảm không tiện nói: “Không muốn chết, tôi đầu hàng.”

“Nhưng mà, cô cũng không dám bắn tôi, bằng không chỉ sợ người bị hệ thống giết chết chính là cô.”

Cô nàng "Thôn trưởng" lại nhếch miệng, khinh thường nói: “Tôi chỉ cần phế bỏ hai mắt của anh, để anh một ngày đều không thể xuống núi, đêm khuya quá thời gian bị hệ thống xóa bỏ là được.”

“Thế nào, muốn thử một chút không?”

Người đưa đò nghe vậy lưng có chút phát lạnh, nhớ tới cảnh cáo của Điệp Vũ không nên tính toán đi dò xét thực chất của cô nàng "Thôn trưởng", mới phát hiện mình đã đánh giá thấp đối phương không chỉ một điểm, cắn răng nói: “Tôi không tin điểm của cô đủ để trừ!”

Cô nàng "Thôn trưởng": “Nếu phá hủy đôi mắt của anh, không tổn thương đến đại não, đại khái 1 vạn 5 điểm là đủ.”

“Nếu chỉ là phá hủy giác mạc của anh, vậy thì 1 vạn điểm chắc cũng không cần đến.”

“Anh không cần phải để ý đến điểm tích lũy của tôi có đủ hay không.”

“Chỉ cần biết rằng, anh không đáng để tôi lãng phí điểm làm như vậy là được.”

Người đưa đò đã chơi qua 12 ván trò chơi tử vong, bây giờ điểm còn lại cũng không vượt quá 1500.

Cũng không biết lời của cô nàng "Thôn trưởng" là đang đe dọa hắn, hay là đối phương thật sự cùng mình hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.

Nhưng đúng là đã bị trấn trụ, hơi chịu thua: “Cô thắng, cô muốn làm gì?”

Cô nàng "Thôn trưởng" thu lại khẩu súng đồ chơi, một bộ dạng vô cùng khó chịu, chép miệng: “Điệp Vũ không có cảnh cáo anh, không để anh tiếp cận tôi sao?”

“Ha ha ha… xem ra nó thật sự không nhớ lâu.”

“Nhưng mà, nếu đã đến rồi, tôi cũng mệt rồi, anh liền giúp tôi đi đem những thứ tôi đã bắn xuống lấy tới đi.”

Cô nàng "Thôn trưởng" nói rồi, quay lại chỗ cái túi đã bỏ lại lúc trước, mở túi ra, bên trong vậy mà đều là rau quả và hoa quả, từ trong đó lấy ra một que gỗ, giọng điệu bất thiện hướng về phía Người đưa đò: “Đem chim sẻ xiên vào, nướng chim sẻ cho tôi!”

“Chỉ cần nướng cháy, kẻ theo dõi nhà ngươi liền xong đời!”

“Còn nữa, những hoa quả và rau quả này, cùng với chim sẻ nướng, đều là của tôi!”

“Đừng tưởng rằng làm nô lệ cho tôi, tôi sẽ ban thưởng cho anh đồ ăn!”

“Xì.”