Mưa to, một nam một nữ hai người đi trên con đường nhỏ lầy lội, ngập nước trong làng.
Quần áo trên người đã sớm không thể nhìn ra hình dạng, hoàn toàn dính vào người.
Y Mặc ở phía sau đẩy xe hai bánh, Pikachu ở phía trước dùng sức kéo.
Nói thật.
Ngay cả một nữ hán tử cường tráng có thể đánh gục 4 gã đàn ông như Pikachu, cũng bị cơn mưa to này làm cho có chút hoài nghi nhân sinh.
…
Mình, có bệnh à?
Người đưa đò nói không sai, loại chuyện này thật sự không có ý nghĩa.
Nói không chừng, người tiếp theo chết chính là mình.
Cái thân xác này của mình, sẽ có người nhặt xác sao?
Pikachu quay đầu, ánh mắt vì nước mưa có chút mơ hồ, nhưng vẫn thấy rõ dáng vẻ Y Mặc đang cúi đầu, cắn răng đẩy xe, không khỏi mỉm cười tiêu tan.
Hắn mang không nổi mình.
Ngoài mình ra, người khác cũng sẽ không giúp kẻ ngốc này.
Đi chôn người đã chết.
Chỉ cần quan tâm lúc sống thế nào, cố gắng sống sót là được rồi!
Chuyện sau khi chết!
Đợi đến lúc đó nếu còn có linh hồn gì đó, thì hẵng nói sau!!!
Nghĩ đến đây, Pikachu đột nhiên cảm thấy cũng không mệt mỏi như vậy nữa, tâm trạng vậy mà lại vô cùng thư sướng, còn gầm lên một tiếng.
"A!!!"
"Xông lên!!!"
Y Mặc giờ khắc này ở đằng sau đẩy xe, đang suy nghĩ sự tình, bị Pikachu đột nhiên gầm lên, lập tức giật mình, khẽ run rẩy, dưới chân không vững, đã dẫm vào một vũng nước, mắt thấy liền muốn đầu lao xuống vũng bùn.
"Không ổn!" Cậu theo bản năng kêu lên.
Pikachu vừa vặn quay đầu nhìn thấy một màn này, tay mắt lanh lẹ, một phát tóm lấy cánh tay Y Mặc, mới tránh được thảm kịch cậu ngã sấp mặt.
"Anh bạn Shiba, không sao chứ!" Pikachu giọng điệu mang theo một chút quan tâm, "Quá không cẩn thận."
"Cái thân hình nhỏ bé này của anh, nếu có thể sống sót ra ngoài, phải rèn luyện một chút đi."
"Không phải trò chơi nào cũng là đấu trí, có loại bắn súng, thậm chí có loại đối kháng."
"Chỉ với cái dạng này của anh, còn chưa lên đã bị người khác K.O trong một nốt nhạc?"
"Ha ha ha, nhưng cũng không sao, nói không chừng anh có thể thuyết phục người khác, để người khác đánh nhau, cuối cùng mình ngư ông đắc lợi."
Y Mặc nghe vậy lúng túng gật đầu: "Chậc, chẳng phải là lười sao…"
"Dù sao cũng là otaku ngồi nhà, hiểu cho."
"Cái đó… có thể buông tay ra được không…"
Nhìn kỹ sẽ phát hiện, bây giờ Y Mặc là hai chân cách mặt đất.
Pikachu vậy mà một tay đã tóm cậu lên, tay kia còn có thể đỡ xe không ngã, thật sự lợi hại.
Pikachu lúc này mới phát hiện, vội vàng đặt Y Mặc xuống, sau đó ngượng ngùng nói: "Ha ha ha… xin lỗi xin lỗi… không chú ý…"
Y Mặc lại lắc đầu biểu thị không sao, nhưng trong lòng thầm nghĩ.
Sức mạnh của Pikachu, có phải là có chút phi thường không?
Một tay có thể tóm mình lên, còn có thể đảm bảo chiếc xe chứa 4 cỗ thi thể không ngã…
Đây là điều một nữ hán tử vóc người cường tráng, chủ một quán cơm nhỏ có thể làm được sao?
Cô ta, có phải đã sửa đổi qua cơ thể không?
A, cũng không đơn giản như vẻ ngoài!
Y Mặc trong lòng lẩm bẩm, cảm giác mình lúc trước đã nhìn lầm. Biểu hiện trên mặt cậu không có bất kỳ biến hóa nào, thúc giục Pikachu tiếp tục lên đường.
Khoảng 12 giờ trưa, mưa nhỏ lại một chút, hai người mới rốt cục men theo con đường nhỏ phía bắc làng vòng qua ngọn đồi, đi tới cái gọi là bãi tha ma.
Cũng không có kiến trúc hào hoa gì, chỉ là dùng hàng rào vây một mảng cỏ lớn.
Từng cái từng cái nấm mồ, bia mộ đứng sừng sững ở đó.
Trông có chút hoang vu, âm u đầy tử khí.
Chỉ là…
Y Mặc lại cảm nhận được ác ý sâu đậm.
Phảng phất như một tia sét từ trời giáng xuống, đánh thẳng vào đỉnh đầu, tế bào cơ thể đều đang run rẩy, một mảng lạnh buốt.
Bởi vì…
Ở cuối nghĩa địa, vậy mà lại có đúng 12 cái hố, bên cạnh mỗi cái đều đặt một tấm bảng gỗ…
Y Mặc buông tay đẩy xe ra, men theo tấm bảng gỗ đi xem.
Phía trên vậy mà đã khắc xong biệt danh của mỗi một vị người chơi.
Phảng phất như ván game này, bọn họ một người cũng không sống sót ra ngoài được.
Chỉ có con ác ma không biết tên nào đó, đang chi phối tất cả nơi này.
Rình mò bọn họ tàn sát lẫn nhau, rình mò bọn họ tính toán lẫn nhau.
Thật sự, chỉ là một trò chơi thôi.
Pikachu tìm một chỗ cất kỹ xe đẩy, cũng đi tới, nhìn tấm bảng gỗ trong tay Y Mặc có khắc bốn chữ "Chân Vũ Đại Đế", không khỏi tức giận chửi ầm lên.
"Mẹ kiếp, đây đều là trò quái quỷ gì vậy!"
"Shiba đi rừng, ván game này sẽ không ai cũng không sống sót ra ngoài được chứ!"
"Vậy chúng ta cố gắng đến bây giờ, là vì cái gì!"
"Điều này thực sự, quá con mẹ nó quá đáng!!!"
Mưa to như trút nước, đẩy bốn cỗ thi thể đến đây, đã quá mệt mỏi.
Thấy cảnh này, Pikachu bị tức đến cơ thể đều có chút phát run.
Ngược lại Y Mặc lại bình tĩnh nói: "Không… nhất định sẽ có người sống sót ra ngoài."
Y Mặc đột nhiên nhớ tới lời mà cô nàng "Thôn trưởng" đã nói với mình ở chỗ những pho tượng đá lúc trước.
『 Ha ha… đừng quá tin tưởng những thứ đó, trong trò chơi tử vong, đại đa số thông tin đều là hệ thống cố ý dùng để lừa dối người chơi. 』
Những cái hố đã đào sẵn này, thật sự có ý nghĩa sao?
Là ám chỉ điều gì, hay chỉ đơn thuần là sở thích quái đản của hệ thống trò chơi?
Y Mặc, không biết.
Chỉ là, cậu không muốn chết, muốn sống sót ra ngoài!
Tiếp tục sống thật tốt, là điều cậu đã từng hứa với em gái mình!
Dưới sự an ủi của Y Mặc, tâm trạng tồi tệ của Pikachu hơi dịu đi một chút.
Nơi này có hố đã đào sẵn, cũng tiết kiệm cho hai người phải đội mưa đào nữa.
Việc đó cũng tốn không ít sức lực, chờ đến khi làm xong, đã đến ba giờ chiều.
Mưa cũng đã tạnh, chỉ là thời tiết vẫn còn âm u.
Pikachu làm xong, ngồi trên xe đẩy, nhìn 4 cái nấm mồ nhỏ, vì mưa rất lớn nên rất rắn chắc.
Nhưng, cô lại cảm thấy có chút không ổn, không nhịn được gãi đầu, hỏi Y Mặc: "Anh bạn Shiba, bia mộ anh có phải cắm nhầm rồi không?"
"Tôi sao lại nhớ, lúc trước chôn người… không phải thứ tự này…"
Y Mặc nghe vậy nhìn kỹ một chút, lắc đầu: "Không sai, bia mộ ngay bên cạnh hố, tôi tự tay cắm."
"Vừa rồi mưa lớn, cô có thể nhớ nhầm."
Pikachu nghe vậy, nhíu mày, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, ngượng ngùng nói: "Có thể, hôm nay đúng là mưa quá lớn, đầu óc đều bị làm cho mơ hồ."
"À, anh chơi mấy ván trò chơi tử vong rồi?"
"Anh thiện tâm quá, căn bản không hợp với loại trò chơi này."
"Thực ra Người đưa đò nói rất đúng, đến chôn bọn họ, chỉ là tiêu hao thể lực của chúng ta, trên thực tế không có bất kỳ ý nghĩa gì."
"Nhưng mà tôi thấy Người đưa đò tức giận, cũng đúng là muốn đem Chân Vũ Đại Đế đi chôn."
"Anh ta ngốc quá, căn bản không hợp để sinh tồn ở đây."
"Còn nữa, nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch của anh, thật sự là… có chút không bỏ xuống được…"
Pikachu dừng một chút, cúi đầu, rơi vào trầm tư: "Thực ra, ván game đầu tiên của tôi, gặp được một đứa trẻ rất thông minh."
"Nó rất giống anh, thích một mình ở một chỗ, suy nghĩ vấn đề."
"Ván đầu tiên tôi có thể sống sót, cũng đều là nhờ nó."
"Chỉ là, tôi sống sót, nó lại chết."
"Vì cứu một con bitch mà chết!"
Dáng vẻ của Pikachu dường như có chút tự trách, vì trước đây không cứu được cậu bé đó.
"Nén bi thương." Mà Y Mặc có thể nói, cũng chỉ có những lời này.
Pikachu nghe vậy, ngẩng đầu lên, mặc dù rất mập, nhưng nụ cười cũng rất chân thành, là thứ Y Mặc không có.
Pikachu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thanh tú của Y Mặc: "Này, Shiba đi rừng."
"Nói thật đi."
"Anh là thân phận Thợ Săn Tình nhân phải không!"