Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Đang ra)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

55 61

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

30 13

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

64 75

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

26 193

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

(Đang ra)

Nàng Idol Hàng Đầu Nhà Bên Không Thể Cưỡng Lại Bữa Ăn Đầy Cám Dỗ Kích Thích Của Tôi (LN)

Oikawa Teruaki

Một câu chuyện romcom hơi đặc biệt về việc chiếm trọn trái tim và dạ dày của thiếu nữ nhà bên bằng những bữa ăn ngon!

18 150

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

(Đang ra)

Song Tinh Thiên Kiếm Sử

Shichino Riku

Chuyển sinh anh hùng cùng mỹ thiếu nữ nhóm chiến loạn ・ Đao kiếm ảo tưởng cố sự, khai mạc!

37 3380

Tập 03: Cổ Trấn Tuyệt Vọng Nơi Thâm Sơn - Chương 01

Nếu nói ở thế giới thực, người khác phái duy nhất mà mình từng tiếp xúc thân mật.

Thì cũng chỉ có hai người.

Một là người em gái không cùng huyết thống trước đây, Quý Nhiễm.

Sau khi chuyện làm ăn của cha nuôi bọn họ vỡ lở, ông đã bặt vô âm tín.

Khối tài sản khổng lồ mà Y Mặc khi đó khó có thể tưởng tượng nổi cũng bị tịch thu toàn bộ, công ty và nhà máy đều đóng cửa, trực tiếp gánh trên vai vô số nợ nần.

Những cô dì chú bác mà cha nuôi từng dắt họ đi gặp, thậm chí cả những người họ hàng mà phải cần đến sổ tay mới nhớ hết tên, đều tránh họ như tránh tà.

Lúc đó Y Mặc vừa tròn 14 tuổi, Quý Nhiễm vừa tròn 13.

Cả hai đều không muốn bị ép phải tách ra và đi tìm người giám hộ mới, liền cầm lấy số tiền tiết kiệm chưa đến một vạn đồng rồi bỏ trốn.

Cuối cùng, họ được một cô tốt bụng cho ở nhờ.

Chính là chủ nhà của Y Mặc, cô cho họ thuê phòng với giá rẻ hơn thị trường.

Thực ra cũng có nhân viên công tác xã hội đến tìm, nói rằng họ còn quá nhỏ, vẫn cần có người giám hộ.

Nhưng không hiểu vì sao, sau đó chuyện này lại chìm vào quên lãng.

Y Mặc và em gái bắt đầu cuộc sống nương tựa vào nhau.

Căn phòng không lớn, chỉ có độc một chiếc giường đơn.

Y Mặc để em gái ngủ trên giường, còn mình thì trải tạm dưới đất.

Thế nhưng mỗi khi tỉnh dậy, Quý Nhiễm lại luôn xuất hiện trong chăn của mình.

Thân hình có phần gầy gò, nhỏ bé rúc vào lòng mình, gối đầu lên cánh tay mình.

Gương mặt lúc ngủ không còn vẻ lạnh lùng như bên ngoài, thay vào đó khóe miệng sẽ hơi nhếch lên, mang theo nụ cười yếu ớt đầy an tâm.

Y Mặc muốn nói với Quý Nhiễm rằng cô không còn nhỏ nữa, nam nữ khác biệt, huống hồ cả hai lại không có quan hệ máu mủ, làm vậy không tốt.

Nhưng rồi lại thấy Quý Nhiễm vì đi theo mình mà chịu khổ thật đáng thương, nên không nỡ nói ra.

Dần dà, anh cũng quen với việc đó......

Lúc ấy cả hai đều đang học lớp 9, không có cách nào kiếm ra tiền.

Thành tích ở trường của họ lại lần lượt chiếm giữ hai vị trí đầu khối.

Em gái Quý Nhiễm đứng nhất, Y Mặc đứng thứ hai.

Không có tiền khổ sở thế nào, Y Mặc biết rõ hơn ai hết.

Em gái nói với anh rằng muốn bỏ học để kiếm tiền nuôi anh.

Y Mặc từ chối, mặc cho giáo viên khuyên can thế nào, anh cũng không nghe, tự mình bỏ học đi kiếm tiền.

Em gái Quý Nhiễm vô cùng xinh đẹp, đầu óc lại đặc biệt thông minh, chắc chắn có thể vào trường chuyên cấp 3 của thành phố, là nhân tài cho mấy trường đại học hàng đầu của Hoa quốc trong tương lai, có một tiền đồ vô cùng xán lạn.

Mình là đàn ông, sao có thể làm lỡ dở tương lai của em gái?

Đáng tiếc, Y Mặc lớn lên trong một trại trẻ mồ côi sắp giải thể, cho dù sau này được người giàu có nhận nuôi, anh vẫn bỏ lỡ mất giai đoạn phát triển tốt nhất.

Vóc người mảnh khảnh, da dẻ mịn màng, gương mặt vô cùng thanh tú, trông nhỏ hơn bạn bè cùng trang lứa một chút, chẳng ông chủ nào dám thuê anh làm công việc thời vụ bên ngoài.

Cứ thế, anh liên tục gặp trắc trở.

Đúng lúc đó ngành livestream bùng nổ, lại chưa có quy định chặt chẽ, anh liền dấn thân vào làm streamer game.

Thời gian được nhận nuôi, Y Mặc rất mê game, lại thông minh, kỹ năng không phải bàn cãi.

Cộng thêm vẻ ngoài thanh tú, anh nhanh chóng có được rất nhiều fan mẹ, fan chị và cả các fan học sinh trạc tuổi.

Cuối cùng cũng kiếm được số tiền đủ để duy trì cuộc sống.

Chỉ có điều cuộc vui chóng tàn, vẻn vẹn một năm sau, chuyện không may đã xảy ra.

Việc em gái rời đi có liên quan trực tiếp đến chuyện này, Y Mặc cũng rơi vào thời kỳ suy sụp, cuộc sống mất đi phương hướng.

Ý nghĩa duy nhất để tiếp tục sống, là lời em gái nói với mình trước khi đi, rằng phải sống cho thật tốt.

Chữ “tốt” thì không làm được, nhưng vẫn gắng gượng sống sót.

Cũng chính trong thời kỳ này, một cô gái bằng tuổi em gái, nhỏ hơn Y Mặc một tuổi, bắt đầu thường xuyên xuất hiện trong cuộc sống của anh.

Hạ Vũ Hi, con gái của cô chủ nhà.

Trước đây cô từng gặp Y Mặc và Quý Nhiễm vài lần, nhưng không giao tiếp nhiều.

Lần đầu gặp mặt rõ ràng đã học lớp 8, nhưng vẫn rất nhát người, cứ đỏ mặt trốn sau lưng cô chủ nhà, lén lút nhìn hai anh em.

“Này, lớn rồi mà còn suốt ngày trốn sau lưng mẹ.”

“Đây là anh Y Mặc và chị Quý Nhiễm của con.”

“Người ta học giỏi lắm đấy, rảnh thì qua tìm họ học hỏi thêm, con mà thông minh bằng một nửa người ta là mẹ mãn nguyện rồi.”

Hạ Vũ Hi 13 tuổi thân hình cũng rất gầy gò, tựa như có thể bị gió thổi bay.

Dù không hay nói chuyện, nhưng lại rất lễ phép.

Ấn tượng sâu sắc nhất của Y Mặc, là cô cực kỳ thích thú nhồi bông, trên cặp sách lúc nào cũng treo hai, ba món trang sức nhồi bông giống như móc khóa, mỗi lần gặp mặt kiểu dáng lại khác nhau.

Năm đó, Y Mặc thỉnh thoảng ra ngoài chạm mặt cô.

Đối phương sẽ cúi đầu, đỏ mặt chào anh.

Y Mặc luôn cảm giác khi cô nói chuyện, cơ thể sẽ hơi run rẩy, không biết là sợ anh, sợ con trai, hay là sợ tất cả mọi người.

Giao tiếp, rất ít.

Nhưng từ sau khi em gái Quý Nhiễm của anh ra đi.

Sự giao tiếp giữa hai người lại trở nên nhiều hơn.

Y Mặc vì một số lý do không thể tiếp tục livestream, cộng thêm người giám hộ mới của em gái đã để lại cho anh một khoản tiền lớn, đủ để anh sống qua ngày vật vờ.

Chính là cái tình tiết máu chó “cho cậu hai triệu tệ, sau này đừng gặp lại Quý Nhiễm nữa”.

Y Mặc tuổi còn nhỏ, tính tình nóng nảy, đương nhiên không đời nào nhận.

Nhưng......

Số tiền đó là do chính tay em gái Quý Nhiễm đưa.

Là loại không thể nào từ chối.

Phải rồi...... đã là em gái trước đây......

Hai người, đã không còn bất kỳ quan hệ hay giao tiếp nào nữa.

Thực ra thể chất trước đây của Y Mặc không tệ, hội thao ở trường cấp 2 đều tham gia, ngoại trừ những môn cần sức lực lớn, có thể nói là toàn năng.

Sau này cơ thể hoàn toàn suy sụp, cũng là do thời gian đó buông thả bản thân mà ra.

Cô chủ nhà nói Y Mặc mấy lần, anh cũng không nghe.

Cuối cùng cô chủ nhà nghĩ ra một cách, là để Y Mặc dạy kèm cho con gái mình là Hạ Vũ Hi đang học lớp 9.

Y Mặc tuy đã bỏ học lớp 9, nhưng sách giáo khoa và nội dung thi cử anh đều đã nắm vững, hơn nữa còn rất giỏi.

Cũng không có cách nào từ chối, đành đồng ý.

Thế là, Hạ Vũ Hi một ngày sẽ mang cơm cho Y Mặc ba bữa.

Buổi tối, Y Mặc sẽ dạy kèm bài tập cho Hạ Vũ Hi.

Cuộc sống đột nhiên chỉ còn lại một mình của anh, có thể nói là bị Hạ Vũ Hi đột ngột xông vào.

Chỉ là Hạ Vũ Hi lúc đó vẫn rất rụt rè, thấy anh lúc nào cũng đỏ mặt cúi đầu, nói năng ấp úng.

Chỉ cần khoảng cách gần hơn một chút, cơ thể liền không tự chủ mà run rẩy.

Hạ Vũ Hi mắc chứng sợ đàn ông, loại cực kỳ nghiêm trọng.

Rõ ràng cô rất thanh tú, nhưng không hiểu vì sao, dường như ở trường cũng không có bạn bè.

Y Mặc ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có tâm tư giúp Hạ Vũ Hi vượt qua chướng ngại tâm lý?

Thời gian đầu, hai người ngoài việc dạy kèm bài tập buổi tối, gần như không có cuộc đối thoại thừa thãi nào.

Rõ ràng ngày nào cũng ở bên nhau, nhưng quan hệ lại cảm thấy vô cùng kỳ quặc.

Tình trạng này kéo dài cho đến mùa hè năm Hạ Vũ Hi tốt nghiệp cấp 2.

Y Mặc vẫn như cũ, giống như một con rối, nhưng Hạ Vũ Hi lại trở nên hoạt bát hơn không ít.

Cũng vào cuối mùa hè năm đó, Y Mặc mới biết một chuyện khác.

Hạ Vũ Hi thi cấp 3, đạt thành tích nằm trong top 3 của trường, thừa sức vào trường chuyên của thành phố.

Thậm chí vào lớp chọn cũng không thành vấn đề.

Nhưng Hạ Vũ Hi luôn ngoan ngoãn nghe lời, lại cãi nhau một trận lớn với cô chủ nhà, cuối cùng chọn một trường cấp 3 làng nhàng gần nhà nhất.

Lúc này Y Mặc mới đột nhiên hiểu ra vì sao có một khoảng thời gian, ánh mắt cô chủ nhà nhìn mình trở nên có chút kỳ quái.

Y Mặc, cũng từ lúc đó bắt đầu thay đổi.

Đương nhiên, không phải là thay đổi tốt, mà là một kiểu buông xuôi khác mà thôi.

Anh cùng Hạ Vũ Hi, đã làm rất nhiều chuyện mà bây giờ nghĩ lại thấy vô cùng, vô cùng điên rồ.

Ừm......

Đã điên cùng Hạ Vũ Hi suốt 3 năm.

Dù sao quan hệ cũng tốt, có chút tiếp xúc cơ thể cũng là khó tránh khỏi.

Nhưng tuyệt đối không vượt quá giới hạn.

Bước ngoặt, là sau kỳ thi đại học, Hạ Vũ Hi đã tỏ tình với anh.

Y Mặc...... đã từ chối.

Năm đó Hạ Vũ Hi 18 tuổi, trông duyên dáng yêu kiều, tự nhiên phóng khoáng, nụ cười rất đẹp, có không ít người theo đuổi, nhưng đều bị từ chối.

Vậy mà cuối cùng chính cô cũng không nhận được hạnh phúc thuộc về mình.

Cô khóc như mưa, chúc Y Mặc nhất định sẽ tìm được người mình yêu, rồi từ đó phai nhạt khỏi cuộc sống của anh.

Cuộc sống của Y Mặc, lại trở về trạng thái một mình.

Thực ra Y Mặc đã sớm nhìn ra Hạ Vũ Hi thích mình.

Nhưng anh, một kẻ lớn lên từ trại trẻ mồ côi, cha nuôi trước đây là tội phạm, em gái vì mình mà bỏ đi, bỏ học từ cấp hai, phải dựa vào hình tượng ảo trên mạng để lừa người kiếm sống, một kẻ biến thái, lấy tư cách gì để cho cô một tương lai?

Đối phương xinh đẹp, thành tích xuất sắc.

Trong nhà lại có hơn chục căn hộ cho thuê, dù cả đời không làm gì cũng có thể sống rất tốt.

Y Mặc anh lấy gì để cho cô hạnh phúc?

Một cô gái tốt như vậy, Y Mặc anh có xứng không?

Không xứng!

Y Mặc chính là nghĩ như vậy.

Vứt bỏ sự tự tin trong game, anh đã lựa chọn trốn tránh cuộc sống thực tại một thời gian rất dài.

Nhìn một cô gái tràn đầy ánh sáng như Hạ Vũ Hi, anh chỉ thấy tự ti!

Dù anh đã quên, đối phương sở dĩ trở thành một cô gái ưu tú và rạng rỡ như vậy, cũng có phần liên quan đến mình.

Đương nhiên còn có một lý do khác.

Trước đó cô chủ nhà đã tìm anh.

Thành tích của Hạ Vũ Hi rõ ràng có thể vào những trường đại học hàng đầu trong nước, nhưng lại muốn đăng ký nguyện vọng vào trường đại học hạng ba duy nhất ở cái thành phố nhỏ này!

Cô chủ nhà khuyên không được, mới tìm đến Y Mặc, nói chuyện rất lâu.

Y Mặc đương nhiên biết Hạ Vũ Hi có lẽ là vì mình.

Cho nên càng phải để cô dứt khoát từ bỏ ý định, an tâm ra ngoài khám phá thế giới rộng lớn hơn.

Một kẻ chỉ có thể ở nhà chơi game, lấy lòng người xem như mình, căn bản không phải là bến đỗ của cô!

.

Bây giờ, Hạ Vũ Hi đã một năm không gặp, lại đang đè lên người anh với một tư thế hết sức khó coi.

Không cần nhìn, cũng có thể cảm nhận được thân hình vốn đã rất đẹp của đối phương, nay lại càng nảy nở hơn.

Cô gái trước đây không hề trang điểm, bây giờ cũng đã biết trang điểm nhẹ nhàng khi ra ngoài, mái tóc đã qua uốn nhuộm, khiến cô càng thêm xinh đẹp.

Lúc này sắc mặt cô hoảng hốt, dáng vẻ có chút luống cuống, áy náy nhìn anh, dường như có chút tự trách.

“Anh Y Mặc!!!”

“Xin lỗi, xin lỗi!!!”

“Em thật không ngờ anh lại đột nhiên cầm dao phay chém về phía em.”

“Vốn chỉ cần né là được, nhưng cơ thể lại theo bản năng phản công......”

“Anh không sao chứ?”

“Không bị thương ở đâu chứ ạ!”

Y Mặc liếc nhìn hộp cơm rơi trên đất, những món ăn trông rất ngon miệng, đã đổ hết cả ra ngoài.

Thì ra...... là đến đưa cơm cho mình sao?

Y Mặc cũng cảm thấy Tần Hoàng Hôn không thể tìm ra chỗ ở của mình, quả nhiên là mình đã lo bò trắng răng.

Bây giờ anh cũng thấy một trận hoảng sợ.

Lúc đó mình thật sự quá căng thẳng, gần như là nhắm mắt vung bừa con dao.

Nếu thật sự chém trúng Hạ Vũ Hi, có lẽ anh chỉ muốn chết đi cho rồi.

Bây giờ dù lưng mình, bị Hạ Vũ Hi quật ngã một cái, đau rát.

Nhưng may là đối phương không sao, anh cũng thấy an tâm.

“Không sao, không sao...... không làm Vũ Hi bị thương là anh an tâm rồi......”

“Anh còn tưởng có tên sát nhân nào đến chứ......”

Y Mặc thở phào nhẹ nhõm, giả vờ cười nhạt an ủi Hạ Vũ Hi.

Tiếp đó nghi ngờ hỏi.

“Nhưng mà...... Vũ Hi......”

“Từ khi nào mà, em lại đánh nhau giỏi như vậy?”

Trong ký ức của Y Mặc, Hạ Vũ Hi đừng nói là thân thủ lợi hại.

Chỉ cần gặp người có vẻ ngoài hung dữ, đã sợ hãi đến mức vô thức tránh đi rồi!