Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5325

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9143

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10040

Arc 2: Đỉnh nhất - Chương 30: Vấn đề khác

Tổ chức thám hiểm là một tổ chức lớn. Là nơi quản lí đám thợ săn trâu bò, rất nhiều nhân viên ở đây là cựu thợ săn. Trưởng chi nhánh Zebrudia Gark Welter ban đầu cũng là một thợ săn hạng nhất. Ông đã từng là một thợ săn level 7. Sử dụng một cây kích lớn là vũ khí và điên cuồng càn quét qua các ngôi đền, người ta đặt cho ông biệt danh [War Orge] <<Orge chiến>> với sự kính sợ. Dù đã nghỉ hưu trong một thời gian dài, và sức mạnh của ông đã không còn được như lúc đỉnh cao, nhưng khả năng của ông vẫn hơn xa một thợ săn trung bình. Để nói ổng mạnh thế nào ư, khi sáu người chúng tôi bao gồm cả Liz lần đầu đến thủ đô, Gark-san đã áp đảo tất cả dù vẫn đang ngồi ghế chi nhánh trưởng. Nhờ chuyện đó mà tôi đã nhận thức được level của các thợ săn tại Thủ đô hoàng gia ở mức nào.

Cả Liz và Luke trở nên thân thiết hơn với chi nhánh trưởng qua sự kiện đó. Về căn bản thì, đám não cơ bắp đều thích những kẻ mạnh. Tuy nhiên, đó chỉ là chuyện của gần năm năm trước thôi.

“Vấn đề chính là, lũ đần các người quá phụ thuộc vào Cry-chan! Các người nghĩ mình được trả công để làm gì vậy, phải biết tự giải quyết đi chứ bọn ngu này!”

Liz đe dọa Gark, người cao hơn cô ấy tận ba cái đầu. Cảnh một cô gái ăn mặc rõ ràng không phải để đánh nhau đang đe dọa một gã cơ bắp có thể được thấy như là một đứa trẻ hư đang quậy phá, nhưng thực tại thật khó lường.

Sức mạnh được hấp thụ trong đền qua thời gian dài – Mana Material, bị thất thoát khỏi cơ thể theo thời gian. Tốc độ tùy vào mỗi người, nhưng không quan trọng bạn tài năng thế nào thì chuyện đó cũng không thể ngừng lại hoàn toàn. Gark đã gần như rút khỏi tiền tuyến, sức mạnh của ông ấy đã yếu đi rõ rệt so với năm năm trước, có thể còn không bằng một nửa thời đỉnh cao của ổng. Và sức mạnh của Liz cũng không còn giống như năm năm trước. Mà, dù sao thì Liz cũng chưa từng nghĩ đến cách biệt thực lực khi cổ gây chiến mà.

Khi thấy Liz khiêu chiến mà không hề lắng nghe mình nói, Gark-san vẫn tỏ ra bình tĩnh. Ông trừng mắt cảnh giác nhìn cô ấy như đang nhìn một con quái cấp thấp vậy. Nếu tôi ở vị trí của ổng thì tôi hẳn đã run như cầy sấy, nhưng sự can đảm của Gark quả nhiên khác hẳn với tôi.

“Chờ đã, nếu cô đã quay lại, thì Sytry cũng ở đây sao?”

“Ai quan tâm! Ông đang cản trở cuộc hẹn của chúng tôi đấy. Mau biến đi!”

Gark-san bị sút bay trong không khí một cách không thương tiếc. Liz đã đá trúng ông ấy. Cơ thể khổng lồ cao gần hai mét trượt trên sàn đá cẩm thạch đắt tiền, cái cây trang trí dọc bức tường cũng bị thổi bay. Tôi không thể không mỉm cười trước tốc độ ra đòn đó.

Gark người đã vắt chéo tay để đỡ cú đá từ từ đứng dậy. Hành động đó tuy chậm nhưng lại gợi lên cái biệt danh Orge của ổng. Quả đúng là Gark-san, ông ấy vẫn lành lặn sau khi bị trúng một đòn dùng để đánh quái của đền level 8. Và, giờ ổng hoàn toàn điên tiết rồi. Một kẻ vẫn im lặng sau khi bị đánh thì không giống một chi nhánh trưởng của Thám hiểm hội. Ổng rút từ thắt lưng ra một con dao nhỏ dùng để tự vệ. Dù bảo là nhỏ nhưng là với cỡ của người cầm nó, với Liz thì nó giống như một cây kiếm ngắn vậy.

“…Liz, con nhỏ này, cô có biết mình vừa làm gì không hả…? Sự dịu dàng của ta chỉ có giới hạn thôi đấy…”

Ai dịu dàng cơ? Thấy chi nhánh trưởng chuẩn bị chiến đấu, đôi môi Liz cong thành một nụ cười. Làn da cô ấy ửng lên và ánh mắt trở nên tóe lửa. Sau khi giải quyết ổn thỏa một rắc rối lớn, có vẻ như động cơ của cổ đã hoạt động lại rồi. Này, chúng ta có thể dừng lại được không? Sao mấy người luôn bạo lực vậy chứ? Clan house sẽ bị phá hủy lần nữa mất, và tôi là mới là người bị Eva la rầy đấy.

Kaina và những người khác tuyệt vọng tìm cách ngăn họ lại, nhưng tôi nghĩ đã quá muộn rồi. Những người không phải thợ săn không thể dừng được trận chiến giữa những con quái vật. Tôi thôi nhìn hai kẻ đang nhìn chằm chằm vào nhau với ánh mắt tóe lửa, và đề nghị với Kaina-san tội nghiệp cùng hai nhân viên Thám hiểm hội khác, những người có một cấp trên siêu phiền toái.

“………Lúc này thì, ta nên lên nhà và uống trà chứ?”

Liz hôm nay muốn đi ngắm thủ đô nên không trang bị vũ khí. Họ có lẽ sẽ không cố giết nhau đâu, nên họ chắc sẽ không chết.

§

Tiếng ồn ào từ tầng dưới không ngừng lại. Các tấm kính đang rung lên. Tôi tận hưởng cuộc trò chuyện nhỏ với Kaina-san và những người khác trong khi nghĩ rằng dạo này động đất nhiều thật. Thực tế tôi rất đồng cảm với Kaina-san người phải trải qua vô số rắc rối với tư cách là cánh tay phải của gã trưởng chi nhánh đáng sợ. Giọng của tôi nhẹ đi theo phản xạ.

“Cô gái ở quầy tiếp tân của Thám hiểm hội dễ thương thật đấy nhỉ? Làm thế nào mọi người thuê được cô ấy vậy? Tôi muốn tuyển cô ấy qua đấy quá.”

Cơ chế của [Footprints] tham khảo theo Thám hiểm hội. Khi tìm được Eva, người mà có khả năng giống Kaina-san, tôi đã quỳ rạp đầu xuống đất để thuê được cô ấy. Sau đó là đi tìm một tiếp tân xinh đẹp. Cô gái ở Thám hiểm hội chi nhánh Zebrudia khá là hút khách. Rạng ngời và tràn đầy sức sống, không hề tỏ ra bất mãn với khi đối mặt với những gã thợ săn hung dữ và dáy. Cho dù đã bao lần tôi được triệu tập một cách thảm hại thì thái độ của cô ấy cũng không đổi. Tôi nghĩ rằng cô gái mà tôi không biết tên ấy đã góp phần làm nên sự suôn sẻ trong hoạt động của tổ chức. Đàn ông thường yếu đuối trước con gái dễ thương, thợ săn cũng tương tự thôi.

Nghe câu hỏi nửa đùa nửa thật của tôi, Kaina-san nở nụ cười cay đắng.

“Anh đang nói về Chloe sao? Cô ấy là… cháu của trưởng chi nhánh Gark.”

“Huyết thống của họ chẳng giống nhau gì cả.”

Tại sao một đứa tre ngoan thế lại có họ hàng với <Orge chiến> cơ chứ? Không, hẳn là cô ấy có thái độ như vậy vì đã quen với Gark rồi? Đó là mối liên kết sao…?

Dù sao thì không đời nào cái mâu thuẫn dưới kia có thể kết thúc trong hòa bình được. Trong khi Gark-san và Liz-chan đang chiến đấu, tôi lắng nghe lí do nhóm Kaina-san đến đây hôm nay. Và tôi cực kì ngạc nhiên trước những gì họ nói.

Có vẻ như Gark đang hiểu lầm cái gì đó. Tôi không biết gì về [Hang sói trắng] cả. Tôi chẳng có tiên đoán nào và cũng chẳng chuẩn bị gì sất. Vậy thôi, lí do nó bất thường đâu phải lỗi của tôi. Trò chơi trừng phạt mà tôi xui xẻo bị vướng vào đã được giải quyết một cách an toàn, nhưng sau cùng thì đó là việc của Thám hiểm hội và đất nước mới đúng chứ.

Tôi hoàn toàn tiến nhập trạng thái “không-liên-quan-gì-đến-mình”. Xem ra không chỉ Gark-san mà mọi người đều có xu hướng đánh giá quá cao năng lực của tôi. Tôi đạt đến level 8 chỉ nhờ may mắn mà thôi. Không có kiến thức hay kĩ năng, thật nhảm nhí khi nói rằng tôi có thể đạt kết quả tốt hơn cả những chuyên gia của đất nước và Thám hiểm hội.

“Oh-, nghe tệ nhỉ. Không phải do địa mạch, huh…”

Nghe ý kiến vô tư của tôi, Kaina trông rất thất vọng. Địa mạch đúng như tên của nó, là những mạch máu chạy dưới lòng đất. Nhìn qua là thấy rắc rối rồi, nhưng tôi sẽ không nói thêm gì đâu. Mấy vấn đề này thì thuộc phạm trù của Sytry.

Em gái Liz, Sytry Smart là một nhà giả kim. Tìm kiếm sự thật của thế giới và khám phá các quy tắc cấu thành nên những hiện tượng, nó là chức nghiệp giao thoa giữa pháp sư và học giả. Cơ thể họ không đủ mana để sử dụng như vũ khí, vậy nên về căn bản chiến lực của họ không bằng các pháp sư. Sức mạnh thực sự của họ nằm ở lượng kiến thức và kinh nghiệm khổng lồ. Yêu cầu sử dụng những công cụ hiếm, đây không phải là chức nghiệp thường thấy ở các thợ săn kho báu. Trong những tình huống thế này, họ cực kì đáng tin cậy. Thực ra thì khác với những đồng nghiệp của mình, Sytry thường hay dến đền với tư cách thợ săn, vậy nên em ấy có nhiều kinh nghiệm thực tế hơn họ. Vô tình là, tạo ra những sinh vật ma thuật như slime là một trong những kĩ năng mà các giả kim thuật sư tự hào. Làm ơn hãy trông coi cẩn thận những sản phẩm của mình đi chứ.

Với những điểm đặc biệt như vậy, Sytry đã được gia nhập Viện hàn lâm của Đế chế, đồng thời em ấy cũng là bộ não của [Strange Grief]. Chà, thật không may là em ấy vẫn chưa trở về lúc này.

“Anh có nhận ra được điều gì không, dù chỉ là nhỏ nhất?”

Kaina-san cứ giục tôi vì lí do nào đó, nhưng lúc ấy tôi đã sợ hãi cực độ vì lần đầu vào đền sau một thời gian dài và sự xuất hiện bất ngờ của Liz, vậy nên mọi thứ khá là mơ hồ. Tôi dựa người vào ghế và nhắm mắt lại, nhưng tôi không thể biết điều tôi không biết được. Vấn đề là nếu có gì đó không tự nhiên xảy ra thì tôi phải nhớ mới đúng.

“Hmm. Không có gì cụ thể cả. Với lại, từ đầu chuyện tôi lo lắng lại là một vấn đề khác.”

“…Một vấn đề khác sao?”

Oh đệt, lỡ mồm rồi. Tôi nhăn mặt nhưng đã quá muộn. Đôi mắt nâu của Kaina-san nhìn tôi với vẻ dò xét. Lúc đó tôi đang lo về vị trí của con slime hơn là sự bất thường của ngôi đền. Giờ cũng vậy. Cơn ác mộng tối qua vẫn đang ám ảnh tôi nên tôi không thể nghĩ về thứ khác được. Tôi không nghĩ mình sẽ hiểu được bất cứ thứ gì kể cả khi có kiểm tra đền, nhưng nếu có thời gian làm chuyện ấy thì thà đi tìm con slime còn hơn.

“……Liệu anh có thể nói cho chúng tôi được không?”

Kaina-san nhìn vào tôi và nói với vẻ nghiêm túc, nhưng không đời nào tôi lại nói với cô ấy rằng con slime của Sytry đã được tôi thả tự do. Nó chỉ là tưởng tượng thôi. Nó chắc chắn chỉ là tưởng tượng của tôi thôi. Quyết định vậy đi.

Tôi đan tay vào nhau và thấp đầu tỏ vẻ nghiêm trọng. Gây bối rối bằng những từ ngữ đầy ẩn ý. Thợ săn level 8 có rất nhiều bí mật mà. Tôi vô cùng xin lỗi.

“Xin lỗi nhưng, tôi không thể nói cho mọi người biết được. …….Bởi tôi vẫn chưa nghe ngóng được gì.”

Nghe những lời lẽ mơ hồ của tôi, vẻ mặt các nhân viên phía sau Kaina-san trở nên căng thẳng. Không thể chịu được nữa, tôi đứng dậy. Hãy lạc quan lên nào. Nghĩ lại thì mấy lời buột miệng của tôi có lẽ đúng. Đây có thể là lí do để từ chối yêu cầu hợp tác của Gark-san. Tất nhiên, sự bất thường của đền cũng sẽ ảnh hưởng đến hoạt động của các thợ săn. Tôi đã chuẩn bị làm tốt nhất có thể để hợp tác dưới danh nghĩa của [Footprints], nhưng tôi có thể lấy nó làm lí do để không phải tự mình làm bất cứ thứ gì. Khá may là tôi chưa phải đi làm mấy chuyện nguy hiểm hoặc bị suy kiệt tinh thần. Gark-san và những người khác sẽ không bị điều khiển bởi mấy lời của tôi đâu, và Liz cũng ngoan ngoãn nên cũng tính là may mắn đi. Thế này thì không phải mọi người đều được lợi hay sao?

“Tôi chưa thể hành động, nhưng clan sẽ giúp đỡ nhiều nhất có thể. Đúng rồi, khi Ark trở lại tôi cũng sẽ nhờ anh ta giúp nữa nên không có vấn đề gì đâu.”

“…….chúng tôi cảm ơn vì sự hợp tác của anh.”

Kaina-san cúi đầu và cảm ơn tôi. Hãy tha thứ cho tôi, Kaina-san. Tôi không thể làm gì cả. Tất cả những gì tôi biết là chỗ nào có kem ngon để ăn trong thủ đô mà thôi. Tôi xin lỗi vì là một level 8 vô dụng. Nhưng mọi người chính là kẻ đã trao cho tôi cái thứ hạng này mà. Tôi sẽ đưa Ark cho mấy người nên tha cho tôi đi. Một gã toàn tri như anh ta có thể giải quyết được vấn lớn các vấn đề mà. Nhưng mọi người vẫn cần phải trả lại anh ta sau khi xong việc đấy.

Tôi đưa ra vài lời động viên cho Kaina-san và những người khác, những người trông có vẻ khá thất vọng. Sự tập trung của Mana Material và sự tiến hóa của phantom chỉ là hiện tượng tự nhiên thôi. Nó đâu phải là thứ mà con người nhỏ bé chúng ta có thể làm được.

“Tôi không nghĩ mọi người nên quá lo lắng vì chuyện này. Nếu đó không phải là do địa mạch, vậy thì mọi thứ sẽ sớm trở lại bình thường thôi.”

§ §

Giống như phép thuật vậy. Tập trung cao độ sau một thời dài khiến nhận thức của ông căng ra. Một giây giống như là hai hay ba giây. Tuy nhiên phản ứng của ổng không thể bắt kịp với điều đó. Ông cũng không thể tránh, nên ông ấy phải dốc toàn lực để phòng thủ. Liz Smart không sử dụng mana, cô ấy cũng không có dùng vũ khí. Cổ tấn công bằng những cú đá thẳng đơn giản, nhưng chúng lại rất nhanh. Các đạo tặc tự tin về độ dai sức của mình. Tuy nhiên khi vẫn còn hoạt động ông đã gặp vô số thợ săn, và sau khi nghỉ hưu rồi trở thành trưởng chi nhánh Zebrudia của Thám hiểm hội ông còn tiếp xúc với nhiều thợ săn hơn nữa. Từ quan điểm của Gark, độ dai sức của Liz thật sự phi thường so với họ.

Kim loại quẹt vào sàn, và khói bốc ra do ma sát. Liz dừng lại trong khoảnh khắc với tốc độ cao, và nói với giọng nhẹ nhàng không chút giận dữ.

“Hmmm? Gark-chan, kĩ năng của ông đã thui thột rồi à? Cũng phải, ông chỉ toàn làm công việc bàn giấy thôi mà.”

“…Im đi.”

Ta chả yếu đi tí nào. Cô đã trở nên mạnh hơn thì có. Ông muốn nói vậy, nhưng rồi lại thôi. Cơ thể ông cần thoáng khí một chút. Điều chỉnh lại hơi thở đã gần trở nên khó nhọc, Gark nhìn chằm chằm vào Liz người đang làm thái độ kẻ cả. Mặc dù đây không phải là vũ khí quen thuộc, ông ấy đã học được kĩ năng dùng dao đến một trình độ nhất định. Nhưng, con dao đó không thể chạm đến cô ta. Những cú đánh khiến ông nhức nhối. Chúng không giống như được tung ra từ đôi chân gầy guộc đó, nhưng sức mạnh trong chúng lại vượt qua hẳn mấy gã có cơ bắp cồng kềnh và đau thấu xương. Nếu cổ đánh trúng điểm chí mạng thì ổng sẽ ngất ngay. Nếu chi nhánh trưởng bị đánh ngất một cách thảm hại thế này trước các thợ săn, ổng sẽ bị coi thường. Ông muốn tránh điều đó bằng mọi giá.

Có một sự khác biệt to lớn về sức mạnh giữa hai người. Liz rất nhỏ, so với Gark thì cô giống như một đứa trẻ vậy. Tuy nhiên, cơ thể đó mang năng lượng đặc thù của một thợ săn tinh nhuệ đã săn đền vô số lần.

Ngôi đền level 8 <Thập vạn quỷ đài>. Liz chỉ vừa mới trở về từ một ngôi đền dày đặc Mana Material, hầu như chưa giải phóng số năng lượng đó nên cổ hiện tại đang ở trong trạng thái mạnh nhất. Nó trái ngược hẳn với Gark người đã không đi đền trong một thời gian dài. So sánh với Gark người luôn chuẩn bị cho chiến đấu, Liz hoàn toàn hoang dã. Từ lúc trận chiến bắt đầu, ông đã hiểu. Rằng kể cả khi có liều mạng nhận đòn để phản công, con dao của ông vẫn không thể chạm đến cô ấy. Tốc độ di chuyển của Liz nhanh hơn hẳn tốc độ vung dao của Gark.

Đứng trước cựu <Orge chiến>, cô gõ đôi bốt đen lấp lánh kì lạ lên sàn và nói một cách khiêu khách.

“Nếu Gark-chan không chịu đi ra ngoài và tập luyện thì không tốt đâu đấy? Ah, ông béo lên à? Đám thợ săn quanh đây còn mạnh hơn cả ông đấy biết không hả?”

“Ồn ào quá!”

Cô tìm đâu ra chỗ có nhiều thợ săn như ở đây chứ!

Ông rõ ràng đã yếu đi. Nhưng kể cả vậy, sức mạnh của ổng vẫn ở mức level 5! Thấy Liz nhìn mình như đang nhìn một ông già, ổng nghiến răng ken két. Con khốn này trưởng thành nhanh hơn dự tính. Để khiến tên thợ săn táo tợn này im lặng, ông phải chấn chỉnh lại mới được. Ông biết rằng mình đã yếu đi, nhưng bị chỉ thẳng mặt thế này thì ngay cả một Gark điềm tĩnh cũng sẽ phải cáu lên.

Con nhỏ này, mình có nên hạ level của nó xuống không nhỉ? Mấy ý nghĩ trẻ con đó lướt qua tâm trí ông. Tất nhiên, chi nhánh trưởng không được phép hạ level của ai đó vì thù hằn cá nhân.

Không biết ông ta đang nghĩ gì, Liz cười nói trong sự thỏa mãn.

“Chuyện này khiến tôi cảm thấy hoài niệm. Có hơi thảm khi ông đã trở nên yếu thế này, nhưng tôi sẽ bỏ qua nó vì tình nghĩa ngày xưa. Tôi đây rấấấất tốt bụng đó nha.”

Ông không hiểu những điều cô nói trong một chốc, nhưng rồi mắt ổng đỏ rực lên. Cơn giận sôi sục trong bụng ông đã sủi bọt. Đã lâu rồi ổng chưa cảm thấy như vậy. Ông nắm chặt con dao đến mức nó kêu răng rắc. Về cơ bản, Gark là một chiến binh có thể sử dụng mọi loại vũ khí. Một trong số những kĩ năng của ông là biến cơn giận đang bùng nổ của mình thành sức mạnh. Đó là lí do tại sao thợ săn Gark level 7 có được cái biệt danh ấy. Gần đây ổng chưa từng có cơ hội sử dụng nó, nhưng có vẻ như cơ thể ông vẫn nhớ cách vận hành nó.

“Có vẻ như là, ai đó cần phải bị trừng phạt rồi… đồ nhóc con ngu ngốc.”

“Ah-, thế là không tốt đâu. Tôi chữa thương dở lắm, vậy nên ông phải nhờ Kaina-chan chăm sóc sau đó nhé?”

Giọng ổng như thể vang lên từ đáy địa ngục, và Liz tỏ ra bỡn cợt như một đứa trẻ hư. Các thợ săn của [Footprints] nhiệt tình quan sát cả hai. Bên ngoài, những kẻ hiếu kì vì sự ồn ào đang nhìn trộm vào trong.

Sự khác biệt về năng lực giữa hai người là cực lớn. Nhưng ông không thể kết thúc chuyện này bằng việc bị coi thường được. Ổng cần ít nhất một đòn đánh trả.

Con dao bị gãy vụn và vũ khí duy nhất ông có đã mất. Nhưng khi ổng bắt đầu liều mạng xông lên, vào đúng lúc đó, một giọng thoải mái vang lên.

“Cả hai vẫn còn tiếp tục sao. Tạo một mớ hỗn độn thế này, mà chúng tôi nói xong rồi đấy.”

Ông không nhận ra cậu đã biến mất lúc nào. Cry đang đi xuống cầu thang với Kaina và hai nhân viên khác. Cậu thở dài khi nhìn vào cảnh tượng thảm họa phía trước. Liz người vẫn đang tiếp tục bầu không khí căng thẳng cho đến giờ bằng cách tung ra những lời lăng mạ, nhanh nhẹn nhảy qua chỗ cậu và bầu không khí quanh cổ biến mất hoàn toàn.

“Anh quay lại rồi Cry-chan. Gark-chan chẳng chịu nghe em gì cả…”

“Cái này, không phụ thuộc vào người cùng ngành là không tốt đâu ông biết chứ?”

Kaina tiếp cận Gark người đang sẵn sàng khô máu với đôi má đang co giật. Thấy vẻ mặt của cô ấy, Gark cuối cùng cũng hạ hỏa. Sau khi hít sâu một hơi, nỗi đau tê tái đã quay lại. Không có vết thương trí mạng nào nhưng sẽ có vài vết bầm và vết rách đây.

Có vẻ như ông đã đạt được mục đích của mình khi đang đánh nhau. Gark nhíu mày trong khi nghĩ về việc la rầy Liz trong tương lai, ông quyết định rằng bản thân sẽ luyện tập lại để không bị bao giờ bị coi thường một lần nữa.

do cái “tình cờ” của chú quá mức vô lí đến tầm kì tích mà :V