Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7369

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 198

Arc 6: Lễ hội võ thuật đỉnh cao - Chương 256: Lễ hội võ thuật đỉnh cao 8

Đế chế Zebrudia là một quốc gia lớn. Và hoàng tộc Zebrudia, những người đứng ở đỉnh Đế chế, đã sản sinh ra những cá nhân xuất chúng từ thế hệ này sang thế hệ khác. Một trong những năng lực cần thiết của một Zebrudia là sức mạnh quân sự.

Một quốc gia hùng mạnh cần một vị vua hùng mạnh. Với sự trỗi dậy của các thợ săn kho báu, trình độ của các chiến binh đã tăng lên rõ rệt, nhưng ngay cả hiện tại, nó vẫn là một trong những trụ cột của Đế chế. Hoàng đế đương nhiệm, Radrick Atrum Zebrudia, cũng được biết đến như một chiến binh tài năng và mang danh hiệu Sát long giả. Dù Zebrudia có rất nhiều kẻ địch, chưa kẻ nào từng thành công trong việc ám sát một thành viên hoàng tộc. Trong gia đình hùng mạnh này, người duy nhất được coi là yếu là Công chúa hoàng gia, Murina Atrum Zebrudia.

Zebrudia cũng có hoàng tử, nhưng Công chúa là trường hợp đặc biệt trong hoàng tộc. Cô nhút nhát và ít xuất hiện trước công chúng, sự tiếp xúc giữa cô và những người khác rất hạn chế. Có lẽ bởi vì tính cách này, kĩ năng võ thuật của cô, thứ được coi là cần thiết trong hoàng tộc, dưới mức trung bình. Thông thường, một thành viên của hoàng tộc Zebrudia sẽ bộc lộ tài năng của mình vào tuổi thiếu niên––Thậm chí là trước khi lên mười nếu họ xuất chúng, nhưng Công chúa vẫn chưa thể hiện bất kì tài năng nào cả. Có lẽ vì nỗi lo cho tình huống hiện tại, hoặc có lẽ bởi Hoàng đế của một đại quốc cũng là một người cha, Hoàng đế đương nhiệm đã dành sự chú ý đặc biệt đến Công chúa Murina.

Ông luôn đặt những Hộ vệ hoàng gia tốt nhất làm hộ tống cho cô và mang cô đi cùng đến cuộc hội nghị. Có vẻ như ông rất cẩn thận khi luôn đảm bảo Công chúa không ở một mình trong nước. Yếu đuối là tội lỗi ở Zebrudia. Nhưng với Hoàng đế Zebrudia, Công chúa là đặc biệt. Nên cũng là lẽ đương nhiên khi Công chúa bị chọn làm mục tiêu của [Cáo].

Radrick cũng là một nhà chính trị có tài. Ông đã bắt chẹt nhiều quý tộc và đưa ra nhiều chính sách có lợi cho các thợ săn, và kết quả là Zebrudia giờ đang ở đỉnh của sự thịnh vượng. Như một lẽ tự nhiên, an ninh cá nhân của ông thuộc hàng top. Bởi chính ông cũng là một chiến binh xuất sắc, thật không dễ dàng để ám sát Hoàng đế ở lâu đài, và trong những chuyến đi ngắn––Trên đường đến hội nghị, cuộc ám sát đã thất bại. Trước thất bại của một kẻ ám sát đồng thời cũng là một pháp sư hàng đầu như <Tĩnh thủy> cùng <Kẻ gọi rồng> Kechakchakka người sở hữu sức mạnh đặc biệt, [Cáo] sẽ phải xuất ra một lượng lớn nhân lực để phá vỡ lớp bảo vệ của Hoàng đế. Kể cả khi chúng ám sát thành công, tổ chức cũng sẽ nhận về một lượng lớn thiệt hại.

Chúng đã mất đi <Tĩnh thủy> và <Kẻ gọi rồng>, hai trong số các pháp sư hàng đầu của mình. Zebrudia không phải kẻ địch duy nhất của [Cáo], nên chúng không được phép mất thêm bất kì nguồn lực nào nữa. Mà dù tổ chức có nhịn đau để ám sát thành công Hoàng đế, Zebrudia cũng đã có một Hoàng tử xuất sắc kế thừa rồi. Trước sự ra đi của người lãnh đạo tài ba, những dân chúng giận dữ sẽ được tụ họp dưới lá cờ của Hoàng tử và họ sẽ nhắm thẳng đến một [Cáo] đang suy yếu. Vì vị pháp sư <Tĩnh thủy> được Đế chế tin tưởng đã không còn có thể được dùng để ám sát nữa, hành động đó không phải là một nước đi khôn ngoan.

Đó là lí do tại sao cuộc ám sát Công chúa là cần thiết. Nếu Công chúa, người nằm dưới sự bảo vệ của Hoàng đế, bị ám sát thành công, nỗi uất hận của người dân sẽ hướng về phía Hoàng đế. Nó sẽ cho thấy sức mạnh của [Cáo] và gây ra một cuộc đấu đá nội bộ. Nó cũng sẽ gây ra một vết nứt cho một Zebrudia thống nhất. Chuyện này không thể so sánh với kế hoạch lớn ban đầu, nhưng cũng sẽ gây ra thiệt hại cho họ.

Thời điểm cuộc đột kích bắt đầu là khi lượng Hộ vệ hoàng gia quanh Công chúa trở nên mỏng nhất––Thời khắc Boss xuất hiện. An ninh tại “Lễ hội võ thuật đỉnh cao” khá mỏng. Các hộ vệ được mang đến bởi Zebrudia cũng ít. Đặc biệt, các thí sinh sẽ là cản trở lớn nhất cho cuộc đột kích, nhưng mọi sự chú ý của họ sẽ bị hút về phía Boss người xuất hiện tại sân đấu. Vào khoảnh khắc mọi sự chú ý dồn hết về phía sân đấu, số Hộ vệ hoàng gia bảo vệ Công chúa sẽ mỏng nhất. Hộ vệ hoàng gia Zebrudia là một nhóm tinh anh, nhưng với chỉ vài người thì chúng có thể lo được.

––Vốn mọi chuyện nên là như vậy.

“Không thể nào…”

“Kil, kil…?”

Với một biểu cảm bí ẩn trên mặt, Công chúa điện hạ đánh rơi toàn bộ số dao găm được phóng đến ở khoảng cách gần. Bàn tay trắng trẻo của cô cầm thanh kiếm. Nó là thanh kiếm với biểu tượng Zebrudia khắc trên đó, thứ bị một Hộ vệ hoàng gia bảo vệ Công chúa đánh rơi.

Dọn dẹp đám bảo vệ rất dễ dàng. Có ít bảo vệ hơn chúng dự tính, và đám này không hề có sự căng thẳng mà người đang bảo vệ một yếu nhân thường có. Một cú bất ngờ đã khiến họ mất ý thức, thậm chí còn không thể tung ra một cú phản công ra hồn. Vậy mà, mặc dù rào cản cuối cùng đã bị dọn dẹp và tất cả những gì còn lại là ám sát Công chúa––Bản thân Công chúa lại không thể bị đánh bại.

Cánh tay hắn tê dại dù chỉ nhận có đúng một đòn. Một lực tay kinh khủng, thứ không thể ngờ là phát ra từ thân thể mảnh mai ấy, chắc chắn là của người mang trong mình sức mạnh Mana Material. Chúng ta ưu tiên nhầm đối tượng rồi. Chúng nên xử lí Công chúa đầu tiên thay vì đám Hộ vệ. Chúng không nên để họ có thời gian. Chúng đã bị thông tin trước đó đánh lừa. Hắn hối tiếc, nhưng giờ đã quá muộn rồi. Thật tệ hại khi một trong ba người vốn chịu trách nhiệm tấn công bị thương bởi một đòn phản công sắc bén từ tay Hộ vệ. Trước ba tên mặt nạ cáo, vẻ mặt Công chúa không hề có chút căng thẳng.

“Tsk!”

Chúng đồng thời tấn công cô từ cả bên trái lẫn bên phải. Công chúa vung nhẹ kiếm đáp trả, dù không kịp lúc. Chân của một người bình thường sẽ bị rối lên, nhưng của Công chúa thì lại nhẹ bẫng như thể cô đang nhảy. Cú đánh toàn lực của hắn dễ dàng bị phản lại bởi lưỡi kiếm trắng sáng. Thông thường nếu bạn quay vòng trên chiến trường như thế sẽ chỉ tổ làm lộ sơ hở, đặc biệt là khi bị bao vây. Tuy nhiên, cú chém có vẻ ngẫu nhiên nhưng mạnh mẽ đó đã hoàn toàn đánh bật đòn tấn công của chúng.

“Kil, kil, kil.”

Một hình ảnh động kinh hoàng. Cơ bắp và chuyển động cơ thể cô thuộc về người rất quen chiến đấu. Đây không phải chuyển động của người cần được bảo vệ. Ngay từ đầu, đòn đánh của cô không hề có chút do dự thường có của kẻ nghiệp dư. Đôi mắt trong suốt đó không hề có sự sợ hãi. Nếu ngươi để lộ sơ hở––thì sẽ chết chắc. Thực tế rằng hắn không mang món vũ khí mình thường dùng là bởi nó không phù hợp với vụ ám sát đã cắn ngược lại hắn. Đứa con gái trước mặt hắn––là một con quái vật. Tất cả mấy câu chuyện về việc Công chúa nhút nhát và không có chút tài năng nào trước đó là sao vậy? 

Công chúa, người đã phản lại cuộc tấn công của chúng, hạ thấp người xuống rồi ngay lập tức lao lên. Trong một khắc, đôi mắt cô tràn ngập sát ý.

“Kil, killllll?”

“Tsk… Fuuuh…!”

Việc cô ta chỉ nói mỗi từ Kill cũng khiến hắn thắc mắc. Hắn dùng lưỡi kiếm của mình chặn lại kiếm của cô và xoay xở kịp để đánh bật nó. Âm thanh sắc bén của kim loại va chạm liên tục vang lên. Mỗi đòn đánh đều rất nặng nề. Thêm vào đó, áp lực đang dần trở nên mạnh hơn. Đừng nói là cô ta chưa nghiêm túc đấy nhé? Từng đòn tấn công phía sau của đồng đội hắn đều bị Công chúa hóa giải dễ dàng như thể cổ có mắt ở sau gáy vậy. Đây không phải là hành động của con người nữa rồi. Rồi người đồng đội bị thương và đã lui lại ra sau búng tay. Đó là tín hiệu. Hắn dùng hết sức đánh bật đòn đánh của cô và chuyển sang một bên để giữ khoảng cách. Công chúa mở to mắt ngạc nhiên.

––Và rồi, Công chúa bị bao phủ bởi ngọn lửa đen. Cô cháy như một cây đuốc mà không kịp kêu la tiếng nào. Đồng đội hắn đã giải phóng ma thuật trong khi thở hồng hộc bảo vệ cánh tay mình, cái đã bị cắt một cách dã man.

“Haaaaa, haaaa… Zebrudia… Để nghĩ rằng một công chúa tầm thường cũng có sức mạnh cỡ này––”

“Mình đáng lẽ nên nhận ra khi thấy số người hộ tống quá nhỏ––Chúng ta phải rút lui trước khi có kẻ––”

Khi hắn còn chưa nói hết câu, chuyện đó đã xảy ra. Công chúa bị thiêu run lên một cách dữ dội. Và cùng một tư thế, cô ta ôm lấy một trong những đồng đội của hắn và đè người đó xuống.

“Killuuu!!!!”

“!? Thật nực cười––Đó là ma thuật bậc cao đấy!?”

Người đồng đội đã niệm phép hét lên đầy kinh ngạc.

“Kill, kill, kill, kill, kill, kill, kill, kill––”

––Không thể nào.

Khi Công chúa ngồi lên trên người kia, cô ta đấm liên tiếp và cuốn chặt như một sợi dây. Cảnh tượng này giống như bước ra từ ác mộng. Mùi thịt cháy bốc lên. Công chúa phát động tấn công bằng cơ thể đang cháy của mình. Bàn tay cô ta đã không còn cầm kiếm nữa rồi. Hắn nhanh chóng bắt chéo hai tay lại và bảo vệ mình. Một nắm đấm nhỏ nhắn lao đến từ bên dưới. Một lực đạo khủng khiếp, thứ khiến hắn nghĩ rằng mình không thể chống lại, chạy khắp cơ thể hắn. Cơ thể được cường hóa bằng Mana Material của hắn bị bẻ cong và xương hắn nứt gãy. Ngọn lửa đen lan khắp hai tay hắn, và một cơn đau dữ dội bùng lên.

Tấn công mà không hề hét lên tiếng nào dù toàn thân đang bị cháy, cô ta không còn là người nữa rồi. Thời gian đang cạn dần. Nếu cứ thế này thì sẽ có người đến. Chúng sẽ bị quét sạch.

“Rút lui! Rút luuuuiiii!”

Sẽ ổn thôi, cô ta bị tấn công bởi ma thuật cấp cao. Cô ta bị thương nặng, thế là đủ…đủ để cho thấy sức mạnh của [Cáo] rồi. Đồng đội của hắn đã ngã xuống––Không, thật vô dụng. Chúng không thể mang người đó theo được. Hắn bỏ chạy nhanh nhất có thể trong khi ngoái nhìn. Một đồng đội khác vừa ôm tay vừa đi theo hắn.

“Kill, ki……Ll…Gill, Gill, gill, gill, gill, gill…Ki…Ll….”

Thế quái nào cô ta còn có thể cử động được?

––Thứ gì đó được bao phủ bởi lửa đang vừa rống vừa đuổi theo chúng.

§ § §

Trong một khắc, tôi đã nghĩ rằng mình tiêu rồi.

Ngay giữa đấu trường nguy hiểm, tôi đứng đây chỉ vì muốn thành tâm xin lỗi. Số <Giới chỉ> còn lại––là 0. Kryhi, người phát ra đòn tấn công sấm sét cuối cùng từ phía sau tôi đã khiến cái <Giới chỉ> cuối cùng kích hoạt, giờ có vẻ đã hoàn toàn bất tỉnh. Đột nhiên làm mấy chuyện như thế, anh ta có thù hằn gì với tôi à? Nhưng vẫn chưa xong. Tôi vẫn chưa xin lỗi. Tôi không còn bất kì <Giới chỉ> nào nữa, nhưng tôi không ở đây để chiến đấu. Tôi đến đây––để dogeza! Tôi đến đây để bày tỏ lời xin lỗi chân thành nhất!

Rất ít người từng thấy cú dogeza thảm hại của tôi mà vẫn muốn tấn công tôi––À mà không, thực ra thì có cả đống ấy chứ nhỉ… Nhưng dù tôi có bỏ chạy thì thể quái nào cũng bị bắn từ phía sau thôi. Không ai giỏi hơn tôi trong việc bị bắn từ phía sau cả. Tên mặt nạ cáo cấp cao nói với tôi, người đã sẵn sàng dùng cả cơ thể mình để tạ lỗi nhưng vẫn chưa thể dogeza bởi chưa đến lúc, bằng giọng run rẩy.

“Ta, hiểu rồi… Ngươi đúng là, khác hẳn, so với, tên đồ giả. Tuy nhiên––Liệu ngươi còn có thể bình tĩnh, sau khi thấy thứ này không!?”

Ông mặt nạ cáo rút từ hông ra một thanh kiếm.

––Hắn ta chỉ làm mỗi thế thôi. Và điều đó đã khiến toàn bộ bầu không khí thay đổi. Ngay lập tức––Không khí xoáy lại. Tôi che mắt theo bản năng và lùi lại trước cơn gió lốc cùng bão cát. Tay mặt nạ cáo nắm ngược thanh kiếm và giương nó ra trước mặt mình. Một hoa văn quen thuộc chạy dọc thanh kiếm. Một Thánh tích mạnh mẽ, một kho báu ẩn mà Hoàng đế từng nhắc đến––<Chìa khóa trái đất>.

“Đất nước này sẽ sụp đổ. Nó tuyệt đối đến mức được cho là không ai có thể sạc được.”

Chỉ có tôi và tên mặt nạ cáo đứng ở trung tâm cơn bão cát được thanh kiếm tạo ra. Cát, gió, và áp lực hoàn toàn khóa đi âm thanh và hình ảnh của thế giới bên ngoài, cứ như thể chúng tôi bị bẫy vào một thế giới khác vậy. Tuy nhiên, tôi hiểu rồi. Tôi đã chơi đùa với rất nhiều loại Thánh tích. Trong số đó có rất nhiều Thánh tích loại kiếm. Gã mặt nạ cáo trước mặt tôi––hắn vẫn chưa dùng đến 1% sức mạnh của <Chìa khóa trái đất>.

“Có vẻ như, ngươi đã biết được điều gì đó. Đúng thế, ta vẫn chưa––kích hoạt sức mạnh của chìa khóa này.”

Lượng ma lực cần sạc cho <Chìa khóa trái đất> cao đến mức ngay cả Lucia, người đã gia tăng tổng lượng ma lực của mình lên nhiều lần nhờ liên tục sử dụng phương pháp siêu hồi phục, cũng phải mấy lần đến giới hạn. Và sức mạnh của Thánh tích gần như tỉ lệ thuận với lượng ma lực sạc vào. Có vô số Thánh tích sở hữu khả năng hủy diệt diện rộng trên thế giới này. Rất nhiều trong số đó được các quốc gia sở hữu, bởi chúng quá tầm kiểm soát đối với một cá nhân. Tất nhiên, ngay cả tôi, nhà sưu tập Thánh tích, cũng chưa từng thấy khoảnh khắc một Thánh tích như thế kích hoạt.

“<Chìa khóa trái đất> đã từng hủy diệt vô số nền văn minh. Dù ta chỉ giải phóng một phần nhỏ sức mạnh của nó, hủy diệt thành phố này cũng là chuyện dễ như bỡn.”

Ngươi…vừa nói gì? Sao ngươi lại muốn hủy diệt thành phố!? Mấy người là cái loại tổ chức gì vậy!? Quả thực Sora đã thất bại. Cô ấy đã sai và nghĩ rằng tôi là Boss và chúng tôi đã làm đủ thứ chuyện. Chà, có lẽ tôi có chút trách nhiệm vì đã gây ra tất cả những bối rối này, nhưng nó đáng ra chẳng liên quan gì đến thành phố cả.

“Ngưng làm mấy chuyện vô ích đi! Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, được chưa. Tôi xin lỗi, nên hãy giảng hòa nào. Tôi không có ý công kích anh! Xin lỗi––Không, làm ơn hãy chấp nhận lời xin lỗi chân thành nhất của tôi!”

“Kuh––Ngươi định, trêu ngươi ta đến mức nào––”

Tại sao? Tại sao hắn không tha thứ khi tôi xin lỗi chứ? Hmph, tôi biết mà. Nhưng kể cả tôi cũng thấy tự hào khi đi xa đến mức này chỉ để xin lỗi. Tôi không biết cha này có nó từ đâu, nhưng hắn có <Chìa khóa trái đất>. Vậy thì tất cả những gì tôi cần làm là đáp trả thôi. Tôi không định đe dọa hắn, nhưng nếu năng lực hủy diệt của đối phương phụ thuộc vào Thánh tích, vậy thì đưa ra một thứ giống hệt sẽ thay đổi phản ứng của hắn một chút––.

Tôi rút ra <Chìa khóa trái đất> từ sau người và chĩa thẳng nó về phía hắn. Tên mặt nạ cáo hoàn toàn cứng đơ.

“Thật trùng hợp, tôi cũng có một cái giống hệt đây. Và tất nhiên, nó đã được sạc rồi.”

Gã mặt nạ cáo thay đổi rõ rệt. Tay chân hắn run rẩy hết cả lên. Và hắn lầm bầm trong cơn sốc.

“Cái gì… Không…thể nào. Tên khốn, làm sao––ngươi có nó––”

Đâu phải không thể nào. Tôi thực sự có đây. Đây là hiện thực. Chuyện hai Thánh tích trùng nhau là khá thường xuyên. Khi là một Thánh tích cực mạnh thì tỉ lệ khá thấp, nhưng không phải là bằng không.

Có vẻ như kế hoạch của tôi đã có tác dụng, điều có vẻ hơi bất thường. Nhưng dù vậy thì tôi vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh. Stress từ việc cạn kiệt <Giới chỉ> đang dần chồng chất trong tôi. Ngay cả chân tôi cũng đang run lên đây này. Nếu được phép thì tôi muốn ngồi xuống ngay bây giờ. Thế đã đủ chưa? Tôi hi vọng hắn sẽ tha thứ cho tôi bởi cả hai cùng sở hữu một chiếc Thánh tích. Tôi không đến đây để đánh nhau, và tất nhiên, tôi cũng không đến để phàn nàn.

Tên mặt nạ cáo liên tục so sánh giữa <Chìa khóa trái đất> của tôi và hắn. Dù có kiểm tra cỡ nào thì chúng cũng giống hệt nhau. Cái tên giống nhau thì nó là cùng Thánh tích, bạn biết đấy. Yup, không có nghi ngờ gì ở đây cả. Khi tôi đang suy nghĩ như vậy, tay mặt nạ cáo lầm bầm với giọng run rẩy.

“Đây, là––?”

Tôi mở to mắt ngạc nhiên. <Chìa khóa trái đất>, cái mà tay mặt nạ cáo đang cầm, biến mất. Tôi chắc chắn mình không có nháy mắt––Nên có vẻ không phải do tôi nhìn lầm rồi. Cùng lúc, tôi theo phản xạ khịt khịt mũi và ngửi thấy một mùi hương trong không khí. Gần đây tôi ngửi thấy mùi này khá nhiều lần. Tên mặt nạ cáo mở tay ra. Một vật thể hình vuông màu vàng rơi xuống đất.

Tôi kiểm tra lại hai lần, nhíu mày, cảm thấy nghi ngờ đôi mắt và chính tâm trí mình. Nó là––đậu phụ rán. Một miếng đậu phụ rán ngon lành với màu vàng đất. Tên mặt nạ cáo nhìn miếng đậu với vẻ cứng đờ. Hắn ta hoàn toàn đứng hình. Cơn giận dữ rõ ràng tôi cảm thấy trước đó đã biến đi đâu mất.

Cái gì vậy? Tình huống này là cái quái gì vậy? Tôi nên làm gì đây? Chuyện gì đã xảy ra thế? Tôi nên hùa theo thế nào đây?

“Uhm… Có vẻ như anh đã đánh rơi thứ gì đó ngon lành lên mặt đất?”

“………”

“Kh-Không, tôi chắc là––Nó là kiểu Thánh tích đó. Không phải lỗi của anh đâu. Tôi chắc rằng <Chìa khóa trái đất> là kiểu Thánh tích biến thành đậu phụ rán đó! Tôi cược rằng chìa khóa của tôi cũng có thể biến thành như vậy!”

“Grrrh––”

Tên mặt nạ cáo phát ra một tiếng gầm nhỏ và từ từ ngẩng đầu lên. Chiếc mặt nạ cáo che mất nửa trên khuôn mặt. Tôi gần như không nhìn được biểu cảm của hắn, nhưng theo bản năng tôi đã hiểu được nó. Tệ thật, hắn giận rồi. Hắn hoàn toàn điên tiết rồi. Bởi vì, có vẻ như, hết cách rồi, phải không? Não của tôi không đủ nhạy để đưa ra một đáp án hay trong tình huống khẩn cấp như thế này. Vào những lúc như thế này––Tôi phải dogeza!

––Nó gần như là một quyết định theo phản xạ. Tôi vô dụng, nhưng cho đến nay, tôi đã chữa cháy được vô số sai lầm bằng cách dogeza. Tôi gần như không có sức mạnh đáng kể nào, nhưng chỉ tính riêng dogeza, tôi cực kì thành thạo đấy. Gập người xuống, đặt hai tay ra trước, thấp hông xuống, và phủ phục xuống mặt đất. Tôi đã lặp lại hành động này cả tá lần, hàng trăm lần, và thỉnh thoảng còn học cách làm thế nữa, nên giờ nó đã thành thói quen. Vốn tư thế dogeza đẹp nhất quả đất này sẽ được phô ra, nhưng giữa chừng thì––đầu gối tôi bị trượt.

“Haaa––”

“!?”

Đây có lẽ là hậu quả của việc căng thẳng quá độ trước thực tế rằng tôi đã cạn sạch <Giới chỉ>. Khi tôi gần như ngã sấp mặt, tôi nhắm mắt lại và nhanh chóng giang hai tay ra trước. Tuy nhiên, tay phải tôi đang cầm <Chìa khóa trái đất>. Nó, một cách tự nhiên, cắm phập vào mặt đất. Và rồi, một cơn chấn động bùng nổ ở khắp nơi.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage vì đây có phải Công chúa đâu :V