Nageki no Bourei wa Intai Shitai - Saijiyaku Hanta ni Yoru Saikiyou Patei Ikusei Jutsu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

52 3059

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

36 1572

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

2 5

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

25 1246

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

(Đang ra)

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

藍月 要

Tuy nhiên, mọi chuyện lại dần đi sai hướng——

9 449

Arc 6: Vụng về - Chương 214: Người ngoài cuộc

Tôi hiện có tâm trạng tốt, một sự thay đổi hoàn toàn so với lúc trước khi đi, và tôi đang lười biếng đánh bóng các Thánh tích của mình trong phòng Clan Master. Lí do khiến tôi có tâm trạng tốt là vì tấm vé bạch kim tôi nhận được như phần thưởng từ Hoàng đế.

Vé bạch kim là một tấm vé kim loại bạc trắng. Mặt trước của nó có hình một thanh kiếm và một cây trượng chéo nhau. Quả không hổ là “Lễ hội võ thuật đỉnh cao” danh tiếng, ngay cả vé vào cửa cũng không bình thường. Ngoài ra, theo Franz-san, tấm vé này là đặc biệt. Quả đúng là Hoàng đế của một nước lớn, nó hẳn là đãi ngộ dành cho VIP. Không có số ghế ngồi nào được ghi trên nó, nhưng nếu đưa cho tiếp viên thì họ sẽ đưa bạn đến ghế của mình.

Tôi đã luôn là gánh nặng của mọi người và chưa từng đáp lại được điều gì. Đó là lí do tại sao mấy thứ kiểu này khiến tôi hạnh phúc, bởi tôi đã có thể đưa mọi người thứ gì đó. Chà, tôi vốn không nên nhận phần thưởng, nhưng vì Hoàng đế đã đưa nó cho tôi nên tôi cũng sẽ không bỏ qua. Khi tôi đang huýt sáo, Eva, người nhận ra hành vi của tôi có gì đó khác biệt, hỏi tôi ngay điều tôi muốn cô ấy hỏi.

“Có vẻ như anh đang có tâm trạng tốt…”

“*Roẹt*Ta-daaaa, Eva. Cô biết đây là gì không? Tôi nhận được nó như là phần thưởng cho vụ hộ tống đấy.”

Tôi nhanh chóng rút ra tấm vé kim loại màu bạc trắng. Mắt Eva mở to vì ngạc nhiên.

“!? Đây là, một tấm vé của ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’!?...Chà, chà, chà…”

Eva hết nhìn tôi rồi lại quay sang nhìn tấm vé. Quả là một người hiểu biết, Eva có vẻ đã hiểu được tình huống mà không cần tôi nói ra.

“…Cry-san, không phải anh ghét mấy thứ kiểu này sao?”

“Không, không, không, đó không phải sự thật. Tôi đã luôn muốn coi nó, ít nhất một lần. Và tấm vé này, dù cô tin hay không, là đặc biệt––Nó cho phép nhiều người đến xem trận đấu.”

“Vâng…….Chà, ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’ là một lễ hội danh giá mà. Tôi nghe rằng có nhiều chiến binh đã gọi bạn bè và gia đình họ đến.”

Eva thì thầm gì đó với vẻ khó tin trên mặt. Chà, nó không thành vấn đề. Rồi tôi hỏi phó Clan Master người luôn tận tâm với clan.

“Eva cũng sẽ đi nữa, đúng không?”

“……..Eh?.......Anh thực sự đi sao? Anh, Cry-san? Đến ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’?”

Eva nhìn tôi với vẻ nửa tin nửa ngờ. Nó thực sự bất ngờ đến thế ư? Đúng là tôi luôn luôn cố sống một đời không dính líu đến xung đột, nhưng thế không có nghĩa là tôi không có hứng thú với những người mạnh mẽ. Kể cả tôi ban đầu cũng nhắm đến việc trở thành anh hùng mà, cô biết đấy. Tôi kích hoạt cái chế độ ngầu lòi đã lâu không dùng của mình và nói.

“Đám Luke đã luôn tò mò về nó. Đây là một giải đấu danh giá, bọn tôi có lẽ nên xuất hiện ít nhất một lần.”

“…………Haah. Nếu đó là điều anh muốn, Cry-san, vậy thì, tất nhiên, tôi sẽ đi ủng hộ anh.”

Còn có ai khác cô ấy muốn ủng hộ sao? Về phần tôi thì chẳng có ai cả. Sau cùng thì, tôi còn chẳng biết ai sẽ tham gia nữa. Và đó là lúc Eva đưa tôi một đề nghị hay ho.

“Sao anh không bảo mọi người trong clan đi nữa? Không phải lúc nào anh cũng có cơ hội làm chuyện thế này… Tôi chắc rằng Tino-san sẽ rất vui.”

“Tôi thích nó. Tôi chắc rằng có giới hạn về số người được mang đến xem thi đấu, nhưng––Oh phải rồi, có lẽ sẽ có người trong clan đến tham gia chăng?”

Bắt đầu từ Ark, có rất nhiều thợ săn tài năng trong clan của chúng tôi. Sẽ không ngạc nhiên nếu có ai đó tham gia “Lễ hội võ thuật đỉnh cao”.

“Tôi chưa từng nghe gì về nó hết, nhưng cũng có khả năng. ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’ có một lượng lớn người tham gia…….Có vấn đề gì với điều đó sao?”

“Không đời nào. Hãy khuyến khích họ, sẽ là một vinh hạnh lớn nếu chiến thắng thuộc về người trong clan chúng ta.”

“?? Ph-Phải rồi…… Mà có vẻ điều hai ta đang nói đến không ăn nhập lắm nhỉ?”

“Eh?.......Thật sao?”

Không phải điều chúng tôi đang nói về là giống nhau, đây chỉ là về việc bọn tôi đã may mắn có được tấm vé đến “Lễ hội võ thuật đỉnh cao” và tất cả sẽ đi xem nó thôi. Đây là một câu chuyện đơn giản đến mức tôi muốn thấy làm sao mà điều hai chúng tôi đang nói lại ăn nhập với nhau. Cho đến phút cuối, Eva trông vẫn có vẻ không tin tưởng một cách bất thường, nhưng rồi cổ gật đầu như để tự thuyết phục mình.

“Ch-Chà, nếu Cry-san đã nói vậy thì…”

§

Luke đang ở khu huấn luyện ngầu, và chơi với con golem Sytry mang về từ buổi đấu giá. Phản ứng của Luke khi thấy tấm vé đúng như những gì tôi nghĩ. Mắt cậu ấy mở to, cậu ta nhìn chằm chằm vào tấm vé rồi hét.

“Cry, cậu sẽ đi ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’ sao! Cậu có nó lúc nào thế…”

“Thấy không, Hoàng đế đưa tớ cái này như là phần thưởng. Luke, cậu cũng muốn đi xem đúng không? Lịch trình của cậu rảnh chứ?”

Luke yêu kiếm và các kiếm sĩ hơn cả việc ăn ba bữa một ngày. Về mức độ yêu thích của cậu ta ư, cậu ta yêu mấy điều đó đến mức nếu thấy một kiếm sĩ trông có vẻ mạnh với thanh kiếm bên hông, cậu ta sẽ không ngần ngại lao thẳng vào chém người đó. Tuy nhiên, vậy không có nghĩa là cậu ta ghét mọi thứ không liên quan đến kiếm sĩ. Người đàn ông tên Luke Syscol––thích những người mạnh mẽ. Là một kiếm sĩ, cậu ta có hứng thú nhiều với các kiếm sĩ, nhưng chừng nào đối thủ là một kẻ mạnh, cậu chàng sẽ đi chém kẻ đó bất kể đó có là một đạo tặc, pháp sư hay cái gì đi chăng nữa. Nói cách khác, cậu ta là một kẻ đâm chém đường phố. Cũng bình thường thôi khi cậu ta có hứng thú với “Lễ hội võ thuật đỉnh cao”.

Luke suy nghĩ một chút về nó với vẻ khó xử trên mặt, và rồi nói to như thể đã quyết định.

“Cảm ơn lòng tốt của cậu, Cry. Nhưng tớ-tớ muốn tham gia hơn là đi xem nó!”

“O-oh?”

“Tớ vẫn chưa trưởng thành, tớ còn chưa thể cắt được không gian. Nhưng tớ chắc rằng mình sẽ ngộ ra được điều gì đó nếu tớ xử một người đủ mạnh để tham gia giải đấu. Tớ chắc chắn về điều đó!”

Có ánh lửa phát ra từ đôi mắt đỏ thẫm của cậu ấy. Quả thực…Quả thực, Luke sẽ nói một điều như vậy. Nhưng tôi nghi ngờ chuyện họ sẽ để vụ giết người xảy ra dù cậu ta có muốn đến mức nào… Nhưng tôi không biết một người phải làm gì để được tham gia vào “Lễ hội võ thuật đỉnh cao” nữa.

“Nhưng tớ không biết làm thế nào để cậu được tham gia?”

Tấm vé tôi nhận được có vẻ là vé VIP, và vé đi xem giải đấu cũng được bán rộng rãi cho công chúng, nhưng quyền tham dự giải đấu thì không được bán công khai. Đây là một giải đấu danh giá, vậy nên tiêu chuẩn hẳn cũng khá khắc nghiệt.

Rồi Luke nói một cách mạnh mẽ.

“Tớ biết cách. Lời mời đến ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’ được gửi đến những người chiến thắng các giải đấu địa phương, các thợ săn nổi tiếng, và các chiến binh nổi danh.”

“Vậy thì điều đó là bất khả thi.”

“Lễ hội võ thuật đỉnh cao” sắp diễn ra rồi. Luke gật đầu đồng ý với tôi.

“Nói cách khác, nếu tớ xử người có lời mời, nó sẽ rơi ra thôi.”

“!?”

Cái đó… Nó hoạt động như thế sao? Không, không… Nghĩ thế nào thì nó cũng không thể như thế được… không, phải, như, thế. Thế quái nào mà cậu ấy lại mất đi thường thức đến mức đó dù lớn lên ở cùng một nơi với tôi… Tôi muốn phàn nàn với sư phụ của Luke, nhưng khả năng cao là ổng sẽ phản pháo lại tôi. Hỏi xem liệu có thể gọi một người là có não thợ săn hay không khi người ấy nói rằng mình sẽ đi xử một kẻ chỉ vì kẻ đó có thứ người ấy muốn cũng là điều khá tế nhị. Trong khi tôi đang bế tắc trong việc tìm cách ngăn cậu ta, Luke nhấn mạnh.

“Mình không thể ở yên thế này được. Mình sẽ đi chém bất cứ ai mình nghĩ ra.”

“Ah.”

Khi tôi vừa thốt lên như thế, Luke đã biến rồi. Một trong những điểm yếu của Luke là không chịu lắng nghe người khác một cách tử tế.

……………Chà, cậu ta có lẽ sẽ dùng kiếm gỗ, nên chắc là ổn thôi. “Ranh tiếng” của Luke cũng đã vang xa kha khá rồi. Cậu ta hẳn là có thể tự bảo vệ mình. Hay đúng hơn là tôi chẳng làm được gì về chuyện đó cả. Tiếp theo hãy đi kiểm tra Liz nào.

§

“Eh? Anh sẽ đến ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’ sao!? Em cũng đi nữa~! Em sẽ đi đập chết bất kì kẻ nào em nghĩ ra~!”

“Ah.”

Liz biến mất. Một động tác tuyệt vời, cứ như thể cô ấy biến mất vào không khí vậy.

“…………”

Tôi tự hỏi tại sao các thành viên của chúng tôi đều nhanh ẩu đoảng như vậy. Smart còn lại người không được nhanh nhảu lắm nói như thể đang ngạc nhiên.

“Nghiêm túc đấy… Đập ai đó đến chết sao…… Onee-chan đúng là bạo lực quá mà.”

“Un, un, em nói phải.”

Tuy nhiên, em đã rút máu Công chúa điện hạ hết mức có thể đúng không? Anh sẽ không sớm quên chuyện đó đâu.

“Dù không quá khó để dành được quyền… Đâu phải giải đấu chỉ có một số ít người được tham dự đâu.”

“Eh!?”

“Chúng ta vốn đã có danh tiếng, nên nếu chúng ta hối lộ––Nếu chúng ta cho hội đồng tí động lực, họ sẽ mời chúng ta tham dự thôi. Giải này thường có nhiều người tham gia đột xuất, nên nó không phải vấn đề gì lớn.”

“U-Un, un, em nói phải.”

Sytry nghiêng đầu với nụ cười thường lệ…… Có vẻ như Sytry cũng khá là muốn chiến. Có thể nào mọi người trừ tôi đều sẽ tham gia không? Lucia rất là cạnh tranh, và nếu mọi người tham gia thì Anthem cũng sẽ đi luôn. Dù tôi không thể hiểu hết cảm xúc của mọi người––

“Em muốn tham gia ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’ đến thế sao?”

“Eh?...........Chúng ta không thể ư? Em nghĩ rằng đây là cơ hội tốt để có được danh tiếng.”

Mmmmh, tham vọng quá. Tuy nhiên, nếu suy nghĩ thì kết luận đó cũng là tự nhiên. Thực tế, sẽ rất lạ nếu điều đầu tiên mà một thợ săn cấp cao nghĩ đến khi nhắc đến ‘Lễ hội võ thuật đỉnh cao’ là đi xem nó.

Tôi đổi ý rồi. Tôi tính đi xem giải đấu với đám Luke, nhưng tôi nghĩ sẽ là một ý hay khi cổ vũ họ. Sau cùng thì, đây là giải đấu võ thuật––Chỉ là một giải đấu thôi. Không như bình thường, vụ này ít nguy hiểm đến tính mạng. Nếu thắng thì đám Luke sẽ có một tương lai rạng ngời. Tôi sẽ rất tự hào khi là bạn thuở nhỏ của họ.

“Không, không phải thế. Phải rồi––Vì chúng ta đi tất, hãy thống trị giải đấu này với party của chúng ta nào!”

“Maaaah…! Em nghĩ đó là một ý tưởng tuyệt vời. Em sẽ bắt đầu làm việc ngay bây giờ!”

Nó tiến triển hơi khác so với tôi dự kiến, nhưng tôi mong chờ chuyện này đấy. Tôi nên cổ vũ họ thật nhiệt tình.

còn đám đấy toàn cho cậu nghĩ chúng là gánh nặng của cậu, hay ghê :V lời mời chứ có phải đồ trong quái đâu mà cậu đòi giết lấy vật phẩm :V tôi nghi ngờ là do các thử thách của chú :D cậu có vé tham dự rồi, nên sẽ là cả party luôn :D không dám đâu :V