My Vampire System (WN)

Truyện tương tự

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

(Đang ra)

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

Maruto Fumiaki

Hikari, một nữ sinh cao trung bình thường như bao người, đang dần nhận ra sự cuốn hút của người bạn thưở nhỏ.Gánh trên vai tình yêu đó, những chuyện hằng ngày giữa hai người trông thì lãng mạn nhưng l

8 251

Seeking Out My Mother in Another World

(Đang ra)

Seeking Out My Mother in Another World

藤原祐 Fujiwara Yuu

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi—Hatano Sui đã mất cha. Tôi được kể rằng mẹ tôi đã biến mất khi tôi còn nhỏ nên tôi bị bỏ lại trên thế gian này.

2 8

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

(Đang ra)

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

Senya Mihagi

Bắt đầu từ lời mời của cô gái ấy, một câu chuyện chung sống đầy lãng mạn pha chút hài hước đã được bắt đầu!

18 2946

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

(Đang ra)

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Takata

Vừa chơi game, xem phim, đọc manga, vừa uống Coca, ăn Junk Food được ship đến như Hamburger hay Pizza. Đó là khoảng thời gian ăn chơi của tôi và Asanagi-san, nhưng nó cũng là một bí mật rất quan trọng

249 41172

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

31 569

Quyển 1: Hệ thống ma cà rồng - Chương 2: Nhiệm vụ hằng ngày

Quinn từ từ mở mắt ra, tầm nhìn của cậu dần rõ ràng hơn. Đầu của cậu nặng trĩu và cơ thể hơi đau nhức. Khi nhấc người lên khỏi sàn, cậu sờ lên đầu để kiểm tra xem có bị thương ở đâu không.

“Tại sao đầu mình lại đau như vậy?”

Sau khi chắc chắn rằng hộp sọ của mình không bị nứt vì ngã, Quinn cúi xuống nhặt cặp kính trên sàn. Mặc dù chỉ còn một tròng nhưng theo thói quen Quinn vẫn đeo nó lên. Đột nhiên, cậu cảm thấy khá choáng và tầm nhìn hơi mờ.

Cậu gỡ kính ra và nhận thấy rằng tầm nhìn chỉ mờ đi khi cậu đeo kính. Quinn lập tức chạy đến bàn học để lấy một cây bút chì. Cậu viết chữ “A” lên tường rồi lùi lại đến khi lưng chạm vào tường phòng.

“Cái gì vậy!” Quinn nghĩ.

Bằng cách nào đó, giờ đây thị lực của Quinn đã trở nên bình thường. Cậu đã sống cả đời với việc cận thị nặng nhưng bây giờ cậu đột nhiên nhìn rõ mọi thứ. Hình ảnh trước khi hôn mê bắt đầu lóe lên trong đầu cậu và cậu nghĩ đến một thứ duy nhất: cuốn sách.

Khi Quinn nhìn khắp phòng, cậu cảm thấy hoang mang.

“Cuốn sách! Nó đi đâu rồi?”

Quinn tìm khắp mọi nơi nhưng cậu không tìm được gì cả. Cuốn sách không thể tự nhiên biến mất trong một căn phòng nhỏ như vậy, sự biến mất của nó khiến cậu phát điên.

“Chắc nó giống mấy cái tất của mình, chúng cứ biến mất suốt. Ahh, đừng ngu ngốc như thế, đây là một quyển sách không phải cái tất.”

Quinn cố gắng nghĩ kĩ lại về những gì đã xảy ra trước khi cậu hôn mê. Cậu đột nhiên nhớ tới hình ảnh cuốn sách bay lên không trung. Sau đó trước khi nhắm mắt lại, cậu nghe thấy một vài từ.

“Nó là cái gì nhỉ, trông có vẻ giống như một loại thông báo của hệ thống?”

Ngay khi Quinn nói ra những từ đó.

Một bảng trạng thái hiện ra trước mắt cậu.

<Người dùng: Quinn Talen>

<Chủng tộc: Con người>

<Cấp độ: 1>

<Điểm kinh nghiệm: 0/100>

<HP: 10/10>

<Sức mạnh: 10>

<Nhanh nhẹn: 10>

<Thể lực: 10>

 “Wow, nó giống hệt những trò chơi cũ mà người ta thường chơi.”

Quinn nhận thấy rằng trên màn hình trạng thái còn có thêm vài thẻ khác ở phía trên và chỉ cần cậu nghĩ đến những thẻ đó trong đầu, màn hình sẽ tự động chuyển sang thẻ đó.

<Kỹ năng>

<0 điểm kỹ năng khả dụng>

<Kỹ năng bị khóa????>

<Kỹ năng bị khóa????>

….

Trong thẻ kỹ năng, Quinn gần như không thấy được thứ gì cả. Hầu hết mọi thứ đều bị khóa và bị làm mờ đi nên cậu nhanh chóng chuyển sang thẻ khác, <Cửa hàng>.

<Cửa hàng>

<Mở khóa khi đạt cấp độ 10>

“Mình không làm được gì sao?”

Thẻ cuối cùng là <Nhiệm vụ> và cuối cùng thì thẻ này có vẻ như không bị khóa.

<Nhiệm vụ chính>

<Đạt cấp độ 10>

<Nhiệm vụ hằng ngày: Uống 2 lít nước>

<Phần thưởng: 5 điểm kinh nghiệm>

Sau khi kiểm tra toàn bộ hệ thống, Quinn chỉ cần nghĩ về việc đóng hệ thống và màn hình lập tức biến mất. Khi cậu nghĩ đến việc mở lại hệ thống, màn hình sẽ lập tức xuất hiện trước mặt cậu.

Quinn chỉ có thể nghĩ đến một điều. Cuốn sách mà bố mẹ để lại cho cậu là một cuốn sách năng lực. Những cuốn sách như vậy thường được bán với giá rất cao bởi quân đội và các công ty, thậm chí còn có thể mua được trên chợ đen.

Tuy nhiên, Quinn chưa từng nghe nói về một cuốn sách năng lực nào có thể tự biến mất và cấp cho người dùng một hệ thống như vậy. Những cuốn sách năng lực thường được thiết kế để có thể học. Chúng không phải là thứ mà chỉ cần bạn nhặt lên là ngay lập tức hiệu cách sử dụng.

Một nụ cười dần hiện lên trên khuôn mặt của Quinn. Đây là một tin tốt với cậu. Cậu vẫn luôn là một người sử dụng năng lực cấp độ 1 vì cậu chưa bao giờ đủ tiền để mua bất kỳ cuốn sách năng lực nào. Cuối cùng thì cậu cũng đã có thứ gì đó, tiếp theo cậu phải kiểm tra xem mình có năng lực gì.

“Lửa, lửa, xuất hiện đi nào!” Quinn nói khi đẩy lòng bàn tay về phía trước.

“Được rồi, tiếp theo… Nước, nước, phun ra đi!” Quinn lặp lại động tác vừa rồi nhưng không có kết quả gì.

Sau khi thử rất nhiều cách khác nhau và thử tất cả các năng lực mà cậu từng thấy, cuối cùng cậu phát hiện mình không thể thực hiện được bất kỳ năng lực nào trong số đó.

“Cái thứ vô dụng gì thế này. Nó thật sự chỉ là một hệ thống thôi sao?”

Quinn suy nghĩ một lúc. Nếu nó thật sự giống như một trò chơi vậy chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là cậu có thể mạnh hơn và mở khóa được nhiều kỹ năng hơn. Cậu đã xem nó như một cuốn sách năng lực thông thường và rõ ràng cuốn sách mà cậu nhận được không hề bình thường.

Thông thường, một cuốn sách năng lực sẽ xoay quanh một năng lực cụ thể. Việc lựa chọn cuốn sách năng lực đầu tiên vô cùng quan trọng vì cơ thể con người bình thường chỉ có thể tiếp nhận được 1 thuộc tính năng lực. Nếu bạn chọn biến hình là năng lực đầu tiên của mình, bạn chỉ có thể học thêm những năng lực liên quan đến thuộc tính này. Điều này của tượng tự đối với lửa và các thuộc tính khác.

Sau đó Quinn mở tủ lạnh mini của mình và bắt đầu lấy các chai nước bên trong ra.

Cậu lập tức bắt đầu uống từng chai một.

“Chết tiệt. Hai lít là bao nhiêu vậy? Bụng mình sắp nổ tung rồi.”

Sau khi Quinn uống xong 8 chai nước, một thông báo mới hiện lên.

<Hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày, bạn nhận được 5 điểm kinh nghiệm>

<5/100>

“Ổn rồi, ít ra thì mình biết hệ thống này có hoạt động”

Đột nhiên, một tiếng gõ cửa mạnh vang lên. Quinn nhanh chóng chạy sang và mở cửa. Đứng trước mặt cậu là một người đàn ông vạm vỡ, đầu trọc, mặc một bộ quân phục màu đen. Có nhiều huy chương trên đó và tên của ông ta được viết ngay trước ngực. ‘Trung sĩ Griff’.

“Cậu nhóc, đã đến lúc rời khỏi phòng ngay lập tức. Xe đã đợi cậu bên ngoài được 5 phút rồi.”

Với tất cả những gì đã xảy ra, Quinn đã quên mất sự kiện quan trọng diễn ra vào hôm nay.

“Đã đến lúc cậu nhập học trường quân sự rồi.” Griff nói.