My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 43: Chuyến đi biển một đêm cùng bạn gái (1)

Đường đi tới bãi biển Deacheon không quá xa khi đi bằng ô tô.

"Unnie, bao lâu nữa thì tới ạ?"

"Để coi, theo hệ thống chỉ đường thì còn khoảng hai tiếng rưỡi nữa~"

Ngay cả khi có chút tắc đường thì cũng sẽ không mất quá ba tiếng đồng hồ. Khoảng bằng một nửa quảng đường đi đến Công viên giải trí Gwangju bẳng tàu KTX với Elli. Nghĩ về điều đó, tôi nhận ra chúng tôi đã đi xa đến mức nào chỉ để tận hưởng vòng đu quay.

Nhưng Elli đã rất vui, nên chuyện đó cũng đáng.

"Chúng ta sẽ mua chút gì đó để ăn trước bữa tối... rồi ăn sò nướng cho bữa tối nhé?"

"Vâng vâng~"

"Nghe hay đấy. Dù sao thì chúng ta cũng không đến đây để food tour."

Seo Jung-woo hyung trò chuyện cùng Bin noona để chị ấy không cảm thấy buồn chán khi lái xe.

Trong khi đó, chúng tôi tận hưởng thời gian riêng ở ghế sau.

-Nắm...

Elli nắm tay tôi và dựa người vào tôi, cô ấy cởi đôi dép sandal khỏi cặp chân trần xinh đẹp của mình và nhẹ nhàng đặt lên bàn chân tôi.

Đôi chân dài trắng nõn của cô ấy lộ ra từ chiếc quần short đen đôi mà chúng tôi đang mặc. Sau đó, đôi chân thon thả của cô ấy tinh nghịch chạm vào chân tôi trên đôi sandal.

"Elli."

"Sao thế, anh đau à?"

"Không phải. Chân em đẹp quá."

"......"

-n...

Cô ấy ấn mạnh hơn một chút. Đáp lại, tôi cởi chiếc sandal ở chân còn lại và nhẹ nhàng đặt lên bàn chân cô ấy.

Với bàn chân bị kẹp giữa hai bàn chân tôi như miếng thịt giăm bông, Elli đặt bàn chân còn lại lên trên bàn chân tôi.

"...Hehe."

Elli quay đầu nhìn tôi, một nụ cười tinh nghịch nở trên môi. Khuôn mặt đáng yêu và tinh ranh của cô ấy bao phủ tầm nhìn của tôi.

Trong một khoảnh khắc, ham muốn hôn cô ấy chiếm lấy tâm trí tôi, nhưng tôi đã kiềm chế bản thân vì sợ hyung và unnie có thể nhìn thấy qua gương chiếu hậu.

"Anh đang nhìn chẳm chẳm vào gì đấy?"

Giọng cô ấy có chút cọc cằn, nhưng đôi mắt lại cong lên một cách tuyệt đẹp, phấn khích vì chuyến đi này. Khuôn mặt được trang điểm nhẹ nhàng của cô càng thêm rạng rỡ, và đôi môi anh đào hấp dẫn đến khó cưỡng. Đôi mắt xanh của cô ấy lấp lánh như đại dương, cuốn hút tôi.

Chiếc áo phông đôi màu trắng mà chủ cửa hàng tặng chúng tôi làm nổi bật lên vóc dáng của Elli, thu hút ánh nhìn của tôi. Mũi tôi giờ đây tràn ngập mùi hương thơm ngát của cô ấy, và bàn tay mềm mại của cô ấy trong tay tôi thật dễ chịu.

Ngay cả trong trò xếp chân đơn giản này, tôi vẫn có thể cảm nhận được tình cảm và sự đáng yêu của Elli. Nhận ra tất cả điều này mang lại cho tôi một niềm vui tột độ, khiến tim tôi tràn ngập hạnh phúc.

Nhờ điều đó…

-Chụt!

Tôi không thể kiềm chế được nữa và hôn lên môi Elli.

"Ugh..."

Elli đỏ mặt và phát ra một tiếng rên khe khẽ, liếc nhanh về phía trước. Nhưng hyung và unnie không để ý, nên cô ấy chỉ cau mày nhìn tôi.

"Tại sao?"

Tôi hỏi một cách hờ hững, biết rằng đôi mắt của Elli chỉ tràn ngập tình cảm. Chẳng mấy chốc, vẻ mặt cau có của cô ấy chuyển thành một nụ cười tươi.

Cứ như thể tôi có thể đọc rõ suy nghĩ của cô ấy.

‘Sao anh dám dễ thương như vậy chứ?’

-Sột soạt

Elli quay người hoàn toàn về phía tôi, ngồi nghiêng. Với ánh mắt rực sáng như ngọn lửa xanh, cô ấy nắm lấy má tôi bằng một tay như một kẻ săn mồi sắp tóm được con mồi của mình.

"Alicia, đừng ăn thịt Do-yoon trong xe của chị mà~ Giữ lại cho sau này khi em có xe riêng hay trong phòng đi nhé~"

"...Chậc."

"Nhìn đôi mắt đáng sợ của con bé kìa. Liệu con bé có lẻn vào phòng Do-yoon vào ban đêm không đây?"

"Anh nói nhảm gì thế. Oppa, anh... Ugh, thôi kệ vậy."

Thật không may, hyung và unnie đã bắt gặp chúng tôi và ngăn Elli lại. Cô ấy tặc lưỡi và từ bỏ ý định hôn, nhưng vẫn ôm chặt lấy cánh tay tôi, rúc vào người tôi.

Mái tóc vàng bạch kim của Elli chạm vào má và vai tôi, mùi hương của cô ấy bao trùm tôi ngày càng mãnh liệt. Cánh tay tôi, bị Elli ôm chặt, được nằm gọn giữa hai bầu ngực của cô ấy.

Vào khoảng khắc ấy, tôi cảm thấy bản thân như cánh tay hạnh phúc nhất thế giới. Tôi nuốt nước bọt, tận hưởng cảm giác mềm mại.

Chúng tôi thậm chí còn chưa đến bãi biển, nhưng đây đã là chuyến đi tuyệt vời nhất trong đời tôi.

━━━━o━━━━

Chúng tôi đã đến bãi biển Daecheon.

Do tắc đường đột ngột nên mất hơn ba tiếng một chút, nhưng cũng không có gì đáng lo.

Chúng tôi xuống xe một lát trước khi đến nhà người thân của Bin noona, say đắm trước vẻ đẹp của biển cả.

"Thời tiết tuyệt thật đó~"

"Không thể tin được chuyến đi biển đầu tiên trong năm nay lại đi cùng nhóm này."

Thời tiết thật sự rất tuyệt, như Bin noona đã ca ngợi. Đường chân trời xanh biếc trải dài, ánh mặt trời giữa mùa hè ấm áp và dễ chịu, và làn gió biển mặn mà khiến chúng tôi nhận ra mình thực sự đang ở một bãi biển vào mùa hè.

Nắm tay Elli và nhìn ra biển, khiến tôi cảm thấy...

"Đẹp quá."

"Ừm... Chính nó..."

Thực sự rất tuyệt. Elli dường như bị mê hoặc, nhìn chằm chằm vào biển.

"Elli, em muốn chụp ảnh không?"

"Tất nhiên rồi. Lại đây nào."

Elli dựa lưng vào ngực tôi một cách tự nhiên khi tôi nhắc đến việc chụp ảnh selfie.

-Ôm

Tôi quàng tay qua eo cô ấy và chụp một tấm selfie kỷ niệm bằng chiếc iPhone của mình.

Nhìn vào bức ảnh của tôi và cô bạn gái tóc bạch kim trên màn hình khiến tôi mỉm cười.

"Đi thôi~ Chúng ta cần xếp hành lý và đi ra biển!"

Sau khi tận hưởng làn gió biển một lúc, chúng tôi lên xe và đi đến nơi ở của mình, đủ gần để đi bộ ra biển.

"Wow, nó đẹp hơn nhiều so với trong ảnh. Họ sẽ phá bỏ nó sao? Lãng phí thật đấy."

"Vấn đề phức tạp lắm. Họ đang có kế hoạch tái phát triển khu vực này sớm."

Tòa nhà rất sạch sẽ, trái ngược với vẻ hơi cũ kỹ trong ảnh. Có lẽ họ đã tân trang lại nó sau khi chụp ảnh. Nó vẫn tốt như bất kỳ nhà nghỉ nào.

Nó không phải là tòa nhà cao tầng mà là một ngôi nhà một tầng với nhiều phòng liền kề nhau, giống như một nhà khách. Chúng tôi đi theo Bin noona và nhìn quanh các phòng.

"Mỗi phòng đều có phòng tắm và vòi hoa sen. Những người họ hàng khác cũng sẽ sử dụng nơi này trong mùa hè năm nay, vậy nên nó vẫn được bảo trì tốt."

Đáng tiếc là không có giường, nhưng các phòng đều sạch sẽ, có TV, điều hòa, và bộ chăn ra gối nệm được xếp gọn gàng. Các phòng không quá lớn, nhưng đủ rộng để hai người ngủ thoải mái.

Có khoảng sáu phòng tương tự nhau, vì vậy việc tham quan xung quanh không mất nhiều thời gian.

"Thế thì, các phòng..."

Sau khi nhìn quanh một lượt, Bin noona hắng giọng và bắt đầu phân phòng. Elli và tôi trao đổi ánh mắt với hyung, chờ xem unnie sẽ thuyết phục anh ấy thế nào.

"Sao phải làm mất thời gian chứ? Dù sao thì chị cũng định để chúng ở chung phòng rồi, đúng không? Vậy cứ để chúng chọn phòng đi."

Hyung cười khẩy và nói ra điều mà chúng tôi đang mong đợi.

"Sao em biết?"

"Rõ ràng. Thằng bé đang trong chuyến đi biển một đêm với bạn gái mà. Chỉ cần không làm gì quá đáng, và đừng để bố mẹ phát hiện là được."

"Đúng như mong đợi, em nhạy bén thật đó~ Vậy, chúng ta lấy phòng đối diện để chúng có khoảng không riêng tư nhé?"

"Chị lấy phòng cuối đi. Em sẽ ở phòng bên cạnh."

"Không ngủ chung sao?"

"Sao phải ngủ chung?"

"Chúng ta nên uống chút rượu trước khi đi ngủ."

"Chúng ta có thể uống rồi ngủ riêng."

Không mấy bận tâm, hyung và unnie chuyển đến các phòng đối diện, khiến chúng tôi có chút sửng sờ. Tôi không ngờ họ lại thoải mái cho chúng tôi ở chung phòng như vậy.

Tất nhiên, đó là một lời cảm ơn.

"...Chúng ta vào nhé?"

"...Ừm."

Nắm tay nhau, Ellie và tôi bước vào căn phòng cuối. Không phải để làm việc gì không đúng đắn, mà là để đề phòng nếu hyung và unnie muốn có sự riêng tư. Dù nhìn thái độ của hyung, điều đó có vẻ không khả thi. Nhưng Bin noona sẽ lo liệu được.

Chúng tôi đặt túi vào một góc, ngọ nguậy một cách ngượng ngùng và nhìn nhau.

"......"

"......"

Tôi nên nói gì đây? Khi đến đây, chúng tôi đã đoán được điều này, nhưng ở một mình trong phòng khiến chúng tôi căng thẳng. Chúng tôi đã từng ngủ chung trên một cái giường nhiều lần trước đây, nhưng tình huống ngủ chung trong chuyến đi một đêm này khiến việc bắt đầu một cuộc trò truyện trở nên khó khăn hơn.

-Tap, tap...

Chúng tôi lặng lẽ mở túi đồ, lấy đồ dùng vệ sinh, đồ bơi, khăn tắm và các vật dụng cần thiết khác, liếc nhìn nhau.

"...Chúng ta đi ra biển luôn nhé?"

"Được."

"Thay đồ bơi ở đây..."

"Phòng thay đồ sẽ đông người lắm. Tốt hơn là nên thay ở đây."

"Được không?"

"Sao anh lại hỏi điều quá hiển nhiên như vậy chứ?"

"......"

"......"

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi thật ngượng ngùng. Tôi tự hỏi làm sao để phá vỡ sự căng thẳng này thì Bin noona gọi đến.

-Beep

"Alo?"

─Do-yoon~ Xếp đồ ra rồi gặp nhau sau 30 phút nữa nhé . Nhớ mặc đồ bơi đó, okay?

"Được, em hiểu rồi."

─Và đừng quên bôi kem chống nắng đó! Nắng ở đây không đùa được đâu~

"Chắc chắn rồi."

-Cúp máy

"Ai vậy?"

"Bin noona. Chị ấy bảo bọn mình mặc đồ bơi và 30 phút nữa gặp nhau."

"Vậy thì..."

"Ồ, và chị ấy nói là phải bôi kem chống nắng nữa."

"...Được rồi."

Má Elli ửng đỏ hơn, nhưng tôi quá bận rộn với việc lấy đồ bơi ra nên không để ý. Không còn nhiều thứ khác để xếp nữa. Tôi lấy điện thoại thông minh của mình và bỏ vào túi chống nước.

"Anh sẽ thay đồ trong phòng tắm rồi chờ em ở ngoài."

Khi tôi đứng dậy với bộ đồ bơi trên tay, Elli ngăn lại tôi lại.

"...Anh cứ thay ở đây đi."

"Hửm? Không phải em nên vào phòng tắm sao... Ồ, em có thể thay đồ ở phòng bên cạnh. Em định..."

"Chỉ cần quay lưng lại rồi thay đồ là được."

"......"

Elli chắn đường và đề nghị một phương pháp không mấy hiệu quả. Chúng tôi có thể dễ dàng thay đồ ở các phòng khác nhau, nhưng khuôn mặt cô ấy đỏ bừng, và lời đề nghị của cô ấy khiến tim tôi hẫng một nhịp.

"...Chúng ta làm thế nhé?"

"...Ừm."

Elli cũng đang cầm bộ đồ bơi trên tay. Chúng tôi đồng ý và quay lưng lại với nhau, bắt đầu thay đồ.

-Trượt, trượt...

Việc thay đồ chỉ mất một giây đối với tôi. Tôi cởi quần và đồ lót, và nhanh chóng mặc quần bơi vào.

-Trượt, sột soạt…

Tôi nghe thấy tiếng quần áo trượt ra và rơi xuống sau lưng mình, chăm chú lắng nghe tiếng Elli cởi đồ. Cơ thể tôi bắt đầu nóng lên và cảm thấy căng thẳng.

-Rơi xuống... Xoạc

Tiếng cô ấy cởi đồ và mặc đồ vang vọng bên tai. Tôi không thể không tưởng tượng cảnh bạn gái mình khỏa thân trong giây lát, cơ thể tôi rạo rực vì phấn khích.

Những âm thanh ấy ngừng lại.

"Em xong chưa?"

Giọng tôi hơi run. Câu trả lời ngắn gọn của Elli đáp lại ngay lập tức.

"...Xong rồi."

"Anh có thể quay lại không?"

"...Quay lại đi."

Giọng Elli cũng run lên. Tôi nghĩ đó là vì cả hai đều căng thẳng về việc thay đồ cùng một phòng, nên tôi quay lại mà không nghi ngờ gì.

"...Oái! Xin lỗi!"

Tôi quay lại thì thấy tấm lưng trần của Elli và ngay lập tức xin lỗi, nhanh chóng quay đầu lại. Tim tôi đập thình thịch.

Tôi đã thấy tấm lưng trần đẹp của cô ấy, với tóc được vuốt hết về phía trước, lộ ra tấm lưng trắng nõn nà. Nhìn thấy cô ấy như vậy khiến tôi giật mình.

Elli không hề tức giận. Thay vào đó, cô ấy nói bằng giọng phấn khích.

"...Anh làm gì thế?"

"Gì chứ...?"

"Không phải chị ấy bảo phải bôi kem chống nắng sao?"

"Kem chống nắng... À, đúng rồi..."

"Anh cần bôi kem chống nắng lên lưng em."

"...Phải rồi nhỉ..."

Cô ấy đúng. Tôi quá ngạc nhiên và choáng váng mà suýt quên.

"Đến đây nhanh nào... thoa kem chống nắng cho em đi."

“Food tour” hay du lịch ẩm thực là một hoạt động trải nghiệm, thưởng thức nhiều món ăn tại cùng một khu phố, vùng miền hay thậm chí là một đất nước nào đó. Người tham gia sẽ ghé thăm những cửa hàng có bán những món đặc trưng của vùng, vừa thưởng thức, vừa chia sẻ những cảm nhận của bản thân. “Guesthouse” tôi tìm hiểu thì nó gọi là “nhà khách”. Ai biết từ hợp lý hơn thì chỉ tôi nhé!