Trans: Hgha
Quên mất mình chưa đăng chương mới :>
------------------------------------------------------
Tôi không chắc tại sao Elli lại kiên quyết phản đối tôi không được nhận công việc bán thời gian ở quán cà phê, nhưng nếu cô ấy bảo tôi không nên làm thế thì tôi cũng sẽ không làm. Đó không phải thứ gì quá hấp dẫn khiến tôi đặc biệt mong muốn theo đuổi.
Tuy nhiên, ngay cả khi tôi đã hứa, Elli dường như vẫn không yên tâm và liên tục bắt tôi hứa thêm vài lần nữa về việc không nhận công việc đó.
"Nghiêm túc đó, đừng làm thế. Mình mà thấy cậu làm ở đó thì mình sẽ làm mọi thứ rối tung lên đấy."
"Tớ đã nói là không rồi mà. Giờ thì nói 'ahh' nào."
"...Ahh."
-Nhom,nhom…-
Vì vậy, tôi đành kết thúc chuyện đó bằng việc đút cho Elli từng miếng bánh mì tròn thơm ngon, liên tục đút chúng vào miệng cô.
Cô ấy trừng mắt nhìn tôi như một con yêu tinh nhưng lại há miệng ra như một chú chim nhỏ mỗi khi tôi đưa nĩa đến gần môi cô.
Cứ thế này để chống lại những lời đe dọa bất tận của cô ấy, tôi hầu như không có cơ hội để ăn trước khi chúng tôi phải rời khỏi quán cà phê.
Và thế là, chúng tôi đi về nhà.
"Thay đồ đi rồi đến phòng mình."
Thực hiện theo mệnh lệnh của Elli khi chúng tôi trở về nhà, tôi thay chiếc quần Adidas đen và mặc áo phông như thường lệ , đánh răng rồi đi đến phòng cô ấy.
Cũng giống như Elli có thể tự do ra vào nhà chúng tôi, tôi thuộc lòng mật khẩu cửa nhà của gia đình cô nên việc vào nhà không hề khó khăn.
Khi bước vào ngôi nhà bên cạnh, tôi thấy cô ấy đang đợi tôi, ngồi trên giường trong một căn phòng được trang trí theo phong cách dễ thương.
Và thật bất ngờ...
"......"
"Sao vậy?"
"Không... Ừm, không có gì đâu."
Lần đầu tiên.
Lần đầu tiên tôi thấy Elli mặc quần short dolphin đen. Cô kết hợp chúng với áo phông trắng và áo khoác jersey đen, ngồi trên giờng và nhìn tôi chằm chằm.
Trước đây tôi đã từng thấy Elli mặc nhiều loại trang phục khác nhau như: quần dài, váy, đồ bơi (mặc dù là áo rash guard) và quần short.
Nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy mặc quần short dolphin. Tôi nhớ lại điều mà người giúp việc đã từng đề cập trước đây.
“Elli không cảm thấy thoải mái với vóc dáng của mình.”
Đó là lý do tại sao cô ấy không mặc bikini. Nhưng năm nay, cô dường như đã sẵn sàng thay đổi điều đó.
Có lẽ quyết định đó cũng ảnh hưởng sang việc mặc quần short dolphin.
Kết quả là.
Khi tôi bước đến gần hơn, tôi không thể rời mắt khỏi cặp đùi ngọt ngào lộ ra từ chiếc quần short ngắn đến khó tin đó của Elli.
Sau đó, tôi ngây người ngồi xuống bên cạnh cô ấy.
Nhận thấy tôi nhìn chằm chằm cô một cách trắng trợn như vậy. Elli, vẫn đang ngồi đó, ôm lấy chân của mình và bắn trả lại tôi.
"Cậu đang nhìn chằm chằm cái gì vậy hả?"
"À, chỉ là... chúng hợp với cậu lắm."
"Cái gì hợp với mình?"
"Quần short dolphin."
"Đồ biến thái."
"......"
Tôi không có lời nào để phản bác lại việc bị gọi là biến thái, mặc dù tôi cảm thấy hơi bất công.
Nếu đã là đàn ông mà không bị đánh gục bởi đôi chân thon thả của Elli thì anh ta sẽ không phải là một thằng đàn ông.
'Tối nay mình phải vẽ một bức tranh về quần short dolphin mới được.'
Tôi tự nhủ lòng không được quên cảnh tượng này và phải ghi lại nó bằng một bức vẽ.
"Nè."
"Hm?"
"Cậu có thích nó không?"
"...Thích."
Nói chung thì tôi là một người trung thực mà.
Mặc dù gọi tôi là kẻ biến thái và ném cho tôi một cái nhìn sắc bén, nhưng Elli dường như đã hài lòng với câu trả lời của tôi.
Một lúc sau.
Cô ấy bắt đầu đổi tư thế, ưỡn mông và dựa lưng vào tường, duỗi hai chân ra phía trước.
Như thể muốn khoe đôi chân xinh đẹp của mình, cô điều chỉnh lại tư thế. Ngay khi tôi cũng chuẩn bị dựa lưng vào tường...
-Thình thịch!-
"Nằm đây đi."
Elli vỗ nhẹ lên đùi, mời tôi tựa đầu vào đó.
Dù lời mời có hơi đột ngột nhưng tôi không ngần ngại và nghiêm túc gật đầu.
"Ừm."
Đó là lời đề nghị gối đùi của cô ấy.
Với việc Elli mặc quần short dolphin và đề nghị gối đùi, tôi không có thời gian để lề mề hay chần chừ nữa.
Tôi không buồn hỏi tại sao cô ấy đột nhiên muốn làm điều này, không muốn đi sâu vào những thay đổi tâm trạng thất thường của Elli.
Thay vào đó, tôi biết ơn nằm xuống, suy nghĩ xem mình nên quay mặt về hướng nào cho phải.
'Nhìn vào chân có thể khiến cậu ấy khó chịu... nhưng nhìn vào bụng thì cũng khiến mình không biết nhìn vào đâu...'
Tôi muốn nằm nghiêng để má có thể tựa vào đùi cô ấy, nhưng điều đó có vẻ không ổn lắm nên tôi quyết định nằm thẳng, tựa đầu lên đùi cô ấy.
Hai chân tôi lơ lửng một cách khó chịu ở rìa giường, nhưng đó chỉ là một vấn đề nhỏ.
Tôi chỉ cảm thấy lay động bởi áp lực nhẹ nhàng ở phía sau đầu.
".….."
Khi tôi nhìn lên. Đường cong của ngực cô ấy, được tôn lên bởi chiếc áo phông hơi bó sát, thu hút ánh nhìn của tôi.
Tôi biết vóc dáng của Elli đã ngày càng cải thiện theo thời gian và tôi cảm nhận được điều đó mỗi khi chúng tôi ôm nhau, nhưng nhìn từ dưới lên trên này khiến sự hiện diện của cô ấy càng trở nên ấn tượng hơn.
Và trên đó là...
".….."
Khuôn mặt của Elli, xinh đẹp ngay cả khi nhìn từ góc độ này, cô nhìn xuống tôi với một nụ cười nhẹ, mái tóc được xoã xuống.
Tay cô ấy đưa ra phía sau đầu tôi.
-Xoạt-
Giống như khi cô ấy đánh thức tôi vào sáng hôm đó, cái chạm nhẹ nhàng của Elli xoa dịu tôi khi chúng tôi bắt đầu trò chuyện về những chuyện thường ngày.
"Tuần sau mình sẽ bắt đầu học thêm."
"Học thêm... À, cũng đến lúc rồi nhỉ. Tớ sẽ tham gia cùng cậu vào những ngày cậu học. Nhưng còn bữa tối thì sao? Bọn mình không đăng ký ăn tối."
"Có thể đi ăn ngoài mà."
"Chỉ hai chúng ta?"
"Chỉ hai chúng ta. Thỉnh thoảng có thể rủ Yunji đi cùng."
"Được rồi."
Mặc dù tôi không có ý định tham gia lớp học thêm, nhưng tôi dự định sẽ tham gia một số khóa học trực tuyến và chuẩn bị kỹ lưỡng cho các kỳ thi.
Từ hồi cấp hai, chúng tôi đã quyết định sẽ học hành chăm chỉ khi lên cấp ba.
Tôi vẫn chưa quyết định được con đường sự nghiệp trong tương lai, nhưng điều đó càng khiến tôi quyết tâm vào đại học hơn, mặc dù không nhất thiết phải hướng đến những trường đại học top đầu.
"Chúng ta có nên mua thêm đồ ăn nhẹ cho Min-jae không? Tớ đã hứa sẽ copy lại một số câu hỏi kiểm tra từ lớp học online cho câụ ấy."
"Mang cậu ta đi cùng khi chúng ta đi ăn với Yunji là được."
"Ý hay đó. Và... À, có giờ nghỉ giải lao trong giờ học thêm nữa."
"Ừm."
"Vậy thì lúc đó tớ sẽ chơi với lũ bạn. Có thể sẽ chơi bóng đá hoặc bóng rổ... Nhưng có lẽ là bóng rổ vì học sinh năm hai và năm ba thường chơi bóng đá."
"Cậu không cần phải báo cáo lại việc đó đâu. Cứ làm những gì cậu muốn."
"Xin lỗi. Tớ sẽ làm vậy."
Dù cô ấy nói vậy nhưng tôi biết rằng cô sẽ rất khó chịu nếu tôi đi chơi mà không nói gì. Nhưng bây giờ tôi đã đề cập đến nó nên sẽ ổn thôi.
Chan-hwi và Jin-woo chắc hẵn sẽ rất vui đây. Cả hai cứ phàn nàn rằng không có đủ người để chơi cùng. Chúng tôi không thể chơi bóng rổ vào giờ ăn trưa vì sân lúc nào cũng đông và vì Elli cũng thường đến gặp tôi nữa.
"Thứ Tư tuần sau mình sẽ đi mua sắm nên cứ đi chơi với bạn của cậu đi. Nhớ là phải về nhà sớm rồi hoàn thành bức tranh của cậu đấy."
"Thứ Tư à... Được rồi. Tớ sẽ tìm việc gì đó để làm."
Cảm giác như bị Elli kiểm soát, nhưng tôi vẫn thích những khoảnh khắc chia sẻ lịch trình này.
-Sột soạt…-
Trong lúc nói chuyện, tay của Elli cứ nghịch tóc mái của tôi, vuốt ve mái tóc hơi rối của tôi cho đến khi nó gọn gàng theo ý thích của cô.
Sau đó cô ấy lên tiếng lần nưax.
"Mùa hè năm nay."
"Ừm?."
"Mùa hè năm nay chúng ta sẽ đi biển."
"Mới tháng Tư thôi. Và năm nào chúng ta cũng đi biển mà."
"Không phải đi với bố mẹ."
"Chỉ hai chúng ta thôi sao? Hay là đi với bạn bè nữa..."
"Chỉ hai chúng ta thôi."
"Tớ hoàn toàn đồng ý. Chắc chắn rồi. Nhưng lúc đó chúng ta chỉ được đi trong ngày thôi."
"Kế hoạch là vậy. Nên cậu hãy tiết kiệm tiền đi."
"Được rồi."
Tiền bạc không phải là vấn đề.
Tôi chỉ nhận hai công việc freelance từ đầu tháng Ba, tập trung hoàn toàn vào chúng và kiếm được 70.000 won, không phải thông qua hợp đồng chính thức nhưng vẫn được coi là yêu cầu chính thức. Bố mẹ tôi khá bất ngờ khi biết được điều đó.
Tôi có thể nhận thêm một công việc freelance mỗi tháng cho đến mùa hè và vẫn có đủ tiền để tận hưởng những chuyến đi chơi với Elli.
À, có một điều Min-jae cũng đã yêu cầu. Tôi suýt quên.
"Elli."
"Lee Do-yoon."
Chúng tôi nói cùng lúc, nhưng Elli ra hiệu cho tôi nói trước.
"Cậu biết Min-jae có một người chị gái phải không?"
"Vừa mới biết. Sao thế?"
"Mình cũng chưa gặp chị ấy bao giờ, nhưng... Dù sao đi nữa, chị ấy là một tác giả web novel và thích những bức tranh của tớ. Chỉ muốn có một vài bản vẽ phác thảo và nhờ Min-jae hỏi liệu cuối tuần tới mình có thể đến nhà chị ấy không."
".….."
"Tớ có thể đi không?"
"Chị gái cậu ta?"
"Chị ấy 20 tuổi."
"Mình cũng đi."
"Vấn đề là nó có thể trùng với lịch trình chụp ảnh của cậu."
".…."
"Mình có nên đi không? Hay là dời lịch lại?"
"... Đi đi."
Elli dường như suy ngẫm trong giây lát với vẻ mặt cau mày nhẹ trước khả năng trùng lịch trình trước khi đồng ý.
Tôi không phiền nếu Elli thực sự phản đối. Sẽ thật đáng tiếc cho Min-jae nhưng cảm xúc của Elli là ưu tiên hàng đầu của tôi.
Nhưng vì cô ấy đã cho phép nên tôi sẽ đi.
Sau khi câu chuyện của tôi kết thúc, Elli hơi chu môi và lên tiếng.
"Nè."
"Hả?"
"Cậu..."
Cô ấy dừng lại một chút trước khi tiếp tục.
"...muốn nhìn thấy mình mặc bikini không?"
"Tớ muốn."
Câu trả lời của tôi bật ra trước khi tôi hoàn toàn xử lý được câu hỏi của cô ấy, có lẽ vì sự phấn khích của tôi hơi mạnh mẽ. Nghe vậy, Elli nhéo mũi và mắng yêu.
"Lee Do-yoon, đồ biến thái."
"Xin lỗi, nhưng tớ thực sự muốn thấy cậu mặc bikini."
"Hừm."
Ngay khi tôi lặp lại mong muốn chân thành của mình bằng giọng mũi, Elli khịt mũi và buông mũi tôi ra.
"Từ giờ trở đi cậu phải cư xử đàng hoàng đấy. Nếu không thì mình sẽ không mặc nó đâu."
"Tớ sẽ cư xử đàng hoàng ."
Tôi đã nghĩ rằng mình đã khá ngoan ngoãn rồi, nhưng tôi tự tin rằng mình có thể ngoan ngoãn hơn nữa vì mục tiêu được nhìn thấy Elli trong bộ bikini.
-Thịch!-
Cùng với đó, Elli nhẹ nhàng gõ vào trán tôi.
"Dậy đi. Chân mình mỏi rồi."
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Sau buổi gối đùi gần gũi với Elli kết thúc, chúng tôi ngồi dậy và trò truyện thêm một lúc. Khi bố mẹ của chúng tôi sắp về, Elli thay sang chiếc quần dài thể thao quen thuộc.
Tôi tò mò hỏi lý do cho sự thay đổi này.
"Nếu bố mà nhìn thấy mình mặc thế này thì ông ấy sẽ phát điên lên mất. Phiền phức thật."
"......"
Mặc dù bản thân tôi thích ngắm Elli trong những bộ trang phục khác nhau, nhưng tôi cũng hiểu rằng nếu là bố của Elli, có lẽ tôi cũng sẽ khó chịu và nhắc nhở con gái ăn mặc kín đáo hơn.
Sau khi bố mẹ về đến nhà, cả hai gia đình quây quần bên nhau dùng bữa tối. Bữa tối kết thúc trong không khí ấm áp, và đêm hôm đó, Elli và tôi tạm biệt nhau bằng những cái ôm ấm áp và những cái chạm môi nhẹ nhàng.
Chủ nhật sau đó…
Tôi dành cả ngày ở trong phòng để vẽ. Còn Elli thì nằm dài trên giường, xem NewTube và đọc truyện tranh cả ngày.
Tôi dự định đi hát karaoke với anh Jeong-woo nhưng đã phải bỏ cuộc trước cái nhìn đầy sát khí của Elli.
Ừmm…
Lần đầu tiên được thấy Elli mặc quần short dolphin quả thực là một trải nghiệm thú vị, nhưng suy cho cùng, đó vẫn chỉ là một ngày cuối tuần bình thường khác của chúng tôi.
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Sau khoảng 10 giây để hồi tưởng lại những sự kiện trong ngày hôm đó, tôi bắt đầu chia sẻ câu chuyện với lũ bạn đang chăm chú lắng nghe.
"Sáng hôm đó Elli đánh thức tao dậy và hóa ra bố mẹ bọn tao đều đi chơi nên chỉ còn hai đứa ở nhà."
Khi tôi bắt đầu kể chuyện, đôi mắt của họ không chớp lấy một lần cho thấy họ hoàn toàn tập trung vào câu chuyện.
"Elli mặc một chiếc váy ngắn, điều đó khá khác thường."
-Ực-
Tôi chỉ vừa mới bắt đầu mà đã nghe thấy tiếng ai đó nuốt nước bọt, sự chú ý của họ rất rõ ràng.
"Hôm đó hai đứa không có bất kỳ kế hoạch nào hết, nhưng Elli đề nghị ở nhà xem phim tình cảm trong phòng khách, chỉ hai đứa tôi thôi..."
"Thế rồi hai người đã làm gì?"
"Này, im lặng coi."
Tôi không có ý định chia sẻ những chi tiết gay cấn hơn. Vừa định tóm tắt các sự kiện trong ngày hôm đó thì...
-Zzzzz…-
"Chờ chút."
-Bíp-
"Elli? Có chuyện gì vậy?"
─ Do-yoon, biết quán Loud chứ?
"Ừm, là quán mì Ý ở ngã tư phải không?"
─ Đến đây đi. Yunji và mình đang ở đây ăn…
─ Do-yoon, nhanh lên! Cậu biết bọn tớ không thể ăn hết nó nếu thiếu cậu mà!
─ Dù sao thì đến nhanh đi.
"Tớ đang trên đường đến đó."
-Cúp máy-
"Xin lỗi bọn bay nhé, tao phải đi đây! Hẹn gặp lại vào ngày mai!"
"…Cái gì? Mày định cứ thế mà bỏ đi à?"
"Vãi thật! Thế hai người đó đã làm gì nhỉ?"
"Mày đúng là biết cách chọc tức người khác nhỉ, Lee Do-yoon?
Bất chấp những lời phàn nàn từ Chan-hwi và những người khác phía sau, mà dù sao thì... tôi cũng đã lược bỏ những đoạn hấp dẫn rồi nên họ có thể sẽ còn cảm thấy thất vọng hơn sau khi nghe tất cả.
Và khi Elli gọi, tôi có thể làm gì khác được!