Trans : Hgha
---------------------------------------
Trong căn phòng chỉ còn vang vọng tiếng thoại của diễn viên trong phim.
Nhưng cả Elli và tôi đều chẳng mấy hứng thú với nội dung của bộ phim.
Vòng tay tôi ôm lấy vòng eo Elli qua lớp áo len mỏng, mồ hôi dần dần ươn rít trên những bàn tay đan chặt vào nhau.
Bị giằng xé giữa mong muốn được vượt qua cái ôm đơn thuần ấy, tôi chìm đắm trong một tình huống khó xử. Chạm hay không chạm?
Elli cứ thế rúc sâu hơn vào vòng tay tôi, hệt như một chú mèo con tìm kiếm sự âu yếm.
-Nhích lại, nhích lại-
Đầu và tấm lưng mềm mại của cô tựa vào người tôi, thoải mái đến mức gần như cô chuẩn bị thiếp đi.
Hơi ấm lan tỏa, một cảm giác mệt mỏi nhưng dễ chịu ùa đến khiến cơ thể tôi ấm lên.
Khoảng 30 phút trôi qua trong trạng thái ấy, tôi đưa ra quyết định.
Dù chưa đủ dũng khí để chạm vào người cô ấy, nhưng cứ ngồi yên và ôm ấp như thế cũng khiến tôi không thể chịu nổi.
Ngoài ra,
'Elli đang chủ động như vậy, mình không thể thua cậu ấy được.'
Mặc dù bị ngạc nhiên bởi vẻ quyết đoán của Elli như một chú hổ trắng ngay từ khi ra khỏi nhà, tôi vẫn không quên quyết tâm dẫn dắt buổi hẹn hò hôm nay, giống như một người đàn ông đích thực.
Tuy không đủ can đảm để chạm vào người cô, nhưng tôi vẫn đủ dũng khí để tiếp tục những cử chỉ thân mật thường ngày.
Vì vậy, tôi nhẹ nhàng luồn qua mái tóc bạch kim của Elli,
Áp nhẹ môi mình lên vành tai nhỏ nhắn của cô.
-Chụt-
"…! Eek…!"
Ngay khoảnh khắc môi tôi chạm vào vành tai của cô, Elli, người đang nép mình trong vòng tay tôi, bật ra một tiếng hét nhỏ dễ thương, bất chợt cứng đờ.
Đó là một âm thanh nghịch ngợm đáng yêu mà tôi chưa từng nghe thấy trước đây, ngay cả khi chúng tôi đã biết nhau từ năm tuổi.
Vì tư thế ôm hiện tại không thể với tới má, nên tôi chọn lấy vành tai, cũng chẳng khác gì nụ hôn bisou quen thuộc.
Elli, dường như không lường trước được điều này, quay người lại với tôi, cơ thể hơi đơ cứng.
"C-Cậu vừa làm gì thế…"
"Chỉ là bisou thôi."
"Tại sao bây giờ lại bisou…"
Tôi không nhìn thấy mặt Elli, nhưng có thể cảm nhận cô đang rất ngượng ngùng.
Mái tóc bạch kim và làn da trắng nõn ôm lấy vành tai cô, giờ đã ửng lên một màu đỏ rực, nổi bật hẳn.
Chắc chắn rằng Elli không hề khó chịu, tôi một lần nữa áp môi lên vành tai cô.
-Chụt-
"Eep…"
Và nói,
"Chỉ là tớ thấy thích thôi. Vậy được chứ?"
Giọng run rẩy, Elli vẫn ôm chặt tôi, thì thầm bên tai tôi,
"Cậu muốn làm gì thì làm…"
"Cảm ơn."
Giống như một chú mèo ngoan ngoãn, cô ấy run rẩy rụt rè cho phép.
Và thế là, tôi giải phóng ham muốn kìm nén bấy lâu, liên tục hôn lên vành tai cô ấy.
-Chụt, chụt…-
"Ehh… Ah…"
Mỗi nụ hôn, Elli lại giật mình như bị điện giật, phản ứng của cô ấy vô cùng đáng yêu.
Tôi cảm giác như mình đang thuần hóa một chú hổ trắng, đánh dấu vành tai cô ấy bằng nụ hôn bisou độc đáo của mình.
✰★✰
Sau gần 30 phút khiến Elli đáng yêu giãy giụa, mọi thứ dừng lại.
Bỗng nhiên, Elli giật mình thoát khỏi vòng tay tôi và đứng dậy, quay mặt lại nhìn tôi.
Đôi mắt của cô ấy lúc đó,
"Haah…Haah..."
Đỏ bừng như quả táo chín, cô thở hổn hển, đôi mắt xanh loé lên... thành thật mà nói, nó khá đáng sợ.
Một lần nữa, tôi trở thành chú mèo, còn Elli, là con hổ trắng hung dữ.
Nhưng,
-Rengggg-
Tiếng chuông báo trả phòng đột ngột vang lên. Dù sao thì, giới hạn ở đây là hai tiếng.
Mặc dù là quán cà phê phòng thuê không giới hạn thời gian, nhưng khi chúng tôi nhận phòng, họ đã thông báo về giới hạn thời gian do lượng khách đông vào ngày Valentine.
Vì thế, dù trạng thái hiện tại của Elli khiến tôi hơi choáng ngợp và có chút mong đợi về những gì sắp xảy ra, tôi vẫn phải cố gắng trấn an cô ấy.
"Elli? Có lẽ chúng ta nên đi thôi..."
"Gia hạn thêm đi."
"Chuyện đó... Tớ cũng rất muốn, nhưng có lẽ không được đâu... Nếu được gia hạn thì họ đã không gửi chuông báo..."
"Haiz... Lee Do-yoon."
"Hm?"
"Dậy đi. Chúng ta đi nơi khác."
"...Được rồi."
Elli, trông có vẻ phấn khởi, kéo lê tôi đi, gõ cửa từng phòng cà phê gần đó.
Nhưng vì chúng tôi khó khăn lắm mới vào được quán cà phê đầu tiên, nên việc tìm được một quán khác là điều không dễ dàng.
"Chết tiệt, sao toàn hết phòng thế này! Phiền phức quá đi!"
"Đúng rồi nhỉ."
Sự thất vọng của Elli và cảm giác mất mát của riêng tôi có thể cảm nhận được rõ ràng, nhưng việc đi bộ trong không khí mát mẻ đã dần dần xoa dịu cả thể xác lẫn tinh thần của chúng tôi.
Và rồi,
"......"
Elli ngày càng im lặng, không nhìn tôi, mân mê vành tai, má và tai vẫn ửng hồng.
Cử chỉ e thẹn giống như một nàng công chúa của cô, không chỉ hớp hồn tôi mà còn,
"Wow..."
thu hút sự chú ý của tất cả những người qua đường. Không hề có lời phê bình, chỉ có sự ngưỡng mộ, không thể rời mắt.
Tôi hiểu cảm giác của họ hơn bất cứ ai.
Và biết rằng nàng công chúa này chỉ thuộc về tôi, khiến lòng tôi tràn ngập niềm vui.
Không phải là cảm giác kiêu ngạo, mà là sự tôn thờ và hạnh phúc thuần khiết tràn ngập tâm trí tôi.
"Elli."
"......Tại sao chứ."
"Bọn mình đi uống cà phê nhé? Đã lâu rồi chúng ta chưa ăn Chocolate fondue nhỉ. Cậu thích món đó mà, đúng không?"
"...Ở đó có nhiều người không?"
"Vậy thì chúng ta đợi một chút nhé. Bọn mình nắm tay nhau đi."
Tôi nhớ lại lời đe dọa buổi sáng của cô ấy 'buông tay tớ ra đồng nghĩa với cái chết' và giữ những ngón tay chúng tôi đan chặt vào nhau, giơ tay lên cùng nhau.
Elli liếc nhìn tôi rồi e thẹn quay mặt đi nhưng đồng ý với đề nghị của tôi.
"Được thôi."
✰★✰
Mặc dù là ngày Valentine, nhưng việc tìm một nơi nào đó lãng mạn lại không hề dễ dàng.
Vì vậy, tôi dẫn Elli đến một sân chơi quen thuộc với cả hai đứa.
Nơi đây lưu giữ những trò chơi thời thơ ấu và cả kỷ niệm Valentine ngọt ngào của chúng tôi năm 14 tuổi.
Dù nhiều năm trôi qua, chúng tôi đã đến đây ít hơn, nhưng những ký ức thì vẫn còn nguyên vẹn, may mắn là khu vui chơi cũng không thay đổi nhiều trong một thập kỷ.
Elli dường như ngạc nhiên trước lựa chọn của tôi, đôi mắt mở to đầy vẻ ngạc nhiên.
"Chúng ta vào trong nhé? Giống như ngày xưa ấy."
"......Được."
Tôi dẫn cô ấy vào trong đường hầm dưới cầu trượt, nơi chúng tôi thường ngồi nói chuyện.
Nó chật hơn một chút so với trước đây nhưng vẫn đủ rộng rãi cho cả hai đứa.
"Chờ tớ chút."
Trước khi Elli ngồi xuống, tôi trải áo khoác của mình lên mặt đất. Như vậy tốt hơn là để quần áo cô bị bẩn.
"Hmm...♫."
Vui vẻ trước sự quan tâm chu đáo khác hẳn với những ngày thơ ấu vô tư, Elli vui vẻ ngân nga.
Chúng tôi ngồi cạnh nhau trong đường hầm, tràn ngập những hoài niệm, nắm chặt tay nhau.
"Ở đây khá thoải mái nhỉ?"
"Không hẳn. Mình ở đây vì có cậu thôi."
"Nhưng không tệ, đúng không?"
"......Không tệ."
Giờ đây, gần hơn cả năm 5 tuổi hay 14 tuổi, chúng tôi ngồi sát vai nhau, tận hưởng khoảnh khắc này.
Và cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay đan chặt, tôi quyết định sẽ hành động.
Tôi đã chờ đợi đến ngày này. Hy vọng Elli sẽ chủ động điều gì đó mới mẻ, giống như khi cô ấy giới thiệu nụ hôn bisou.
Nhưng sau những gì xảy ra tại quán cà phê phòng, tôi cảm thấy mình nên là người chủ động.
Elli rất thích những hành động bốc đồng của tôi, vậy tại sao tôi không thực hiện bước tiếp theo trong lời chào của chúng tôi nhỉ?
Có lẽ điều này không giống như Elli hình dung, nhưng quan trọng là gì?
"Elli à."
Với suy nghĩ đó,
vào ngày Valentine, trong một không gian tối tăm, chật chội, cảm nhận được một thứ lãng mạn kỳ lạ,
tôi nói chuyện với Elli.
"Cậu còn nhớ lần cậu dạy tớ bisou vào năm 14 tuổi không?"
"......Thì sao."
Elli biết tôi đã nhận ra bản chất thực sự của nụ hôn bisou. Câu trả lời chập chạp có chủ ý của cô ấy đã phản bội sự ngượng ngùng của mình.
Tôi tận hưởng sự dễ thương của cô và tiếp tục.
"Tớ đã tra cứu nó, và có nhiều cách khác nhau để bisou."
"......"
Elli, biết rằng tôi đã khám phá ra sự thật đằng sau của nụ hôn bisou, giả vờ thờ ơ với câu trả lời ngắn gọn của mình. Sự lúng túng của cô vẫn rõ ràng ngay cả trong bóng tối mờ.
Tôi rất thích phản ứng đáng yêu của Elli và nói thêm,
"Vì vậy, tớ đã tìm ra một cách khác, nghĩ rằng có lẽ chúng ta có thể chuyển sang cách đó từ hôm nay. Cậu nghĩ sao?"
"......Cứ thử xem."
Tay cô siết chặt hơn, giọng nói ngập ngừng pha lẫn mong đợi. Với sự đồng ý của Elli, tôi không còn do dự nữa.
"Nhìn vào tớ này."
Tôi tự tin gọi Elli, thu hút sự chú ý của cô.
"......"
Chậm rãi, cô quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt ửng đỏ. Mắt cô nhắm nhẹ nhàng, hơi thở nén lại, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, chờ đợi tôi đến gần.
Cho đến bây giờ, chúng tôi luôn nghiêng đầu để bisou lên má, nhưng tôi không có ý định làm như vậy, và Elli cũng thế.
"......"
Khi đôi mắt cô ấy nhắm lại, tôi tiến lại gần hơn, mặt chúng tôi cách nhau vài centimet.
Trước đây, một nụ hôn má ở đây sẽ là đủ, nhưng tôi muốn nhiều hơn, mà không vượt qua ranh giới của một nụ hôn thực sự.
“......”
Sự mong đợi của Elli thể hiện rõ ràng, cơ thể căng thẳng nhưng vẫn rất cuốn hút.
Tôi tận hưởng khoảnh khắc này, sự căng thẳng này, và chậm rãi,
"......Mmph!"
Tôi không hôn lên môi cô, mà là khóe miệng.
-Chụt...-
Một cái chạm nhẹ nhàng, không hẳn là một nụ hôn nhưng thân mật hơn cái hôn má thông thường. Đó là một sự thỏa hiệp, tiến thêm một bước mà không vượt quá giới hạn.
Cảm nhận được sự tiếp xúc ngắn ngủi, tim tôi đập loạn nhịp, nhưng tôi cố gắng tránh ra, duy trì vẻ ngoài bình tĩnh bất chấp nhịp tim dồn dập.
Elli từ từ mở mắt, ánh mắt chúng tôi chạm nhau.
"......"
"......"
Cô nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng khiến tôi rùng mình.
Lúc đó, tôi hiểu rõ, không còn nghi ngờ gì nữa, điều Elli mong muốn nhất chính là xóa sổ sự tồn tại của tôi khỏi thế giới này.