"Tuyệt cú mèo!! Yuuichi, xem qua chưa!? Thế giới này, cuối cùng cũng tràn ngập khắp nơi là Ranmu-sama!!"
Vào giờ nghỉ trưa tại phòng học.
Trong lúc tôi còn đang gặm dở chiếc bánh mì mới mua, Masa đột nhiên đứng dậy trước mặt và lên tiếng với một giọng điệu kỳ quặc.
Thiệt tình, muốn biến thành người khác quá.
"Này, Yuuichi! Đừng có mà rời mắt khỏi... tương lai sáng rọi ngời ngời đến từ Ranmu-sama chứ!!"
"Tao đang quay mắt khỏi cái bộ dạng đáng xấu hổ của mày đó."
Masa―――Kurai Masaharu với tôi từ thời sơ trung đã có mối quan hệ "oan gia ngõ hẹp", nhưng cái tình huống oái oăm này là lần đầu tiên.
Nom coi, bao nhiêu ánh nhìn "Uwa" giữa lớp học kìa.
Thế nhưng Masa lại không màng gì mà tiếp tục sờ soạng mái tóc bù xù của mình.
Ẩn đằng sau cặp kính vành đen đó là một ánh mắt sắc bén, trông chả ra thể thống gì cả.
"Nè, nè, Sakataa. Lại qua chỗ Kurai hú hí với nhau à?"
"Cái đứa hú hí là Masa mới đúng chứ!?"
"Dù có ghép bàn nói chuyện với nhau thì một mình cậu cũng không chứng minh được bản thân vô tội đâu."
Cái người vừa cười tôi vừa nói những lời đó, không ai khác ngoài Nihara Momono, cũng từng học sơ trung với tôi.
Mái tóc dài nhuộm sắc nâu.
Kèm theo chút trang điểm nhẹ và một cặp mắt to tròn.
Cùng với đó là chiếc blazer đang tuột lỏng, phô rõ bộ ngực 'dữ dội'.
Nói đơn giản thì―――Cô ấy là một gyaru.
"Chả phải Sakata cũng làm vậy mà? Thế giới này, cuối cùng cũng tràn ngập khắp nơi gì gì đó, kiểu như thế."
Tôi không có làm chuyện đó, làm ơn đừng quy tôi vào chung một giàn với thằng này chứ.
Tôi không phải loại người hay đi phơi bày cảm xúc của mình với mọi người như Masa.
Một nam sinh thường trực trong lớp không mấy nổi bật... vị trí đó hợp với tôi hơn nhiều.
Bởi vì không biết đối phó với gái 3D và những người hướng ngoại... nên nếu được thì, tôi khao khát được sống một cách ẩn dật.
"Masa, tao hiểu cảm xúc của mày. Thế nhưng, nếu mà om sòm như vậy thì mày nghĩ những người không biết về 『Alice Stage』 sẽ..."
"Không cần phải ghen tỵ đâu, Yuuichi. Bởi vì chỉ có nữ thần tao bình chọn mới được đề cử vào 『Bộ tám Alice』 thôi.
――――Sầm.
"Masa... đừng có mà tự đắc ra vẻ, quả là mất mặt fan 『Alice Stage』. Cẩn thận đấy, cứ ăn nói và hành động như vậy thì chỉ làm xấu đi hình ảnh của idol mày thôi."
"Hả? Yuuichi... Tao không hề quan tâm người ta nói xấu mình như thế nào. Nhưng nếu mày dám xúc phạm Ranmu-sama thì tao không thể tha thứ được!!"
"Khoan, hai cậu nói gì vậy? Đúng hơn thì, đừng có cãi nhau chứ, mồ!"
Nihara nhẹ nhàng can thiệp và cố gắng ngăn cản, nhưng chúng tôi vẫn không dừng lại.
Cả tôi lẫn Masa, đều có thể chấp nhận những lời phỉ báng đến từ người khác.
Thế nhưng lại không thể tha thứ cho những kẻ dám nói xấu về idol của mình.
Một khi đã đụng chạm đến danh tiếng của idol... chúng tôi không thể không đấu tranh.
『Bộ tám Alice』―――Đó chính là tám Alice Idol được bình chọn để lọt vào top nổi bật trong 『Love Idol Dream! Alice Stage☆』.
Gần 100 idol được lồng tiếng đầy đủ.
Những bức minh hoạ đẹp lộng lẫy. Những nhân vật hút hồn người chơi. Thường xuyên tổ chức sự kiện.
Tên của nhân vật được đặt chung với diễn viên lồng tiếng, đồng thời phát triển mạnh mẽ về phương diện truyền thông.
Trò chơi mạng xã hội tuyệt vời nhất được giao phó vận mệnh cho các doanh nghiệp lớn―――chính là 『Alice Stage』.
Mới đây, 『Alice Stage』 đã tổ chức sự kiện 『Lượt bầu chọn đầu tiên của bộ tám Alice』 sau lần đổi mới của sự kiện trước đó mang tên 『Cuộc tổng tuyển cử thứ mười một của Thần』.
Trong tám vị trí được chọn đó có xuất hiện idol của Masa―――Ranmu-chan (CV: Shinomiya Ranmu).
"Ranmu-sama... là ước mơ của tao!"
"Tại sao cậu lại khóc vậy, Kurai!?"
Nihara-san chợt dao động sau khi nhìn thấy một Masa đang gào thét với đôi mắt rơi lệ.
"Những nỗ lực không ngừng đến tận bây giờ của Ranmu-sama... chắc hẳn đã khiến cho Alice fan phải động lòng mà bình chọn cho cô ấy vào 『Bộ tám Alice』. Một câu chuyện Cinderella như vậy... quả là một nữ thần nhỉ, Yuuichi."
"Masa... Alice Idol không chỉ có việc trở thành Cinderella đâu."
"Đợi đã, sao cả Sakata cũng khóc vậy!? Tình huống này là sao!?"
Y như lời của Nihara-san, không biết từ lúc nào mà tầm nhìn của tôi đã bắt đầu mờ đi.
Ranmu-chan chắc hẳn đã nỗ lực không ngừng. Tôi hiểu rõ điều đó.
Tuy nhiên, tôi biết rằng, cùng lúc đó, cũng có một cô gái đang nỗ lực không ngừng.
Mặc dù ngoài tầm với của 『Bộ tám Alice』―――nhưng lại là 『Alice duy nhất』 của tôi.
"Masa, dù mày có nói thế nào đi nữa... thì Alice duy nhất của tao là Yuuna-chan."
Yuuna-chan (CV: Izumi Yuuna)―――là nữ thần của tôi.
Mùa đông năm ba sơ trung. Sau khi bị gái 3D từ chối, rồi bị cả lớp biết đến, tôi đã không còn muốn đến trường nữa... chính sự hồn nhiên ngây thơ của em ấy, đã cứu rỗi hy vọng sống của tôi.
Mái tóc nâu hai bím và bờ môi xinh xắn của em ấy. Một tâm hồn ấm áp tràn đầy yêu thương.
Tuy so về độ nổi tiếng thì vẫn còn rất thấp, nhưng...
Nếu là tôi, thì em ấy luôn là number one.
"Yuuichi... Tao... đã nói những điều tồi tệ với mày..."
"Masa... mày đã hiểu rồi ư..."
Tôi và Masa liền bắt tay nhau làm hoà.
Mặc dù Nihara-san đang phô ra vẻ mặt sững sờ, nhưng chúng tôi không hề để ý.
Bởi vì chúng tôi chiến đấu với danh dự của riêng mình... bởi vì chúng tôi là đồng chí.
"―――Cuối cùng cũng trật tự rồi nhỉ?"
Thế rồi, trong lúc chúng tôi vẫn còn đang làm ồn, bỗng nhiên từ đâu đó phát ra một giọng điệu đầy lanh lợi.
Giọng điệu lạnh lùng ấy đang hướng về phía tôi.
Đứng ở đó không ai khác chính là―――bạn cùng lớp, Watanae Yuuka.
Mái tóc nâu đuôi ngựa. Khoác trên mình bộ đồng phục blazer chỉnh tề.
Thân hình mảnh khảnh và thon thả.
Ẩn đằng sau cặp kính là cặp đồng tử nhỏ nhắn.
Đôi mắt sắc bén, cùng với khuôn mặt đáng sợ không cảm xúc, mang lại một cảm giác... áp đảo đối phương.
"Phiền phức. Cư xử như học sinh cao trung đi."
"V-Vâng..."
Masa thu mình lại như con ếch đang đối diện với mãng xà.
Thấy vậy, Nihara bắt đầu cười hả hê và nói "Quả là Watanae-san".
Còn tôi―――không biết đáp lại như thế, chỉ đành nhìn về phía em ấy.
Nhận thức được ánh nhìn hướng về phía mình, em ấy cũng nhìn về phía tôi, rồi lập tức quay lại và lẩm bẩm.
"T-Tóm lại là... đang giờ nghỉ trưa thì đừng làm ồn."
Sau khi đáp lại với một giọng điệu ôn hoà, 『Watanae Yuuka』 liền quay về chỗ ngồi của mình.
"W-Watanae-san, rất xin lỗi..."
"Quả thực là ồn ào. Mà... một mối quan hệ mà có thể thoải mái nói chuyện, không phải giấu giếm gì cả, thực sự rất tuyệt vời nhỉ? Mình nghĩ vậy đó."
"Nói gì vậy? Nihara-san bao giờ chả kể với mọi người những điều mình nghĩ."
"Thế nên Kurai mới không nổi bật đó. Con gái nhé... ai cũng có một bí mật đó."
Nghe thấy Masa và Nihara-san xì xào bàn tán với nhau―――khiến tôi cũng cảm thấy hơi nhói trong tim.
Xin lỗi nhé, Masa.
Bí mật mà không thể kể với ai... không chỉ có con gái.
Tôi cũng có một bí mật không thể kể cho nó.
Nhất là khi―――Masa là fan bự của 『Alice Stage』.
Watanae Yuuka, thực chất là―――Yuuna Izumi lồng tiếng cho Yuuna-chan.
Tuy ở trường là một nữ sinh cực kỳ khó tiếp cận, nhưng khi về đến nhà lại là một cô gái hồn nhiên ngây thơ.
Chưa kể, em ấy là hôn thê của tôi, chung sống cùng nhau dưới một mái nhà.
Mà... có nói thì chắc cũng không tin nổi đâu.
◆
"Yuu-kun, như vậy là không được!"
Từ khi về đến nhà, Yuuka đã nhìn chằm chằm về phía tôi... nhưng khác với lúc ở trên trường, ánh nhìn của em ấy lúc này trông chả đáng sợ chút nào cả.
Bộ đồng phục blazer trên người chuyển sang chiếc váy liền thân xanh nhạt.
Mái tóc đen đuôi ngựa, giờ đây đã rũ thẳng xuống phần bả vai.
Do thị lực không đến mức tệ, nên mỗi khi ở nhà, em ấy sẽ bỏ kính ra.
Và mỗi lần như vậy, đôi mắt xếch đó sẽ cụp xuống một cách ảo diệu.
Với bộ dạng đáng yêu như vậy, tôi làm sao có thể sợ được chứ.
"Anh không cần phải làm ồn như thế chỉ vì 『Alice Stage』 đâu. Mồ!!"
"Em thực sự để ý chuyện đó đến vậy sao? Quả thật thì, tuy có hơi om sòm, nhưng..."
"Em không có vấn đề với việc Yuu-kun đi tranh luận với bạn bè đâu! Ý của em không phải là về chuyện đó!!
"Vậy ư?"
Yuuka liền phụng phịu hai má sau khi thấy tôi nghiêng đầu sang một bên.
"Nếu anh khen Yuuna lớn đến vậy―――thì em xấu hổ lắm đó, đồ ngốc!!"
"Ể, chuyện đó á!?"
Lý luận bất ngờ của cô ấy khiến tôi lỡ mồm thốt ra một tiếng kỳ quặc.
Và rồi, Yuuka bắt đầu đánh bụp bụp liên tục vào ngực tôi.
"Đồ ngốc, đồ ngốc. Gần đây, Yuu-kun càng lúc càng lấn tới thôi."
"Cái kiểu buộc tội gì vậy?! Anh chỉ đang cố gắng để sống những ngày tháng bình yên với Yuuka, trong khi tiếp tục yêu thương Yuuna thôi mà―――"
"Anh yêu quá nhiều rồi! Tình yêu của Yuu-kun dành cho Yuuna lớn đến vậy, em sẽ bị đè nát mất!!"
Yuuka nói vậy và đưa cho tôi một mẩu thư.
- Từ: Bút danh『Tử thần lạc cõi tình』-
Xin chào Yuuna-chan! Sự kiện『Lượt bầu chọn đầu tiên của bộ tám Alice』 đáng mong chờ này, cuối cùng đã đến rồi.
Ngay khi mở danh sách bầu cử, tôi đã lập tức gửi đi phiếu bầu của mình. Alice mà tôi bình chọn... là bí mật đó.
Gợi ý cho bạn đây: Cô ấy có một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, tuy thỉnh thoảng có hơi ngốc nghếch và hồn nhiên, nhưng cô ấy luôn nỗ lực hơn bất kỳ ai khác―――một cô gái cực kỳ dễ thương như vậy.
Dù kết quả ra sao đi nữa, tôi vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ cô ấy. Bởi vì cô ấy―――là người tôi yêu hơn tất cả.
"...Tưởng gì. Đây chỉ là thư ủng hộ gửi đến Yuuna-chan của anh thôi. Rốt cuộc là có vấn đề gì?"
"Trực tiếp nói với em chả phải tốt hơn à! Chúng ta sống chung với nhau mà!"
"Chà, tại vì nếu muốn bày tỏ cảm xúc của mình với Yuuna-chan, thì anh đâu còn lựa chọn nào khác ngoài viết thư đâu, phải không?
"Không phải, như vậy là sai rồi! Ngay đây, ngay đây cơ!! Anh nói luôn với diễn viên lồng tiếng của Yuuna-chan ở ngay đây nè!"
Với đôi má phụng phịu đó, Yuuka liền giật lấy lá thư trong tay tôi, cẩn thận đặt lại vào trong phong bì.
Và rồi, em ấy nhìn về phía tôi.
"...Khiến cho Yuuna phải làm bộ mặt như vậy, không thể tha thứ được! Em sẽ phạt anh... phải nói yêu em một trăm lần, đồ ngốc!!"
"Ựa!"
Mất nhiều máu quá. Chết tôi rồi.
Bởi vì lúc nãy, em ấy đã diễn lại cảnh cao trào trong sự kiện mới nhất của Yuuna-chan một cách hoàn hảo.
Nhân vật chính trong lúc đến công viên giải trí đã tham gia một chương trình mang tên 『Hãy nói một trăm điều mà bạn thích về bạn gái』―――Và Yuuna-chan đã được khen rất nhiều.
Đúng lúc sắp xỉu vì cơn xấu hổ, trong vô thức Yuuna-chan đã thốt lên lời thoại siêu moe này.
Tôi đã đặt lời thoại đó lặp lại suốt ba tiếng giữa đêm từ ngày đầu tiên nghe thấy.
Từ đó, tôi bắt đầu có thói quen nghe lại lời thoại này ba lần một ngày, mỗi ngày.
Nếu được trực tiếp nghe lời thoại này... tôi không biết mình nên cảm thấy xấu hổ hay đau đớn nữa. Tóm lại là tôi sẽ lên cơn điên cuồng mất.
Như vậy là sao? Cô gái này định giết tôi ư?
"Em phạt anh phải nói yêu em một trăm lần đó! Đồ ngốc!"
"Yuuka, anh xin lỗi. Thật đó, nên hãy dừng lại đi―――"
"Nói yêu em đi! Đồ ngốc! Đồ ngốc!"
Mặc dù HP của tôi đã về 0 từ lúc nào, Yuuka vẫn tiếp tục tấn công bằng những tuyệt kỹ moe của em ấy.
Khuôn mặt đắc ý đó, chắc hẳn là đang tận hưởng việc này rồi.
Nếu đã chơi như vậy thì tôi cũng sẽ...
"T-Thế nào hả Yuu-kun? Anh đã biết lỗi chưa? Nếu làm những chuyện khiến người khác xấu hổ như vậy thì―――"
"Anh yêu em."
"Ể!?"
Sau khi nghe những lời đó thốt ra từ mồm tôi, Yuuka lúc này đã cảm thấy bối rối.
Em ấy liền khua cả hai tay, khuôn mặt cũng trở nên biến sắc.
"Đ-Đợi đã! Vừa nãy, em chỉ định dùng lời thoại của Yuuna để khiến anh nhận lỗi thôi! Không phải là em muốn anh làm vậy hay gì đâu―――"
"Anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em."
"Gyaaaaaaaa!?"
Nếu phải so sánh thì việc này không khác gì như đang yểm thuật trừ tà vậy.
Yuuka rít lên và ngã xuống sàn, trong cơn quằn quại và đau đớn.
...Việc này cũng vui đấy chứ.
"Thế, Yuuka, em đã biết lỗi chưa? Nếu làm những chuyện khiến người khác xấu hổ như vậy thì em sẽ là cô gái hư đó."
"Đủ rồi mà! Em đã hiểu rồi!! Nếu anh còn tiếp tục nói những lời đường mật đó, em sẽ lên cơn mất―――"
"Anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em. Anh yêu em. Anhyêuem Anhyêuem Anhyêuem Anhyêuem Anhyêu――――"
"Fu'nyaaaaaaaa!?"
――――Một tiếng sau. Tôi đang phải quỳ gối trên sàn.
Yuuka, hiện đang ngồi trên sofa và khoanh hai tay, bắt đầu bĩu môi trong lúc nhìn về phía tôi, mặt đỏ như trái táo.
"...Yuu-kun. Đến giữa chừng thì anh bắt đầu tận hưởng chuyện này phải không?"
"...Nhưng tất cả là do em cố giết anh bằng lời thoại moe của Yuuna chứ."
"Etou... vậy thì?"
"Chính vì em định giết anh bằng sự moe, nên anh mới đánh trả. Đây chắc là 'moe phản kích gấp bội' nhỉ?"
"Nhưng gấp bội ở đâu chứ?!"
Đúng vậy. Khi ở ngoài, em ấy hay ra vẻ nghiêm túc và tẻ nhạt, nhưng lúc ở nhà, em ấy lại có phần ngốc ngếch.
Là một Izumi Yuuna luôn nỗ lực không ngừng, nhưng cũng là một Watanae Yuuka nhỏ nhắn dễ thương ở nhà.
Em ấy là Watanae Yuuka―――hôn thê của tôi―――Sakata Yuuichi.
Đây là câu chuyện về cuộc sống đầy sắc màu giữa hai người chúng tôi.