[POV thằng mà ai cũng biết là ai]
“Nói thẳng ra thì không được nhé.”
“Đừng vậy mààààà……”
Tại chiếc bàn quen thuộc như mọi ngày, Shizuka đang làm nũng như một đứa trẻ trước mặt người mẹ của cô ấy.
“(Mình có chuyện khẩn cấp cần báo cho cậu)”—Tôi vội vã chạy về nhà thật nhanh sau khi nhận được dòng tin nhắn như vậy từ Shizuka. Và đúng là nhận được tin dữ thật.
“Dọn dẹp phòng hay giặt giũ thì mình giúp được. Chứ vụ này thì bất khả thi rồi, có phải phù thủy đâu mà hô biến cái là Shizuka trở thành đầu bếp cừ khôi ngay được chứ. Mà đó giờ đến cả con dao cậu đã từng cầm qua chưa vậy?”
“Etto… Hình như lần cuối là tại lớp học nấu ăn hồi cấp 1 nhỉ… Cơ mà mình mới cầm thì bị thu lại ngay mất luôn…”
“Tận hồi đấy cơ à? Kể ra cậu cũng giàu kinh nghiệm thật đấy nhỉ…!
Với trình độ cấp 1 thì những lớp dạy nấu ăn kiểu này thường chỉ giới thiệu và hướng dẫn về mấy điều cơ bản cho những học sinh chưa có kinh nghiệm thôi. Mà thế quái nào cậu lại bị thu mất dao được chứ? Đừng có nói là cầm đi vung vẩy lung tung đấy?
“Cứ thử nói thật với cô bạn Zeria-chan kia rồi nhờ cậu ta giúp xem? Làm vậy có lẽ sẽ tốt hơn đấy.”
Dù cho Shizuka và Zeria-chan chưa từng gặp nhau ngoài đời nhưng mối quan hệ của họ có vẻ khá thân thiết. Nếu Shizuka thành thật thú nhận thì có thể cậu ta sẽ chịu giúp đỡ đấy chứ.
“Ugh… Không còn cách nào khác thật à?”
Shizuka vẫn cứ rên rỉ không ngớt. Và tôi cũng hiểu rằng việc này đúng là xấu hổ thật nhưng giờ thì hết cách rồi.
Đây là nấu ăn đấy, không phải như mấy trò chơi của con nít đâu, ngoài kỹ năng dùng dao ra thì còn phải thành thạo cả các món vật dụng khác nữa. Nếu tôi cứ xuôi theo mà chỉ dạy cho Shizuka không đến nơi đến chốn để rồi cô nàng tự làm mình bị thương thì tôi sẽ không thể tha thứ cho bản thân mình mất.
“Việc này cũng là vì Shizuka luôn đấy. Nếu giờ mà cậu chịu khó bỏ thời gian ra học tập cho bài bản thì mình sẵn lòng chỉ dạy cậu, lúc nào cũng được.”
“… Chắc đành vậy thôi nhỉ…”
Có thật là chắc không đấy?
Nói thật thì tôi thấy cái suy nghĩ đã là phụ nữ thì phải biết nấu ăn thời nay đã quá lạc hậu rồi, tùy vào hoàn cảnh mỗi người thôi. Nhưng dẫu vậy nếu biết một chút thì đôi khi vẫn sẽ có ích đấy chứ.
“Mà giờ thì… Mình chỉ có thể giúp cậu ở khoản dọn dẹp phòng thôi. Từ giờ cậu phải tự mình nghĩ xem nên làm gì tiếp theo mới được.”
“Ugh…”
Shizuka nằm sụp xuống bàn trông cứ như là nghe tin tận thế đến nơi rồi vậy.
Mà, cảnh này thì tôi vốn đã mường tượng ra từ trước rồi.
◆
[POV bịp thủ]
“(EHHHHHHHH?! Đó giờ toàn là bịp thôi á??!)”
“(U…umm… Xin lỗi vì đã lừa cậu…)”
Tôi quyết định mình nên nói hết sự thật cho Zeria-chan ngay trong đêm nay. Và lúc này cả hai đang gọi điện nói chuyện như thường lệ, chỉ là không liên quan gì đến công việc thôi.
“(Nè nè chờ chút đã….. Tui không theo kịp nè…. Cơ mà, nhìn mấy bài đăng của bồ…. Trông phấn khích lắm mà?)”
“(Ugh… Cái đấy thì tui lỡ đi hơi xa chút ấy mà… hehe…)”
[Bữa ăn hôm nay sẽ là món cà tím mapo nha♪ Cùng với nguyên liệu bí mật là mắt khén với mùi vị cay thơm, đúng là tuyệt đỉnh cho một ngày nắng nóng như hôm nay đấy! #ẨmthựcEtte]
[Hôm nay tớ đã làm món galette khoai tây đấy~. Dù đây là lần đầu làm món Pháp cơ mà tớ rất mừng vì thành phẩm cực kỳ xuất sắc đấy nha! #ẨmthựcEtte]
[Thỉnh thoảng cũng nên về lại các món truyền thống của Nhật nhỉ. Hôm nay sẽ là Nikujaga nhé! Các bạn thích cà ri hay nikujaga hơn nào?~ #ẨmthựcEtte]
….Muốn tìm cái lỗ mà chui xuống quá đi…..
Giờ thì lộ hết cả rồi, xấu hổ chết đi mất, ước gì tôi có khả năng xóa hết đống ký ức đó khỏi đầu Zeria-chan thì tốt biết mấy.
“(Đùa à~ Bồ không phải tác giả của mấy món ăn đấy sao…. Ê mà? Nếu không phải bồ… Thì là ai vậy?)”
“(Um, Hàng xóm của mình ấy…)”
“(Hmm… Ah! Là người đã giúp bồ cái hồi mới chuyển vào đúng không?)”
“(Eh!? Ừm thì đúng… cơ mà cậu vẫn nhớ à?)”
Nhớ không lầm thì tôi có kể về Souma cho Zeria-chan nghe nhưng đấy là lúc mới chuyển nhà luôn mà.
“(Ừm~ Bồ cũng kể đấy là con trai mà phải chứ? Nấu ăn đỉnh đến vậy hẳn phải nữ tính lắm nhể~~)”
“(Đó đó…. Thỉnh thoảng tui cũng nghĩ rằng giới tính của cả hai bị đổi cho nhau nữa ấy chứ…)”
Nói vậy thôi chứ tôi không có cảm giác như vậy cho lắm.
Tôi cũng biết nhiều mặt nam tính của Souma-kun nữa mà, và dù cho kỹ năng nội trợ của cậu ấy có giỏi đến mức nào thì trong mắt tôi cậu ấy vẫn cực kỳ ngầu đấy chứ.
“(Heh~ Vậy là mỗi tối bồ đều dùng bữa ở nhà người ta à?)”
“(Ừm, kiểu vậy…)”
“(…Nè, hai người có phải kiểu, đang hẹn hò không?)”
Zeria-chan bỗng dội thẳng quả bom vào mặt trong lúc tôi đang mất cảnh giác, suýt phun hết cả ngụm café đang uống luôn rồi này.
“(H…Hẹn hò á?! Sao cậu đột nhiên nhắc đến chuyện đó chứ!?...)”
“(Ừm thì… Nhìn kiểu gì cũng ra vậy thôi mà. Làm gì có ai chịu đi nấu ăn cho người mình không thích chứ? Nghĩ kiểu gì thì vụ này cũng bất thường hết sức.)”
“(Huh…)”
Ủa thật à…? Souma-kun nhìn tôi theo cách đó thật à…?
Giờ ngẫm lại thì… Cậu ấy có nói rằng cậu ấy thích ở cùng tôi. Hình như còn nói rằng thích cả điểm nào đó ở tôi nữa.
Hehe~ lẽ nào đây là hạnh phúc à….
“(V…vậy thật à? Cơ mà nếu thật thì có lẽ không công bằng với những người khác mất rồi… Hehe~)”
“(Những người khác? Ê này, còn có vụ gì nữa à?)”
“(À, thật ra có đến 4 người cùng dùng bữa cơ. Ngoài mình với cậu ta thì còn có 2 người con gái nữa…)”
“(Huh!? Quái gì vậy? Bên đấy biến thành anime harem lúc nào không biết luôn rồi à!? Ette này, bồ bị dụ dỗ hồi nào vậy?)”
“(H…Harem!?)”
Bộ trông nó như vậy thật à…? Cơ mà, nếu đồng nghĩa với việc được ở bên cạnh Souma-kun thì tôi cũng không phiền là 1 phần trong đó đâu…
“(Tui khá có hứng thú với cậu trai này rồi đấy. Dù sao sắp tới bồ cũng cần mình giúp với đống ẩm thực Ette kia nên là sẵn bồ giới thiệu cậu ấy cho tui luôn với được không?)”
Bị lùa bời mấy lời đề nghị hợp tác về vấn đề ẩm thực Ette, kết cục thì tôi lại mời Zeria-chan về căn hộ của mình.
Cà tím xào cùng thịt băm rồi nêm gia vị theo kiểu tứ xuyên:v (mapo ở đây chỉ các món làm theo cách tương tự giống đậu hũ ma bà) Một loại bánh nướng có nhân của Pháp Thịt ninh nhừ cùng khoai tây