Trans + edit: Zepreni
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Khi tôi bước vào phòng học, có một người vỗ vào vai tôi.
Tôi quay lại thì thấy tên bạn tôi đang đứng ở đó. Cậu ta giơ tay chào tôi, vì vậy tôi cũng giơ tay đáp lại.
"Đang đi đâu đấy?"
"Đi làm bài thi, Còn mày?"
"Thư viện. Hôm nay tao không có bài kiểm tra nào ngoại trừ lớp học chung của chúng ta cả. Và tao đã làm hết các bài kiểm tra khác từ sớm rồi."
"Mày hên thật đấy."
Tôi lẩm bẩm trả lời, tên đấy hỏi lại tôi "Đúng chứ?" rồi bước đến bên cạnh tôi.
Nhìn cái ngáp dài thư thái của cậu ta, có lẽ cậu ta đã học xong mọi thứ từ sớm rồi. Nghĩ lại thì, tên này cũng là một người khá chăm chỉ.
Cơ mà… Đây chính xác là cách mà các kỳ thi thường diễn ra đối với sinh viên đại học.
Một số lớp sẽ có bài thi sớm, trong khi một số lớp khác lại đổi chúng thành các dự án nộp sau học kỳ. Và đối với những sinh viên không quan tâm nhiều đến việc học thì đây không khác gì là một khoảng thời gian nghỉ vì không có lớp học cả.
Tôi cũng đã từng như vậy cho đến năm ngoái. Nhưng năm nay thì khác, nhờ phương pháp học Spartan của Si-eun thì tôi đã luôn phải kết thúc bằng việc học mỗi tối.
Chà, nhưng vì Si-eun có vẻ thích học cùng nhau, vậy nên mọi thứ đều ổn.
Bây giờ thì tôi chỉ còn lại môn cần thi nữa. Sau đó là môn của lớp mà tôi học chung với Si-eun.
Khi tất cả những việc đó hoàn tất, tôi sẽ hoàn toàn được tự do.
Và chắc chắn sau đó tôi sẽ sẵn sàng tận dụng tối đa kỳ nghỉ của mình.
"Mày biết không, mày thực sự đã thay đổi rất nhiều trong học kỳ này đấy."
Khi chúng tôi đang đi trong im lặng, tên bạn tôi đột nhiên lên tiếng, như thể vừa nhớ ra một điều gì đó.
Thật là một điều kỳ lạ khi lại nói ra chuyện đó một cách đột ngột như vậy.
"Mày định nói là tao đã trở nên giống con người hơn rồi à?"
"Không, đó là chuyện cũ rồi. Mày đã trở thành con người được hơn 3 tháng rồi."
"Nhưng tao đã là con người được hơn 20 năm rồi tên chết tiệt ạ."
Tôi đã sống một cuộc sống tệ hại đến mức nào chứ? Cơ mà cũng thật nhẹ nhõm khi cuối cùng tôi cũng đã bước chân vào thế giới của nhân loại.
Tên bạn tôi khịt mũi rồi tiếp tục.
"Đó không phải ý tao muốn nói. Chỉ là bây giờ trông mày... Nhìn chỉnh tề hơn thôi."
"Tao không nghĩ tao đã thoát khỏi tình trạng đấy đâu, có lẽ vậy."
"Mày có thể nghĩ vậy, nhưng theo quan điểm của tao thì, mày lại không như thế. Luôn có một điều gì đó hơi bất thường khi chúng ta nói chuyện."
"Hmm..."
Tôi nghĩ là tôi hiểu rồi. Cho đến tận hồi đầu học kỳ, cậu ta vẫn thường cảm thấy bực bội với những phản ứng của tôi, nhưng giờ chúng tôi giao tiếp khá bình thường.
Thật là một sự cải thiện tích cực, hoặc có lẽ là sự tiến hóa chăng?
Sau đó, tên bạn tôi lại nhắc về điều mà cậu ta đã nói rất nhiều lần từ trước.
"Tao nói cho mày biết, con trai chỉ thay đổi khi có bạn gái thôi haha."
Tôi không thể cười cho qua chuyện này được nữa, vậy nên tôi chỉ đành trả lời một cách nhỏ nhẹ.
"...Tao hiểu được phần nào rồi."
"Cuối cùng thì mày cũng hiểu được cảm giác của tao rồi."
"Lần đầu nghe mày nói, tao cứ nghĩ mày chỉ đang muốn khoe khoang về chuyện có bạn gái thôi chứ..."
Nhưng giờ nhìn lại thì, tôi cho rằng tên đó đã đúng.
Có được người tôi thích, và người đó cũng thích tôi. Khi trải qua những quá trình đó, tôi cảm thấy dường như mình đã trưởng thành hơn một chút.
Tôi muốn được chăm sóc cô ấy nhiều hơn, làm cho cô ấy vui, cho cô ấy thấy những mặt tốt nhất của tôi nếu có thể. Chỉ cần có những cảm xúc này thôi cũng đã là một sự thay đổi lớn đối với tôi.
"Chắc hẳn mày đang có khoảng thời gian tuyệt vời nhỉ."
Tên bạn tôi nói với nụ cười đầy ẩn ý.
Mặc dù chúng tôi cùng tuổi, nhưng cậu ta lại hơn tôi vài tuổi khi nói đến các mối quan hệ. Cậu ta có lẽ đã trải qua hầu hết những gì có thể xảy ra khi hẹn hò.
"Nhưng mọi chuyện không phải lúc nào cũng suôn sẻ cả."
"Tại sao? Mày đang đi vào lối mòn nào đó à?"
"Không, như thế thì lại quá xa vời rồi. Ờm, mày biết đấy, đôi khi cuộc sống lại ném cho mày những điều bất ngờ mà."
Tên đấy bật cười toe toét như thể đang nhớ lại những kỷ niệm nào đó.
"Mày có thể hiểu lầm nhau, hoặc nghi ngờ nhau. Hoặc khi mày đang trải qua thời điểm khó khăn nào đó trong cuộc sống cá nhân, mày có thể sẽ bất cẩn và đối xử tệ với cô gái của mày. Những điều này có thể xảy ra đấy."
"Đối xử tệ với cô ấy ư? Như thế nào?"
Khi tôi hỏi, bạn tôi suy nghĩ một lúc rồi vuốt cằm.
"Giống như việc mày để bạn gái mày một mình khi cô ấy đang gặp khó khăn, hoặc đôi khi lại trút sự bực tức của mày lên cô ấy khi mày đang gặp khó khăn chẳng hạn. Tao đã thấy khá nhiều cặp đôi chia tay vì những chuyện như thế rồi."
"Thật à?"
"Ừ, nhưng bọn tao thì vẫn hẹn hò suôn sẻ mà không có bất kỳ vấn đề nào kể trên."
"...Vậy ra cuối cùng mày cũng chỉ mang chuyện này ra chỉ để khoe khoang với tao thôi à."
"Đúng rồi."
Tên đấy bật cười khúc khích và duỗi người.
"Dù sao thì, có lẽ mày cũng sẽ có lúc gặp rắc rối. Khi điều đó xảy ra, hãy gọi cho tao. Tao sẽ giúp đỡ hết sức có thể."
Những lời đấy khá hay. Cậu ta luôn là một người bạn tử tế, nhưng hôm nay cậu ấy có vẻ còn đáng tin cậy hơn mọi ngày. Đây có phải là những gì tên này đã là trải nghiệm khi là người đi trước không?
Ngay khi tôi định bày tỏ lòng biết ơn, cậu ta lại nói thêm một điều nữa.
"Ví dụ như, nếu mày vẫn không quên được bà dì quản gia kia thì sẽ rắc rối lắm đấy."
"Tao sẽ không gặp phải vấn đề đó đâu, nên đừng lo lắng."
Tôi thật ngốc khi nghĩ cậu ta khá ngầu trong một khoảnh khắc.
Haizz.
—------------------
Sau khi hoàn thành bài kiểm tra, tôi đi đến lớp kế tiếp để làm bài kiểm tra cuối cùng.
Đó là lớp học duy nhất mà tôi học cùng với Si-eun. Chúng tôi đã thảo luận cùng nhau ở nhà để cho lớp này. Và nội dung có vẻ cũng bám sát những gì chúng tôi đã xem lại, vậy nên tôi cũng không lo lắng nhiều về điểm số của mình.
Lớp học lần này không hề yên tĩnh trước giờ thi, nếu nói đúng hơn thì nó khá sôi động.
Vì lịch thi được ấn định hết vào chiều thứ sáu nên đối với hầu hết mọi người, đây có vẻ là bài thi cuối cùng. Kết quả là, mọi người đều trông rất phấn khích như thể kỳ nghỉ đã bắt đầu ngay từ bây giờ.
So-hye, người ngồi bên trái tôi, cũng không phải là ngoại lệ.
"Tiền bối! Anh sẽ làm gì vào kỳ nghỉ vậy?"
"Anh sẽ ở nhà."
"Gì chứ? Như vậy không phải là quá lãng phí sao? Không phải anh nên ra ngoài vui chơi sao?"
"Dù có ra ngoài, anh cũng sẽ không đi chơi với em đâu."
"Ahaha, tất nhiên là không rồi!"
So-hye trả lời thật to, đủ lớn để cả lớp có thể nghe thấy.
"Anh nên đi chơi với chị Si-eun mới phải."
Nghe những lời đó, Si-eun, ngồi bên phải tôi có hơi giật mình.
"Ồ, chị á?"
"Tất nhiên rồi, hai người đang hẹn hò mà, vậy thì không phải cả hai nên đi du lịch hay làm gì đó cùng nhau sao?"
So-hye nhìn Si-eun với một nụ cười rạng rỡ.
Theo lời nói của cô ấy, tôi cũng quay lại nhìn Si-eun. Si-eun đang xoa xoa gáy của mình, trông có vẻ hơi xấu hổ.
Tôi cũng có một cảm giác tương tự với cô ấy.
Đây là lần đầu tiên chúng tôi được nghỉ ngơi kể từ khi bắt đầu hẹn hò. Sâu thẳm trong lòng, tôi cũng rất muốn được đi đâu đó. Mặc dù nhà vẫn là nơi tuyệt vời nhất, tất nhiên rồi...
Vì vậy, tôi cũng đã hỏi thử Si-eun, nhưng cô ấy chỉ trả lời "Em muốn anh đến nhà em và nói chuyện với mẹ em". Điều đó ổn với tôi thôi, nhưng tôi vẫn hy vọng rằng cô ấy sẽ đề cập đến một nơi nào đó cô ấy muốn đến hơn.
Nhưng Si-eun lại chỉ mỉm cười bằng mắt và trả lời lại.
"Chị chỉ thích ở nhà thôi."
"Là vậy sao?"
"Anh cũng đoán vậy."
Khi So-hye nghiêng đầu và hỏi lại, tôi xen vào trả lời thay Si-eun.
"Ahaha. Em cho là điều đó có lý nhỉ."
So-hye vỗ tay hai tay vào nhau và tiếp tục.
"Hai người đang sống chung một nhà mà, vậy nên chắc hẳn hai người rất vui khi được ở nhà nhỉ!"
"Ừm, đúng rồi. Bọn anh đang sống trong cùng một... À không, là sống cạnh nhau."
"À, đúng rồi! Xin lỗi về chuyện đó."
So-hye bật cười và tự sửa lại.
Đừng đùa như thế chứ, tôi suýt nữa thì đã lên cơn đau tim đấy...
So-hye vẫn tiếp tục nói, trên khuôn mặt vẫn nở một nụ cười.
"Nhưng tiền bối à, đi biển hoặc đến một khu nghỉ dưỡng nào đó ven biển chẳng phải là rất tuyệt vời sao?"
"Có lẽ sẽ rất tuyệt. Dù sao thì cũng đang là mùa hè, chắc sẽ rất mát mẻ và sảng khoái nhỉ."
Đây là một địa điểm du lịch mát mẻ điển hình vào mùa hè, phải không?
Có một điều chắc chắn rằng nó sẽ đông đúc, nhưng đối với một người như tôi muốn cải thiện kỹ năng xã hội của mình như tôi thì… Đó thực sự có thể là một điều tốt.
Liếc sang một bên, tôi thấy Si-eun cũng có vẻ đang suy tư về vấn đề ấy. Cô ấy rất thích ra ngoài, nên không đời nào cô ấy lại không thích đến những nơi như vậy cả.
"Hơn nữa, anh cũng có thể khoe đồ bơi của mình đấy. Chị Si-eun có thân hình tuyệt đẹp, vậy nên em cá là chị ấy trông sẽ rất xinh cho xem!"
"Đừng nói những điều như thế..."
Si-eun im lặng, có vẻ khá ngượng ngùng với vấn đề này. Nhưng việc cô ấy không phủ nhận điều đó là một việc rất điển hình của Si-eun.
"Bãi biển nghe có vẻ ổn."
"Đúng chứ?"
So-hye mỉm cười rạng rỡ.
Tôi quay sang nhìn Si-eun. Cô ấy đang cúi đầu sang một bên, tránh ánh mắt của tôi.
"Em nghĩ sao?"
"Về cái gì?"
"Về việc đi biển vào kỳ nghỉ."
"Ừm..."
Si-eun ngân nga một cách trầm ngâm trước lời đề nghị của tôi.
Trước khi Si-eun kịp trả lời, tôi chợt thấy trợ lý giáo viên bước vào lớp.
Trợ lý giáo viên đến có nghĩa là bài kiểm tra sắp bắt đầu. Vậy nên chúng tôi sẽ không thể nói chuyện tiếp được.
Tôi nghĩ mình sẽ phải đợi đến sau khi thi xong mới nghe được câu trả lời của Si-eun về vấn đề này.
Nhưng rồi… Si-eun lại nói bằng một giọng rất nhỏ, gần như là thì thầm để cho mỗi mình tôi nghe thấy.
"Vậy thì... Sau khi về nhà anh hãy nói cho em biết là anh thích bộ đồ bơi nào nhé."
"Hả?"
Tôi cố hỏi lại nhưng Si-eun chỉ nhìn thẳng về phía trước.
Má cô ấy có hơi ửng hồng, môi cô mím chặt, như thể bảo tôi đừng nói chuyện với cô khi kỳ thi đã bắt đầu.
Đây là câu trả lời kiểu gì vậy?
Tôi hỏi cô ấy có muốn đi biển không, và cô ấy bảo tôi nói cho cô ấy biết tôi thích loại đồ bơi nào sao?
Quá trình suy nghĩ của cô ấy đã bỏ qua bao nhiêu bước vậy chứ…?
Nghĩ đến điều đó khiến tôi chợt bật cười.
Đôi khi Si-eun lại trở nên rất kỳ quặc, và đây chắc hẳn là một trong những khoảnh khắc như vậy.
Cuối cùng, nhờ có lời nói đó của Si-eun mà tôi đã phải nhịn cười trong suốt kỳ thi.
Sau cùng thì… Bài thi cuối cùng của tôi đã kết thúc.
Được gặp gỡ Si-eun, dần dần trở nên thân thiết hơn với cô ấy, sau đó là phải lòng cô… Và rồi tỏ tình và được chấp nhận.
…Học kỳ này, dài hơn bất kỳ học kỳ nào khác, đã kết thúc như vậy đấy.
Và bây giờ đây…
Chúng tôi đã cùng nhau đón chào một kỳ nghỉ hè sắp đến.
Phương pháp học “Spartan” là một phương pháp giáo dục có xuất xứ từ Hy Lạp cổ đại, tập trung vào việc rèn luyện sức mạnh thể chất và tinh thần cho các thanh niên. Spartan giáo dục chủ yếu tập trung vào quân đội và sự chuẩn bị cho cuộc sống chiến tranh, với mục tiêu rèn luyện nhân cách và sự kiên trì “Tình trạng đấy” nói về việc trông bề ngoài anh main đã ổn hơn ấy, cơ mà anh main lại không nghĩ vậy=))