Mushoku Tensei - Isekai Ittara Honki Dasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Volume 17 - Giai đoạn thanh niên - Vương quốc - Web Novel Chapter 170: Hội nam giới

Phần 1:

Một tuần đã trôi qua kể từ khi ma thú thủ hộ được triệu hồi.

Con chó bé bự đó được đặt tên là Leo, một cái vòng cổ bằng da với tên của nó và một cái nhà nhỏ cho con chó bự.

Vai trò của Leo trong nhà là một vệ sĩ.

Buổi sáng nó sẽ chờ ở trước cửa chờ Eris và tôi tập luyện.

Đứng ở trước cửa một thời gian, nó sẽ được dắt đi dạo.

Trở về nhà sau khi đi dạo, nó sẽ quan sát gia đình tôi đang ở trong nhà.

Tuần tra bên trong ngôi nhà, kiểm tra xem có điều gì bất thường không và nếu có, thì nó đã được dặn cách đối phó với trường hợp này.

Nếu như Lucy khóc, nó sẽ dỗ dành con bé.

Nếu Aisha đi mua đồ, nó sẽ làm hộ vệ đi cùng.

Nếu như được yêu cầu, nó sẽ đi tới đại học ma pháp và đón em ấy.

Nó như là một vệ sĩ cao cấp vậy.

Leo rất thông minh, nó sẽ nghe theo mọi chỉ thị của gia đình.

Nó đi vệ sinh ở nơi đã định.

Nó sẽ thực hiện những động tác chờ, ngồi, bắt tay, cầu xin cho đến khi nó sủa ba lần.

Nó rất nghe lời mọi người, khi Aisha và Norn cẩn thận xoa đùa nó, đuôi nó sẽ vẫy vẫy như một chiếc quạt điện.

Đặc biệt là đối với Roxy, nó sẽ tỏ ra như một kỵ sĩ nguyện mãi trung thành.

Thánh Thú Leo có vẻ thích Roxy nhất.

Thái độ của Leo đối với Roxy rõ ràng là khác với những người khác.

Khi Roxy tỉnh dậy, đuôi của nó sẽ ngoe nguẩy theo hình vòng tròn và nó sẽ dúi mặt vào giữa đôi chân của cô ấy.

Mặc dù khi tôi nổi nóng và mắng [Nơi đó chỉ có ta được động vào] nó sẽ buồn bã và im lặng, nhưng ngày sau thì vẫn chứng nào tật nấy. 

Hơn nữa, khi Roxy đi tới trường bằng cách cưỡi con tatu Jirou, ta có thể bắt gặp cảnh Leo sủa Jirou như muốn căn dặn điều gì đó.

Không biết là nó đã nói gì với Jirou, hay Jirou có nghe lệnh của nó mà thực hiện không.

Ngay cả những lúc Roxy đi lên và đi xuống dưới nhà, nó đều tỏ ra lo lắng quan sát cầu thang để đảm bảo là cô ấy không trượt chân.

Cái việc bảo vệ quá mức này khiến tôi, một người chồng cảm thấy thắc mắc.

Tại sao nó lại hết mình vì Roxy đến thế này... tôi tự nhủ là cũng bởi nó là một con chó.

Mũi của nó có thể ngửi thấy được người vĩ đại nhất trong căn nhà.

Leo tỏ ra trung thành tuyệt đối với Roxy, nhưng nó với Eris lại không hợp nhau.

Nói là không hợp nhau, cảm giác như Leo nhận ra là mình yếu thế trước Eris.

Eris rất thích chó mèo.

Cô ấy thích vùi đầu vào bộ lông mềm mại của chúng bằng cả sức lực của mình.

Thế nên có lẽ Eris rất thích tận hưởng bộ lông của Leo bằng cả trái tim trong khi tôi không có ở đấy.

Sức lực Cuồng Kiếm Vương thì mạnh thôi rồi.

Tôi cũng đã trải qua được điều này, bị Eris ôm bằng cả sức lực làm tôi cảm thấy như bị một con gấu ôm.

Tôi có thể cảm thấy tính mạng mình đang gặp nguy hiểm.

Mặc dù tôi không ghét bị Eris ôm như thế, nhưng tôi có thể hiểu lý do tại sao Leo lại tránh né Eris.

Lúc duy nhất Leo sẽ lại gần Eris là khi đi dạo.

Chỉ những lúc đó, nó sẽ không giữ khoảng cách với Eris, cùng nhau đi xác nhận lãnh thổ của nó.

Có lẽ, chuyện này có liên quan đến thể lực.

Phạm vi đi dạo của Leo khá là rộng.

Rộng tới nỗi khiến người ta phải cảm thấy nó như là đi một vòng quanh thị trấn.

Để có thể hoàn thành việc này trong thời gian ngắn, người duy nhất trong nhà có đủ thể lực để chạy theo là Eris và tôi.

Với tốc độ này, Sylphy khó khăn lắm mới theo được.

Dù sao thì, Leo thường chọn Eris làm người cùng đi.

Ngoài ra, đối với Leo, Eris có lẽ cũng cùng một loại, đảm đương việc bảo vệ.

Nhân tiện đây, có vẻ như mọi thứ trong vòng bán kính 1 km xung quanh nhà tôi đều trở thành lãnh thổ của Leo, mèo hoang không còn lảng vảng ở đây nữa.

Xem ra Leo rất thật lòng với việc bảo vệ gia đình.

Một con ma thú thủ hộ khiến người ta cảm thấy an toàn.

Đúng quả thật, chó là số một.

Vấn đề ở đây là con chó này là thần hộ mệnh của tộc người thú.

Ghyslaine khi tới gặp Eris, đã rất bất ngờ khi thấy Leo và nói rằng.

"Mặc dù tôi không hiểu được những lời của Thánh Thú-sama, nhưng xem ra Thánh Thú-sama có ý nghĩ của riêng mình. Vậy nên tộc Dorudia cũng không thể nào trách gì được."

Thế nên chắc là ổn thôi.

Tôi nghĩ rằng giờ đã đến lúc để bước sang giai đoạn tiếp theo của lịch trình.

Phần 2:

Trong cái ngày tôi nghĩ vậy.

Cliff ghé thăm.

"Này Rudeus, tối nay nếu có rảnh, thì hãy cùng đi ăn tối bên ngoài nhé? Tôi với cậu và cả Zanoba nữa, ba người chúng ta."

Một lời mời ăn tối.

Ba người chúng tôi. Tôi, Cliff và Zanoba.

Có lẽ đây là lần đầu tiên chỉ có bọn con trai.

Thường thì Sylphy, Elinalize và những người khác sẽ đi cùng.

Cơ mà, lần này có thể chúng tôi sẽ ghé vào một cửa hàng màu hồng nào sao.

Hay là chủ đề nào đó khó nói khi có bọn con gái ở gần.

"Được thôi."

Dù sao đi nữa, tôi cũng chấp nhận ngay.

Không có lý do gì để từ chối cả và tôi cũng muốn nhờ Cliff một việc, một mũi tên trúng hai đích.

Phần 3:

Khi đó mặt trời đã bắt đầu lặn.

Tôi đi sớm đến chỗ đã dặn và gặp Cliff và Zanoba.

Cửa hàng mà chúng tôi tới sang trọng hơn bình thường.

Khi bước vào, tôi nhìn qua tấm biển cửa hàng để nhìn cái tên, nó được gọi là [Quán Đại Bàng Đỏ].

Trong số Tam Đại Quốc Ma Pháp, những cửa hàng sử dụng tên đại bàng đều là quán ăn, những cửa hàng sử dụng tên chim ưng đều là quán rượu, những cửa hàng sử dụng tên dơi đều là nơi có con gái, những cửa hàng sử dụng tên ngựa đều là nhà trọ, và còn nhiều cửa hàng tương tự như vậy.

Tuy nhiên, không nhất thiết cứ phải đặt tên thế nào thì cửa hàng phải như thế.

Chẳng hạn như ban đầu có 1 cửa hàng cung cấp rượu tốt, nhưng rồi bỗng một ngày chủ cửa hàng trở nên giỏi nấu ăn.

Chúng chỉ mang tính gợi ý mà thôi.

[Quán Đại Bàng Đỏ] mà Cliff chọn là một cửa hàng thượng hạng.

Khách hàng đa phần là quý tộc hạ cấp và thương nhân giàu có.

Khi chúng tôi tiếp tục đi thì đến một căn phòng riêng cao cấp.

Theo như giải thích của nhân viên phục vụ, đây là căn phòng tốt thứ ba của cửa hàng.

Anh ta xin lỗi rằng [Nếu chúng tôi biết Rudeus-sama sẽ đến cửa hàng, thì chúng tôi đã chuẩn bị cho ngài một căn phòng tốt hơn.]

Đây gần giống như là một nhà hàng vậy.

Khi tôi được mời đi ăn tối, tôi đã tưởng là sẽ ăn ở quán nào đó bình dân, nhưng xem ra họ chọn cửa hàng đúng với tầm của mình.

Mỗi người chúng tôi ngồi xuống mỗi bên của một cái bàn hình vuông, mặt đối mặt.

"Giờ thì, Rudeus. Cậu biết tại sao nơi này được đặt chứ?"

Cliff nói vậy với vẻ mặt rất nghiêm túc.

Hình như là cậu ta đang tức giận.

Và tôi đoán được lý do.

"Hôm nay là... sinh nhật của Cliff senpai, đúng không?"

"Sinh nhật của tôi qua từ lâu rồi."

Cliff nói với thái độ bất mãn.

Giờ Cliff đã 20 hay 21 tuổi rồi nhỉ.

Ở thế giới này thì cậu ta đã là một người lớn hẳn hoi rồi.

Không lạ gì nếu như người ta đã có 2 hoặc 3 đứa con.

Nhưng bởi cái khuôn mặt nai tơ của mình, mà Cliff trông như mới 15 tuổi vậy>

"Đó không phải là vấn đề."

"Vâng."

Tôi chỉnh tư thế ngồi.

Xem ra đây là chuyện nghiêm túc.

"Thực ra..."

Chuyện Cliff nói.

Có lẽ là về Orsted.

Khi tôi trở về báo cáo, tôi đã nói với họ là tôi sẽ kể chi tiết lại sau và rồi từ đó tới nay vẫn như vậy.

Không lấy làm lạ khi cậu ta mất hết kiên nhẫn.

"Hiện giờ, chúng tôi đã nghĩ sẽ đặt tên cho con của Elinalize là Clive nếu là con trai, và Eleaclarice nếu là con gái, cậu thấy sao?"

...Tên ư?

Hừm, đây là chuyện cần nói hôm nay ư?

Tôi đã hiểu lầm rồi à?

"Tức là, nếu là con trai thì nó sẽ có tên kiểu Milis, nếu là con gái thì nó sẽ có tên kiểu tộc Elf. Rudeus nghĩ thế nào?"

"Ừm... Clive nghe có vẻ rất thông minh và sau này sẽ trở thành một chính trị gia tốt, nhưng hình như có ấn tượng phức tạp kiểu gì đó.

Tôi không nghĩ Eleaclarice là một cái tên không hay. Dễ nghe và còn đẹp nữa. Nhưng như kiểu là một tên trộm sẽ đi cướp vật quý báu của người ta..."

Trong khi bày tỏ quan điểm của mình, Cliff nhìn lên trần nhà và nói rằng [quả nhiên là].

Sau đó cậu ta nhìn thẳng vào tôi với bộ mặt nghiêm nghị.

"...Chỉ đùa thôi. Tên vốn đã được quyết định rồi. Mặc dù tôi rất vui khi được nghe quan điểm của cậu, nhưng chuyện hôm nay không phải là chuyện này."

À, đùa à.

Thật là khó hiểu.

Nếu là đùa, thì phải cười chứ.

Sao không có ai cười.

"Chắc giờ cậu đã biết rồi, Rudeus. Chuyện là về những hành động gần đây của cậu."

Zanoba gật đầu khi Cliff chỉ vào tôi.

Có cảm giác là cậu ta cũng hơi nóng giận.

"Sư phụ. Dù sư phụ có tính làm gì, tôi cũng sẽ theo ngài. Vậy nhưng, gần đây không phải sư phụ giữ trong lòng quá nhiều bí mật sao?"

"Là vậy sao?"

"Bỗng nhiên, trong khi chúng tôi đang chế tạo bộ giáp khủng khiếp đó, thì ngài lại có thể hướng dẫn chi tiết tỉ mỉ kỹ thuật cho chúng tôi. Và trên hết, ngài vẫn tiếp tục giữ bí mật rằng ngài sắp đi chiến đấu với ai, không ngờ đó lại là Thất Đại--"

Ngay khi Zanoba kịp nói hết câu, cửa căn phòng riêng mở ra và thức uống được mang vào.

Zanoba giữ im lặng và chờ cho đến khi bàn được bày xong.

Khi nhân viên phục vụ rời đi, Zanoba lại tiếp tục nói.

Không biết có phải căn phòng riêng này được chọn là để nói chuyện bí mật không.

"Đối thủ của ngài lại là Long Thần Orsted thuộc Thất Đại Liệt Cường.

Hơn nữa, khu rừng đó đã bị xóa sổ bởi sư phụ tung hết sức."

"Không, nó vẫn còn mà. Mặc dù chỉ còn một nửa."

"Cuối cùng, cũng phải xin hàng."

"Tôi không còn cách nào khác."

"Hắn không chỉ không giết sư phụ mà còn có thể làm sư phụ phải sức tàn lực kiệt trong khi đang mặc bộ giáp đó và dùng hết sức, rõ ràng hắn là quái vật mà."

Ừm, Orsted đúng là có thể coi như là quái vật.

Ma thuật cự ly xa bị vô hiệu hóa, cận chiến cũng chả làm được gì.

Mặc dù tôi đã nghĩ mình không mạnh bằng, nhưng tôi vẫn phải chiến đấu.

"Bởi vì Sư phụ khi trở về không tỏ ra sợ hãi, tôi đã nghĩ hắn lại là một người tốt... nhưng hắn... hắn..."

Zanoba nhìn xuống dưới, cả người run rẩy.

Rồi bỗng cậu ta ngẩng mặt lên và quát.

"Hắn ta... không phải là ác quỷ hay sao? Mới ngày hôm kia, chỉ cần thấy người hắn với ánh mắt đó thôi cũng đủ để xác định rõ được hắn là kẻ địch rồi!"

Tuần trước Zanoba có gặp Orsted và bị cho lăn quay ra ngủ.

Ngay khi cậu ta gặp Orsted, cậu ta đã chịu ảnh hưởng của lời nguyền...

Hửm?

Nhưng cho tới khi đó thì cậu ta không nghĩ hắn là người xấu sao?

Vậy tức là, trừ khi đích thân gặp mặt, thì lời nguyền sẽ không có hiệu quả.

Nghĩ kĩ thì, tôi nhớ cả Aisha và Norn đều không có cảm nghĩ không tốt về Orsted.

Có lẽ là lời nguyền sẽ không có tác dụng miễn là không trực tiếp gặp nhau chăng.

"Phụng sự cho một tên như hắn, tôi không thể nào không nghĩ đó là điều điên rồ..."

Zanoba lắc đầu bởi cậu ta không thể hiểu được lý do.

Có thể nói được những lời này dù chỉ mới gặp qua, tác dụng của lời nguyền quả là mạnh.

"Tôi chưa thấy mặt Orsted nên tôi không biết thế nào."

Sau đó Cliff mở miệng và nói theo.

"nhưng Zanoba, Sylphy, Roxy, mọi người đều coi Orsted là một kẻ nguy hiểm.

Bởi vì họ đều có chung một nhận định về hắn, nên chắc chắn hắn là một kẻ xấu."

Một lời khẳng định mà ta sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng ra được lại là từ Cliff, một người không bao giờ biết lắng nghe người khác.

Nhưng mà, dựa vào lời của Cliff thì có nghĩa là cậu ta không chịu ảnh hưởng của lời nguyền.

"Phụng sự một kẻ như hắn, không ai có thể ngờ người đó lại là hành động của Rudeus thông minh."

Mặc dù tôi nghĩ mình không có thông minh gì.

Cơ mà, phải làm gì bây giờ.

Bị mọi người phản đối về việc phụng sự Orsted, xem ra những hoạt động về sau sẽ trở nên khó khăn đây.

"Nhưng...khi tôi được dặn là sửa cái ma đạo khải, tôi đã nhận ra rằng."

Cliff nói với giọng như thể là cậu ta đã hiểu.

Rồi nhìn tôi với cái nhìn thách thức.

"Cậu sẽ tiếp tục đấu với hắn đúng không? Với tên Long Thần Orsted đó..."

"...Ể?"

"Đầu tiên là giả bộ phụng sự hắn, rồi sau đó diệt hắn khi có cơ hội. Đó có phải là chiến lược của cậu?"

"Không, ngài Orsted thực--"

"Cậu không cần phải nói với mọi người đâu."

Cliff giơ tay ngăn tôi nói.

"Cậu nhờ tôi tối giản lượng ma lực tiêu thụ để cải tiến nó... vậy nghĩa là cậu rồi sẽ lại sử dụng nó đúng không?

Tức là, cậu muốn nhờ chúng tôi cùng kề vai sát cánh chiến đấu cùng cậu sau này..."

Cliff cười nhe răng trước phát hiện to lớn của mình.

"Tôi nói đúng chứ?"

Chật lất rồi ba.

Mặc dù tôi muốn nói vậy, nhưng tôi có cảm giác như thế là việc không nên.

Ngoài cái việc [Chiến đấu cùng nhau~] và [Chuẩn bị vì lý do này~], tôi có cảm tưởng là họ rồi sẽ hiểu được rằng Orsted thực ra không phải là một người xấu.

"...Cliff-senpai."

Ta không nên thuyết phục người đã cùng ta trải qua nhiều gian khó bằng lời nói dối.

Mặc dù có thể họ sẽ không tin tôi, nhưng chí ít thì tôi phải nói thật một lần.

"Gì vậy?"

"Cậu có tin tôi nếu như tôi nói Orsted thực chất do trong người có một lời nguyền, khiến mọi người thù ghét?"

"Ể? Là vậy sao?"

"Cậu có tin tôi nếu như tôi nói tôi đã bị một tên Ác Thần lừa gạt và bị buộc phải đấu với Orsted?"

"Ác Thần ư? Vậy, hắn có phải là kẻ được tôn thờ bằng những chiếc quần lót và vải dính máu không?"

"Ngươi muốn xuống địa ngục hả."

"Ơ, ể? X-xin lỗi nhé, tôi nói nhầm rồi, ừ, tôi hiểu rồi. Cậu tiếp tục đi."

Không ổn rồi, tôi lỡ nhất thời nổi nóng.

Nhưng mà coi thường lòng tin của người ta là việc không nên.

Tạm gác lại chuyện này.

"Đó là kết quả của việc gặp mặt Orsted. Vì lý do nào đó mà lời nguyền sẽ không có hiệu quả với tôi, và sau khi nói chuyện với Orsted thì chúng tôi đã giải quyết ổn thỏa với nhau rồi. Đổi lấy sự bỏ qua, tôi sẽ phải chiến đấu với tên Ác Thần cùng với Orsted. Nếu tôi nói vậy, liệu cậu có tin không?"

"Hừmm..."

"Cá nhân tôi không tin."

Zanoba quả quyết vậy với cặp kính sáng lóa.

"Tuyệt đối không thể nào tin được, tên TÊN Orsted đó lại đi nhờ người khác chiến đấu cùng với hắn."

"Hừm, Zanoba nói cũng có lý."

Bởi vì Zanoba một mực tin vậy, Cliff cũng khó xử.

Cậu ta khoanh tay và trầm ngâm.

"Hãy nghĩ từ một góc độ khác. Zanoba bình thường không có hứng thú gì khác ngoài hình nhân, Zanoba bình thường rất cứng rắn trước những người khác. Các cậu có thấy điều này kì lạ không? Đây là do tác dụng của lời nguyền đps."

"À. Cậu nói tôi mới nhận ra.., Nhưng không, Zanoba vốn lo nghĩ cho cậu. Và đặc biệt đối thủ lần này rất kì quái, cậu ta sẽ rất lo lắng."

Thật vậy sao.

Cậu ta lo lắng như thế.

Mặc dù tôi biết ơn... nhưng hiện giờ tôi không thể vui được.

Orsted nhất định là giấu chuyện gì đó với tôi, vậy nên hắn có thể là kẻ không hoàn toàn đáng tin.

Mặc dù vậy tôi vẫn muốn tránh cái việc trở thành kẻ thù của cả hai bằng cách theo phe Hitogami rồi theo Orsted như một kẻ hèn hạ.

Đành thế này vậy.

Nói dối thôi.

"Được rồi... Chúng ta sẽ theo giả thuyết của Cliff-senpai."

"Giả thuyết của tôi, ý của cậu là gì?"

Tôi hắng giọng một lần và nói.

"Chính xác như Cliff-senpai đã nói. Đã từ lâu tôi đã muốn tái đấu với Orsted. Thế nhưng, thời cơ chưa chín muồi, vậy nên lúc này tôi buộc phải nhẫn nhại và sẽ làm như những gì hắn bảo."

"...Ể? Thật vậy sao? Những lời trước đó là sao vậy?

"Những lời trước đó, chỉ là những ước mong muốn thành sự thực của tôi."

Nếu Cliff thấy Orsted, thì cậu ta sẽ lại như Zanoba.

Vậy nên tôi đành phải như thế này.

"Theo cái hướng đó, từ giờ trở đi tôi mong được Cliff-senpai và Zanoba trợ giúp."

"...Để đó cho tôi, sư phụ. Cho đến khi đó, chúng tôi sẽ chế tạo một bộ giáp ngay cả Julie cũng mặc được."

"Ừ, tôi giao cho cậu đó."

Mặc dù tôi không muốn Julie phải chiến đấu, nhưng dù sao có một chút sĩ khí cũng càng tốt.

"Giờ, tôi muốn nhờ Cliff-senpai một việc."

"Việc gì vậy?"

Tôi sẽ nói việc cần nhờ bằng lời.

Nhưng theo một cách khác.

Ừm, thế nào đây nhỉ.

"Thực ra Orsted đang được bảo vệ bởi một kết giới."

"Kết giới? Kết giới ma thuật hả?"

"Không, kiểu lời nguyền cơ."

Nghe thấy từ nguyền, Cliff cau mày.

"Khi nhìn thấy mặt Orsted, cơ thể của bất cứ ai cũng sẽ run lên và do vậy không thể nào dùng được sức lực vốn có của mình."

"Là vậy sao."

"Phải. Tôi đã thua bởi vì vậy đó. Ngay cả Zanoba nữa, đúng không."

"Lúc đó tôi có cảm giác như bản thân bị cái gì đó hạ gục vậy, nhưng ngài nhắc mới nhớ, tôi nhất định có cảm giác cả người không thể cử động được."

Đó là do cậu ta tưởng tượng rồi.

"Thì ra là thế, lời nguyền đó có vẻ khó đối phó..."

"Ừ. Nó vốn đã khó đối phó rồi. Vậy nên tôi muốn Cliff-senpai làm gì đó với lời nguyền của Orsted."

"Nhưng nghiên cứu của tôi chỉ chuyên về cho Elinalize. Có hiệu quả với Orsted hay không thì..."

"Ừm, nếu không có hiệu quả với hắn, thì hãy nghiên cứu một cách nào đó khác. Hiện giờ Elinalize-san đang mang thai, nên cậu không thể nghiên cứu thêm được. Trong lúc này, ít nhất thì hãy thử xem liệu ảnh hưởng của nó có bị suy yếu đi hay không cái đã."

Cliff là chuyên gia trong lĩnh vực lời nguyền.

Mặc dù vẫn chưa hoàn chỉnh, nhưng cậu ta đã thành công trong việc làm suy yếu lời nguyền của Elinalize.

Nếu cậu ta nghiên cứu trong việc suy yếu lời nguyền của Orsted, thì có thể lời nguyền thù ghét đó sẽ bị suy giảm.

Kế hoạch là như vậy.

"Nhưng liệu Orsted có đồng ý nghiên cứu điều này không? Chúng ta sẽ lừa hắn ra sao?"

"Orsted là một kẻ hay chiến đấu như một con sói khát máu. Thực chất, hắn cũng có than phiền về lời nguyền của mình."

"Cậu có chắc không? Hắn vốn đang được chiến đấu với lợi thế mà? 

"Hắn từng nói rằng là, hắn muốn được chiến đấu với một kẻ sẽ dùng hết thực lực của mình, không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền."

Một lời nói dối trơ trẽn.

Nhưng sớm hay muộn, tôi cũng phải nhờ được chuyện này với Cliff.

Tôi sẽ nói cho cậu ta lý do thật sự sau.

"Thật sự chắc chứ...?"

"Ừ, tôi chắc chắn đó. Thế nên Cliff-senpai mới có thể nghiên cứu về Orsted mà không cần phải lo lắng gì."

"Hừm...thôi được rồi. Mặc dù tôi không thích lừa gạt người ta, nhưng nếu cậu đã khăng khăng như vậy, tôi sẽ thử một phen xem sao."

Hay lắm!

Cliff-senpai thật là tuyệt vời.

Elinalize-san, hãy ôm lấy cậu ta!

Được rồi, tôi sẽ thuyết phục Sylphy và những người khác bằng cách này.

Dù sao, bằng cách này việc làm suy yếu lời nguyền sẽ thành sự thật.

...Ha~.

Cảm giác phạm tội này đúng là ghê thật...

Không biết vì sao tôi lại đi nói dối như thế.

Tôi không có ý nói rằng nói dối là xấu.

Trong một số trường hợp, nói dối thì tốt hơn.

Nhưng Cliff, Zanoba, Sylphy, Roxy, Eris.

Mọi người đều hết lòng lo lắng cho tôi.

Tôi cảm thấy như mình đang phản bội lại họ bằng những lời nói dối.

Tôi không có ý làm tổn thương hay lừa dối ai cả...

Nếu một ngày nào đó lời nguyền của Orsted được hóa giải, liệu tôi có thể biến những lời nói dối thành một câu chuyện đáng buồn cười...

"Là như vậy đấy. Zanoba, Cliff-senpai...tôi nhờ cả vào hai người."

"Hừm. Tôi cảm thấy an tâm khi Sư phụ có một kế hoạch nhất định."

"Được. Trọng trách này. Hãy giao cho tôi."

Khi cả hai người họ gật đầu, thức ăn đã tới.

Phần 4:

Việc chuẩn bị cho bữa tối đã được hoàn tất, những đĩa đồ ăn đẹp mắt được bày trên bàn và những cốc rượu đã được rót.

Tôi nâng cốc rượu lên và nói.

"Được rồi. Chuyện quan trọng đã nói xong hết! Chúng ta hãy cạn ly nào."

"Đúng vậy nhỉ."

Zanoba cầm một cái cốc.

"Chúng ta cạn ly vì điều gì đây?"

Cliff cũng đang cầm cốc và hỏi.

"Hôm nay không có tụi đàn bà con gái ở quanh đây, nên chúng ta sẽ cạn ly vì tình bằng hữu giữa cánh đàn ông chúng ta... tôi nghĩ vậy đó, thấy thế nào?"

Nghe có vẻ buồn nôn thì phải?

Thôi kệ.

Tôi biết rằng.

Cả Cliff và Zanoba sẽ không bao giờ phản bội tôi trong những lúc nguy cấp.

Kể cả nếu điều đó có khiến cậu ta thành kẻ thù của nước nhà, Cliff cũng sẽ giúp tôi.

Kể cả nếu tôi có trở thành một tên rác rưởi, Zanoba cũng sẽ không từ bỏ tôi.

Họ là những người bạn không ai có thể thay thế được.

Mặc dù tôi nói dối họ lần này, tôi trong lòng vẫn nguyện là đồng đội của họ cho đến ngày phải chết.

Trong khi nghĩ như vậy, tôi cảm thấy như nước mắt sắp ứa ra.

Dù cho nghe có vẻ buồn nôn.

Cũng không lạ gì khi mà cơ thể của tôi đã bốc mùi của một kẻ trung niên khiến người ta phải buồn nôn.

Hãy nói theo đúng với độ tuổi hiện tại của mình vậy.

"Vậy thì vì tình bạn bè nào."

"Vì tình bạn."

"Dô!"

Khi tiếng cốc cụng vào nhau, một chút rượu vương ra.

"Nhưng mà tình bạn giữa con trai chúng ta... chúng ta nên nói chuyện gì vào lúc này."

"Hay là chuyện người lớn?"

"Người lớn ư, à, cơ mà này, Rudeus. Cậu mới đón thêm một cô vợ mới đúng không."

"Ừ, có thể nói Eris là bạn thuở nhỏ của tôi."

"Eris-dono ư, thật là hoài niệm, không biết vì sao mà cô ấy được gọi là Cuồng Cẩu... Khi tôi gặp cô ấy tôi sẽ thử hỏi xem."

Zanoba nheo mắt hoài niệm lại.

Hồi ở Vương quốc Shirone, Zanoba không nói gì nhiều với Eris.

Nhưng mà, cậu ta vẫn nhớ hồi đó.

Khó có thể nào quên được sự hiện diện của Eris.

"...Ủa? Nghĩ lại thì, Cliff-senpai cũng biết Eris đúng không? Trước kia cậu có từng kể vậy."

"T-tôi chỉ mới gặp cô ấy một lát trước kia thôi. Tôi không có tình cảm gì nữa."

Vậy sao, một lát, trước kia.

...Có thể là Eris đã quên sạch Cliff rồi.

Eris mà lại, biết làm sao được.

"Cơ mà này, Rudeus. Tôi đã bảo với cậu, phụ nữ con gái không phải là để cậu đi sưu tập. Cậu không thể nào mà cứ---"

Sau đó, Cliff-senpai tiếp tục giảng đạo của mình.

Khi ba người trong tình trạng say xỉn ngồi cùng nhau, Zanoba bắt đầu kể chuyện người lớn.

Nhân tiện, chuyện này là về lần kết hôn đầu tiên của Zanoba với vợ mới cưới, nhưng từ về giữa trở đi bắt đầu là một câu chuyện kinh dị và về cuối là những lời than phiền về việc sao đàn bà con gái không hiểu được hình nhân.

Sau đó Cliff và tôi kể chuyện.

Về việc Eris và Elinalize như những con mãnh thú trên giường, chúng tôi nhận ra cả hai đều là những người cùng khổ.

Nhưng với chỉ có hai người chúng tôi nói chuyện này thôi, Zanoba thấy chán nên chuyển chủ đề sang ma đạo khải.

Mắt họ sáng tít lên khi nghe tôi kể chuyện chiến đấu với Orsted trong khi đang mặc ma đạo khải như thế nào.

Câu chuyện Rô bốt khổng lồ vs Quái vật to lớn có vẻ rất thú vị.

Đêm hôm đó ba người đàn ông chúng tôi cứ tiếp tục say sưa với nhau, và sau khi cửa hàng đến giờ đóng cửa, chúng tôi mua thêm rượu, thuê một căn phòng gần đó và tiếp tục uống say.

Không biết vì sao tôi lại cảm thấy thích một bữa tiệc rượu với chỉ ba người đàn ông.

Nếu có một dịp nào khác, tôi muốn lại được đi uống rượu với chỉ có ba ngươi đàn ông như thế này lần nữa.