Buổi sáng thứ hai.
Trước khi Richi đi đến lớp học, đã đến phòng sinh vật để xem tình hình của mấy quả trứng, trong xô chỉ còn lại những quả trứng đã bị nứt.
Sau khi Richi đếm thử, đã bị mất hai quả.
Hơn nữa, phần đuôi và sừng nhô ra từ quả trứng đã bị xẹp xuống, có thể là do chúng không được ngâm nước.
(Ai là người đã làm đổ xô nước, và bỏ đi vậy?)
Có lẽ, những quả trứng sẽ không thể nở nữa.
(Mặc dù mình đã chăm sóc cẩn thận như vậy......)
Richi đã định ghé qua trường để cho ăn vào thứ bảy chủ nhật, nhưng đã quên mất thứ bảy có một buổi hẹn hò phức tạp, còn chủ nhật thì bất ngờ khi đã nghe đầu đuôi chuyện nhập viện từ mẹ và chị gái.
Sao lại xảy ra chuyện như thế này.
Đổ đầy nước vào xô, và rắc sẵn đồ ăn lên, nhưng không biết nó có quay trở lại như cũ không.
Richi buồn bã và đi đến lớp học của mình.
Nairu hôm nay đã ngồi vào chỗ trước.
Richi ngồi xuống và nhìn chằm chằm lên bảng đen với vẻ mặt cứng đờ, cộc cằn.
Đang băn khoăn có nên nói chuyện những quả trứng khủng long cho Nairu hay không, những Richi đã dừng lại.
(Chắc chắn, Nairu đã không còn hứng thú......)
ーĐi thôi, You-hei.
Cảnh tượng Nairu quay lưng về phía Richi, và cảnh Nairu sơ trung đang hôn nhau với một người đàn ông ở trong xe, đang hiện lên cùng lúc trong đầu, Richi ngày càng mất bình tĩnh hơn.
Chắc chắn không nhìn nhầm chuyện đó. Chắc chắn, Nairu đã hôn nhau với người đàn ông khác, khi đang hẹn hò với Richi.
(Mình không muốn dính dáng đến Nairu nữa)
Richi muốn đổi lớp ngay bây giờ. Chuyện đó là không thể, nhưng nếu nói mắt kém có lẽ sẽ được đổi chỗ với người ngồi trước.
Làm như vậy ngay từ đầu có phải tốt hơn không.
Tại sao, tôi lại không làm thế.
ーChuyện hẹn hò đôi, ngay từ đầu em đã không thích và cảm thấy phiền phức rồi. Hơn nữa lại là Kogure. Em về đây.
(Vì Nairu, đã nghĩ tôi phiền phức)
Tôi không muốn bị lay động nữa.
Richi được phát cho một bài kiểm tra nhỏ, khi tiết học vừa bắt đầu. Richi cảm thấy mơ hồ, buồn nôn, không thể tập trung vào câu hỏi, và có một cục tẩy màu học lăn đến chân.
Lại là Nairu làm rơi.
「......」
Vì trước đây, Nairu luôn làm một gương mặt lạnh lùng, tránh ánh mắt của Richi khi anh ấy nhặt tẩy cho Nairu, nên Richi đã nghĩ không nhặt thì tốt hơn.
「......」
Cục tẩy Sakuramochi màu hồng và màu xanh lá đang ở trong tầm nhìn của Richi.
Nếu mà không có tẩy ở trong giờ kiểm tra, còn rắc rối hơn khi ở trong tiết học bình thường.
「......」
Cơ thể đã bắt đầu chuyển động,
(Đây là một cái bẫy)
Nếu như nhặt lên, cả trái tim và cơ thể sẽ lại hoá đá, không thể nào di chuyển được. Richi lại chỉ nghĩ về Nairu.
Lại ở trong một vòng luẩn quẩn như vậy, nên Richi muốn được giải thoát.
「......」
Thu lại bàn tay đang vươn ra, nâng cầu kính lên, Richi quay lại giải quyết câu hỏi của bài kiểm tra.
Không nhìn vào cục tẩy mà Nairu làm rơi nữa.
Không biết, không liên quan.
Richi tự nhủ mình như vậy.
Cuối cùng đã kết thúc một tiết học dài, chuông thu bài kiểm tra reo lên. Tiếp theo là tiết thể dục.
Richi đứng dậy và bắt gặp ánh mắt của Nairu.
Có vẻ như Richi đã vô tình quay sang, mặc dù đã cố không nhìn.
Nairu bĩu môi lên, cau mày lại và nhìn Richi.
Có thể cô ấy đang tức giận vì Richi đã phớt lờ và không nhặt cục tẩy lên, và khinh miệt Richi như một người đàn ông lòng dạ hẹp hòi.
Cảm thấy khó xử và mơ hồ hơn lúc nhặt cục tẩy lên và bị lạnh nhạt trước đó, Richi giả vờ sửa kính, dùng tay che mặt và đi ra khỏi lớp.
Richi vào phòng thay đồ nam đầu tiên, và từ từ thay quần áo.
Có vẻ con trai là bóng chuyền, còn con gái là nhảy nhún lò xo.
Các cô gái mặc áo thể thao và quần đùi ngắn đang tập trung ở bên cạnh sân bóng chuyền.
Giá nhảy bật lò xo và đệm dày đã được để sẵn ở đó.
Thoáng nhìn thấy bóng dáng của Nairu, Richi vội quay mặt đi.
(Không được nhìn nữa)
Mặc dù quyết tâm như vậy trong tâm, nhưng quả nhiên đã tò mò quay lại nhìn.
Vì không nhặt cục tẩy lên khiến cho cảm xúc của Richi hướng về Nairu nhiều hơn.
Richi định tránh cái bẫy, nhưng ngực lại siết lại giống như bị sập bẫyー.
(Không được nhìn)
Tiết học bắt đầu, con trai được chia làm bốn nhóm, và tiến hành tổ chức thi đấu cho hai nhóm một.
Khi nhóm của mình không phải thi đấu, nhóm con trai ngồi xuống để quan sát trận đấu, nhưng ánh mắt lại hướng về phía các cô gái ở bên cạnh. Nhóm con gái mặc quần đùi ngắn đang nhảy *bon *bon trên giá nhảy, mở rộng hai chân và tay ở trên không, cứ như vậy tiếp đất và lại nhảy lên tiếp.
「Nếu được thì, tao ước bọn con gái ăn mặc phong phanh vào mùa hè. Có thể thấy hết bộ ngực đang đung đưa」
「Đúng nhỉ~. Nhưng, khi tưởng tượng bộ ngực đang nảy lên nảy xuống đằng sau cái áo thể thao đó, chẳng phải ngon hơn sao?」
「Mày, ảo tưởng quá rồi. Nhưng, được đấy」
「Đúng không」
Nói về điều đó, ngực chúa có thể xác nhận được bộ ngực của cô gái nào to qua sự rung chuyển cho dù có mặc chiếc áo thể thao, và nếu bị con gái hỏi có thể sẽ bị ăn đập bằng chổi lau nhà.
Richi không tham gia vào cuộc trò chuyện đó, nhưng lại tò mò về Nairu và nhìn trộm cô ấy không biết bao nhiêu lần.
「Quả nhiên, học sinh chuyển trường, dáng ngon nhỉ」
Richi ngạc nhiên khi thấy chủ đề về Nairu xuất hiện, sau đó cảm thấy khó chịu.
「Nhưng, vòng một bình thường quá」
「Đồ ngu. Có thể vừa lòng bàn tay, chẳng phải tốt saoー. Nhưng, hình đang quan trọng hơn kích cỡ」
「To quá nó cũng xệ xuống nhỉ」
「Nhìn mặt học sinh chuyển trường, trông giống tsun」
「Uooo, cái đó tuyệt đấy!」
「Nhưng, học sinh chuyển trường là của Aiba phải không. Aiba đã nhìn thấy vòng một đẹp đẽ của học sinh chuyển trường rồi nhỉ」
「Dừng lại đi, đừng có tưởng tượng, mày không thấy buồn sao~」
Richi không muốn nghe câu chuyện đó.
Cho dù tự nhủ mình bình tĩnh đến đâu, vẫn cảm thấy khó chịu và muốn hét lên với đám bạn cùng lớp “Dừng lại đi!”.
Mọi người vẫn không biết Richi là bạn trai cũ của Nairu, giả sử Richi hành động theo bản năng và bị vạch trần, cũng sẽ bị chỉ trích『Nhưng bây giờ, ông có hẹn hò đâu?』『Bạn trai của học sinh chuyển trường là Aiba』, và càng thảm hại hơn.
(Đúng vậy, tôi là bạn trai cũ của Nairu. Hơn nữa tôi là người bị đá, và đối với Nairu nó chỉ là quá khứ)
Ngực Richi đau nhói vì những cảm xúc u ám.
Tại sao, lại cứ nghĩ về Nairu như thế này.
Bỗng dưng, hình bóng sơ trung của chính mình hiện lên.
Đeo kính và gầy hơn bây giờ rất nhiều.
Đang nhăn mặt lại trông rất đau khổ.
ーNgày nào, tôi cũng nghĩ về Nairu.
ーCảm xúc lúc nào cũng hỗn loạn, và không thể đánh giá một cách bình tĩnh. Mặc dù trước đây không có chuyện như thế này.
ーQuá, đủ, rồi!
Đội của Richi bắt đầu di chuyển vào sân bóng. Trận đấu của đội trước đã kết thúc.
(Chuyện bây giờ là gì nhỉ)
Richi đang di chuyển vào sân bóng, nhưng đầu lại bắt đầu đau.
(Trước kỳ nghỉ hè của học sinh sơ trung năm hai. Tôi, lúc nào cũng đau khổ vì chuyện của Nairu. Vì tôi đã nhìn thấy Nairu đang hôn nhau với một người đàn ông ở ghế phụ chiếc xe thể thao màu xanh)
Nhưng sự thật chỉ có vậy thôi sao?
Nó không phải chỉ là nguyên nhân thôi sao?
Cơn đau giống như đang bị gõ búa từ trong đầu, càng trở nên tệ hơn.
Dù đứng ở trên sân, nhưng có cảm giác không thể bắt được bóng.
「Ô, đến lượt học sinh chuyển trường kìa」
「Chờ mãi」
Khi nghe thấy giọng nói đó từ đám con trai đang ngồi xem ở bên cạnh, Richi ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc Nairu lên giá đỡ.
Nhảy lên nhẹ nhàng *bonbon, sau đó lại nhảy cao hơn nữa *bon~. Tóc buộc dài giống như đuôi ngựa cũng bay lên theo.
Dang hai tay hai chân thật đẹp trên không trung, cứ như thế đáp xuống đất, rồi lại nhảy lên. Lần này duỗi thẳng chân xuống, sau đó lại nhảy lên cao *bon~! thêm lần nữa, và cứ thế lặp đi lặp lại.
「Ôu! Dừng lại đi, học sinh chuyển trường!」
Khi giọng của đám con trai vang lên.
「Waー! Tránh ra! Richi!」
Một giọng nói cuống quýt vang lên, một tác động mạnh chạy tới đầu của Richi, và cứ thế cả cơ thể của Richi ngã về phía sau.
(A, trúng...... bóng rồi)
Trong khoảng khắc đang ngã xuống, tại sao lại có thể suy nghĩ bình tĩnh như vậy.
Nairu nhảy xuống khỏi giá đỡ, có thể thấy cô ấy đang chạy về phía Richiー.
「Ri-Chi! Ri-Chi! Ri-Chi~!」
Mở to mắt ra nhìn, biểu cảm như muốn bật khóc, dù cho đám bạn cùng lớp đang ở đây, nhưng cô ấy đã gọi tên của Richi không biết bao nhiêu lần.
「Ri-Chi! Ri-Chi!」
Richi đã ngất đi khi đang nghe giọng nói tuyệt vọng đó.
Richi nhớ ra nó hoàn toàn giống với giọng nói đã nghe thấy khi rơi xuống vách núi vào giữa đêm.
ーRichi! Richiiii!