Moto Sekai Ichi’i no Sub-chara Ikusei Nikki

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3447

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 299

Arc 6: Xung đột chính trị - Chương 68 - Cách chiến đấu bằng Ma thuật.

“Thưa chủ nhân, đây là số mới ra mắt sáng nay của báo Vinz.”

“Hmm, cảm ơn.”

Trong lúc đang ăn sáng, Yukari đưa tôi tờ báo với thái độ khó hiểu.

 Tôi tự hỏi sao lại là báo? Tôi không có thói quen đọc báo. Tôi hiện không có tâm trạng để suy nghĩ sâu về việc đó do tôi vừa mới ngủ dậy, vì thế, tôi quyết định sẽ đọc nó.

“Ngh-ptffffff――! ! “

Do soup chảy vào khí quản, nên tôi phun hết chúng ra khỏi miệng như một mạch nước phun.

Tôi ho sặc sụa, suýt nữa thì mắc nghẹn. “Whoa, văng đầy ra rồi kìa!”, Silva lên tiếng, cô ấy không làm gì khác ngoài ngạc nhiên. Eko bên cạnh thì bật cười khoái trá vì lý do nào đấy. Yukari cầm chiếc khăn và trầm ngâm, như thể định lau hết phần soup cá đang vương vãi, nhưng không, sau một lúc đắn đo, cô ấy chỉ tập trung lau mỗi phần đũng quần của tôi. Tôi cũng ngờ trước được việc này rồi, nhưng quả thật Yukari là một cô nàng Elf dâm đãng.

“Trong đấy viết gì thế anh Second?”

“Ahh, hãy để tôi giải thích.”

Trước khi tôi nhận ra, Winfield đã được triệu hồi tại phòng khách.

Trải tờ báo ra giữa mặt bàn, cô ấy bắt đầu giải thích nội dung của tờ báo.

“Cô thấy tiêu đề chứ? 『Đội hiệp sĩ vi phạm hợp đồng? Những nghi vấn xoay quanh cuộc trấn áp Băng cướp chính nghĩa』.”

“Umu. Tôi biết nghĩa của chúng, nhưng……”

“Nếu như đọc qua tờ báo này, cô có thể hiểu được rằng bọn hiệp sĩ đang che đậy điều gì đó có liên quan đến cuộc trấn áp băng cướp, vậy thì tốt.”

“Nó có dính líu tới Đội hiệp sĩ Đệ Nhất, Đệ Nhị và Đệ Tam?”

 “Chính xác. Trước hết, tạo ra hoài nghi dành cho Đội Hiệp sĩ, sau đó, sự ngờ vực ấy sẽ chuyển hướng sang cho phe Đệ Nhất Hoàng tử. Ở số báo mới ngày mai, hoặc ngày mốt, sẽ giải thích chi tiết những việc đã xảy ra. Nếu chúng ta cung cấp ít thông tin và theo định kỳ, thì hiệu quả mang lại sẽ rất cao. Đây là chiến thuật cơ bản.”

Nếu bạn đặt một tiêu đề hấp dẫn về các nghi vấn, lòng “hiếu kỳ” của người dân sẽ khiến họ muốn biết nhiều hơn nữa. Cung cấp thông tin tương tự như cho một đám đông đang chết đói ăn. Vì nhiều người vẫn hoài nghi về sự trấn áp băng cướp chính nghĩa một cách triệt để của Đội Hiệp sĩ Đệ Nhất, nên ý kiến của người dân cứ mâu thuẫn với nhau; vì thế, càng nhiều thông tin được tiết lộ, ngọn lửa xung đột và mất lòng tin càng được thổi phồng.

Hơn nữa, sau khi được coi là đã vi phạm hợp đồng, cộng với lời xác thực của người sống sót của R6 và các yêu cầu phải công bố tài liệu chính thức; các cáo buộc về việc làm giả chứng cứ và các vật chiếm giữ sẽ theo đà tăng lên. Một kế hoạch hoàn hảo.

“......Việc này là do cô làm sao?”

“Chính xác, là do tôi làm đấy. Anh Second cứ việc khen tôi đi.”

“Làm rất tốt, Windfield. Tuyệt vời!”

“Ehh, như vậy có hơi…… thôi cũng được.”

Windfield tỏ ra bất mãn trong giây lát, nhưng rồi cô ấy cũng chấp nhận do cảm nhận được sát khí đến từ Yukari và Silvia.

“Ahh, Silvia. Tôi nghĩ hôm nay cô có thể sẽ bị triệu tập bởi Đội Hiệp sĩ Đệ Tam. Nếu thế, hãy nói với chúng như sau. ‘ Có lẽ hắn biết điều gì đấy’.”

“Ý cô là tôi nên nói rằng anh Second rất đáng nghi?”

“Đúng vậy. Đại loại như, ‘hắn ta nói chuyện với một kẻ đáng ngờ ở sau nhà trọ’. Nếu bọn chúng có hỏi, cứ việc nói với chúng như thế.”

“Umu, hiểu rồi.”

“Anh Second, hãy chuẩn bị để có thể di chuyển bất cứ lúc nào ở hoàng cung. Hơn nữa, đừng để bị tống cổ ra ngoài, được chứ?”, Winfield cảnh báo.

“Vế trước thì cứ để cho tôi, còn vế sau thì tôi sẽ cố hết sức.”

Để có thể làm cho đám Ma thuật sư Hoàng gia vô dụng kia phát triển đến một mức độ đáng kể, một thử thách tưởng chừng như phi lý đang chờ đợi tôi ở phía trước.

Tôi đã có được lời giải đáp sau khi dành cả đêm suy nghĩ. Nhưng tôi không rõ liệu nó có có hoạt động trôi chảy hay không.

“――Tôi thật lòng xin lỗi vì đã làm gián đoạn cuộc trò chuyện của các ngài.”

Vào lúc ấy, người xuất hiện không phải là Cubero, mà là một nàng hầu gái. Yukari nhìn cô ấy và bảo “nhanh thật”. Gì thế? Tôi tò mò rồi đấy.

“Chúng ta đang giam giữ một thành viên của R6, ngài Besaid, tại nơi ở của người hầu. Chúng ta nên làm gì tiếp theo?”

“Oh, việc tôi giao đấy hả. Nhanh thật đó. Làm tốt lắm!”

 “......T-Tôi không xứng đáng để nhận được những lời khen đó từ ngài.”

Cô hầu gái ngại ngùng cúi mặt và đáp. Cô ấy là người đã bắt được Besaid ư? Yukari từng nói cô ấy là “Điều tra viên chuyên nghiệp”, nhưng…...yeah, dù có nhìn kiểu gì thì cô ấy trông không hề giống. Cô ấy như một cô gái bình thường. Quả thật không thể đánh giá quyển sách qua trang bìa.

“Bây giờ tôi và Cubero sẽ đi gặp hắn. Hãy chuẩn bị đi.”

“Đã rõ.”

Tôi đưa ra chỉ thị, đồng thời húp sạch phần soup của mình. Windfield tỏ ra vui vẻ với gương mặt như muốn nói “Cuối cùng trò chơi cũng bắt đầu.”

Ít phút sau.

Chúng tôi gặp mặt nhân chứng sống của R6 tại tầng hầm ở dinh thự dành cho người hầu.

“Thủ lĩnhhhhhhhhhhh! Tôi rất- tôi rất vui vì cậu vẫn an toàn và khoẻ mạnh!”

Ồn ào…… Đây là ấn tượng đầu của tôi về Besaid. Điều thứ hai tôi để ý là gương mặt dữ tợn của cậu ta.

Giống như người ta thường nghĩ về Yakuza, băng cướp chính nghĩa dường như đã đặt cả tính mạng của họ vào công việc này. Dù cho có bị bọn Hiệp sĩ cản trở và chia rẽ, đôi mắt cậu ta vẫn sắc sảo như lưỡi dao. Khuôn mặt góc cạnh cùng mái tóc đen vuốt ngược thực sự gây ấn tượng mạnh cho người đối diện.

“Besaid. Cậu đã sống sót an toàn từ cái địa ngục ấy. Tôi rất tự hào về cậu.”

“Thủ lĩnh nói quá rồi ạ! Dù tôi sống hay chết cũng chả sao! Thưa thủ lĩnh! Việc cậu còn sống mới là quan trọng đối với R6! Sự hồi sinh của R6 sẽ không còn là giấc mộng viển vông nữa!”

“Không phải. Tôi còn có thể đứng ở đây là do các cậu đã hi sinh cả tính mạng vì tôi. Và việc cậu sống sót sẽ trở thành động lực lớn cho R6 chúng ta, và cả cho Chủ nhân của tôi nữa.”

“Huh……? Chủ nhân…...ư?”

“Ngài Second Firstest. Cậu, cả tôi nữa, bằng mọi giá không được phép quên đi cái tên này.”

“............Là vậy sao, tên sát thủ kia cũng thế.”

Sau khi nghe thấy tên tôi, Besaid đứng dậy và lẩm bẩm gì đó. Ánh mắt của cậu ta dừng lại ở tôi.

“Besaid! Không được làm bất cứ hành động kỳ lạ nào――”

“Không sao cả. Cậu ta muốn xem liệu tôi có sẵn sàng chưa. Như vậy được chứ? Dù sao thì cậu ta là thuộc hạ của cậu. Nên cậu ta có chút hiếu động, giống như cậu vậy.”

“......Tôi cảm thấy xấu hổ khi phải thừa nhận điều đó.”

Tôi và Besaid lườm nhau. Sau khi bị tôi ngăn cản, Cubero đang nhìn xuống đất với gương mặt ngượng ngùng.

“Tôi biết việc này có hơi lỗ mãng……nhưng làm ơn hãy để tôi kiểm tra ngài.”

Besaid tiến về phía tôi trong khi vặn cổ mình. Tôi không hề thấy cậu ta ở trong tư thế chiến đấu gì cả. Gã này nhất định đã quen với việc chiến đấu. Nếu tôi đụng độ với Besaid ở bất kỳ nơi nào khác ngoài Mobius, tôi thua chắc.

“Xin lỗi, nhưng đây không phải là một trận đấu.”

Nhưng nơi này là Mobius. Dù bạn có nỗ lực như thế nào thì đây vẫn là game online. Nếu bạn đánh nhau với ai đó, đấy không phải là một trận đấu, mà là PvP. Sự khác biệt về chỉ số không phải là thứ có thể dễ dàng vượt qua, hơn nữa số lượng kỹ năng hiện có và cách biệt về cấp bậc quá lớn. Trên hết, sự khác biệt về kỹ năng đã là quá chênh lệch.

“――Haa! “

Nắm tay phải của Besaid lao thẳng về phía tôi. Thoạt đầu, tôi đã thử xác định xem đó là kỹ năng gì, nhưng đấy chỉ là 《Võ thuật Bộ binh》. Tôi có thừa thời gian để tránh nó.

 Này, có phải do sự khác biệt về trình độ không……?

“Ohh, tên này tránh được kìa!”

 “…………”

Besaid tỏ ra phấn khích đến nỗi không kiểm soát được lời nói. Thấy vậy, Cubero chỉ biết ôm đầu.

Đúng thế, sự phấn khích ấy thôi vẫn chưa đủ. “Mình muốn kiểm tra xem người chủ nhân đáng kính của thủ lĩnh có thực lực ra sao”, nét mặt cậu ta như muốn nói lên điều đó. Tuy nhiên, dù cho cậu ta có kiểm tra thực lực kiểu gì đi nữa thì sự cách biệt giữa cậu ta và người sẽ đứng đầu thế giới như tôi…… khiến tôi trông như nhân vật phản diện.

Điều này khiến tôi hơi khó chịu.

Cho nên, tôi sẽ nghiêm túc hơn, tôi lặng lẽ kích hoạt 《Triệu hồi Tinh linh》.

“ (Angolmois, chiếm hữu.) “

“ (Vâng thưa ngài.) “

Chỉ vỏn vẹn một lời duy nhất, tôi lập tức ra lệnh 《Chiếm hữu Tinh linh》.

Khi ấy, Angolmois hoá thành luồng sáng bảy màu và hợp nhất với tôi.

“Ah……! ? “

“......C-ca-cái gì vậy……!?!”

Không chỉ có Besaid, mà cả Cubero cũng ngạc nhiên. Tôi đoán là lần đầu họ chứng kiến nó, nhỉ?

“Đây gọi là Chiếm hữu Tinh linh. Mọi chỉ số sẽ được tăng lên gấp 4,5 lần ở Bậc 9.”

“B-Bậc 9……!?”

“4.5…...lần……”

Hiểu theo cách đơn giản nhất, nghĩa là đối thủ của bạn bỗng nhiên mạnh hơn gấp 4.5 lần trước đó. Một sự khác biệt đến vô vọng.

Do trước đây Cubero đã bị tôi tẩn cho một trận, nên cậu ta cũng đã ước chừng được tổng chỉ số của tôi. Từ đó, nhân lên 4.5 lần, ắt hẳn cậu ta phải biết được rằng sự chênh lệch trình độ lớn đến mức nào. Tôi có thể nhận ra điều đó thông qua khuôn mặt tái mét của Cubero.

“Tch…… nếu đã như vậy, tôi sẽ không nương tay đâu!”

Quên mất. Gã này là thuộc hạ của Cubero, một tên cướp chính nghĩa từ tận gốc rễ. Cậu ta là kiểu người sẽ đối mặt trực tiếp mặc cho sự khác biệt có lớn đến đâu.

GAAN―― Bụng tôi bị đánh trực tiếp bởi 《Võ thuật Ngân Tướng》.

“O-OOOOOoooouchhh! ? “

Besaid là người vừa rên rỉ vừa ôm cách tay phải và lăn lộn trên mặt đất.

Không có gì ngạc nhiên cả. Do khác biệt quá lớn giữa chỉ số STR của Besaid và VIT của tôi, đòn tấn công của Besaid không có hiệu quả và mọi sát thương đều được trả ngược lại vào nắm đấm của cậu ta.

“Ahhh, đúng là thằng ngốc.”

Tôi đành phải chạy lại chỗ Besaid và dùng 【Ma thuật Trị liệu】《Hồi phục Sơ》. Nếu chỉ là vết bầm thì sẽ khỏi ngay thôi.

“......X-Xin lỗi. Tôi chân thành cảm ơn ngài.”

Besaid đứng dậy và cảm ơn tôi với vẻ mặt xấu hổ. Xem ra cậu ta đã mất hết ý chí chiến đấu.

Vì lý do nào đấy mà Cubero ngay bên cạnh cũng cúi đầu. Tôi đã biết Cubero là kiểu người nghiêm túc ra sao, nên tôi đoán cậu ta có lẽ cảm thấy áy náy bởi hành động của gã thuộc hạ.

“Đừng xem thường ta.”

Tôi cảnh cáo Besaid trong lúc huỷ triệu hồi Angolmois. Besaid và Cubero thậm chí cúi đầu còn thấp hơn khi nãy.

“Từ giờ tới cuối đời, tôi sẽ không bao giờ xem thường ngài. Nếu tôi được ngài tha lỗi, tôi sẽ không bao giờ quên món nợ này.”

“Không, tôi là thủ lĩnh của cậu ta, nên tôi sẽ chịu trách nhiệm. Tôi sẽ lo liệu việc này. Tôi sẽ dạy Besaid cách để chịu trách nhiệm về những hành động của mình.”

Chỉ trong giây lát, câu chuyện đã chuyển sang một chiều hướng mà tôi không ngờ tới.

“Khoan đã, lạc đề rồi. Chỉ cần cậu không xem thường ta là đủ.”

“Như vậy vẫn chưa đủ! Cậu chủ Second là tia hi vọng cuối cùng cho R6 chúng tôi. Ngài là ân nhân đã cứu giúp và cưu mang tôi. Dù cậu chủ Second có cho phép việc này kết thúc tại đây, tôi vẫn không thể chấp nhận được.”

“Đúng…...Đúng vậy. Tôi nên làm gì đây? …...Đã đến nước này, tôi sẵn lòng dâng cho ngài cả mạng sống này bất cứ khi nào ngài muốn.”

“Khoan đã! Tại sao không ai chịu nghe…...Eh?”

Tình cờ, tôi nhận ra một điều. Cubero, ý cậu là vậy ư?

Khi tôi quan sát biểu cảm của Cubero, cậu ta chỉ đang nhìn thẳng vào mắt tôi. Ahh, hiểu rồi, ra là thế.

“......Được thôi, Besaid. Nếu muốn chịu trách nhiệm về những hành động của mình, ta có một yêu cầu cho cậu.”

“Yêu cầu dành cho tôi……?”

“Ờ.”

Nhờ có Cubero mà việc này diễn ra một cách trơn tru. Và nhờ cậu ta mà tôi không bị trễ giờ giảng dạy. Tôi thầm cảm ơn Cubero và đồng thời lên tiếng.

“Ta muốn cậu phát biểu trước mặt người dân.”

——

“Ma Mạc ư?”

“Ờ. Đó là cách duy nhất để để tạo ra tác động lớn.”

Chúng tôi hiện đang ở phòng hội nghị nằm gần hoàng cung và sân tập.

Hiện tại là cuộc họp của trưởng nhóm. Các trưởng nhóm của mỗi nhóm thuộc Đoàn Ma thuật sư Hoàng gia Đệ nhất tập trung lại đây và bàn bạc về chính sách sắp tới.

 Tại đây, tôi trình bày ý tưởng mà tôi vừa nghĩ ra tối qua.

Tôi rất muốn dùng từ “Đạn Mạc” thay cho “Ma Mạc”, nhưng trong một thế giới không có súng đạn như này, tôi e rằng mọi người sẽ không hiểu, vì thế tôi quyết định dùng “Ma Mạc”.

(TLN: Đạn Mạc, barrage aka pháo kích là một loạt đạn pháo binh được bắn liên tục nhằm vào một loạt các điểm dọc theo một tuyến chiến đấu, cũng như tấn công bất kỳ binh lính nào trên chiến tuyến.)

Ma Mạc―― Chỉ đơn giản là đạn mạc bằng ma thuật. Dùng ma pháp có thời gian hồi ngắn, như Đệ Nhất Hình thái, xả liên tục theo quỹ đạo parabol, trút xuống và áp đảo quân địch. Đây là chiến thuật quân sự nổi tiếng được dùng trong cả phòng thủ lẫn tấn công.

Phần quan trọng ở đây là “xả liên tục”. Như vậy dù có bắn trượt vài phát cũng không sao, vì mấu chốt là chúng ta lấy số lượng bù chất lượng trong một mức độ nhất định. Về phía phòng thủ, ngoài việc áp đảo cung tên và ma thuật của quân địch, dù có là cuộc công kích Thần Phong đi chăng nữa, Ma Mạc có thể chặn đứng hay thậm chí là xoá sổ chúng. Đó là vấn đề cốt lõi, nhưng.

(TLN: Thần phong, hay Kamikaze là các cuộc tấn công cảm tử bởi các phi công chiến đấu Nhật Bản chống lại tàu chiến của các nước Đồng Minh trong Chiến tranh thế giới thứ hai.)

“Khoan nào nhóc. Nếu thế thì không phải hoả lực sẽ suy yếu sao? Có khi còn không tiêu diệt được địch. Và nó còn khiến cho việc truy kích, viện trợ, hỗ trợ gặp khó khăn.”

“Dĩ nhiên. Đa phần bọn họ không dùng được Đệ Tứ Hình thái. Nếu vậy, còn có một cách nữa đó là bỏ cuộc, thế thôi. Ngoài ra, ngay từ đầu công việc của ma thuật sư không phải là tiêu diệt hay gì đấy đại loại vậy.”

“Nhóc nói thế là có ý gì?”

“Nếu tôi không nhầm thì ông là cựu binh, nhỉ? Không phải kết quả tốt nhất trong chiến tranh là “tăng số lượng người bị thương nhiều hơn số người chết” sao?”

“Hmm…...Ta hiểu rồi.”

Cuối cùng thì Đội trưởng Zephyr cũng nhận ra. Chiến tranh đã kết thúc hai mươi năm trước, nên ông ta khó mà nhớ được mớ kiến thức ấy.

Thật ra, dù tôi đang nói về chiến tranh với thái độ bình thản, nhưng tất cả kiến thức ấy đều đến từ 『Đội Chiến』. Không có chuyện một thằng nghiện game online và sống ở Nhật Bản thời hiện đại như tôi lại có kinh nghiệm trên chiến trường.

“Số lượng người bị thương nhiều hơn số người chết? Vậy là sao?”

“Tôi đoán nó hơi khó hiểu với Sherry, nhỉ?”

“Tôi không hỏi anh.”

“Hm, hỏi ta hả? Có nghĩa là không lấy mạng các binh lính quân địch. Cứ để cho chúng bị thương, việc đó sẽ tạo nên gánh nặng cho phe của chúng. Vận chuyển, chữa trị, chăm sóc. Điều này sẽ khiến chúng phải chi thêm tiền để thuê thêm nhân sự.”

“Tôi hiểu rồi. Cảm ơn đội trưởng rất nhiều. Vậy còn vai trò của ma thuật sư là gì ạ?”

“......Xin lỗi, cái này ta không biết.”

Không nhận được câu trả lời thỏa đáng từ Đội trưởng, Sherry quay sang tôi với gương mặt như thể khinh bỉ tôi từ tận đáy lòng.

“Hmm? “

“Tch……“

“Cô muốn gì nhỉ?”

“......Hãy nói cho tôi nghe.”

“Không còn cách nào khác nhỉ, thôi được, tôi sẽ nói.”

Sherry hỏi tôi với vẻ mặt khó chịu. Thật ra việc trêu chọc cô ấy cũng khá vui. Tôi nghĩ từ đợt Silvia, tôi chưa gặp ai khác như thế này cả.

“Về cơ bản, Ma thuật sư là “Chiến binh có hoả lực cao, diện rộng, tầm trung”. Họ là những chiến binh tuyệt vời có thể tạo ra một khoảng trống lớn giữa đội hình địch chỉ bằng một đòn ma pháp Đệ Tứ hoặc Đệ Ngũ Hình thái duy nhất.”

“Không phải điều đó trái ngược hoàn toàn với những gì anh vừa nói sao? Nếu thế thì công việc của ma thuật sư là làm những điều trên thay vì Ma Mạc, đúng chứ?”

“Đó là nếu các người là những ma thuật sư tôi vừa kể. Bao nhiêu trong số các người có thể dùng ma pháp Đệ Tứ hoặc Đệ Ngũ Hình thái cấp cao?”

“......Tầm hai mươi người. Cấp độ càng cao thì càng ít người…… Tôi có thể dùng Đệ Tứ Hình thái Bậc 7 của Thuỷ thuộc tính.”

“Ehh, thật sao?”

Không ngờ đấy. Bậc 7 cũng là khá cao rồi.

“Đương nhiên. Sao? Ấn tượng chưa?”

“Vậy còn những Hình thái khác?”

“Nói về thuộc tính Thuỷ, từ Đệ Nhất đến Đệ Tam, tất cả đều ở Bậc 9.”

“Tuyệt. Rồi sao nữa?”

“Còn về phần Phong Thuộc tính, tôi đã nâng Đệ Tam Hình thái. Những cái còn lại thì không đáng kể.”

“Trong nhóm này, không ai giỏi ma thuật thuộc tính Thuỷ bằng Sherry cả.”

 Cái điệu bộ đắc thắng hiện tại của Sherry trông hơi khó ưa, ngay cả Đội trưởng cũng hãnh diện nói. Khoan đã, không, không…...

“Còn những thuộc tính khác thì sao? Cô không nâng chúng ư?”

“Vâng. Bởi tốt nhất là nên ưu tiên cho những thuộc tính sở trường.”

“Nhưng cô đã học chúng rồi mà?”

“Tất nhiên. Cơ mà, chỉ có Đệ Nhất Hình thái――“

“Tôi không hiểu đấy. Nếu cô định trở thành ma thuật sư, tại sao lại dồn tất cả nỗ lực chỉ cho mỗi một thuộc tính?”

“......Gì cơ? Anh đấy, tôi mới là người không hiểu anh đang nói gì.”

“Tôi nghĩ Ma thuật sư thường phải nâng đều tất cả thuộc tính.”

Nếu bạn nâng tất cả thuộc tính cùng lúc, bắt đầu từ Đệ Nhất Hình thái, và tiếp tục với số lượng điểm kinh nghiệm yêu cầu tối thiểu, thì tổng số INT có thể tăng một cách hiệu quả nhất. Nếu so sánh việc nâng một thuộc tính duy nhất lên Bậc 9, với nâng cả bốn thuộc tính lên Bậc 9, thì tổng số INT cách biệt là gấp bốn lần.

Vì thế, là ma thuật sư, nếu muốn đạt hiệu quả cao nhất, bạn phải nâng đều tất cả thuộc tính ngay từ đầu. Cụ thể hơn, do Đệ Tứ và Đệ Ngũ Hình thái yêu cầu lượng linh nghiệm không hề nhỏ để nâng cấp, cho nên bạn sẽ phải nâng Đệ Nhất, Đệ Nhị và Đệ Tam Hình thái lên cấp độ cao trước.

“Anh bị ngu à? Mỗi người đều có một thuộc tính tương thích, do đó tốt hơn là nên tập trung vào mỗi nó. Dành thời gian cho các thuộc tính không tương thích chỉ lãng phí thời gian mà thôi. Vẫn có người dùng được cả bốn thuộc tính, nhưng đó chỉ là một phần một triệu người.”

“――! “

 Thuộc tính tương thích…… tôi không biết vụ này.

Tôi hiểu rồi. Tôi có thể học ma thuật chỉ bằng cách nhìn vào Grimoire, còn những người khác thì phải đi đến Học viện phép thuật và dành thời gian học cách sử dụng chúng. Liệu thời gian để học một thuộc tính tương thích và không tương thích có sự khác biệt lớn ư? Nếu thế, thì có người sẽ phải tốn tận mười năm để học Đệ Nhị Hình thái của một thuộc tính họ không hợp. Như vậy thì không ổn chút nào. Do đó mọi người đều chỉ tập trung vào mỗi thuộc tính mạnh của họ.

Cơ mà, tôi tự hỏi tại sao sự khác biệt giữa mỗi người lại lớn đến vậy? Không thể bỏ qua được việc này.

Để dùng được Ma thuật, hiểu sâu về bản chất của nó là rất quan trọng――Đột nhiên, tôi nhớ lại nội dung buổi học đầu tiên tại Học viện Phép thuật. Có lẽ đó là cốt lõi của vấn đề…… Không, tôi vẫn không hiểu. Lần tới hãy hỏi cô nàng “Win-aemon” kia vậy.

Nhưng dẹp chuyện đó qua một bên, tình hình hiện tại khá tệ. Tôi phải tìm cách để loại bỏ tư tưởng sai lầm đó.

“Được rồi, hãy bắt đầu bằng việc chứng minh cái thường thức mà Sherry vừa nói là sai.”

“Eh? “

Đứng dậy khỏi ghế, tôi nhờ Irie đi lấy Game Crown. Cô ấy vui vẻ đáp “Vâng ạ” và chạy đi lấy chúng.

 Sau đó, chúng tôi chuyển đến sân tập.

 Mục đích là để “So sánh sức mạnh của đòn Đệ Nhất Hình thái, giữa tôi và Sherry”. Việc này sẽ phá vỡ thường thức cùng niềm kiêu hãnh của họ.

Vì thế, cần dùng đến “Game Crown”. Thiết lập được thay đổi duy nhất là 「Hiển thị DPS: Bật」. Đây là thiết lập mà tôi dùng nhiều nhất.

DPS là viết tắt của Damage Per Second (sát thương trên giây), và tôi nghĩ cái tên đã giải thích tất cả. Đáng lẽ, nó được dùng để tính hoả lực trung bình của nhiều đòn tấn công liên tục trong một khoảng thời gian nhất định, nhưng lần này chỉ dùng để tính lượng sát thương của một đòn duy nhất.

Nếu trong một giây chỉ có một đòn tấn công duy nhất, thì số DPS hiển thị sẽ tượng trưng cho đòn đó. Đem chia cho 1 sẽ ra lượng sát thương. Do cơ chế “Hiển thị DPS” sẽ hiển thị lượng sát thương ngay thời điểm đòn tấn công chạm mục tiêu, hiệu ứng của ma pháp sẽ cản trở tầm nhìn và khó để thấy rõ con số, vì vậy tôi đã thiết lập độ trễ của Hiển thị DPS thêm một ít. 

“Không phải anh bảo Game Crown mang lại tác hại xấu sao?”

“Trong trường hợp này thì dùng được.”

“Haa. Tôi tự hỏi anh sẽ dùng nó thế nào?”

Tôi đưa một chiếc Game Crown cho đội trưởng Zephyr và một cho Sherry.

“Đội trưởng, đứng ở đây. Sherry sẽ tấn công ông bằng ma pháp Thuỷ Thuộc tính Đệ Nhất Hình thái.”

“Ta sẽ làm mục tiêu, huh……?”

“Đã rõ.”

Do mọi thứ chỉ là ảo nên sẽ không đau. Vì thế, một người có thể đóng vai trò mục tiêu.

“Tôi tới đây.”

Trò chơi bắt đầu bởi câu nói của Sherry hướng đến nhóm người đang theo dõi xếp thành vòng tròn xung quanh.

 Khi ma pháp 《Thuỷ Thuộc tính・Đệ Nhất Hình thái》 của Sherry được kích hoạt, một khối nước có kích cỡ bằng quả bóng chuyền bay thẳng đến đầu của Đội trưởng trong khi xoay vòng.

Âm thanh “bashaa” vang lên. Không chí mạng. Không lâu sau, 「DPS:873」 được hiển thị trên đầu của đội trưởng.

“Như vậy đấy.”

Vì lý do nào đó mà Sherry nói bằng giọng điệu tự hào. Với mái tóc bob màu đen cùng dáng người nhỏ nhắn, cộng với thân hình khảnh, trông cô ấy y hệt một con búp bê kokeshi.

“Cô nhìn y như kokeshi.”

“Anh vừa gọi ai là kokeshi!?”

 Ohh, cô ấy hiểu kìa. Tôi đoán thế giới này có tồn tại búp bê kokeshi.

“Kế tiếp sẽ là tôi và Đội trưởng. Các người hãy nhìn cho kỹ vào số DPS.”

“Ta lại làm mục tiêu nữa sao……?”

Phớt lờ đội trưởng Zephyr, người vừa nói ra suy nghĩ thật của mình, tôi đối mặt với ông ấy.

Thế là, trò chơi bắt đầu.

Cũng như Sherry, tôi thi triển ma pháp《Thuỷ Thuộc tính・Đệ Nhất Hình thái》. Cấp độ đều là Bậc 9, tuy vậy, so với của cô ấy, của tôi rõ ràng――

“……Whoa.”

Ai đó vừa thốt lên. Đúng thế, nó rõ ràng nhỏ hơn hẳn ma pháp của Sherry. Kích cỡ chỉ bằng quả bóng tennis.

【Ma thuật】của Mobius có một đặc tính, lượng INT của người sử dụng càng cao, hiệu ứng của ma pháp càng ít. Tại sao ư? Theo một giả thuyết nói rằng chi tiết này được thêm vào để có thể đoán được lượng INT của đối phương ở một mức độ nào đấy khi họ thi triển ma pháp trong một trận PvP. Thêm vào đó, vì hiệu ứng được giảm, sự cản trở thị lực cũng giảm theo, nên sẽ dễ dàng điều khiển hơn. Và ngược lại cũng vậy, việc điều khiển sẽ khó khăn hơn.

Nói cách khác, “ma pháp càng nhỏ, hoả lực càng cao”. Vì thế, tiếng kêu ngạc nhiên ban nãy ắt hẳn là của một người biết về chi tiết này.

“Tôi tới đây.”

Dùng câu nói kỳ lạ ấy như tín hiệu, tôi bắt đầu. Tôi cố tỏ ra đấy không phải việc gì to tát. Tuy vậy, suy nghĩ trong tôi thì khác.

Tôi sẽ đặt tất cả tâm huyết vào đấy. Và rồi, tôi giải phóng ma pháp 《Thuỷ Thuộc tính・Đệ Nhất Hình thái》.

…...Với đòn này và con số hiển thị, ta sẽ cho tất cả các người biết, mặc cho các người có thể sẽ cảm thấy căm ghét bản thân, rằng những việc các người đã làm nó vô nghĩa như thế nào.

Không gì khác ngoài một đòn Đệ Nhất Hình thái. Không phải bởi một ma pháp hoành tráng hay khủng khiếp nào cả.

Cũng bởi do các người thôi, vui vẻ hài lòng với chiếc ghế Ma thuật sư Hoàng gia và không thèm để tâm đến nền móng của Ma thuật. Ít nhất thì hãy hối lỗi đi. Và rồi tìm cách mà thay đổi nó. Tôi thề tôi sẽ khiến đám người trước mặt nghĩ rằng “Mình sẽ nâng Đệ Nhất Hình thái của mọi thuộc tính lên Bậc 9”.

Cuộc sống là vậy đấy. Đấy không phải là thứ để tận hưởng hay coi thường. Hãy không ngừng cải thiện và phát triển. Nếu không, làm sao các người có thể gọi bản thân là những ma thuật sư giỏi nhất Vương quốc? 

Khi các người không chiến đấu bằng cả tính mạng? Khi các người không chiến đấu đúng cách bằng ma thuật!?

“Nuwaa! ? “

Và nó đã trúng đích. Đội trưởng Zephyr bị thổi bay vài mét và rơi xuống đất.

DPS được hiển thị.

Sau một giây im lặng.

Ngay lập tức, tiếng hò reo vang lên.

Mọi người đều ngỡ ngàng. Một số người còn dụi mắt vài lần.

Tuy nhiên, con số hiển thị đã chỉ ra sự khác biệt giữa tôi và họ. Một sự thật không thể chối cãi.

「DPS:4693」