Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kyoukai Senjou no Horizon

(Đang ra)

Kyoukai Senjou no Horizon

Kawakami Minoru

Việc tái tạo lịch sử diễn ra suôn sẻ cho đến năm 1413 sau Công nguyên, khi một cuộc chiến nổ ra ở Thần Quốc. Điều này khiến Thần Quốc Hài Hòa đổ bộ xuống thế giới ban đầu.

830 300

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

(Đang ra)

Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Vị Diện Táo - 位面苹果

Anh chỉ là một phàm nhân thuần túy, tên gọi Brey.

231 1075

Chuuko demo Koi ga Shitai!

(Hoàn thành)

Chuuko demo Koi ga Shitai!

Noritake Nao

Aramiya Seiichi là một nam sinh trung học bình thường… và tự nhận mình là một Otaku đam mê Eroge, cậu đã từ bỏ niềm tin vào con gái ở thế giới 3D vì một sự cố. Một ngày nọ, sau khi cậu đã mua một mớ v

55 269

Nhà có năm em kế

(Đang ra)

Nhà có năm em kế

Harunadon

Romcom tuổi trẻ dưới một mái nhà của chúng mình—khai màn!

17 38

Bản sao cũng biết yêu

(Đang ra)

Bản sao cũng biết yêu

Harunadon

Tại một thị trấn ven biển, một câu chuyện tình đầu trong sáng, thoáng chút kỳ diệu, khắc họa những rung động ngây thơ của tuổi học trò.

23 85

Nông dân an nhàn ở thế giới khác

(Đang ra)

Nông dân an nhàn ở thế giới khác

Naitou Kinosuke

Trong cuộc đời thứ hai ở thế giới khác, cậu quyết định thử làm nông nghiệp.

6 40

Tập 11 : Nhai thuốc lá và móng ngựa - Chương 02 : Đây Mới Là Đáp Án Chuẩn

"Này, anh có phải Master của tôi không?"

"............"

Dạo này Trần Hoa Đống khá rảnh. Kể từ khi chia tay bạn gái Từ Tĩnh, cậu ta lại quay về vòng tay 2D để "chữa thương", cùng lúc cày ba game FGO, Warship Girls R và Azur Lane, độ cày cực khủng. Ngoài ra còn theo bốn bộ harem anime và hai bộ yuri anime.

Dù lịch trình dày đặc, cậu vẫn không quên đi vòng quanh ký túc xá, gặng hỏi mọi người có phải Master của cậu không. Mã Vĩ bây giờ còn không dám ló mặt ở ký túc xá.

Thế nhưng, dù lịch trình kín mít, cậu ta vẫn ráng dành thời gian chạy khắp ký túc, hễ tóm được ai là ép hỏi người ta có phải master của mình hay không. Đến mức Mã Vi bây giờ chẳng dám ló mặt ra ngoài nữa.

Chiều hôm đó, Trần Hoa Đống lại bắt đầu "tuần tra" thường nhật. Nhưng đi được nửa chừng thì bất chợt dừng bước, gương mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Ngụy Giang Dương đang ngồi trước máy tính lướt giày sneaker.

"Sao thế... cậu say mê sắc đẹp của mình đến không rút ra nổi à?" Ngụy Giang Dương bị nhìn đến phát hoảng.

Nhưng Trần Hoa Đống lại thở dài một hơi: "Lão Ngụy à, cậu nói xem thế giới này sao mà bất công vậy. So đẹp trai cậu chẳng bằng tôi, so gia thế lại chẳng bằng Trương công tử, so chín chắn thì giữa cậu và lão Mã là cả vạn năm ánh sáng, thế mà cuối cùng trong phòng ký túc bọn mình chỉ có mỗi cậu có bạn gái?"

"............ Vì tôi không phải cày ba cái game mobile một lúc chăng?" Ngụy Giang Dương nhướng mày.

"Trương công tử cũng có chơi game mobile đâu, hơn nữa với cái vận non tay của cậu ấy thì khỏi cần mơ mấy trò gacha." Trần Hoa Đống lắc đầu.

"Khác nhau chứ. Trương công tử là không tìm, còn cậu thì là tìm mà không được. Hai chuyện hoàn toàn khác nhau." Ngụy Giang Dương nhắc khéo. "Mấy hôm trước còn có bạn nữ lớp bên nhờ Tiếu Tiếu xin wechat Trương công tử, nhưng bị cậu ấy từ chối."

"...Lão Ngụy à, cậu có cần phải đâm thêm một nhát vào tim một kẻ sắp chết không?" Trần Hoa Đống than vãn.

"Thật ra cậu cũng đâu có tệ," Ngụy Giang Dương biết Trần Hoa Đống bị tổn thương không nhỏ, nên không trêu chọc cậu ta nữa, mà quay sang an ủi.

"Vậy thì nói năm ưu điểm của tôi xem nào. Nhanh lên, một phút thôi," Trần Hoa Đống không khách sáo, nói một cách nghiêm túc. "Nếu không nói được thì có nghĩa là cậu không yêu tôi."

"............" Ngụy Giang Dương trợn mắt. "Cậu y chang bạn gái tôi, suốt ngày chơi mấy trò hỏi chết người này."

"Thật ra cậu không tệ dâu. Không phải soái ca nhưng ngoại hình cũng trên trung bình, người thì tỉ mỉ, sống sạch sẽ, lại có khiếu hài hước, còn chơi LOL có thể gánh team." Trương Hằng, người đang đọc cuốn Ngữ pháp tiếng Phần Lan, lên tiếng.

"Thấy chưa, đây mới là đáp án chuẩn," Nghe thế, Trần Hoa Đống lập tức vui hẳn lên.

"Nhưng mà..." Trương Hằng đổi giọng. "Cậu cứ ru rú trong phòng chơi game, cho dù là vàng cũng chẳng ai đào ra được. Tôi nhớ hồi năm nhất cậu còn tự lập một câu lạc bộ, lại gia nhập CLB điện ảnh nữa. Sao dạo này cũng bỏ luôn rồi?"

"Hổ Vằn Cá Mập vốn chỉ là câu lạc bộ online thôi, hoạt động toàn chia sẻ game với anime, lại chẳng có bóng dáng con gái nào. Muốn tìm bạn gái nhờ đó thì cũng như hy vọng hải quân Mông Cổ chiếm lại Hawaii vậy. Còn CLB điện ảnh..." Trần Hoa Đống thở dài, "Càng chán hơn. Toàn mấy đàn anh giả vờ tri thức, rốt cuộc cũng chỉ để tán học muội. Tôi mà ở đó lâu thì sớm muộn cũng biến thành loại người ấy mất."

Ngụy Giang Dương ngạc nhiên. "Cậu ngày nào cũng lên mạng kêu gọi xin link raw, tìm anime uncensored, hóa ra tư tưởng giác ngộ lại cao đến thế cơ à?"

"Hai chuyện đó không liên quan đến nhau," Trần Hoa Đống bực bội. "Việc tìm phim là việc tìm phim. Còn việc lợi dụng quyền lực nhỏ để khoe mẽ, tán tỉnh nữ sinh đã có bạn trai, thậm chí còn tìm cách chia rẽ họ, thì là một chuyện hoàn toàn khác."

"Đấy là hai chuyện khác nhau, hiểu chưa?" Trần Hoa Đống bĩu môi. "Tìm link là tìm link. Còn kiểu dựa vào chút quyền vặt rồi làm bộ, thậm chí nhắm vào học muội đã có bạn trai từ xa, muốn phá người ta ra đó mới là loại rác rưởi."

"Ôi, phá hoại hạnh phúc của người khác sao? Ai lại thất đức đến thế?"

"Thôi, bỏ đi, nhắc tới mấy chuyện chán ngắt đó làm gì," Trần Hoa Đống không còn hứng thú, vẫy tay.

"Thế thì cậu vô phương rồi. Bảo cậu tiếp xúc với người khác thì không, vậy cứ tiếp tục ôm lấy bóng mình trong phòng ký túc thôi." Ngụy Giang Dương nhún vai.

Trần Hoa Đống nghe thế lại thở dài, đi ra ban công đứng dưới giàn phơi, tay chắp sau lưng, dáng vẻ bi ai như thể vừa ngộ ra nỗi cô đơn của kiếp người.

Trương Hằng suy nghĩ một chút, rồi nói: "Hai hôm trước, Hayase Asuka có nói cô ấy có một cô bạn Nhật rất thích anime, vừa đến Trung Quốc và muốn tìm bạn bè để luyện tiếng Trung. Cậu, một người chính trực, có muốn thử không?"

"Tôi á?!" Trần Hoa Đống run rẩy. "Có cần phải tàn nhẫn như vậy không? Tôi chỉ muốn tìm một người bạn gái, không phải muốn phát triển một mối tình khắc cốt ghi tâm, đóng góp cho tình hữu nghị Trung-Nhật."

"Vậy tôi đi hỏi Tiểu Ngô phòng đối diện. Cậu ấy cũng thích anime, lại còn là phó hội trưởng Hổ Vằn Cá Mập. Có vẻ cũng hợp đấy."

"Khoan đã, khoan đã," Trần Hoa Đống hớt hải. "Tiểu Ngô... cậu ấy, à... có người trong lòng rồi. Cho nên... thôi để tôi đi thì hơn, coi như làm quen một người bạn. Dù sao tôi cũng muốn gặp thử một nữ sinh Nhật ngoài đời."

"Tiểu Ngô không phải dân FA muôn đời à? Tự khi nào đã có crush rồi? Với lại cậu nói nghe sao kỳ quặc thế." Ngụy Giang Dương tò mò.

"Vậy thì tôi sẽ nói với Hayase Asuka," Trương Hằng nói. "Đừng có cho cô ấy leo cây đấy."

"Không đâu, tôi nguyện hóa thân thành cây cầu hữu nghị giữa hai dân tộc!" Trần Hoa Đống ưỡn ngực.

Có mục tiêu mới, cậu ta lập tức lấy lại sinh khí. Không những bỏ bớt việc cày event và dungeon, mà còn hồ hởi lao ngay lên thư viện học tiếng Nhật, bắt Trương Hằng giới thiệu cho hai quyển giáo trình nhập môn.

"Thằng này cuối cùng cũng tìm được việc nghiêm túc mà làm. Dù ngoài miệng không nói, nhưng nhìn ra được vụ chia tay Từ Tĩnh khiến nó đau không ít. Có cơ hội đi ra được cũng tốt, hơn nữa lại học thêm tiếng Nhật." Ngụy Giang Dương nhìn theo bóng Trần Hoa Đống khuất ngoài cửa, rồi than thêm một câu: "Chỉ là chúng ta không như cậu thôi. Trời cho thiên phú ngoại ngữ biến thái, TOEFL gần 700 trong kỳ thi cấp 6, còn âm thầm học thêm tiếng Nhật, giờ lại bắt đầu tiếng Phần Lan... đúng là không để bọn tôi sống nữa."

Trương Hằng "ừm" một tiếng, rồi quay lại với quyển Ngữ pháp tiếng Phần Lan. Cậu vừa nhắn tin cho Hayase Asuka, kể cho cô ấy nghe mọi chuyện, thì thấy danh sách trò chuyện của Phạm Mỹ Nam đã im lặng từ lâu. Do dự chốc lát, cuối cùng không gửi gì thêm, bởi trước đó đã hỏi rồi, và nhận được câu trả lời "không có chuyện gì".

Sau đó, Trương Hằng cất điện thoại, lại cầm quyển Ngữ pháp tiếng Phần Lan lên đọc.