---[Mỏ Phong Lãng]. Khách sạn của suối nước nóng thị trấn.
Tại trung tâm thị trấn có một nơi phun ra suối nước nóng tự nhiên, nơi đây được xây dựng thành một danh lam thắng cảnh. Tại nơi đó, tòa nhà khách sạn cao lớn nhất, giương lên lá cờ [Hai nữ thần đối mặt nhau]--- Chính là khách sạn của [Thiên nhãn].
Khách sạn này được xây dựng từ quặng khoáng đào được trong mỏ, tính ra thì cũng không phải xa hoa diễm lệ gì, nhưng nó đã chiếm lấy một khoảnh đất khá là lớn, trở thành căn cơ sau này khi thị trấn được kiến thiết. Và có vẻ như họ cũng đang định tổ chức Gift Game điêu khắc tại nơi đây thì phải.
Đến lúc đó, đại sảnh và kiến trúc bên ngoài sẽ trở nên hoa lệ ngay thôi.
Họ tuy là những nhà đầu tư đầu tiên nhưng cũng chỉ mới mua về đất đai. Dù vậy [No Name] cũng đã thu về được một khoản tiền khả quan rồi, cho nên vẫn là đôi bên cùng có lợi.
Dù hiện vẫn chưa có tên nhưng khách sạn này không còn lâu nữa nhất định sẽ trở thành điểm trung tâm cho các du khách tới tham quan thưởng lãm.
Izayoi đi tới khách sạn [Thiên nhãn] xong được cô trợ lí dẫn xuống suối nước nóng tự nhiên của nơi đây. Lâu lắm mới gặp lại được cô trợ lí, Izayoi ngay lập tức cất tiếng cười lớn và trêu ghẹo cô.
"Yo, lâu lắm mới gặp được cô nha. Tới cơ sở mới này làm ăn khấm khá chứ."
"Không cần lo cho tôi. Tôi đã được giáo dục dù có thay đổi địa điểm cũng không thất lễ gì trong việc tiếp đãi khách đâu."
"Tốt quá rồi. Mà nghe nói cô mới được thăng chức từ trợ lí lên trưởng cơ sở hả?"
"...Đúng là vẫn thô tục như ngày nào. Tôi được chọn làm trợ lí cho Shiroyasha-sama cũng là vì được đào tạo làm trưởng cơ sở sẵn rồi. Vậy nên đề bạt thế này cũng không có gì là lớn cả."
Cô trợ lí--- xin được đính chính lại, vị trưởng cơ sở (tạm thời) nhanh chóng kết thúc chủ đề này.
Nghe đồn thì một tháng trước cô chuyển từ chi nhánh cực Đông qua chi nhánh mới mở tại cực Bắc. Để giúp đỡ khu Bắc tái thiết lại, [Thiên Nhãn] có mở thêm một vài cửa hàng tại đây, hẳn cô sẽ tới tiếp quản một trong số đó.
Izayoi nở nụ cười thô bỉ mọi khi mà chúc mừng vị trưởng cơ sở (tạm thời) vừa được lên chức.
"Dù sao thì vẫn là chúc mừng cô. Thế là [No Name] lại có con đường mới trong nội bộ [Thiên Nhãn] rồi. Chúng ta hãy cùng nhân bước đi này mà một bước lên trời thôi."
"Tôi không hứng thú gì với chuyện đó, tuy nhiên nếu lợi nhuận cửa hàng tăng cao thì danh tiếng thứ bậc tôi cũng lên theo. Nếu cậu muốn làm một khách hàng tiềm năng thì mang tới thêm vài vụ làm ăn tốt đi."
Cô bình tĩnh đối đáp lại những lời trêu chọc của Izayoi như thể không có gì. Trước đây mỗi lần gặp là cô lại hét lên "Ở đây không tiếp [No Name] đâu", nhưng giờ thì cô cũng trở nên thân thiết với họ rồi.
Đó là vì những chiến công của họ đã được [Thiên nhãn] ghi nhận, [No Name] rốt cuộc cũng được ghi tên vào danh sách khách hàng.
Điều này nghĩa là Community vô cùng to lớn [Thiên Nhãn] giờ đã bảo đảm cho thân phận của [No Name] tại Khu vườn nhỏ. Giờ sẽ không ai gọi [No Name] bọn họ với ý đồ ám chỉ [Thứ không tên] nữa.
"Mà sao trưởng cơ sở khu Bắc lại tới khu Đông vậy?"
"Họ phái tôi tới đây để tiếp đón Indra-sama, dù sao tôi cũng quen ngài ấy. Hơn nữa ngài ấy sau khi uống say sẽ thành một tên biến thái với đủ mọi sở thích quái dị, vậy nên phải có người kiềm giữ ngài ấy lại."
"A? Cô quen ông ta sao?"
"Ừm. Khi trước [Thiên quân] họp tại trụ sở của tôi thì tôi có gặp mặt ngài ấy, đêm ấy ngài ta còn đeo bám lấy tôi nữa."
Vị trưởng cơ sở nói ra những lời vừa rồi mà sắc mặt không thay đổi chút nào. Izayoi thì nhún vai trong kinh ngạc.
"Cả một người rắn như sắt như cô mà ông ta cũng định ra tay sao, đúng là không hổ danh thần háo sắc."
"Đúng vậy. Dù sao thì tôi nghĩ ngài ấy đã uống say thì đối với ai cũng có thể ra tay được... Nhưng sau đó mới là vấn đề đây. Tiếp đó ngài ấy và Shiroyasha-sama cũng đang say khướt chạm mặt nhau, ngài Shiroyasha có nói『Người của ta mà ngươi cũng dám ra tay sao hả, ngươi ý gì nói luôn đi ta chấp tất!!!』thế là hai người trong lúc nóng máu liền loạn cả lên. Indra-sama sau đó coi bộ cũng không dám có ý gì với tôi nữa, ngay cả nhìn vào mắt cũng không dám."
Hừ hừ. Vị trưởng cơ sở (tạm thời) ưỡn cao ngực lên. Nói không chừng cô đối xử với Kuro Usagi khắc nghiệt như vậy cũng một phần vì nguyên nhân này.
Tuy rằng cậu rất muốn nghe thêm về cuộc xích mích giữa vị Chiến thần và vị Thần mặt trời kia nhưng cậu cũng thấy như vậy có thể khiến tâm tình của cô càng tệ thêm mất, vậy nên cậu bỏ qua chuyện này.
"Mà [Thiên Nhãn] có tầm ảnh hưởng lớn thật đấy, ngay cả cuộc họp của [Thiên quân] cũng do các cô lo liệu sao."
"Đúng hơn thì chỉ có ở đẳng cấp bọn tôi mới có thể lo liệu chuyện đó mà thôi. Bởi vì không có một Community nào khác ở tầm cỡ bọn tôi lại cũng trung lập không thuộc về [Thiên quân]."
"Vậy sao?"
"Ừm. Mà nói ra thì cậu có biết về tên gọi thực sự của [Thiên quân] không?"
Izayoi suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu. Tuy nhiên dù cậu chưa từng nghe về tên gọi thực sự của [Thiên quân] nhưng cậu cũng ít nhiều biết về bộ mặt thực của tổ chức này.
[Thiên quân]--- Tổ chức được biết tới là Community liên minh tập hợp những Chiến thần mạnh nhất trong các vị thần. Nghe nói các nhóm thần trong đó không chỉ có Phật môn mà có cả nhóm thần Hi Lạp và Thiên sứ cùng rất nhiều tôn giáo khác.
Tại thế giới của Izayoi cũng tồn tại một khái niệm tương đồng như vậy.
Thứ đó tên là [Thiên bộ (Deva)].
Từ này dùng để chỉ các vị thần trong nhóm thần Ấn Độ, vị Chủ thần trong nhóm thần Hi Lạp, vị Thần duy nhất trong Kinh cựu ước, ngữ nguyên của Ác thần trong [Bái Hỏa Giáo]. Đây chính là [Deva].
Hẳn là sau khi nhóm thần Slavic và nhóm thần Celtic gia nhập mới đổi tên thành [Thiên quân].
"Vốn ra thì [Thiên quân] là tổ chức tập hợp các vị Thần để chống lại Dystopia. Sau khi trách nhiệm đó hoàn thành, chức tránh giờ hầu hết là do [Hộ pháp Thập Nhị Thiên] nguyên gốc [Thiên bộ] đứng ra đảm nhiệm, chỉ những lúc họ không thể hành động mới để cho các Thiên sứ hoặc nhóm thần Olympia xuất quân mà thôi... Đây chính là kết cấu hiện tại của [Thiên quân]."
"Ha ha. Tôi cũng nghe qua không ít các sự tích về Dystopia rồi, nhưng mà thực sự chỉ vì đánh bại một Ma vương mà lập ra thứ tổ chức to lớn như vậy sao."
"Tôi cũng có ý nghĩ như vậy. Nhưng dù như vậy thì khi đó hai bên vẫn giằng co rất lâu cũng chưa phân được thắng bại, quả thật tên Đại ma vương đó không hề hổ danh tiếng của mình--- Mà cậu cũng đã đánh bại được một Đại ma vương tương đồng đó sao, quả thật vận may của cậu khiến người khác phải sợ hãi."
Vị trưởng cơ sở (tạm thời) mỉa mai cười nói. Đây rõ ràng là cô nói vòng nói vo để ám chỉ [Cậu đánh bại được Ma vương cũng là vì may mắn mà thôi].
Nhưng mà Izayoi không chối bỏ sự mỉa mai đó, cậu mỉm cười tiếp nhận.
"A a, tôi cũng nghĩ như vậy đấy."
"Biết mình biết ta vậy là tốt, cậu nhớ kĩ điều này đấy.--- Tới rồi đây."
Bọn họ đi tới một căn phòng nằm sâu trong khách sạn.
Tấm rèn dẫn tới suối nước nóng tự nhiên hiện đang treo một tấm bảng [Đã được đặt trước].
Ra là vậy, ở đây thì cái tên cuồng cởi quần áo kia cũng có thể lo việc tiếp đãi khách được mà không có vấn đề gì. Quả là suy nghĩ rất chu đáo.
Lấy được một chiếc thùng gỗ cùng khăn tắm xong Izayoi liền tạm biệt vị trưởng cơ sở.
Bất chợt cô nói thế này.
"Nhưng mà--- Dù là có vị Anh hùng nào, từ trước đến nay họ muốn đánh bại Ma vương cũng là cần tới may mắn. Vậy nên tôi nghĩ cậu không cần nghi ngờ thằng lợi của mình đâu, Izayoi-sama."
Nghe thấy tên mình vang lên, Izayoi kinh ngạc nhìn theo bóng lưng vị trưởng cơ sở.
Không rời mắt khỏi bộ dáng nghiêm chỉnh lúc rời đi của cô, Izayoi nhún vai mà nói.
"...Mình thua cô gái này thật rồi. Không nghĩ tới lần đầu tiên tên mình được gọi ra cũng là lúc bị nhìn thấu vậy đâu."
Bị giáo huấn theo cách đẹp mặt như vậy, sao đó đối phương còn bỏ đi trong chiến thắng nữa, lần này cậu thật sự quá mất mặt rồi.
Izayoi thầm nghĩ lần sau gặp lại cô nhất định phải hỏi xin danh thiếp mới được, sau đó cậu vén lên tấm rèm dẫn vào khu tắm nam.
*
Khách sạn [Suối nước nóng Sukunabikona] danh tiếng của [Thiên nhãn].
Izayoi cởi quần áo ra, quấn quanh hông chiếc khăn tắm rồi một tay cầm lên chiếc thùng gỗ mà bước về phía khu tắm.
Ngay khi cậu mở cửa ra, cậu bật thốt lên.
"Ồ ồ, chỗ này tuyệt thật đấy."
Từng làn hương bách hòa trong hơi nước nóng ẩm kích thích xoang mũi cậu.
Vừa bước vào cửa đã như cảm thấy lạc lối vào một khu rừng.
Tuy nơi đây là khu tắm ngoài trời nhưng hơi nước vẫn dày đặc như vậy là vì có rất nhiều bức tường được xây dựng. Tầm nhìn bị hơi nước cản trở toàn bộ, mùi hương bách cùng hơi nóng kích thích xoang mũi, tất nhiên sẽ sinh ra cảm giác như bị lạc trong khu rừng nào đó.
Đi vào khu tắm sử dụng từng tảng đá cẩm thạch bài trí, cậu ngay lập tức nhận ra cây đại thụ dùng cho việc trang trí ở kia.
Cậy đại thụ này dường như là một cành cắt xuống từ thân Thủy thụ của [Underwood] rồi đem đi trồng, thứ này không chỉ giúp hoàn thiện quang cảnh nơi đây, dòng nước ấm chảy xuống từ ngọn cây cũng trở thành một thác nước cỡ nhỏ.
Chỉ cần nhắm mắt lại, âm thanh nước chảy cùng tiếng nước dội xuống cũng đủ làm thư thái tâm trạng cậu.
Từ lúc bước vào đến nay thị giác, thính giác và cả khứu giác của cậu đều được thỏa mãn tối đa. Bài trí nơi này cũng rất đặc sắc. Tuy rằng có chút không cam lòng nhưng đây quả thật là không hổ danh Community giàu có [Thiên nhãn].
Các giác quan được các điểm thiết yếu của suối nước nóng thỏa mãn xong cậu cũng không còn lời nào để phàn nàn nữa.
Sau khi dùng nước suối tẩy đi bụi bặm dính trên người từ Gift Game đào mỏ, cậu bước xuống bể tắm mong chờ từ nãy tới giờ.
Chợt lúc đó, từ bên kia lớp khói vang lên một giọng nói lớn.
"Được - Được được được, được lắm! Trông thế mà cậu cũng uống được lắm, cậu thanh niên Hi Lạp! Nhanh nhanh, mấy cô tiếp viên này vỗ tay hoan hô đi!"
"Kya - Thật giỏi quá ♪”
"Vị thiếu gia Hi Lạp đây thật giỏi quá ♪”
"Vị thiếu gia... Ư, tên ngài ấy là gì nhỉ?"
"Đãng trí quá đấy. Là thiếu gia thủ lĩnh Lugii-sama của [Perseus]."
"...Ờ ha."
Kya - Lugii-sama thật giỏi quá đi!
---Tiếng thét chói tai của các nữ tiếp viên được gọi tới giúp tiếp đãi khách vang vọng khắp khu tắm. Những cô gái này trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm cũng coi là dày để che đi thân thể, quả đúng là bạo dạn mà.
LuiLui tên bị nhầm thành còn chỉ có một chữ [Lu] nhưng hắn ta coi bộ đã quá say đến nỗi không còn sức đi đính chính lại tên mình nữa rồi.
Dù sao thì xét tới một người yếu kém như hắn, đây cũng đã là rất cố gắng rồi.
Suối nước nóng, gái đẹp, tuy ở các thế giới bên ngoài thì đây cũng là một cách tiếp đãi thường thấy, nhưng với một khu tắm yên tĩnh như tại đây thì thật không thích hợp, thiện cảm nãy giờ của Izayoi ngay lập tức biến mất, cậu trùng vai xuống với vẻ chán ghét. Cậu cũng là một thiếu niên mười bảy tuổi khỏe mạnh, cũng không ghét gì mấy trò phù hoa này. Thậm chí còn là thích thú mới đúng. Nhưng ít nhất cậu cũng muốn được lựa theo từng thời gian địa điểm mà chọn lấy các thể loại mĩ nữ.
Bể tắm này phát ra hương âm của rừng cây, lại cũng có thể giúp xoa dịu cả năm giác quan, chỉ riêng vậy cũng đã đủ thỏa mãn rồi, thế nên trong trường hợp này cậu muốn được những mĩ nữ tĩnh lặng khiến bất cứ ai cũng phải lộ ra vẻ tôn trọng khí khái tới hầu hạ cậu.
Tuy rằng mấy cô nàng phong trần này cũng không tệ, nhưng thích hợp nhất với không khí nơi đây vẫn là loại mĩ nữ bên trên. Một bể tắm yên tĩnh như vậy, chẳng phải chỉ cần cùng nhau uống vài chén rượu một cách thanh mĩ là đã đủ rồi sao.
(Thật là. Tai mèo chibi-sama đó vẫn là chưa học hỏi đủ ở phương diện này rồi.)
Sau này nhất định phải dạy dỗ đàng hoàng cho cậu ta vụ này mới được. Izayoi nghĩ như vậy mà thêm nó vào danh sách việc cần làm. Còn chi phí trong lần tham quan phố đèn đỏ đó tất nhiên phải do [Lục Thương] lo liệu rồi.
Trong lúc Izayoi đang đơ người ra khi vừa mở cửa như vậy, Gry nhận thấy cậu đến liền cất tiếng hỏi thăm cậu.
“A a Izayoi tới rồi đó sao. Còn đứng đó làm gì thế, qua đây nhanh lên. Làm một chén chứ?”
“Được thôi. Ông cũng vui vẻ quá nhỉ Gry.”
“Ừm. Rượu rum uống vẫn là tuyệt hảo tuy nhiên sake này cũng không tệ.”
Điểu sư Gry trong hình dạng nhân loại từ thuật biến hình một tay cầm bình rượu, một bên cất tiếng trả lời.
Nhìn lại bộ dáng ông lần nữa thì đây rõ ràng là một mĩ nam với thân thể cương nghị vững chãi. Cùng đó là một nụ cười chân thành, cao ngạo và khí chất vương giả. Nếu ông chịu khoác lên mình vẻ tĩnh lặng cũng như ăn mặc chải chuốt một phen, nhất định sẽ có hằng hà sa số cô nàng quấn lấy ông.
Vậy nên nhìn ông bình thường chỉ mặc có mỗi chiếc quần cộc cùng áo thun thật đúng là khiến người khác tiếc nuối. Không khác gì bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu cả.
(Một người đàn ông phong độ như vậy mà chẳng cô nàng nào ngó ngàng tới, mấy người này đúng là toàn thương nhân thật rồi.)
Đánh giá của cậu về những cô nàng này lại có thay đổi.
Izayoi không thích bị Mikado Touteru để ý tới nên liền ngồi xuống bên cạnh Gry, tức giận lắc lắc đầu.
“Dù là tiệc rượu hoành tráng thì cũng có thể tổ chức ở nơi khác chứ. Khách sạn suối nước nóng là nơi an tĩnh nghỉ ngơi cơ mà?”
“Nghe này Izayoi. Những lời cậu vừa nói quả thật là nông cạn. Công dụng của đất đai là vô cùng đa dạng. Ngay cả Hải mã hay Ngựa một sừng cũng không quản ngại khó khăn xây tổ tại suối nước nóng sâu trong núi sâu, tất cả là vì sở thích của chúng. So sánh ra thì tổ chức tiệc tại khách sạn suối nước nóng cũng có gì là kì lạ đâu chứ.”
Giá trị đất đai và phương thức sử dụng của mỗi người đều khác nhau. Chỉ cần muốn thì tổ chức tiệc ở đâu mà không được đây. Vị thú vương như vậy mà kiên nhẫn giải thích cho cậu.
Izayoi cũng gật đầu đồng ý rồi nhấc lên chén rượu. Gry không nói câu nào rót rượu vào chén cậu.
Một hơi đem toàn bộ chén rượu đầy uống cạn, hương vị rượu sake quanh quẩn trong lồng ngực cậu.
Rượu này hẳn là sau khi từ thùng ủ rót vào bình liền được đưa tới nơi đây. Hương vị so với rượu bán tại chợ nồng đậm hơn rất nhiều.
Cả năm giác quan gồm lẫn vị giác đều được thỏa mãn, Izayoi ngâm mình vào trong bể tắm với thân thể và tinh thần sảng khoái.
“Mà kia sao vậy? Coi bộ náo nhiệt quá ha, bên đó đang chơi đùa gì sao?”
“Ừm. Cứ uống hết một bình rượu, Mikado-dono sẽ kể ra một câu chuyện võ dũng, chính là như vậy đấy. Laius-dono gắng được tới bình thứ ba thì say khướt.”
“Ồ? LuiLui cũng liều quá nhỉ. À mà người kia thế mà có thèm giấu đi thân phận Thần của mình đâu. Thế mấy câu chuyện võ dũng là chuyện gì vậy? Chiến đấu với Thần mặt trời? Hay là chiến tranh với tộc A tu la?”
“Mấy chuyện đó kể hết rồi. Hiện tại đang kể tới chuyện thảo phạt [Thất Đại Yêu Vương].”
Izayoi rung rung chén rượu, mặt lộ ra vẻ khổ sở.
“…Chủ đề nguy hiểm đây rồi. Nhất định không để Kouryuu hay Karyou-chan nghe được đâu đấy. Mà nói ra thì bọn họ đã biết Mikado Tokuteru là ai chưa vậy?”
“Làm sao mà biết được chứ? Đối với bảy huynh muội bọn họ thì Phật môn chính là kẻ địch. Nếu như biết Mikado-dono đi tới vùng Tầng thấp thì nhất định---“
“Không. Thất Thiên huynh muội bọn họ đã biết rồi.”
Hai nhìn theo hương tiếng nói phát ra. Chỉ thấy một Mikado Tokuteru say khướt với khuôn mặt đỏ bừng đứng trước mặt hai người họ.
Izayoi kinh ngạc nhìn ông.
Nhìn qua thì hành động của ông rất thân thiện, nhưng Izayoi không một chút nào hạ thấp đề phòng. Dù sao thì cậu cũng vẫn chưa biết nguyên nhân người này đi xuống vùng Tầng thấp.
---Chiến thần Indra. Cho dù có rất nhiều Võ thần trên đời này, tuy nhiên khi xét tới ai là người mạnh nhất cũng như danh tiếng lẫy lừng nhất, cứ hỏi cả nghìn người thì cả nghìn người đó sẽ nói ra tên người này. Mang danh Thần sấm sét, Thần chiến tranh, Thần anh hùng, Vua của các Thần, Thánh điển cổ xưa nhất của Ấn Độ, [Rigveda], riêng một phần ba trong đó ngợi ca người này. Tuy sau khi người này gia nhập Phật môn thì hầu hết được mọi người biết tới với thân phận Phật, tuy nhiên linh cách của ông có thể địch lại với của Chủ thần Hi Lạp và vị Thần duy nhất được coi là mạnh nhất trong các vị thần cổ xưa nhất.
Nếu như đây không phải thế thân mà là Indra thật sự thì thật khó mà tin rằng người này chỉ vì nhận chiêu đãi nên đến đây. Indra chính là một người có được địa vị cùng sức mạnh kinh khủng như vậy đấy.
(……)
---Một vị thần đáng ra phải thêm ba chữ [Siêu] trên đầu như vậy.
Vậy mà lại đùa giỡn trong suối nước nóng này, khiến cho mấy cô nàng phong trần kia hầu hạ mình, hành động thì như mấy ông sếp tàn ác bắt nạt nhân viên mới, rốt cuộc là sao đây chứ?
(…Mà nghĩ lại thì Indra ngay cả trong truyền thuyết đã là một thứ thần vô dụng như vậy rồi. Ham mê tửu sắc, thậm chí còn bị tương truyền là [chỉ làm những việc không phải đi lại].)
Izayoi thầm hạ thấp đánh giá của mình về Indra.
Tokuteru có vẻ như chẳng nhận ra gì cả, một tay cầm bình rượu còn tay kia quẹt qua lau mồm, không ngại ngần gì mà cười nói.
“Sao vậy sao vậy. Có gì muốn hỏi thì cứ hỏi ngay đi. Không cần vì ta là nhà tài trợ mà khách khí gì đâu. Lúc này đang là tiệc rượu khỏa thân. Không cần biết tới lễ nghi gì hết!”
“A a, ngài thật đáng sợ ha.”
Gry như thể bảo vệ Izayoi mà đi tới trước người cậu. Cho dù không cần lễ nghi mà nói thì với tính cách của Izayoi, cậu vẫn rất có khả năng khiến đối phương giận dữ. Ông là lo lắng như vậy.
“Tại hạ vừa được nghe câu chuyện thảo phạt [Thất Đại Yêu Vương] của ngài. Chỉ là như ngài cũng biết, Floor Master hiện tại của phía đông là [Phục Hải Đại Thánh], một Ma vương đã từng chống lại ngài. Vậy nên bọn tại hạ băn khoăng rằng liệu bên đó có thể đến khiêu khích ngài hay không mà thôi.”
“À, là chuyện này ấy hả. Mà tuy là đã từng có chút ít xung đột nhưng ta đã cùng huynh đệ kết nghĩa của Đại thánh gặp mặt trước đó rồi. Bọn họ đồng ý với kế hoạch [Tàu hỏa tinh linh] này. Vậy nên không có gì cần lo lắng cả.”
“…Ha? Karyou-chan chán ghét Phật môn kia vậy mà lại dễ dàng đồng ý gặp ông vậy sao.”
Izayoi tùy ý xen ngang vào từ sau lưng Gry. Gry dùng ánh mắt ra hiệu cho cậu cẩn thận vào, nhưng Tokuteru cũng không để ý gì lắm, cứ thế nói tiếp.
“Làm sao mà đơn giản thế được. Không nói tới con cháu của Hoàng Long, vị công chúa Kim Sí Điểu vừa thấy ta đã suýt nữa giết ta luôn rồi. Nhiều năm trôi qua như vậy mà cô ta vẫn không thay đổi chút nào hết, cái đồ công chúa điên đó.”
“…Suýt nữa bị giết? Ông?”
“Đúng vậy. Dù sao thì trình độ ta lúc này cũng rất dễ dàng bị đánh bay mà thôi. Khi trước có hơi chút quá tay, đi cứu một cung phụng, vậy nên Linh cách bị dùng hết rồi. Cũng nhờ thế mà trong lúc tới đây ta đã năm lần nếm trải cảm giác suýt chết. Ây da, làm người nổi tiếng đúng là khổ quá mà.”
Hừ hừ hừ. Mikado Tokuteru trong lúc say rượu cười nói.
Tuy nhiên Izayoi đã hai mắt trợn trừng vì kinh ngạc, hỏi.
“Cứu một cung phụng… Chẳng lẽ là?”
“Chuyện đó cũng chẳng quan trọng gì đâu. Dù sao ta cũng định giáng thiên xuống các thế giới bên ngoài chuyển sinh thành nhân loại mà.--- Rồi, trở lại chủ đề chính, trận chiến này nếu như không có [Queen Halloween] và [Thất Thiên Đại Thánh] giúp đỡ thì vốn là không thể thắng được. Queen cùng Giao Ma Vương, Bằng Ma Vương đã đi tới nơi này trợ giúp, còn có Tửu Thiên Đồng Tử và Ngưu Ma Vương giúp tiêu diệt đám phân thân. Ta định tất cả đều ban thưởng xứng đáng.”
“…Hừm. Karyou-chan ghét Phật môn kia mà cũng chịu nhận sao?”
“Tất nhiên là nhận rồi. Ngay từ đầu ta đã thể hiện qua phần thưởng với cô công chúa điên đó. Chỉ cần nói là thả ra linh hồn huynh đệ kết nghĩa của cô ta đang bị giam cầm trong Địa ngục thì cho dù không muốn cũng sẽ phải nhận thôi.”
Những lời của Mikado Tokuteru khiến tất cả người nơi đây đều kinh hãi.
Dù rằng vừa mới kể ra nguyên do của cuộc [Chiến tranh Thất Thiên], tuy nhiên Phật môn vậy mà lại cũng có thể đưa ra một cuộc thương lượng giao dịch tư pháp như vậy, riêng điểm này đã đủ khiến mọi người chấn động không thôi.
Hơn nữa dù sao đó cũng là các Ma vương. Một khi thả ra, đó sẽ trở thành quái vật hóa thân của tai họa. Vậy nên thả bọn họ ra khỏi Địa ngục nhất định khiến cho tranh cãi nổ ra.
Thậm chí tệ nhất có thể sẽ lại xảy ra một cuộc [Chiến tranh Thất Thiên] nữa.
“…Ha ha. Quả là một quyết định hào phóng. Ông cũng nghĩ tới các tình huống ngộ nhỡ rồi chứ?”
“Ý cậu là chiến tranh lại tái diễn sao?”
“A a. Kouryuu thì tôi không rõ lắm, nhưng Karyou-chan chẳng phải là vẫn ôm hận đến tận xương tủy sao? Khi đó Khu vườn nhỏ chẳng phải sẽ lại bị rung chuyển nữa sao?”
“Hẳn là không có chuyện đó đâu. Khi đó mục đích bọn họ là giải cứu Tề Thiên Đại Thánh. Hơn nữa họ cũng đã hoàn thành mục đích rồi. Tuy là cô công chúa Kim Sí Điểu điên đó cũng hơi nguy hiểm… Nhưng cùng lắm thì [Hộ Pháp Thập Nhị Thiên] lại xuất quân là được. Không cần để ý.”
Mikado Tokuteru nhấp lấy chén rượu, hào sảng bộc lộ ra cơ thể đầy mùi rượu của mình. Dám vòng vo ám chỉ [Có ta ở đây thì sẽ không sao cả], quả nhiên vẫn là Chiến thần thật.
“Hừm. Tôi không ghét những ai mạnh miệng đâu. Nhưng mà ít nhất cũng nói cho tôi biết chỗ tác dụng của [Hộ Pháp Thập Nhị Thiên] với thế giới đã chứ.”
“Ha ha ha! Vậy mà lại đem chỗ kín của ta ra đâm thế hả tên nhóc khốn nạn!”
“Không cần phải đánh trống lảng đâu. Chẳng phải mấy người đã định không tấn công Azi Dakaha sao?”
Giọng nói Izayoi càng thêm cay độc mà nói. Quả thật rất hiếm khi thấy được cậu dùng giọng mỉa mai như vậy, nhưng tác động tới đối phương đang áy náy cũng khá là hữu hiệu.
Mikado Tokuteru rút lại biểu hiện vừa nãy, lắc đầu mà chắc chắn nói.
“Trước kia không nói tới, còn giờ, một chút ta cũng không muốn làm vậy.”
“…Ông nói gì cơ hả?’
“Hắn là vì muốn khai sáng tương lai loài người, mới tự nguyện gánh trên lưng nghiệp chướng loài người, hóa thành quái vật. Vậy nên nghĩa vụ đánh bại hắn thuộc về loài người.--- Hừ, chẳng phải người rõ nhất chính là cậu sao, khi mà cậu đã chiến đấu với hắn? Rằng trong vô tận năm tháng kia, hắn đã luôn chờ đợi một Anh hùng loài người tới đánh bại hắn ngay lập tức.”
Nghe được những lời này của Mikado Tokuteru, Izayoi không khỏi rơi vào trầm tư. Nguyện vọng đó, hẳn chỉ có những người đã liều mạng chiến đấu với Azi Dakaha như Izayoi, như Jack đã hi sinh, mới có thể biết được.
“Ông, đã từng chiến đấu với hắn sao?”
“Đúng vậy. Bởi vì người phong ấn hắn trước khi hắn ta trở thành [Thử thách cuối cùng của loài người (Last Embryo)] chính là ta.”
Đây cơ bản không phải việc của ta. Mikado Tokuteru mắng lên một tiếng. Giọng nói thân thiết này của ông, hẳn là vì bọn họ đều cùng sinh ra từ trong mủ bọc của thế giới đây.
“…Hừ. Vậy là, người đầu tiên trong [Bái Hỏa Giáo] đánh bại kẻ đó chính là,”
“A a, chuyện lúc đó là vào lúc ta giáng thiên xuống làm người. Linh cách lúc đó cũng mạnh hơn hiện tại nữa. Cũng có một giả thuyết rằng, sự tiêu diệt của Ác long Vritra trong nhóm thần Ấn Độ cùng với sự tiêu diệt của Azi Dakaha có nguồn gốc giống nhau, vậy nên ít nhiều thì cũng có chút liên quan với nhau, tuy nhiên đối với người trong cuộc như ta mà nói thì là một vấn đề hoàn toàn khác. Khi đó Vritra không nghi ngờ gì là mạnh mẽ hơn rất nhiều.”
Ể. Izayoi bất ngờ thốt lên. Cậu chưa từng nghe qua loại chuyện này. Có vẻ như Azi Dakaha cũng không phải ngay từ đầu đã có được sức mạnh siêu lớn như vậy.
Mikado Tokuteru tùy tiện mà nhúng chén rượu vào trong thùng rượu, múc ra một chén đầy ắp rồi tiếp tục kể về câu chuyện võ dũng (?) này.
“Vấn đề là sau khi cái tên Azi Dakaha đó thoát ra khỏi huyệt động phong ấn. Ta tái chiến với hắn mới thấy được hắn đã trở nên mạnh đến không thể tin nổi. Khi đó các thành viên [Thiên bộ] vậy mà lại bị tiêu diệt gần hết bởi chỉ một Ma vương, thật sự là vô cùng kinh thiên động địa.”
“…Đáng sợ vậy sao. Không còn một chút nào thường thức cả.”
“Đúng vậy. Hơn nữa còn có Yamata no Orochi, Tử nhãn Balor, Fenrir, Thiên ngưu, Tận thế Maya, Vua Angolmois của tận cùng thời đại cũng nối theo đó trở lại trong sức mạnh cường đại, bọn ta mới nghĩ [Không được rồi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra chứ] mà đi điều tra, về sau mới hiểu ra rằng, nếu như không có một con người nào có thể giải trừ bí ẩn trong Thuyết tận cùng tạo thành Linh cách bọn chúng, thì cho dù là Toàn năng (Khu vườn nhỏ cấp 3 chữ số) cũng không thể thắng được. Số các nhóm thần bị thứ sức mạnh vô lí kia tiêu diệt khi đó nhiều đến không đếm nổi.”
Đây cũng không phải là phóng đại gì, nghe nói khi đó đám Ma vương cổ xưa nhất này đã tiêu diệt hàng trăm vạn nhóm thần. Đối với Indra vốn biết rõ hết những chuyện này, đây hẳn là một kí ức đau khổ.
“Cũng để phong ấn lại bọn chúng mà [Quyền chủ Game] mới được tạo ra… Chuyện này cậu cũng biết chứ?”
“Ừm, cũng hiểu được sơ bộ.”
“Vậy thì có thể bỏ qua chuyện đó rồi, quan trọng là tiếp theo đây. [Trong lúc phong ấn còn có tác dụng, tạo ra các loại Thử thách cho loài người, đào tạo ra các Anh hùng!] Chuyện này, tuy rằng có liên hệ tới sự phổ biến của Gift Game, tuy nhiên cũng đã giúp đối phó thành công với các Ma vương từ năm 1999 trở xuống. Đồng thời thì trong lúc Game được phổ biến, [Nghịch lí Toàn năng] và [Cơn gió hoang phế (End Emptiness)] cũng sinh ra khiến cho phần lớn quyền năng bọn ta bị hạ thấp, đúng là họa vô đơn chí mà. Tuy nhiên thì đây cũng là cơ hội, giúp mở ra được con đường tới khu vực Toàn quyền (Khu vườn nhỏ cấp 2 chữ số).”
"…Trước đó không có ai ở tại cấp 2 chữ số sao?”
“Không, vốn là có bốn người. Bọn họ đều là dạng nguyên mẫu của Chân lí vũ trụ (Brahman) ngay từ khi sinh ra. Cấu tạo cũng hoàn toàn khác biệt với chúng ta. Còn hiện tại thì hẳn là có tầm mười bảy người bao gồm cả Như ***.”
Vậy tức là phần lớn vẫn còn đang bị bỏ trống. Tập hợp nhiều như vậy Thật Phật mà vẫn chỉ đạt tới con số mười bảy mà thôi.
“Về lại chủ đề chính.--- Sau đó Thử thách cuối cùng duy nhất còn lại là Azi Dakaha, nhưng cho dù làm gì cũng không thể đánh bại hắn ta được… Hiểu rồi chứ? Ngay cả chúng ta giáng thiên làm nhân loại cũng không thể đánh bại được hắn ta dù có cố ra sao đi nữa.”
Ý nghĩa trong những lời này khiến Izayoi nhíu mày trong kinh ngạc.
“…Vậy là, cho dù đâm xuyên trái tim cũng không được sao?”
“Đúng vậy. Cọc phong ấn trên đầu lâu và vai hắn ta chính là do [Thiên bộ] bọn ta lúc giáng thiên làm ra. Và bọn ta cũng đã xuyên thủng trái tim hắn rồi, nhưng hắn ta vẫn sống lại. 200 năm trước, Canaria và đồng đội cũng từng phong ấn lại hắn ta lần nữa--- Nhưng dù là vậy, vẫn không thể đoạt đi được tính mạng kẻ đó.”
Mikado Tokuteru gãi gãi đầu, nheo mắt nhìn chăm chăm vào Izayoi.
“Ba tháng sau chuyện vừa rồi bọn ta dồn hết khả năng ra suy nghĩ. Sakamaki Izayoi. Bọn ta đã tìm ra được điều kiện cần thiết để đánh bại [Azi Dakaha].
①Một Anh hùng sở hữu sức mạnh có thể đánh bại Azi Dakaha.
②Một người có thể giải trừ bí ẩn của Thuyết tận cùng Azi Dakaha mang trong mình.
③Một Anh hùng từ thế giới khác cho dù biết không thể đánh bại Azi Dakaha nhưng vẫn khiêu chiến hắn.
---Ba điều kiện này, chẳng phải cậu đều sở hữu sao?”
Mikado Tokuteru rút lại bầu không khí cởi mở lúc trước mà hỏi Izayoi. Thế giới khác theo như lời của ông hẳn là nói tới việc ba người Izayoi từng sống tại các thế giới bên ngoài. Nếu như linh cách của Azi Dakaha là kết thúc của lịch sử loài người, vậy thì loài người tại các thế giới bên ngoài mới là người có nghĩa vụ phải tự tay giải quyết nó, đây hẳn là những gì ông suy nghĩ.
Vậy hẳn là trước khi Izayoi chiến đấu, họ đã điều tra đến một thứ gì đó có thể chỉ ra Linh cách của Azi Dakaha rồi. Ý của ông muốn nói trong đó sẽ có lời giải đáp cho bí ẩn này.
Nhưng Izayoi lại dùng ánh mắt nghi hoặc hỏi lại.
“Tôi hiểu ông muốn nói gì, nhưng bọn tôi cũng là không điều tra được gì sâu xa cả. Cùng lắm bọn tôi mới chỉ suy đoán Linh cách Azi Dakaha liệu có phải vũ khí NBCR không mà thôi.”
“…Hừm. Các loại vũ khí uy lực lớn ấy hả. Hướng đi rất giống với ta, nhưng trái ngược hoàn toàn với điều tra của ta.”
Ha. Izayoi lại một lần nữa phát ra âm thanh như thể khâm phục. Chỉ nhắc tới vũ khí NBCR đã đủ để người đàn ông này hiểu rõ nội dung suy đoán của họ, điều này chỉ rõ người này đáng để tin cậy.
Izayoi nhặt lên bình rượu đổ dưới đất, cất tiếng nói với vẻ đầy thích thú.
“Vậy thì xin được lắng nghe giả thuyết của Indra-sama,”
“Mikado Tokuteru mới đúng. Ta không phải vị thần đẹp trai kia.”
“Rồi rồi. Vậy thì xin được lắng nghe giả thuyết của Mikado gì gì đó-dono, về Thuyết tận cùng X… của Azi Dakaha là tai họa ra làm sao.”
Hừm, ông hào sảng gật đầu nhận lấy chén rượu Izayoi rót rồi lấy ra một tấm thẻ Gift từ trong chiếc chậu.
“Được rồi. Vốn thì đây là chuyện không thể kể cho ai bên dưới cấp 4 chữ số… Nhưng cậu có chút đặc biệt. Mấy chuyện về Khu vườn nhỏ và Thế giới bên ngoài, cả về [Chuyển đổi hệ thuyết] nữa, cậu biết được vẫn là tốt hơn. Ta sẽ sử dụng tấm Geass Roll giả này giải thích mọi chuyện từ đầu. Nghe kĩ vào đấy nhé.”
Ông nói rồi liền triệu hồi tới một tấm Geass Roll, và bắt đầu chậm rãi giảng giải.
*
Các điểm hội tụ của Lịch sử loài người--- hay còn gọi [Chuyển đổi hệ thuyết] có ba loại.
①Điểm hội tụ khi phát hiện ra các khái niệm và hiện tượng siêu nhiên.
②Điểm hội tụ tại lúc có xu hướng sinh ra các loại tổ chức Quốc gia, Tôn giáo.
③Điểm hội tụ sinh ra từ khả năng và phán đoán của riêng một cá nhân.
Trong những điểm hội tụ này, càng diễn ra sớm thì quy mô càng lớn, càng diễn ra sau thì quy mô càng nhỏ. Nghĩ tới ảnh hưởng cho loài người, giống loài bện lại lịch sử, thì như vậy cũng là dĩ nhiên thôi. Loài người bắt đầu đi đứng trên hai chân cũng được cho là vì một trận động đất nào đó.
Quốc gia, Tôn giáo cũng không cần nói tới rồi, quy mô càng lớn thì ảnh hưởng tới lịch sử cũng càng to theo. Vua hay người đứng đầu tổ chức cũng được tính vào. Thử thách để lên được cấp Thần là thu thập đủ [Một lượng tín ngưỡng đủ mốc nào đó], cũng là để tạo ra ảnh hưởng lớn đối với lịch sử.
So với hai loại trước thì khả năng và phán đoán một cá nhân không tạo ra được nhiều ảnh hưởng cho lắm. Những kiểu sự kiện kì lạ như [Jack the Ripper] cùng lắm cũng chỉ là lưu truyền ra như một thứ phim tài liệu mà thôi.
Nhưng cái gì cũng có ngoại lệ của nó.
Để gợi ra thứ ngoại lệ này, Mikado Tokuteru thiết lập một Game.
『---Triển vọng của Nobunaga---
Điều kiện tiên quyết: Oda Nobunaga là một trong những [Chuyển đổi hệ thuyết] cực lớn trong lịch sử Nhật Bản.
Trên cơ sở điều kiện tiên quyết này, trả lời các vấn đề bên dưới.
Nghi vấn ①: Oda Nobunaga sinh ra tại trong thời điểm chuyển đổi hệ thuyết hay không.
Nghi vấn ②: Phương hướng của tỉnh Owari có bao gồm trong chuyển đổi hệ thuyết hay không.
Nghi vấn ③: Chuyện Oda Nobunaga mất đi tính mạng trong cuộc loạn biến tại chùa Honnou có bao gồm trong chuyển đổi hệ thuyết hay không.
Nghi vấn ④: Hãy giải thích cho lí do câu hỏi ③ được đưa ra.
Dấu ấn [Mikado Tokuteru].』
“…Hừm.”
Izayoi nâng cầm mà suy nghĩ.
Dùng Oda Nobunaga làm đề tài hẳn cũng là để cho một người Nhật Bản như Izayoi dễ dàng hiểu được. nếu không phải Oda Nobunaga thì dù cũng tương đương từng ấy điều kiện, cậu cũng sẽ cần thêm một chút giải thích trong đó.
Để không lay động được sự thật lịch sử của một quốc gia, câu hỏi ① và câu hỏi ② tất nhiên là sự kiện tất nhiên rồi.
Về phần câu hỏi ③, đây cũng rất giống với sự kiện tất nhiên. Tuy nhiên nếu chỉ giống như hai câu hỏi trước đó thì câu hỏi ④ lại trở nên thật vô nghĩa.
(…Muốn mình tự suy nghĩ sao.)
Izayoi cũng cảm thấy hơi hơi khâm phục đối với thử thách này rồi. Một Game dùng để giải thích mà làm ra được như vậy là vô cùng khéo léo. Ý muốn của người làm ra thử thách vừa đơn giản dễ hiểu lại cũng vừa kích thích suy nghĩ của người giải đố.
(Vậy chẳng may Oda Nobunaga còn sống ở trong loạn biến chùa Honnou thì sao? Toyotomi Hideyoshi và Akechi Mitsuhide sẽ không nổ ra trận chiến Yamazaki. Tất nhiên thời đại Toyotomi cũng sẽ không diễn ra.--- Vậy nên, Oda Nobunaga là nhất định phải chết tại chùa Honnou sao?)
Nếu không lịch sử Nhật Bản sau đó sẽ bị thay đổi rất nhiều. Chuyện sống chết của người đứng đầu một quốc gia chính là quan trọng như vậy đấy. Các hoạt động chính của quốc gia sau biến loạn chùa Honnou đó hơn phân nửa là cùng với Oda Nobunaga có liên hệ.
Nếu như Oda Nobunaga không rời khỏi sân khấu, vậy thì không có cách nào có thể duy trì được lịch sử--- Nghĩ đến đây, Izayoi dừng như nhận ra được điều gì đó mà nhìn lại câu hỏi thêm lần nữa.
“[Nghi vấn ③: Chuyện Oda Nobunaga mất đi tính mạng trong cuộc loạn biến tại chùa Honnou có bao gồm trong chuyển đổi hệ thuyết hay không.]… A a, ra là vậy. Vậy ra mọi chuyện là thế sao.”
“Hiểu được rồi chứ?”
“A a. Đáp án của câu hỏi ① và câu hỏi ② là Yes, còn câu hỏi ③ là No. Oda Nobunaga chết chỉ gần bằng với Chuyển đổi hệ thuyết mà thôi, đây mới chính là câu trả lời cuối cùng.”
Ồ. Mikado Touteru và Gry cùng đáp lời.
Gry nghiêng đầu đọc lại tấm giấy nhiều lần.
“Nhưng mà Izayoi, như vậy thì chẳng phải lịch sử sau đó sẽ sinh ra mâu thuẫn sao? Tôi tuy cũng không hiểu rõ lắm về lịch sử quốc gia của cậu nhưng đã từng nghe kể chuyện về Ma vương Nobunaga này rồi. Chuyện sống chết của một nhân vật quan trọng như vậy nếu bị lay động vậy thì sẽ sinh ra rất nhiều rắc rối đối với các thế hệ sau, không phải sao?”
“Đúng vậy. Oda Nobunaga luôn là người bị đời sau chỉ trích. Nhưng cái chết của Oda Nobunaga có điểm đặc biệt. Không một ai thấy được thi thể vị tướng quân này.”
Đúng vậy--- cũng giống như [Người thổi kèn xứ Hamelin] vậy, kết cục của Oda Nobunaga có rất nhiều suy đoán khác nhau. Trong đó suy đoán về việc người này vẫn sống sót trong loạn biến chùa Honnou, cho đến hiện tại vẫn là một trong những giả thiết thuyết phục nhất.
Không có thi thể = chưa thể xác nhận đã chết.
“Vậy nên Chuyển đổi hệ thuyết thực không phải là [Cái chết của Oda Nobunaga], mà là [Oda Nobunaga rời khỏi lịch sử]. Đúng là một vụ án bất thường thật. Nhưng nếu như người đó vẫn sống sau loạn biến chùa Honnou, lại vẫn còn đó tham vọng, vậy chẳng lẽ là đã bị cưỡng ép triệu hồi tới Khu vườn nhỏ rồi sao?”
“Đúng vậy. Nobunaga đã từng được triệu hồi dưới thân phận Ma vương ba lần trước đây rồi, tất cả đều là những [Nobunaga sống sót sau loạn biến chùa Honnou]. Vốn là trong những trường hợp này, muốn Nobunaga chết thì phải ban cho Akechi Mitsuhide thứ Gift có thể chắc chắn giết Nobunaga, như vậy lịch sử mới có thể cân bằng, tuy nhiên sau đó lại phải ban cho Toyomi Hideyoshi một Gift càng mạnh hơn nữa. Vậy nên để chỉnh lại lịch sử, tất cả Nobunaga còn sống sẽ bị triệu hồi tới Khu vườn nhỏ… Tuy nhiên được triệu hồi tới ba lần thì cả ba lần đều là Ma vương, cả nhân loại cũng chỉ có kẻ đó như vậy mà thôi.”
Quả không hổ danh Lục Thiên Ma Vương. Đến cả Chiến thần cũng phải kinh ngạc như vậy thì thật sự là rất không tầm thường rồi.
“Những thứ [Sự kiện tồn tại trong sự thật lịch sử nhưng chưa từng được ai quan sát] như vậy ngay cả tại Khu vườn nhỏ cũng là những nội dung bị hạn chế xem tới. Là những khu vực mà cho dù [Ác ma của Laplace] cũng không thể quan sát được, chúng được gọi là những khu vực không thể quan sát (Black Box)… Được rồi, sau đây mới là chủ đề chính.”
Mikado Tokuteru đứng dậy khỏi bể tắm, ngồi lên trên cạnh bể.
“Sakamaki Izayoi. Về khả năng linh cách Azi Dakaha là vũ khí uy lực lớn, [Thiên quân] bọn ta đã đủ cơ sở phủ định. Bởi vì người sáng chế ra thứ vũ khí uy lực lớn đó đã đem Chủ quyền gửi cho ta rồi.”
“…Hả?”
“Trong Khu vườn nhỏ này, Chủ quyền của những thứ như hiện tượng và khái niệm đều có thể biến thành thứ sức mạnh đứng trên Gift--- [Quyền], giúp càng thêm mạnh hơn nữa. Việc chuyển lại Chủ quyền các ngôi sao cậu hẳn cũng từng thấy qua đúng chứ? Cứ nghĩ nó giống như vậy là được rồi.”
Chủ quyền mặt trời, hay như Chủ quyền biến tinh Algol. Quả thực là có thể nhượng lại chúng như các vật thể hữu hình. Izayoi cũng từng lấy được một Chủ quyền mặt trời từ thiếu niên tự xưng Điện hạ kia.
“Nếu như những người sáng chế này đặt tín ngưỡng vào một nhóm thần, như vậy nhóm thần đó có thể giúp đỡ bảo quản, hoặc là giám thị. Vậy nên ta chắc chắn rằng vũ khí NBRC và Azi Dakaha không có quan hệ gì với nhau.”
---Suy đoán của Sakamaki Izayoi đã sai.
Nghe được những lời mang theo hàm ý này, Izayoi hít mạnh lấy một hơi.
“Vậy thì Azi Dakaha còn sống sao.”
“Không. Hắn chết rồi. Chuyện này không có gì sai đâu.”
Lời này của Mikado Tokuteru khiến cho Izayoi an tâm lại. Cậu cũng tự nhận ra rằng đây là nguyện vọng vô thức sinh ra trong cậu kể từ cái ngày đó, vậy nên cậu chậc lưỡi một cái đầy vẻ nôn nao.
“Sakamaki Izayoi. Ta tin chắc rằng. Hai [Thử thách cuối cùng của loài người], Azi Dakaha (Thuyết tận cùng X) và Ma vương Dystopia (Thuyết tận cùng Y) là Ma vương sinh ra từ khu vực không thể quan sát.”
“Ý ông là sao?”
“Hai kẻ đó so với các thảm họa tự nhiên đều là khác nhau, phải là tai họa do loài người mới đúng. Nhưng sau năm 2000 vậy mà còn có thể diễn ra tới hai lần phát hiện khoa học và tai họa quy mô lớn do loài người gây ra như thế sao?”
“……”
“Vậy nên bọn ta mới kết luận thế này. Thuyết tận cùng X và Thuyết tận cùng Y là cùng một thứ, có cùng kĩ thuật cốt lõi và khái niệm. Ngay cả người tạo ra chúng cũng là một.--- Nhưng thân phận người đó lại chính là bí ẩn của lịch sử. Chuyện hẳn là vậy đấy.”
Ồ. Izayoi kinh ngạc bật thốt lên. Ra là vậy sao.
Giải thích của Mikado Tokuteru là như sau.
Có thể xác định rằng tồn tại một thứ kĩ thuật siêu cấp trong tương lai gần sinh ra Thuyết tận cùng X/Y, nhưng chuyện [Người chế tạo là ai] mang theo bản chất vấn đề lại vẫn là ẩn số.
Và chỉ cần biết được người đó chế tạo ra thứ kĩ thuật siêu cấp này khi nào và tại đâu, vậy thì có thể được các nhóm thần quản lí lấy. Hẳn là ông cho rằng như vậy.
(Cá nhân mình cảm thấy [Động cơ vĩnh cửu thứ ba] rất đáng nghi… Nhưng chế tạo [Động cơ vĩnh cửu thứ ba] không thể là nguyên nhân hoàn thành Game được.)
Izayoi tuyệt không phải người có thể chế tạo ra [Động cơ vĩnh cửu thứ ba]. Cùng lắm chỉ là cậu ăn gian nên mới qua được lần đó thôi.
Dù cậu cũng muốn hỏi Coppelia xem sao, nhưng hiện cô vẫn đang hôn mê kể từ sau trận chiến với Azi Dakaha. Nói không chừng cô là đang đợi [Người chế tạo thực sự] theo như lời Mikado Tokuteru nói xuất hiện.
“Ừm---… Giải thích của ông tôi hiểu rồi, nhưng mà, vì sao mà tôi có thể đánh bại Azi Dakaha chứ? Tôi tưởng nếu như không thể giải bỏ bí ẩn lịch sử đó thì không thể đánh bại hắn đây.”
“Đúng điểm này đây. Bọn ta cũng không thể nghĩ ra được nguyên do. Ta còn tưởng cậu đã giải bỏ được bí ẩn của khu vực không thể quan sát cơ, vậy mà lại không thể sao.--- Sakamaki Izayoi. Cậu vì sao có thể đánh bại Azi dakaha chứ?”
Nghe thấy giọng nói vô cùng nghiêm túc này của Mikado Tokuteru, trong lòng Izayoi cũng thầm đối lại một câu [Thằng này mới là người đang hỏi chứ hả tên ngốc kia].
“Thần-sama còn không biết thì sao tôi có thể hiểu được chuyện này chứ. Mà đánh bại hắn cũng không gây hại gì cả, cứ coi như là vận may vớ phải vàng đi.”
“Sao bỏ qua được chứ? Nếu như không thể xác định tính chất hắn ta, có thể sẽ có một Thuyết tận cùng mới sinh ra. Ta còn tưởng cậu là người chế tạo kia cơ.”
“Sao có thể chứ.”
“Ta cũng nghĩ như vậy. Nhưng nếu thế thì cũng có thể là cậu gián tiếp làm ra nó---“
Mikado Tokuteru lúc này như thể đột ngột nghĩ ra gì đó mà nhìn vào Izayoi. Trong mắt ông hiện lên vẻ kinh ngạc, như thể đang phải đối mặt với một sự thật không thể được.
Ông cắn chặt răng lại như thể đang ở trong hoàn cảnh khổ sở, nói nhỏ với âm thanh bất cứ ai cũng không nghe được.
“---Hoặc là. Đã gặp nhau trong lúc cả hai bên đều không nhận ra sao?”
Những lời này của Mikado Tokuteru không truyền tới được tai ai cả, cứ thế theo gió cuốn đi.
Đúng lúc này thì giọng nói của một nữ tiếp viên vang lên từ phía sau.
“Mikado-sama, bữa tối đã được chuẩn bị gần xong…”
“Ừm… a a, được rồi đó sao. Cho người đến đem cậu thanh niên kia ra ngoài. Nhanh lên không cậu ta bị luộc chín bây giờ.”
Mikado tokuteru chỉ tay về phía Laius đang nổi lềnh phềnh trong bể tắm với khuôn mặt đỏ bừng. Sau khi uống say mà ngâm người như vậy ở trong bể nước nóng, cứ tiếp tục nữa thì sẽ rất nguy hiểm.
“Còn lại thì để sau nói tiếp. Sakamaki Izayoi, cậu còn chuyện gì muốn hỏi không?”
“Hả? Có thể sao?”
“Tất nhiên, lần này ta đến là để nghỉ ngơi mà. Cơm no rượu say xong ta sẽ lại qua tâm sự với cậu.”
Và giờ Mikado Tokuteru đã trở lại với thái độ ban đầu. Coi bộ thời gian trạng thái Thần đã kết thúc.
Gry một bên yên lặng lắng nghe hai người nói chuyện cũng nhấc Laius dậy.
“Vậy thì chúng ta ra ngoài thôi. Nhưng mà mấy cô nàng kia thì sao đây?”
“Ngươi sao mà ngốc vậy chứ, dĩ nhiên là đưa theo hết rồi! Thiên giới làm sao có nhiều cơ hội giải trí như vậy đây, dù là lúc ta rảnh rỗi cũng… Ô, đúng rồi. Quên nói một chuyện quan trọng rồi.”
Chuyện quan trọng? Hai người cùng nghiêng đầu.
Mikado Tokuteru vênh váo hai tay chống nạnh mà nói.
“Tất nhiên ta sao có thể chỉ ban thưởng cho Thất Thiên cùng Nữ hoàng chứ. Cậu mới là người có công đánh bại Ma vương ha. Không thưởng cho cậu xứng đáng thì còn gì là công bằng nữa?"
“Ban thưởng? Cho tôi?”
“A a, thật tốt quá. Thực ra thì chàng trai trẻ này khá là không muốn gì cả. Tôi vẫn thường nghĩ, kể từ lúc tới Khu vườn nhỏ tới nay, cậu ta đáng ra có không ít công lao đáng được ghi nhận mới đúng.”
Gry vỗ vào lưng Izayoi, chân thành nói.
Izayoi đang định mở miệng nói gì đó thì Mikado Tokuteru đã lên tiếng trước.
“Được rồi! Sakamaki Izayoi! Cậu sẽ được In,”
“Hửm?”
“Sẽ được Mikado Tokuteru ta đây trực tiếp ban thưởng!”
Mikado Tokuteru nói lại như thể chưa có chuyện gì từng xảy ra. Nếu như ông có thể kiềm chế lại cái mặt hạ lưu kia thì có lẽ ông đã thu được thêm tín ngưỡng dưới tư cách Thần rồi.
(…Không. Có lẽ điểm giống loài người này mới là tốt nhất.)
Tuy rằng ông cũng chưa đến mức là chủ đề nói mỗi sáng của mọi người nhưng mấy tin đồn gièm pha về Thần Indra thì đã lan truyền khắp thế giới, điểm này thì ông không thua kém bất kì một nhóm thần nào khác. Đại Bằng Kim Sí Điểu, cha của Bằng Ma Vương vốn chính là Thần sinh ra để hạ thấp Linh cách Indra.
Là vị Thần mạnh nhất, nhưng lại cũng đam mê tửu sắc.
Ngạo mạn, rộng lượng, lại cũng vì cái chết của thỏ mà rơi lệ, vị Thần có nhiều tình cảm nhất trong các vị Thần.
Indra mang trong mình thiện ác cùng hỉ nộ ái ố của loài người, cũng là vị Thần vừa chính vừa tà.
“…Ô. Cậu có vẻ như muốn nói gì hả. Được rồi, nói đi xem nào. Mikado Tokuteru ta lúc này hầu hết nguyện vọng đều có thể thực hiện được.”
“Quả là hào phóng quá nhỉ.”
“Hừm. Ta dù sao cũng đã sớm định tới sẽ ban thưởng cho cậu rồi. Nếu muốn gì thì cứ đến tìm ta đấy.”
Mikado Tokuteru cười nói với vẻ mặt say khướt. Thấy được nụ cười này, Izayoi liền thả lỏng cơ thể ra. Ban đầu còn tưởng ông đóng kịch, cơ mà coi bộ bộ dạng này của ông là say thực sự.
Tuy cậu đang muốn biết xem chuyện gì xảy ra với Chiến thần này chứ, nhưng lắm lời quá cũng chỉ khiến đối phương không vui mà thôi.
“Ban thưởng… ban thưởng sao. Nhưng tôi lại không đặc biệt mong muốn gì."
“Sao cơ, cậu đúng thật là không có lòng tham gì hết ấy hả. Đúng là nhục nhã quá. In--- à không Mikado Tokuteru ta đấy đã nói sẽ ban thưởng cho cậu, tức là hiện tại ta có thể thực hiện hầu hết nguyện vọng của cậu, cậu biết chưa hả?”
Quả đúng là Vua của các vị Thần. Không có chút vẻ gì keo kiệt.
Nhưng mà quả thực là không có cách nào khác cả. Cậu tới đây vốn để tìm sơ hở mà khiêu khích ông, nhưng giờ cậu cũng không có tâm trạng nữa rồi. Nói đến một ước muốn khác thì---
“…A, phải rồi. Có điều này.”
“Được, nói ra xem nào.”
Mikado Tokuteru hai tay chống nạnh mà nói.
Izayoi đưa tay lên vuốt cằm, có vẻ như đang suy nghĩ.
Thứ này cùng ban thưởng hì có hơi khác biệt, đây cũng là thứ Izayoi vốn đang tìm kiếm. Dù thực ra thì cậu muốn tự dựa vào sức mạnh của mình đoạt lấy nhưng quả thật là cậu cũng không kì vọng nhiều có thể tìm ra Gift đó.
Nhưng nếu người đàn ông này là Indra thực sự, hẳn có thể dễ dàng làm được rồi.
Vậy thì tôi cũng sẽ không làm khách đâu. Izayoi nói như vậy rồi chỉ tay vào Gry.
“Hãy ban cho người đàn ông này--- Anh hùng Điểu sư, một đôi cánh tương xứng với thân phận Thú vương.”
---Cậu ngay lập tức nói ra nguyện vọng của mình.
Bể tắm của [Thiên Nhãn] sau đó bị bao trùm bởi một thứ ánh sáng rực rỡ.