Mondaiji-tachi ga Isekai Kara Kuru Sou Desu yo?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2138

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

Saito Ayumu

Sử dụng những tư duy và hiểu biết có được từ thế giới hiện đại, Kurono sẽ bắt đầu hành trình xây dựng nên đế chế của riêng mình, mở đầu bằng việc sử dụng 1.000 Á nhân đẩy lùi 10.

16 905

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

5 3

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 204

Last Embryo Tập 6: Khai Chiến! Đại Lục Atlantis - Chương 1

Theo sau tiếng còi tàu, tàu hỏa tinh linh dần hạ xuống khu rừng.

Tàu hỏa tinh linh là khán đài cho các Host và người tài trợ, nó hạ xuống đại lục Atlantic là một chuyện rất khó tin. Tàu hỏa tinh linh lượn một đường xoắn ốc trên không để hạ cánh, Sakamaki Izayoi nhìn về phía đó với vẻ vi diệu.

“Đến rồi đấy hả. Thế này có thể hỏi thẳng Thần vương về tình hình hiện tại rồi, giành lấy lợi thế trước.”

Nghe được những lời Izayoi lẩm bẩm, Asuka ngạc nhiên hỏi.

“Thần vương? Thần vương cậu nói đến là Indra? Một vị thần mạnh như thế mà cũng đến ư?”

“Dĩ nhiên, đó cũng là một trong các Host mà… Ưm? Mà tiểu thư đến đại lục Atlantic kiểu gì thế?”

“Tôi á? Tôi hoàn thành bài kiểm tra tuyển chọn. Tham gia dưới tư cách người không có Chủ quyền mặt trời lẫn truyền thuyết liên quan đến mặt trời. Do vụ [Thiên ngưu] nên bị chậm vài ngày, mãi tận ngày thi đấu đầu tiên mới đi đến nơi.”

Nghe được Asuka nói, Kasukabe You vỗ tay cái bộp như thể nhớ ra gì đó.

“Phải rồi, hình như vụ [Thiên ngưu] cuốn bay mất sân khấu tuyển chọn. Nghe đồn lúc đó có người tham dự đi giúp di tản người dân… Hóa ra là cậu đó hả Asuka?”

“Có mình và cả những người khác nữa. Trong đó có một thanh niên tóc vàng sử dụng song thương rất mạnh. Alma đã nói, trong số các người tham gia tuyển chọn có bảy người sở hữu sức mạnh gần bằng cao thủ đứng đầu các nhóm Thần.”

Haiz. Izayoi thở dài. Dù cậu biết ý nghĩa của quyền tham dự, nhưng không ngờ chỉ việc tuyển chọn cũng đã có nhiều người mạnh đến thế.

“Đúng là chiến tranh chủ quyền mặt trời có khác. Kiểm tra tuyển chọn đã cao cấp đến thế. Ngoài tiểu thư ra thì còn ai vượt qua được thế?”

“Theo tôi nhớ thì nhóm võ dũng người chiến thắng là thanh niên kia, nhóm trí dũng là một người Nhật Bản. Cũng có mấy người khác tương đối nhưng về sau chỉ có ba người bọn tôi chiến thắng.”

“Hừm. Giải quyết vụ đại lục Atlantic này chắc là sẽ gặp được ấy nhỉ.”

Izayoi thoải mái nói, vẫn đang nhìn lên trên trời.

Mặc dù rất có hứng nhưng giờ còn cần làm chuyện khác.

Izayoi nhìn qua hai thanh niên bị trói riêng ở đằng sau--- Arjuna và Krishna.

“Arjuna và Krishna… ư. Đúng là có khả năng cao Krishna là do Arjuna mạo danh, nhưng như thế lại tạo thành mâu thuẫn rất lớn với Bhagavad Gita. Đánh cược vào khả năng hai người là hai người khác nhau là đúng rồi.”

Mặc dù đó là thông tin Lamia cung cấp, nhưng mấy người Izayoi không phải hoàn toàn tin tưởng điều đó mà đề ra chiến thuật.

Chỉ là chọn ra khả năng đáng tin nhất, nhưng kết quả là đã chính xác.

“Khó tin thật đấy. Thế mà Izayoi cũng biết tin vào thông tin người khác nói ra cơ đấy, lại còn là do quân địch nói nữa chứ.”

“Vì tôi cũng đã nghi ngờ Arjuna sẵn rồi. Có cảm giác có bí ẩn trong việc cậu ta hợp tác với [Avatara]. Nếu là hóa thân thứ tám, Krishna, thì còn nghe được, chứ Arjuna có liên quan gì đâu, tham gia vào đó chắc chắn là có chuyện gì đấy.”

Nghe được suy đoán của Izayoi, Asuka khoanh tay trước ngực, tỏ ý không vừa lòng.

“Gì chứ. Hóa ra không phải là tin vào thông tin tôi cung cấp mà do cậu đã có tính toán sẵn ư.”

“Nhưng nhờ thông tin tiểu thư nói cho nên tôi mới ra được quyết định. Quan trọng lắm đấy.”

Izayoi tay chống nạnh cất tiếng cười.

Bất chợt, Saigou Homura và Ayazato Suzuka đi đến từ con đường nhỏ phía sau lưng.

“Thấy có vẻ yên lặng nên bọn em đến xem sao… Mọi chuyện thuận lợi chứ anh Iza?”

“Nhìn, nhìn có vẻ chị Asuka và chị You không sao!? Nhưng khu đất xung quanh thì trông kinh quá.”

“Ha ha, không sao hết.”

“Dù có khó hơn dự kiến nhưng mọi người đều không sao. Dân bản xứ thì sao?”

“Chỗ đó cũng không có vấn đề gì.”

“Thế thì tốt rồi. Giờ xử lí hai người này sao đây.”

Mọi người đều nhìn về phía hai người kia.

Hiện đã bắt được, nhưng dù sao đó vẫn là một người tham dự. Mấy người Izayoi không có quyền giết họ hay khiến họ bị loại.

Nhưng nếu tỉnh lại thì mấy cái dây trói này đều vô dụng.

“Anh Iza. Người đàn ông tóc đen này chính là Krishna ư.”

“Đúng thế. Từ Krishna có mang một nghĩa là [màu đen], đó là do tín ngưỡng từ dân bản địa không phải người tộc Aryan. Ngược lại, con trai Thần vương Indra, Arjuna, đúng là thuộc chủng tộc Aryan da trắng.”

Izayoi lạnh lùng nói. Cũng may tại đây không có ai nghe hiểu hàm ý trong lời cậu nói.

“Anh Iza. Nói ra thì hơi ngại… nhưng Arjuna cậu ấy,”

“Anh hiểu, em muốn nói cậu ta là người tốt chứ gì.”

Izayoi mỉm cười, tay chống nạnh.

“Yên tâm. Cậu ta đi đến đây với tư cách người tham dự nên không thể nào làm hại cậu ta được rồi. Sau khi hỏi ra được mọi chuyện cần hỏi, anh sẽ thả bọn họ đi.”

Nghe được vậy, mọi người nơi đây đều nghi ngờ hai tai mình.

Phải đánh nhau sống chết mới bắt được Krishna mà giờ lại dễ dàng thả đi như vậy, họ ngạc nhiên là phải.

Asuka liếc nhìn Izayoi với vẻ kinh ngạc.

“Khoan đã Izayoi. Chuyện này tôi không thể mặc kệ được. Trong cơ thể kẻ này có chứa thứ quái vật như thế cơ mà? Nếu không làm gì để khóa nó lại thì rất nguy hiểm.”

“Chắc chắn phải có điều kiện gì đó. Mà thực tế cô thấy rồi đấy, chúng ta có thể vĩnh viễn bắt giam Krishna chắc?”

Bị nói thằng ra như thế, Asuka tức tối không nói gì nữa.

Nếu muốn bắt giam kẻ này vĩnh viễn thì cần có người trông giữ, cần có cả chỗ giam giữ nữa.

[No Name] đang thiếu người, cả community mới lập của Asuka, đều không thừa người để phái đi trông chừng. Trong chiến tranh chủ quyền nghiêm cấm người tham dự sát hại lẫn nhau thế này, người tham dự dùng bạo lực chiến đấu có lẽ chỉ là hành động vô ích.

“Mà còn có người khác cần ưu tiên bảo vệ hơn. Dẫu sao cũng phải đưa cô bé trắng với Parashurama rời khỏi đại lục này đã.”

“...A, hiểu rồi. Mục đích của Krishna là giết hai người họ, thế nên chỉ cần bảo vệ họ là có thể tránh được đụng độ trong game. Dù có thả kẻ này đi cũng không sao rồi.”

“Đúng thế. Ít nhất cũng đảm bảo được an toàn của hai người kia. Tranh đấu sắp tới đây giữa các người tham dự mới là quan trọng nhất.”

“A… Thế mới đúng là game chứ! Em nghĩ game phải là người chơi cố gắng hợp tác và cạnh tranh với nhau.”

Suzuka giơ tay phải lên phát biểu. Với quan điểm giống một người bình thường hiện đại nhất ở đây, cô dĩ nhiên cảm thấy cứ đòi đánh nhau như vậy hoang dã quá.

Kasukabe You khoanh tay trước ngực suy nghĩ, rồi chợt ngẩng đầu lên như thể nhớ ra gì đó.

“Phải rồi… Trước khi game bắt đầu Shiroyasha cũng nói kiểu đó.”

“Shiroyasha?”

“Thông cáo trước khi game bắt đầu cả tôi và tiểu thư đều không nghe được. Là nói gì vậy?”

“Theo mình nhớ thì---”

Khi đó thì tàu hỏa tinh linh rú lên ầm ĩ, hạ cánh xuống bờ biển gần đó.

Giọng nói của You bị tiếng còi át đi mất.

“Tiếng còi to quá… Xin lỗi, cậu vừa nói gì nhỉ Kasukabe?”

“...Không có gì, sau này nói tiếp đi. Qua chỗ Tokuteru xem sao đã.”

Dù không biết vì lí do gì hạ cánh xuống đây, nhưng nếu là xuống sau khi bắt được Krishna và Arjuna, thế thì chắc sẽ giải thích cho họ.

Mọi người đều nín thở chờ cánh cửa tàu hỏa tinh linh mở ra.

Nhưng khoảnh khắc cửa tàu mở ra--- Trong đó xuất hiện một đôi tai thỏ màu đỏ.

“Asuka! Lâu lắm mới thấy lại cô!”

Pon! Kuro Usagi lao vào Asuka.

Asuka lần đầu nhìn thấy Kuro Usagi loli nên giật mình, bất giác ôm lấy Kuro Usagi.

“Hả… Kuro Usagi? Cơ thể nhỏ nhắn đáng yêu này là sao đây?”

“Fufufu! Trong lúc Asuka rời đi, Kuro Usagi đã gặp phải rất nhiều chuyện, giờ dùng bộ dạng này làm người dẫn chương trình của Chiến tranh chủ quyền mặt trời! Asuka giờ cũng đã rất mạnh rất nhiều rồi! Kuro Usagi cảm thấy thật vinh dự!”

Kuro Usagi hai tai dựng đứng, vui vẻ vì cuộc tái ngộ.

Là [Quý tộc Khu vườn nhỏ]--- tộc [thỏ ngọc], thú cưng Đế Thích Thiên, chủng tộc cô được miêu tả là biểu tượng của kiên cường và hiến dâng.

Sở hữu phần lớn vũ khí thần cách do tộc [thỏ ngọc] mạnh mẽ cẩn thận chuẩn bị, Kuro Usagi cho Izayoi mượn một vũ khí trong số đó nên linh cách sụt giảm, biến về trạng thái lúc còn nhỏ.

Asuka cũng vui vẻ, vuốt vuốt tai thỏ, mỉm cười gật đầu.

“Dù tách khỏi [No Name] nhưng chúng tôi dự định sẽ chuẩn bị gia nhập liên minh. Khi đó chúng ta lại có thể tham dự game cùng với nhau.”

“Yes! Các cô đã có căn cứ chưa?”

“Vẫn chưa tìm được chỗ nào tốt. Nhưng khoảng chừng ba tháng trước, khu nam và khu bắc đều mời tôi làm [Floor Master], giờ đang nghĩ thử xem---”

---Hèm. Có tiếng một người đàn ông hắng giọng.

89yJ4Wg.jpg

Đôi tai dựng đứng của Kuro Usagi lại còn căng hơn nữa, vội vã tránh đường cho người đàn ông phía sau.

“Xin, xin ngài thứ lỗi thưa Tokuteru-sama! Tôi sơ ý nói chuyện với người quen cũ lâu quá…!”

“Không sao. Cô cũng đã rất vất vả rồi. Sau khi thông báo lần đầu hoàn thành cứ thoải mái nói chuyện trong phạm vi không tác động đến game.”

Yes! Kuro Usagi nói rồi lấy ra một chiếc micro.

Coi bộ ngoại trừ đến gặp nhóm Izayoi thì còn có mục đích khác.

Lúc mọi người đều khó hiểu nhìn về phía cô, các tấm [Guess Roll] của người tham dự đều phát sáng.

“A lô, một hai ba bốn.--- Xin chào các người tham dự! Sau đây sẽ là cập nhật tình hình của Chiến tranh chủ quyền mặt trời lần hai! Những người tham dự đang giải game, cả nhóm số 6 đang chiến đấu xin tạm ngưng lại, lắng nghe cẩn thận!”

Từ tấm [Guess Roll] phát ra giọng nói của Kuro Usagi.

Izayoi khoanh tay trước ngực, nhìn đến tấm [Guess Roll] của You bên cạnh.

“Này Kasukabe, cập nhật tình hình là gì thế?”

“Chắc là thông báo về tiến độ hoàn thành game của các người tham dự. Nếu có đủ điều kiện còn có thể rời khỏi đại lục trong lúc cập nhật tình hình.”

Hửm? Izayoi ngạc nhiên thốt lên. Điều kiện cho phép rời đi chẳng lẽ là nói đến chuyện không thể tiếp tục tham gia game được. Nhưng như vậy thì lại có vấn đề, đối với những người vô cùng ham muốn với chiến tranh chủ quyền mặt trời thì không ai quan tâm chuyện này.

(Hay là ám chỉ… không thể hoàn thành được game nữa?)

Cho đến lúc này, vẫn chỉ là mấy màn tranh đấu nhỏ giữa các người tham dự.

Trong game tại đại lục Atlantic chưa xuất hiện chướng ngại vật hoặc kẻ địch.

Mặc dù người tham dự đều có thực lực rất mạnh nên đều đối mặt với các trận chiến nghiêm trọng, nhưng giờ vẫn đang trong giai đoạn bắt đầu tìm lời giải.

Cứ thế này, về sau cũng có thể xuất hiện chuyện không thể hoàn thành game.

“Tính đến ngày thứ hai--- Chỉ có năm community vượt qua màn một! Kết quả này thấp hơn rất nhiều so với dự tính của ban tổ chức, các người tài trợ đều thất vọng.”

“...Hể?’

“...Ô?”

Nghe được thông báo đầy khiêu khích này, Izayoi và You đều mắt híp lại, cơ thái dương giật giật.

Mặt khác, Asuka đã hoàn thành màn một thì tự hào hất tóc.

Kuro Usagi vừa toát ra mồ hôi lạnh vừa nói tiếp.

“Vì đã hoàn thành được màn một, trên khắp đại lục Atlantic sẽ xuất hiện các vấn đề mới. Nếu lúc này muốn từ bỏ quyền tham dự trận chiến đầu, xin kí tên lên trên [Guess Roll], đi lên tàu hỏa tinh linh đang đỗ ở đây.”

Lúc Kuro Usagi cất micro đi, tấm [Guess Roll] cũng không còn phát sáng nữa, rơi xuống đất.

Sau khi thông báo xong, Kuro Usagi bị You kéo tai nên thét lên, ngã xuống đất.

Nhìn hai người như vậy, Asuka cũng rất hoài niệm, nên cũng nhéo tai thỏ.

Mikado Tokuteru tức tối hai tay chống nạnh, nói.

“Được rồi, mấy đứa trẻ rắc rối này. Ta biết mấy đứa đang ôn chuyện cũ, nhưng đừng có mà bắt nạt thú cưng của ta.”

“A, tự nhiên ra vẻ [đó là đồ của ta] cũng không hay đâu thưa Chiến thần. Kuro Usagi thuộc sở hữu chung của mọi người.”

“Đúng thế. Nếu muốn thể hiện mình là Chủ thần của Kuro Usagi thì ban Gift cho mọi người đi chứ.”

“Đúng vậy. Trước tiên thì [Hộ Pháp Thập Nhị Thiên] làm người tài trợ cho [No Name] đi.”

Ưm. Cả ba đứa trẻ rắc rối đều cùng gật đầu. Không được vô lễ như thế, Kuro Usagi thì hét lên như vậy.

Nhưng nếu [Hộ Pháp Thập Nhị Thiên] mà trở thành người tài trợ cho họ được thì đúng là rất đáng tin. Dù gì đó cũng được coi là nhóm võ thần mạnh nhất.

Gift họ ban chắc chắn sẽ rất hữu dụng.

Tokuteru như thể sẽ đáp ứng thỉnh cầu của họ, hai tay chống nạnh, miệng mỉm cười giả tạo.

“Ha ha. Gan to lắm, dám nhờ Thần vương ta làm người tài trợ cơ đấy, nhưng mấy người cũng coi là một trong các nhóm mạnh. Ban Gift của các vị Thần cho các chiến binh có tương lai hứa hẹn là chuyện đương nhiên. Nếu mấy người đúng thật là muốn lây được một ít hào quang của ta bằng mọi giá,”

“””Không có, nói cho vui thôi.”””

Hả! Thần vương Indra bật mạnh về sau.

Đang kiêu ngạo nói thế lại bị trả lời là “Thật ra không có cần ông phù hộ”, chắc sẽ hiếm có vị Thần nào không tổn thương.

Nhưng đối với mấy người Izayoi thì đương nhiên họ sẽ làm vậy.

Lời đồn dành cho Indra trước họ biết ông đều là [Đại ca xấu xa của Thiên giới] hay [Phế thần thích làm chuyện bao đồng].

(Nhưng mà có sức mạnh đủ để nghĩ ra kế hoạch đề phòng và dự đoán game tiến triển thì cũng không thể khinh thường được. Chỉ là để người này làm người tài trợ thì sẽ phát sinh rất nhiều yếu tố không thể khống chế.)

Như Krishna có thể nhìn trước tương lai để đề ra kế hoạch, đó mới là Game Master lí tưởng nhất, nhưng ông không như vậy.

Nguyên gốc là một vị thần cấp thấp, nhưng trở thành một vị anh hùng với danh xưng Thần anh hùng mà dần vươn lên, chắn hẳn phải có được sự hàm dưỡng rất ưu việt.

Mikado Tokuteru hoàn hồn lại rồi hắng giọng, quay qua nhìn Homura và Suzuka.

“Nói, nói chung là! Trong trận chiến nguy hiểm như thế mà Homura và Suzuka đều không sao là tốt rồi. Hai đứa không bị thương chứ?”

““Thôi mấy lời giả tạo đi đồ không có liêm sỉ, trả lại 500 triệu yen đây!””

Thình thịch! Mikado Tokuteru che đi trái tim phát ra âm thanh kì lạ.

Coi bộ ông vẫn còn nhớ.

Asuka, You và Kuro Usagi lần đầu nghe được chuyện 500 triệu yen bị cuỗm mất, thầm bàn tán.

“Ể! Năm trăm triệu yen? Năm trăm triệu yen là sao chứ?”

“Hai đứa Homura bảo là trả lại, nên có khi nào là Tokuteru nợ họ không?”

“Ô ư? Không biết được tỉ lệ tiền thế giới bên ngoài thế nào nhỉ, chuyển qua tiền vàng thì thành bao nhiêu?”

“Chuyện đó… Lấy tiền vàng do [Thiên nhãn] phát hành thì khoảng 7000 đồng tiền thì phải?”

“Tokuteru-sama trả tiền ngay đi!!! Trả ngay lập tức!!!”

Kuro Usagi dựng đứng tai thỏ, tức tối nói, Mikado Tokuteru thì toát ra mồ hôi lạnh, quay mặt đi. Chuyện ông trở thành Chiến thần mạnh nhất (vô liêm sỉ) nhanh nhất chắc chắn là không sai.

Kudou Asuka đứng bên cạnh liếc một cái khinh thường.

Còn Sakamaki Izayoi thì vừa nhịn cười, vừa nói giúp Tokuteru khiến ai cũng ngạc nhiên.

“Hai người tha cho ông ấy đi. Công dụng của Thần vương cũng không phải đều vô ích, thế nên để cứu mạng hai người kia đã, đợi đến khi trở lại thế giới cũ thì đòi nợ sau.”

“Khoan đã, đây mà là nói giúp ta ấy hả!?”

Mikado Tokuteru chưa bao giờ cảm thấy lo lắng như vậy. Với thu nhập của ông tại thế giới bên ngoài, trả hết 500 triệu yen không có nhanh chóng được cho cam.

Nhưng là Thần vương thì sao nói ra được một chuyện nhục nhã như vậy.

“Ha ha! Chuyện này nói sau đi, tiến trình của các cậu sao rồi hả Izayoi?”

“Ý gì đây?”

“Mặc dù xảy ra chuyện bất thường, nhưng ta vốn nghĩ mấy cậu sẽ hoàn thành màn một đầu tiên cơ. Cuối cùng thì lại khó khăn hơn dự đoán nhiều. Thế là sao chứ?”

Bị phản công kiểu đó, Izayoi và You chỉ biết bực bội.

Asuka đằng sau thì tự hào hất tóc một cái.

“Ha ha. Lần này thì community của tớ đi trước một bước rồi.”

“Được, cứ vênh váo đi. Tôi đã tìm được lời giải sẵn rồi.”

“Đúng là Izayoi có khác. Nhưng chiến đấu với Hercules và Krishna cũng không dễ gì còn gì, cứ tiếp tục theo kiểu trái ngược ý nghĩa chính của game như thế sẽ nguy hiểm đấy.”

...Trái ngược ý nghĩa chính? Mấy người Izayoi nghiêng đầu.

Tokuteru mặc kệ sự băn khoăn của họ, chỉ nhìn vào vết thương của Izayoi.

“...Bị thương cũng nặng đấy. Chắc cũng sắp hết chịu nổi rồi còn gì, Izayoi.”

“Thực ra là sắp khụy rồi. Cơ thể sắp không đứng nổi. Mong ông ban thuốc dinh dưỡng để tôi tiếp tục tham dự được game.”

“Đừng có nói mấy lời ngu xuẩn nữa. Ta không phải người tài trợ sao có thể giúp đỡ mấy người được.”

Tokuteru mắng, coi bộ là muốn đáp trả vụ ban nãy, Izayoi nhún vai mặc kệ.

“Thật tình… Homura, em nghĩ sao?”

“Nghĩ gì cơ?”

“Anh đến thế giới bên ngoài lâu như thế cũng không phải chỉ cho vui. Đã biết được chút ít về thể hạt. Trận chiến hôm qua dùng mất thể hạt trong máu thế nên cũng chỉ là thiếu máu mà thôi, nhưng trận chiến hôm nay thì khác.”

Nghe thấy những lời rất chính xác này, Homura biết không thể giấu được nữa.

“Nói chung là như thế. Nội tạng của anh chắc chuẩn bị có dị biến rồi, đầu óc đang mơ hồ đúng không? Bị thế này anh tính sao?”

“...Em có nói thế thì anh cũng chịu. Khi đó chỉ có cách liều thôi chứ, nếu không Kasukabe You chết mất.”

“Em hiểu. Không phải em trách anh làm liều, ý là anh không cần cố chịu đựng nữa.”

Nói cách khác là mong cậu nghỉ đi. Nhưng cậu không biết đáp lại ra sao. Mặc dù cũng một phần là đang trong Chiến tranh chủ quyền, nhưng ngoài ra còn rất nhiều chuyện Izayoi và Homura cần làm.

Nghĩ đến thời hạn của núi lửa hủy diệt mà Krishna nói đến, thực ra giờ đã đến lúc khẩn cấp không đáng coi Chiến tranh chủ quyền vào đâu.

“Game này cho phép từ bỏ tham gia. Vết thương của cậu mà nặng hơn sẽ ảnh hưởng đến trận chiến sau này. Nếu không có ý kiến gì thì cậu và Homura đều từ bỏ trận chiến đầu đi.”

“Tokuteru, ông khoan đã.”

Homura cắt ngang như thể muốn ngắt lời ông. Tokuteru kinh hãi. Ông cứ nghĩ Homura cũng sẽ thuyết phục Izayoi bỏ cuộc.

“Tokuteru. Tôi cuối cùng đã hiểu được lí do bản thân được triệu hồi tham dự Chiến tranh chủ quyền mặt trời.”

“...Ể?”

“Tôi và anh Iza lúc này nếu muốn cứu được thế giới thì vẫn còn thiếu rất nhiều thông tin. Dù là núi lửa hủy diệt hay tổ chức lấy người bạch tạng làm thí nghiệm. Lấy quan điểm của Thần đi nhìn có lẽ sẽ biết thêm được một số sự thật cần biết. Thế nên tôi muốn tham gia chiến tranh chủ quyền này, tìm kiếm sự thật theo một góc nhìn khác… Nói chung mục tiêu là như vậy còn gì?”

Tokuteru không đồng thuận hay phủ định, chỉ khoanh tay lại ý bảo cậu nói tiếp.

“Nếu như đúng là như vậy, có lẽ trong đại lục Atlantic này có sự thật mà chúng tôi cần phải biết. Ngay bản thân tôi cũng có một số chuyện cần xác nhận với anh Iza. Thế nên tôi không thể bỏ cuộc, cũng không thể để anh Iza bỏ cuộc.”

Đã quyết định khiêu chiến vận mệnh, vậy thì cần phải biết rất nhiều chuyện.

Cả chuyện cần làm cũng rất nhiều.

Khi đã bắt đầu hành động sẽ có không có thời gian nghỉ ngơi.

Mà họ cũng chỉ có thể lần mò tìm cách trong tình huống không biết có thể thắng hay không kiểu này.

“...Ừm. Ta đã hiểu được ý định của Homura. Còn cậu thì sao hả Izayoi?”

“Tôi vốn dĩ không định bỏ cuộc. Tôi muốn thắng trong chiến tranh chủ quyền, cũng không định để kẻ khác làm gì được quê hương mình… Nhất là tương lai của thế giới bên ngoài, có một số chuyện tôi khá quan tâm.”

Ánh mắt Izayoi nhìn về phía Kasukabe You. Mọi người nơi đều hầu như đều hiểu Izayoi muốn nói gì.

(Kasukabe You đã từng nói cô ấy đến từ một thời đại xa hơn nhiều so với bọn này. Nếu thế chắc hẳn sẽ biết chuyện xảy ra trong thời đại cũ, thậm chí biết cả cách giải quyết.)

Tình hình hiện tại không có lựa chọn nào khác. Bắt tay từ cách có khả năng giải quyết vấn đề nhất vậy.

“Thế nên, trước tiên phải hoàn thành màn đầu tiên với tốc độ nhanh nhất. Có lẽ Homura nói đúng, trong Chiến tranh chủ quyền mặt trời tồn tại người có mối quan hệ mật thiết với sự kiện và hiện tượng ở thế giới bên ngoài. Phải cùng lúc chữa trị cơ thể và thu thập thông tin. Cố hết sức xử lí mọi chuyện với tốc độ nhanh nhất, thế là được còn gì?”

“...Ra là vậy. Đó là ý định của cậu à.”

Nói ngắn gọn là nghỉ một chút sau đó lại làm bừa như trước.

Mà tức một cái là Izayoi có đủ khả năng làm vậy. Chỉ cần muốn thì có thể vừa gây náo loạn vừa giải đố được.

(Thật tình… Ta đang muốn phê phán hành vi đó kia mà.)

Tokuteru cười gượng, sau đó bắt đầu nghĩ cách.

Mắt Homura như muốn nói [Anh Iza còn đòi chiến đấu cái gì chứ, ít nhất cũng phải nghỉ ngơi một tuần. Cả vụ 500 triệu yen cũng đừng mong bỏ qua dễ thế]. Mọi người còn lại cũng nghĩ như vậy.

Là một trong số các Host, Tokuteru không thể nào tiếp tục ngăn cản họ. Ông không có quyền tước bỏ quyền tham dự của những người vẫn còn ý chí chiến đấu.

Nếu phải nói đến người có quyền như thế…

“Kasukabe You, là thủ lĩnh của [No Name], cô không có ý kiến gì với chuyện Izayoi tiếp tục tham dự chứ.”

“Tôi?”

Tokuteru quay qua nhìn You. Mọi người còn lại cũng thế.

Cô là thủ lĩnh của [No Name].

Theo nguyên tắc cô là người có thể ra lệnh cho Izayoi. Cũng chính cô là người nói cho cậu ba ngày để nghỉ ngơi. Ý chí cô hẳn rất kiên định.

You tới gần Izayoi, mặt không cảm xúc, nghiêng đầu đi nói.

“Ư… Izayoi, cậu định làm gì? Định cứ hành động như trước với cơ thể này hả?”

“Làm sao mà được chứ. Tôi định vừa thu thập thông tin vừa nghỉ ngơi.”

Izayoi phất tay. Không biết ý định thật của cô là gì nhưng chắc hẳn đúng là muốn cậu nghỉ ngơi. Mà Izayoi cũng không muốn chiến đấu trong trạng thái hiện tại.

Nhưng dù nói là như thế thì cũng đừng mong cậu thành thật nghỉ ngơi. Dẫu gì cũng là người đứng đầu trong ba đứa trẻ rắc rối. Có chuyện xảy ra liền xông lên trước nhất đã là bệnh của cậu.

You nhớ lại, cất tiếng cười, lại gần cậu thêm bước nữa.

“Izayoi. Chuyện Tokuteru cứ để bọn này hỏi han cho, cậu cứ nghỉ ngơi đi. Chắc cũng choáng đầu lắm rồi đúng không? Không chịu ngủ đi là vết thương sẽ nặng hơn đấy.”

“...A? Sao tự nhiên nói thế,”

Mọi chuyện diễn ra chỉ trong khoảnh khắc.

Tích tắc Izayoi trở nên ngạc nhiên, Kasukabe You lao vào trong lòng cậu, đấm thẳng tim cậu như thể muốn đục ra một cái lỗ.

“Ư---!!?”

“Ka, Kasukabe You!!?”

Asuka ngạc nhiên thốt lên.

Nắm đấm của You phát ra âm thanh to lớn, không giống như là đấm vào cơ thể bằng máu thịt.

Bị tấn công bất ngờ, Izayoi cảm thấy tức giận xong thì cũng mất đi ý thức luôn, ngã gục xuống đất. Mặc dù đòn này của You đúng là nhanh, nhưng cũng đã thể hiện thương thế của Izayoi nằm ngoài tưởng tượng.

Homura và Suzuka đều không phản ứng kịp với chuyện đột ngột này, kinh hãi đến không nói nổi lên lời.

“Khi, khi nãy, âm thanh khi nãy ghê thật…!!?”

“A oa oa… Anh, anh Iza, anh không sao chứ...?”

“Chị đã nương tay rồi thế nên không sao đâu. Không làm thế này thì Izayoi không chịu thành thật nghỉ ngơi. Đã yếu đến mức bị chị đánh dễ như thế thì để cậu ấy ngủ cho khỏe đi.”

….Để cậu ấy ngủ đi. You nói.

Nhưng rõ ràng đây là đánh cho ngất.

Đến Tokuteru cũng há hốc miệng nhìn cô, rồi cười gượng mà châm thuốc lá.

“Thật tình, người các cô bạo lực thật đấy. Mấy đồng nghiệp nữ của tôi cũng không làm nổi chuyện đánh người đang bị thương kiểu đó.”

“Vậy sao?”

“Thật?”

“Tất nhiên… Nói chung là thế. Chắc cũng không đánh người bị thương đâu nhỉ.”

Tokuteru xấu hổ tránh mặt đi.

Coi bộ đồng nghiệp của ông cũng không tốt lành gì.

Kasukabe You vác Izayoi dậy, sau đó nhìn thẳng vào Tokuteru.

“Tokuteru, chuyện Krishna và Arjuna nên xử lí sao đây? Đưa họ lên trên tàu hỏa tinh linh sao?”

“Ta không đưa Arjuna lên đó được. Trước khi trận chiến đầu tiên của Chiến tranh chủ quyền kết thúc, chỉ có Host và người tài trợ mới được đi lên tàu hỏa tinh linh. Ta không có quyền cho người không đủ điều kiện lên tàu.”

Tokuteru từ chối bằng một giọng nghiêm túc.

Coi bộ kiểu này là dù có thương lượng ra sao cũng không được.

“Nhưng Krishna, Parashurama và cô bé bạch tạng thì cứ giao cho ta. Krishna thì không phải người tham dự, hai cô gái kia tuy sẽ bị đưa về thế giới bên ngoài, nhưng sẽ có đồng nghiệp của ta bảo vệ nên sẽ không sao. Cậu không có ý kiến gì chứ Homura?”

“Tất nhiên. Nếu ông có thể bảo vệ hai người họ thì dù ông không trả tiền cũng không sao. Nhất định phải giúp họ đấy.”

Mikado Tokuteru gật đầu đồng ý. Mặc dù có nói hươu nói vượn đã lâu, nhưng Tokuteru là người tiếp nhận Nhà Canaria, đã sống chung với Homura một thời gian dài.

Những lúc thế này có người lớn để dựa dẫm quả là tốt.

Kasukabe You đợi Homura nói xong thì hỏi tiếp.

“Rõ rồi. Ngoài ra tôi còn hai câu hỏi nữa. Thật ra thì cũng có vài chuyện khác cần hỏi, nhưng tôi hỏi hai câu đã.”

“Hỏi đi. Nếu ta trả lời được thì ta sẽ trả lời.”

Tokuteru đồng ý một cách dễ dàng, nhưng có thêm vào điều kiện chỉ trả lời những gì có thể thì đúng là khiến người khác ức chế.

Ông là Thần vương lãnh đạo [Thiên Quân], có trách nhiệm của riêng mình, thế nên cũng không thể làm khác được, nhưng con thú đen vừa chạm trán khi nãy kia là chuyện không hỏi không được.

“Tokuteru, kẻ địch ban nãy… là thứ gì vậy?”

“Ta phải hỏi ngược lại cô trước. Cô cảm thấy đó là thứ gì? Kẻ đó tự xưng là gì?”

“...Theo tôi cảm nhận thì đó là Tinh Linh. Mà thứ đó cũng tự xưng như thế. Có nói bản thân nó là [kẻ địch của loài người], vua của loài sát nhân.”

Tokuteru chậc lưỡi một cách nặng nề.

Tiếng chậc lưỡi đó như thể ông muốn phun ra hết sự nôn nóng, nhưng đó không phải do câu trả lời của You. Đây là sự phẫn nộ đối với cách tự xưng như thế của kẻ địch gió đen ban nãy.

“[Kẻ địch loài người]?... Ha ha, định tẩy trắng bản thân chắc. Mi là [kẻ địch thế giới] mạnh nhất kia mà.”

“...Cũng được, tên gọi là gì cũng không quan trọng. Dám làm tổn thương bạn của tôi thì là địch nhân của bạn tôi. Tôi không bao giờ tha thứ cho địch nhân của bạn mình, dù có mạnh đến đâu cũng sẽ đánh bại.”

Cái vẻ hào sảng đầy cực đoan này chứa đựng ý chí chiến đấu mạnh mẽ.

Kasukabe You không cần phân biệt kẻ địch mình là ai. Hay nói đúng hơn là không cần xếp hạng chúng. Có mạnh ra sao cũng dũng cảm đi đối mặt, có yếu ra sao cũng không nương tay.

Nếu kẻ đó đã tự xưng là kẻ địch loài người, dĩ nhiên mục tiêu của nó có cả Izayoi và Asuka.

Thế nên phải đánh bại. Các lí do khác đều là thông tin không quan trọng đối với You.

“Tôi không tò mò như Izayoi, không có hứng thú gì với những người khác. Bộ mặt thật của kẻ đó là gì cũng được. Nhưng đúng là Tinh Linh đúng chứ?”

“Đúng vậy. Kẻ đó tự xưng là [kẻ địch loài người] cũng không hẳn là sai. Đó là Sát thần đến Thần cũng không thắng được, là vua của loài sát nhân không loài người nào thắng được. Đúng như nghĩa đen, kẻ đó đứng đầu trong chuyện [giết loài người]. Từ trước đến nay không có loài người nào thắng được kẻ đó… Có ý chí là chuyện tốt, nhưng không nên chiến đấu trực diện với kẻ đó.”

“......”

“Nhất là kẻ đó giờ còn đang sở hữu chủ quyền ngôi sao xanh… Chủ quyền của ngôi sao mấy người sinh ra. Nếu cơ thể thật của kẻ đó xuất hiện, mấy người có muốn chiến đấu cũng không nổi. Lúc đó hãy nhờ cậy [Thiên Quân] hoặc các Tinh Linh khác đi. Sẽ có người có thể giúp được mấy người.”

Asuka lắng nghe bên cạnh đã lưng áo ướt đẫm mồ hôi.

Chủ quyền ngôi sao--- Loại Gift [chủ quyền] tối cao nhất, hầu hết các vì sao đều có, tính cả mặt trời. Chúng có thể biến thành vũ khí vô cùng mạnh mẽ hoặc là vật trung gian triệu hồi những kẻ siêu việt được gọi là Loài mạnh nhất.

Thần trời sinh, Rồng thuần huyết, Tinh Linh.

Ba kẻ này được gọi chung là ba loài mạnh nhất Khu vườn nhỏ, được mọi người trong thế giới này kinh sợ.

(Tinh Linh của Trái đất… Phải rồi, dĩ nhiên hành tinh của bọn mình cũng phải có chủ quyền. Thế nhưng kẻ có được chủ quyền đó lại thù ghét loài người, thế này thì đáng sợ thật.)

Đúng như Tokuteru nói. Một khi loài người còn là sinh vật sinh trưởng trên trái đất thì không thể nào thắng được.

Đứng từ Khu vườn nhỏ là điểm quan sát vũ trụ thứ ba, kết nối cả quá khứ, hiện tại, tương lai, không chỉ lịch sử loài người mà cả lịch sử hủy diệt của hành tinh cũng thấy được.

Nhưng… cuối cùng thì tại sao Tinh Linh của trái đất lại muốn diệt trừ loài người.

“Tokuteru, tại sao bà ta lại muốn hủy diệt loài người?”

“...Ể? Sao lại nghĩ đó là phụ nữ?”

“Trực giác của phụ nữ. Mà phần lớn Tinh Linh đều có hình dạng phụ nữ thế nên tôi nghĩ là thế.”

“Ha ha, thế thì đúng là trực giác đáng tin đấy… Nhưng nếu phải nói ra động cơ của kẻ đó thì tốn thời gian lắm. Mà Tinh Linh của ngôi sao xanh cũng không chỉ có một mình kẻ đó.”

Mọi người đều nhìn ông, trở nên ngạc nhiên.

Tinh Linh theo đúng nghĩa đen là quyền làm chủ một ngôi sao được có được nhân cách.

Đã là quyền làm chủ mà lại còn không chỉ có một thì đúng là bất hợp lí.

“Kẻ đó không phải Tinh Linh. Nói đúng hơn phải là Bán Tinh Linh.”

“Bán Tinh Linh?”

“Tôi cũng thỉnh thoảng nghe được cách nói Bán Tinh Linh này, nhưng không hiểu ý nghĩa.”

Ta cũng đoán thế. Tokuteru hiểu được, bắt đầu giải thích về Bán Tinh Linh.

---Bán Tinh Linh. Sống ở Khu vườn nhỏ vài năm là nghe đến được sự tồn tại của những vị thần có tên gọi này.

Tương đối nổi tiếng thì có [Tề Thiên Đại Thánh] của nhóm thần Trung Hoa và Prithvi Mata của nhóm thần Ấn Độ. Người thường nghĩ họ là người thừa kế ngôi sao xanh, nhưng không chỉ vậy mà thôi.

Cái tên Bán Tinh Linh rất dễ khiến người ta tưởng nhầm đó là Tinh Linh chưa trưởng thành, nhưng thật ra không phải vậy.

Tên gọi của chủng tộc Bán Tinh Linh--- Ý chỉ giống loài lai của các Loài mạnh nhất, nửa thần nửa Tinh Linh.

“Giống loài lai của Loài mạnh nhất!?”

“Đúng thế. Đáng ra hậu duệ giữa Tinh Linh và Thần đều là Thần, nhưng những ai được gọi là Bán Tinh Linh thì có thêm ý nghĩa khác.”

“...? Gì cơ. Hậu duệ của Tinh Linh và Thần mà lại chỉ có Thần là di truyền cho con cháu được sao?”

Tokuteru gật đầu trả lời. You tỏ ra ngạc nhiên.

Cô không ngờ Tinh Linh có sức mạnh to lớn lại có nhược điểm này.

“Quay lại chuyện chính. Muốn sinh ra được Bán Tinh Linh vốn dĩ không thể sinh ra có điều kiện của nó. Họ cơ bản không phải hậu duệ của ngôi sao và Thần, mà là bắt nguồn từ kết hợp của ngôi sao và thần thoại. Có liên hệ tới việc tạo ra vũ trụ quan (cosmology).”

Nói ngắn gọn là hóa thân của nền tảng liên hệ giữa thế giới vật chất và thần thoại, có được hai thuộc tính của Thần và của chủ nhân một ngôi sao.

“Trong số các Đại Địa Mẫu Thần có rất nhiều người là Bán Tinh Linh cũng vì như vậy. Mẹ của đất kiểu đó rất dễ trở thành nền tảng. Về điểm này, Tề Thiên Đại Thánh của thần thoại Trung Hoa là trường hợp đặc biệt… Mà không, thần thoại Trung Hoa cũng không phải thần thoại mà giống câu chuyện của Rồng hơn… Cứ thế này có nói tiếp cũng không xong nổi.”

Tokuteru khó xử, tay chống nạnh.

You đã ngay lập tức giơ tay phải lên.

“Không sao, giải thích thế là đủ rồi. Nói chung là Bán Tinh Linh của trái đất giống với một Loài mạnh nhất, tùy tình hình có khi còn phiền phức hơn đúng không?”

“Hừm. Tuy có hơi sơ sài nhưng không sai.”

“Vậy hả. Còn câu hỏi cuối là…”

Bất chợt, ánh mắt You trở nên sắc bén.

“Tokuteru… Ông có biết gì về quái vật mang tên [Con út Gaia] không?”

“Ư!!?”

“Kẻ tự xưng Krishna và vua của loài sát nhân đều từng nói đại lục Atlantic này là xác của [Con út Gaia]. Ông có biết gì về chuyện này không?”

Vẻ mặt Tokuteru trở nên khổ sở, ông lắc đầu.

“...Xin lỗi, chuyện này ta không thể nói được. Chuyện này có quan hệ trực tiếp đến câu đố cơ bản của game.”

“Không, tôi không chấp nhận. Đây không phải câu hỏi của người tham dự mà là của một [Floor Master] dành cho ông.”

Vẻ ấm áp biến mất khỏi đôi mắt You. Cô vốn dĩ là một thiếu nữ có cảm xúc bốc đồng, nhưng giờ đã có thêm cả vẻ lạnh lùng. Đây là ánh mắt khi cô tức giận từ sâu trong lòng.

You cố nén giận, vẫn liếc nhìn Tokuteru.

“Tôi… do cha tôi thích thần thoại Hy Lạp, nên tôi có được tri thức rất nhiều về động vật trong thần thoại và truyền thuyết Hy Lạp. Vua của loài sát nhân nếu là Gaia, đó chẳng phải là Địa Mẫu Thần Gaia sao? Nếu thế con út Gaia… sẽ là sinh vật mạnh nhất trong thần thoại Hy Lạp ư?”

Tokuteru không trả lời câu hỏi của You. Có lẽ là không trả lời được, nhưng nếu thấy được khuôn mặt khổ sở ông lúc này tự khắc biết được đáp án.

Asuka hơi hoảng hốt, quay qua nói với một You đang tức tối.

“Này, Kasukabe You, Kasukabe You biết con quái vật đó ư,”

“Xin lỗi Asuka. Cậu chờ một lúc. Là một [Floor Master], hiện tại mình đang hỏi một chuyện vô cùng quan trọng.”

You còn không thèm liếc nhìn Asuka lấy một cái, vẫn trừng mắt nhìn Tokuteru.

Đây là biểu lộ của một [Floor Master], Asuka đã rời đi hai năm, chưa từng thấy được.

Asuka bị uy thế bí ẩn này hù dọa, hơi bước lại về sau một bước.

“Nếu… nếu đó là con quái vật mình biết, vậy thì dù tất cả mọi người ở đây cùng chiến đấu với nó, mình cũng không thấy được có chút khả năng thắng nào. Dù gì cũng là Gift Game, người tham dự nào yếu kém phải tự chịu, nhưng dân bản xứ sinh sống trên đại lục Atlantic thì sao? Bọn họ chỉ là bị kéo vào trong game thôi cơ mà?”

“---...”

Vẻ chần chừ hiện ra. Dù rằng chỉ hành động đó cũng đã đồng nghĩa với câu trả lời, nhưng You vẫn đợi Tokuteru trả lời.

Người tham dự nếu không biết còn có thể châm trước.

Cho dù có cấm người tham dự sát hại nhau nhưng khi chiến đấu có khả năng chết, chuyện đó mọi người đều chuẩn bị tinh thần sẵn rồi.

Đó là những người mạnh mẽ tập hợp lại vì thử thách (Game) cao cấp nhất, vậy thì dù có xuất hiện kẻ địch mạnh dĩ nhiên vẫn sẽ dùng chính sức mạnh bản thân để vượt qua.

Dù kết quả là mất mạng cũng không oán trách.

Nhưng--- dân bản xứ thì không phải vậy. Họ chỉ là nhóm người hỗ trợ bị kéo vào trong game.

Dân bản xứ trên đại lục Atlantic đã có tổn thất rồi.

Mà có vẻ như nơi đây không có vị Thần nào bảo hộ.

Càng không có dấu vết có Thần ban Gift hay community đến đây buôn bán.

Thay vì bảo là nền văn hóa khác biệt đến từ thế giới khác, thì bảo đó là đến từ một thời đại có văn minh thua kém thì đúng hơn.

Dân bản xứ nơi đây sống trong một vùng đất khốc liệt phải rèn luyện bản thân mới có thể sống tạm được, giờ lại kéo họ vào chuyện kia, thế thì một [Floor Master] như cô phải phê phán họ.

“Dù chỉ nhân tiện lãnh vị trí [Floor Master], nhưng tôi có quyết tâm phải thực hiện nghĩa vụ. Chuyện lần này có bị coi là game gây xáo trộn trật tự Khu vườn nhỏ cũng không có gì sai. Ông có gì để nói không Tokuteru?”

“...Hưm.”

Gì mà nặng lời vậy chứ. Tokuteru không biết nói gì nữa.

Tất nhiên, ngay từ đầu dân bản xứ đã chuẩn bị tinh thần sẵn cho chuyện này. Nhưng lí do họ được ủy nhiệm làm nhân viên hỗ trợ và chuyện của họ đều không thể nói được.

Vì nói ra thì điều đó có liên quan trực tiếp đến điều kiện chiến thắng của game.

(Mệt rồi đây. Nếu là Izayoi thì đã có thể dựa vào lời của kẻ địch và tình huống dân bản xứ để suy ra câu trả lời rồi, coi bộ là đã để cậu ta rút lui sớm quá rồi.)

Nếu tự bản thân Izayoi suy luận ra thì sau đó Tokuteru chỉ cần ra vẻ Thần vương, mỉm cười hàm ý, không cần nói gì cũng được.

Còn Kasukabe You cứ liên tục đối chất với vẻ [Cách làm của các Host thế mà đúng sao chứ?]. Đây đúng là chuyện một [Floor Master] như cô không thể không hỏi… Nhưng lúc này Tokuteru chỉ có thể trả lời đến thế.

“Xin lỗi. Điều gì nói được ta đã nói hết rồi, câu hỏi này ta không trả lời được. Quyền của ta chỉ nói được đến thế mà thôi.”

“Không còn cách nào khác. Tôi sẽ sử dụng quyền hạn của mình đối phó với vấn đề này. Vậy được chứ?”

“A. Tùy cô.”

“Trả lời thế chưa được. Tôi muốn được thủ lĩnh [Thiên Quân] chấp thuận. Ông đáp ứng ngay được chứ?”

“Tất nhiên. Chuyện đó nằm trong phạm vi ta có thể quyết định.”

Bị bắt ép chấp thuận kiểu đó, Mikado Tokuteru không thể không gật đầu đồng ý.

Về chuyện bảo vệ trật tự, [Thiên Quân] là tổ chức cấp trên của [Floor Master].

Họ là nhóm Võ thần mạnh nhất có sức mạnh và quyền hạn đến cả Ma vương cũng phải thấy sợ.

Dù chỉ đồng ý bằng mồm, nhưng khi được thủ lĩnh của họ, Đế Thích Thiên, đồng thuận cho cô tham gia với tư cách [Floor Master], ánh mắt sắc bén của Kasukabe You đột nhiên biến thành vui vẻ.

“Được rồi. Vậy thì trong lúc đại lục Atlantic tạm ngưng--- tôi được phép dùng quyền của [Floor Master] để điều tra.”

---Gì cơ? Khi Tokuteru thốt lên mấy tiếng kì lạ.

Kasukabe You lấy thẻ Gift ra, thẻ Gift phát ra ánh sáng bảy màu.

Sau đó lại cất thẻ Gift vào trong áo khoác, You vác Izayoi đi đến bên cạnh Asuka và Kuro Usagi.

“Xong rồi. Đã chuẩn bị để chào đón đồng đội mới xong. Giờ chuẩn bị cho game của Lala thôi.”

“Ể!”

“Đồng đội mới?”

“Chắc cậu không biết đâu nhỉ Asuka. Đó là một nữ [Floor Master] cũng nhậm chức cùng lúc với mình. Mình vừa nhờ cô ấy điều tra sự đúng đắn của game rồi, thế nên có thể triệu hồi cô ấy tới với thân phận khách mời. Cũng may là có Tokuteru.”

Tokuteru hoàn hồn, mồ hôi lạnh đổ ra.

Sau trận chiến Azi Dakaha hai năm trước, [Floor Master] khi xảy ra chuyện có thể triệu hồi người trong liên minh tới với thân phận khách mời.

Có thể nói là tăng thêm quyền cho [quyền liên minh] khi trước.

Nhờ nữ hoàng [Queen Halloween] khống chế [cổng ranh giới] giúp nên mới có được khế ước mới như vậy---

“Khoan, khoan đã! Thế này thì quá thủ đoạn rồi!? Dù đó đúng là thuộc về quyền của [Floor Master] nhưng nếu gặp phải tình huống tệ nhất là bị cách chức đấy.”

“Sẽ không có vấn đề gì. Đây là do Thần vương chấp thuận. Để không phụ ơn Tokuteru đã gánh chịu hết trách nhiệm hộ tôi, tôi sẽ cố hết sức.”

Thịch! Âm thanh kì lạ Tokuteru phát ra to nhất từ nãy tới giờ.

Coi bộ ông đã bị lừa ngọt xớt.

Ông không ngờ mình lại bị Kasukabe You lừa như vậy.

Mặc dù Tokuteru không giao tiếp nhiều với cô, nhưng hai năm trước cô không phải loại người sẽ dùng thủ đoạn kiểu này.

Hai mắt Asuka tỏa sáng, xúc động nhìn về phía lưng You.

“Ka, Kasukabe You giỏi quá. Hai năm trước còn không quan tâm đến mấy chuyện bàn bạc thế này.”

“Ê hê hê. Đó là minh chứng mình đã đảm nhiệm vị trí thủ lĩnh [No Name]. Dù có một nửa là vì chiến thắng nhưng nửa còn lại là vì nghĩa vụ. Mình quả thực nghĩ là game này cần điều tra. Mình cũng phải cố thêm nữa để không làm tăng tổn thất mới được.”

Thấy được nụ cười vừa có vẻ ngây thơ lại vừa trưởng thành này, Asuka lại xúc động lần nữa với một chuyện khác. Có câu nói quân tử ba ngày không gặp phải nhìn nhau bằng con mắt khác, câu này dùng trên một thiếu nữ như You cũng không có sai.

Lúc mới quen thì thờ ơ với mọi người xung quanh, giờ đã biết hành động vì những người vô tội không quen biết rồi.

Một người chỉ biết bản thân mình sau này lại trưởng thành đến như vậy sao.

(Còn đang lo không biết Kasukabe You có thể cáng đáng [No Name] ổn thỏa không nữa, coi bộ là lo bò trắng răng rồi.)

Mà đúng hơn là giờ Asuka phải thể hiện thành tựu của mình rồi.

“Tớ không có chịu thua đâu…! Đi thôi, Homura, Suzuka, You! Khi trời sáng thì đến gặp Lala!”

“A, không, em và Suzuka còn có chuyện cần nói với Tokuteru.”

“Ayato và Uesugi đã nói sẽ qua đấy!”

“A, vậy hả? Thế thì chị và Kasukabe You cùng Uesugi đi bàn kế hoạch chiến đấu trước đây!”

“Được. Lần này mình sẽ rất cố gắng.”

Kasukabe You im lặng gồng lên ý chí.

Asuka hùng hổ kéo tay mọi người, Kuro Usagi nhìn mọi người rời đi với vẻ phức tạp.

Tokuteru ôm đầu, thở dài thườn thượt.

“Thật tình… Bẵng đi một thời gian ngắn đã trưởng thành thật rồi. Cho dù cơ thể có lớn lên bao nhiêu thì trẻ hư vẫn cứ là trẻ hư.”

“Trong hai năm qua You đã nỗ lực rất nhiều. Đã xứng với tài năng được đánh giá là [những người đứng đầu loài người], đang dần kết trái rồi.”

Được giao cho trách nhiệm tổ chức Chiến tranh chủ quyền mặt trời, Kuro Usagi không thể ảnh hưởng đến game được nữa. Nhưng không hề vì thế mà cảm thấy cô đơn.

Cả Asuka và You đều đã khác so với khi được triệu hồi đến Khu vườn nhỏ. Nhiều lần khiêu chiến game của thần ma đã khiến tài năng của họ bộc lộ, hình thành nhóm của họ hiện nay.

Kuro Usagi không cần bảo vệ họ như trước nữa.

(Chiến tranh chủ quyền mặt trời là sân khấu cho mọi người bộc lộ tài năng. Sau khi trận chiến đầu tiên kết thúc, chắn chắn phần lớn Thần đều sẽ biết đến tên mọi người.)

Ưm! Kuro Usagi tự khích lệ bản thân.

Giờ điều cô có thể làm là thực hiện trách nhiệm của người tổ chức.

(Nhưng bị You đánh ngất như thế, Izayoi thành quả bom hẹn giờ rồi.)

You đôi khi sẽ dùng những cách đến cả Izayoi cũng không ngờ tới.

Sau khi Izayoi tỉnh lại sẽ làm gì đây. Nghĩ đến thế mà cả người cô phát run.

Tình huống xấu nhất có khi trở thành cục diện hai chiến lực mạnh nhất của [No Name] đối chọi nhau.

Thế thì đúng là cảnh tượng địa ngục.

Theo tính cách của Izayoi chắc cô phải đích thân can thiệp rồi. Kuro Usagi chuẩn bị sẵn tinh thần quyết tử vì tổ quốc quyết sinh, đi cùng Tokuteru, Homura, Suzuka và Izayoi trở về ngôi làng dân bản xứ để nghỉ ngơi.