ベトナム1975: chương mới ei :v
.
à bỏ m quên chú thích cho các ông :v
cái "đội cận vê" của main ở đây chính là lực lượng SS nhé ("Schutzstaffel" trong tiếng Đức đội cận vệ)
nhưng tất nhiên ko phải đội cận vệ của Đảng QX mà là của main :v
.
.
.
.
.
(Chương 5)
Do Kazuya cùng cả đoàn đã dọn dẹp khu trại và khởi hành từ sáng sớm nên chỉ tới gần trưa đã đặt chân đến Vương đô.
Tuy nhiên, dân ở đây sẽ hỗn loạn cả lên nếu những phương tiện kì lạ của Kazuya lù lù xuất hiện trên đường. Nên họ dừng lại và quyết định giấu đoàn xe vào khu rừng ngoài thành với nửa đội cận vệ được giao nhiệm vụ ở lại bảo vệ, rồi mới tiến vào thành phố.
[Đúng như mong đợi vào trung tâm đầu não cả một vương quốc nhỉ. Quy mô khác hẳn so với mấy thành phố với thị trấn kia.]
[Tất nhiên rồi. Chào mừng đến với kinh đô Barrance, niềm tự hào của Vương quốc Canaria chúng tôi.]
Chitose được Kazuya sai đến guild mạo hiểm giả xử lý công việc, còn cậu thì tiếp tục cùng với hiệp sĩ đoàn hộ tống chiếc xe ngựa chở Iris đến tận lâu đài. Vừa đi, cậu vừa được nghe Phyllis giới thiệu về thành phố này.
[Barrance là một vùng đất rộng lớn được bao bọc với 3 lớp tường thành chia từ ngoài vào trong thành 3 khu vực riêng biệt lần lượt dành cho thường dân, các tầng lớp quý tộc và vương tộc…]
Trên những con phố rộng rãi của Vương đô, người người tấp nập qua lại, không chỉ mỗi con người mà còn có cả các chủng tộc khác. Có tộc elf với đôi tai nhọn dài mảnh đặc trưng, bên cạnh đó có tộc hobbit cũng có đôi tai nhọn nhưng chiều cao lại chỉ ngang loài người tuổi thiếu niên. Những loài thuộc yêu ma tộc như succubus với trang phục sát thần đầy khêu gợi, arachne và lamia với nửa thân trên là mỹ nhân và nửa dưới là thân nhện hoặc thân rắn. Ngoài ra, không ít những người là tộc thú nhân với cơ thể khá giống con người nhưng lại có tai và đuôi động vật.
Tuy nhiên, tất cả có một điểm chung là đều rất thiếu sinh khí, không có một ai là đang tươi cười ở đây hết.
[Hmmm. Nhưng mà…… mọi người nhìn có vẻ ảm đạm nhỉ?]
[……Cũng chả trách được. Chúng tôi phải tăng thuế để gánh cuộc chiến với Đế quốc Alsace mà, chưa kể mối đe dọa từ ma vật khiến vận chuyển hàng hóa đình trệ nên giá cả tăng phi mã nữa.]
[……]
Trong khi Kazuya và Phyllis đang nói chuyện phiếm, có một người trong xe ngựa đang nhìn chằm chằm ra với ánh mắt không vui chút nào.
[Ta vừa thấy có gì thú vị lắm……]
[Xin người hãy kiên nhẫn ở trong đó đi ạ. Người đừng quên là chúng ta phải giữ bí mật ngài suốt chuyến đi, làm sao có thể để người cứ thế đi ra ngoài đường được.]
[A~ah, ta biết rồi mà.]
[Người hiểu vậy là tốt. Nhưng mà việc người cứ bám dính Kazuya mãi lúc trước là sao……?]
Phyllis chợt nhớ lại những gì đã xảy ra suốt dọc đường trở về Vương đô.
[Tôi cũng chả biết gì đâu nhé……]
Nghĩ tới những vấn đề với Iris, cả hai đều nhăn mặt đau đầu.
Mới nghĩ được một thoáng, hai người nhận ra đã đến trước cái cổng lớn với những người lính gác nghiêm trang.
[Oh, đã tới lâu đài rồi này. Nhiệm vụ hộ tống đến đây là kết thúc rồi nhỉ.]
[Uhm, đúng vậy. Trước hết tôi phải vào báo cáo với Nữ vương bệ hạ đã…… Hmmm, khoảng 2~3 ngày nữa sẽ có người đưa tin đến mời cậu vào lâu đài, được chứ? Lúc đó tôi sẽ giao phần thưởng cho cậu.]
[Tôi hiểu. Vậy thì có thể gặp chúng tôi ở guild mạo hiểm giả. Nếu không cứ cho người đưa tin đến chỗ mấy cái xe, có cấp dưới của tôi ở đó.]
[Tôi đồng ý. Hẹn gặp lại.]
Nói lời chào tạm biệt, đoàn của Phyllis tiến vào trong lâu đài.
Ngay lúc đó, cánh cửa chiếc xe ngựa rung lắc dữ dội như thể sắp bắn đi vì có người đang cố đẩy ra.
[Thật là…… nguy hiểm quá.]
Đổ mồ hôi hột, Kazuya thầm cảm ơn 2 hầu gái vì đã “anh dũng” ngăn cản ý định của Iris.
――――――――――――
Sau khi chia tay với phía Phyllis, Kazuya đi bộ đến chỗ của Chitose – guild mạo hiểm giả.
[Ở đây nhể?]
[Vâng, đúng rồi.]
Đến trước một ngôi nhà lớn treo tấm biển có hình kiếm và khiên, Kazuya lên tiếng hỏi và được một anh lính cấp dưới đã từng đến guild ở các thành phố và thị trấn trước vui vẻ trả lời.
[Vậy thì vào thôi.]
Cậu vừa định đẩy cửa để đi vào guild thì…
[Chỉ huy!? Cẩn thận!!]
[Huh!? Cái quái?]
Đột nhiên, tiếng kính vỡ vang lên. Một người đàn ông bị ném bay ra ngoài cửa sổ ở ngay bên cạnh.
Mặc dù người dân xung quanh đó bắt đầu náo động, những người lính của đội cận vệ vẫn bình tĩnh. Họ lập tức rút dao ra và triển khai bảo vệ quanh Kazuya một cách chuyên nghiệp. (Những người lính chỉ sử dụng dao chiến đầu vì Kazuya đã hạn chế việc sử dụng hỏa lực trong thành phố để tránh gây sự chú ý.)
Kazuya giao tiếp bằng mắt với một người lính để chuẩn bị xông vào trong guild mạo hiểm giả.
Sau đó, cậu rút dao ra sẵn sàng. Ngay khi gật đầu ra hiệu, cậu liền đẩy cánh cửa cho người lính xông vào.
[……Cái quái gì thế này?]
Bên trong đã tạm lắng xuống, không còn tiếng xô xát nữa. Tiếp sau người lính, Kazuya cũng tiến vào trong guild và chứng kiến một cảnh tượng đáng sợ. Cậu ngập ngừng hỏi.
[……Cô đã làm gì thế, Chitose?]
Đứng giữa phòng guild lộn xộn là một Chitose đang yên lặng, với khuôn mặt như quỷ dạ xoa.
Trên tay cô là con dao kukri đang dí sát cổ một người đàn ông sợ đến mức ướt quần không ngừng khóc lóc. Quanh đó là 4~5 người có vẻ là mạo hiểm giả với quần áo rách te tua nằm bẹp trên sàn.
[……Thì thế là như thế ạ.]
[Thôi được rồi, cô làm ơn bỏ con dao ra khỏi cổ anh ta cái.]
[Vâng ạ.]
Nghe theo lệnh của Kazuya, Chitose liền thu con dao lại và tra vào bao.
[*Hức, hức…*]
Con dao kukri vừa rời khỏi cổ, gã đàn ông ngã vật ra sàn, và tạo nên thứ âm thanh hỗn tạp khóc lóc với rên rỉ.
[Một lần nữa……]
[Vâng, tôi chân thành xin lỗi……]
Kazuya có chút ngạc nhiên khi Chitose vừa lên tiếng thì gã đã lập tức xin lỗi.
Những việc kiểu này thực tế đã xảy ra nhiều lần suốt trong chuyến đi đến Vương đô. Mỗi lần vào guild để thu thập thông tin, các binh sĩ nữ trong đội cận vệ gần như lần nào cũng bị vướng đám mạo hiểm gia nam.
Lý do rất dễ hiểu, đơn giản là tất cả nữ binh sĩ cận vệ của Kazuya đều rất xinh đẹp.
Vì vậy nên, bình thường thì các binh sĩ nam sẽ được gửi đến guild. Tuy nhiên, vì lần này do thiếu người nên Chitose mới đi, y như rằng lại xảy ra chuyện.
(……Hmmm, bó tay thật sự luôn.)
Đã quá quen với cái tình huống này, Kazuya chỉ biết thở dài sườn sượt.
[……Vâng, về việc này……]
[……Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ rồi ạ?]
[~~~~]
[Ei~ xin chào.]
Ở guild mạo hiểm giả thì dăm ba cái vụ ồn ào này xảy ra như cơm bữa, nên sau khi Chitose cất kukri đi, mọi người lại quay lại nói chuyện và làm việc bình thường còn mấy gã mạo hiểm giả bị ăn đập kia thì được một nhóm nhân viên guild ra mang vào phòng trong.
Chứng kiến những việc đó, Kazuya trấn tĩnh lại và quay sang hỏi Chitose.
[Cô không thể xử lý một cách hòa bình hơn được à?]
[Không thể được ạ. Cơ thể em là độc quyền của mình chủ nhân mà bọn chúng dám chạm vào là không thể tha thứ.]
[……]
(Tôi rất vui khi nghe vậy, nhưng cô có thể nhỏ tiếng chút khi nói chuyện đó được không?)
Vì nghe thấy điều Chitose vừa nói, các mạo hiểm giả liếc xéo Kazuya đầy ghen tị.
[*Haizz… Thôi chuyện vừa xong bỏ qua, nói nữa cũng chả để làm gì. Thế việc tôi yêu cầu cô đã làm xong chưa?]
Lờ đi cái nhìn gay gắt của đám mạo hiểm giả, Kazuya quay lại bàn công việc.
[Vâng. Đã xong cả rồi ạ. Em cũng mua thêm cả nô lệ để trông coi căn nhà nữa.]
Việc cậu giao cho Chitose là đến guild mạo hiểm giả để thăm dò tin tức và quan trọng là mua một ngôi nhà bằng tên của một người không có thật để làm safe house – một nơi hoạt động an toàn trong Vương đô.
[Thế thì ta đi xem nhà nào.]
Xong việc ở guild rồi, Kazuya quyết định cùng Chitose đến ngôi nhà mà cô vừa mới mua.
Ngoài ra, cậu cũng phát tiền vàng cho các binh lính nửa đội cận vệ đang có mặt trong thành để sử dụng trong việc thu thập thông tin hoặc tiêu khi rảnh rỗi, rồi cho phép giải tán.
Tiền tệ ở thế giới này được chia thành 4 loại là đồng, bạc, vàng và bạch kim. Trong đó, 10 xu đồng bằng 1 đồng bạc, 10 đồng bạc bằng 1 đồng vàng, và 100 đồng vàng thì mới bằng 1 đồng bạch kim.
――――――――――――
Đi theo Chitose vào một khu dân cư cao cấp trong Vương đô nhìn qua đã thấy sang trọng, cuối cùng thì Kazuya đến trước một dinh thự nằm trong góc khu nhà.
[Ở đây ạ, thưa chủ nhân.]
Cùng Chitose bước qua cổng dinh thự, những gì mà Kazuya thấy là một khu vườn tan hoang và đầy cỏ dại.
(Ổn không đó? Chỗ này……)
Cảm thấy lo lắng, cậu theo Chitose vào trong dinh thự. Tuy có bụi bặm nhưng phòng ốc ở đây vẫn đầy đủ tiện nghi.
[Khoảng 3 tuần trước nơi này vẫn còn là nơi ở của một thương nhân. Ngài cũng có thể thấy là đồ nội thất vẫn còn tốt nên chúng ta chỉ cần dọn dẹp sạch sẽ là được.]
[Cô đã vất vả rồi, Chitose. Nhưng mà dinh thự này khá là lớn đấy.]
[Vẫn còn có căn to hơn nữa cơ ạ. Nhưng mà em thấy nó tốn kém với lại dễ gây sự chú ý quá nên đã quyết định không chọn.]
[Quyết định đúng đó.]
Khi Kazuya đang đứng nói chuyện với Chitose ở sảnh chính trước lối vào thì cậu nghe thấy tiếng chân chộn rộn từ phía sau.
(……Gì thế?)
Cậu quay lại nhìn khó hiểu thì thấy những cô gái trẻ thuộc các chủng tộc khác nhau trong trang phục hầu gái ra chào đón.
[M, mừng trở về thưa chủ nhân!! Thưa phu nhân!!]
Những hầu gái nhanh chóng bước vào hàng trước Kazuya, đồng loạt cúi đầu và thưa gửi lễ phép.
(Cái gì thế này…… quán cà phê hầu gái à? Mà chờ đã, ai là “phu nhân” cơ?)
Chitose đứng bên cạnh nhìn Kazuya có vẻ lo lắng liền lên tiếng giải thích.
[Đây là những nô lệ mà em đã mua đó.]
[Không không, không phải cái đó……? Cái “phu nhân” kia là sao?]
[*Fufu~]
Kazuya gặng hỏi Chitose tại sao các hầu gái lại gọi cô là “phu nhân” của mình, nhưng cô không trả lời mà chỉ nhẹ nhàng mỉm cười đáp lại.
Chitose chỉ cười nhẹ vậy thôi cũng đủ làm cậu giật mình sợ hãi mà quay ra chỗ khác, cậu đành chuyển hướng sang nhìn các hầu gái.
(……Ai cũng rất xinh. Lại còn đa chủng tộc nữa.)
Tất cả đều mặc trang phục hầu gái, nhưng mỗi người thuộc một chủng tộc nào lại có một trang phục hầu gái được thiết kế riêng.
Ngoài ra, độ tuổi của các cô hầu gái xinh đẹp ở đây nằm trong khoảng từ 15 đến 30.
Khi Kazuya đang mải ngắm các cô gái thì bỗng nhiên Chitose thì thầm vào tai cậu.
[Tuy không phải tất cả đều còn là trinh nữ, nhưng em đã cố tìm nhiều hết sức có thể và lựa đúng theo sở thích của ngài đó, thưa chủ nhân.]
(Cái quái gì thế Chitose!? Đáng sợ vê lờ!!)
Chitose chỉ thì thầm điều đó rất bình thường và nhỏ nhẹ, nhưng đủ để Kazuya phải nổi da gà.
.
(Hết chương)