魔術師クノンは見えている

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

(Đang ra)

Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Hibari Yu

Một mối quan hệ bí mật, nơi hai kẻ vụng về chập chững dò dẫm khám phá tuổi thanh xuân.

3 10

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

4 16

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

26 465

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

235 1145

Tập 06 : Bắt đầu năm hai. - Chương 188 : Căn nhà bằng đất, hoàn thành.

"Em cảm thấy có hơi hoành tráng ạ..."

"Đâu, nó chỉ to chứ không hoành tráng, cơ chế đơn giản mà."

'Ma Đạo Cụ có khả năng xây nhà chỉ bằng cách truyền ma lực' - vì cái tên quá dài nên đã được đổi thành 'Ma Kiến Cụ' vào ngày hôm sau.

Tại một phòng học trống mượn từ nhà trường, Kunon và Seraraphira đang đứng bên trong.

"Từ lần này trở đi ta sẽ sử dụng đạo cụ một cách nghiêm túc nhé."

Cả hai chạy ngược chạy xuôi hết buổi sáng chỉ để gom đạo cụ, còn thực nghiệm khai phá bắt đầu từ buổi chiều.

Thứ đầu tiên được chuẩn bị chính là 9 tấm ván gỗ vuông, chúng sẽ trở thành nền tảng chống đỡ thay cho giấy.

Mực và bút để vẽ Thuật Thức, thời điểm vẽ lên giấy chỉ cần mực sở hữu yếu tố ma lực là được, nhưng nếu làm một cách bài bản thì sẽ cần những dụng cụ chuyên dụng hơn.

Vừa dồn Thổ Ma Thuật của Seraraphira vào trong tấm ván gỗ, vừa vẽ Thuật Thức bằng mực chuyên dụng, cơ bản chỉ có thế.

9 tấm ván cuối cùng sẽ được liên kết để giống như 1 tấm ván duy nhất, bởi vì nếu quá to sẽ khó sử dụng nên cả hai quyết định cắt ra làm 9 phần.

"Tạm thời thì anh cần em xây nên căn nhà lớn hôm qua là được, chúng giống nhau mà."

Chuyện gì cũng có thứ tự của nó, Kunon nghĩ rằng nên bắt đầu với 1 căn nhà đơn sơ.

Căn nhà nhỏ hình vuông chỉ có 1 phòng đã được hoàn thành từ hôm qua, hôm nay đủ to để con người có thể vào được - mục tiêu hiện tại sẽ là như thế.

"Em hiểu rồi ạ, tiện thể thì về tính toán..."

"Ừm, em nói đúng. Nó không thể giống với hồi xây nhà cỡ bé---"

Xem xét lại độ cứng của đất, rồi tới độ dày của tường và trần nhà, khi xây nhà cỡ bé thì không thành vấn đề, nhưng khi phóng to kích thước ngôi nhà thì lại là chuyện khác.

Đơn giản bởi vì trọng lượng của ngôi nhà tăng lên khá nhiều.

Cho nên cả hai cần tính toán lại để tạo ra 1 bộ khung xương chống đỡ được căn nhà. Kunon cùng Seraraphira bàn bạc với nhau 1 lát rồi quyết định vào việc.

Đặt tấm ván lên sàn rồi vẽ từng Thuật Thức cho chúng, cấu tạo của Ma Kiến Cụ khá đơn giản, Thuật Thức cũng không gây khó khăn gì, cho nên chẳng có gì phức tạp cả.

"--- Quả nhiên em muốn có gác mái trong 1 căn nhà 2 tầng, phòng gác mái chính là ước mơ của mọi thiếu nữ trên thế giới đấy ạ."

"--- Hể, anh muốn ghi nhớ chuyện này với tư cách của một quý ông."

Mọi người đã rất rôm rả bàn luận về 'ngôi nhà lý tưởng' trong ngày hôm qua, đến tận hôm nay Seraraphira vẫn tiếp tục luyên thuyên về chuyện đó.

Nhưng mà, đó không phải là câu chuyện vô nghĩa, chúng đều là những ý tưởng nhưng khoác lên mình bộ áo mang tên 'chuyện phiếm'.

Một lúc nào đó họ sẽ xây nên ngôi nhà lý tưởng bằng chính Ma Kiến Cụ này, tuy bây giờ nhìn nó có chút phèn nhưng một lúc nào đó, nhất định là thế.

Hiện tại những điều này là không thể, nhưng những thứ được họ nghĩ ra chắc chắn không vô dụng.

Tuy đang nói chuyện phiếm nhưng không có ai ngừng lại hành động của mình cả, Thuật Thức nhanh chóng được vẽ xong, báo hiệu cho một cuộc thử nghiệm khác sẽ được bắt đầu.

"Có mùi đất ạ."

"Đúng là có mùi đất."

Rời khỏi khu học xá và kiếm 1 khu đất trống, xếp lại những tấm ván rồi phát động Thuật Thức. Một căn nhà đất đã xuất hiện như dự đoán.

Tuy nhiên, trước khi cả hai bước vào trong căn nhà với sự phấn khởi thì...

"Mùi à, điểm mù rồi."

Sau khi vào bên trong cả hai đã lập tức đi ra, mùi của đất, trong nhà chỉ toàn mùi đất nồng nặc.

Thật ra đó là điều đương nhiên, nhà đất không có mùi đất thì là mùi gì cơ chứ?

"Khi dùng Thổ Ma Thuật thì hơi có mùi đất, nhưng khi vào trong mới biết nó nồng thật anh nhỉ?"

--- Đó chính là lí do tại sao, có những chuyện mà nếu không làm sẽ không biết, lần thử nghiệm lần này nhằm khiến chúng hiện rõ hơn.

"Em có phương pháp khử mùi, hoặc Thuật Thức có thể tạo ra mùi khác."

"Em làm được ạ."

"Vậy nhờ em chỉnh sửa lại nhé, việc còn lại là để ý đến phần nền móng nữa thôi."

"Anh nói đúng ạ, tuy chỗ này trông giống đất phẳng nhưng ngôi nhà hơi nghiêng một chút ạ."

"Thế ta cứ giữ khoảng cách giữa sàn nhà với mặt đất đi."

"Mình lắp chân vào ạ?"

"Ừm, kiểu 'nhà sàn' ấy, nếu ta thêm vào cơ chế tự chỉnh sửa sàn nhà sao cho bằng phẳng là sẽ ổn thôi, cơ chế tự cân bằng bằng chiều dài của phần chân ấy. Phần này hơi phức tạp nên cứ để anh."

"Làm phiền anh ạ."

Sau một hồi đàm luận về những chỉnh sửa nhỏ, kết cục phải đến tầm tối mới hoàn thành.

"Ừm, gần đủ để trú lại rồi."

Sàn, trần nhà hay tường đều cứng như đá, nhưng đây là ngôi nhà làm từ đất được làm cho cứng lại.

Thứ nhìn giống gia cụ như bàn và giường thực chất cũng được làm từ đất cứng. Đặc biệt là độ cứng của giường đủ để khiến người sử dụng mất ngủ, một tạo vật đáng ghét.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nơi này đã đáp ứng đủ những nhu cầu cơ bản để sinh hoạt, nó không có mùi đất, lại cực kỳ chắc chắn.

Ngay cả phần ngoại hình cũng được thay đổi một chút.

Căn nhà đã mọc thêm 6 cái chân, đây chính là cơ chế mới được thêm vào, cũng tức là khả năng tự điều chỉnh độ dài của chân để cân bằng trọng lượng của ngôi nhà. Và như thế thì vấn đề nhà nghiêng cũng được giải quyết.

"Tiếp theo là cửa nẻo ha?"

Giống như tác phẩm của ngày hôm qua, chẳng có gì ở đó cả. Nếu nhìn ở góc độ toàn cảnh sẽ thấy khung cửa sổ không có kính, và ngôi nhà này không hề có cửa.

Có chút mất tư cách để có thể gọi là nhà, cảm giác như nó chỉ là 1 cái hộp để chứa người vậy.

"Không có vấn đề ạ, Kunon tiền bối. Em có thể vẽ ra Thuật Thức của cửa sổ và cửa ạ."

"A, được ư?"

"Vâng ạ, vì gia tăng số lượng Thuật Thức khác nên em đã cố tình loại bỏ nó ra khỏi phần này ạ."

Lần thử nghiệm này chỉ có hai loại là Sa Thượng HạSa Ngạnh Độ mà thôi, đây là sự nỗ lực trong điều kiện giới hạn mà chính Seraraphira tự tạo ra.

"Thế à, vậy sau khi lắp nó vào là hoàn thành ha."

'Hoàn thành'.

"Thật không ạ? Em đã làm xong xuôi rồi ạ?"

"Ừm, anh nghĩ chừng này thành quả là đủ rồi."

Kunon gật đầu xác nhận, về sự hoàn thiện tiến độ công việc đầu tiên mà Seraraphira làm.

[Hoàn thành, thế là hoàn thành rồi.] --- Cô cứ nghĩ mình sẽ ngập tràn cảm giác hạnh phúc, nhưng không.

Để đến được đây là không dễ dàng.

Mỗi ngày đều phải sống trong cảnh túng thiếu đến nghẹt thở, vừa nhồi nhét vào đầu môn học lạ lẫm mang tên ma đạo cụ học.

Cô đã nỗ lực đến mức phải tự hỏi bản thân rằng trong đời này liệu đã từng cố gắng đến thế bao giờ chưa, vừa học vừa cố gắng, thậm chí còn cắt xén cả thời gian ngủ để tiếp tục gắng sức.

Quả nhiên ông trời không phụ lòng người, cuối cùng cô đã đạt đến giai đoạn hoàn thiện.

Nhưng không hiểu tại sao nữa, vui thì vui thật, nhưng nên nói là do bản thân cảm giác hơi lạc lõng, hay là những suy nghĩ phức tạp đang xâm chiếm lấy trái tim.

"Sao thế? Em không vui à?"

Kunon nhìn khuôn mặt không thể nói nên lời của Seraraphira một cách lo lắng.

"Không phải là em không vui, mà là..."

Seraraphira với trái tim hoang mang, đã quyết định kể ra những gì cô đang nghĩ cho Kunon nghe. Kunon là người đi trước cô, có lẽ cậu sẽ hiểu xúc cảm mà cô đang ôm trong lòng.

"Hơn cả niềm vui, em muốn tạo ra nhiều phương án cải tiến hơn ạ. Có nhiều ý tưởng hiện ra trong đầu mà em muốn thử nghiệm ạ.

'Thế này đã hoàn thiện chưa?' - sau khi nghĩ như thế em chỉ muốn nghĩ đến chuyện kế tiếp."

'Chuyện kế tiếp' - Seraraphira đã nghĩ về điều đó từ lâu.

Cô thậm chí còn nghĩ rằng mình không thể chia sẻ niềm vui đó với Kunon - người đã đồng hành cùng mình.

"Anh hiểu mà! Anh cũng vậy!"

[Mình thật ngốc.]

"Anh thật ra đã nghĩ đến việc dùng kỹ thuật này để làm một việc khác! Trong đầu anh có một đống ý tưởng về nó! Xin lỗi nhé, vì đã không thể tập trung suy nghĩ về việc chung sống cùng em trong ngôi nhà này!"

[Anh ấy cũng giống mình ư? Không, thay vì nói giống thì có lẽ anh ấy đã nghĩ đến chuyện tương lai rồi cũng nên, dường như tâm trí của anh ấy không còn ở đây nữa.]

"--- Đúng là Kunon tiền bối có khác, lúc nào cũng đi trước em một bước."

Vị tiền bối thuộc phái Điều Hòa của cô cũng tuyệt vời, nhưng người trước mặt này cũng chẳng hề kém cạnh gì.

[Lớp đặc cấp có nhiều người thú vị như thế này à?]

Khi nghĩ đến điều đó, Seraraphira cũng không thể ngừng lại cảm giác phấn khích của mình.

Seraraphira • Quoll, sau khi nhập học được một tháng rưỡi, cuối cùng thì cuộc sống cũng không còn chỉ vì ma thuật nữa. Không phải sống để phục vụ cho ma thuật, mà là toàn bộ cuộc sống đã bắt đầu nhuốm màu bởi ma thuật.

Ma Thuật quả nhiên rất thú vị, những khả năng do ma thuật tạo cũng cực kỳ thú vị.

Khiến cô không thể ngừng lại những thử nghiệm mà bản thân đã nghĩ ra, dù cho ở thời điểm hiện tại đi nữa.