魔術師クノンは見えている

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Học Viện Tình Yêu và Ma Pháp: Ai quan tâm đến nữ chính và phản diện chứ? Tôi muốn trở thành kẻ mạnh nhất trong cái thế giới Otome Game này

(Đang ra)

Học Viện Tình Yêu và Ma Pháp: Ai quan tâm đến nữ chính và phản diện chứ? Tôi muốn trở thành kẻ mạnh nhất trong cái thế giới Otome Game này

Toyozo Okamura

Mặc kệ tất cả các sự kiện tình cảm, tôi chỉ việc lao vào các hầm ngục—đây là câu chuyện như vậy đấy.

2 13

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

68 868

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

150 990

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

20 65

Ore wa Shiranai Uchi ni Gakkou Ichi no Bishoujo wo Kudoite Itarashii

(Đang ra)

Ore wa Shiranai Uchi ni Gakkou Ichi no Bishoujo wo Kudoite Itarashii

Gozen no ryokucha

Không hề hay biết rằng người mà mình đang tâm sự lại chính là crush đang giấu mặt, Minato cứ thế kể hết về tình cảm ngày càng lớn dần trong lòng, khiến cô ấy đỏ mặt bối rối! Và thế là, một câu chuyện

7 19

Tập 06 : Bắt đầu năm hai. - Chương 170 : Thực vật phát sáng.

"Từ giờ em sẽ đến chỗ của Thánh Nữ à?"

Khi Kunon đứng dậy, Luluomet đã hỏi như vậy. Đã đến lúc cậu rời khỏi phòng nghiên cứu của anh ấy, dẫu sao thì cuộc hội thoại đã kết thúc, cậu cũng phải về trước giờ giới nghiêm.

"Anh cũng có chuyện muốn nói với em, anh nên cho phép anh đi cùng nhé."

"A, không, em định về nhà luôn ạ."

Chuyện hạt giống không cần thiết đến thế, cả hai chỉ vừa mới bàn bạc hồi nãy thôi, nên phái Hợp Lý sẽ không có thời gian chuẩn bị hạt giống để đưa cho cậu.

Cậu cũng không có lý do gì để thúc ép họ phải nhanh chóng chuẩn bị cho mình cả, cho nên cứ để mai là được. Ngày mai tiện thể báo tin cho Thánh Nữ luôn, rằng "hạt giống của đám thực vật vẫn còn sót lại đó."

Cho nên Kunon mới định về nhà luôn từ giờ, đã gần đến thời gian giới nghiêm.

"Anh có ý định đó cơ mà... Ừ ha."

[--- Nếu Kunon đi thì mình cũng đi.] – Luluomet đã nghĩ như vậy.

Nhưng sau khi nghiêm túc suy nghĩ lại thì một nghi vấn lại xuất hiện, rằng "liệu mình mang chuyện này đến chỗ Thánh Nữ có ổn không?"

Thánh Nữ đã vào trong khu rừng để điều tra, dù không biết lý do tại sao cô lại được cho phép đi vào, nhưng những học sinh khác đã bị cấm ra vào.

Những người mang vai trò cốt lõi khi điều tra khu rừng không phải là Thánh Nữ mà là các giáo viên.

Theo lý thì anh ta nên nói chuyện với các giáo viên mới đúng, nhưng tung tích của họ thì rất khó tìm ra. Buổi sáng còn đỡ, chứ tới tầm buổi chiều thì nhiều giáo viên bắt đầu chuyển sang nghiên cứu hoặc thực nghiệm riêng.

Chính xác thì chỉ có tung tích của Thánh Nữ là Luluomet hiểu rõ, nếu cô truyền lại thông tin này cho các giáo viên thì càng tốt. Giờ thì...

".... Thôi kệ vậy, anh đi một mình đây."

Tuy hơi băn khoăn nhưng cuối cùng Luluomet quyết định tự đi gặp Thánh Nữ.

"A, anh đi à? Cho em theo với."

"Ủa?"

Kunon – người vừa nãy bảo mình sẽ đi về nhà – nay lại nói ra những từ kỳ lạ.

"Tại anh đã 'tự thân vận động' mà, nếu như vậy thì thông tin hẳn rất thú vị ạ."

[Mũi thính thế.] – Luluomet nghĩ.

Có lẽ các giáo viên sẽ không chỉ cho anh ta điều gì, nhưng nếu là Thánh Nữ thì vẫn có khả năng.

Với tâm tư đầy kín đáo đó, Luluomet mới chọn đi gặp Thánh Nữ thay vì giáo viên.

"Vậy thì mình đi thôi."

Vì cũng không có lý do gì để từ chối nên Luluomet quyết định đi chung với Kunon.

"--- Chào buổi chiều, Kunon, Luluomet tiền bối."

Thánh Nữ ở tại phòng nghiên cứu của mình. Sau nhiều ngày 'vô ý' mất tích, nhịp sống hằng ngày của cô dường như đã quay lại như chưa hề có cuộc chia ly nào.

Sau khi nghe tin dữ về kế hoạch khu đô thị thực vật ngầm của mình đã bị phá dỡ, cô đành từ bỏ nó.

Rễ cây đủ mạnh đến mức xé rách đá, nên cô cũng cảm thấy thật tốt khi khu hầm ngục đó không bị phá hủy.

Không hẳn là không cảm thấy tiếc nuối, nhưng cô đã hứa với lòng mình rằng một ngày nào đó sẽ tạo ra nó bằng chính sức mình. Tuy không dám nói đến mức độ đô thị, nhưng chỉ ở mức ngôi làng nhỏ cũng đủ rồi.

Cô dự định sẽ tạo ra một khu thực vật với quy mô bằng một ngôi làng.

--- Nhưng Thánh Nữ nào đâu biết.

Điều cô suy nghĩ không phải là "dự định" mà là "tham vọng", cơ mà với một Thánh Nữ khiếm khuyết cảm xúc như cô thì thật khó để tự nhận ra.

"Đây là phòng của em à, tuy đã nghe đồn rồi nhưng tận mắt chứng kiến mới thấy thật phong cách."

Luluomet hứng thú xem xét toàn bộ căn phòng.

Những chậu cây được bao bọc bởi Kết Giới – ma thuật cố hữu của Thánh Nữ, cũng có những thực vật không thuộc mùa hiện tại nhưng chúng vẫn được Kết Giới nuôi dưỡng.

[Vô cùng thú vị.]

"Lần đầu tiên anh đến đây ạ?"

Khi Kunon đặt nghi vấn, Luluomet khẳng định đáp lại:

"Tuy anh từng gặp qua Thánh Nữ nhưng anh chưa đến đây bao giờ."

--- Năm ngoái, phái Hợp Lý đã đến giúp đỡ Thánh Nữ rất nhiều, đúng là tiếp xúc bao gồm cả phương diện mời chào cô, nhưng rốt cuộc Thánh Nữ đã chọn không theo một phe phái nào cả.

"Thật xin lỗi nhưng mà em sắp đi về rồi ạ, nếu có công chuyện gì thì hãy giải quyết thật nhanh nhé."

--- Trong lần mất tích trước của cô, đã khiến cho các vệ sĩ rất tức giận. Tuy cô từng qua đêm tại trường nhưng cô chưa bao giờ làm chuyện đó mà không nói trước một tiếng cả.

Dù có đưa ra vật chứng và nhân chứng về việc bản thân đã làm gì trong ngày ấy đi nữa... Thì vẫn bị giận.

Nhờ ơn đó mà giờ cô cũng có giờ giới nghiêm giống Kunon.

Vốn dĩ cô luôn là một người giữ lời, nhưng chính cô đã phá vỡ lời hứa nên giờ giới nghiêm được tạo ra dành cho cô, dù hành vi trước đó có phải là cố ý hay không.

"Vậy à, thế để anh tóm tắt nhé."

Đến chỗ Thánh Nữ rồi ngồi xuống – người đang thu gom tài liệu, Luluomet bắt đầu nói:

"--- Em có biết gì về thực vật phát sáng không? Anh từng nhìn thấy nó ở dưới hầm ngục."

Thực vật phát sáng – khi nghe thấy Luluomet ngồi bên cạnh nói như thế, cơ thể Kunon ngừng chuyển động.

[Cái đó! Không lẽ! Chính là thứ mà Thánh Nữ đã đi tìm kiếm trong khu rừng!?]

[Thần Hoa – hình như đó là thực vật mà Thánh Nữ cố gắng tìm kiếm.]

"Có thể nói là có, mà cũng có thể nói là không ạ."

Thánh Nữ trả lời một cách đạm mạc. Là một Thánh Nữ với lời nguyền khiếm khuyết cảm xúc, cô sẽ không nói dối.

Tóm lại thì – cô ấy nói rằng có lẽ mình biết về điều này. Chính xác hơn thì cô đã lờ mờ nhận ra điều gì đó.

"Anh có thể kể chi tiết cho em không?"

"Nếu kể chi tiết thì tới mai mất, cơ mà cũng có thể là ảo giác của anh. Nhóm xuống dưới hầm ngục thì có rất nhiều người nhưng chỉ có anh là nhìn thấy, hơn nữa còn là thấy ở khoảng cách xa trong đúng một lần duy nhất.

Vốn dĩ thì --- nó di chuyển rất nhanh.

Thực vật làm gì dùng chân để di chuyển cơ chứ? Nên cũng khá kỳ lạ nếu đó là thực vật. Tuy anh nhìn thấy nó là thực vật nhưng thực tế có phải hay không thì anh cũng không biết nữa."

Thực vật sẽ không dùng chân để di chuyển, cơ mà thay vì nói là chân thì gọi là rễ mới đúng.

[Mà, đúng là không có loại thực vật nào có khả năng chạy thật.]

"Hơn nữa, sau khi thực vật phát sáng đó chạy thì sẽ có cây cối sinh trưởng từ chính quãng đường ấy, một khả năng phủ xanh theo vết chân.

Và thực vật phát sáng đó đã chạy xuống dưới tầng sâu, bọn anh cũng đã định đuổi theo nó."

Luluomet đã nói mình đã dạo bộ ở dưới đó vài ngày, rốt cuộc thì nó không rộng như cậu đã tưởng tượng, chỉ là Luluomet đã mở rộng phạm vi truy đuổi mà thôi.

"Đó là một câu chuyện khiến người ta khó mà tin tưởng được. Nếu anh không phải là ma thuật sư thì việc đầu tiên của lý trí anh là ngay lập tức phủ định nó."

Ma thuật sư là những người tiếp xúc nhiều với những thứ kỳ bí và không thể lý giải, cho nên không quá khó khăn để anh ta tin vào điều mình nhìn thấy.

"Nhưng nếu thực sự tồn tại thì mọi thứ lại trở nên hợp lý."

Vốn dĩ thì mọi người đã thắc mắc "là thứ gì đã đục lỗ từ khu rừng đến tận hầm ngục?"

Nếu đó là một lỗ do rễ cây đâm thủng thì có thể lý giải được, đằng này cái lỗ to đến mức khiến có người rơi xuống.

Thứ này vừa có thể chạy, lại có thể khiến đám cây cối mọc lên từ 'dấu chân' của mình. Nó là một tồn tại rất kỳ dị, nhưng nếu suy nghĩ sâu hơn thì lại cảm giác cũng hợp lý.

Rõ ràng chỉ có thực vật phát sáng kia mới có thể đục được một lỗ to tướng đến thế kia. Dù cho nó là một tồn tại bất thường, nhưng nếu nghĩ theo hướng khác thì nó rất hợp lý.