Nhân sự :
G4bY(Gab) : Solo
---
Nắm tay nhau
Ngày 7 (Phần 3)
Mong đến giữa tháng 6 có thể kịp eng
Mà nguyên “tết“ này phải về quê nên không dịch được T-T.
---
Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi không bị lo lắng kể từ khi tôi đi học với Mina.
Cứ như cách tay chúng tôi chạm vào nhau, hoàn toàn kết nối, Mina và mối quan hệ của tôi, thứ "người yêu" là cái gì đó ngọt ngào và đặc biệt.
Trao nhau ánh mắt, miệng cười rực rỡ trên mặt hai đứa. Không có nghĩa là hai đứa sẽ trao nhau nụ hôn gì đâu, nhưng mà, tôi vẫn muốn làm điều đó lắm chứ… Tôi băn khoăn Mina có nghĩ giống tôi không…
Các tiết học mà tôi chẳng nghe được cái gì trước đây khi tôi nghĩ đến Mina, giờ tôi có thể nghe được rồi. Đó là bởi vì tôi luôn có Mina bên cạnh tôi. Để tâm trí tôi dịu bớt, tôi chỉ có Mina chịu trách nhiệm.
Không còn phải chép tập của Mina nữa. Tôi có chút nhẹ nhõm hơn, nhưng có hơi buồn khi còn không thấy những dòng chữ viết đáng yêu đó nữa.
Vô tình, tôi quay mặt sang bên và thấy một khuôn mặt trông nghiêm túc hơn thường của Mina lọt vào tầm mắt tôi. Khuôn mặt của người luôn gần gũi với tôi hoàn toàn mới mẻ. Em ấy thường không thể hiện ra với tôi như thế. Tôi cũng vậy, nên tôi muốn làm rõ chuyện này. Hào hứng hơn bình thường, tôi tập trung nghe bài giảng của giáo viên.
Trong lúc học, thời gian trôi nhanh trong chớp mắt. Y như hồi trước lúc tôi cứ nghĩ về Mina vậy.
"Kasumi hôm nay hào hứng ghê.”
"Th-thật sao?... Mina cũng thế đấy, em biết chứ”
Nhưng mà, ở một mình với Mina. Má tôi có chùng xuống chút. Thời gian chúng tôi bên nhau luôn vui vẻ.
Mối quan hệ đặc biệt của chúng tôi, chỉ cần biết rằng cảm giác của hai đứa kết nối với nhau cũng làm tôi hạnh phúc rồi.
"Đi ăn không?"
"...Ừ."
Dù tôi chưa bỏ gì vào mồm, nhưng thứ gì đó ngọt ngào đang lấp đầy bụng tôi.
Mở hộp bento khác màu của hai đứa ra. Dù có cùng loại và số lượng đồ ăn trong đó, dù nó là thứ thường thấy. Nhưng bằng cách nào đó làm tôi đỏ mặt.
"Nnn… Ngon như thường lệ."
"Em đúng đấy."
Miệng tôi nói thế nhưng so sánh với những món mà tôi ăn với Mina trước đây tới giờ, hôm nay là ngon nhất.
Có phải do tôi kết nối được và dành thời gian với người tôi "yêu" nên nó ngon hơn không?
Thực sự, Mina đang tràn đầy trong tôi. Không như trước đây, nó không phải cảm giác bối rối gì cả.
Tôi chắc Mina vẫn khao khát tôi. Ngay cả khi cảm xúc hai đứa kết nối nối với nhau, nhưng cảm xúc mãnh liệt này vẫn sôi sục.
Tuy nhiên, cảm xúc đã từng bạo hành tôi, ngay lúc này, đang nó ngọt ngào à làm tan chảy trái tim tôi.
Còn 2 tiếng trước khi lớp học kết thúc, nó ngắn, nhưng lại cảm thấy rất dài.
Nắm tay nhau trong khi trở lại lớp học, có phải do chúng tôi không thể chờ đợi thêm để làm điều đó?
Cuối cùng tiết 6 cũng kết thúc, và tiết giáo viên chủ nhiệm cũng thế.
Đã là giờ tan trường, và đôi tay tôi khao khát hơi ấm của Mina.
Có vẻ như Mina cũng y chang tôi khi những ngón tay của tôi được chạm nhẹ nhàng và được nắm lấy một cách ấm áp.
Chúng tôi cần phải bỏ tay ra ở tủ giày, nhưng tôi thấy miễn cưỡng khi làm vậy. Ngay cả khi tôi hiểu rằng chúng tôi lại nắm tay nhau một khi thay giày đi đường…
Đúng như tôi nghĩ, tay chúng tôi lại nắm lấy nhau.
Tôi muốn con tim mình đập rộn ràng hơn nữa. Thứ mà tôi cuối cùng suy nghĩ ra- tôi chắc chắn là bởi tôi “yêu” Mina.
Khi tôi đổi vị trí của ngón tay, Mina, cũng nhận ra, và làm y chang.
Lúc này, nó là “miếng dán đúng của người yêu”... trái tim tôi đang đập mạnh, nó làm tôi thấy nhẹ nhõm.
“Vậy, đi thôi.“
“...Ừ.“
Hơi ấm của sự hạnh phúc đã thỏa mãn cơ thể tôi.
Tôi muốn chạm Mina nhiều hơn nữa.