Chương 12: Ý nghĩ tử vong
Hắc Ám Tinh Linh thuộc phe tà ác hỗn loạn, thường ngày các cô chỉ là giết chóc cùng tình dục, tính buông thả không có cách nào kiềm chế được, khiến cho các cô hết sức ưu thích hưởng thụ, ác ma, đồng loại, thậm chí là một số bán thú nhân cũng có thể là khách quý của các cô.
Trong những năm tháng ở trong Thâm uyên, có quỷ mới biết các cô đã trải qua cái gì.
Trần Phong nhổ ra một ngụm khí nhọc, hắn cũng không muốn làm người cày cuốc trên người Hắc Ám Tinh Linh sau đó, lây nhiễm một vài vi khuẩn không biết tên, mà đúng thật là như thế, hẳn là chuyện vui lớn lắm...
Thấy Trần Phong cự tuyệt, Hắc Ám Tinh Linh có chút căm tức, cô khẽ nhíu mày, ở trong Thâm uyên, không có bất kỳ giống đực nào bỏ qua được hảo ý của mình.
Tức giận?
Hắc Ám Tinh Linh có năng lực suy tư.
So với Liệt Ma kia, hiển nhiên Hắc Ám Tinh Linh có ý thức của chính mình.
" Thấy con Xác Sống xa xa kia không? Bắn xuyên đầu nó cho ta." Đứng cạnh cửa sổ, Trần Phong chỉ tay vào một con Xác Sống ở phía đằng xa.
Hắc Ám Tinh Linh không hề lay động.
Cô đứng tại chỗ, trong mắt lộ ra một tia miệt thị, mặc dù hai bên ký kết khế ước chủ tớ, nhưng có thể Hắc Ám Tinh Linh rõ ràng cảm giác được, sức mạnh cơ thể Trần Phong không hề cao.
Nếu như cô sẵn lòng, một phút, đủ để giết chết hắn mấy lần.
Thâm uyên.
Cường giả vi tôn thế giới.
Cái thế giới không có trói buộc cùng tình cảm, thời điểm đang đối mặt với lợi ích, đừng bảo là cấp trên hay dưới, coi như là đối với cha mẹ, các cô đều có thể không chút do dự hạ thủ không thương tiếc.
"Bị khinh thường cơ đấy?" Trần Phong lộ ra nụ cười mỉa mai.
"Bốp!"
Giây kế tiếp, hắn đột nhiên xoay người, tay phải tức khắc quất vào mặt Hắc Ám Tinh Linh.
Tất cả quá mức đột nhiên, Hắc Ám Tinh Linh còn chưa kịp phản ứng, trên mặt đã truyền tới một cơn đau rát, cô theo bản năng muốn rút mũi tên ra bắn thủng đối phương, nhưng cơ thể giống như bị đóng băng vậy, thậm chí ngay cả ngón tay cũng không có cách nào giơ lên nổi.
"Con đê tiện đến từ Thâm uyên này, mày có lẽ đã quên quy tắc sức mạnh, từ cái lúc tao bắt đầu triệu hồi mày ra, sinh mạng của mày đã thuộc về tao rồi."
Câu thông tinh thần.
Bởi vì là quan hệ chủ tớ, Trần Phong có thể thông qua tinh thần câu thông với Hắc Ám Tinh Linh, lúc này, hắn siết chặt tay, dùng hết khí lực toàn thân đấm vào bụng Hắc Ám Tinh Linh.
"Huỵch!"
Hắc Ám Tinh Linh trợn to hai mắt, chỗ bụng đau tới nỗi khiến trong mắt cô tràn ngập những tia máu, quy tắc sức mạnh đã trói buộc hành động cô, trừ phi cô đột phá cấp bậc Hoàng Kim, nếu không đơn giản không cách nào thoát khỏi khống chế của Trần Phong.
Nhưng tiền đề là Trần Phong vĩnh viễn phải dậm chân tại chỗ, dĩ nhiên chuyện không thể nào xảy ra, theo cảnh giới Trần Phong tăng lên, khế ước với nhau chỉ càng ngày sẽ càng mật thiết, cho đến khi...cái ngày Hắc Ám Tinh Linh chết đi hôm đó, loại ràng buộc này mới có thể mất đi hiệu lực.
Sở trường về đánh lén và bắn cung tập kích.
Thực lực Hắc Ám Tinh Linh so với Liệt Ma hẳn mạnh mẽ hơn, mặc dù có thể như vậy, nhưng hiện tại cô giống như là một bao cát, tùy ý bị đập, đánh.
"Bốp!"
"Huỵch!"
"Huỵch!"
Trần Phong siết chặt nắm đấm, mỗi một quyền đều rơi vào vị trí yếu hại của Hắc Ám Tinh Linh, không có chút nào thương hại, không có chút nào nhân từ, chỉ là vài phút, Hắc Ám Tinh Linh đã bị đập lê lết trên mặt đất.
Mặc kệ vết máu trên tay.
Trần Phong nhặt con dao róc xương lên, kề vào cổ Hắc Ám Tinh Linh, lạnh giọng hỏi: "Thần phục, hoặc là...chết!"
Hắc Ám Tinh Linh hiện tại vô cùng chật vật, tóc tai rối bời, khóe miệng còn ngập máu tươi, nhất là chỗ ngực truyền tới vô cùng đau rát, cô chưa bao giờ trải nghiệm loại cảm giác tuyệt vọng này, không có bất kỳ sức đánh trả nào, đó là loại cảm giác...cái cảm giác sợ hãi, chỉ cần đối phương nguyện ý, một giây đồng hồ liền có thể cắt đứt cổ mình.
Hình tượng Trần Phong đã được phóng đại lên vô hạn.
Ở trên người của đối phương, Hắc Ám Tinh Linh thậm chí cảm nhận được ý nghĩ tử vong khi đối mặt với Cốt Long, hay là Hắc Ám Kỵ Sĩ mới có.
" "Thần...phục!"
Hắc Ám Tinh Linh Kiêu ngạo cuối cùng lựa chọn thần phục.
Trần Phong không phải là biến thái, cũng không có đánh khác giới để thu được cảm giác hưng phấn quái dị, hắn cần dùng phương pháp nhanh nhất đơn giản nhất thuần phục đối phương, giống như cách làm của một số gánh xiếc thú đối đãi với dã thú vậy, quất roi và đánh đập.
Hắc Ám Tinh Linh đối với bất cứ sinh vật nào trên thế giới cũng đầy lòng thù hận, thậm chí một số tinh linh tà ác trong mắt Hắc Ám Tinh Linh cũng là kẻ thù, lúc cần thiết các cô sẽ phản bội không chút do dự những người này.
Sinh vật không chút liêm sỉ và chữ tín.
So với việc dạy dỗ bằng mồm thì sức mạnh và sợ hãi mới thích hợp hơn cho các cô.
Mà tầm quan trọng nhất định, Hắc Ám Tinh Linh cũng là một đám sinh vật máu M hưởng thụ sự ngược đãi. Các cô thích phản bội, nhưng lại yêu thích bị khống chế, nhất là đối với cường giả, các cô căn bản không có bất kỳ chống cự gì.
Hắc Ám Tinh Linh nằm trên đất, mái tóc dài màu trắng hơi cuộn xõa xuống, tỏ ra có chút mệt mỏi và chống đối. Lông mày lạnh lùng, ánh mắt sắc lẻm, lông mi dài màu nâu khép hờ từ chối ánh sáng ngàn dặm chiếu vào, nhưng lại ẩn dấu dục vọng sâu bên trong không dễ phát giác, khóe miệng lưu lại vệt máu tươi, lúc này, cô thậm chí thè đầu lưỡi ra, liếm xung quanh bờ môi một chút, vô cùng mê hoặc.
Chứng khổ dâm MAX.
Nắm đấm Trần Phong đã để cho cô một số khoái cảm quỷ dị.
Thông qua nắm đấm và uy hiếp, Trần Phong đã thu hoạch được trung thành của Hắc Ám Tinh Linh.
Tiếp theo, mọi chuyện trở nên vô cùng dễ dàng, Hắc Ám Tinh Linh đứng dậy, ngoan ngoãn đi tới song cửa sổ, lúc đứng dậy cô giương cung lên, khí thế toàn thân tức khắc phát sinh thay đổi.
Không hơi thở, không tiếng động.
Chỉ chờ đến thời khắc hạ sát, mới để móng vuốt răng nhọn của mình lộ ra, thu hoạch sinh mạng mục tiêu.
Hắc Ám Tinh Linh híp nửa mắt lại, giây kế tiếp, cô buông dây cung, một vệt sáng lóe lên, một mũi tên bay theo đường vòng cung nhanh đến mức căn bản mắt thường không bắt kịp.
"Phập!"
200 mét, một con Xác Sống du đãng trực tiếp nổ đầu, đâu chỉ như vậy, mũi tên thậm chí xuyên qua đầu nó, cho đến khi cắm vào vách tường sau đó mới dừng lại.
Năng lực mạnh mẽ.
Cái này khiến cho Trần Phong bất giác siết chặt nắm đấm.
Thân là Chức Nghiệp Giả, tầm nhìn Trần Phong thu được cường hóa, chỉ chừng này khoảng cách vào ban đêm, ấy mà hắn chỉ có thể loáng thoáng thấy một con Xác Sống lay động, mà Hắc Ám Tinh Linh dựa vào năng lực dạ chiến, lại có thể tùy tiện bắn thủng đầu nó.
Ở một ý nghĩa nhất định, Hắc Ám Tinh Linh hoàn toàn có thể sánh bằng một tay bắn tỉa ưu tú, nấp trong bóng tối, ví dụ như đối thủ có cấp bậc như quái vật Xúc Tu, ngay cả cơ hội chạy trốn thậm chí cũng cũng không có, sẽ bị trực tiếp giết chết.
Một lá chắn thịt, một công kích tầm xa.
Một tổ hợp vô cùng thú vị.
Chiếm giữ cái cứ điểm này, hơn nữa có hai trợ thủ bảo vệ mình, Trần Phong rất có lòng tin vượt qua bảy ngày này.
Mà các Chức Nghiệp Giả khác, vì sống sót, lúc mà họ còn cần phải mạo hiểm tính mạng chém giết quái vật, việc Trần Phong phải làm, chẳng qua là ngồi ở bên trong phòng, chỉ huy Liệt Ma và Hắc Ám Tinh Linh chiến đấu là được.
Này có lẽ chính là...
Sự quyến rũ độc nhất của Triệu Hoán Sư chăng?!
=======
Cà Khịa: Ừm...bcs cũng được mà, cần gì phải giữ trinh tiết thế Trần Phong (đùa thôi :)