===============================================
The Demon King's Daughter: Chương 65
===============================================
==============================
Chương 65: Thành phố Slaslan
============================
Theo như tờ rơi.
Lễ hội Slime tự hào có lịch sử hơn một trăm năm, là một lễ hội tự do.
Nó được tổ chức trong 3 ngày tại thành phố Slaslan, thu hút hơn hai ngàn Luyện Slime sư.
Còn có cả những lễ hội khác nhau dành cho các Luyện Quái sư khác, như Lễ hội Goblin, Lễ hội Zombie hay Lễ hội Tử trùng Mongolian. Tuy nhiên, Lễ hội Slime là lớn nhất trong tất cả.
Nhân tiện, Lễ hội Rồng là nhỏ nhất.
Nó đã từng được tổ chức một lần vào khoảng năm mươi năm trước, nhưng, vì họ chỉ có ba người tham gia, thành ra nó không bao giờ được tổ chức thêm lần thứ hai.
「Huh? Việc một con rồng cao quý kết bạn với loài người... cũng không phải chuyện không thể 」
Marion, đang đọc tờ rơi, phàn nàn, nhưng lại hạ giọng nhìn ra sau lưng cô.
「Tại sao ít người lại tham gia Lễ hội Rồng đến vậy noja?」
「Bởi lẽ ngay từ đầu việc sai khiến một con rồng là một chuyện cực kì khó khăn rồi. Đơn giản vì một con rồng sẽ không nghe theo những người yếu hơn nó 」
Nghe Jessica giải thích, Muriel gật đầu「Ra là vậy」.
Nói về chuyện này làm Iris nhớ lại rằng Marion và Jessica chỉ sống lại ở làng này sau khi thua Iris.
「Thành phố Slaslan cách đây khoảng một tuần đi bộ. Cơ mà, chúng ta có rồng rồi! Marion-san, Jessica-san, làm ơn! 」
「Haa... coi người ta như phương tiện di chuyển vậy...」
「Fufu. Sheryl-chan có thể làm một Luyện Long sư đấy 」
Vào buổi sáng, một ngày trước khi lễ hội diễn ra.
Iris và những người còn lại tiến về phía Slaslan trên lưng Marion và Jessica.
Họ hạ cánh cách thành phố một khoảng tương đối vào chập tối và đi bộ đến đó.
Nếu Marion và Jessica mà bay thẳng đến thành phố thì sẽ gây náo loạn ở đó mất.
Mặc dù đều là quái vật, nhưng phản ứng của mọi người sẽ khác biệt hoàn toàn khi xung quanh toàn là rồng so với khi xung quanh toàn là slime.
Có lẽ Lễ hội Rồng lần đầu tiên kết thúc không phải vì thiếu người tham gia mà chính là vì thiếu địa điểm thích hợp.
Có một cách khác là những con rồng di chuyển xung quanh trong dạng người nhưng, điều đó sẽ làm mất đi bản chất của Lễ hội Rồng.
「Ghê thật noja. Đúng không kí lễ hội noja! 」
「Nhìn kìa nhìn kìa. Quá trời là slime luôn. Tuyệt ghê ~ 」
Như Muriel và Eclipse vừa nói, mới bước vào thành phố mà đã gặp rất nhiều slime rồi.
Xanh có vàng có, trắng có đen có. Kích thước của chúng cũng to nhỏ khác nhau, từ dưa hấu đến to hơn cả Punigami.
Mỗi con slime đi cùng với một người, thế nhưng không ai thấy chuyện này là bất thường cả.
Đúng hơn là, chỉ cần 「Con slime của bạn đẹp thật nha」là có thể bắt đầu một cuộc trò chuyện về slime được rồi.
「T-Tệ quá... mình cũng có thể bị họ bắt chuyện... mình nên làm gì đây?!」
Iris lẩm bẩm khi cô véo người Punigami.
Punigami phàn nàn 「Đừng véo em nữa」nhưng cô chỉ véo nhẹ hơn chứ không thèm dừng lại.
「Làm sao à... Bạn không thể nói về Punigami sao?」
Marion nói như thể nó là điều dĩ nhiên.
「Nói về Punigami... nhưng tôi thậm chí còn không biết các Luyện Slime sư thường sẽ nói về cái gì nữa!」
「Cứ đến đâu hay đến đó thôi」
「V-Ví dụ!?」
「Etto... Nếu ai đó khen con slime của bạn có màu đẹp thì hãy khen slime của họ đẹp lại bằng câu tương tự」
「T-Thôi tôi không chơi đâu, cái này vượt tầm lé vồ tôi rồi?!」
「Nó không quá khó như bạn nghĩ đâu... Un, Iris có thể làm được mà」
「Hieeee...tôi muốn về nhà」
「K-Không sao đâu! Bạn có thể làm được mà!」
「Có thật không? Tôi cảm thấy hơi bất an nên luyện tập tí đi... Eclipse. Thử nói chuyện với chị như một Luyện Slime sư đi 」
「Được rồi ~. Vậy thì Muriel sẽ là slime của em 」
「Ta làm slime sao!? Giao vai khó thế noja 」
Với một bước nhẹ, Eclipse di chuyển đến trước Iris và Punigami.
Từ phía sau Muriel 「Punipuni」phỏng theo giọng Punigami. Nhưng mà nó hổng có giống gì cả.
「Chị có một con slime đẹp thật đó ~」
「C-Cảm ơn nha. Con slime của em cũng đẹp nhỉ...」
「Vậy sao ~ Chị có thể gọi em ấy là Nojapuni. Nào, Nojapuni. Chào hỏi người ta đi 」
「Pu-Punii...nanoja」
「Nó lịch sự thật ha... slime của chị tên là Punigami...」
Cho dù là đang nói chuyện với em gái nhưng, Iris vẫn cứ căng thẳng, những lời lịch sự định nói cứ thế mà nuốt ngược lại vào trong.
「Punigami à? Nhìn “ngon” thật đó. Em có thể liếm nó một chút được không? 」
「H-Hở? Eclipse, em đang nói cái gì vậy?」
「Chỉ một chút thôi. Vậy em liếm đây」
「Pu-Punii!」
Eclipse thì liếm trong khi Punigami thì gào lên 「nhột!」.
「Noja! Eclipse, bạn không nên làm chuyện này noja! Bạn sẽ thành biến thái mất noja! 」
「Eh? Mình đang giả vờ là một Luyện Slime sư thôi mà? Trước Cindy cũng liếm Punigami đó? Vậy nên mình cũng bắt chước thôi 」
「Đúng là Cindy có làm vậy thật... cơ mà không được bắt chước cô ta noja!」
Muriel chộp lấy Eclipse và kéo cô ra khỏi Punigami.
Làm cô bé 「Eh」một tiếng và xụ mặt.
「Eclipse-chan. Cháu nhìn xung quanh thử xem. Có rất nhiều Luyện Slime sư nhưng, không ai đi liếm slime cả mà phải không? 」
Nghe Jessica nói, Eclipse nhìn một vòng xung quanh cô bé.
「Ra vậy. Họ không có liếm thật ~~」
「Đó. Những Luyện Slime sư bình thường không có liếm slime của họ. Cindy là thuộc loại biến thái đặc biệt rồi. Eclipse-chan không muốn trở thành một tên biến thái đúng không nào? 」
「Không muốn. Cũng không liếm nữa ~ 」
「Ufufu. Ngoan lắm ngoan lắm」
Jessica xoa đầu cô bé.
Thế là những bất an về việc Eclipse trở nên biến thái đã được giải quyết.
Cindy sẽ gây ảnh hưởng xấu đến việc giáo dục Eclipse mất, Iris tự nhủ.
Nếu chúng ta tình cờ gặp cô ấy ở đây, tốt nhất nên cố gắng tránh nói chuyện với cô ta bằng mọi giá.
Vừa nghĩ xong...
「Iris-san, Punigami-san! Cả mọi người nữa! Chào mừng đến với thành phố Slaslan! 」
「Punyon」
Cindy và Punyobaron đang chạy lại đây.
Vừa nhìn,「Đúng là trùng hợp thật」 Sheryl vừa nói trong khi vẫy tay với họ.
Eclipse cũng muốn vẫy tay lại nhưng, Iris lập tức dùng toàn lực ngăn cô bé lại.
「Tại sao chứ~ ? Tại sao em không được vẫy tay chứ?」
「Không chỉ vẫy tay không thôi đâu. Tốt hơn thì em nên tránh xa Cindy luôn đi. Không là em cũng bị lây bệnh biến thái của cô ấy đấy! 」
「Nó sẽ lây sao? Có phải cảm lạnh đâu mà~ 」
「Nó sẽ lây đó! Eclipse, không phải lúc nãy em đã liếm Punigami sao!? 」
「Em sẽ không làm vậy nữa nên không sao đâu. Tin em đi mà~ 」
「Uu...Đừng nhìn chị bằng đôi mắt ngây thơ đó, không phải chị không tin đâu...」
「Yay, vậy là chị tin em rồi nhé~」
Eclipse vui vẻ nhảy lên rồi vung vẩy đôi tay chạy về phía Cindy.
「Nà, Iris. Có ổn không đó? Cindy có vẻ không phải người xấu, nhưng cô ta chắc chắn là một kẻ biến thái đấy, không nhầm đâu! 」
Marion lẩm bẩm trong lo lắng.
「Bởi vì... em ấy nói nó ổn mà…」
「Bạn thực sự kém chịu áp lực quá. Maa, ngay cả khi sự biến thái của Cindy có lây được thì, Punigami cũng sẽ là người duy nhất gặp nguy hiểm thôi 」
「Punii!?」
「Đừng mààà!」 Punigami gầm lên.
「Không sao đâu, Punigami. Giờ em có thể dùng được thất sắc ma lực rồi. Giờ ngay cả khi Eclipse muốn “tấn công” em thì em cũng chơi lại được đó 」
「Puni? Puni! 」
Em hiểu rồi, đó cũng là một lựa chọn. Punigami ngộ ra.
Mỗi tội em ấy lại quên mất một điều rằng, 「Eclipse có khả năng hấp thụ ma lực của đối thủ」.
Bình thường thì Punigami sẽ luôn tỏ ra bình tĩnh. Cơ mà gần đây là đủ thứ chuyện trên trời dưới đất xảy ra với em ấy như là bị liếm, thức tỉnh ma lực, đi lễ hội, thành ra em ấy có hơi bối rối tí.
「Ne ne. Cindy nói cô ấy sẽ giới thiệu cho chúng ta một khách sạn kìa. Tốt quá ha ~ 」
Eclipse vừa mới chạy đi đã lập tức trở lại rồi.
「Tôi có đặt phòng trước rồi! Tầm này thì hầu như mọi chỗ ngon ở Slaslan đều đã được đặt trước rồi. Một số Luyện Slime sư thậm chí còn phải ở trong lều bên ngoài thành phố nữa. Maa, dù sao thì sống trong một cái lều nghe chừng cũng vui ha... Nhưng tôi rất tự tin khuyên bạn nên đến khách sạn này! Giờ thì, theo tôi!」
「Punyonyo!」
Cindy vẫy tay gọi nhóm Iris đi theo cô.
Punyobaron vì là một slime nên không có bàn tay, vậy nên em ấy biến đổi một phần cơ thể mình để bắt chước chuyển động vẫy tay. Em ấy có vẻ khá khéo léo nha.
「Yên tâm rồi noja. Kẻ biến thái đó cũng không tệ đâu noja」
「Tôi cũng muốn thử được cắm trại bên ngoài với những người khác nhưng, chúng ta lại không mang theo bất kỳ đồ nghề nào ~~. Vậy nên khách sạn sẽ giúp chúng ta kha khá đấy! Tên biến thái cuồng liếm ấy cũng được ha.」
Muriel và Sheryl khôn khéo vừa khen ngợi vừa châm chọc tên biến thái đó.
Có lẽ do Cindy chỉ nghe được một phần nên, cô ưỡn ngực tự hào.
「Chúng ta sẽ để cháu dẫn đường vậy. Mà nè Cindy-chan, làm thế nào mà cháu tìm thấy chúng ta nhanh như vậy? 」
「Cháu đã đến cổng thành phố nhiều lần để đợi mọi người rồi! Nhưng cháu nhận ra cứ phải đi tới đi lui thì mệt lắm, vậy nên cháu ở luôn trong quán cà phê gần đó và quan sát qua cửa sổ! Cuối cùng cũng thấy mọi người! Đúng là một sự trùng hợp ngẫu nhiên! 」
「A, ara, chuyện đó...」
Nghe Cindy nói xong, Jessica tế nhị đứng đó cười mỉm.
Cứ ở đó mà quan sát thì『Tình cờ』cái gì chứ,『cố tình』thì có. Dù muốn tsukkomi lắm cơ mà người đó đã muốn tin là tình cờ thì cứ để vậy đi.
「Ne ne, oneechan. Nếu cô ấy không ngừng tìm kiếm chúng ta thì, có nghĩa là... 」
「Eclipse. Cindy muốn tin rằng đó chỉ là trùng hợp thôi. Hãy để yên cho cô ấy đi 」
「Là vậy sao? Dù không hiểu nhưng em sẽ im lặng ~ 」
Khi họ đang nói chuyện như vậy, cuối cùng họ đã đến trước cửa khách sạn.
Đó là một tòa nhà bốn tầng rực rỡ.