===============================================
The Demon King's Daughter: Chương 56
================================================
=========================
Chương 56: Ma quang thạch
=========================
「Mở cửa, mở cửa!」
Vẫn như lần trước, Muriel dập cửa toà nhà.
Có tiếng la hét của mọi người sau lưng họ, nhưng Iris và những người còn lại bơ nó luôn.
Xin lỗi đã làm mọi người sợ nhưng vì nó vô hại nên, ráng chịu đựng nha.
「Ồn ào. Ta không có gì để nói với các người hết!」
Giọng nói của Tử tước phát ra từ trong biệt thự.
Hắn hét lên, nhưng đa phần là vì sợ hãi hơn là tức giận.
Chắc chắn là có một cái gì đó bên trong biệt thự mà hắn không muốn ai nhìn thấy, và nếu bị phát hiện thì cũng chả dễ chịu gì.
「Dừng nói vậy và đi ra đây noja. Làm vậy thì ta sẽ dừng lại noja. Nếu không, ta sẽ tiếp tục noja 」
Việc đó có vẻ khá thuyết phục nên tử tước liền lộ mặt ra, dù chỉ mở hé cánh cửa.
Ngay lúc đó, đôi mắt hắn mở to ra vì sốc.
Không phải nhìn Muriel, cũng không phải Iris, mà là nhìn chằm chằm phía sau họ.
Có hai con rồng to bự trong khu vườn rộng của hắn.
「GYAOON」
Khoảnh khắc một trong số họ chú ý đến tử tước, nó thét lên một tiếng thật lớn.
Con rồng đó là Jessica biến thành.
Tất nhiên, người còn lại là Marion.
Cả hai đều là những con rồng biết điều, họ sẽ không tấn công người dân hay đánh sập các tòa nhà.
Tuy nhiên, tử tước không biết chuyện đó, run rẩy trong kinh hoàng.
「T-T-Tại sao lại có rồng ở đây! T-Ta sẽ bị thịt mất! 」
「Ai quan tâm chứ noja. Để chúng ta điều tra dinh thự của ngươi đi noja 」
「Ta thì có! Roshe-sama! Xin hãy bảo vệ thành phố này! 」
Tử tước quỳ xuống và chắp hai tay cầu nguyện trước Roshe.
Tuy nhiên, Thần Bảo hộ Roshe lắc đầu.
「Không thể được. Ta không thể làm điều đó 」
「T-Tại sao chứ!? Sức mạnh của Thần Bảo hộ lại yếu hơn một con rồng sao!? 」
「Không, ta mạnh hơn. Không có chuyện Thần Bảo hộ sẽ thua một con rồng. Đó là trên lý thuyết 」
「Trên lý thuyết thì...?」
「À, phải rồi. Lần cuối ngươi đến nhà thờ của ta là khi nào? Ngươi còn nhớ không? Một vị Thần Bảo hộ chuyển hóa đức tin thành sức mạnh. Tuy nhiên, ngươi đã không còn cầu nguyện dù là một lãnh chúa. Chỉ đến khi một con rồng xuất hiện, ngươi mới bắt đầu vội vã cầu nguyện một lần nữa. Đến lãnh chúa còn như vậy, thì người dân trong thị trấn này sẽ thế nào? Đó là lý do mà ta không thể thắng nổi một con rồng 」
Nghe những lời của Roshe, khuôn mặt của Tử tước tím dần.
Tuy nhiên, Roshe đã nói dối.
Những chiếc bánh táo mà họ được phục vụ trong nhà thờ thực sự rất ngon.
Vì vẫn còn có những tín đồ làm những chiếc bánh táo ngon như vậy cho cô ấy, không cách nào mà họ lại mất hết niềm tin vào cô ấy được.
Nhưng tên Tử tước lại không biết chuyện đó.
Là Lãnh chúa, nhưng hắn ta lại thiếu hiểu biết về chính lãnh thổ của mình.
「Vậy, chuyện gì sẽ xảy ra với thành phố này!?」
「Mọi người sẽ bị thịt hoặc cháy thành tro」
Roshe lạnh lùng tuyên bố.
「Không thể được, tôi xin người! Nó đất đai của tổ tiên của tôi! Tôi sẽ cầu nguyện mỗi ngày kể từ bây giờ! Tôi sẽ làm bất cứ điều gì! Hãy đuổi những con rồng đi! 」
『Tôi sẽ làm bất cứ điều gì』 - đó là những gì cô ấy muốn nghe nhất.
「Tôi và Iris-oneechan, có thể làm được đó ~. Ông thực sự sẽ làm những gì có thể chứ ~? 」
Eclipse nói.
Lý do tại sao Iris giao cho Eclipse là vì cô ấy quá lo lắng và không thể nói được.
「N-Nếu đó là thứ tôi có thể làm!」
「Vậy thì, cho chúng tôi vào trong nhà nhé ~」
「Ngoài ra, nếu chúng ta tìm thấy những gì chúng ta đang tìm, ngươi sẽ phải cho chúng ta biết tất cả mọi thứ noja」
「N-Ngay bây giờ sao!? Còn những con rồng thì sao...!? 」
「Đừng có tạo thêm phiền phức nữa noja. Nhanh lên, hoặc những con rồng sẽ phá hủy luôn thị trấn noja」
Khoảnh khắc Muriel đe dọa như vậy.
「「 Gyaooon! 」」
Những con rồng gầm lên.
Đối với Iris, tiếng gầm này chả có tí lực nào, nhưng với Tử tước, nó lại là một tiếng gầm dữ dội.
「Gyaaa, tôi sẽ nói mà! Tôi sẽ nói tất cả mọi thứ! Mọi thứ đều theo hợp đồng giữa tổ tiên của tôi với Thần Bảo hộ Gashe-sama! 」
Tử tước thú nhận mọi thứ.
Vì dễ dàng quá nên, Iris cảm thấy chán luôn.
Tuy nhiên, phải đối mặt với một con rồng ngay trong khu vườn của mình, tử tước đã tuyệt vọng lắm rồi.
Trao đổi một bí mật liên quan đến tổ tiên để tự cứu mình, bất cứ ai cũng sẽ làm như vậy.
「Hợp đồng? Cụ thể là gì noja? Nhanh lên, không là ta sẽ ăn ngươi đấy. Gyaoon 」
「Hiyaa, cứu tôi với!」
Không chỉ rồng, mà ngay cả “Gyaoon” của Muriel cũng đáng sợ với hắn nữa.
「Như điều tra viên đã nói, thị trấn này đã gặp rắc rối vì không bán được táo hai trăm năm trước! Vì vậy, tổ tiên của tôi đã cầu xin Gashe-sama, để phá hủy việc sản xuất táo của Lãnh thổ Silverlight 」
「Hả!?」
Sheryl, Nam tước Silverlight hiện tại, hét lên với đôi mắt mở to.
「Tôi xin lỗi! Tất cả là do tổ tiên của tôi đã làm! Tôi vô tội! 」
「Bình tĩnh đi, Sheryl. Hãy nghe hắn trước đã」
「Muu...Nếu Iris-sama đã nói vậy thì...」
Sheryl miễn cưỡng đồng ý.
Cô ấy khó mà giữ bình tĩnh sau khi biết được kẻ đã làm những điều kinh khủng với tổ tiên mình.
Mặc dù tên tội phạm không phải là tử tước lúc này mà là tên tử tước của 200 năm trước.
「Được rồi, tử tước. Ta muốn nghe thêm về hợp đồng giữa họ và cha ta đấy 」
「V-Vâng...Gashe-sama nói “Nếu chúng ta phong ấn sức mạnh của Muriel, họ sẽ không thể trồng táo được nữa.” Tuy nhiên, phong ấn một vị thần là chuyện cực kì khó khăn ngay cả đối với một vị thần. Đó là lý do tại sao Gashe-sama giao nhiệm vụ cho tổ tiên thu thập ma quang thạch. Đó là cái giá để phong ấn sức mạnh của Muriel-sama 」
「Ma quang thạch!? Ah, ra là vậy. Ra đó là lí do tại sao cha đột nhiên trở nên mạnh hơn nhiều đến vậy... 」
Roshe thất vọng nói.
「Ma quang thạch là cái gì vậy?」
Eclipse hỏi, Iris cũng không biết.
Tuy nhiên, dựa trên cách Gashe ra lệnh cho họ thu thập nó, chúng dường như không phải là mấy hòn đá bình thường rồi.
Ngay từ đầu, nghe tên nó thôi đã thấy có vẻ rất lực rồi.
「Ma quang thạch là một loại đá tự nhiên phát ra ma lực noja. Nếu truyền ma lực của mình vào ma quang thạch, ta có thể tạo ra những phép thuật mạnh mẽ. Tuy nhiên, nó lại rất hiếm, thậm chí còn không có bao nhiêu người biết đến nó nữa 」
「Hee...Muriel hiểu biết thiệt nha」
「Fufun. Dù sao thì ta cũng đã sống được ba trăm năm rồi mà!」
Được Iris khen, Muriel ưỡn bộ ngực khiêm tốn khoe khoang.
「Tổ tiên tôi đã phải bỏ ra rất nhiều tiền để thu thập ma quang thạch trên khắp thế giới. Sau khi có trong tay lượng ma quang thạch ấy, Gashe-sama đã khuếch đại sức mạnh của ngài... và phong ấn sức mạnh của Muriel-sama. Nhờ đó, táo của Lãnh thổ Silverlight đã bị xử lí hoàn toàn và doanh số bán táo Lãnh địa Kaningham trở lại giá trị trước đó. Chi phí đã bỏ ra để mua ma quang thạch cũng được thu hồi lại không lâu sau đó 」
「...Và vì vậy, cha trở thành một vị thần mạnh mẽ nhờ vào ma quang thạch và thăng thiên. Để lại thị trấn này cho ta」
「Vâng...đó là câu chuyện được truyền lại trong nhà Kaningham chúng tôi」
Tử tước ngồi xuống đất và gật đầu.
Một vị Thần Bảo hộ lại đi phong ấn sức mạnh của một vị Thần Bảo hộ khác.
Dù là con người, thần hay quỷ tộc thì, họ đều có đủ loại tính cách khác nhau cả nhỉ, Iris ấn tượng.
「Vậy còn lượng ma lực phát ra từ biệt thự này là sao noja?」
「Về điều đó...trước khi thăng thiên hai trăm năm trước, Gashe-sama đã đưa cho tổ tiên một chiếc bình. Chiếc bình này cho phép truyền ma lực của Gashe-sama từ Thiên đường, qua đó duy trì phong ấn 」
「Vậy là có thiết bị à?...Ta sẽ phá cái bình này. Có vấn đề gì không?」
「Vâng... Nhưng trước tiên hãy làm gì với mấy con rồng đó đi!」
Tử tước liếc nhìn mấy con rồng và lại run rẩy khắp người.
Dù sao đi nữa, họ cũng không thể khiến người dân trong thị trấn sợ hãi thêm được.
Vì hắn đã thú nhận tất cả mọi chuyện của 200 năm trước, Iris và những người còn lại đã quyết định đuổi lũ rồng đi theo thảo thuận.
「Hai người bay ra ngoài thành phố đi. Đợi ở gần cổng thì sẽ tốt hơn. Nhớ chuyển sang dạng người, đừng làm mấy người gác cổng sợ hãi 」
「「 Gyaoon 」」
Những con rồng gật đầu bay đi.